Phần 10
Cô cùng anh lăn đùng ra giường, cái xú và cái sịp dính lằng nhằng bám víu. Anh lẳng lặng kéo tuột ra, cô nổi bật màu trắng như một dải lụa mới dệt. Anh quính quíu lệnh cho cô: em nằm bung hết trơn ra, cho anh ngắm em một chút. Lâu ngày anh tưởng tượng, giờ để anh nhìn em thật một lần.

Chua chi anh than: ở bển, tối nào, sáng nào anh cũng lần xần đến khổ vì nhớ em. Thằng cu con anh về hùa với bố cứ chong mắt nhìn thao láo. Anh bảo nó chẳng nghe, khoắng òm òm tìm lỗ quậy. Cô phát vào cánh tay anh: chớ bộ em không vậy sao, em khóc dài dài. Nghĩ thương anh, người có lỗ thì vứt xó, người tìm lỗ không ra. Và cô quay sang tỉ tê: vậy mà anh hết giận lại hờn, về chưa nóng đít lại nhong nhỏng bỏ đi.

Anh thấm thía nghe, cắn răng chịu. Cô rất quí anh, yêu mê mệt nữa mà gần bên là y như hục hặc. Anh trách mình đòi hỏi quá đáng, nhưng lại tự chống chế đàn ông nào yêu mà không ích kỷ. Anh say cô như say thuốc lào, đắng cay mà vẫn hút, không có thì ước, có rồi lăn quay.

Anh tự nhủ nên gác hết thắc mắc, âu lo lúc này để dành hết tâm tình cho cô. Anh xông vào liếm cô khắp chỗ, anh làm cô nhột từng chặp, anh nhay nhay dái tai cô, cắn nhẹ chót mũi cô và nhằn nhằn lên núm vú. Cô õng ẹo nửa muốn tránh, nửa muốn anh cắn nhay them vì cô chợt nhận ra trong người cô đang có muôn triệu con sâu bò rần rần và trên da thịt cô đang có ngọn lửa liu riu đốt cháy hừng hực. Cô muốn chin nẫu đi vì anh. Đến khi cô lơ mơ thì đúng lúc cô nhận ra cái miệng anh đang xà xà đâu ở giữa háng.

Việc tự cô lột quần hay bị anh đè cởi để dòm cho mãn nhãn chỗ kín của cô nào mới mẻ gì cho cam. Anh làm hà rầm, ển ển lại gần cô là anh hấp tấp giựt khuy, trật xú, vò bóp hai vú rật rật. Bóp chán chê ê hề thì hun, liếm, bú, cắn và nhấp nhổm đã mò kéo quần với sịp cô ra. Vậy mà lần nào bị cởi tuốt luốt, cô vẫn thấy kỳ kỳ và nhột nhạt sao đó. Có lẽ tại ánh nhìn đắm đuối của anh làm cô run rẩy hết mình. Anh dòm, hít hà, tắc lưỡi nghe mà thảm.

Cô phải bụm bụm tay che bớt, lúc thì anh nạt, lúc anh năn nỉ, cô thấy thương nên từ từ hé rút tay ra. Cô nằm ngửa nên hổng nhìn cái gì ra cái gì, nhưng qua giọng anh kể, cô nghĩ như đang đọc bài phóng sự trên báo, rành rẽ, chi tiết, đủ đầy. Anh khen hai mu dầy cui, lồ lộ như múi bưởi, múi sầu riêng, và cái lỗ tròn quay đỏ hỏn. Cô định cản anh đừng khai vanh vách ra, nhưng nhìn tướng xăng xái của anh cô không nỡ.

Anh thường cho điểm: hồi này lồn em bự xộn, nó vun vun như đám gò mối, cái cục thịt lịt rịt coi thấy ưa. Cô còn ngu ngơ thì anh nắm vô day một phát, chu choa gan mật gì lộn tùng phèo bậy bạ. Cô nghe thốn xần xần, y như có ai cầm cái dùi hay cây kim nhọn đâm nhoi nhói vô vậy.

Cô phải vội xoắn hai giò lại lăn nghiêng mới chịu nổi cái ngắt thấu đáo của anh. Cô bị rung toàn thân và nước ộc ra ướt mẹp. Anh vội kê miệng vô nút nút, tựa người ăn ốc len, ốc gạo, nghe chót chót, còn bày đặt phê bình nữa chớ: béo béo dữ, hơn nước cốt dừa.

Lúc ấy cô thấy sao râm râm khắp nơi, cô cố nén mà hai mu cạ vô nhau nghe lép bép, rồi nước chi đổ tháo như mưa dầm. Anh kêu hí hửng: chớ khi không mà mạch nước bể coi ngon biết mấy. Cô mắc cỡ cách chi, mặt cô đỏ nhừ và tai lùng bùng nóng hực, anh nhỏn nhoẻn cười chế diễu: anh khen mà cưng làm bộ làm tịch coi mắc ghét.

