Quách Tĩnh đầu tiên là ngạc nhiên, tiếp theo vui vẻ nói:
– Thì ra Tống công tử cùng Phù nhi cũng đã quen biết…
Thực ra trong lòng của Quách Tĩnh, trước giờ vẫn là muốn đem nữ nhi gả cho Dương Quá, chỉ tiếc lần này Dương Quá đã cấu kết theo người Kim khiến cho hắn quá thất vọng, lại thêm trước đó Hoàng Dung cũng đã từng nhắc qua có thể đem Quách Phù gã cho Tống Thanh Thư để thiết lập quan hệ thông gia, lúc đó thì Quách Tĩnh còn có chút chần chờ, nhưng lần này sau khi được Tống Thanh Thư cứu giúp, tận mắt nhìn thấy đối phương không chỉ là bậc kỳ tài, võ công thậm chí không hề thua kém chính mình, thì Quách Tĩnh làm gì mà không hài lòng nữa, nên đáp:
– Tống công tử tuổi trẻ anh hùng, Quách mỗ đương nhiên sẽ không có ý kiến.
Thấy trượng phu mình lại không hiểu rõ ý của Tống Thanh Thư ám chỉ người một nhà là có ý gì, Hoàng Dung vừa tức vừa gấp, nhịn không được dậm chân:
– Tĩnh ca ca…
Chính bản thân nàng đã bị hắn gian dâm thì cũng thôi không nói đến, làm sao mà lại nguyện ý để nữ nhi cũng lâm vào ma trảo của Tống Thanh Thư chứ, nếu quả thật để cho Tống Thanh Thư làm tiểu tế, chẳng khác nào là dẫn sói vào nhà!
Quách Tĩnh lấy làm lạ, tựa như thê tử đang nhắc nhở hắn điều gì, hắn lập tức có chút tỉnh ngộ lại, chẳng lẽ Tống Thanh Thư lời nói vừa rồi chính là muốn đề thân sao a? Có thể dạng này nói ra cũng quả là quá gấp gáp nóng vội:
– Tống công tử, Phù nhi dù sao niên kỷ vẫn còn nhỏ, vả lại ta cũng cần phải hỏi qua ý của Phù nhi… việc này…
Hoàng Dung nhất thời thở nhẹ một hơi, nàng đang muốn nhân cơ hội tìm một lý do thoái thác cái cửa hôn sự này, thì đúng lúc này Tống Thanh Thư cười nói:
– Chuyện này phải là do song phương, đương nhiên cũng nên hỏi qua ý tứ trước của Phù cô nương, chỉ là nghe nói Quách đại hiệp tựa hồ muốn chém đứt Phù cô nương một cánh tay…
Nghe hắn nói như thế, Hoàng Dung mới đầu thì khẩn trương, đang định ngắt lời hắn, thì nghe được Tống Thanh Thư nói câu sau, nên liền thay đổi chủ ý, trước lợi dụng hắn để Tĩnh ca ca bỏ đi cái chủ ý chặt tay kia cũng tốt.
Quách Tĩnh cười khổ:
– Tống công tử, không nói dối công tử, nữ nhi của ta cái gì cũng tốt, chỉ là tính khí quá mức kiêu ngạo, cho nên trước đó phạm phải sai lầm rất lớn…
Tiếp lấy Quách Tĩnh đem chuyện Quách Phù chặt đứt một cánh tay của Dương Quá kể lại.
Tống Thanh Thư đương nhiên rõ ràng bên trong căn do, liền đáp:
– Quách đại hiệp, lần này Dương Quá cùng người Kim cấu kết, nếu nói đến, thì cũng xem như là lệnh thiên kim vì dân trừ hại a.
Hoàng Dung lần đầu tiên đồng ý với lời nói của hắn, nàng một mực đối với Dương Quá lâu nay không có hảo cảm, thực sự không hiểu vì sao trượng phu lại yêu mến đối phương như vậy.
Quách Tĩnh thở dài một hơi:
– Năm xưa phụ thân Quá nhi cũng là bởi vì chúng ta mà chết, bây giờ Phù nhi lại đoạn hắn một cánh tay, chỉ sợ sau này, hắn vì hận thù mà lạc lối không đường về, thì thật sự cũng là do Phù nhi đầu sỏ tạo nên.
