Phần 183
Trong đại điện liền lâm vào một loại yên tĩnh quỷ dị, phía dưới đám cao tầng Kim Quốc nhìn nhau.
– Ngụy vương bị giết? Lão phu không nghe lầm chứ!
– Đúng vậy, Ngụy vương là người kế thừa hoàng vị duy nhất, Hoàng thượng tại sao lại giết hắn chứ?
– Chuyện này phía sau chắc là có kẻ giật dây tạo nên sóng gió a?
…
Nghe được tin tức này, trong nhóm người này, chỉ có hai người là bề ngoài bi thương, nhưng khóe miệng giương lên âm dấu không được sự vui sướng, một là Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên, một người khác chính là Hải Lăng vương Hoàn Nhan Lượng.
Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên đương phải cao hứng, hắn cùng Ngụy Vương thường hay bất hòa, mà hắn lại là thân đệ đệ của hoàng đế Kim Hi Tông, Ngụy Vương chết đi, hoàng đế không có nhi tử nối dõi, dựa theo tông chỉ thì chỉ có Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên là người kế thừa hoàng vị chứ không còn có ai khác, nghĩ đến về sau mình sẽ làm hoàng đế, Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên có thể không vui sao?
Về phần Hoàn Nhan Lượng, hắn tuy nhiên thân là thuộc dạng đại ca của đời thứ ba Kim Quốc, chỉ tiếc là phụ thân lại là thứ tử của Thái Tổ, bởi vậy nếu cân nhắc quyền kế vị vào thời điểm này thì tất cả mọi người đều không có đem hắn tính toán vào, nhưng Hoàn Nhan Lượng văn võ toàn tài, các phương diện về năng lực đều vượt trội so với các đường huynh đệ một mảng lớn, bởi vậy trong lòng đối với cái chỗ ngồi hoàng đế này cũng tràn ngập khát vọng, nếu Ngụy Vương còn tại thế, danh chính ngôn thuận kế thừa hoàng vị, hắn rất khó hưng phong làm nên cơn sóng lớn, nhưng hôm nay Ngụy vương đã chết, về sau cùng cái hoàng vị rơi xuống trong tay ai, còn phải dựa vào bản sự của mình!
Hôm nay thật sự là gặp nhiều chuyện vui, đầu tiên là tin Ngụy vương chết, đêm nay còn được hưởng dụng thân xác quốc sắc thiên hương Ca Bích, Hoàn Nhan Lượng vội che giấu nét mặt, tránh phát ra tiếng cười to trong lúc này…
Sau đó Kim Hi Tông cùng nhóm cao tầng Kim Quốc thương lượng cách nào bình ổn việc này, ổn định triều cục, xử lý hậu sự Ngụy vương, về đối ngoại tuyên bố nguyên nhân cái chết như thế nào, chỉ có Hoàn Nhan Lượng ở một bên không phụ họa thêm gì, tâm tư đã sớm bay đến đêm nay nằm đè trên người phu nhân Ca Bích…
…
Tống Thanh Thư trở lại trong phủ Đường Quát, Ca Bích nghe được hắn đêm nay muốn mở tiệc chiêu đãi Hoàn Nhan Lượng trong phủ, nàng tức giận toàn thân phát run:
– Không được! Ta tuyệt đối sẽ không mời tên hung thủ giết người kia đến trong phủ.
Tống Thanh Thư cũng biết chuyện này làm khó nàng, dù sao nàng đã biết Hoàn Nhan Lượng là cừu nhân giết chết phu quân của mình, bây giờ lại phải miễn cưỡng vui cười mỗi khi gặp mặt đối phương, đoán chừng trong thiên hạ cũng không có mấy người có thể làm được chuyện này.
Thế nhưng bây giờ Hoán Y Viện đã bắt đầu âm thầm bí mật điều tra vụ án căn nguyên khiến cho Ngụy vương bị giết, tỷ muội Triệu Hô Nhi, Triệu Viên Viên chắc chắn là bị thẩm tra đầu tiên, các nàng là người chưa từng trải, chỉ sợ rất khó mà giữ được bí mật.
