Phần 23
– 2 Đứa bây làm cái gì thế hả – tiếng bà chủ vang lên làm cắt đứt cảnh lãng mạn của chúng tôi…
– Ơ… có… gì đâu nhỏ trượt chân đó mà – tôi thanh minh…
– Zị sao hồi nãy tao thấy cái gì quỳ gối cơ mà…

Ặc hok lẽ bã thấy hả trời, câu nói của bã làm tôi cứng họng không cất nên lời, mặt nhỏ cũng ứng đỏ cả lên, thấy 2 chúng tôi như vậy bã phì cười chọc tức…

– Thôi 2 đứa làm tiếp đi, chiều ở lại ăn cơm với chị nha – bả đề nghị…

Tôi chưa kịp trả lời gì, thì quay sang thấy cái bản mặt em đã sáng rỡ lên, mà thôi cũng kệ cơm chùa mà, chiều đỡ tốn cơm. Tôi cười với bã rồi gập đầu đồng ý, chúng tôi lại huý hoáy trên cuốn sổ rong ruổi khắp quán. Những ánh nắng chiều tà cuối cùng cũng buông xuống, cái hương vị ấm áp ngọt ngào khi có em ở bên tôi, hết ngày mai nữa là em xa tôi rồi, lòng tôi buồn vời vợi, tôi vội xua tan cái cảm giác ấy đi mà phải đối diện những ngày ngắn nguĩ hạnh phúc khi bên em. Em đang loay hoay với bã dưới bếp, quán xá thì để tôi coi cùng với mấy chị kia, làm một chút chân tôi đã tê cứng lại tôi ngồi phịch xuống ghế nghỉ chân một chút… mùi thơm nồng của tỏi xông thẳng vào mũi tôi nó kích thích nước bọt chảy cuồn cuộn trong miệng tôi…

– Xuống ăn cơm nè chồng – em nói vọng ta…

Tôi ngồi phịch dậy, khi nghe cái âm thanh ngọt ngào của em, thì mọi cơn đau hay mệt mỏi điều tan đi trong cái xúc cảm hạnh phúc trong người tôi. Tôi ngồi kế bên em còn bã thì ngồi trực diện, ôi sao cái tượng này tôi đã lâu không có được, một buổi cơm gia đình bên em và những người luôn yêu thương tôi…

– Chị hùi đó làm đầu bếp hả – tôi cười nhẹ…
– Uả sao em biết zậy – chị tăng thêm sự vui vẻ cho bữa cơm…
– Thì tại ngon quá trời nè – tôi vừa ăn vừa nói…
– Bộ vợ nấu hok ngon bằng à – em nhéo vào eo tôi…
– A… đau ngon… ngon mà…

Em xoa xoa vào vết thương tôi an ủi, vừa đánh vừa xoa mới gọi là iu thương chứ. Thấy cảnh tượng đó cũng không thể làm chị nhịn cười, chị cười giòn tan trong cái khung cảnh ấm cúng đầm ấm này, em bới cho tôi đầy cả chén cơm, tôi thì cứ ngồi làm khán giả cho cuộc tán dóc của 2 chị em, mà công nhận em dễ hòa đồng thật miễn gặp ai mà là con gái thì bắt chuyện nói đủ thứ trên đời, tôi chỉ biết cười trừ nhìn cái miệng xinh xinh của em hoạt động, bữa cơm chầm chậm trôi qua trong cái cảm giác lân lân khó tả trong lòng tôi, em và chị dọn dẹp còn tôi lại cằm cuốn sổ trên tay lăng xăng khắp quán, hôm nay tôi và em sẽ làm tới quán đóng cửa, sự thật thì tôi cũng chẳng muốn quay lại cái căn nhà trọ nhỏ xíu ấy, tôi muốn ở nơi này, à mà không phải cái cảm giác đầm ấm của nơi này mới chính là thứ tôi muốn, mặt trời đã lặng và trăng đã lên cao, 1 vì sao… 2 vì sao, cứ mỗi khi hết khách em lại ngồi cạnh tôi ngước lên nhìn, và đếm…

– Đố chồng trên đó có mấy sao? – Em hỏi tôi ngô nghê…
– À… nhiều lắm – tôi chẳng biết phải trả lời sao nên cứ buộc miệng nói đại…
– Nhiều cỡ nào? – Em quay sang…
– Nhiều cỡ tình cảm chồng dành cho vợ được chưa – tôi vừa bưng bê nước trên tay vừa nói…
– Thật không…
– Thật chừng nào vợ đếm hết được sao trên trời thì vợ sẽ biết chồng iu vợ bao nhiêu năm chịu không…

… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: https://truyen321.info/chay-tron/

Ngồi làm xàm với em một lúc thì trời thì từng đợt khách cuối cùng cũng đã tính tiền ra về, chúng tôi cởi cái áo đồng phục đã lấm mồ hôi trên lưng kia máng lên cái giá phơi đồ, tay em đan chặt lấy tay tôi, 2 chiếc nhẫn bằng kim loại cứ cạ cạ vào nhau, ngước nhìn xung quanh, từng dòng xe cộ tấp nập nối đuôi nhau, tiếng kèn xe… bim… bim… cứ hòa lẫn vào tiếng xin nhường đường của những người kia, từng hàng bóng đèn đủ màu cứ nhấp nháy trước mắt tôi và em, đủ hình đủ dạng cứ thi nhau sáng lên xem ai đẹp nhất, từng cặp tình nhân nắm chặt tay nhau trên phố, họ nói cười, họ hôn nhau nhìn thật hạnh phúc, và tôi cũng có một cái hạnh phúc bé nhỏ đang nắm chặt lấy tay tôi, em nhìn thấy những cặp khác thể hiện thì em liền đem tôi ra làm vật mẫu, hun hít, ôm eo đủ thứ trò, tôi cũng chỉ biết cười với em và tuân theo răm rắp những điều trẻ con mà em muốn làm… lang thang trên vỉa hè đầy rẫy những hàng thức ăn khuya nhìn mà thèm nhỏ dãi, chúng tôi không cưỡng lại được cái mùi vị quyến rũ ấy, chưa kịp làm gì thì em đã lôi tôi lại quầy cá viên chiên, em mua 3 hộp trong quầy đó có thứ gì là em mua hết… đi cùng nhau trên một cái bóng, cùng ăn, cùng cười, cùng đùa giỡn, tôi muốn cái không gian này, cảnh vật này sẽ dừng lại, tôi muốn được bên em, được làm cho em cười, nhưng ông trời thì đâu có muốn thế ông bắt em phải rời xa tôi, phải để tôi chống chọi với nỗi cô đơn một mình… cứ nghĩ vẩn vơ một lúc với hàng ngàn câu hỏi trong đầu thì trước mắt tôi là một căn phòng nhỏ, nơi tổ ấm nhỏ của tôi và em trong những ngày ít ỏi còn lại…

– Chồng nè – em chạy khóa cửa lại…
– Gì vợ iu – tôi cởi cái áo thun trên người ra…
– Mình “ấy” nha – má em đỏ bừng lên…
– Nhưng vợ đang trong đèn đỏ mà… – tôi nghệch ra…
– Nói dối chồng đó, vợ đèn đỏ trước khi lên đây lận…
– À thì ra là nói dối tôi bởi cái vụ ghen tuông bậy đó đúng ko? – Tôi hỏi em…

Em khẽ gật đầu cười toe toét…

– Này thì nói dối nè…

Tôi đè em xuống giường, cởi phăng cái áo thun đang ôm lấy bầu ngực mịn màng của em và…

… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: https://truyen321.info/chay-tron/

2 bầu vú trắng ngần của em thấp thoáng sau cái nịt vú màu đen tôi xoa xoa lên bầu ngực em, cái cảm giác dịu dàng đê mê làm cho tôi quên hết cảnh vật xung quanh, môi em tìm đến môi tôi, một nụ hôn nhẹ và sâu trên môi tôi, cái lưỡi em nó cứ đánh đá vào lưỡi tôi rồi bất chợt em lòn tay và cái quần tôi, cái khuy quần được em cởi ra chầm chậm, tôi tuột cái quần vứt xuống đất, con chim tôi sau một lúc biểu tình dưới cái quần jean chật chội lúc này nó như sau 30 năm bị kìm nén nó gồng mình như lý đức đang thể hiện, gân guốc cơ bắp nổi cuồn cuộn lên, em nhìn tôi ngơ ngác, sau khi em chạm nhẹ vào nó…

– Sao mà mới có một hôm không gặp bự dữ nè trời – mặt em sượng ngắc…
– Chắc tại nó đang lớn đó mà…