Nghe Quách Tĩnh chỉ trích bảo bối nữ nhi, Hoàng Dung hơi giận nói:
– Tĩnh ca ca!
Tống Thanh Thư vỗ vỗ phía sau lưng nàng, ra hiệu an tâm chớ vội:
– Quách đại hiệp cũng không cần quá canh cánh trong lòng về chuyện này, nguyên nhân gây ra là tại do Phù cô nương, sự tình của nàng cũng chính là sự tình của tại hạ, cứ để cho tại hạ một mình gánh chịu cánh tay đó…
– Vấn đề này làm sao như thế được chứ…
Quách Tĩnh xấu hổ…
– Quách mỗ làm sao mà có thể chém cánh tay của Tống công tử chứ?
Bên cạnh Hoàng Dung vẻ mặt đỏ ửng, nàng nghĩ thầm: “Nếu như ngươi biết rõ hắn đang làm cái gì với thê tử của ngươi, há đâu chỉ có muốn chém đứt hắn một cái cánh tay… um… ui…”
Tống Thanh Thư thấy nàng hai má ửng lên như hoa đào, lộ ra vẻ kiều mị lạ lùng, không khỏi khẽ động, cũng có thể đoán được nàng đang suy nghĩ gì, vừa hướng cây côn thịt trong âm động nàng nhúc nhích chuyển động thị uy vừa nói:
– Quách đại hiệp đã hiểu lầm, tại hạ há dám đẩy cho Quách đại hiệp vào một cục diện bất nghĩa như thế sao…
Hoàng Dung khi cảm giác được bên trong âm động của mình lại tiếp tục bị cậy côn thịt của hắn khuấy động, một sự tuyệt vọng thậm chí là thương tâm dâng lên, từ nay về sau nàng sẽ không còn có bất luận cái gì kiêu ngạo với hắn được nữa, nàng quay đầu hướng vách tường, không muốn nhìn qua Tống Thanh Thư, lại càng không dám nhìn về phía trượng phu Quách Tĩnh, nghĩ thầm giờ thì không có bất kỳ lấy lý do gì mà biện minh cho mình nữa, mình đã mất đi danh tiết, lúc này mình đang cùng với Tống Thanh Thư giao hoan, cây cự mãng cứng rắn của hắn đang thọc sâu vào thân thể mình, chỉ có một điều duy nhất là nàng biết rõ nhất, cây côn thịt của hắn đủ để cho nàng cưỡi lên trên cơn điên phong trước nay chưa từng có, cây côn thịt đó đủ để cho nàng thỏa mãn tất cả ảo tưởng…
Cái loại dạng này, bị cây côn thịt của nam nhân khác cắm vào ngoài trượng phu của mình cảm giác thật sự là rất bị kích thích, đã vậy lúc này còn lại tại bên cạnh trượng phu, giống như là đang bị bức hiếp cường dâm, mặc dù là nàng cứ xem như là tự nguyện nhưng đó vẫn là cường dâm, bị cây côn thịt cứng rắn xa lạ chọc vào, tại thời khắc này hắn dịu dàng đem cái mông của Hoàng Dung nâng lên trong tay, Tống Thanh Thư cơ hồ thật sự yêu chết thiếu phụ mỹ lệ này, cái âm động danh khí kiều nộn mềm nhuyễn trơn trượt của nàng vô cùng mẫn cảm, thậm chí khi hắn nhẹ nhàng cắm cây côn thịt vào, thì vách thành thịt non u cốc liền kích phát mãnh liệt đón hùa, khiến cho sâu trong thân thể của nàng liền bắt đầu khởi động dung nham, cây côn thịt ôn nhu nhưng kiên quyết chậm rãi cắm vào thật sâu trong thân thể Hoàng Dung, cây trường thương thẳng tắp, lóe ra thủy sắc âm dịch…
– Vậy Tống công tử nói vậy là có ý tứ gì?
Quách Tĩnh không hiểu.
