Phần 147
– Hoàng Thượng xin chờ một chút…

Hoàng hậu Bùi Mạn vũ mị cười lên, cũng không đứng dậy, cả người chuyển đến bên giường, đưa tay mở ra một cái ngăn tủ bên cạnh, từ bên trong xuất ra một cái bình sứ tinh xảo.

– Mời hoàng thượng hưởng dụng trước.

Hoàng hậu Bùi Mạn nâng bình sứ, ngồi quỳ chân tại trước mặt Tống Thanh Thư, bời vì hai tay giơ lên bình sứ, lúc này áo choàng tơ lụa theo đầu vai nàng lặng yên trượt xuống, chỉ còn cái yếm vàng với hai đầu núm vú hằn lên rõ ràng, cái này đã đầy đủ dụ hoặc, lộ ra quá nhiều chưa hẳn đã có mỹ cảm, ngược lại cái loại xiêm y xộc xệch này, đem cái cần lộ chưa lộ mới là dụ hoặc người nhất.

Tống Thanh Thư có chút miệng đắng lưỡi khô, tuy nhiên may mắn trong đầu hắn vẫn còn nhớ rõ chính sự, từ trong tay nàng tiếp nhận bình sứ, áng chừng bên trong còn có phân lượng tầm nửa bình, phần phân lượng như thế này thì một người dùng tuy dư dùng, còn nếu cần phải giải cứu một đám nữ nhân trong Hoán Y Viện, thì còn thiếu rất nhiều.

Tống Thanh Thư cũng không có ý để mình thử phục dụng thứ này, tuy nhiên khi nhìn thấy hoàng hậu Bùi Mạn mặt mị ý địa ngửa nhìn mình, hắn trong lòng hơi động, liền nắm vuốt cái cằm bóng loáng của nàng, đem bình sứ rót vào miệng nàng.

– Khụ khụ… hơi nhiều… khụ khụ.

Hoàng hậu Bùi Mạn có chút hốt hoảng muốn tránh, nhưng tay của Tống Thanh Thư tựa như kìm sắt, nàng căn bản không thể động đậy nửa phần, Tống Thanh Thư đương nhiên cũng không muốn nàng uống quá phân lượng, xem chừng không sai biệt lắm liền buông nàng ra, nhiều lắm là đủ để cho nàng thần trí rối loạn, sinh ra ảo giác mà thôi, mà đây chính là điều mà Tống Thanh Thư muốn.

Bị Ngũ công chúa và hoàng hậu Bùi Mạn hai đại mỹ nhân lần lượt trêu chọc, Tống Thanh Thư lúc này sớm đã cảm thấy trong bụng có một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào cũng sẽ bạo phát, chỉ đáng tiếc hắn đang ngụy trang làm một tên thái giám, nếu nhất thời xúc động, để hoàng hậu Bùi Mạn phát hiện thân phận này, thì cái được chả bằng cái mất.

Đương nhiên, hắn cũng có thể dùng Di Hồn Đại Pháp sửa đổi trí nhớ hoàng hậu Bùi Mạn, tuy nhiên thời gian Di Hồn Đại Pháp có hiệu lực đến bao nhiêu, hắn cũng không có rõ ràng, dù sao tâm trí của người là một khu vực thần kỳ không bình thường, với lại người biết Cửu Âm Chân Kinh cũng không ít, Bùi Mạn thân là hoàng hậu một nước, bên người chưa hẳn là không có cao nhân, nếu có người phát hiện nàng trúng qua Di Hồn Đại Pháp, vậy thì liền sẽ phiền phức.

Cho nên trừ phi vạn bất đắc dĩ, hắn mới cân nhắc sử dụng Di Hồn Đại Pháp, đương nhiên còn có một nguyên nhân, bây giờ bên người Tống Thanh Thư hồng nhan tri kỷ đông đảo, đã sớm qua tâm ý vì muốn đạt được thân thể nữ nhân mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, nếu dùng Di Hồn Đại Pháp để đạt được nữ nhân, hắn thấy quá dễ dàng không còn thú vị chút nào.

– Hoàng Thượng…

Hoàng hậu Bùi Mạn thanh âm ngọt ngào vô cùng làm cho Tống Thanh Thư tỉnh táo lại, hắn cúi đầu xem xét, chỉ gặp hai con ngươi nàng thủy quang lưu chuyển, da thịt toàn thân nàng tựa như say rượu đỏ bừng, bộ ngực sung mãn bời vì hô hấp gấp rút nên tạo ra từng hồi từng hồi run rẩy mỹ diệu.

– Quỳ nằm xuống…

Tống Thanh Thư thấy trong hai mắt nàng không còn thanh minh, biết là Tiêu Dao Tán đã có tác dụng, hiện tại chỉ sợ nàng sớm đã quên đi ngay cả chính mình là ai.

