Đăng lúc: 22:09 07-09-2019

Phần 121
Đinh Nhị Cẩu để cho Đỗ Sơn Khôi lái xe đưa mình trở về nhà, hắn vốn là cũng nhờ Hạ Hà Tuệ trợ giúp Đỗ Sơn Khôi mướn một gian phòng trong tiểu khu này, Đinh Nhị Cẩu vốn muốn Đỗ Sơn Khôi cùng mình ở gần nhau, nhưng Đỗ Sơn Khôi không đồng ý, nói là không thuận tiện.

– Anh Đỗ, đây là một vạn nguyên tiền, số tiền này không tính là tiền lương, anh cứ thong thả làm quen ở TP này, khi nào nếu muốn có công tác, em sẽ hỗ trợ cho anh tìm, còn nếu không muốn công tác, cứ dạo chơi trước đi, qua mấy ngày nữa, hai anh em chúng ta sẽ thảo luận nên làm cái gì cho tốt.

– Được, so với lúc em còn ở trấn Lâm Sơn, thì bây giò mạnh hơn nhiều, sớm biết như vậy, thì anh đã sớm theo em rồi.

– Ha ha, trước em đến đi đến bệnh viện thăm người bệnh, ngày mai lại về cơ quan rồi, bận bịu chưa hết chuyện ah.

Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ nói.

Bởi vì sau vụ anh em họ Đinh cưỡng ép con tin, trong vụ án này Trình Thiến Thiến bị vô cùng kinh hãi, Trình Thiến Thiến đến bây giờ thần kinh vẫn còn chưa ổn định, nên vẫn còn nằm tại trong bệnh viện, Đinh Nhị Cẩu tuy giờ không có việc gì, nhưng không có nghĩa là bỏ mặc cho cấp dưới của mình đang bị ảnh hưởng đến thần kinh, cho nên sau khi đã trải qua chuyện này, Đinh Nhị Cẩu quyết định đến gặp Trình Thiến Thiến nói chuyện một chút, hắn muốn đưa nàng chuyển qua công tác khác cho nàng được nhẹ nhàng tâm trí hơn.

Trong phòng bệnh lúc này Trình Thiến Thiến đang cùng y tá trưởng nói chuyện, chồng nàng đang chạy taxi, nàng ở tại trong bệnh viện mặc dù không bị trừ tiền lương, nhưng vẫn phải có người chiếu cố săn sóc, cho nên trước khi Đinh Nhị Cẩu đến, Trình Thiến Thiến đã yêu cầu xuất viện, nhưng bác sĩ lại là không cho phép, cho nên lần này cũng giống như vậy, Chu Hồng Diễm cũng không chịu nghe Trình Thiến Thiến thuyết phục, Chu Hồng Diễm kiên trì nói đây là ý của bác sĩ trực tiếp điều trị, bác sĩ nói rằng Trình Thiến Thiến thần kinh vẫn còn chưa có khôi phục cho nên thỉnh thoảng vẫn còn có cơn động kinh.

– Ui… Đinh chủ nhiệm đến rồi, nhờ cậu nói giùm bác sĩ, tôi muốn xuất viện, trong nhà đứa con không có người săn sóc, tôi nằm ở đây nhưng trong nội tâm vô cùng lo lắng, giờ thì cũng thấy khỏe nhiều rồi, chi bằng để tôi về nhà thì tốt hơn.

Đinh Nhị Cẩu mỉm cười không nói gì, hắn quay qua Chu Hồng Diễm nói:

– Y tá trưởng, chị Trình tình huống sao rồi? Có thể xuất viện được chưa?

– Không phải là chị không cho cô ấy xuất viện, tình huống của Trình Thiến Thiến cùng em thì khác nhau, bây giờ còn chưa có khôi phục hoàn toàn đâu, nếu trở về nhà, nhỡ như tái phát động kinh, thì ai sẽ chịu?

Chu Hồng Diễm là một y tá trưởng lâu năm rồi, đối phó tình huống như vậy dễ dàng như một bữa ăn sáng.

Nàng nói xong liền quay người đi rồi, nhưng khi đi tới cửa, thì quay đầu trở lại nói với Đinh Nhị Cẩu:

– Đinh chủ nhiệm, lát nữa đến phòng làm việc của chị chút nhé, có chút việc.

– Vâng, đợi chút em sẽ đi qua.

