– Không được!
Tống Thanh Thư liền cự tuyệt…
– Ta muốn phu nhân cả đời này là nữ nhân của ta, chứ không phải chỉ mấy ngày này.
– Cả một đời tuyệt không có khả năng đó…
Hoàng Dung thái độ cũng rất kiên quyết…
– Nếu công tử cứ ép buộc, thì cùng lắm ta sẽ nói thắng với Tĩnh ca ca, tin rằng hắn sẽ không trách móc, còn nếu như công tử muốn giết chúng ta, thì chúng ta cũng là một đôi đồng mệnh uyên ương.
Nhìn lấy ánh mắt kiên định của nàng, Tống Thanh Thư thở dài một hơi:
– Vậy thì cũng được, lấy mười năm làm hạn định, mười năm về sau có đủ lực trong tay, ta hẳn là có thể quang minh chính đại đến với phu nhân, giữa chúng ta không cần phải lén lút.
– Một năm… nếu như một năm vẫn chưa được thì bỏ qua…
Hoàng Dung nghếch đầu lên, quật cường nhìn lấy hắn.
Tống Thanh Thư nhướng mày:
– Ba năm!
Thấy Hoàng Dung còn muốn nói, Tống Thanh Thư lạnh lùng nói ra:
– Đây là do ta quyết định, phu nhân phải biết… ta hoàn toàn có thể không đáp ứng phu nhân những điều kiện này.
Hoàng Dung sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hiển nhiên tâm trí đang kịch liệt giằng xé, Tống Thanh Thư đúng lúc nói ra:
– Phu nhân… thật ra thì ta bận rộn nhiều chuyện như vậy, sau này phải bôn ba qua lại giữa các nước, một năm trôi qua cao lắm chỉ có một, hai lần mới có thể tìm đến gặp phu nhân, phu nhân cảm thấy số lần hiếm hoi như vậy, mà cũng rất khó tiếp nhận sao a?
Hoàng Dung biết hắn cũng không có nói dối, nếu là nam nhân bình thường, có được một nữ nhân quốc sắc thiên hương như mình làm tình nhân, có lẽ sẽ suốt ngày mê mẩn đeo dính tại bên cạnh mình, nhưng Tống Thanh Thư thì cùng người thường khác biệt, hắn lòng ôm chí lớn, cũng không phải là cái loại người cam tâm chìm đắm sa vào trong lòng của nữ nhân, huống chi bên cạnh hắn còn có nhiều nữ nhân xinh đẹp như tiên nữ, có thể sau này cũng không có nhiều thời gian đến tìm mình.
– Thôi được… ba năm thì ba năm, tuy nhiên công tử phải đáp ứng ta, thời điểm công tử tìm đến ta, không thể làm ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của ta, đồng thời để xem ta có nguyện ý với ngươi hay không thì còn phải nhìn vào tâm tình của ta có muốn hay không?
Hoàng Dung trên mặt một lần nữa dần hiện ra vẻ giảo hoạt như lúc xưa.
– Không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường của phu nhân cũng không khó, tuy nhiên bồi hay không thì ta phải nhìn vào tâm tình của phu nhân, cái này đến lúc đó khẳng định phu nhân sẽ nói không nguyện ý a.
Tống Thanh Thư không phải là Âu Dương Khắc, hắn không vì sắc đẹp trước mắt mà quên hết tất cả.
– Nếu như chút ít ý muốn cũng không có, vậy ta chẳng phải chỉ là biến thành đồ vật để công tử phát tiết, vậy công tử có muốn ta chỉ là một công cụ hay không vậy?
Hoàng Dung cả giận nói.
– Cái này…
Tống Thanh Thư có chút chần chừ, Hoàng Dung tâm trí có nhiều ý đồ, vạn nhất không cẩn thận bị nàng lừa đưa đến trong hố, thì hắn liền sẽ lỗ lớn.
– Hừ, công tử không phải tự xưng là… là cái gì… cái gì công phu thiên hạ đệ nhất… trên giường a, nếu công tử quả thật lợi hại như vậy, còn sợ gì ta đến lúc đó không nguyện ý cùng công tử sao?
