Phần 6
Thằng Đực vẫn ngâm dấm, hí hửng: Ối ! Mợ hứa bao lần mà có thấy thưởng phen nào. Mợ chỉ dứ kẹo con, con chả tin. Mợ chủ phải đưa tay toan thề bồi, thằng Đực mới thôi. Nó lừng khừng bảo: Được rồi, lần này con tạm tin mợ một lần. Và như người trong nhà tâm sự với nhau, nó ghé nghiêng vào tai mợ thỏ thẻ: Mợ coi chừng cậu liệt dương rồi đấy !

Như bị xối một thau nhựa đun sôi vào người, mợ lắp bắp: Mày nói thế là sao, cậu mày mà liệt dương thực à ! Thằng Đực suýt buột miệng chửi: Thì đấy, mợ chả lết và giứ cho két ăn như giã gạo mà két có ngóc nổi lên đâu, song nó kịp thời phanh gấp. Mợ chủ thấy nó ấp úng, lại dỗ ngon dỗ ngọt: Mày nghiệm sao cứ nói hết cho mợ nghe để mợ tìm thầy chạy thuốc chữa cho cậu, chứ để thế thì…

Mợ bỏ lửng, nhưng thằng Đực đã vội cướp lời: Mợ e nó bị mốc bị meo nên hoảng chứ gì. Giá phải lúc khác, mợ chủ đã giáng cho thằng bé một cái tát nên thân, nhưng lúc này mợ đành nhịn thua nó. Còn thằng Đực đang bực, cái thằng chồng đéo làm ăn gì được mà vẫn cứ ôm ấp lấy nó, mẹ kiếp, sao không để tớ giải quyết cho có phải lợi cả hai đàng không.

Nó lại lừ lừ: Cái nốt ruồi dưới vú mợ chúa là rắc rối. Giá nó dịch xê lên một chút thì đúng số mợ là tiên. Chưa chi nó thở dài thấy thảm. Bà mợ lắng nhắng hỏi dồn: Thế theo mày thì nó phải mọc ở chỗ nào mới tốt.

Đang khi mợ nói thế thì thằng Đực liếc nhanh vào cái cổ lá sen mà nuốt ực ực khi nhìn qua địa đạo Củ Chi thấy hai quả bưởi đang lủng la lủng lẳng ở đó. Nó chép chép miệng như vừa được ăn tươi một múi, mợ nó nhìn cái vẻ mắt điên dại của nó thì bỗng nhột nhạt nên kéo xếch cổ áo lên.

Thằng Đực thở phào ra, ta thán: Đấy, con đang chọn xem chỗ nào tốt thì mợ lại phá ngang, còn đoán già, đoán non gì nữa. Mợ chủ bất đắc dĩ phải chùn người xuống để cái cổ lá sen trễ ra và thằng Đực lom lom nhìn mẩn nhìn mê cặp vú mợ. Nó khề khà chót chét cái miệng, mợ chủ sốt cả ruột, giục: Phiên phiến thôi, còn để tao đi ngủ, díp cả mắt lên đây rồi.

Thằng Đực bãi buôi ngay: Thôi, mợ đi ngủ đi. Lúc nào thảnh thơi, con xem cũng được. Nhưng mợ chủ lại ngọt ngay được: Ấy là tao nói thế, chứ mày chưa tiết lộ cái khoản xui của tao thì tao ngủ thế chó nào được.

Thằng Đực vui rần rần, nên lại ghé ghé vào tai mợ rủ rê: Mợ chịu khó xuống chỗ con để con xem tỉ mỉ mới phán được. Bà mợ ngập ngừng xong cũng hỏi cho có hỏi: Chứ ở đây mày xem không được à. Thằng Đực nói thẳng rẳng: Không phải là xem không được, nhưng nhỡ cậu tỉnh dậy, thấy con đang nhìn vú mợ, cậu lại phang một trận, chắc con chết mất.

Mợ chủ cười khì khen: Thầy mà cũng sợ à. Tuy vậy mợ háo hức cũng nắm lấy tay thằng Đực lôi đi: Nào đi thì đi nhanh lên. Thế là hai mợ cháu cứ hết nhà sau lên phòng trên, lại từ phòng trên chuyển xuống nhà dưới. Thằng Đực đi theo mà hồn vía để ở đâu. Mợ lùng nhùng độc cái áo và quần cộc, chẳng thấy bóng dây bóng nhợ gì hết, nên mỗi bước mợ đi, bưởi bòng và mông tỹ gì của mợ đều nhúng nha nhúng nhính, đòi quyền sống, trông nực mắt.

Đến khi mợ cháu đã yên vị ở cái xó của nó, thằng Đực mới lèm bèm: Điều này con nói thực, mợ chịu thì con mới xem, bằng không thì thôi. Mợ chủ tròn xoe mắt nhìn thằng chó, chần chừ một tẹo rồi bạo dạn: Ừ thì tao chiều, muốn gì nói đại đi !