Sau khi Chu Hồng Diễm đóng cửa đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu lấy cái ghế đến bên đầu giường, nói ra ý định của mình:

– Chị Trình à, công tác giải tỏa lại chuẩn bị bắt đầu khu vực khác, khu vực Cổ La xem như là tạm ổn rồi, bước tiếp theo là khu vực nhà ga cũ, chỗ này so với khu vực Cổ La càng khó hơn làm hơn, theo ý của tôi thừa cơ hội này, tôi sẽ xin chuyển công tác cho chị, tôi nghĩ rằng việc giải tỏa và di dời nhân viên phải toàn bộ là nam chứ không nên có nữ, chị có ý kiến gì không… tôi chủ yếu là cân nhắc đến công việc này quá nguy hiểm, sau việc này tôi cũng không dám sử dụng nhân viên là nữ nữa, chị có hiểu ý của tôi không?

– Đinh chủ nhiệm, tôi cám ơn cậu, nếu cậu đã nói như vậy, tôi cũng có lời muốn nói từ trong lòng, nếu đổi lại là trước kia, tôi sẽ không hai lời, lâu nay tôi đã sớm muốn rời khỏi làm nhân viên công tác giải tỏa di dời này rồi, còn hận là không thể đi sớm hơn được, nhưng sau khi cậu chuyện này xảy ra, tôi cũng đã suy nghĩ kỷ lưỡng rồi, tôi sẽ cũng không đi đâu cả, tôi vẫn tiếp tục công tác xử lý này, tôi đi theo cậu.

Trình Thiến Thiến nói như đinh chém sắt.

– Chị Trình tội gì mà khổ như thế chứ, việc này căn bản cũng không phải thuận lợi cho nữ làm, hơn nữa, trong nhà chị còn có con nhỏ, vạn nhất có chuyện bất trắc, thì tôi sẽ rất là hối hận đấy.

Đinh Nhị Cẩu sửng sốt, hắn cảm nhận được Trình Thiến Thiến không phải là đang nói dối mà là thật lòng, trong nội tâm hắn thoáng qua cảm kích nàng, nhưng lập tức vẫn quyết định xin chuyển công tác cho Trình Thiến Thiến, nếu như lại tiếp tục xảy ra chuyện tương tự, chính hắn không có thể gánh nỗi được cái trách nhiệm như vậy.

Nhưng mà Trình Thiến Thiến phảng phất là con rùa cắn người, bất luận Đinh Nhị Cẩu nói cái gì, Trình Thiến Thiến chỉ có một câu nói, tuyệt đối sẽ không vì khó khăn lúc này mà lại rời đi, nàng quyết cùng Đinh Nhị Cẩu tiếp tục xử lý những công việc còn lại trong giai đoạn giải tỏa di dời này.

Vốn Đinh Nhị Cẩu cho là phòng y tá trưởng cùng với y tá là ở cùng chung với nhau, hoặc là chung trong phòng làm việc, xem ra điều kiện ở bệnh viện TP Hồ Châu khá tốt, y tá trưởng cũng có phòng làm việc riêng không nhỏ, khi bước vào phòng làm việc của Chu Hồng Diễm, đầu tiên đập vào mi mắt của hắn là một cái ghế sô pha thật dài, đoán chừng chỗ này là phòng của y tá trưởng lúc trực ban nghỉ ngơi.

– Y tá trưởng, tìm em có việc?

– Uống nước không?

Hắn hỏi Chu Hồng Diễm một đằng, nàng trả lời một nẻo, nhưng trên khuôn mặt thì vui vẻ, nhìn không ra có chuyện gì mà phải làm phiền hắn đến.

– Không khát, cám ơn chị.

Đinh Nhị Cẩu theo bàn tay Chu Hồng Diễm chỉ ngồi xuống ở trên ghế sa lon, còn Chu Hồng Diễm thì ngồi ở trên cái ghế làm việc, ngồi đối diện Đinh Nhị Cẩu.

– Y tá trưởng, chị gọi em tới là có chuyện gì vậy ?

Đinh Nhị Cẩu lúc này suy nghĩ, mình cũng không có cùng với Chu Hồng Diễm qua lại gì nhiều, chỉ có một lần duy nhất là hắn liếc nhìn khi thấy vị y tá trưởng đang khom người chỉnh sửa ga giường, thấy thấp thoáng đôi bầu vú trĩu nặng xuống thật mê người, lúc nàng quay ra thì ánh mắt trộm nhìn lén qua sau lưng thân thể dụ người của nàng với cái mông bự hồn viên thật cao vễnh lên, nhưng điều này cũng không có thể xem là chứng cứ phạm tội chứ.

– Đinh chủ nhiệm, chị hỏi em một chuyện, em có quen biết Trịnh Hiểu Ngãi sao?

Chu Hồng Diễm hỏi một câu tựa như là sấm sét giữa trời quang, sao lại đột nhiên vô duyên vô cớ kéo Trịnh Hiểu Ngãi vào đây, hoặc là chính xác người làm việc trái với lương tâm, có tật thì hay giật mình, Đinh Nhị Cẩu giờ phút này chính là như vậy, cũng may là hắn phản ứng rất lẹ, nhanh chóng đã tìm được vấn đề mấu chốt của việc này.

