Phần 30
Lạc Thiên Thu quả nhiên kinh sợ, y cho rằng mình hợp thể với thần binh Tâm Mà, thì thế nào cũng phải khiến cho Dương Thần sợ hãi, nhưng lại không nghĩ là tiểu tò này căn bản không hề có ý lo lắng!
Kỳ thật, y cũng không biết, Dương Thần đã sớm có hiểu biết về uy lực của Tâm Ma lúc còn ở Vạn Yêu Giới.
Lạc Thiên Thu có thể tách Tâm Ma ra tuy rằng huyền bí, mà Tâm Ma đúng là hợp nhất Tâm Ma và bổn thể cùng tu luyện, thì còn có các loại pháp môn Tâm Ma khác, nhanh chóng có thể tăng cường thực lực.
Nhưng từ ý nào đó mà nói, Tâm Ma của Lạc Thiên Thu căn bản chi là một món pháp bảo dùng để cất giữ chân nguyên, chỉ có thể xem là một loại pháp thuật.
Nói thẳng ra, thần binh Tâm Ma có chân nguyên đích thực, cũng là một phần thân thể của y, chứ không phải là tăng cường tu vi cho y.
Giống như Ma Tu, Tâm Ma trở thành một phần của tu luyện, lúc liều mạng, sẽ đột nhiên bộc phát ra sức mạnh, rõ ràng là cao hơn một bậc.
Sức mạnh vẫn nguyên như vậy, chẳng qua là hợp hai làm một, cũng không phải là Ma Tu trong nháy mắt tăng tu vi nhanh chóng, nên Dương Thần không coi ra cái gì.
Hỗn Độn đỉnh vừa mới ăn được ba luồng thần lôi lúc trước, bây giờ cũng đã bành trướng ra, giống như một tòa nhà lớn!
Hỗn độn cũng dường như đã ngửi thấy Lạc Thiên Thu là một món ngon của mình, không ngớt thèm thuồng, miệng dính máu mở rộng, hướng về phía Lạc Thiên Thu mà cắn nuốt!
Lạc Thiên Thu cảm thấy một lực hút cực lớn từ Hỗn Độn đỉnh truyền tới, thầm nghĩ không tốt, cả thân người lập tức bay ra khỏi phạm vi bao phủ của Hỗn Độn đỉnh, nhưng phát hiện ra cũng rất khó khăn.
– Đại La Thiên Thủ Ấn!
Lạc Thiên Thu tung ra một cú đấm, phát ra một phù văn năm màu, trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một bàn tay rộng hơn mười trượng, năm ngón tay đang tỏa ra lực lượng Ngũ hành, chân nguyên lực như nước lũ tràn bờ, ào ạt tuôn ra!
Hỗn độn vừa đánh vào bàn tay đó, hung hồn quả nhiên bị kìm hãm, cắn phá muốn xông tới.
Nhân lúc này, Lạc Thiên Thu thoát khỏi phạm vi của lực hút cực lớn, hướng về phía Dương Thần tấn công!
Dương Thần vì đang ôm Tiêu Chỉ Tình cũng không dám tiếp cận y quá gần, phóng ra hai đạo Tử sắc Hỏa Long hướng về phía Lạc Thiên Thu!
Trường long xuyên qua không khí, mang theo một ngọn lừa màu đỏ tím, ngưng tụ lại càng ngày càng sáng rừng rực.
Lạc Thiên Thu đang tức giận, cũng không dám va chạm, toàn thân phát ra Tử Điện Xuyên Vân, đột ngột tăng tốc độ, không ngờ tránh được giáp công của hai đạo Hỏa Long.
– Kim ô chân giải, mưa lửa Mặt trời!
Lạc Thiên Thu cả người lại một lần nữa bốc cháy ánh lừa của Kim ô chân hỏa, giống như được bao bọc trong một quả cầu lửa khổng lồ, nhưng từ quả cầu không phải bắn ra kim ô, mà là vô số mồi lửa giống như mưa lửa!
Những Kim ô chân hỏa này ngưng tụ lại thành mưa lừa, tốc độ nhanh hơn so với tưởng tượng của Dương Thần, trong chớp mắt đã bao trùm cả người mình và Tiêu Chỉ Tình.