– Bẩm vâng…

Hoàng hậu Bùi Mạn nũng nịu đáp, sau khi thoát sạch xiêm y trên người, nàng liền quỳ nằm xuống vểnh mông lên.

Tống Thanh Thư nhìn qua một chút, hô hấp cũng dồn dập lên, chuyện cho tới bây giờ, hắn đâu còn cố kỵ cái gì nữa, cả người liền ngồi ở phía mông của hoàng hậu Bùi Mạn…

Tống Thanh Thư đem mặt đưa lên, tham lam quan sát cái khu vực mê người ngay giữa hai chân nàng, âm hộ của hoàng hậu Bùi Mạn so trong tưởng tượng của Tống Thanh Thư còn muốn tinh xảo xinh đẹp hơn nhiều, lông mu đen nhánh rậm rạp tươi tốt, chỉnh tề bao trùm lấy toàn bộ khu vực tam giác, hắn dùng tay vạch ra lông mu uốn lượn, từ nơi chính giữa có một cái khe hẹp dài màu đỏ thẫm, nhục phùng âm hạch no đủ nhô lên, chung quanh màu da hơi thâm một chút, hai mảnh mép trong mập mạp môi kết hợp dính cùng một chỗ, có vài giọt âm dịch trong suốt đang chậm rãi rỉ ra. Ah, cái nơi này chính là nơi phát nguyên mạng sống con người, nơi đó cũng vùng màu mỡ sông nước làm cho nam nhân điên cuồng…

Tống Thanh Thư một bên hưng phấn chằm chằm vào cái âm hộ của hoàng hậu Bùi Mạn vừa suy nghĩ lấy, chờ một lát, mình sẽ đem đại cự mãng cắm vào bên trong cái mật huyệt màu mỡ này, chân chính nhận thức cùng với hoàng hậu Bùi Mạn kia đang kích phát dục tính nhiệt tình, mà không phải như vừa rồi sờ soạng tựa như chuồn chuồn lướt nước vậy.

Tống Thanh Thư bị kích động nên quên hết tất cả, bàn tay để lân tại trên mặt cái âm hộ hoàng hậu, cảm thụ được từ chỗ đó da thịt non mịn, đầu ngón tay tách ra hai mép trong, cánh hoa bị bịt kín từ từ lật ra, lộ ra cái động khẩu đào nguyên mê người, tiếp theo, Tống Thanh Thư lại đem hai ngón tay chậm rãi đâm vào hành lang mật huyệt, hướng đến chỗ sâu trong đào móc.

– Um…

Cái mông lớn tuyết trắng của hoàng hậu Bùi Mạn hơi cong lại, sắc mặt nàng đỏ bừng, trong hai mắt ngập nước tràn đầy vũ mị, mặc cho Tống Thanh Thư muốn làm gì thì làm…

Tống Thanh Thư càng thêm làm càn, hai ngón tay qua lại tại bên trong nhục động nghiền nát, lúc rút ra ướt đẫm âm dịch, lại toàn bộ đâm vào, hơn nữa không ngừng kích thích âm hạch cũng đang dần dần sưng to lên… Không đến một lát, hoàng hậu Bùi Mạn rõ ràng không chống chịu được nữa rồi, thân thể giống như rắn nước giãy giụa…

Tống Thanh Thư mỉm cười, hắn biết rõ khẩu vị của hoàng hậu Bùi Mạn không thể xâu được quá lâu thêm nữa, hắn quỳ ở bên giường, kéo qua cái mông của hoàng hậu Bùi Mạn, để cho hai chân nàng hơi tách rộng ra, cái mông giơ lên cao cao, lúc này cửa miệng âm đạo hồng nộn giống như cái miệng nhỏ đang hơi khép mở lấy chảy nước, đối diện lấy cây côn thịt của hắn đang vểnh lên, từ trong lỗ mũi của hắn chui vào một mùi khí tức hăng hăng, Tống Thanh Thư tập trung nhìn vào, bên trong chính giữa hai mép trong thấm ra đại lượng sền sệt âm dịch, tại dưới ánh đèn lóng lánh kiều diễm sáng bóng…

Tống Thanh Thư rốt cuộc khắc chế không được nữa rồi, cây côn thịt thô to thẳng tắp dựng lên, Tống Thanh Thư dùng tay cầm cự mãng, dẫn đạo đến trong cái khe nứt ra của hoàng hậu Bùi Mạn, quy đầu bạo đỉnh lên trên đỉnh môi mật kiều nộn, Tống Thanh Thư cùng với hoàng hậu Bùi Mạn đều đồng loạt rùng mình một cái!