– Vâng có quen, lúc trước em công tác ở phòng thanh tra giáo dục, Trịnh Hiểu Ngãi là chủ nhiệm, em là phó chủ nhiệm, qua công tác nên đã từng quen biết.

Đinh Nhị Cẩu cố ý cường điệu nói.

– Chỉ đơn giản như vậy sao?

Chu Hồng Diễm gương mặt không tin, lộ ra vẻ là hắn đang biểu lộ nói láo.

– Y tá trưởng, em không rõ chị có ý tứ gì, em cùng với Trịnh chủ nhiệm chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới, sao vậy, có vấn đề gì không?

Tuy trong nội tâm rất lo, nhưng hắn phải giả bộ biểu hiện ra là cây ngay không sợ chết đứng.

– Không có vấn đề gì, chỉ là chị đã nghe một ít lời đồn đãi, hoàn toàn khác với lời em nói, hai người các ngươi không phải là loại quan hệ đó, em không cần phủ nhận, chị chỉ nói là nghe được lời đồn.

Chu Hồng Diễm ung dung nói ra, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu trong lòng bàn tay đã bắt đầu đổ mồ hôi.

– Người khác nhiều chuyện, thì em quản được sao? Nếu chị không có chuyện gì khác, thì em đi trước, cũng đang có việc.

Đinh Nhị Cẩu muốn tranh thủ thời gian, rút lui khỏi mảnh đất thị phi này..

– Đừng gấp, chị vẫn còn chưa nói hết đây này.

– Y tá trưởng mời nói.

– Hôm nay chị nói những lời này, đến bây giờ cũng chưa nói với người khác, vừa rồi chị hỏi chuyện, cũng là do tự mình suy đoán, ăn ngay nói thật, chị và Trịnh Hiểu Ngãi là bạn rất thân, thậm chí thân đến mức hai chúng ta, nếu có bạn trai cũng có thể sẵn sàng trao đổi, em có hiểu ý của chị không?

– Không hiểu rõ, đó là chuyện của các chị, đâu có liên quan gì đến em?

– Hừ.. miệng lưỡi trơn tru, ý vừa rồi của chị là chứng tỏ cho em biết là tình bạn của bọn chị thân thiết đến cỡ nào, nói thật, chị vì Trịnh Hiểu Ngãi mà rất là cao hứng, nhưng cũng đang rất là lo lắng, chị nghĩ em không phải là người của TP Hồ Châu, nhưng về Trịnh Hiểu Ngãi, em nhất định cũng đã nghe được về tin đồn về chuyện riêng tư, chị không biết em đã cân nhắc qua chưa, nếu như các người thật sự đã trượt đến bước kia, thì đây là em đang muốn hại chết Trịnh Hiểu Ngãi.

– Tốt rồi, y tá trưởng, em thật không hiểu chị đang nói cái gì, cho nên.. em cũng không muốn tiếp tục nghe nữa, hẹn gặp lại, em còn có việc, cám ơn mấy ngày trước chị đã chiếu cố đến em và mấy ngày vừa rồi đối với đồng sự của em cũng chiếu cố đến.

Đinh Nhị Cẩu thật sự không dám ngồi lại đây thêm nữa, càng ngồi lâu thì người đàn bà lão luyện này, chắc chắc sẽ nhận biết ra sự thật qua nét mặt của mình.

Chu Hồng Diễm không nói thêm, cũng không có giữ lại hắn, lời nên nói nàng đã nói xong, với tư cách là bạn thân của Trịnh Hiểu Ngãi, nàng phải nhắc nhở với bạn mình, đây là đang đùa với lửa, gây chuyện không tốt sẽ tự rước lấy họa vào thân, cho đến lúc đó, ai có thể cứu được Trịnh Hiểu Ngãi ?

Đứng ở đằng sau gần cửa sổ trên lầu bệnh viện, nhìn xuống xem Đinh Nhị Cẩu đi nhanh về hướng bãi đỗ xe, sau đó nàng thấy hắn ngồi vào trong xe, nhưng rất lâu xe vẫn chưa có khởi động, đã qua 20 phút mà Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa cho xe chạy, điều này làm cho Chu Hồng Diễm càng thêm chắc chắc suy đoán của mình, Đinh Nhị Cẩu vào trong xe nhất định sẽ gọi điện thoại cho Trịnh Hiểu Ngãi, cho nên trong lòng của nàng cũng bắt đầu tin rằng chuyện của Đinh Nhị Cẩu và Trịnh Hiểu Ngãi là có thật.

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 93.8 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x