Tôi phì cười, em đẩy tôi nằm xuống giường, ngực em lướt qua chim tôi cái cảm giác mềm mại mịn màng đang di chuyển chầm chậm qua cái phần nhạy cảm nhất của tôi. Chim tôi như muốn vụn vỡ thành trăm mánh khi cái môi mềm mại của em chạm nhẹ vào nó… chụt… em hun mạnh lên đầu khấc, nguyên một luồng điện cao thế truyền từ tế bào cảm nhận của đầu khấc xuyên thẳng lên não bộ. Tôi oằn mình sung sướng em khẽ cười rồi tay mân mê hai 2 hòn dái của tôi miệng em bắt đầu ngậm lấy nó, em mút như trẻ con lâu năm gặp được cây kem, em mút chùn chụt, tay em sóc nhanh hơn từng đợt khoái cảm cứ một tăng lên, tôi rên hự… hự trong cổ họng, căn phòng lặng thằng đâu đó trong góc phòng có một âm thanh nghe rất lạ đó là âm thanh của dục vọng đang rên trong miệng tôi, và phát ra từ miệng em khi mỗi lần em mút nó chụt… chụt… âm thanh đó ngày càng rõ hơn… tôi kìm hãm hết nổi tôi bắn từng đợt ào ạt vào miệng em, lưỡi em quân chặt lấy đầu chim hứng chịu từng đợt tinh ào ạt xuất ra từ cái đầu đó. Em nhả chim tôi ra, vết tinh còn vương lên miệng em một chút tôi với tay lấy miếng khăn giấy lau đi cái vết trắng đục đó, tôi sốc em đứng dậy 2 tay chống vào cái khuông bếp, tay tôi cởi chiếc nịt vú của em ra… bịch… tiếng nịt vú rơi xuống đất miệng tôi lướt trên cái thân thể nõn nà của em, cứ mỗi lần miệng tôi đi tới đâu thì phần da thịt của em sởn gai ốc lên, tôi dùng tay thoa nhẹ lên cái quần lót màu đen đang ướt đẫm của em, vuốt ve một lúc bên ngoài, tôi bắt đầu ấn nhẹ ngón tay vào trong, em rên lên hự… một tiếng nhỏ phát ra trong cổ họng em, những thứ nước nhờn tuôn ra ào ạt thấm ướt hết cả cái quần lót màu đen của em, tôi lột quần lót của em xuống tới mắt cá chân, tôi khum người xuống hít một thật sâu bên trong bướm em, cái mùi ngai ngái xông thẳng vào tận óc tôi, tế bào dục vọng của tôi bị kích thích mãnh liệt, tôi liếm nhẹ dọc con bướm trắng phao của em, tay tôi tách nhẹ 2 mép thịt mũm miễnh của em sang một bên, lưỡi tôi cà sát quanh hai mép thịt đỏ hỏn của em… slup… slupt…

Miệng em rên lên a… ah… ưm… trong cái không gian mập mờ bởi ánh đèn ngủ màu cam của phòng, lưỡi tôi ngoáy sâu vào trong, tôi đẩy ra đẩy vào một lúc thì cái hột nhỏ trên bướm em xe cứng ngắc lại em quay lại nhìn tôi… miệng vẫn còn rên hự… ưm… tôi khoái chí cười, rút cái lưỡi ướt át của mình ra khỏi bướm, tôi kê đầu chim mình cạ lên cạ xuống xung quanh thứ nước nhờn đang lan rộng xuống 2 cái đùi trắng mịn đỏ, em rên ư… ư… trong họng, tôi bất chợt kê ngay vào cái lỗ khít rịt của em hãy mạnh một cái, chim tôi chạy tốt vào trong, em rên lên hự một tiếng…

– A… nhẹ… n. Hẹ… ah… chế… t… em…

Tôi nắm lấy 2 cánh tay em kéo ra phía sau và bắt đầu nhấp một cách thô bạo… phịch… phạch… tiếng 2 mảng da thịt vỗ vào nhau chan chát em rên hừ hừ trong cái không gian mu mị này… sau một lúc tôi gần như bắn tiếp đợt 2 nhưng tôi lại sực nhớ lại những cảnh tượng mà tôi xem trong mấy cái phim sex đó là đi cửa sau… tự dưng tôi lại nghỉ mấy cái thứ bậy bạ ấy tôi xua tan thứ ấy trong đầu mình, nhưng càng muốn quên thì dục vọng lại cứ làm hiện ra mồn một sau một lúc đấu đá nội tâm trong lòng mình và… dục vọng đã thắng…

