Phần 97
Tại Thành phố…
Khoảng 9 giờ sáng Thủy biết chắc ở khách sạn chỉ còn lại mỗi ông Trí – bố của anh Quân người yêu cô, vì ông Mạnh và ông Tiến phải vô công ty, anh Quân thì có hẹn với mấy người bạn ở Đồng Nai, còn bố cô thì nhân tiện lên Thành phố đi thăm mấy người bà con, nên cô mới dám quay lại khách sạn gặp ông ta. Tiếp tân gọi điện thoại lên phòng, ông ta đồng ý gặp cô, cô lên phòng, ngập ngừng hồi lâu, cô mới dám gõ cửa nhè nhẹ.
– Mời vào, cửa không khóa. – Đúng là giọng của ông ta rồi, cái giọng nói của ông ta không thể lẫn đi đâu được.
Thủy mở cửa rón rén đi vào, cô không quên ý tứ khép cửa lại.
– Chào cháu! Cháu gặp bác có chuyện gì? – Ông Trí đang ngồi ở sa – lon, ông ngước lên nhìn cô.
– Bác Trí! – Cháu muốn nói chuyện với bác 1 lát có được không?
– Mời cháu ngồi. Cháu muốn nói chuyện gì với bác?
– Dạ, chuyện hồi sáng nay đó, nó là thế này…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện nhà bà Mai tại nguồn: http://truyendam.org/chuyen-nha-ba-mai/
… Thì ra sáng nay, lúc Thủy chuẩn bị bước lên taxi thì cô nghe có người chào cô.
– Thủy! Chào cháu!
Thủy giật mình quay lại, thì ra là bác Trí – bố anh Quân, cô lắp bắp:
– Bác Trí! Cháu chào bác. Sao bác dậy sớm vậy?
– Bác ở đây đợi cháu lâu rồi, bác đoán thế nào sáng nay cháu cũng dậy ra về sớm.
– Bác… bác đợi cháu lâu rồi? – Thủy hơi tái mặt. – Sao bác lại đợi cháu?
– Tối qua bác đã nhìn thấy bác Tiến kéo cháu vô phòng… Bác đã đứng đợi rất lâu mà không thấy cháu ra… Sáng nay cháu mới về, vậy là tối qua cháu đã ngủ trong phòng bác Tiến. Vậy cháu đã làm gì trong phòng bác Tiến mà đến sáng nay với về vậy?
– Cháu… cháu…
Thủy lắp bắp, cô không biết phải giải thích làm sao nữa, sự thật đã quá rành rành, còn làm gì nữa ngoài “chuyện đó” khi 1 người đàn ông và 1 người đàn bà không có 1 mối quan hệ họ hàng nào cùng ngủ chung 1 phòng ở khách sạn, cô thật sự sợ hãi, đúng là ” đi đêm lắm có ngày gặp ma”.
– Cháu sao vậy? Khó giải thích lắm sao?
– Cháu… Cháu…
– Bố! Kìa Thủy, sao em và bố lại ở đây? – Bất ngờ Quân từ trong đi ra.
– Em… em định đến thăm bố… thì gặp bác…
– Àh… Bố dậy sớm, định xuống dạo mát thì gặp con bé Thủy vừa tới, 2 bác cháu nói chuyện thôi mà… Phải không Thủy?
– Dạ!
Sau đó ông Tiến không đá động gì tới “chuyện đó” cả, Thủy cũng vậy, nhưng cô cũng hiểu hình như ông ta đã đoán ra chuyện gì đó… Nếu mà ông ta nói những gì ông ta đã thấy cho bố cô, cho anh Quân – con ông ta – biết thì… Cô lo sợ, và thế là cô phải quay lại khách sạn gặp ông ta…
… Bạn đang đọc truyện Chuyện nhà bà Mai tại nguồn: http://truyendam.org/chuyen-nha-ba-mai/
… Và giờ đây Thủy đang ngồi ở trước mặt ông Trí, cô thừa hiểu là ông ta đã đoán ra được mối quan hệ giữa cô và ông Tiến không được “đàng hoàng” nên cô cũng không dám phủ nhận… nhưng cô cũng không ngu gì mà thừa nhận tất cả, cô nói dối mối quan hệ giữa cô và ông Tiến là do hoàn cảnh đưa đẩy, là do… cô nói nhiều, nhiều lắm…
– Bác hiểu, nhưng cháu kể cho bác nghe những chuyện này làm gì, nó đâu có liên quan gì tới bác, bác có giúp gì được cho cháu đâu?