Bây giờ cũng vậy. Anh lảm nhảm nói tùm lum: ngồi trên xe chớ nhớ tới cái lồn em, anh hết ngủ nghê. Nhắm mắt nó lại lồ lộ ra một nạm, thấy rõ chỗ nào nổi, chỗ nào chìm, anh nghĩ dzìa mà được liếm láp đã làm sao.

Cô cũng muốn bầy tỏ với anh nỗi lòng xất bấc xang bang của cô. Chèn ơi, lâu có được ai đụ nên cô thèm cũng dữ. Mới nghe anh hăm he sắp về là cô đã quính muốn bò càng. Cái mu nhép nhép và chưa chi nó ún nước ra nhớp nháp. Bình thường cô rửa ráy sạch bong, vậy mà mới nghĩ anh sắp dzìa, móc ra có dề, có bụm. Cô không đoán được tại cô nứng, dâm hay đàn bà nào cũng thế.

Anh càm ràm như muốn trút tâm sự hết cho cô: em biết hôn, ở bển, sáng sớm và tối tối, anh bực vô cùng với thằng nhỏ. Nó sưng cương lên, gây nhức nhức, có khi anh nghĩ là đang mắc bịnh cũng nên. Anh đè nó xuống thì nó chỏi bung lên, đội cái mền làm anh bứt rứt. Anh nghĩ nếu em ở gần, chắc anh lồng chạy sang đụ một cái cho nó xẹp mà hai đứa ở xa tít mù tắp nên nằm bợ khan, xẩu cách gì.

Cô hết giữ được vẻ thản nhiên. Cô cười hộc lên: đàn ông mà dở ẹc, sao hổng kiếm cái lỗ nào nhét đại đỡ. Cô bày vẽ cho anh: em nghe nói có cha thọc vô cuộn len nắc huỵch huỵch, có cha bụm một cục thịt bò tưởng tượng ra cái húm hẩy lên hẩy xuống cũng tạm vậy.

Anh nạt cô: em xúi bậy, làm ba thứ đó ăn nhằm gì, lại cố tưởng tượng mấy hồi mà không điên. Và anh kể công với cô: riêng anh, có lồn em thì anh mới đụ, còn đâm bậy đâm bạ là anh lánh xa. Cô nhìn anh thăm dò coi tin nổi anh cỡ phần trăm nào, anh vênh mặt lên ra cái điều rất ư là trung thành. Cô đành phải khen: vậy là em có phước, anh dành độc quyền cho em thì em biết ơn anh.

Bỗng cô nghe nhói bên trong một cái, cô chưng hửng hỏi: anh làm gì vậy. Anh thú thực: anh thấy cái hột thịt lồi lấp ló coi hay hay nên anh cắn đại một miếng. Cô thỏa mãn vì biết đúng anh giữ gìn để dâng hết cho cô, ít là gần gần đây, coi lâu xa thì cô không biết. Đàn ông họ cũng ranh ma ghê lắm, đâm giúi đâm giụi, chớ tính về là kiêng khem để bồ, vợ tin ảnh vốn hiền lành.

Cô cũng chẳng nỡ tiết kiệm mà ban cho anh một lời khen: được đa, giờ em thưởng, anh muốn làm chi em cũng chịu. Anh nghe lời như mở tấc lòng, anh vừa nưng hai giò cô vừa lôi đặt kè vô cạnh giường cho lồn cô đùn lên một nạm, anh quì gối và đè mở toác hoác hai đùi để chà lết cái lưỡi liếm vô khắp lồn cô xụt xụt.

Cô chới với như bị treo lơ lửng giữa trời, từng nỗi rộn rạo len lách và bưng bổng cô lên rồi bỗng liệng tòm cô xuống. Cái lồn cô như muốn mọc rễ, mọc nhánh, nó đâm xỉa, giựt giựt lung tung. Cô muốn đạp bung ra vì nó xoi xói, nhưng anh nút say sưa làm cô quíu, cuộn cuộn thân mình như trăn uốn khúc.

Hai tay cô múa như hát bộ, miệng cô kêu dẻo từng cơn: ui, em nứng muốn banh lồn luôn, anh liếm em ngất ngây. Rồi cô chuyển sang giọng khác: anh nút mà còn cắn nữa chi rứa, khiến em nhộn nhạo lên vậy. Làm thứ gì một thứ thôi, để em thở. Anh nói lục bục như bị ngộp nước: vậy em mới sướng.

Anh giằm, anh giề, anh tắc tắc, anh vét lau, chao ôi, lồn cô bem bép như mội nước trào lũ lũ. Hai giò cô rung liên chi, nó xốn đến đỗi cô để im hổng được, cơn tức nhen nhúm đục phá bên trong sâu làm cô loạng choạng, dù đang nằm ngửa ở giường. Cô mới nghiệm ra nứng lồn khổ sở thiệt, hèn chi mấy bà chồng đi vắng hay ở giá, kêu nực là phải quá rồi.