– Vờ này mình ấy cửa sau nha – tôi gãi nhẹ lên tâm lưng trần của em…
– Thôi đau lắm đút một ngón tay zô là đau rồi – em giật bắn người nói…
– Uã bộ làm rồi hả – tôi nghệch ra…
– Ừm thì buồn làm thử…
– Vậy sao hok cho chồng làm…

Em ứ ừ một lúc rồi cũng gật đầu bởi những lời dụ dỗ của tôi, tôi quỳ xuống liém nhẹ quanh cửa sau của em, nó thật đẹp nó không có đen xì lì như những bộ phim mà tôi coi, nó hồng hào nhăn một ít, sau khi quan sát hả hê nó xong tôi đứng dậy kê thằng nhỏ ngay cái cửa sau tôi quẹt quẹt nước nhờn xung quanh nó và ấn vào…

– Aaaâ… đau quá… anh – Tiếng em thất thanh…

Tôi bệnh chặt miệng em bằng một nụ hôn và tiếp tục ấn mạnh nó vào em rên ư ư trong họng răng em cắm vào môi tôi, sau một lúc chịu đau thì thằng nhỏ đã vào được cái đầu khấc, tôi buông nhẹ em ra, chim tôi như bị bóp nghẹt bởi lỗi đít em, nó xô đẩy vị khách không mời này, tôi bắt đầu nhấp nhè nhẹ… em và tôi cùng rên lên… a… a… ư… f… n… m… chế… t… mất… em la oai oái lên vì đau còn tôi vì sung sướng tột đỉnh chỉ vài cú nhấp là tôi muốn bắn… tôi rút thằng nhỏ ra khỏi đích em và kê ngay bướm đẩy mạnh vào em rên lên một tiếng hự… em nằm vã trên giường còn tôi thì cứ ôm ngang eo em nhấp thêm 5 phát nữa thì xà… tôi bắn ngập trong bướm em, tôi mệt lã người không thể rút chim ra nữa. Tôi nằm vật kế bên thở hồng hộc, nước mắt em bỗng ứa ra…

– Chồng biết đau lắm hok – em thúc thích…
– Chồng xin lỗi xin lỗi…

Tôi ôm chặt lấy thân hình em ríu rít xin lỗi mặt kệ chim tôi vẫn còn đang trong bướm em vào từng dòng tinh đục đang rỉ ra ngoài…

… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: https://truyen321.info/chay-tron/

Tíc… tắc… tít… tắc… cây kim dài chầm chậm di chuyển, không gian đã tờ mờ sáng, từng ánh nắng nhẹ khẽ lọt qua cánh cửa mỏng của căn phòng, trên cái giường được làm bằng từng lát gạch có 2 thứ gì đó đang siết chặt lấy nhau, hơi ấm phà phả của 2 cơ thể trần trụi cứ hòa vào nhau, tiếng cười nói buổi sáng ngoài cánh cửa đang càng nóng dần hơn, chàng trai khỏe dụi mắt thức dậy, có một thứ gì đó mịn màng và ấm áp đang ôm qua người hắn, nhẹ dùng tay vén những lọn tóc đang bay lòa xòa bởi tiếng thở đều của cô gái, hắn hôn nhẹ lên má cô…

– Chào buổi sáng thiên thần của anh…

Em khẽ giật mình khi bàn tay chai sạn của tôi chạm vào em, hàng mi cong vút bổng nhấp nháy một chút rồi một nụ cười hạnh phúc khẽ hiện trên khuôn mặt em, em khẽ nhóm người dậy ôm lấy tôi đặt nhẹ lên má tôi một nụ hôn, khuôn mặt còn ngái ngủ của em sao mà trông yêu thế, 2 khóe mắt còn ươn ướt bởi nước mắt, tôi vuốt nhè nhẹ lên má em cười…

– Ngủ ngon hok vợ – tôi vừa vuốt ve vừa nói…
– Dạ… ngon… – em cười giòn tan…
– Hôm nay ngoan nhỉ, dạ nữa kìa – tôi cười đáp…
– Dạ…

