Phần 16
Đêm sau lão lại vắng. Cô lò mò vào, anh nọc cô ra vạch quần xem dấu đòn. Những đường hằn thâm tím, cô nằm nín khe. Anh trào nước mắt cúi hôn lên từng vệt đau của cô, mông cô rung rung. Anh lật người cô lại, giúi mặt vào chỗ lồn mà loe ngoe nói: anh xin lỗi. Cô vói tay xoa tóc anh từ tốn và lí nhí thưa: đừng làm em khóc theo.

Cô kéo anh trườn lên, tự động lần mở dần các cúc áo nhử vuốt anh: bú đi, ngủ đi, bỏ mặc hết chuyện đời, đừng nghĩ đến nữa. Em cần anh, anh hãy bù đắp cho em nỗi thiếu thốn. Cô cho tay đẩy tuột quần anh, lúng túng, vướng víu, cô khuyến khích: anh cứ ngậm vú em mà bú, nhưng nhổm lên để em cởi cho. Anh rất mực ngoan ngoãn nghe theo bởi vì con chim anh cũng gồng lên, cứng như que củi gộc.

Cô bình dị cầm khúc gân ấm nóng, chùi vào háng, vào lông, mu. Khi thấy nó xật xừ thì cô cắm giúi nó vào lỗ lồn cô. Anh nghe cô thở hắt ra kèm một tiếng “ úp” và cô kéo phịch mông anh đè xuống. Khúc chày chui ngọt vào từ từ, thấm lịm từng ly từng ly, chút ấm áp ở đâu sâu trong người cô phả lên bao trùm hết thanh củi thịt.

Cô xàng nhè nhẹ, như người chị tập cho đứa em lần đầu chơi gái, nhõng nhẽo: nắc em đi, nắc từ từ cho mút mát nhau rồi hãy dọng. Miệng anh lùng nhùng cái vú, mình anh nhấp nhổm đẩy đưa, cô khà khà như nhắp bia và dạng riết róng chân ra cho anh giập.

Bao nhiêu oán than vỡ bung cả. Chỉ còn một chiếc chày vồ đang giã vào chiếc cối thịt làm nem. Người ta thỉnh thoảng phải bôi tí dầu để chày khỏi quyện dính thịt, anh chẳng cần mà lồn cô vẫn ngoạm dẻo dai. Chất nhờn của cô vốn thừa mứa và chỉ cần cái chày đâm vô sẽ đẫm ướt mẹp.

Anh vò nhàu hai vú cô và nắc tung tăng. Cô bưng hai cổ chân để anh giầm cô cho đã. Chả cần nước cam thảo, chả cần muối ớt, miếng xoài nào của cô cũng đầm đà hương vị. Anh nghe cô reo vui: đụ đi, đụ đi, em có bị đánh đau mấy cũng phỉ.

Bây giờ anh đang ở đây. Một mình. Cô còn bên đó. Cũng một mình. Khoảng cách muôn trùng cho thấy không gian và thời gian đều căng thẳng. Cô kể khi anh gọi: anh đi rồi, lão có vẻ hí hứng. Anh cũng biết mà, đàn ông chỉ sợ bị cuỗm mất vợ. Anh cười khì khì: mất vợ chẳng mất, nhưng thứ khác nào còn. Cô cười thỏa hiệp.

Anh hạ giọng kể lể: em biết không, sáng và tối nào anh cũng phải xoa chim. Cô hốt hoảng: chết không, bịnh sao. Anh phân trần: làm sao được khi đang thiếu. Tiếng đường dây u u khiến cô hình dung anh đang làm cái chuyện vô tích sự. Cô hỏi tẩn mẩn: anh đứng yên đó chứ. Anh thở ra, cô nghe rõ tiếng nỉ non: nghe tiếng em, đứng yên gì nổi, anh đang dỗ nó ngủ.

Cứ thế, hai người nói chuyện bâng quơ. Ai chợt nghe tưởng là chuyện vô thưởng vô phạt. Nhưng cô thấu rõ anh, cô xót xa khuyên gián: đừng anh, em lo anh bịnh, tội. Trước mắt cô lờ mờ bàn tay anh xoắn tròn xoay khúc chim đang cương cứng. Cô nhúc nhích hai chân, có chút ấm trào ra. Chính cô cũng đang tự sướng vô thức.