Cô đã mấy lần bưng cao cái lồn lên cho anh hưởng thụ bằng thích, vậy mà hết chịu thấu phải vứt lên vứt xuống xập xình. Lồn cô lượn là tới đâu thì miệng, mặt anh bám chặt theo tới đó. Nó như bị người chơi ác đem đổ kiến lửa hay sâu rọm gì vô trỏng nên chúng đục cắn râm ri quái ác. Cô chợt vô thức la lên: em muốn lột dên rồi, làm ơn đụ em cái đi, anh. Chờ em bớt nứng anh lại liếm nút. Cô hổn hển nói như người cất lời van xin với người trên, anh lộp ngộp cho cô hay: lâu anh chưa bú lồn, em để anh bú thêm chặp nữa cho anh khoái.

Cô ơ ơ kêu rầm nhà: đợi anh khoái chắc em rũ liệt hết, anh ơi. Và cô nhong nhỏng kêu lên: ối ối, anh chả hiểu cô bị đụng chạm chỗ nào mà hốt hoảng như vậy. Lúc này thì anh có cảm tưởng cô đang làm nhiệm vụ của cái máy dọng cừ vì đít mông cao đưa vít lên và thả cái uỳnh xuống.

Anh hét cô: em bứt rứt thì chụp bóp vú đi sẽ bớt lục xục. Mặt anh đang rúc vô giữa háng nên nào còn nhìn thấy gì, anh nói đại cho có chuyện, nào dè cô đáp khăng khăng: em bóp nãy giờ, muốn trầy hết mấy cái núm mà lồn em nhức kinh khủng. Anh nghe vậy biết cô sắp đập sập giàn nên vẫn liếm và còn dùng hai ngón tay phụ nhét vô lỗ ngoáy tưng tưng cho cô xụm luôn.

Anh móc chừng nào thì nước tóe ra chừng đó, keo đặc như cứt mũi. Cô nhá nhá hai tay đánh nhịp và lắc tít thò lò chỗ háng như xóc đũa. Anh nhìn lồn cô đảo vòng vòng thì thích chí vô cùng. Anh tăng sức móc mạnh, nhanh và sâu hơn, cô ển ển đùi lên như bị hóc xương, nhún nhún tưởng là cô đang nằm nhảy lò cò.

Hồi này việc xây hồ nuôi tôm thành phong trào rầm rộ. Chỗ nào có chút khoảnh biển lấp ló tràn vô là y như có người đến gạ hùn mở trại. Người có vốn bỏ vốn, người không vốn bỏ kỹ thuật. Gia đình cô cũng được mấy sinh viên thủy sản đến đưa đề nghị, nhưng chần chừ bỏ lơ. Đến khi mọi người trúng quá, thì chồng đổ cho vợ, vợ gán tại chồng, mất ăn một vố lớn.

Rãnh biển chia năm xẻ bảy, chỗ nào cũng đặt ống kè kè, máy bơm chạy đêm ngày xình xịch, lều trại mọc lên tua tủa. Chồng cô lập hồ nuôi ngay cạnh nhà, hí hửng là còn may nhận thức kịp nên chưa trễ. Trại che tum húp, ngăn chặn những người ra vào, y như quây kín nơi đàn bà đẻ. Chồng cô khoe nuôi tôm như nuôi con nít, ai vô ra khen là trẻ ể mình, tôm cũng vậy, vía ai nặng tôm phát sáng lập tức, lăn quay ra chết. Lắm nhà nuôi vỡ nợ vì chờ mai giao thì tôm bỗng lăn ra ngoẻo.

Chồng cô suốt ngày bàn bạc, thay nước, cho ăn, đo độ kiềm để giữ tôm thoáng khí. Lại nghe ngóng thị trường, giá tôm giống lên xuống, hay hàng khan được lời ra sao. Chồng cô chạy tựa cờ lông công, mua mua bán bán. Có lần phải giao hàng mãi tận Châu Đốc, Kiên Giang. Có khi vắng nhà mấy bữa để lùng mua con giống. Cô và mấy nhóc ở nhà, tuy có công nhân xì xụi, nhưng cô vẫn nhờ anh đến ngủ, sợ bọn thợ nuôi hỗn đè cô bất tử.

Anh biết tỏng là cô bịa chuyện, nhưng mất mát gì nên cũng vờ vịt nhận luôn. Chồng cô mê tôm cũng khoán trắng việc dọn lo quán cho cô, ngày hì hụi nấu xong tí cơm đưa lên là lẩn. Bởi vậy chính chồng cô đề nghị anh giúp đỡ cô như em út và tiện thể mời anh ăn uống luôn cho tiện.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x