Phần 133
Dương Thần bỗng ý thức được, trước mắt mình chi có hai lựa chọn, hoặc để cho Thần tộc chiếm lĩnh địa cầu, hoặc hủy diệt Đại địa chi thụ, bóp chết hy vọng phục hưng của Thần tộc.
Cái gì mà chung sống hòa bình, đều là nằm mơ!
Còn một vấn đề mấu chốt, Dương Thần nghĩ đến, nếu như Đại địa chi thụ chi cần một ngày để sống lại, có thể không ngừng sinh sôi nảy nở thần tộc, vậy tại sao ban đầu Thần tộc không dốc toàn lực tim trái tim Gaia.
Hơn nữa, những thành viên ban đầu của Thần tộc, Astraeus còn dùng thần khí Selene, đóng băng trái tim Gaia, giấu rất kỹ.
Lẽ nào chi lo lắng rằng nhiệt độ trái đất sẽ giảm?
Còn nữa, Hera nói, người hơn hai vạn năm trước dụ Zeus vào đại trận mà bọn họ muốn đánh bại, là ai? Liệu có phải là vị sư phụ của Dương Nguyên Túc?
Nếu thực sự như vậy, vậy bọn họ cũng nên biết tình hình hiện nay của Đại địa chi thụ mới đúng.
chẳng lẽ, bọn họ không có cách nào ngăn cản sự phát sinh của tất cả những việc này, hay là… còn nguyên nhân khác?
– Hades, chúng ta luôn coi ngươi là người mình, hiện đang đứng trước thời khắc then chốt nhất của Thần tộc, ta nghĩ ngươi nhất định sẽ đứng về phía chúng ta, phải không?
Aphrodite giương cặp mắt long lanh khẩn thiết hỏi.
Dương Thần lấy lại tinh thần sau một hồi trầm tư suy nghĩ, quay đầu lại, nhìn những vị chủ thần đứng xung quanh, thản nhiên cười.
– Người một nhà… Ha ha… Các người thực sự coi ta là người nhà, trái tim Gaia, Đại địa chi thụ, những sự việc có tầm ảnh hưởng lớn như vậy, đến bây giờ, ta mới tận mất trông thấy.
Các vị thần đều ít nhiều có chút xấu hổ, đặc biệt là những người từ trước đến giờ vốn có quan hệ tốt với Dương Thần như Apollo.
– Hades, ngươi phải thông cảm cho nỗi khổ tâm của chúng ta. Chúng ta không hề có ý định lừa gạt ngươi, chi là muốn mọi việc phát triển một cách ổn định.
Artemis giải thích.
– Nói láo!
Dương Thần chửi lớn, giọng lạnh lùng:
– Các ngươi nghĩ ta là thằng ngốc!? Đại địa chi thụ đó, sở dĩ hơn hai vạn năm trước, bị Astraeus phong bế, các ngươi lại không tìm ra trong thời gian sớm nhất, chẳng lẽ không phải các cây chết tiệt này sẽ hủy diệt tất cả sao???
Sắc mặt của chủ thần bỗng trở nên vô cùng khó coi, phần nhiều là trắng bệch và kinh hãi, rất phức tạp.
Dương Thần thấy biểu cảm của chúng thần, càng tin tưởng hơn vào suy đoán của mình.
– Nếu ta không nói sai, Đại địa chi thụ này, không chỉ hấp thu năng lượng bức xạ của mặt trời, đồng thời còn hút một lượng lớn nguyên tố trong lòng trái đất, nếu căn cứ vào tốc.
Độ giảm nhiệt của Trái Đất hiện nay, sau khoảng 1 năm nữa, con người hoàn toàn không có khả năng sống trên Trái Đất!
– Cho dù Thần tộc có thể tiếp tục sinh sống trên hành tinh này, nhưng do năng lượng và sức sống của Trái Đất bị Đại địa chi thụ không ngừng tiêu hao với cường độ lớn, e rằng không bao lâu sau, sẽ biến thành một Sao Hỏa khác!
– Hơn hai vạn năm trước, sở dĩ các ngươi từ Sao Hỏa tới Trái Đất, hẳn cũng bởi vì, Đại địa chi thụ được các ngươi nuôi dường, cũng thành tên đao phủ quyết định vận mệnh hành tình các ngươi?
Câu nói của Dương Thần, khiến tất cả chúng thần thất sắc, rất hiển nhiên, phần nhiều là đoán trúng.