Sao tiếng dạ của em làm tôi nhói lòng thế này, mà cũng đúng thôi hết hôm nay là tôi sẽ không còn nghe cái âm thanh ấm áp quen thuộc mỗi khi thức dậy, suy nghĩ mông lung một lát tôi trèo xuống giường, mặc cái quần cọc vào với tay lấy bộ đồ thể dục của trường tiến ra sau phòng trọ. Hơi ấm của dục vọng vẫn còn vương vãi khắp cơ thể tôi, tôi hít một luồng không khí ngày mới vào trong phổi và phì ra, từng dòng nước mát lạnh của buổi sớm mai làm tôi phải rùng mình, chạy đua với dòng nước lạnh buốt một lúc tôi, bước ra vươn mình sảng khoái, tôi về phòng thì em lúc này cũng đang xách đồ đi tắm, tôi khẽ bóp nhẹ lên ngực em, để cảm nhận được cái cảm giác mềm mại mịn màng của ngực em, em giật mình quay lại lườm yêu tôi…

– Tối qua chưa đủ nữa à – em nhéo vào eo tôi đau điếng…
– Ch… ư… a… a… đau – tôi đáp…
– Chưa nè, – em ngắt mạnh hơn…

Xúc cảm từ cơn đau của cái nhéo vào hông truyền về làm tôi đau điếng, tôi dãy dụa nhưng không thoát khỏi cái móng tay của em…

– Th… a… a… chồ… n. G… đi… mà – tôi lấp bấp…
– B… ỏ… chưa… – em cười gian xảo…
– Bỏ… r… ồi… mà… – tôi vừa đau vừa nói…

Sao khi thoát khỏi cái móng tay nhọn của em tôi với tay lấy cái tkb ra cho vài cuốn tập vào cặp rồi bước ra ngoài, tèng tèng ra khỏi cái khu nhà trọ bình yên là tôi phải đối mặt với những thứ nghiệt ngã của cuộc đời, dòng người qua lại chen chút tấp nập, tiếng của những người bán hàng rong hòa lẫn vào tiếng động cơ xe…

Tin… tin… rùm… r… ùm… c. Ái tiếng xe này là thằng thành chứ không ai khác, tôi quay người lại xem có phải đúng không, thì trúng phóc nó chứ ai. Nó đang cưỡi con wave độ của nó, nó đưa tôi cái nón bảo hiểm màu đen và thẳng tiến đến trường…

– Ê hôm nay có thể dục, mày sẽ chết cho mà xem – nó cười khà khà…
– Chết gì mạy…
– Thì mấy em xinh tươi, vú nhảy tưng tưng lên chứ gì – nó là tiếp tục cười…
– À… tưởng đéo gì…

Thằng này chỉ có gái gú là giỏi, ban đầu tưởng đâu nó không mê gái bây giờ mới biết cái bộ mặt thật cáo già của nó, cái bộ dạng của nó khi gặp con gái là nhìn buồn cười đéo chịu nỗi, mắt sáng rỡ, miệng cười gian xảo, 2 cái chân mày cứ nhíu nhíu lên.

Ngồi suy nghĩ một lúc thì đã tới trường, từng dòng hs cứ ra vào tấp nập, váy ngắn bay phấp phới trong gió, mông cứ lúc lắc sao cái lớp quần vải làm bao nhiêu thằng phải nhìn nhỏ dãi, nhưng tôi cũng không phải là ngoại lệ dù có em rồi nhưng nhìn thấy mấy nhỏ đó thì đố thằng nào chịu nỗi, đảo mắt xung quanh một lúc trong khi đợi nó gữi xe thì tôi gặp nhỏ quyên, nhỏ được cái ông to con bữa hổm chở đến, chắc cũng là bồ bịch gì đó, tôi thở dài lắc đầu, và xách cặp cùng thằng thành lê lết lên phòng. Tùng… tùng… tùng… từng hồi trống vang lên dồn dập, tiết đầu tiên là môn lịch sử mà đỡ cái là cái ông thầy này có cái giọng cực kỳ ấm ổng giảng bài chẳng khác gì ru hs ngủ, thiêu thiêu chừng 5 phút thì tôi và thằng thành úp mặt xuống bàn ngủ… bộp… nguyên bàn tay nhỏ nhắn đập lên vai tôi, một mùi hương nhẹ cứ liêu hiêu trước mũi tôi, tôi giật mình thức dậy xem ai phá giấc ngủ mình thì, thì ra là nhỏ Quyên nhỏ nhìn tôi cười, còn tôi chỉ có cái mặt ngái ngủ do tối qua làm việc cật lực với em…