Tống Thanh Thư chậm rãi đáp:
– Kỳ thật tại hạ cùng Dương Quá cũng có một đoạn giao tình…
Hắn liền đem chuyện lúc trước cứu Tiểu Long Nữ đại khái kể qua một lần, rồi nói tiếp:
– Tại hạ đối với Tiểu Long Nữ có ân cứu mạng, Dương Quá sẽ nhìn mặt mũi của tại hạ, tuyệt đối sẽ không còn truy cứu Phù cô nương chuyện đã qua…
Hoàng Dung không khỏi đại hỷ:
– Thật sự là quá tốt, nếu Quá nhi muốn Tiểu Long Nữ như vậy, nếu biết rõ Tống công tử đã từng đã cứu nàng, thì chắc chắn quá nhi sẽ nguyện ý đem khoản sổ sách nợ nần này xóa bỏ đấy.
Nàng cao hứng rất nhiều, đột nhiên nghĩ đến dung nhan Tiểu Long Nữ kia thanh lệ thoát tục, trong lòng không khỏi âm thầm thấy cổ quái: “Lấy tính tình của tên hỗn đản này, ta cũng không tin hắn không có động tâm với Tiểu Long Nữ, dáng vẻ tuyệt mỹ của Tiểu Long Nữ lúc trước, cũng đã khiến cho trong lòng của ta còn phải rung động…” Vừa nghĩ tới bản thân trước kia lấy tư thái trưởng bối từng khuyên nhủ Tiểu Long Nữ những lời kia, nàng liền thấy hai gò má mình phát sốt, nếu cuối cùng sau này, cả hai người đều bị cùng một người nam nhân chinh phục khuất phục dưới háng của hắn, bản thân mình nào có thể diện để đối mặt với Tiểu Long Nữ đây chứ.
– Tiểu Long Nữ…
Quách Tĩnh thở dài…
– Lấy Quá nhi đối với Tiểu Long Nữ thâm tình như thế, hoàn toàn chính xác rất có khả năng sẽ không truy cứu đến việc này nữa, chỉ là hai người bọn họ cuối cùng là danh phận sư đồ, nếu bọn họ quả thật thành thân thì sẽ làm trái với lễ pháp…
Nghe được trượng phu mình nói, Hoàng Dung toàn thân run lên, vô thức chuyển hướng nhìn Tống Thanh Thư, thì thấy đối phương tựa như cười mà không phải cười nhìn mình chằm chằm, nàng vừa thẹn vừa giận, hận không thể có một cái lỗ để chui vào “Vậy thê tử của ngươi đang giao hoan như thế này với một nam nhân khác có làm trái lễ pháp không vậy đây?” Há đâu chỉ có là làm trái lễ pháp, quả thực còn là kinh thế hãi tục, làm người nghe biết phải hoảng hốt khiếp sợ!
– Quách đại hiệp nói không sai, bọn họ dù sao cũng là sư đồ, nếu làm như vậy là hoàn toàn chính xác trái ngược với luân thường.
Tống Thanh Thư vừa nói, một bên vừa nhấp sâu vào, quy đầu chạm lấy hoa tâm mấy cái khiến cho thân thể mềm mại Hoàng Dung thẳng run, nàng đâu còn có tinh lực để mà trách cứ hắn…
– Quá nhi ngộ nhập lạc lối, Quách mỗ hận mình không có dạy bảo hắn được tốt…
Quách Tĩnh tâm thần kích động, ngay lúc này liền dẫn phát kịch độc trong cơ thể, “ọc…” phun ra một ngụm máu đen.
– Tĩnh ca ca…
Cho dù Hoàng Dung lúc này đang bị Tống Thanh Thư giày vò tạo ra khoái cảm không cưỡng lại được, nhưng bất quá nàng vẫn có một nửa tâm tư đặt ở trên thân trượng phu mình, nhìn thấy hắn phun ra máu đen tanh hôi vô cùng, làm gì mà không biết loại độc này vô cùng kịch liệt.
– Quách phu nhân đừng hoảng hốt, có ta ở đây.
Nghe được giọng nói của Tống Thanh Thư, Hoàng Dung liền cảm thấy tâm trí đang xáo trộn dần dần an định xuống.