Ông Trí cắt ngang lời cô nói, ông ta nhìn xoáy vào cô, cô lúng túng cúi xuống, mân mê tà áo nói lí nhí:
– Cháu xin bác… bác đừng nói chuyện này cho người khác biết… nhất là bố cháu và anh Quân, cháu biết cháu là 1 đứa con gái “hư”, nếu bác không chấp nhận cháu là con dâu của bác thì cháu sẽ tìm một lý do để chia tay với anh Quân… Nhưng cháu chỉ mong bác giữ kín chuyện cho cháu, mọi người mà biết chuyện chắc cháu phải tự tử vì xấu hổ mất.
Im lặng. Ông Trí chăm chú quan sát cô bé “tội nghiệp”. Phải nói là con bé cũng hoàn cảnh đấy, xa nhà phải tự lo bươn chải tất cả, đã tự lo kiến tiền đóng tiền học lại còn phải phụ giúp bố mẹ lo cho các em. Mấy lần cô bé về quê, nhìn cô bé khi ấy ăn mặc mát mẻ, áo thun, quần zin bó sát người, eo thon tròn lẳn, mông lắc tanh tách ông đã cảm thấy “nóng trong người” rồi.
Giờ nhìn cô bé ngồi trước mặt đây, ông trầm ngâm… Nhìn kỹ thì con bé không đẹp nhưng mà trông “dâm” quá, nhất là đôi môi của nó, nhìn mà phát thèm, ông muốn cắn 1 phát vào đôi môi đó quá… Dáng dấp cô bé nom quá được, cao dong dỏng, thân hình thon thả nhưng đầy đặn, khuôn ngực thiếu nữ đang phập phồng lo âu… Nếu để nó vì xấu hổ mà tự tử thì phí của quá. Mà thằng con ông cũng thật có mắt nhìn người, không biết nó đã “hốt” con bé chưa nhỉ? Mình đoán chắc là rồi. Trông con bé “ngon lành” như vầy thảo nào mà thằng Tiến chẳng kể gì mối quan hệ bạn bè thân thiết với bố con bé mà tìm cách “hốt” con bé đáng tuổi con mình cho bằng được, thằng Tiến nó cũng “gian” ghê…
Tự nhiên ông thấy cái tuổi 50 của mình vẫn chưa già, ông nhìn khuôn ngực con bé như muốn xuyên thấu qua làn áo mỏng. Sau làn áo ấy là một bộ ngực non tơ mơn mởn với đôi nhũ hoa xinh xắn. Lâu rồi ông không còn được thấy “cái đó”, “cái đó” đã lùi vào dĩ vãng quá xa khi mà giờ đây vợ ông cũng ở cái tuổi xấp xỉ như ông. Và còn gì nữa, khuất sau mặt bàn kia, bên trong cái quần zin, hẳn cặp đùi con bé sẽ thon dài và trắng nõn nà. Và giữa hai đùi nó… “Cái đấy” trông thế nào nhỉ. Hẳn cũng phải mượt mà nổi phồng lên mũm mĩm. Ông bỗng khao khát được thấy cơ thể thiếu nữ tràn đầy sức sống kia quá chừng.
– Nếu bác im lặng không nói gì cả… cháu có dám hứa với bác một điều không? – Ông Trí hỏi và đứng lên đi chắp tay sau lưng vòng ra sau cô.
– Cháu hứa… Cháu sẽ làm tốt điều bác yêu cầu – Thủy lắp bắp, cô tin rằng ông ta đã động lòng vì những giọt nước mắt “hối hận” của cô.
– Đấy là điều đương nhiên rồi… – Ông Trí cười và đặt tay lên vai cô.