Tống Thanh Thư tận lực khống chế đại cự mãng của mình, quy đầu tròn vo quen việc dễ làm, rất nhanh tìm đến chính giữa động khẩu âm đạo, tại bên trong cửa huyệt trơn mượt núc ních chui vào một phần rồi ma sát không ngừng, ngẫu nhiên thoáng cái chợt tựu lập tức rút ra, cứ như vậy qua lại vài chục cái, từ cửa miệng âm đạo hoàng hậu Bùi Mạn như như mở ra con suối, âm dịch trào ra ướt đẫm, bên trong âm đạo bị cạo làm cho bủn rủn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, sâu trong âm đạo lại trống trơn làm cho tê dại khô ngứa run rẩy khó dừng lại, hoàng hậu Bùi Mạn bởi vì cái gọi là ăn trong tủy biết vị muốn ngừng mà không được, từ sâu trong âm đạo thụ phải loại giày vò này, hai tay nàng nắm chặt ga giường đón lấy Tống Thanh Thư vươn thẳng mông eo, chỉ mong chờ cây côn thịt của hắn có thể làm cho thân dưới hư không khó nhịn, nuốt hết thân cây côn thịt vào trong.

Hoàng hậu Bùi Mạn cắn môi, chờ đợi thời khắc trọng yếu đến, cái loại này tâm ngứa khó nhịn, khiến cho trong khe thịt của hoàng hậu Bùi Mạn chảy ra càng nhiều âm dịch, thoạt nhìn vô cùng dâm đãng.

Tống Thanh Thư thẳng đến nghe được tiếng của hoàng hậu Bùi Mạn rên rỉ nôn nóng, thì mới hít sâu một hơi, đại thủ nắm chặt thân thể nàng, quy đầu hướng sâu vào trong cái hang động ngập nước kia chui thẳng sâu vào…

– A… a…

Tống Thanh Thư nhân mông mình một cái, trong ngắn ngủi, cây côn thịt giống như gậy sắt tiến vào vũng bùn ẩm ướt, hành lang mật huyệt lập tức co rút lại, chặt chẽ dị thường bao vây lấy, hắn khàn giọng gầm lên một tiếng, dưới háng đẩy về phía trước đẩy đưa!

Hoàng hậu Bùi Mạn phát ra tiếng rên rỉ ngắn ngủi, cây côn thịt tận căn chui vào trong cơ thể nàng, nàng giương cái miệng nhỏ nhắn, trừng mắt không kêu ra thành tiếng tới, Tống Thanh Thư cũng đã cực kỳ rất nhanh tại trong thân dưới của nàng cây côn thịt ra vào, da thịt cùng đập “bành bạch” liên thanh rung động, nộn nhụy của hoàng hậu Bùi Mạn vừa vặn chịu đựng thảo liên tục đánh sâu vào liên miên không dứt, khoái cảm theo hoa tâm một đường thông qua ngũ tạng lục phủ, trong nháy mắt tỏa khắp toàn thân hoàng hậu Bùi Mạn.

Tống Thanh Thư cảm thấy cự mãng của mình được vách thịt non âm đạo hoàng hậu bao quanh chặt chẽ, mút chặt trong vũng nước âm dịch, thân gậy bên trong đường hang trơn trượt tả xung hữu đột, hạ thể đập vào cái mông màu mỡ, cây côn thịt chọc vào sâu trong âm đạo nõn nà, nhìn xem hoàng hậu Bùi Mạn diễm như đào hoa lay động lòng người quỳ nằm dưới háng mình căng cứng lấy thân thể yêu kiều, lắc lư run rẩy lấy bờ mông, một bộ dạng hoàn toàn bị chinh phục, trong nội tâm hắn an lòng, lại rất nhanh động tác đẩy đưa côn thịt, biên độ so với vừa rồi lớn hơn rất nhiều, tốc độ cũng mau hơn bảy, tám phần.

Hoàng hậu Bùi Mạn từ ở chỗ sâu trong yết hầu, thỉnh thoảng phát ra một tiếng quãng rên rỉ đứt, cái mông cũng đồng dạng vểnh cao lên, hoa tâm sớm đã bị ma sát tô ngứa run rẩy dâng cao, Tống Thanh Thư rất là hưng phấn, dưới háng quy đầu cự mãng giống như mũi nhọn cạo lau bên trong hành lang mật huyệt, cơ hồ mỗi một lần đền đội lên nơi tận cùng, nặng đầu va vào trên cổ tử cung hoàng hậu Bùi Mạn, mang đến một chút đau đớn nóng rực, nhưng cảm giác lại càng thoải mái kích thích!

– Tốt Tiểu Hưng Tử… nhanh một chút… a… a… ngươi thật là lợi hại… ta muốn… muốn…

Từng tiếng rên rỉ kêu lên mất hồn, không ngừng theo miệng của hoàng hậu Bùi Mạn phát ra, khuôn mặt nàng đã mất đi tất cả tự tôn, chỉ lo đem cái mông nâng lên nghênh hợp với cây côn thịt Tống Thanh Thư mỗi một lần kéo ra đút vào…

– Muốn… muốn cái gì… nói… Lớn tiếng nói ra đi…

Tống Thanh Thư nhanh hơn tốc độ đút vào cùng lực đạo, hạ thể va chạm “phạch… phạch… phạch” tiếng vang, tăng thêm hai bộ phận sinh dục cọ xát phát ra chi âm dâm mỹ, tại trong không gian yên tĩnh bao quanh, nghe đến càng làm cho người huyết mạch sôi sục.