– Van cầu công tử cứu trượng phu của ta, chỉ cần ngươi có thể cứu được, bất cứ chuyện gì ta cũng sẽ không cùng công tử so đo nữa…
Hoàng Dung lay ống tay áo Tống Thanh Thư cầu khẩn nói, một bên Quách Tĩnh thời khắc này đang tập trung nghĩ cách điều động chân khí trong cơ thể để trấn áp độc tính, nên không có phát hiện trong lời nói của thê tử mình dị thường.
Cho dù đã triệt để đã chiếm được thân thể của Hoàng Dung, mỗi lần Tống Thanh Thư giao hoan cùng nàng, mặc dù lúc nàng bị hắn kích thích động dục thì mất phương hướng trong khoái cảm dục vọng, nhưng Tống Thanh Thư cũng minh bạch ở sâu trong nội tâm của Hoàng Dung, một mực phản kháng phương thức của hắn chiếm đoạt thân thể của nàng, không giống như hiện tại bây giờ mềm giọng muốn nhờ, nếu tính toán thì thật đúng là là lần đầu tiên.
Tống Thanh Thư gật đầu:
– Tốt…
Nói xong hắn nhanh chóng phong bế mấy yếu huyệt trên thân Quách Tĩnh, ngay lập tức sau đó một luồng chân khí hùng hậu tràn đầy tiến vào trong cơ thể Quách Tĩnh, có lẽ là do nguyên nhân Tống Thanh Thư vận khởi công lực toàn thân, cho nên cây côn thịt của hắn bất tri bất giác lại phình to dài hơn đến vài phần, Hoàng Dung liền “um…” lên một tiếng, vội vàng bịt kín lại đôi môi, sợ quấy rầy đến Quách Tĩnh.
U cốc của Hoàng Dung bất chợt bị cây côn thịt Tống Thanh Thư trương phồng lên căng giãn ra như muốn xé rách, bên trong cái âm động của nàng chưa từng bị thử qua chống đỡ dị vật to lớn chống đỡ khuếch trương đến mức độ như vậy, cơn tê liệt đau đớn làm nàng suýt chút mở miệng cầu khẩn Tống Thanh Thư.
Nhưng ngắn ngủi đau đớn về sau, cái âm động của nàng giờ đã được cây côn thịt cắm vào phong phú trướng đầy hết mức, khoái cảm tựa như thủy triều phấp phới thi nhau mà đến, từng đợt sướng khoái trong mê muội, trên hai chân của nàng cơ bắp đều kéo căng cùng một chỗ, ngón chân dùng sức lúc cong lúc duỗi trong cơn sung sướng, âm tinh của cái âm động danh khí phục hồi cũng rất nhanh, liền tiếp phun trào ra chất lỏng sền sệt tựa như vô tận, tiếng rên rỉ cố hết sức kiềm chế không ngừng nối thành một mảnh um um thật nhỏ trong cuống họng, tiếng rên rỉ của nàng càng thêm kích thích hắn…
…
Một hồi qua đi, Tống Thanh Thư vừa giao hoan với Hoàng Dung, vừa thúc đẩy chân khí vào thân thể Quách Tĩnh, trên thân hai người bọn họ đã bốc ra từng làn nhiệt khí, Hoàng Dung sau khi đã qua cao triều, nhìn lấy trên đầu trượng phu cũng ướt đẫm mồ hôi, nàng đau lòng móc ra cái khăn tay định lau cho trượng phu.
Tống Thanh Thư nhìn thấy động tác của nàng, liền truyền âm nhập mật lạnh hừ nói:
– Trên đầu ta cũng có mồ hôi, tại sao không lau cho ta?
Hoàng Dung mím lấy môi, do dự một chút, cuối cùng cầm cái khăn tay đưa đến, Tống Thanh Thư lại thuận thế kéo nàng, cúi đầu liền hướng đôi môi đỏ kiều diễm ướt át hôn lên.
“Ngươi… tên hỗn đản này!” Hoàng Dung mặt hạnh trợn lên, vô thức chụp trúng lấy bắp tay của trượng phu mình…
…
Còn tiếp…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Chương 92
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chơng 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 197
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 252