Hoàng Dung nói xong liền đem mặt chuyển qua một bên, từ góc độ Tống Thanh Thư nhìn lại, có thể thấy được trên lỗ tai trong suốt của nàng tựa hồ hiển hiện một tầng hồng phấn.
Tống Thanh Thư rốt cục cười:
– Tốt, ta đáp ứng với phu nhân.
Thấy Tống Thanh Thư nhìn chằm chằm mình, trong phòng lại vô cùng yên tĩnh khiến cho Hoàng Dung có chút hoảng hốt, vội nói bổ sung:
– Còn có một điều kiện…
– Phu nhân nói đi.
Tống Thanh Thư không để bụng, có thể làm cho Hoàng Dung tự nguyện đáp ứng làm tình nhân, vấn đề này lúc trước hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nhắc đến thì đúng chính là Đường phu nhân là bà mối, nếu không thì hai người làm sao có thể trời đưa đất đẩy phát sinh chuyện hoan ái đêm qua, không có đêm qua gạo nấu thành cơm, thì Hoàng Dung làm thế nào có thể đáp ứng dễ dàng như vậy?
Hoàng Dung thực ra vừa rồi chỉ muốn nói ra ba điều kiện kia, lúc này trong đầu rối bời, lại sợ nếu không nói, về sau sẽ không còn có cơ hội, đành phải nói lung tung lấy:
– Về sau thành Tương Dương nếu xảy ra chuyện gì, ta xin công tử trợ giúp một tay, công tử không được cự tuyệt.
– Có thể!
Tống Thanh Thư nghĩ lại, sự an nguy của thành Tương Dương thực ra cùng liên quan đến lợi ích của hắn sau này, phải biết Nam Tống bây giờ dựa vào địa thế hiểm trở của Trường Giang, mà thành Tương Dương là cửa ngõ của Trường Giang, một khi thành Tương Dương bị mất đi, đến lúc đó quân phía Bắc Phương sẽ xuôi dòng chảy xuống, triều đình Nam Tống liền sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt, cái mà Tống Thanh Thư bây giờ cần có, đó chính là thời gian, chỉ khi nào mấy đại quốc chế ước kiềm chế lẫn nhau để giữ thăng bằng, thì hắn mới có thể thuận lợi, phát triển lớn mạnh lực lượng của mình.
Thấy Tống Thanh Thư đáp ứng, Hoàng Dung trong lòng vui vẻ, dù sao Tống Thanh Thư bây giờ không chỉ có võ công trác tuyệt, mà dưới trướng lại có mấy vạn tinh binh, có lực lượng này cường viện, về sau chuyện thủ thành Tương Dương sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
– Tuy nhiên mỗi lần ta đến giúp, trong thời gian hỗ trợ thì phu nhân nhất định phải theo giúp ta.
Tống Thanh Thư đột nhiên nói ra.
Hoàng Dung trong lòng nhảy dựng, cáu giận nói:
– Tĩnh ca ca cùng ta đều ở tại thành Tương Dương, đến lúc đó làm sao… làm sao… có cơ hội cùng ngươi chứ?
Tống Thanh Thư nhún vai:
– Vậy ta mặc kệ, đây là chuyện của phu nhân…
Hoàng Dung thần sắc mờ mịt, Tống Thanh Thư liền nhắc nhở nói:
– Phu nhân thông minh như vậy, đến lúc đó thì cứ tùy tiện viện ra một cái lý do nào đó tới tìm ta, ví như thương lượng với ta về cục diện kế hoạch… vậy thì Quách đại hiệp làm sao hoài nghi phu nhân được chứ?