Cô bập bẹ nói trong ống, anh nghe chữ được chữ mất, nhắc: nói lớn lên, anh không nghe rõ Cô than van: anh làm em ướt hết trơn. Những bóng đổ chập choạng lên nhau, anh nghĩ đến lúc cô quặn người khi được anh sờ mó. Cô lại nghĩ lúc anh hể hả bơm bắn người lên và ói thốc ói tháo trong cô.

Chợt anh hỏi té tát: bao lâu rồi em không được gần. Cô bối rối, lúng túng: anh biết rồi, lão vẫn nhấm nhẳng vậy. Từ ngày em sẩy, lão bỏ rơi em luôn. Anh thở dài: rồi em làm sao chịu được. Cô nói ráo hoảnh: bởi vậy mới nhớ anh muốn phát điên. Anh đau đớn khi biết đàn bà một lần sẩy lao đao hơn mấy bận sanh. Anh đâm bực bội ngang: ở chẳng ở thì bỏ quách nhau cho xong, làm khổ cả hai người.

Anh nhớ buổi sáng ngủ dậy cô kêu ngâm ngẩm đau bụng, khi anh còn bên nhà. Đêm trước, nhà đãi bún ốc, anh nghĩ cô không hợp món lạnh nên khó ở. Anh khuyên cô nghỉ một hôm, cô không nghe. Đang làm việc, anh nghe lao xao, chạy lên thấy cô phủ phục nơi ghế, đáy quần thấm bết máu.

Anh quáng quàng nhờ người coi quán hộ, chạy bay gọi chồng cô. Lão lên dìu cô về, gọi tắc xi đưa cấp cứu. Anh lo dọn quán cho cô. Chiều vào thăm, cô ứa nước mắt vì thai không giữ được. Anh im bặt để cô đừng tủi hận, chẳng biết lỗi phải do ai. Anh lo nấu cháo đem cho cô, cô kêu nuốt không nổi.

Anh cầm lấy tay cô dặn dò: em phải ăn để giữ sức. Cô bíu lấy tay anh đu người lên, ngả vào cánh tay tình tứ. Cô phàn nàn: sao em không gặp anh sớm. Một bên vú đè lên thịt anh, sữa rướm ra ướt ấm. Anh đỡ cô nằm xuống, cúi đầu nói nhỏ nhẹ để cô khuây.

Cô nắm lấy bàn tay nhờ xoa nơi ngực, kêu đau ở chỗ đó. Anh xoa cái vú chật chìa, sữa rịn ra,ướt in cái đầu vú đen thui lên ngoài áo. Anh xoa một tay lên trán cô, dỗ ngủ đi. Cô than đi than lại: sao em không gặp anh trước để thành chồng vợ. Cô nằm 3 ngày, về ì ạch nương gượng. Chồng cô và anh đỡ cô, lão xuống trại, việc rửa ráy lại một tay anh cáng đáng. Anh chẳng nệ hà, trái lại còn hăm hở.

Lồn cô giờ xẹp bớt, không còn vun và phình ra như trước, trông gọn hơn và khít khao hơn. Anh hỏi đùa: liệu anh chui vào đánh một giấc được chứ. Cô chẳng biết nói sao vì chưa có kinh nghiệm, anh phải xoa: nói chơi, chứ chui vào sao được. Anh lau rửa cho cô, nâng niu như sợ vỡ.

Tròn một tuần cô khỏe lại. Ti toe đã muốn mồi chài. Hơi tí kêu ngứa, kêu gãi hộ. Ngứa toàn chỗ ác ôn, không ở vú thì ở lồn. Anh gãi xột xột, cô có vẻ ưa. Anh gãi thì loáng thoáng song sờ bóp rất tận tình. Cô ưỡn cái lưng, nhón cái chân, vú lồn khít với ngón tay anh búng bẩy.

