Phần 53
Bát Nhã không đủ tự tin, cô không biết trả lời ra sao. Cô vụng trộm thông báo cho Dương Thần, sau đó tìm cách kéo dài thời gian.
Lúc Bát Nhã muốn nói điều gì đó, thì chuông điện thoại của cô vang lên, là tin nhắn bằng tiếng Anh của Dương Thần.
– Nghĩ cách tìm hiểu ý nghĩ của bọn chúng và bối cảnh của Mông gia.
Sở dĩ dùng tiếng Anh là vì Dương Thần lo lắng lộ tẩy trước mặt mấy lão già kia, dùng tiếng Anh cho dù có phát hiện thì mấy tên đồ cổ ẩn cư này cũng không hiểu.
Bát Nhã biết Dương Thần đã tới đây, liền tỏ vẻ áy náy với mấy người Mông Đạo Chương, cười cười nói:
– Ra là vậy, xin các trưởng lão thứ tội. Nguyệt Nhi cũng muốn sớm báo tin tức cho gia tộc nhưng đáng tiếc ông nội và các trưởng lão hộ đường đột ngột qua đời, Nguyệt Nhi không biết liên lạc với gia tộc thế nào, cho nên…
– Không cần tự trách, ta biết ngươi cũng không dễ chịu gì, trong thời ngắn như vậy mà xử lý Mông gia trên dưới gọn gàng hẳn tộc trưởng cũng sẽ vừa lòng…
Bát Nhã gật đầu cảm kích:
– Trưởng lão, thứ cho Nguyệt Nhi đường đột, có thể cho Nguyệt Nhi biết bối cảnh chân chính của Mông gia không? Cũng để về sau Nguyệt Nhi dễ dàng cống hiến cho gia tộc nhiều hơn.
– Ngươi đã trở thành người duy nhất kế nhiệm gia chủ, tự nhiên có tư cách biết khởi nguồn Mông gia chúng ta.
Mông Đạo Chương thở dài kể:
– Vốn là qua nhiều thế hệ gia chủ Mông gia ở thế tục cũng không biết nhiều lắm, kể cả gia gia của người Mông Khai Nguyên cũng biết rất ít…
– Nhưng hiện tại, chuyện bất ngờ xảy ra không ai lường trước được, Mông gia ở thế tục có quyền biết nhiều hơn, lần này đi ra ta cũng được phép kể lại tỉ mỉ cho ngươi một chút.
Ở trên bầu trời, Dương Thần vui vẻ nghe lén, mỡ đến miệng mèo còn không ăn àk.
Dương Thần không ngờ tới là khi Mông Đạo Chương nói về lịch sử Mông gia làm lòng Dương Thần chấn động.
Lịch sử bắt nguồn từ năm vạn năm trước…
Khi đó, cách thời gian chư thần từ Hỏa Tinh đi vào Địa Cầu còn rất xa.
Lúc ấy, văn minh trên Địa Cầu là sau khoảng thời gian mấy mươi vạn năm trước được các tiên nhân thượng cổ lưu lại, đạt đến đỉnh điểm.
Tuy rằng không giống mấy mươi vạn năm trước có được đại lượng cao thủ Ngọc Thanh Thần Lôi kiếp siêu cấp trở lên nhưng cao thủ Cửu Thiên Thần Lôi kiếp cũng nắm được một bó lớn.
Mà theo đó mãnh thú Thái cổ và thần thú, cả Thái cổ tiên nhân chẳng biết đi đâu. Chỉ có nhân loại, vài chủng tộc ở tầng thứ tương đối thấp chiếm được trọn vẹn không gian để phát triển.
Ví dụ như Yêu tộc.
Yêu tộc có chủng loại rộng khắp, hằng hà vô số nhưng cao đẳng chân chính có thể đặt ngang với tu sĩ nhân loại, khai mở linh trí ít càng thêm ít.
Chẳng qua, Yêu tộc có khả năng sinh sản lớn, hơn xa nhân loại, kết quả là tổng số lượng yêu tu vượt xa nhân loại.
Trong đó, lấy Thanh Khâu Hồ tộc, Long tộc là hai tộc mạnh nhất trong Yêu tộc. Hồ tộc thắng ở linh trí cực cao, yêu pháp thông thiên, Long Tộc thắng ở sinh ra đã có chiến lực siêu cấp, thân thể như kim cương.
