Phần 8
Mợ bỗng trách mình: Mẹ bố, thế mà mình cứ nghĩ nó con nít. Ngữ này mà cho gặp tay mụ Bềnh, mụ Tẻo phải biết, nó mà không đục các mụ tành bành té bẹ mới lạ. Cha mẹ nó, mới mút mút cái vú mà nó đã làm mợ muốn phát điên.

Thằng Đực nào có hay mợ nó lại khoái được bú vú đến vậy, nên nó cứ vùi mặt vùi mũi vào vặt lấy vặt để cái vú và bóp nút ra rả như rút ruột mợ ra. Có lúc nó làm mợ nổi nứng, mợ phải xiết chặt đầu nó giụi vào vú và nén giữ ở đó cho nó mút để mợ thẩm thấu cái cục sướng chạy rần rần từ chõm vú vào hết cả châu thân.

Thằng Đực mút, vặt còn nhay làm cái núm lều phều nổi cục nổi u không mềm kịp. Nó nhằn nhằn như ta nhằn hột me và đánh lưỡi kêu chót chót nghe vi vút. Mợ chủ rúm lại, hôn lấy hôn để lên trán nó làm nó càng nổi cơn bóp chặt vú mợ mà nút móp cả má luôn.

Bấy giờ mợ chủ không dằn được phải kêu: Mợ nứng quá ! Mày làm mợ nứng quá. Thằng Đực thè bản lưỡi cho rộng ra và chà lê chà lết làm mợ càm ràm, cảm rảm. Hai tay mợ líu quíu chẳng biết làm chi nên hết xoa tóc lại kéo gặt đầu thằng bé vào cho nó bú da diết.

Mấy lần thằng Đực thấy mợ chủ rùng mình, nó đoán mợ nó đang són khí trong quần. Nó bú và vầy vú mợ thế thì bố ai chịu nổi, nên nó càng bóp nút mạnh thêm lên. Đến khi nhìn mợ chủ loạng choạng đứng không muốn vững, nó mới thocjtay vào lưng quần mợ, chao ơi, mỡ nhớt ở đâu mà luộm thuộm đầy nơi háng mợ.

Thằng Đực chốm được củ trùy thung của mợ chủ rùi thì giữ rịt lấy, không chịu buông. Mặt mũi nó liên tục vùi vầy lên vú mợ, miệng nó tớp tớp mút mát một cái núm vú, một tay măn vê cái núm bên kia, còn bàn tay phải thì mằn mò trong lưng quần. Mẹ kiếp, mợ nó thừa nhớt, thừa mỡ, mới sờ một tẹo đã phịt túa ra. Cái sịp nó vò nghe xọp xọp.

Mợ chủ rúm cả người, thùn thùn, chuồi xuống như gặp đỉa. Nó mút còn nhằn cái núm làm cho cả hai vú mợ xệch xạc hết trơn, mợ tưởng thằng cà chớn đang rút hết dây thần kinh trong người mợ ra, nên mợ nhão nhoét, không đứng vững.

Mợ hét thất thanh: Đực, Đực, mày làm mợ chết giấc đây này. Con mẹ mày, năn nỉ bà cho ngậm thôi, chứ ai bảo mày lại mút và nhâm nhi vú mợ thế ! Nhả ra, nhả ra, mợ nhột bỏ bu lên rồi ! Mặc,thằng Đực chẳng còn nghe ra tiếng đực, tiếng cái gì hết; nó nghĩ thằng cha cậu hổng làm cho mợ sướng thì nó làm thay, mợ có nhột thì nó mới bú được vú mợ, bình thường mà xin bà đấm cho thì vỡ sọ.

Cứ thế, nó tì tì mút chụt chụt, răng cỏ nó nhằn nhằn làm vú mợ cứng đơ, tay nó lại khều khào xoắn xoe làm cái núm vú cong bố lên dễ ghét. Nó bú còn lôi đầu vú mợ oạp oạp và lí nhí nói lúng búng chẳng ra hơi: Đấy, cái nốt ruồi mợ mà mọc ngay trên vú thì có phải con đoán quẻ y boong hun. Hừm, mợ cứ chối quanh chối quẩn, con bú mà mợ rú điên rú dại lên thế này thì tiền nổi lên mợ còn kêu trời kêu đất sao nữa !

