Phần 90
Nếu là trước đó hai tên đàn ông áo đen bị người ta uy hiếp, bọn họ sẽ lập tức đánh cho đối phương nhừ xương, nhưng bây giờ bọn họ không dám, vì bọn họ biết Hạ Thiên có bản lĩnh uy hiếp mình. Tuy tiểu tử Hạ Thiên kia đã bị Dịch tiên sinh uy hiếp, không thể không đến chữa bệnh cho Tưởng Hiểu Di, nhưng bọn họ cũng không dám đắc tội với Hạ Thiên.

Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ chỉ là hai tên vệ sĩ mà thôi, thân phận hoàn toàn khác biệt với Tưởng Hiểu Di, Dịch tiên sinh rất xem trọng Tưởng Hiểu Di nhưng điều này cũng không có nghĩa là xem trọng hai người bọn họ. Vì Tưởng Hiểu Di mà Dịch tiên sinh có thể uy hiếp Hạ Thiên, nhưng nếu hai tên vệ sĩ không đáng giá gì như bọn họ mà xảy ra chuyện, sợ rằng sẽ bị vứt bỏ trực tiếp.

Quan trọng là hai người bọn họ nếu dám đắc tội với Hạ Thiên, chỉ cần Hạ Thiên sẽ không chữa bệnh cho Tưởng Hiểu Di thì phiền toái của bọn họ cũng là rất lớn. Vì vậy hai tên vệ sĩ có chút do dự, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.

– Chị Mộng, chị đi ra ngoài xem xét, không cho bất kỳ tên ngốc nào tiến vào.

Hạ Thiên nói với Liễu Mộng.

– Ừ, được rồi.

Liễu Mộng nũng nịu nói một câu:

– Dù có phải là người hay không, chị cũng sẽ không cho vào.

Liễu Mộng nói xong thì đi ra ngoài trừng mắt nhìn hai tên đàn ông áo đen đứng ngoài cửa:

– Này, các chú đứng ra xa một chút, nếu không chị cho các chú ăn đòn.

Hai tên vệ sĩ nhìn Liễu Mộng với gương mặt cực kỳ xinh đẹp mà buồn bực, người này quá đẹp, bộ dạng cứ như tiên nữ nhưng vì sao cứ mở miệng là đòi đánh người như vậy?

Hai tên vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau rồi bất đắc dĩ xoay người bỏ đi, bọn họ đi đến một hàng lang cách đó vài chục mét, sau đó đứng từ xa nhìn về phía bên này.

Sau đó hai tên vệ sĩ đứng đó chờ, cuối cùng sau khi mất một khoảng thời gian còn lâu hơn chờ bạn gái, bọn họ cũng thấy được Hạ Thiên từ trong đi ra. Lúc này đã là năm giờ, Hạ Thiên đã ở trong phòng bệnh cả giờ.

Cũng may hai tên vệ sĩ cũng không nghi ngờ Hạ Thiên sẽ làm gì với Tưởng Hiểu Di, bây giờ cô ta có bộ dạng cực kỳ quái dị, sẽ không có thằng ngu nào sinh ra hứng thú được, hơn nữ Hạ Thiên còn là một kẻ có người đẹp tuyệt thế đi bên cạnh.

– Chị Mộng, chúng ta đi thôi.

Hạ Thiên kéo Liễu Mộng nhanh chóng bỏ đi, hắn cũng không quan tâm đến hai tên vệ sĩ, ngay sau đó đã đi khỏi tầm mắt của bọn họ. Lúc này hai tên vệ sĩ mới chợt nhớ đến vấn đề, bọn họ vội vàng chạy vào xem tình hình của Tưởng Hiểu Di.

Lúc này hai tên vệ sĩ còn chưa đến phòng bệnh thì đã thấy người từ bên trong đi ra, khi thấy người này thì hai tên vệ sĩ chợt trợn mắt há mồm.

– Tưởng tiểu thư, cô… Cô không có…

Một lúc lâu sau một tên vệ sĩ mới mở miệng.

Chỉ một giờ mà một Tưởng Hiểu Di là kẻ quái dị đã khôi phục lại dung mạo xinh đẹp như ngày xưa, dù bọn họ biết rõ Hạ Thiên đến chữa bệnh cho Tưởng Hiểu Di, nhưng không ngờ Tưởng Hiểu Di sẽ tốt lên nhanh như vậy.

– Tôi phải rời khỏi địa phương quỷ quái này.

Tưởng Hiểu Di lập tức phục hồi giọng điệu ra lệnh thường ngày.

– Được, Tưởng tiểu thư.

Tên vệ sĩ còn lại chợt lên tiếng, đến lúc này bọn họ đã hiểu, y thuật của tiểu tử Hạ Thiên kia thật sự thần kỳ.

Khách sạn Đông Thăn.

Hạ Thiên và Liễu Mộng không về biệt thự mà quay về khách sạn.

Vừa mới về khách sạn thì Liễu Mộng nhận được điện thoại, người điện thoại đến là mẹ nàng, cũng chính là Ninh lão thái.