Đương nhiên, nhân loại sau khi xuống dốc, kế thừa y bát của Thái cổ tiên nhân lưu truyền xuống có không ít tu vi cấp bậc Thái Thanh, Thượng Thanh thậm chí Ngọc Thanh, có cao thủ siêu cấp cầm trong tay hai ba kiện tiên khí cũng không đáng ngạc nhiên.
Tuy nhiên, trong bộ phận nhân loại, cũng không nghĩ dừng lại ở Ngọc Thanh, bọn họ cho rằng Thái cổ tiên nhân sở dĩ mất đi là đi tới một tầng cao hơn, chính là Tiên giới trong truyền thuyết.
Chỉ là niên đại kia qua đã lâu, văn minh đứt gãy, bọn họ không có pháp môn tấn thăng.
Trải qua quá trình thăm dò, nhân loại thông qua khai thác quá trình tu luyện của tu sĩ Yêu tu phát hiện Yêu tu không hề để ý cái gọi là Tâm Ma lại không bị tẩu hỏa nhập ma rất thần kỳ.
Vì thế, bọn họ thông qua việc giao lưu với yêu tộc, phát hiện ra con đường tu luyện mới, tự thân tu luyện đồng thời tu luyện Tâm Ma mà không phải vứt bỏ, trấn áp Tâm Ma.
Cuối cùng, Ma tu nhất mạch ra đời!
Mà tu sĩ tự nhận là nhân loại chính thống, mới đầu cười nhạt với Ma tu, dần dần về sau bọn họ phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề!
Thứ nhất, đám Ma tu có sức chiến đấu phổ biến cao hơn các tu sĩ chính thống một bậc bởi vì sau khi chiếm được Tâm Ma không khác gì chiến lực tăng lên gấp đôi thậm chí mạnh hơn, bởi vì phát huy sức mạnh chân chính là bản năng chiến đấu.
Tiếp theo, tu luyện của Ma tu không phải tuyệt đối an toàn, có tu sĩ có tu vi bản thân cực cao, tu luyện Tâm ma lại xảy ra vấn đề khiến tẩu hỏa nhập ma, hiếu sát thành tính, biến thành quái vật khiến nhân loại gặp tai ương.
Cuối cùng cũng là điều nhân loại lo lắng nhất, Ma tu có nguồn gốc do việc giao lưu cùng Yêu tu, thân cận với Yêu tu nếu nhóm người này có thể bị Yêu tu đồng hóa biến thành kẻ thù sẽ khiến giới tu sĩ chính thống thiệt hại nghiêm trọng thậm chí làm cho nhân loại xuống dốc…
Trên thực tế, lo lắng này không phải dư thừa, rất nhiều cao thủ trong Yêu tu quả thật có suy nghĩ như vậy.
Thông qua đem nhân loại chuyển biến thành Ma Tu, châm ngòi quan hệ giữa tu sĩ chính thống và Ma tu khiến nhân loại bị phân liệt cuối cùng đạt được mục đích lấn át nhân loại…
Đây không phải chính nghĩa, cũng không phải tà ác.
Nhân loại, Yêu tộc nói trắng ra chính là hai giống loài khác nhau, ngời muốn giết yêu luyện phảo bảo, chế đan dược, yêu muốn ăn thịt người hút tinh khí thậm chí thuần túy để đầy bụng.
Quy luật chọn lựa tự nhiên, đây là đạo lý nguyên thủy nhất, chẳng qua hai bên ngoài việc so dũng khí còn so trí lực.
Chiến hỏa vô hình bắt đầu được nhen nhóm giữa nhân loại tu sĩ chính thống và Ma tu chưa chân chính thành hình, đánh cho trời long đất lở, lấp biển dời non khiến sinh linh trên cả Địa cầu lầm than.
Cuộc chiến này, đánh nhau ước chừng gần trăm năm mới hoàn toàn trở lại bình thường.
Kết quả cuối cùng, nhân loại tu sĩ chíng thống thắng lợi, vốn tu sĩ nhân loại không dễ dàng thủ thắng chẳng qua bọn họ phát hiện ra “Vạn Yêu Giới” mà Thượng cổ tiên nhân lưu lại từ mấy mươi vạn năm trước.