– Ta… muốn… muốn ngươi… dùng sức giết ta đi… đó đó…

Hoàng hậu Bùi Mạn triệt để không còn kiểm soát, cuồng loạn lắc đầu, phát ra thêm tiếng rên rỉ dâm đãng, giờ khắc này, hoàng hậu Bùi Mạn đã xem thân phận, thể diện tất cả đều ném qua một bên, tận tình hưởng thụ lấy hoan ái vui thích.

Thời gian chậm chạp trôi qua, Tống Thanh Thư cùng hoàng hậu Bùi Mạn trầm luân tứ chi kết hợp, kịch liệt giao cấu thay đổi theo tư thế nam trên nữ dưới, không biết điên cuồng bao lâu, chợt toàn thân hoàng hậu Bùi Mạn phút chốc cứng thẳng, hành lang mật huyệt co một hồi kịch liệt, cùng lúc đó, tiếng rên rỉ của hoàng hậu Bùi Mạn cũng biến thành tiếng kêu cao vút chói tai, hai cái đùi ngọc hoành đè ép giữ lấy bên mông Tống Thanh Thư, phảng phất muốn đem toàn bộ cây côn thịt của Tống Thanh Thư nhét vào bên trong mật huyệt của mình…

Tống Thanh Thư thở dốc càng thêm dồn dập, hắn biết rõ cao trào của hoàng hậu Bùi Mạn sắp buông xuống, lập tức càng thêm ra sức gian dâm lấy, thẳng quấy hai mép trong lật qua lật lại, âm dịch đậm đặc vẫy ra tán loạn…

Tống Thanh Thư cúi đầu ngậm lấy một bên đầu vú phải của hoàng hậu Bùi Mạn, đem đầu núm vú cứng rắn cuộn vào trong lưỡi, hàm răng nhẹ hợp cắn trên bầu vú nhuyễn non, bên dưới trong hang động, côn thịt chuyển động càng nhanh tăng tới cực hạn…

– A… a… nhanh… tốt Tiểu Hưng Tử… không được… không được… a… a…

Nghe tiếng cuồng hô thất thần của hoàng hậu Bùi Mạn, Tống Thanh Thư không cách nào nhẫn nại nữa, hắn giữ lấy hai bên bờ mông trơn mềm Hoàng hậu Bùi Mạn, tận khả năng đem cây côn thịt đâm càng sâu, rất nhanh phần bụng dưới của hắn tê rần, một sự sảng khoái không thể kháng cự đánh sâu vào tứ chi bách hài, mãng đầu bật lên phun ra tinh dịch nóng hổi, xuất tại ở chỗ sâu trong lỗ thịt run rẩy của hoàng hậu Bùi Mạn…

– Thật thoải mái… a… a… trời ạ…

Hoàng hậu Bùi Mạn thoải mái biểu lộ trên mặt cực độ sung sướng, hai tay ôm chặt lưng Tống Thanh Thư, thân thể thành thục đẫy đà duy trì liên tục run lấy, tiếp nhận từng làn tinh đặc của Tống Thanh Thư, hoa tâm bị từng làn đậm đặc tinh dịch mãnh liệt bắn trúng, toàn thân của nàng nghẹn lấy khoái cảm ngọt ngào, âm dương giao hội, hoa tâm tiết ra âm tinh, rồi như cái miệng nhỏ đều nuốt hết tinh dịch vào sâu trong bụng.

Đến khi hoàng hậu Bùi Mạn tỉnh táo lại, tự cười thầm chính mình hoang đường, lại cùng một tên thái giám chơi trò giả phượng hư hoàng, càng làm cho nàng có chút xấu hổ là trong trí nhớ mơ hồ, y nhớ đến lúc ấy cái loại khoái cảm mãnh liệt kia phát ra từ sâu trong cái âm hộ, thậm chí càng về sau còn liên tục cầu xin đối phương tha thứ…

“Um… thân thể của ta thế mà lại bị một cái thái giám giày vò chinh phục!” Hoàng hậu Bùi Mạn gương mặt nóng lên, bây giờ hồi tưởng lại có chút thẹn thùng.

“Tên thái giám này chuyện hoan ái lợi hại như vậy, làm cho bản cung nghĩ đến lại có chút không nỡ giết hắn.” Hoàng hậu Bùi Mạn lười biếng nằm ở trên giường, đột nhiên cảm giác được khát nước, đang muốn bảo cung nữ bưng nước đến thì không có ai, trước đó vì muốn giữ bí mật, nên đã đem toàn bộ cung nữ đuổi đi ra ngoài rồi.