Duy nhất để Tống Thanh Thư cảm thấy tạm thời an tâm thì chính là Hoàng hậu Bùi Mạn, đó là một người làm chuyện đại sự, nàng ở trong cung chắc chắn cũng nhận được tin tức này từ trong Hoán Y Viện, lại còn có Hoàng Sam nữ tử ở một bên hiệp trợ, trong thời gian ngắn cũng có thể bảo vệ được hai công chúa kia, nhưng vì chuyện của Ngụy Vương bị giết là đại sự đến cỡ nào, Tống Thanh Thư suy đoán Hoàng hậu Bùi Mạn nhiều lắm là chỉ có thể kéo dài được thêm tầm vài ngày, quá thời gian đó thì tự thân nàng tính mạng cũng khó mà bảo đảm, chứ nói chi đến việc bảo hộ cho hai nàng công chúa?
Tống Thanh Thư nhất định trong mấy ngày này phải giải quyết cho xong vấn đề của Hoán Y Viện đồng thời mau chóng đem bọn người Tống Viễn Kiều cùng những công chúa đang bị cầm tù tại Hoán Y Viện cứu thoát ra ngoài, chính Hoàn Nhan Lượng cũng là một biện pháp nằm trong kế hoạch mà hắn nghĩ tới.
Mà bây giờ tất cả đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông, hắn đầu tiên phải nắm cho bằng được trung tâm phạm vi của Hoàn Nhan Lượng, thì mới có thể áp dụng kế hoạch đằng sau, là làm sao có thể đánh vào cái trung tâm kia, đáp án chính Hoàn Nhan Lượng đã cho ra, đó là dùng Ca Bích trao đổi với Đồ Đan Tĩnh.
Tống Thanh Thư không có cách nào đem chuyện mình phải cứu các công chúa bị cầm tù trong Hoán Y Viện nói cho Ca Bích biết, dù sao nàng là muội muội của đương kim hoàng đế Kim Quốc, nàng rất khó vì hắn mà không suy nghĩ đến quốc gia, đứng trên lập trường của nàng, hoàn toàn không có đạo lý hỗ trợ hắn.
– Đệ biết chuyện này khiến cho tẩu tẩu thật là khó khăn, nhưng nếu hôm nay có thể thay cho Đường Quát huynh báo được oán thù, thì tẩu tẩu cảm thấy thế nào?
Tống Thanh Thư linh cơ, nghĩ đến một vấn đề khác để thuyết phục nàng.
– Cách nào để báo thù?
Nghe được có thể báo thù, Ca Bích nhất thời hưng phấn.
– Thực ra muốn thay Đường Quát huynh báo thù nói khó cũng không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, đại khái có thể chia làm hai biện pháp…
Tống Thanh Thư tiếp tục nói…
– Phương pháp thứ nhất đơn giản trực tiếp, bình thường thì bên cạnh của Hoàn Nhan Lượng có vô số cao thủ, nhưng hôm nay mời hắn đến phủ thượng làm khách, thì hẳn là lực lượng hộ vệ bên người sẽ ít hơn, chỉ cần tẩu tẩu gật đầu một cái, đêm nay đệ sẽ ám sát hắn, dựa vào võ công, thời cơ thành công có thể rất lớn.
Ca Bích liền lắc đầu:
– Dạng này quá mạo hiểm, mà cho dù thúc thúc thành công, ám sát đường đường một vương gia Kim Quốc, triều đình chắc chắn tức giận vô cùng, tất nhiên sẽ phái vô số cao thủ truy sát thúc thúc, hơn nữa còn sẽ khiến Kim Quốc cùng Kim Xà Doanh xảy ra chiến tranh, ta không thể vì chuyện tư của mình mà để cho thúc thúc hy sinh lớn như vậy.
– Về chuyện này mà hy sinh thực ra đệ có thể tiếp nhận được, có điều tiếc nuối duy nhất là chỉ sợ sẽ không còn có cơ hội nữa để cùng tẩu tẩu chung giường chung chiếu…
Tống Thanh Thư thở dài một hơi.