Lực xuyên thấu kinh người của mưa lửa khiến cho hai luồng Tử sắc Hỏa Long cũng bị đánh tan, tiêu tán trên không trung.
Dương Thần khởi động một vòng chân nguyên bảo vệ, ngưng tụ được một tấm lá chắn Nhược Thủy, chặn đám mưa lừa này ở ngoài.
Nhưng đây cũng không phải là cách lâu dài, cũng may trong tay còn có Hỗn Độn đỉnh, Dương Thần lập tức gọi về, hướng về phía Lạc Thiên Thu mà mãnh liệt cắn nuốt!
Lạc Thiên Thu sớm đã có phòng bị, tạo ra một trận mưa lừa dày đặc, khiến cho Hỗn Độn đỉnh không thể xông tới, không ngừng gào rít, như là cực kỳ phiền não.
Tiến vào Thái Thanh thần lôi kiếp, Kim ô chân giải của Lạc Thiên Thu cũng có bước nhảy vọt, càng thêm kinh người.
Dương Thần buồn bực, nếu mình lúc nãy đã lĩnh ngộ được Thái thanh thần lôi, vậy đương nhiên có thể đánh được y, nhưng mình lại vừa hấp thu ba luồng thần lôi, có điều cảm ngộ, nhưng chưa hiểu rõ lắm.
Hơn nữa, mình còn phải bảo vệ Tiêu Chi Tình, sợ cứ đánh như vậy, trong thời gian ngắn không thể phân thắng bại, còn có thể mang đến những phiền phức khác.
– Đại La Thiên Ngũ Hành trận!
Bỗng nhiên, Lạc Thiên Thu lại thúc dục năm đạo ánh sáng, từ năm phương vị tạo thành năm điểm sáng.
Từng điểm sáng càng ngày càng mở rộng, hình thành trận pháp bao vây Dương Thần ở bên trong!
Dương Thần sửng sốt, đây là công pháp gì, người này sao lại có thể có lắm chiêu như vậy?
Không đợi hắn nghĩ nhiều, trận pháp năm sao phát ra năm màu chí mạng khác nhau.
Nhanh chóng xoay tròn, hình thành một cơn lốc xoáy, nhanh chóng co lại!
Dương Thần giờ mới hiểu được sự lợi hại của công pháp kia, trong nhất thời, trước mắt đều hiện lên năm màu của cơn lốc ánh sáng, không nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.
Tuyệt nhiên, Dương Thần không đứng yên để cơn lốc này vây kín, hắn gọi Hỗn Độn đỉnh, hướng về vị trí của cơn lốc mà điên cuồng hấp thu.
Tốc độ của cơn lốc quả nhiên ngày càng chậm đi, Dương Thần tranh thủ cơ hội, tung ra một ngọn lừa tím về phía cơn lốc xoáy mà oanh kích, phá vờ xông ra ngoài!
Vừa mời thoát ra ngoài, bên ngoài mưa lửa lại một lần nữa xông đến, Dương Thần khó khăn lắm mới ngăn cản được, chi thấy trước mặt đột nhiên bay tới một thanh trường mâu cháy hừng hực!
– Kim ô chân giải, kim ô thần mâu!
Hiển nhiên Lạc Thiên Thu đã đoán được vị trí của Dương Thần, chi đợi đến lúc này!
Đem lượng lớn Kim ô chân hỏa ngưng tụ lại thành một cây trường mâu, uy lực cực mạnh.
Dương Thần tạo ra một vòng bảo vệ Nhược Thủy chuẩn bị nghênh đón một luồng sát thương cực mạnh.
Không kịp tránh né, Dương Thần lập tức quay lưng lại, lấy thân mình che chở cho Tiêu Chỉ Tình!
Ầm!
Kim ô thần mâu bị hàng rào Nhược Thủy ăn mòn hơn một nửa, nhưng những phần còn lại vẫn đủ phá vỡ sự bảo vệ, tất cả uy lực đều đánh trúng thân thể Dương Thần!
Nếu thân thể Dương Thần không phải là nghịch thiên, thì đã khiến hắn hóa thành tro tàn!
– Ông xã!
Tiêu Chỉ Tình cảm thấy có một luồng ánh sáng chói mắt, kinh hãi hô lên – Phụt!!
Dương Thần đáp lại lời cô bằng cách phun ra một ngụm máu tươi, rồi nhìn vào vẻ mặt của cô!