Hoàng hậu Bùi Mạn mỉm cười, định tự mình đi qua lấy nước, tuy nhiên nàng vừa mới đứng dậy, sắc mặt liền biến hóa, nàng như không thể tin được, xốc lên bên dưới xiêm y, lấy một ngón tay trượt xuống đưa vào bên trong mật huyệt rồi đưa lên mũi ngửi, cái loại chất lỏng dinh dính quen thuộc cùng cái mùi tanh tanh khiến cho cả người nàng như bị sét đánh, lập tức buông mình ngồi xụi lơi xuống.

“Đến tột cùng là ai? Chẳng lẽ tên thái giám Tiểu Hưng Quốc này sau khi rời đi, thì lại có người khác tiến vào trong Thái Hòa điện? Là thị vệ của Thái Hòa điện, hay là thủ hạ Ngụy Vương? Thậm chí có thể là ngay chính Ngụy Vương?”

Tống Thanh Thư không biết cho dù mình cẩn thận đến mấy, thì cũng có sơ sót lúc tinh dịch lưu lại tại trong âm đạo hoàng hậu Bùi Mạn, lúc phát hiện được có tinh dịch của nam nhân lưu lại vật trong cơ thể mình, hoàng hậu Bùi Mạn như ngồi trên bàn chông nhọn, bất quá vận khí của Tống Thanh Thư vẫn tốt cực kỳ, lúc này trong đầu hoàng hậu Bùi Mạn hiện lên vô số loại khả năng, tuy nhiên nguyên nhân thực sự là do tên thái giám Tiểu Hưng Quốc thì lại bị nàng bài trừ loại ra.

Từ Thái Hòa điện đi ra, Tống Thanh Thư quả thực là sảng khoái tinh thần, nếu không phải lo lắng bị đám thị vệ tuần tra phát hiện, hắn thậm chí còn muốn nhảy cởn lên để thể hiện tâm tình vui vẻ.

Rất nhanh hắn liền quay trở lại chỗ ở của Tiểu Hưng Quốc, vốn cho rằng tỷ muội Hoàng Sam nữ tử có lẽ đã ngủ, bây giờ đã quá nửa đêm lại chạy qua đi tìm các nàng, thì có thể hay không bị các nàng hiểu lầm là có ý đồ cái gì làm loạn?

Nếu vừa rồi không có qua Thái Hòa điện trước đó, nói không chừng hắn có suy nghĩ khác, nhưng bây giờ thì hắn chỉ muốn hảo hảo ngủ một giấc mà thôi.

Vừa tiến vào bên trong viện tử, phát hiện trong phòng vẫn còn ánh nến, hắn nghi ngờ đẩy cửa vào, hai tỷ muội Hoàng Sam nữ tử vẫn chưa ngủ, một người nửa tựa tại đầu giường, một người ngồi tại trên ghế, tay chống má mờ mịt nhìn qua cửa.

– Ách, hai người đang chờ tại hạ sao a?

Tống Thanh Thư nhất thời có chút áy náy, mình tại bên ngoài tiêu dao khoái hoạt, trong khi hai mỹ nhân nhi thì đang vò vỏ chờ đợi.

Hoàng Sam nữ tử lập tức từ trên ghế đứng ngay dậy, ngữ khí có chút bất thiện nhìn lấy hắn:

– Công tử tại sao lâu như thế mới quay trở về?

– Tại hạ tại Thái Hòa điện rong chơi một hồi, không được sao a?

Tống Thanh Thư không rõ nàng vì sao lại phát cáu, hắn từ từ oai phong ngồi xuống, rót cho mình một chung nước trà, vừa rồi giày vò rong ruổi cởi trên người hoàng hậu Bùi Mạn hơn nửa buổi tối, giờ cũng đã thấy khát nước.

– Thái Hòa điện rong chơi vui vẻ lắm à?

Hoàng Sam nữ tử dùng đôi con ngươi sâu thẳm trong suốt như thu thủy chăm chú nhìn hắn.

– Cô nương làm cái gì mà dùng loại ánh mắt này nhìn ta như vậy chứ…

Tống Thanh Thư nhấp một miếng trà, nhớ lại thân thể mềm mại hoàng hậu Bùi Mạn uyển chuyển rung động lòng người, khóe miệng nhịn c hiện lên mỉm cười…

– Rất là thú vị.

– Ta nhìn ra công tử không phải đến Thái Hòa điện vì thấy thú vị, mà chính là vì thấy hoàng hậu nương nương thú vị phải không?

Hoàng Sam nữ tử dùng mấy ngón tay đem mái tóc rủ xuống ở trước mắt vén đến sau tai, cắn môi trừng mắt nhìn lấy Tống Thanh Thư.