Thằng Đực quáng quàng đáp: Con chẳng muốn gì hết, song xem số thì mợ phải vạch áo lên, nhất là xem và ấn định chỗ nốt ruồi mọc. Mợ cho phép thì con mới đoán sát sàn sạt, chứ lơ tơ mơ thì sai là cái chắc.

Bà mợ chừng muốn cáu: Tao bằng lòng rồi, mày cứ cà kê làm tao bấn xúc xích. Thằng Đực mượn thể tán vô: Mợ nói sẵn sàng mà áo che kín thế kia thì xem chỗ nào. Mợ chủ vo vạt áo nhấc cái rộp, hai cái vú mợ nhún rung rung, lồ lộ như cặp đèn pha sáng lóa: Này, tao vạch cho mày tất tần tật, mày xem đến xem để lên cho tao nhờ.

Thằng Đực như thầy pháp, xoay nghiêng nhìn dọc, ngả đầu bên này, chơm chớm bên kia, hít hà và xoa cằm lia lịa. Mợ chủ ron rỏn dõi theo, cứ thấy mỏ thằng chó tru lên như mõm chó. Mợ phải hỏi thăm chừng: Thế nào, ra sao rồi ? Thằng Đực ầm ừ, khua khua bàn tay như làm phép rồi nói: Chấc ! Kiểu này phải đo đạc cẩn thận mới đoán được. Mợ chủ đành phải khuyến khích nó: Đo hay ướm thì làm mẹ nó đi, chả lẽ mày bắt tao cứ đua vú ra như vầy cho mày nhìn hả hê nhỉ.

Thế là hai bàn tay thằng Đực dẻo quẹo, hết đo bên lườn, lại đo bên ức, có lúc bạo dạn ẩy luôn từng cái vú của mợ ra để xem bề thế coi vị trí nào thích hợp. Mợ chủ đang bị ức chế sẵn, giờ tay thằng bé khào khào lúng búng trên vú, chạm tứ tung lên, làm bao nhiêu dây thần kinh trong mợ phừng phừng căng, hai quả vú lù lù như ngọn núi.

Thằng Đực cặm cụi việc của mình. Dù chớm thấy hai bầu vú căng rộn, nhưng nó vẫn vờ vĩnh coi như không có gì xảy ra. Nó lấy bên trong ngón cái vê lên hai cái đầu vú và xoa xoa, ấn ấn làm cái núm trồi lên xụp xuống ngọt dịu. Mợ chủ như bị con sâu, con kiến bò cắn dấm dứ chỗ đầu vú, bỗng nổi thây lây lên, rắn lại tựa hòn sỏi, hòn sành.

Thằng Đực a hèm miết một cái và nói: Lẽ ra nốt ruồi mợ phải mọc chỗ này, đúng chỗ cái quầng vú độn lên mới là chỗ sang, chỗ phú quí. Ấy nó liếng thoắng như thế mà tay nó có chịu lơi ra đâu, trái lại nó cứ vờn hai đầu vú làm mợ chủ nôn nao từng chặp.

Nó vê mệt vê mê, mợ chủ nao nao như thuyền chìm trong sóng. Hai mợ cháu hết còn biết trời đất gì nữa, vậy mà chợt mợ cũng tỉnh hét: Thôi đi bố, bố đo đạc đéo gì mà cứ đầu vú bóp tì tì. Thằng Đực ngơ ngác tuồng như bị bắt gặp ăn vụng tại chỗ. Nó tiu nghỉu nói một câu lãng nhách: Chèn ôi ! Vú thế này mà biểu ai đừng vê thì có họa là khùng hết cỡ !

Mợ chủ thích lắm (đàn bà nào được khen vú đẹp chả thích !), Song vẫn ra vẻ nạt: Đo thì đo thôi, làm gì lại măn, lại vuốt. Thằng Đực lại lửng lơ con cào cào: Ấy, măn măn là còn khá, chứ giá mợ cho phép con ngậm nút còn mê mẩn hơn nữa.

Mợ chủ hứ một cái, nhưng xem ra không có vẻ trách đậm. Thằng Đực vội lảng ra: Nốt ruồi mà mọc chỗ quầng vú thì khi được ngậm nó bị che kín mới gọi là tuyệt hảo. Mợ xôn xao hỏi dồn: Sao lại có chuyện ngậm nút gì ở trỏng.

Thằng Đực phải giải thích thêm: Thì mợ nghĩ, bao nhiêu tia sữa đều tụ hết ở đầu vú, khi nốt ruồi mọc ở đó, có ai mút thì sữa sẽ bị kích thích tăng thêm, cái nốt ruồi nó cương lên, con hỏi mợ sự dồi dào của sữa chẳng ví như của cải đổ dồn, còn cái miệng mút cho sữa ộc ộc chảy ra thêm, ví có khác gì nguồn tiền dồn cao lên không dứt.

Mợ chủ nghe hết sức ưng ý. Nên mắt lim dim mơ màng, thằng Đực nhân cơ hội gạ: Hay mợ cho con ngậm thử xem con đoán có đúng không nhé !

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x