– Minh ra học thể dục nè – nhỏ nói…

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh thì chả có đứa nào còn trong lúc cả kể cả thằng chó bạn tôi đi mà cũng không rũ. Tôi ừ nhẹ với nhỏ, đứng dậy và đi theo nhỏ ra khu thể dục. Ở đây có nguyên một nhà đa năng bự tổ chảng, nào là sân cỏ nhân tạo đủ thứ, tôi đi sao nhỏ, nhỏ thì cứ ríu rít nói đủ thứ truyện, Lớp đã tập hợp xong từ khi nào, bây giờ tôi với nhỏ mới bước vào…

– Minh chạy 15 vòng, còn quyên chạy 5 vòng sân cho cô…

Tôi đứng hình mới bữa đầu học thể dục là đã bị phạt quay sang nhìn nhỏ thấy buồn hiu chắc là dạng tiểu thư nên bao giờ vận động, mà kể cũng tội tại tôi mà nhỏ mới bị phạt…

– Em chạy dùm quyên luôn được không cô. – Tôi hỏi…

Cả đám quay lại nhìn tôi, thằng thành thì trố mắt há họng cười…

– Được vậy quyên khỏi chạy…

Tôi xăng hai ống quần lên và bắt đầu cuộc chinh phạt 20 vòng sân… mồ hôi tôi đổ nhễ nhại khắp khuôn mặt, lưng áo tôi ướt đẫm vì mồ hôi, nhờ có tôi vậy nên cả lớp được xả hơi ngồi đếm vòng sân, thằng thành ngồi chò hỏ dưới bóng cây cười gian ác… còn nhỏ quyên thì dựa vào gốc cây nhìn tôi cười, tôi chạy gần chết mà con nhỏ đó nó đứng cười thật là quá quắt mà… chạy lăng xăng một lúc, mồ hôi cũng vừa cạn thì những vòng chạy cuối cùng cũng đã hết, tối qua vừa lên bờ xuống ruộng với em thì sáng đã bị bắt chạy 20 vòng sân làm tôi không còn một chút sức lực nào, tôi ngồi phịch xuống gốc cây thở hổn hển, từ xa thằng thành chạy lại với bộ mặt đầy gian xảo…

– Phê hok – nó cười hoei…
– Phê con mẹ mày chứ phê – tôi thở hổn hển đáp…
– Hé hé, anh hùng gánh vác dùm mỹ nữ ga lăng vãi lồn luôn – nó vỗ vỗ lên vai tôi…
– Ừ thì tại tao nó bị phạt thôi thì tao chịu mình ên luôn – tôi đáp…
– Ờ mày nghĩ thế nhưng mấy đứa kia nghĩ khác đó – nó cười…
– Nghĩ gì? – Tôi ngước lên nhìn…
– Thì mấy đứa đó nói mày thích nhỏ quyên, 2 đứa mày đẹp đôi gì gì đó – nó huyên thuyên cả ngàn câu…
– Thôi đm xàm lồn…
– Ờ xàm lồn mốt mày mà thích nó là tao cắt cặc mày đem cho chó ăn…

Làm xàm với nó một lúc thì có một bóng người nhỏ lon ton chạy lại, mùi nước hoa nhè nhẹ hòa tan trong gió, à thì ra là con nhỏ quyên nhỏ cằm trên tay một cái bọc gì đó chạy lại…

– Nè lau đi minh – nhỏ chìa miếng khăn giấy ướt ra…
– Ừ cảm ơn…

Tôi cảm ơn nhỏ rồi lấy lau lên khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của mình, chà mát thật, cái vị lành lạnh của miếng khăn làm tan đi cái cảm giác mệt nhọc nãy giờ, quay sang một bên thì thằng lìn đó nhìn tôi cười há há…

– Thôi tao đi tập đánh banh đây – nó đứng dậy phủi đít đi…

Bây giờ chỉ có tôi với con nhỏ, xung quanh chúng tôi là những cặp mắt nhìn như muốn ăn thịt tôi, đéo mẹ tụi này làm cái gì thế nhỉ, tôi nghỉ trong bụng, bỗng nhỏ lấy miếng khăn lau cho tôi, tôi giật mình gạt tay nhỏ qua một bên. Mặt nhỏ sượng ngắt nhìn tôi…

– Xin lỗi nha, bắt minh phải chịu dùm…
– Ừ. Không có gì, tại tôi bạn mới bị phạt thôi – tôi trả lời cụt ngủn…
– Ừm… mà… mà… hỏi cái này đừng có nghĩ bậy nha… – nhỏ ấp úng…
– Ừ hỏi đi – tôi đáp…
– Minh có bạn gái chưa zậy…

… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: https://truyen321.info/chay-tron/

Ế con nhỏ này vừa nói gì vậy trời, tôi như nghệch ra trước câu hỏi của con nhỏ, sao một lúc lòng vòng với câu hỏi của nhỏ tôi làm mặt lạnh với nhỏ…

– Có rồi…

Mặt nhỏ buồn tênh hai hàng mi cụp xuống tội nghiệp, lúc đó chắc tại bé nên ngủ nên trả để ý gì, nhỏ đăm chiêu một lúc rồi nói…

– Ừm zị thôi – cái giọng hạ xuống…
– Mà hỏi zị có chuyện gì không – tôi hỏi nhỏ…
– À… ừ… m… không có gì đâu à – nhỏ phủi đích đi lại đám con gái…

Từ lúc này thằng thành từ chỗ cái xó nào lăng xăng chạy đến cười ha hả, cái vẻ mặt tò mò để trình ình trên gương mặt nó…

– 2 Đứa mày nói gì thế – nó vừa cười vừa hỏi…
– Đéo có gì đâu – tôi đáp…
– Đm kể nghe xem nào, không chưa nay anh đéo cho quá zang à…
– Thế thì tao đi bộ đéo cần – tôi gắt giọng đáp…
– Thôi đi đm kể xem nào – nó năn nỉ tôi…
– Ừ thì nó hỏi tao có bạn gái chưa – tôi thở dài đáp…
– Hã… hã… cái… đéo rồi mày trả lời sao?? – Nó trợn mắt nhìn tôi…
– Thì tao nói có rồi chứ sao – tôi cười đáp…
– Sặc… – nó tiu hỉu như vừa bị bồ đá…

Nó ngồi làm xàm bên tôi một chút, thì cả 2 phuĩ đích đứng dậy tiến lại chỗ tập hợp… lớp tôi chủ yếu là con gái nên bà cô cho tập những động tác ai nhìn vào cũng nói “vãi lồn thế” tất cả chỉ là thể dục nhịp điệu con trai mà bắt tập thể dục nhịp điệu tôi và thằng thành lắc đầu ngán ngẫm, nhưng cũng phải vặn mình chu đít theo động tác của bà cô… tùng… tùng… tiếng trống vang lên tôi mừng húm lách chách ra khỏi hàng và cùng nó lê lết xuống căn tin mua nước…

1… tiết… 2… tiết… 3… tiết… 4… tiết…

Loáng thoáng một lúc thì đã 4 tiết trôi qua, chỉ còn có tiết cuối cùng là tôi sẽ trở về bên em, bên cái hạnh phúc ngọt ngào bé nhỏ ấy, cái làn da mịn màng mát lạnh sẽ lại va chạm vào cơ thể tôi, nghĩ đến đấy thì tôi lại khẽ cười một mình nhìn như thằng điên vậy, bổng thằng thành móc cái đt ra xem tn thì phải, rồi nó quay sang nhìn tôi cười ẩn ý, tôi kệ nó và quay lại chép bài tiếp… tùng… tùng…

Cuối cùng nguyên buổi sáng hành hạ cũng đã kết thúc, tôi lang bang xuống từng bậc cầu thang quen thuộc ra khỏi cổng trường.

– Ê bữa nay mày về với nhỏ quyên nha tao bận rồi – nó nói rồi đẩy tôi xuống phi cái vèo…

Tôi vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì một chiếc xe đạp đụng vào chân tôi, và tiếng cười khúc khích của con nhỏ, tôi quay lại nhìn thì là con nhỏ quyên…

– Mình về chung nha – nhỏ hỏi tôi…
– Thôi về một mình quen rồi…

Tôi đáp rồi lẳng lặng bỏ đi, nhưng chút sau thì nghe một tiếng aa… vang lên. Tôi quay đầu nhìn lại thì nhỏ đang ngồi chèm bẹp dưới đường, không lẽ cứ phũi đích đi sao? Đắn đo một lúc tôi quay trở lại dìu con nhỏ đứng dậy…

– Này có sao không – tôi xóc nhỏ lên…
– A… đa… u… quá. – Nhỏ chỉ tay xuống chân…

Nhìn xuống thì có một vết sưng lên trong rõ, có lẽ là bong gân, tôi đứng thắc mắc mới quay đi là bong gân ngộ nhĩ hok lẽ nhỏ tự té à, đang loay hoay thì tiếng nhỏ vang lên…