Bà mợ băn khoăn hết sức, tiền nhiều cũng muốn mà mả cha cái miệng, cái tay thằng bé làm bà muốn lăn đùng ngã ngửa. Bà vốn đã nứng từ sớm tới giờ, dí dí cậu như ví bắt công chẳng ra nghê ra ngỗng gì sất, nay thằng bé nó bú, nó vọc, nó sờ nó soạng, mợ nhờn nhợn phải biết.

Kìa kìa, cái tay nó khoắng lia khoắng lịa nơi sịp mợ, chính tai mợ còn nghe rõ tiếng sột soạt của lụa bị vò. Mợ có cảm tưởng những sợi lông đều dựng đầu cả dậy, nó kéo đầu vú mợ dài thòng ra, lôi như lôi kẹo kéo, còn tay thì nắn vuốt như mèo quào, tay thì xoa xoa như người ta làm bánh tráng, mợ nghĩ muốn xỉu đến nơi.

Thằng mắc dịch vẫn khua liên mien giữa háng, mấy ngón cứ như phù thủy chọc ọp ọp lên cái khe, nhấn tin tin làm còi kiếc mợ kêu inh ỏi. Mợ hơi bật người ra, vú mợ ưỡn cao làm thằng nhóc càng nút tơn. Người mợ uốn éo như lượn sóng, trên thụt đươi thò, lúc thì răng nó bấu chặt lấy vú, lúc ngón tay nó lại chọt mạnh vào hang.

Mợ phải nổi quạu nạt: Tao bảo mày thôi, tao cóc thèm xem nữa. Thằng Đực lại lí nhí mở lời: Cái nốt ruồi ở cạnh mép này này nó là dấu hiệu mợ mất cậu đến nơi. Mợ chủ rũ xuống như tàu lá, hỏi hớt hải: Mày bảo tao mất cậu là tin nhân sư con nào dám cướp của bà.

Bất đắc dĩ thằng Đực phải nhả cái vú đang bú mút ra, chỉ còn giữ một tay bóp vú và một tay rờ lồn mợ làm trịch, nó đủng đỉnh phán: Phải ! Cậu sắp bỏ mợ đứt đuôi hẳn rùi. Mợ lại quính thêm, hỏi như mõ giục: Khốn khổ thân tao, thế mày bảo phải di dời cái nốt ruồi chết tiệt đó đi đằng nào.

Thằng Đực ra vẻ thầy pháp có nghề, nó âm ừ phán: Người ta nốt ruồi mọc ở mu còn khá vì nó không lồ lộ ra ngoài, lại nếu mọc đúng nơi khe thì càng quí, ví như con he, con trai nó ngậm hạt ngọc, bố ai mà gỡ cho ra. Đằng này của mợ nó lại mọc chìa chìa ra ngay ở mép lồn thì chả ra thể thống sao cả.

Mợ như bị ai hắt than đỏ vào người, kêu nheo nhéo: Sao mà tôi khổ thế này, giời, nốt ruồi thì mọc bên vú, nốt ruồi thì mọc mép lồn, sao đã ban cho tôi nốt ruồi còn hà tiện chi vài phân mà không đặt đúng vào chỗ cho tôi nhờ. Rồi mợ sầu não, xuýt xoa, thảm thương quá đỗi.

Thằng Đực tuy xót mợ chủ mà mục đích nó phải lột được mợ mới ưng nên phét lác cứ như bậc thánh: Chả lo, may mà con biết trước, mợ yên chí để con dịch nó cho. Mợ mừng quính, hỏi dồn: Thực chứ mày !

Thằng Đực vênh ngay mặt lên: Chứ còn gì nữa. Con mà không dịch nổi thì còn ai trồng khoai đất này. Mợ tỉ tê ngay: Mày cố giúp mợ, tốn kém bao nhiêu mợ cũng cân, miễn là mày cứu được cậu (mợ nói trệch đi). Thằng Đực ra cái điều ta đây hào hiệp nên cất lời hót một tấc đến giời: Con chẳng thèm lấy tiền thưởng của mợ, miễn là con được mợ sẵn sàng để con làm thôi.

5 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x