Thủy giật mình, cô hơi so vai lại, giọng ông ta cất lên từ sau lưng cô:
– Bác biết vì hoàn cảnh mà cháu mới như vậy… dù sao thì cháu cũng đã “trót dại” rồi… và bác rất “thương” cháu, lâu nay bác đã coi cháu như con dâu mình rồi, với lại bác với gia đình cháu là chỗ thân thiết, vì vậy bác cũng không nỡ nói cho mọi người biết…
Thủy ngồi yên lặng. Ông Trí ngó xuống qua vai Thủy, lấp ló trong cổ áo bờ trên cặp vú nổi cao trắng ngần, ông thấy cả viền áo lót của cô và khe ngực sâu giữa hai bầu vú tròn căng trong áo lót. Ông đánh liều đặt hai tay lên vai cô xoa nắn nhè nhẹ, cô khẽ rùng mình. Không để cô kịp phản ứng ông nói thao thao:
– Dù gì thì mọi việc cũng đã xảy ra rồi… cháu cũng đã phản bội thằng con bác… dù muốn hay không bác cũng thể thay đổi được gì cả… nhưng nếu cháu vẫn muốn làm con dâu bác thì bác cũng sẽ chấp nhận cháu là con dâu… bác hứa sẽ im lặng không nói “chuyện này” với bấy kỳ ai, kể cả thằng con trai bác…
– Vâng… cháu rất muốn…
– Vậy đổi lại bác cần ở cháu một điều kiện…
– Điều kiện gì thưa bác… cháu sẽ thực hiện ngay cho bác ạh! Cháu rất yêu anh Quân, cháu không thể mất anh ấy.
Nỗi vui mừng khiến Thủy hứa ngay, và rồi cô chợt nhận thấy những ngón tay ông ta đang đi dần xuống cổ, xuống phần trên ngực cô, cô hốt hoảng la lên:
– Bác Trí… bác… bác làm gì vậy?
– Bác già rồi… Cháu thì cũng đã lỡ rồi… Đã lâu lắm rồi bác không được thấy vẻ đẹp cơ thể của một thiếu nữ… vậy cháu có thể cho bác được thỏa lòng chứ? Đấy là điều kiện của bác.
– Ý bác là… sao? Cháu… cháu chưa hiểu ý bác? – Thủy hơi ngỡ ngàng, dù gì đây cũng là bố của người yêu cô, và tương lai sẽ là bố chồng của cô.
– Bác muốn được cháu cho bác nhìn ngắm cơ thể thiếu nữ của cháu 1 lần! – Ông Trí nói rành rọt.
– Ôi… Bác Trí… bác nói gì lạ vậy? Cháu là người yêu của anh Quân, con trai bác mà! – Thủy vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi.
– Thì đã sao nào? Hiện tại anh vẫn chưa phải là bố chồng em và em cũng chưa phải là con dâu anh… Giữa anh và em không hề có 1 mối quan hệ huyết thống nào cả, vậy thì tại sao anh Tiến lại có thể với em, còn anh thì không thể? – Ông Trí đã thay đổi cách xưng hô.
– Bác Trí… đừng mà bác… cháu xin bác…
Thủy rùng mình khi những ngón tay ông ta luồn vào trong cổ áo Thủy, chạm vào một bên vú cô, cô giật mình định bật dậy nhưng hai bàn tay ông ta đã ấn xuống vai cô giữ lại.
– Tùy em thôi… Nếu em muốn cho bố mẹ em, thằng Quân con anh và mọi người xung quanh em biết chuyện của em… và nếu em không muốn làm con dâu anh nữa thì… em cứ việc đứng dậy đi về.
– Bác Trí… cháu… cháu…
– Em thấy đấy, anh cũng đã già, cũng không đủ sức “làm ăn” gì đâu, có chăng anh chỉ là muốn được thỏa mãn bàn tay, đôi mắt và cái miệng mình thôi mà.
Ông Trí buông Thủy ra, ông đi lại mở cửa hé đầu nhìn ra ngoài, rồi ông đóng cửa lại, bấm chốt… Thủy giật mình thảng thốt quay đầu lại nhìn ông ta đang đi lại phía cô ngồi, ánh mắt ông ta nhìn cô như muốn lột trần cô ra vậy, ánh mắt đó đầy sự thèm muốn.
– Hu… hu… Cháu xin bác… bác là bố của anh Quân mà… cháu sẽ là con dâu của bác… cháu không thể làm được điều ấy với bác được, tội lỗi lắm bác ơi… cháu xin bác… hu… hu…
– Thì anh cũng có bắt buộc em đâu nè… Em có quyền lựa chọn đồng ý hay không đồng ý mà… – Ông từ tốn nói tiếp – Anh nói lại 1 lần nữa, nếu em đồng ý thì anh hứa sẽ im lặng, và em sẽ vẫn là con dâu của anh nếu em muốn. Anh hứa là sẽ không làm tổn hại em mà, anh cho em quyền lựa chọn, em hiểu ý anh chứ?