Hoàng Dung nghe được mặt đỏ lên, kinh ngạc không hiểu nhìn lấy hắn:
– Công tử tuổi còn trẻ, cũng không biết từ nơi nào lại tiếp thu được nhiều thủ đoạn hạ lưu như vậy chứ…
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Cái này chưa là gì đâu, lát nữa phu nhân còn phải cảm tạ các vị nghệ thuật gia Nhật Bản diễn xuất trong phim JAV mà ta học hỏi theo, dùng để áp dụng trên người của phu nhân, đương nhiên còn có thực hành theo một số tác phẩm văn học 18 + a…
Hoàng Dung nghe được như lọt vào trong sương mù, cái gì nghệ thuật gia, cái gì là bên trong phim JAV, cái gì là những tác phẩm 18+, nàng nghe mà một chút gì cũng không hiểu, chỉ có Nhật Bản nàng giống như có chút ấn tượng:
– Nhật Bản, là Uy Quốc phải không?
– Không tệ.
Tống Thanh Thư cười nói.
Thấy hắn cười đến quỷ dị, Hoàng Dung lường trước đây không phải là chuyện gì tốt, vội vàng ngừng lại mà không hỏi tới…
– Còn có điều kiện gì nữa không? Phu nhân nên nắm chắc cơ hội, quá hạn thì ta sẽ bỏ qua đấy…
Tống Thanh Thư hỏi.
– Còn có…
Hoàng Dung vội nói, có thể trong lúc nhất thời nàng nghĩ không thêm ra còn có chuyện gì cần hắn tương trợ nữa, Tống Thanh Thư lại ở một bên hối thúc nàng, dưới tình thế cấp bách, nàng nghĩ đến một việc…
– Phù nhi trước đó đã chặt Dương Quá một cánh tay, Tĩnh ca ca rất tức giận, hắn muốn cũng chặt xuống Phù nhi một cái cánh tay để bồi lại cho Dương Quá, ta không thể làm gì khác hơn là để Phù nhi trốn đến Đào Hoa Đảo, tuy nhiên tính tình của Phù nhi ham chơi, nói không chừng bất cứ lúc nào lại chạy về đất liền, bây giờ giang hồ hung hiểm, công tử có có biện pháp gì có thể chiếu cố bảo hộ Phù nhi không vậy?
Tống Thanh Thư nhíu mày:
– Nếu Quách Phù chạy đến cảnh nội Sơn Đông, thì việc này không thành vấn đề, ch3 sợ nàng chạy đến địa phương khác, thì chỉ sợ ngoài tầm tay với.
Hoàng Dung thất vọng:
– Điều này cũng đúng.
– Lần này Dương Quá cùng với Hoàn Nhan Lượng đang đối phó với các người, chẳng lẽ Quách đại hiệp vẫn còn tâm trí suy nghĩ đến chuyện chặt cánh tay của Quách Phù sao a?
Tống Thanh Thư khó hiểu nói.
Hoàng Dung thăm thẳm thở dài một hơi:
– Tĩnh ca ca làm người chính trực, hắn luôn cảm thấy phu phụ chúng ta làm hại Dương Khang chết thảm, vốn là đối với Dương gia hổ thẹn chi tình, lần này Phù nhi lại chặt Quá nhi, chỉ sợ Tĩnh ca ca không dễ dàng tha thứ cho Phù nhi, vì thế ta cũng không dám đem Phù nhi mang về thành Tương Dương.
– Ta có một biện pháp chỉ dùng một lần mà suốt đời nhàn nhã, có thể khiến cho Quách đại hiệp không chặt tay của Quách Phù.
Tống Thanh Thư lời nói lập tức liền gây nên sự chú ý của Hoàng Dung.
– Biện pháp gì?
Hoàng Dung ngạc nhiên nhìn qua hắn.
Tống Thanh Thư khóe miệng nổi lên một nụ cười:
– Đến lúc đó phu nhân nói Quách đại hiệp đem lệnh thiên kim hứa gả cho ta, Phù nhi một khi trở thành vị hôn thê của ta, thì Quách đại hiệp làm thế nào có thể lại chặt đứt tay nàng chứ?
Hoàng Dung nhất thời tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy:
– Công tử thật là hỗn đản! Lại có… có cái ý nghĩ thế này, đã muốn có được thân thể của ta, lại còn… lại còn… muốn chiếm cả thân thể nhi nữ của ta…
…
Còn tiếp…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.net
Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Chương 88
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chơng 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 197
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 252