– Tiểu bại hoại, mẹ bây giờ đang trên đường về nhà, mẹ nói đám khốn kiếp kia đưa đến ven đường, sau đó phóng đi, đến bây giờ mẹ vẫn không biết đám người bắt cóc mình là ai.

Một lát sau Liễu Mộng cúp điện thoại nói với Hạ Thiên.

– Chị Mộng, tôi nghe rõ rồi.

Hạ Thiên trả lời, tất nhiên hắn nghe rõ những lời mà Ninh lão thái vừa nói.

– Tiểu bại hoại, mẹ không sao nữa rồi, nhưng chị vẫn mất hứng, người phụ nữ xấu xa kia muốn hại chị và bắt cóc mẹ chị, sao cậu lại chữa hết bệnh cho cô ta? Chị không vui.

Liễu Mộng bĩu môi nói.

– Chị Mộng, đừng quan tâm vấn đề này, người quái dị kia sẽ không có kết cục gì tốt.

Hạ Thiên an ủi Liễu Mộng một câu:

– Tôi đã động tay động chân lên người cô ta.

– Phải vậy không?

Liễu Mộng có chút vui vẻ:

– Có phải cô ta sẽ tiếp tục là người quái dị?

– Điều này thì tạm thời sẽ không, nhưng nàng sẽ giúp chúng ta tìm được tên ngốc Dịch Tri Ngôn, sua khi tìm được, tôi sẽ xử lý Dịch Tri Ngôn, sau đó lại biến Tưởng Hiểu Di thành kẻ quái dị.

Hạ Thiên nhìn Liễu Mộng, cuối cùng còn hỏi:

– Chị Mộng, chị cảm thấy như vậy có tốt không?

– Nhưng người quái dị kia sẽ giúp cậu thế nào?

Liễu Mộng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng duyên dáng kêu lên:

– Á, Tiểu bại hoại, cậu không phải sẽ làm loạn với người phụ nữ xấu xa kia chứ?

Liễu Mộng vốn ngồi trên người Hạ Thiên, nhưng lúc này nàng chợt nhảy ra, nàng dùng ánh mắt muốn khóc nhìn Hạ Thiên:

– Tiểu bại hoại, cậu rõ ràng đã động vào người phụ nữ xấu xa kia, chị không chơi với cậu nữa.

– Chị Mộng, chị đang nghĩ gì vậy?

Hạ Thiên có chút mất hứng, hắn vung tay kéo Liễu Mộng đến và đặt lên giường, sau đó là ba tiếng “đét” vang lên, hắn đánh mông nàng ba cái:

– Chị rõ ràng dám nghi ngờ tính thưởng thức của tôi, đúng là đáng đánh mông.

– Này, tiểu bại hoại, nếu tiếp tục đánh thì chị không chơi với cậu nữa đâu.

Liễu Mộng vừa giãy giụa vừa kháng nghị.

– Có chơi hay không, tôi mới là người quyết định.

Hạ Thiên ép Liễu Mộng xuống giường:

– Chị Mộng không phải đã nói rồi sao? Đợi đến khi mẹ được thả ra thì chị sẽ cho tôi ăn bánh bao, bây giờ mẹ chị không có việc gì, vậy chị phải cho tôi ăn.

Hạ Thiên vừa nói vừa nhanh chóng cởi áo váy của Liễu Mộng ra.

– Không được, trừ khi cậu nói cho tôi biết, cậu làm gì với người quái dị kia?

Liễu Mộng lúc này phản kháng dữ dội, còn có chút tức giận.

– Chị Mộng, chị quá ngốc, tôi chẳng qua chỉ thôi miên người quái dị kia mà thôi, tôi hỏi gì thì cô ta nói rõ tất cả, nhưng cô ta lại không biết Dịch Tri Ngôn kia là ai.

Hạ Thiên tiếp tục cởi nội y của Liễu Mộng, hắn vừa làm việc vừa giải thích.

Hạ Thiên không tìm được Dịch Tri Ngôn, cũng không thể nào tìm ra vị trí giam giữ Ninh lão thái, vì vậy mới phải chữa bệnh cho Tưởng Hiểu Di. Nhưng hắn cũng không chịu nhận thiệt thòi về mình, có người dám uy hiếp vợ hắn, hắn sẽ không bỏ qua, hắn sử dụng biện pháp trước kia đã từng dùng với Âm Thập Cửu, dùng ngân châm thôi miên áp dụng lên người Tưởng Hiểu Di, sau đó hỏi vài vấn đề.

Hạ Thiên đã sớm nghe nói Dịch Tri Ngôn là cha nuôi của Tưởng Hiểu Di, cũng nghĩ rằng Tưởng Hiểu Di là gái bao của Dịch Tri Ngôn, hắn nghĩ rằng Tưởng Hiểu Di nhất định sẽ biết Dịch Tri Ngôn là ai. Nhưng sau khi hỏi thì Hạ Thiên phát hiện sự việc không giống như những gì mình suy đoán, nàng chưa từng được gặp Dịch Tri Ngôn, nàng nói mình không phải là gái của Dịch Tri Ngôn, thực tế chỉ là một công cụ của Dịch Tri Ngôn mà thôi.