Anh nghe cô râm ri là nổi cơn. Hối cô cởi áo, anh nhồm nhoàm gãi và bú chóc chóc vào vú. Cô sướng đeo lấy cổ anh mà đu. Anh đau nhừ vẫn phải đứng gồng cho cô sướng. Anh gãi một hồi, cô đòi được anh đụ. Anh nương nhẹ giúi con cu vào khoắng khoắng cốt để cô có cảm giác du dương. Mấy khi cô chịu nên lên gân uốn éo, nhồi nhào thấy khiếp.

Bất đắc dĩ anh nứng theo mà bất cần hậu quả, anh địt cô nghiêng ngả. Anh bơm lồn cô còn hơn bơm mỡ vào xe, đung đưa con cu làm cô nháo nhào chịu trận. Cô kêu anh gác giò, cô chỉ anh dang chân, cô phụ anh miết lồn kêu rạo rạo. Đám lông bị tõe ra, đâm nhúi nhùi vào gốc cu làm anh tới nhanh chóng.

Anh bê cô lên dọng cặc ầm ầm, cô bẻ ngược lồn ra hứng tới tấp. Cô ra, anh ra, kêu chí chóe với nhau. Nghỉ một hơi lại nắc nhau nữa. Anh gọi thời gian đó là thời gian xả láng.

Nhất là gần ngày anh lên đường. Chồng cô nghĩ làm ơn cho trót nên cố tình lánh đi cho hai người đãi nhau. Bọn nhóc đi học, tối về lăn quay ngủ, cô ngang nhiên để truồng ngông ngổng chui vào phòng anh địt chết thôi. Đến nỗi lồn cô lúc nào cũng hửng đỏ, còn anh bế tinh nên nắc mãi không ra.

Anh than mệt mà cô thì kêu sướng. Nó âm ỉ cào cấu trong lồn, nhờ cu anh cô mới được thong không bế tắc. Anh ở đâu cô cũng xán vô, vú để hở sẵn, mời mọc anh bóp hộ. Anh oải người, cô dùng lời ngon ngọt rót vào tai anh: yêu em tí đi, mai kia anh đi, em muốn địt cũng không có chim nhét vào nữa.

Anh trêu cô: nông mãi nhỡ có không co lại được thì sao. Cô bảo thì để hở toang hoang cho nó mát. Anh phải nhiều lần bú lồn vì hết sức địt cô nữa. Cô ngồi xạng banh giò, anh bú hả hê luôn. Anh cắn mu, nhay rít róng, cặp cái hạt ở giữa khe nhá nhá trong mồm, cô kiễng người lên vì rậm rựt, nước tứa ra lênh láng. Anh làm nát băm lồn cô, phải dùng tay xoa cho tròn trĩnh lại.

Cô không đưa anh ra máy bay nên đêm cuối cô xả láng. Cô bú cặc anh nhằm kích thích nó cứng lên. Cô chủ động leo lên người anh, gác hai chân bên hông và cầm cu anh nhét vô lồn. Nó mềm oặt oẹo, cô phải mài cái đầu nấm rất lâu mới cương cương chút đỉnh. Cô vội vàng bấm chặt gốc cặc mà giúi lút lồn vào.

Khi cặc anh đâm hơi xa, cô xàng cái mông, dùng thủ thuật bóp bóp cái lồn làm cu anh thấy ấm mới đưa thẳng lên nổi. Cô chúi người như thợ bào, hai vú đánh đu và chà lết thun thút. Cô kéo hai tay anh ập vào vú, mời anh bóp cho cô lên cơn. Anh chiều cô chứ còn lưng anh mỏi rời rã, anh chả còn thiết nữa.

Gần mười năm trời hủ hỉ sống với gia đình cô. Lúc ăn thừa thãi, lúc bụng để đói meo. Ấy là tình cảnh anh đụ dồn đụ dập, giờ vắng lồn cô thì nhong nhóng tìm. Anh đem tâm sự kể với cô, cô chỉ biết thở than xị xụt.

Ước vọng của anh là đưa được cô sang với anh, nhưng chồng cô còn đó, làm sao cô đi được, cho dù anh có chắp cô một đôi cánh thật lớn. Cô đành hẩm hiu với éo le cuộc đời.
— Hết —

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x