Phần 71
Phong tranh thủ mấy ngày này thu dọn lại đồ đạc của Trâm, những chiếc tủ đầy ắp áo quần, đồ trang sức, trang điểm. Mỗi lần mở một cánh cửa ra, những đồ đạc thường ngày của Trâm lại đập vào mắt Phong, khiến cho nỗi đau của anh lại càng chẳng thể nào nguôi ngoai. Đứa nhỏ con của Phong khi nãy trở mình khóc ré lên, may mà có bà vú già chạy lại dỗ dành nó nên nó mới chịu nín. Tội nghiệp thằng nhỏ vừa mới lọt lòng đã mất má, trông cái hình dáng gầy queo quắt vì thiếu thàng của nó lại càng khiến cho Phong thấy day dứt hơn.
Bộ váy màu đỏ này vốn là Trâm rất nâng niu, nó là món quà sinh nhật mà Phong đã tặng cho Trâm rất lâu rồi, chiếc áo khoác kia vốn là Phong và Trâm cùng mua ở một cửa hàng nơi Phong đi du đấu. Lần đến ngăn tủ để đồ ngủ và đồ lót của Trâm thì cảm xúc của Phong lại càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn. Những chiếc váy ngủ mềm mại bằng lụa gợi lại cho anh cảm xúc vẹn nguyên về làn da mịn màng trắng trẻo bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng lột sạch ra để cho Phong tha hồ sờ mó mê nắn. Có những chiếc váy ngủ mỏng manh khiêu gợi cực kì mà chỉ cần trông thấy Trâm mặc nó trên người là Phong đã cảm thấy nóng người hừng hực, là đã đủ hiểu là Trâm đang mời mọc anh làm cái chuyện sung sướng đó. Phong cầm lấy một chiếc quần lót của Trâm, tay anh cảm thấy mát lạnh, mùi thơm rất nhẹ vẫn còn như vướng lại trên mảnh vải hình tam giác bé xíu ấy. Nó khiến cho Phong nghĩ lại những lúc Trâm tinh quái cởi bỏ cái mảnh vải cuối cùng còn bám lại trên người ấy trước khi lao vào quấn chặt lấy anh. Khi còn sống Trâm rất thích mặc đồ lót màu trắng vì với cái màu ấy, Trâm biết Phong có thể lờ mờ coi thấy hai cái núm vú sẫm màu hằn lên bên trên cùng đám lông đen dày che phủ cửa lồn bên dưới. Trâm cũng rất thích được Phong bế trên tay, được Phong tự tay lột quần áo nàng ra khỏi người, được nói một câu nói quen thuộc ” địt lồn em đi anh ơi”. Bây giờ Phong có muốn được nghe lại câu nói ấy cũng không thể được nữa rồi, mọi thứ áo quần vẫn còn ở đây nhưng người thì đã đi đến một nơi nào vô định xa lắm.
– Làm gì thế cha nội, thằng nhỏ ngủ chưa ?

Phong giật mình, vứt vội cái mảnh đồ lót của Trâm vào hốc tủ rồi khép cửa lại, là Dũng, cậu bạn tập của Phong. Dũng bắt đầu chơi tennis với Phong từ lúc cả hai mới chỉ là những vận động viên năng khiếu, tuy là Dũng không xuất sắc được như Phong nhưng cậu ta đánh cũng khá vì thế Phong vẫn hay mời Dũng tập luyện chung mỗi khi anh không tham gia giải đấu nào ở nước ngoài. Thời gian gần đây vì việc của Trâm thành ra Phong cũng phải bỏ mấy giải đấu đang được tổ chức.
– Có làm gì đâu, chỉ là sắp xếp lại mấy thứ đồ cũ của Trâm thôi. mà cậu nói nhỏ chút, thằng nhỏ mới chợp mắt ngủ xong phòng bên đó.
– Trời, hôm nay tối thứ sáu mà lại ngồi ở nhà than thở thế này à, Trâm nó có biết cậu sống chán thí mồ thế này thì nó cũng không vui đâu.

Phong cúi đầu, không nói, đúng là Trâm vốn là người ưa thích sự ồn ào và đông người, trái ngược hẳn với tánh cách thâm trầm của anh, nhưng có lẽ như thế lại càng khiến anh thấy thương Trâm hơn. Thiệt lạ, hình như chỉ kể từ lúc Trâm không còn nữa thì ở Phong mới nảy sanh được tình yêu thực sự thật lòng dành cho Trâm.
– Thằng nhỏ ngủ rồi cũng tốt, có bà vú ở nàh trông nó rồi, đi chơi với mình đi.
– Đi đâu, mình hơi mệt nên cũng chẳng muốn ra khỏi nhà nữa.
– Mệt thì lại càng phải ra ngoài hít thở không khí chớ, ở lì nhà này mới dễ sanh bệnh đó. Thôi đừng từ chối nữa, đi, mình đảm bảo dẫn cậu đến chỗ rất vui.
Miệng nói, cũng chẳng cần để ý là Phong có đồng tình hay không, Dũng kéo tay lôi xềnh xệch Phong ra khỏi nhà, ấn Phong vào xe rồi nhảy phắt lên chở Phong lao vút đi.
– Đứa mình tới đâu vậy.
– Vũ trường, nhảy nhót cho nó vui chút đi.

– Thôi, mình không tới vũ trường đâu, chán lắm, với lại mình cũng không thích không khí ồn ào ở đó.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x