– Đa tạ ân cứu mạng của công tử!
Tâm trí căng cứng rốt cục trầm tĩnh lại, Hoàng Dung vội vàng hướng đến Tống Thanh Thư cúi đầu.
Tống Thanh Thư liền nắm lấy bàn tay nàng nâng đỡ đứng lên:
– Quan hệ giữa chúng ta, phu nhân cần gì phải khách sáo như vậy.
Hoàng Dung bất động thanh sắc thu hồi hai tay, trong lòng âm thầm tức giận: “Lời này của ngươi nói ra, giống như chúng ta có quan hệ nhiều lắm vậy…”
– Phu nhân hà cớ gì mà tối nay lại bị hãm trùng vây như vậy?
Đây cũng là điều mà Tống Thanh Thư tò mò muốn biết, phu phụ bọn họ không ở bảo vệ thành Tương Dương, lại chạy đến Kim Quốc để làm gì chứ.
– Việc này kể ra rất dài dòng.
Hoàng Dung suy nghĩ một chút, liền giản lược nói.
– Sau khi Mông Cổ rút quân, Kim Quốc thừa cơ chiếm cứ những địa bàn trống kia, Cái Bang nhận được tin tức, Kim Quốc còn có ý xâm nhập phía nam. Trong thành Tương Dương, bách tính đã thật vất vả chịu đựng Mông Cổ lâu nay rồi, cho nên Tĩnh ca ca không muốn nhìn thấy khởi động lại chiến sự, dẫn đến sinh linh đồ thán, vừa vặn điều tra được kẻ cầm đầu phái chủ chiến của Kim Quốc là Đường Quát Biện, hắn đã rời đi khỏi Kinh Thành đến đây, chúng ta liền lên kế hoạch ám sát hắn, để kế hoạch Kim Quốc xâm nhập phía nam không thành…
Tống Thanh Thư cảm khái nói:
– Nhưng nhìn tình huống đêm nay, chuyện này hình như là Kim Quốc dùng kế sách dẫn rắn nhập động a.
– Ai… đó là do chúng ta quá bất cẩn.
Hoàng Dung thở dài, đột nhiên nhớ tới cái gì nói.
– Tống công tử, ta biết nói ra có chút ép buộc, nhưng ta thực sự không còn có biện pháp gì, có thể mời công tử xuất thủ cứu giúp chuyết phu giùm hay không vậy?
– Quách đại hiệp nghĩa bạc vân thiên, người người trong thiên hạ kính ngưỡng, lần này gặp nạn, cứu được là chuyện đương nhiên, bất quá…
Tống Thanh Thư lập tức lộ ra một mặt khó xử.
– Tình huống đêm nay phu nhân cũng nhìn thấy, thủ hạ của Hoàn Nhan Lượng toàn là cao thủ có đảng cấp, một một người so ra võ công cũng có thể đều tương xứng với Quách đại hiệp, tiểu đệ liền đánh cược tính mạng đi cứu, thì bất quá lại hy sinh thêm một tính mạng mà thôi.
Hoàng Dung biết hắn lời nói không ngoa, sắc mặt liền tái nhợt, cả người thất hồn lạc phách ngồi dựa vào trên ghế, tâm trí lộn xộn, miệng tự lẩm bẩm: “Tĩnh ca ca nếu bị chết đi, ta cũng không muốn sống.”
Nhìn thấy Hoàng Dung dạng này, Tống Thanh Thư do dự một chút, đành cắn răng nói ra:
– Tiểu đệ cũng không nói với phu nhân lời khách sáo, Quách đại hiệp danh khí mặc dù lớn, mà dù sao cùng với tiểu đệ cũng không có giao tình, muốn tiểu đệ bốc lên lao vào nguy hiểm đổi lấy tính mạng để đi cứu Quách đại hiệp, thì tiểu đệ làm không được, tuy nhiên tiểu đệ cùng với phu nhân thì lại có… hữu duyên tiểu đệ cũng không muốn nhìn thấy phu nhân thương tâm khổ sở như thế, vì phu nhân, tiểu đệ sẽ thử liều mạng một lần thử xem sao…
– Thật sao?
Nghe được Tống Thanh Thư đáp ứng xuất thủ, Hoàng Dung lập tức liền ngồi bật dậy, bàn tay nắm lấy cổ tay của Tống Thanh Thư, một đôi mắt đẹp tỏa ra thần thái kinh người.
– Này… này… phu nhân thật đúng là không có lương tâm, trong lòng chỉ có trượng phu, cũng không cần quan tâm người tiểu đệ này chết sống ra sao a?
Tống Thanh Thư buồn bực nói.
Hoàng Dung cái này mới thấy mình thất thố, vội vàng buông bàn tay của hắn ra, sửa sang lại một chút tóc mai bay tán loạn, áy náy nói ra:
– Ta biết việc này thật làm khó khăn cho công tử, ta cũng không thể để công tử mạo hiểm không công như vậy, như vậy đi, chỉ cần công tử có thể cứu ra chuyết phu, ta có thể đáp ứng thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của công tử.
– Bất cứ yêu cầu nào?
Tống Thanh Thư tựa như chế giễu nhìn lấy nàng.
– Nữ nhân một khi ưng thuận loại hứa hẹn như thế này thì ngàn vạn lần phải thận trọng, nhất là một nữ nhân khuynh quốc khuynh thành như phu nhân vậy.
Bị ánh mắt đối phương làm cho trong lòng nàng hốt hoảng, tuy nhiên Hoàng Dung vẫn kiên trì nói ra:
– Ta nói được thì làm được.