Đại địa chi thụ, quả thực giống như một thực thể được dung nạp từ những mâu thuẫn cực điểm.
Nó tạo ra sinh mệnh, đồng thời tạo ra Thần tộc và thần cách với sức mệnh bẩm sinh.
Nhưng đồng thời, nó cũng nuốt trọn sự sống của hành tinh.
Nó giống như một cơ thể mẹ dựa vào tiêu hao cực lớn để giúp con cái mạnh mẽ lên, sự lớn mạnh của thần tộc, được xây dựng trên sự hủy diệt nhanh chóng của tinh cầu.
Dương Thần thấy bọn họ không nói gì, tiếp tục cười lạnh lùng:
– Các ngươi chắc chắn đã biết hết tất cả từ lâu, cho nên các ngươi mới do dự, ta nhớ, ban đầu khi bàn về trái tim Gaia, còn có người cho rằng Athena rất điên cuồng, có người sợ hãi, vì các ngươi biết, nếu trái tim Gaia sống lại, Trái Đất sẽ giẫm vào vết xe đồ của Sao.
Hỏa, đúng không?
Vừa nói, Dương Thần vừa nhìn về phía anh em Apollo, bộ dạng của họ khi lần đầu tiên nhìn thấy trái tim Gaia ở Hàn Quốc, bây giờ nhớ lại, đã giải thích rất dễ dàng.
– Ngươi nói không sai.
Hera nói một cách kiêu căng:
– Hades, dường như ngươi đoán đúng, nhưng, ngươi nên nghĩ kỹ, tại sao chúng ta biết rõ sinh mệnh của Trái Đất sẽ bị rút ngắn do sự phát triển của Đại địa chi thụ, vẫn quyết định giúp trái tìm Gaia sống lại.
Dương Thần nhíu mày, hắn cũng đang cảm thấy mê hoặc vì chuyện đó, theo lý mà nói, Thần tộc đã mất đi một mảnh đất, lẽ nào còn muốn mất một mảnh đất nữa?
Khuôn mặt Hera hiện lên một nụ cười điên cuồng:
– Để ta nói cho ngươi biết… Bởi vì, tất cả những hành tinh có sự sống trong vũ trụ, đều có tuổi thọ của riêng mình.
– Số mệnh của Trái Đất nằm trong tay loài người, có lẽ còn rất dài, nhưng dù cho những hành tình như Mặt Trời, rồi cũng sẽ biến thành sao lùn trắng rồi đi đến ngày tận diệt.
– Mà nếu nằm trong tay Thần tộc chúng ta, tuổi thọ của Trái Đất chắc chắn sẽ rút ngắn một nửa, thậm chí nhiều hơn… nhưng, vậy thì đã sao!?
– Những sinh vật hèn mọn như loài người, về cơ bản không xứng đáng có được một hành tình xanh thẳm như thế trong vũ trụ, nó giống như một viên Trân Châu xanh, trong Ngân Hà, nên thuộc về một chủng tộc lớn mạnh! Thuộc về Thần tộc chúng ta.
– So với loài người về cơ bản không biết quý trọng Trái Đất, Thần tộc chúng ta có thể sử dụng và cải tạo hành tình này tốt hơn.
– Mà không giống như đám người ngu xuẩn, còn đang trải qua chế độ xã hội dã man sơ cấp và phát triển nền văn minh lạc hậu cấp thấp, nhưng đồng thời, không ngừng ô nhiễm và lãng phí tài nguyên trên Trái Đất.
– Nói trắng ra, một đám rệp, không có tư cách giữ lấy cung điện xa hoa, ngươi hiểu không?
Dương Thần giật mình, không ngờ Hera lại nói ra những lời như vậy, nói thẳng ra có chút tàn khốc.
Các chủ thần khác tuy có chút bất mãn với Hera nói thẳng như vậy, nhưng không có ai.
Nói lời phản đối.
So với Thần tộc hồi ban đầu ở Sao Hỏa, nhân loại ngày hôm nay, quả thực quá lạc hậu, nếu quả thực Thần tộc thống trị Trái Đất, văn minh Trái Đất sẽ bước vào giai đoạn phát triển nhảy vọt về chất.
Nói trắng ra, trải qua hai vạn năm, Thần tộc chẳng qua chi dạo chơi chốn nhân gian, cao cao tại thượng, chưa từng đối đãi ngang hàng với con người.