Năm xưa Tưởng Hiểu Di mới ra nghề và chẳng có danh tiếng gì, khi đó Dịch Tri Ngôn đã liên hệ với nàng, cuối cùng hắn làm nàng trở nên nổi tiếng, trở thành ngôi sao điện ảnh. Nhưng nàng cũng phải trả giá rất nhiều, cái giá của nàng không phải đi cùng đám đạo diễn, mà thi thoảng nàng nhận được yêu cầu của Dịch Tri Ngôn đi cùng vài vị quan viên hoặc thương nhân nổi tiếng. Nói tóm lại nàng là một công cụ cho Dịch Tri Ngôn, vì vậy sau khi nàng trở thành người quái dị thì Dịch Tri Ngôn cực kỳ tức giận, hắn lập tức ra tay can thiệp.

Tuy Tưởng Hiểu Di và Dịch Tri Ngôn thường liên lạc với nhau nhưng lại có phương pháp cực kỳ đặc biệt, chưa bao giờ bọn họ sử dụng điện thoại, phần lớn thông qua email, hơn nữa mỗi lần địa chỉ lại thay đổi, mãi đến bây giờ Tưởng Hiểu Di vẫn không biết Dịch Tri Ngôn thần bí kia là ai.

Tưởng Hiểu Di lại cho Hạ Thiên một địa chỉ email, Hạ Thiên nói ngay cho Tiểu Yêu Tinh, vừa rồi Tưởng Hiểu Di đã dùng địa chỉ này để gửi thư, nói rằng nàng đã không còn việc gì, Dịch Tri Ngôn cũng nhận được tin tức này. Nhưng Tiểu Yêu Tinh có thể thông qua địa chỉ email kia để truy tìm Dịch Tri Ngôn hay không, điều này Hạ Thiên không biết, vì bây giờ Tiểu Yêu Tinh còn chưa điện thoại đến.

Nhưng Hạ Thiên lại tin, thông qua Tưởng Hiểu Di hắn có thể chậm rãi tìm ra Dịch Tri Ngôn, vì thế hắn tạm thời không quan tâm đến vấn đề này. Khoảnh khắc này hắn muốn được hưởng thụ dáng người hoàn mỹ của Liễu Mộng, đang muốn ăn bánh bao lớn.

Liễu Mộng cuối cùng cũng trắng như bông, sau đó Hạ Thiên cúi đầu ngậm một món gì đó, cặp đùi xinh đẹp của nàng cũng kẹp lên eo hắn.

Giữa trưa ngày hôm sau Hạ Thiên mới thức dậy, ở bên cạnh hắn còn có Liễu Mộng. Đáng lý ra mỗi lần ở gần bên Liễu Mộng thì tinh thần của hắn sẽ rất tốt, căn bản không cần ngủ, nhưng sau khi làm việc với nàng cả buổi tối, nàng lại không cho hắn bỏ đi, nàng nói nếu hắn đi và không chịu ngủ với nàng, sau này nàng sẽ không chơi với hắn. Cuối cùng Hạ Thiên cũng chỉ có thể ngủ với nàng đến giữa trưa.

Liễu Mộng bị cơn đói đánh thức, mỗi lần nàng ở bên cạnh Hạ Thiên thường tiêu hao rất nhiều năng lượng, vì vậy mà cơn đói đên rất nhanh. Sức ăn của nàng là rất lớn, bây giờ đói bụng đến phát sợ, vì vậy nàng vội vàng kéo Hạ Thiên xuống lầu, đi ăn một bữa hoành tráng.

– Tiểu bại hoại, chị đi tìm Viện Viện, cậu có muốn đi cùng không?

Sau khi ăn xong thì Liễu Mộng hỏi Hạ Thiên.

– Chị Mộng, tôi không đi, tôi không thích theo bọn họ.

Hạ Thiên không có hứng thú gì với trò kia, đi theo Liễu Mộng nghe chính nàng và Viện Viện học kịch bản, chẳng bằng hắn đi mát xa cho Kiều Phượng Nhi cho rồi.

– À, chị phải đi rồi, đến tối chị sẽ đến cùng cậu.

Liễu Mộng nói xong thì nhanh chóng chạy mất, nàng vẫn không lớn như tiểu tiên nữ, mọi hành động đều rất trẻ con, giống như những khi ở trên giường với Hạ Thiên thì nàng mới biểu hiện ra phóng thái của một người phụ nữ chín mọng mà thôi.

Khi thấy Liễu Mộng bỏ đi thì Hạ Thiên chuẩn bị lên lầu, nhưng đúng lúc này một người đẹp hai chân thon gầy đi vào khách sạn, khi thấy người phụ nữ này thì Hạ Thiên không khỏi ngây người, sao nàng còn ở lại đây?


Còn tiếp…

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x