– Nãy định chạy nhưng đạp hụt chân té, nên mới bị như vậy đó – tiếng nhỏ len lỏi vào tai tôi…
– Vậy giờ tự về được không – tôi hỏi…
– Không biết nữa – nhỏ lắp bắp…
– Thôi đường nào để tui chở cho về – tôi đề nghị…
– Ừm thật k – nhỏ hỏi…
– Không chịu thì thôi – tôi đáp…
– Chịu mà – nhỏ cười…

Dựng chiếc xe của nhỏ lên bây giờ tôi mới để ý sặc xe gì mà đỏ lòm vậy trời, kiểu này gặp trâu, trâu nó hút cho gãy xương, tôi thở dài đúng là con gái mà, nổi dễ sợ, nhỏ ngồi ngang yên xe còn tôi thì còng lưng lên mà đạp, mà kể cũng lại đi bộ sao không mệt mà chạy xe chở con nhỏ này mệt dữ vậy trời. Không biết nhỏ này bao nhiêu ký nữa…

– Ê bao nhiêu kg zị – tôi vừa đạp vừa hỏi…
– 40 – Nhỏ đáp…
– 40 Zì mà nặng quá zị như con heo ấy – tôi trêu…
– Hã nói cái gì – nhỏ nhéo vào lưng tôi đau điếng…

Vừa đạp vừa trêu nhỏ chạy khắp các ngã 3 ngã tư thì tôi dừng lại trước căn nhà khá là đồ sộ, 3 tầng phía ngoài là một khoảng sân cũng rộng trồng đủ thứ hoa, cánh cửa sắt cao nhọn hoắt, nhìn từ ngoài vào căn nhà được xây theo kiểu hiện đại, gam màu xám nổi bật giữa khu vườn đầy cây xanh, tôi lắc đầu ngán ngẩm: Đúng là tiểu thư ở biệt thự mà…

Tôi chở nhỏ vào tới cổng thì bỏ xuống nhỏ nếu áo tôi lại…

– Vào nhà uống nước minh…
– Thôi khỏi lát đi làm rồi trễ mất…

Nói là nói vậy thôi chứ thật sự là tôi chỉ muốn gặp lại bên em, muốn bên em trong cái thời gian ngắn ngủi cuối cùng bên em hôm nay, tôi chạy thật nhanh về phòng trọ, từ nhà nhỏ đến phòng trọ chừng 500m, sao nguyên một đoạn đường dài mồ hôi nhễ nhại trên lưng, vai ướt đẫm thì tôi cũng đã bề tới.

– Chồng sao hôm nay về trễ dạ – em hỏi tôi…
– Chồng mắt đưa con nhỏ bạn về, nó bị bong gân…
– Hã, sao nặng vậy – em lo lắng…
– Thì chạy xe ẩu chứ gì…

Tôi đáp với em, và thay đồ ngồi xuống, em đã nấu cơm từ khi nào rồi, hương thơm của cơm nóng cứ phất lên gương mặt tôi, tôi bới cơm một chút rồi ăn vừa ăn vừa khen em nức nở, nghe thấy vậy em cười rất tươi. Sau bữa cơm ấm bên em tôi thay đồ và chuẩn bị ra quán em thì vẫn diện bộ đồ ở nhà đung đưa trước gió…

– Sao vợ hok thay đồ…
– Hôm nay vợ hơi mệt nên ko muốn đi…
– Ừm zậy ở nhà ngoan nha…

Tôi hun nhẹ lên má em và đến quán…

Phù thế là nguyên buổi trưa đã qua đi từng dòng người lại bắt đầu nhộn nhịp lên, khói bụi, và ánh nắng là thứ tôi gặp hàng ngày, chạy trên vỉa hè một lúc, tôi cũng đã về đến phòng trọ, điều đập vào mắt tôi đầu tiên là nguyên một mâm cơm nghi ngút khói đá được em dọn sẵn, tôi ngồi xuống, em nhìn tôi cười âu yếm, tôi gắp cho em, em gắp cho tôi cứ thế cho đến hết buổi cơm chiều ngọt ngào, tôi giúp em dọn dẹp xong đám hỗn loạn sau bữa cơm… tôi và em bước vào phòng, em chợt nắm chặt lấy tay tôi và nói…

– Vợ quyết định rồi vợ sẽ không đi vợ sẽ ở bên chồng mãi mãi…


Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen321.info, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn!

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x