Trước đây không tim ra trái tim Gaia, cũng chi biết đắm chìm trăm nỗi thống khổ mất đi nhà cửa, lại lo lắng Trái Đất sẽ trở thành một ngôi nhà hoang vu khác.
Đương nhiên, cao thủ thần bí hơn hai vạn năm trước, cũng khiến họ có chút kiêng nể.
Những tu sĩ Hoa Hạ ở đằng xa nghe thấy những lời này, đều cảm thấy vô cùng căm phẫn.
Thời khắc này, bọn họ không chi đại diện cho những tu sĩ trong Huyễn Cảnh, mà rộng hơn là đại diện cho nhân loại đang sống trên Trái Đất.
Thần Tộc miệt thị đối với nhân loại, tự nhiên sẽ khiến bọn họ phẫn nộ, nhưng cũng không dám đi lên chịu chết.
– Hades, Hera nói có chút không đúng, nhưng… ngươi là một người có lý trí, ngươi phải hiểu rõ, thực ra tất cả những điều này đều được định đoạt bởi nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé, nếu thực sự số mệnh của loài người chưa đến ngày tuyệt diệt, vậy cũng sẽ không trải qua hai vạn năm, còn bị chúng ta đùa giờn trong lòng bàn tay.
– Nhân loại quả thực quá yếu ớt, căn bản không thể đối đầu với Thần tộc chúng ta, tất cả những điều này đã được số phận sắp đặt, ngươi đừng khiến chúng ta khó xử hơn nữa, ngươi là chủ thần, sẽ được chia sẻ niềm vinh quang phục hưng của Thần tộc chúng ta.
Aphrodite bước tới bên cạnh Dương Thần, muốn vươn tay vỗ vai an ủi Dương Thần.
Dương Thần vẫn cúi đầu, trầm mặc không nói từ lúc đầu, chợt lóe thân, bay tới đám cành lá rậm rạp phía xa, tránh được bàn tay của Venus.
– Đủ rồi…
Dương Thần chậm rãi ngẩng đầu, nhìn qua mọi người, giọng điệu lạnh lùng và nặng.
– Ta không có hứng thú, nghe các ngươi nói mấy điều lớn lao như thay đồi thế giới, cũng không có hứng thú, nghe các ngươi nói mấy quy tắc sống khôn sống mống chết.
– Ta không muốn thay mặt loài người nói điều gì, cũng không muốn làm điều gì vì loài người, ta chi muốn các ngươi biết rõ một chuyện…
Nói đến đây, xung quanh Dương Thần đã bắt đầu phát ra chùm sáng Thượng Thanh Thần lôi ngày càng dày đặc và dâng trào.
Thượng Thanh thân lôi giống như một con mãnh thú có thể phát hỏa bất kỳ lúc nào, phủ phục chờ thời trên cơ thể Dương Thần, vận công chờ phát ra.
– Các ngươi làm rất đúng, nên lừa gạt ta, bởi vì… bây giờ ta sẽ hủy diệt nó!!
Chỉ thấy một quả cầu sét màu xanh bạc, lấy Dương Thần làm trung tâm, bắt đầu phình lên một cách nhanh chóng, giống như một quả bom người, chuẩn bị nồ tan tành phần giữa của Đại địa chi thụ.
– Không!!!
Chư thần thét lớn, cho dù Đại địa chi thụ có sức mạnh tự bảo vệ rất lớn, nhưng cũng sẽ vì sức công phá tập trung của Thượng Thanh Thần lôi, sinh ra sức sát thương thật lớn, huống hồ còn nhiều con cháu Thần tộc đang ở trong giai đoạn thai nghén!
Trong một chốc, tám vị chủ thần dường như đồng thời xông lên phía trước, pháp tắc không gian bất ngờ vây xung quanh, hòng ngăn cản Dương Thần.
Nhưng quả thực Thượng Thanh thần lôi của Dương Thần quá mạnh, tám vị chư thần.
Lúc đó cũng không thể đối chiến, xà lim không gian trực tiếp bị phá nát, các chủ thần vừa lại gần một chút liền chủ động lui ra vì cảm thấy nguy hiểm.
Đúng lúc đó, một quầng sáng màu bạc từ trên trời chiếu xuống, nhìn rất mềm mại, nhưng đã vây chặt khu vực Dương Thần đang đứng.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Dương Thần - Quyển 16 - Chương 133
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165