– Um…

Tống Thanh Thư cười ngượng ngùng đáp nói…

– Cái nào cũng đều là thú vị… đều thú vị như nhau… ha – ha.

– Công tử quả thật dám làm điều ấy với hoàng…

Hoàng Sam nữ tử chấn kinh, vừa nói ra mới thấy câu này hơi bất nhã không thích hợp nói ra miệng, đành phải đỏ mặt nhìn qua Tống Thanh Thư, trên giường Ngũ công chúa cũng lập tức ngồi thẳng thân thể, cái miệng anh đào nhỏ nhắn lập tức há to ra, liền đưa tay che đến trước miệng.

– Đâu có cần nói thẳng ra như vậy chứ, chúng ta chưa thân quen đến mức là bằng hữu để nói ra cái loại chuyện dạng này…

Tống Thanh Thư kịp phản ứng, nữ nhân này không phải là phụ nhân của của mình, mà cũng không phải là tình nhân, ta muốn làm gì thì làm, mắc mớ gì ở trước mặt nàng lại như là tâm hỏng vậy a.

– Vô liêm sỉ!

Hoàng Sam nữ tử thở phì phò ngồi lại trên ghế, quay đầu đi, không nhìn hắn nữa.

– Uy, tại hạ vô liêm sỉ chỗ nào? Nhĩ tình ngã nguyện, nam hoan nữ ái là rất bình thường mà…

Tống Thanh Thư buồn bực nói.

– Cái này gọi là nhĩ tình ngã nguyện sao?

Hoàng Sam nữ tử tựa như bị kim đâm vào thịt, lập tức giận dữ…

– Một người hữu phu chi phụ, một người hữu phụ chi phu, một người cõng nam nhân sau lưng trượng phu của mình, một người cõng nữ nhân sau lưng thê tử của mình… cả hai người cùng… cùng quấn vào một chỗ, cái này cũng chưa tính là vô liêm sỉ?

– Ách…

Tống Thanh Thư thấy nàng nói cũng không phải không có lý, nên trong lòng có chút chột dạ, nhưng ngoài miệng lại không thể nhận sai, nếu không thì về sau nữ nhân này trước mặt mình sẽ còn vô duyên vô cớ mắng mình…

– Thực ra cô nương đã hiểu lầm tại hạ, tại hạ không phải là người xấu xa như vậy, vừa rồi chẳng qua là vì có mục đích.

Tống Thanh Thư nháy mắt một cái, liền nghĩ đến một chi pháp ứng đối.

– Vậy cái mục đích đó là cái gì?

Hoàng Sam nữ tử cười lạnh, không biết vì sao, vốn trước khi chưa biết Tống Thanh Thư giả mạo tên thái giám thì rất có hảo cảm, nhưng từ khi nàng biết thân phận chân thật đối phương, thì bao nhiêu hảo cảm đã chuyển biến thành mình bị lừa gạt nên phẫn nộ.

Nhất là là nghĩ đến đối phương trong khoảng thời gian vừa qua ở bên cạnh khiến cho mình trở thành trò cười, nàng hận tìm không được một cái lỗ để chui xuống, lại thêm trong lúc đó nàng nghĩ đối phương là thái giám, cho nên chủ động để hắn giúp mình cởi áo liệu thương, lại còn có về sau Tống Thanh Thư cưỡng hôn nàng, Hoàng Sam nữ tử cảm thấy mình sở dĩ bây giờ chưa giết được hắn, chẳng qua là bời vì còn cần hắn nhờ hỗ trợ cứu ra những tỷ muội còn bị giam cầm mà thôi.

– Còn không phải là vì tìm cách cứu những tỷ muội của cô nương, cho nên tại hạ mới không tiếc hy sinh thân thể của mình, từ nơi hoàng hậu để tìm hiểu tin tức.

Tống Thanh Thư nói ra lộ ra một bộ bi phẫn…

– Nói đến cùng, về mức độ nào đó tại hạ cũng là vì nước mà hy sinh.

– Có thể giải thích như vậy là vì nước hy sinh còn?

Đang ngồi ở giường đầu nhìn hai người tranh cãi, Ngũ công chúa nghe đến đó cũng nhịn không được nữa, liền bật tiếng cười, trong nháy mắt giống như đám mây dày u ám đã tản ra trời quang, Tống Thanh Thư thấy cũng giật mình.

– Ngũ công chúa quả nhiên là một bậc quốc sắc thiên hương.

Tống Thanh Thư tán thưởng.

Nghe được Tống Thanh Thư ca ngợi, sắc mặt Triệu Phúc Kim đỏ lên, lại còn có ngượng ngùng chi ý của một nữ nhi, tuy nhiên nàng dù sao cũng là người đã quá từng trải qua mưa to gió lớn, nên rất nhanh liền khôi phục lại, cười duyên nói:

– Công tử có nịnh ta cũng vô dụng, hiện người đang tức giận lại là muội muội của ta.