– Ai muốn cùng thúc thúc chung giường chung chiếu chứ…
Ca Bích bị lời nói của hắn làm cho nổi giận.
– Tẩu tẩu ngoài miệng tuy không thừa nhận, thế nhưng vừa rồi thì tẩu tẩu vì đệ mà cân nhắc, khi thấy đệ quá mạo hiểm, liền tình nguyện tạm thời từ bỏ vì trượng phu báo thù.
Tống Thanh Thư cảm động ôm vai nàng.
Ca Bích sắc mặt có chút mất tự nhiên nói ra:
– Là thúc thúc hiểu lầm, ta trời sinh bản tính hay mềm lòng, ngay cả chó mèo trong nhà, ta cũng không tùy ý để chúng nó hy sinh, đệ mau nói phương pháp báo thù thứ hai đi…
Gặp nàng vội thay đổi qua chuyện khác, Tống Thanh Thư cũng không tiếp tục bức bách nàng, nghe vậy liền đáp:
– Phương pháp báo thù thứ hai thì có điểm phiền phức, bất quá lại làm cho phu phụ Hoàn Nhan Lượng ly tán, thân bại danh liệt, vĩnh viễn thoát thân không được!
Ca Bích nghe được hai mắt tỏa sáng:
– Làm như thế nào mới có thể đạt được phương pháp này?
Tống Thanh Thư chậm rãi đáp:
– Hoàn Nhan Lượng là thân vương, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, thì đời đời tôn tử sẽ được hưởng thụ vinh hoa phú quý, nhưng có một loại tình huống, sẽ tước đoạt huyết mạch của hắn không còn cái đặc ân vinh diệu đó nữa.
Ca Bích cũng không phải là kẻ ngốc, hắn vừa nhắc nhở, trong đầu đột nhiên hiện lên hai chữ:
– Tạo phản?
– Không tệ, chỉ cần Hoàn Nhan Lượng liên lụy tới việc tạo phản, một khi hắn bị thất bại, thì hạ tràng tuyệt đối sẽ là thê thảm vô cùng.
Tống Thanh Thư nhớ lại trong khoảng thời gian này cùng Hoàn Nhan Lượng tiếp xúc, trầm giọng nói…
– Nếu như đệ đoán không sai, hắn bây giờ đang mưu đồ bí mật tạo phản rồi.
– Thế nhưng chúng ta không có chứng cứ?
Ca Bích xuất thân hoàng gia, đối với quá trình thì vô cùng rõ ràng, Hoàn Nhan Lượng quyền cao chức trọng lại rất được hoàng huynh tín nhiệm, sẽ không có khả năng bởi vì một số tin đồn thất thiệt mà liền định tội cho Hoàn Nhan Lượng.
– Cho nên trong khoảng thời gian này đệ mới tận lực tiếp cận hắn, chỉ cần qua đêm nay, thì đệ liền có thể hoàn toàn được hắn tín nhiệm.
Tống Thanh Thư cười đến quỷ dị.
– Vì cái gì?
Ca Bích bị nụ cười Tống Thanh Thư làm cho sởn da gà.
Tống Thanh Thư cũng không có liền trả lời câu hỏi của nàng, mà tiếp tục nói ra:
– Nếu đem sự tình hắn mưu phản công khai, thì chỉ có thể làm cho hắn thân bại danh liệt, mà sự tình đêm nay cũng là lúc để cho phu phụ hắn ly tán, cũng coi như thay Đường Quát huynh thu chút lợi tức trước.
– Phu phụ ly tán?
Ca Bích nghi ngờ, Hải Lăng vương phi cùng Hoàn Nhan Lượng cảm tình xưa nay rất tốt, như thế nào lại qua một đêm liền phu phụ ly tán đây này.
– Bởi vì đêm nay chúng ta mời hắn dự tiệc là giả, đệ cùng hắn đã thỏa thuận trao đổi mới… mới là thật.
Tống Thanh Thư tiến đến bên tai nàng nói một câu, liền làm ngay cả cái cổ phấn trắng của Ca Bích cũng liền ửng đỏ.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Chương 183
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chơng 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 197
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 252