Đã từng tiếp xúc với Tống Thanh Thư, Hoàng Dung đối với bản tính tham hoa háo sắc của hắn thì quá là rõ ràng, mà ánh mắt đối phương ngẫu nhiên nhìn chính mình có vẻ say mê như vậy, nàng cũng có thể nhận ra hàm ý bên trong. Tuy nhiên nàng vẫn chấp nhận lời hứa loại này, cũng không phải là thật lòng mang nợ hắn một nhân tình để mà trả giá như vậy.
Hoàng Dung là một nữ nhân thông minh cực kỳ, nàng hiểu rõ ràng ưu thế của mình là cái gì, và cũng hiểu được cách lợi dụng ưu thế của chính mình như thế nào.
Trước kia lợi dụng sắc đẹp đem Âu Dương Khắc xoay quanh đùa bỡn, đó chính là một trong chuyện cũ mà nàng đắc ý nhất, chỉ bất quá những năm gần đây, võ công của nàng dần dần tăng cao, lại thêm trượng phu danh vọng tại trong võ lâm như ánh mặt trời, cho nên nàng không có đụng chuyện phải vận dụng đến mỹ nhân kế, tuy nhiên vấn đề cũng không nói lên là nàng đã quên cái kỹ năng này.
Nàng thấy rất rõ ràng, nếu không có điểm kích thích ngon ngọt, thì tên tiểu tặc Tống Thanh Thư này chưa chắc sẽ tận tâm tận lực đi cứu Tĩnh ca ca, thế là nàng cố ý dùng loại lời nói lập lờ nước đôi này để dẫn dụ đối phương, chờ đến lúc Tĩnh ca ca được cứu ra về sau, khi ấy có trượng phu ở bên cạnh người, Tống Thanh Thư cho dù có ý nghĩ gì bậy bạ, cũng không có cách nào ra tay được.
Sau này nếu Tống Thanh Thư nhắc lại lời hứa hẹn này, thì nàng lúc đó có thể làm bộ nói là không phải cái ý tứ kia, sau đó dùng đồ vật khác để đền bù đối phương là xong.
Tống Thanh Thư cũng không biết trong lòng Hoàng Dung đã có tính toán, hắn nhìn lấy dung nhan kiều diễm Hoàng Dung lại mang theo vẻ tiều tụy, Tống Thanh Thư lắc đầu:
– Phu nhân không cần phải như thế, tiểu đệ nguyện ý vì phu nhân xuất thủ, cũng không cần phải hồi báo cái gì.
Hắn thực chất bản tính bên trong cũng không phải là loại người bỉ ổi vô sỉ, đã vậy đối mặt với Hoàng Dung, thuộc dạng nữ nhân tập hợp thiên địa linh khí vào trong thân thể, hắn thực sự không muốn dùng cái loại phương thức thủ đoạn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.
Nhìn thấy Tống Thanh Thư một mặt chính khí, Hoàng Dung ngẩn ngơ, nghĩ thầm mình có phải hay không quá mức lấy lòng tiểu nhân là do lòng quân tử.
Tống Thanh Thư tiếp tục nói:
– Chẳng qua hiện bây giờ cũng không phải là thời cơ tốt để cứu Quách đại hiệp, dù sao bốn đại cao thủ đều ở một bên canh chừng, tiểu đệ định trước âm thầm quan sát, chờ có cơ hội mới ra tay, mong rằng phu nhân có thể hiểu được.
Sợ Hoàng Dung quá lo lắng Quách Tĩnh an nguy, Tống Thanh Thư nói bổ sung:
– Phu nhân cứ yên tâm đi, vừa rồi nhìn thấy, Hoàn Nhan Lượng hẳn là sẽ không nhanh như vậy đối Quách Đại Hiệp hạ độc thủ, chúng ta còn có thời gian bàn bạc kỹ hơn.
Hoàng Dung gật đầu, Hoàn Nhan Lượng tạm thời sẽ không ra tay cũng là chuyện nàng đã phán đoán:
– Ta cũng không phải là người không biết nặng nhẹ, việc này xin nhờ công tử.
Tống Thanh Thư cười khổ nói:
– Tiểu đệ xem phu nhân là bằng hữu, phu nhân lại một mực đối xử tiểu đệ xa lạ như vậy, mở miệng cứ gọi là công tử, tiểu đệ nghe qua thì muốn sởn gai ốc dựng đứng lên.
Hoàng Dung lập tức nở nụ cười xinh đẹp:
– Vậy nếu không xưng hô công tử thì xưng hô là gì đây?
Tống Thanh Thư bị nét mặt kiều diễm như hoa của nàng mỉm cười làm cho ngẩn ngơ, Hoàng Dung vừa bực mình vừa buồn cười nói tiếp:
– Lại muốn chiếm tiện nghi của ta, như vậy đi, ta lớn hơn ngươi nhiều tuổi, ta sẽ gọi ngươi là đệ đệ, ngươi cũng không nên hơi mở miệng một tiếng gọi là phu nhân, cứ gọi ta là tỷ tỷ đi.
Nàng có ý phân ra danh phận tỷ đệ hai người, hy vọng thừa cơ dẹp một chút tà tâm của Tống Thanh Thư, để hắn đừng có nghĩ đến chuyện gì khác.
Tống Thanh Thư lập tức cười nói.
– Cái gì mà gọi là tỷ tỷ chứ, da thịt của phu nhân kiều nộn như thế, so với đại đa số các tiểu cô nương thì da thịt đều còn trơn nhẵn tốt hơn, như vậy đi, về sau sẽ xưng hô là Dung Nhi, phu nhân gọi ngược lại Thanh Thư ca ca thì tốt rồi.
…
Còn tiếp…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Chương 66
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chơng 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 197
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 252