Lục phủ ngũ tạng giống như là bị bỏng, toàn bộ cột sống lên đến sau ót đều bị bỏng đến mức không còn cảm giác gì.
Đầu thậm chí cũng không có phản ứng!
Đã lâu lắm rồi, không ai có thể đánh Dương Thần đến mức như vậy, Dương Thần rất không quen, thậm chí không thể tin được!
Có thể làm mình bị thương đến như thế, khẳng định là sẽ có cơ hội giết mình!
– A… Bị như vậy mà vẫn không chết, Vãng niệm diễn sinh kinh quả nhiên thần diệu.
Lạc Thiên Thu lộ ra vẻ tham lam, cười nhạt.
– Nếu ngươi không ôm cô ta có thể đánh được với ta một trận, nhưng nếu ngươi mang theo cô ta, thì không thể nào đánh thắng được ta!
Dương Thần giận dữ quay người lại, tiện tay phóng ra một đạo Ám hỏa như sư tò rít gào hướng về phía Lạc Thiên Thu!
Lạc Thiên Thu trong nháy mắt, tạo ra một cơn mưa lừa, đánh tan Ám hỏa, Ám hỏa không thể đụng đến thân thể y, cũng căn bản không thể uy hiếp được y.
– Cho dù là ngươi có hấp thu thần lôi, nhưng chân nguyên của ngươi lại không được tăng cường, cho dù ngươi có Thiên hỏa và Huyền thủy, đối với Kim ô chân hỏa của ta không gây nên được sự uy hiếp nào!
– Ta có muôn vàng diệu pháp đánh cho ngươi luống cuống chân tay, Hỗn Độn đỉnh của ngươi lợi hại, người lại chưa khôi phục uy lực, cộng thêm tu vi của ngươi lại có hạn, cũng không có cách nào bắt được ta đâu.
– Ta vừa mới độ Cửu thiên thần lôi kiếp, toàn bộ Huyễn cảnh sẽ có chấn động, chờ những người đó hiểu được, chi một chút nữa thồi, Thái thượng trướng lão của Lạc gia chúng ta sẽ đến, lúc đó ngươi có chạy đằng trời.
– Ta khuyên ngươi nên giao Vãng niệm diễn sinh kinh ra đây, ta lấy tư cách là gia chủ, sẽ cho ngươi và cô gái của ngươi một con đường sống, Lạc Thiên Thu ta đứng đầu Lạc gia, nói được làm được, ngươi nghĩ sao?
Vết thương bên trong cơ thể Dương Thần đã nhanh chóng lành lại, nhưng lại tốn thương vài phần nguyên khí, nhếch miệng lộ ra nụ cười.
– Ngươi đã đạt đến Thái thanh thần lôi rồi, sao lại vẫn còn muốn công pháp của ta?
– Đối với ta công pháp càng nhiều càng tốt, ta cảm thấy hứng thú là làm sao ngươi lại.
Có thể tu luyện được nó.
Lạc Thiên Thu híp mắt.
Dương Thần trong lòng tính toán, nếu tiếp tục đánh, cơ hội thắng của mình ngày càng nhỏ, giống như thuyền lật trong mương rồi, con chưa tình tới Lạc Thiên Thu còn có rất nhiều thủ đoạn.
Mục đích của mình là tới cứu Tiêu Chi Tình, chuyện báo thù tính sau, chờ Tiêu Chi Tình an toàn, mình lĩnh ngộ Thái Thanh Thần lôi, rồi trở lại thì mười phần nắm chắc chín rồi!
Quyết định như vậy, Dương Thần gọi Hỗn Độn đỉnh, định dùng Hỗn Độn đỉnh để phòng ngự, còn mình thì mang Tiêu Chi Tình chạy trước đã!
Vừa mới muốn chuyển người, nhưng lại nhận thấy có điều không ồn!
Sáu luồng chân nguyên uy áp, từ các hướng khác nhau tiến đên, hơn nữa đều là tu vi Nhược Thủy trung kỳ trờ lên!
Lạc Thiên Thu lộ ra vẻ đắc ý:
– Thế nào, ngươi muốn đi sao? Thái thượng trướng lão của Lạc gia đã đến rồi, ngươi còn chạy được sao?
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Dương Thần - Quyển 16 - Chương 30
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165