Hoàng Sam nữ tử hậm hực nói:

– Ngũ tỷ đừng có để cho hắn lừa gạt, người này là trên giang hồ được nổi danh hoa hoa công tử, đã từng trêu chọc không biết bao nhiêu nữ nhân, lúc này đã chạy tới nơi này, cũng là cùng với hoàng hậu cấu kết, thật sự là người không biết liêm sỉ.

– Tống công tử danh mãn thiên hạ, chung quanh hồng nhan tri kỷ đông đảo, làm gì mà để ý đến ta, loại tàn hoa bại liễu này, tiểu muội không cần lo ngại.

Triệu Phúc Kim đột nhiên thần sắc ảm đạm.

Hoàng Sam nữ tử giật mình, vội vàng đi đến an ủi nàng:

– Tỷ tỷ… Muội không phải là ý tứ kia…

Thấy tỷ tỷ không có phản ứng gì, nàng liền quay đầu trừng mắt Tống Thanh Thư:

– Tất cả đều tại công tử!

– Lại là do tại hạ sao?

Tống Thanh Thư chỉ chỉ vào mặt mình, phàn nàn nói…

– Này… này… cô nương, lúc ban đầu ở trên Thiếu Thất sơn vừa gặp cô nương, tóc đen phi vũ, tay áo bồng bềnh, nhìn qua như tựa tiên tử thánh khiết cao quý trên cao chin tầng mây hạ phàm, không mang theo một tia khói lửa khí tức, thế nhưng làm sao bây giờ lại trở nên giống cùng những nữ nhân dân gian của phố phường vậy?

Hoàng Sam nữ tử trên mặt nóng lên, thực ra nàng cũng ý thức được, ở trước mặt hắn rất khó bảo trì là mình không có chút rung động nào với hắn:

– Hừ, công tử cũng không cần thổi phồng ta, ta không phải là cái gì tiên tử, mả chỉ là một nữ nhân phàm trần, cũng có thất tình lục dục, đối mặt với chi sĩ có phẩm tính cao nhã tự nhiên sẽ đối lấy lễ đối đãi với bọn họ, đối mặt với ngươi hạ lưu bẩn thỉu, thì ta cũng liền… cũng liền…

Nàng đột nhiên sững sờ, không biết phải hình dung nói như thế nào mới tốt.

– Để tại hạ nói tiếp giùm cho… “đối mặt với ngươi hạ lưu bẩn thỉu, thì ta cũng liền… cũng liền… hạ lưu bẩn thỉu giống như vậy…”

Tống Thanh Thư cực kỳ giảo hoạt cười lên.

– Phi…

Hoàng Sam nữ tử khẽ gắt, trên gương mặt tái nhợt hiện lên hai đóa hồng vân.

Nhìn thấy muội muội quẫn bách, Ngũ công chúa được cười lên, tiếp theo ngẩng đầu nhìn Tống Thanh Thư Thư, trêu đùa hỏi…

– Công tử vì nước hy sinh nên tiếp cận hoàng hậu, không biết có thu hoạch được gì không vậy?

Nghe được nàng cố ý nhấn mạnh câu “Vì nước hy sinh”, dù Tống Thanh Thư da mặt đủ dày, cũng có chút xấu hổ:

– Đó là đương nhiên, tại hạ đã bỏ ra lớn như vậy vốn liếng, làm thế nào mà lại không thu hoạch được chứ?

Tống Thanh Thư móc ra bình sứ đựng Tiêu Dao Tán mà trước đó từ tay hoàng hậu Bùi Mạn mượn gió bẻ măng cầm về nói:

– Các người nhìn xem đây là cái gì?

– Tiêu Dao Tán!

Triệu Phúc Kim kinh hô, loại bình sứ này vừa thấy là nàng nhận ra, mỗi lần người Hoán Y Viện cho các nàng uống, cũng đều là dùng loại giống bình sứ này.

– Đúng rồi… Tiêu Dao Tán dược tính rất lợi hại kỳ lạ, nó cũng vừa là độc dược, mà cũng là giải dược, chỉ cần khống chế tốt được lượng dùng, sau này hẳn là có thể chậm rãi loại trừ độc tố trong thể nội của các người.

Đây cũng chỉ là Tống Thanh Thư suy đoán mà thôi, vừa rồi tại Thái Hòa điện, nhìn thấy triệu chứng của hoàng hậu Bùi Mạn lúc uống Tiêu Dao Tán, tuy thần trí của nàng mơ hồ sinh ra ảo giác, thế nhưng dược hiệu so với ma túy mà trong kiếp trước hắn nhìn thấy, thì thấp hơn rất nhiều, thế là hắn liền suy đoán Tiêu Dao Tán chưa hẳn là không phải là không có thuốc chữa được, đương nhiên cũng không cần thiết giải thích với Triệu Phúc Kim, tự mình sẽ tìm một cơ hội cùng với Hoàng Sam nữ tử trao đổi mới tốt.