Thủy ngồi ngẫm nghĩ, “anh cho em quyền lựa chọn”, câu nói nghe phát tởm, cô đã nghe nó rất nhiều lần rồi. Chẳng phải ông Mạnh sau khi cướp đi đời con gái của cô xong cũng đã cho cô 2 quyền lựa chọn: 1 là nếu cô đồng ý là “người tình” của ông ta thì cô sẽ có tất cả, còn 2 là nếu cô không đồng ý cô sẽ chẳng có gì cả. Cô có thể lựa chọn cách thứ 2 không? Có thể, nhưng khi đó đời con gái của cô sẽ mất đi oan uổng với 2 bàn tray trắng sao? Và vì vậy cô đã “đau đớn” chọn cách thứ 1.
Và khi thằng Minh biết chuyện giữa cô và bố nó, nó cũng đã hăm dọa cô, và nó cũng đã cho cô 2 quyền lựa chọn: 1 là cô phải “cho” nó đổi lại nó sẽ im lặng, 2 là nếu cô không đồng ý nó sẽ tung hô hết lên, và cô cũng sẽ mất tất cả, từ tiền bạc tới danh dự. Cô có thể chọn cách thứ 2 ư một khi cô đã phóng lao rồi, “đã trót thì trét” vì vậy cô cũng phải “đau đớn” chọn cách thứ nhất.
Rồi khi ông Mạnh đề nghị cô “vui vẻ” với ông Tiến, ông ta có vẻ không ép buộc cô, ông ta cũng cho cô 2 sự lựa chọn là đồng ý hay không đồng ý. Nhưng ông ta cũng đã ẩn ý rằng ông Tiến là người quyết định vận mệnh của ông ta, nếu cô không đồng ý làm vui lòng ông Tiến thì có thể ông ta sẽ mất tất cả, mà tương lai, cuộc sống của cô thì lại phụ thuộc vào ông ta. Cô có thể lựa chọn không đồng ý được không 1 khi cô đã lún quá sâu vào cuộc chơi rồi, và nếu từ bỏ cuộc chơi thì cô lại trở về với 2 bàn tay trắng. Và thế là cô lại phải “đau đớn” chấp nhận đồng ý.
Và rồi bây giờ cô lại rơi vào hoàn cảnh éo le y như vậy, ông Trí lại đưa ra cho cô 2 sự lựa chọn, 1 là cô phải đồng ý “cho” ông ta ngắm nhìn thân thể cô, đổi lại ông ta sẽ giữ im lặng, 2 là cô có thể không đồng ý, nhưng ông ta sẽ nói cho tất cả mọi người biết chuyện của cô và ông Tiến, khi đó cô còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người nữa chứ, cô chỉ có nước tự tử thôi… Vậy thì cô còn cách chọn lựa nào khác ngoài cách thứ nhất?
Cô nhớ tới người yêu, rồi lại nhớ tới những người đàn ông đã đi qua đời cô như ông Mạnh, ông Tiến, thằng Minh… Thôi thì mình có còn gì nữa đâu mà giữ, ông ta cũng đã biết hết chuyện của mình rồi thì còn xấu hổ gì nữa chứ. Ông ta chỉ đòi ngắm thân thể mình thôi mà, mình có mất mát gì đâu chứ, thôi thì mình chỉ chiều ông ta một tí thôi, cứ để cho ông ta mơn trớn, chắc ông cũng chỉ muốn thế, đổi lại ông ta sẽ giữ im lặng cho mình… Ông Trí đang đứng sau lưng cô, tay lại để hờ lên vai cô thăm dò:
– Thế nào Thủy, em có đồng ý không?
Thủy vẫn để cho ông đặt tay trên vai, cô yên lặng hồi lâu rồi hỏi:
– Anh… anh… chỉ nhìn, chỉ sờ và hôn thôi phải không? – Thủy cũng đã thay đổi cách xưng hô.
– Đúng vậy đó… em đồng ý rồi hả?
Thủy trầm tư 1 lúc, và rồi cuối cùng cô quyết định:
– Dạ…
Thủy đáp khẽ như một hơi thở và cô nhắm mắt lại, từ khóe mắt người thiếu nữ trẻ 2 dòng lệ tuôn trào trên má…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Chuyện nhà bà Mai - Chương 97
Nứng - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348