Cũng không biết là ai tìm ra đầu tiên, ở chỗ nào tìm ra tòa Tỏa Yêu Tháp, sau đó liên tiếp các bảo vật từ Vạn Yêu Giới xuất hiện, tu sĩ nhân loại đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, đem cao thủ Yêu tu, Ma tu nhất nhất nhốt vào Vạn Yêu Giới.
Yêu tu cực kỳ oan uổng, tổ tiên bọn họ là vì đấu không lại mà bị Thượng cổ tiên nhân bắt, giờ họ cũng không thua nhân loại mà bại bởi đám Thượng cổ tiên nhân mấy mươi vạn năm trước.
Đương nhiên, cũng không có khả năng tất cả Yêu tu, Ma tu đều bị hút vào, một số ít kẻ mạnh biến mất, sau đó chỉ còn Ma tu, Yêu tu nhỏ yếu rải rác, một vài tu sĩ chính thống từ bi cho rằng không cần đuổi tận giết tuyệt.
Đưa hậu duệ Yêu tu và Ma tu sắp xếp trong khu vực Hồng Hoang cảnh nằm ở dãy Thiên Sơn hiện tại.
Chỗ đó và Huyễn cảnh của Hồng Mông có hiệu quả như nhau, là do các Thượng cổ tiên nhân lưu lại, chẳng qua là nhỏ hơn nhiều, ước chừng bằng một phần ba Huyễn cảnh, nhưng cũng đủ cho nhóm này sinh tồn.
Dần dần, Yêu tu cùng Ma tu biến mất dần trong vũ đài lịch sử.
Nhưng thời thế đổi thay, tu sĩ chính thống nhân loại không để ý đến đám hậu duệ Yêu, Ma này, sau đó nhân tài ngày càng điêu linh, già chết già, chiến chết trận…
Nhóm Yêu tu, Ma tu lại chậm rãi khôi phục nguyên khí, thành lập Hông Hoang Môn, trong đó phân làm hai Yêu môn và Ma môn.
Yêu môn, Long tộc tổn thất gần như không còn, cho nên chủ trì chính là Thanh Khâu Hồ tộc nhất mạch, Ma môn thì lấy Mông gia cầm đầu, chỉ vì Mông gia có thế lực lớn nhất, tổ tiên lại xuất hiện không ít các siêu cấp thiên tài kinh tài tuyệt diễm.
Nhưng qua vài vạn năm, Hồng Hoang Môn cũng không đủ sức đánh bại nhân loại tu sĩ chính thống.
Thứ nhất, huyết mạch cường nhân Yêu tộc quá ít, thiếu đi Long tộc, thứ hai, phương pháp tu luyện Tâm Ma của Ma tu cũng không đơn giản, hoàn cảnh lại kém xa năm vạn năm trước cho nên trong Ma môn có thể tu luyện Tâm Ma thành công cũng không có mấy.
Dù vậy, nhóm Ma tu vẫn thuận lợi hiện diện trên thế gian.
Hai vạn năm trước, Chư Thần đại chiến, Hồng Hoang Môn không tham chiến tìm ra cơ hội của mình, bọn họ phát hiện tu sĩ chính thống sau thời kỳ Hồng Mồng thực lực đã giảm một mảng lớn, đã không cần phải quá mức sợ hãi.
Vì thế ra quyết định, Mông gia cầm đầu Ma tu bắt đầu kinh doanh thế lực ở thể tục, vì Hồng Hoang Môn vận chuyển một ít vật tư giống như Hồng Mông trước kia có Đường gia làm nhiệm vụ đó.
Lúc đầu, khi Hồng Mông phát hiện Hồng Hoang Môn có động tĩnh, đích xác cũng có trở mặt nhưng sau đó lại phát hiện kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng sợ Hồng Mông mạnh một đầu, hai bên không có huyết hải thâm thù, lại có chung kẻ địch là các thần nên không cần đến cá chết lưới rách.
Cuối cùng, Hồng Mông cũng không còn đặc biệt chú ý đên Hồng Hoang Môn ở thế tục thành lập Mông gia, Hồng Hoang Môn cũng yên lặng chịu đựng phối hợp với kẻ thống trị qua từng thời đại, cũng không có ý vượt mặt.
Hai bên gần như đã không xuất hiện trước mặt nhau mấy nghìn năm, cho nên tuyệt đại đa số người trong Huyễn cảnh không biết về sự có mặt của Hồng Hoang Môn, Ma tu, Yêu tu.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Dương Thần - Quyển 16 - Chương 53
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165