– Đa tạ Tống công tử!

Nhìn qua BÌNH SỨ trong tay hắn, Triệu Phúc Kim kích động…

– Có cái này về sau, thì tỷ muội chúng ta liền có thể cứu được!

Tống Thanh Thư lúng túng nói ra:

– Bình thuốc này thật sự phân lượng quá ít, không đủ thay tất cả mọi người giải độc, cho nên tại hạ chỉ sợ còn phải…

– Còn phải đi đến nơi ở của hoàng hậu Kim Quốc để mà vì nước hy sinh?

Hoàng Sam nữ tử hơi cắn môi, nhẹ nhàng lung lay cánh tay Triệu Phúc Kim…

– Ngũ tỷ a, tỷ vẫn còn tin tưởng hắn là vì tìm thuốc giải sao? Hắn rõ ràng là coi trọng hoàng hậu, để… để… lên giường với… hoàng hậu mà thôi!

– Tiểu muội, thực ra thì ta lại rất tán thưởng hành vi này của Tống công tử…

Triệu Phúc Kim thăm thẳm thở dài một hơi…

– Ngươi không biết những người Kim năm xưa ngoài làm nhục phi tử phụ hoàng và các tông phụ, lúc trước Cái Thiên Đại Vương của Kim Quốc thậm chí… thậm chí còn cùng một lúc dâm nhục giao hoan Vi Hiền phi với Khang Vương phi… trên giường.

– Vi thái hậu? – Hoàng Sam nữ tử kinh hô lên, Triệu Phúc Kim trong miệng nói Vi Hiền phi đó là mẫu thân của đương kim hoàng đế Nam Tống – Triệu Cấu, nhiều năm trước, Nam Tống giết Nhạc Phi để được nghị hòa cùng Kim Quốc, Kim Quốc thả cho Vi Hiền phi trở về Tống, Triệu Cấu phong nàng là hoàng thái hậu, còn Khang Vương phi thì là thê tử chính thức của Triệu Cấu, do đó hai nữ nhân này là có quan hệ bà tức với nhau(mẹ chồng nàng dâu.)

– Cầm thú a… cầm thú a!

Tống Thanh Thư thấy đau đầu, cái chuyện giao hoan cùng lúc với hai bà, loại chuyện như thế này, ngay cả hắn cũng đã từng suy nghĩ trong đầu một chút mà thôi, cho tới bây giờ vẫn không nghĩ tới từ suy nghĩ biến thành hành động, không ngờ người Kim Quốc thế mà quả thật đã làm được… Về phần Cái Thiên Đại Vương thì Tống Thanh Thư vừa vặn được biết, Cái Thiên Đại Vương tên gọi Hoàn Nhan Tông Hiền, bây giờ tuổi tác tuy đã cao, nhưng được cho quyền khuynh triều dã, Hoàn Nhan Lượng tuy cũng có quyền thế, thế nhưng là cùng Hoàn Nhan Tông Hiền so ra, thật sự là thua kém quá xa.

Hoàn Nhan Tông Hiền được tiên hoàng phong làm Thái Bảo, lại nắm trong tay Phù Nguyên Soái, là đương chi vô quý của triều đình Kim Quốc, là người đứng đầu, ngay cả hoàng đế Kim Quốc nhìn thấy lã cũng phải còn cung cung kính kính chấp lễ.

– Cho nên khi ta nghe được Tống công tử… làm… làm như thế với hoàng hậu Kim Quốc thời điểm, trong lòng ta rất là cao hứng, ta muốn thay những nữ nhân triều đình Tống quốc đa tạ đại ân đại đức công tử đã trả thù giùm, công tử xin nhận ta một cái cúi đầu này!

Triệu Phúc Kim càng nói càng kích động, liền xuống giường, lập tức quỳ gối trước người Tống Thanh Thư.

Hoàng Sam nữ tử mắt trợn tròn:

– Ngũ tỷ… làm cái gì vậy?

Triệu Phúc Kim thật sâu liếc nhìn nàng:

– Anh Lạc, ngươi nếu còn xem ta là tỷ tỷ, hãy bồi ta cùng một chỗ quỳ xuống, thay bọn tỷ muội đa tạ ân đức của công tử!

– Muội phải quỳ xuống trước hắn?

Hoàng Sam nữ tử thốt lên, muốn cự tuyệt, lại nhìn thấy tỷ tỷ với ánh mắt làm đau lòng người, nàng đột nhiên liền minh bạch ý nghĩ tỷ tỷ, mặc dù có chút không cam tâm, nhưng vẫn là quỳ xuống…

– Đa tạ… Đa tạ đại ân đại đức công tử.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x