Chương 11: Chữ Duyên​

7 giờ sáng hôm sau tại nhà Kim Thảo

“Đi đâu ngang đây ghé chơi nhe mậy, ngồi de lại chút” – Ông 6 vỗ vai bành bạch để tiễn Tiên đồng thời ôm hai bịch nilon nặng ì đựng đầy những trái thanh long căng mộng, Thảo và Linh Đan đã dậy sớm người ủi đồ người xếp quần áo vào balo Tiên ngay ngắn.

“Hông đi đâu cũng ghé mà hehe, con đi nhe tư, đi nhe, bái bai” – Tiên cười chào tạm biệt ông 6 và hai chị em Thảo, hai chị em không nói một lời nào vì đã nói hết từ tối hôm qua, chỉ có ánh mắt hai người nhìn Tiên tiếc nuối. Tiên chạy được vài mét nhìn vào kiến hậu vẫn thấy ánh mắt hai người dõi theo mà trong lòng không nỡ rời đi.

“Má nó mấy thằng trộm chó bắt được thằng nào tao đánh chết mẹ thằng đó, mấy thằng trời đánh, quân khốn nạn” – Vừa chạy ra đến đầu hẻm đã nghe tiếng chửi um trời của một người đàn bà mập người trung tuổi, là bà tư Phèn, con chó thiến ghẻ chóc Leng Keng của bà ta bị bọn trộm đánh bã chết trào bọt mép nhìn thê thảm vô cùng nhưng chưa kịp lấy hàng thì đã bị dân chúng bắt gặp hoảng hồn chạy mất dép.

“Trời ơi tin được hông, sale…” – Đi được vài ngã tư thì chuông điện thoại reo lên Tiên nhanh chóng bấm tay nghe để bắt máy.

“Ai d…”.

“Tao bác tư nè về chưa mậy”.

“Con mới đi hà, được nghĩ buổi sáng mà thong thả chứ”.

“Về ghé công ty liền nhe, chuyện tao với mày bàn giờ tao lên nói với Trần tổng trước”.

“Dạ vậy được rồi”.

“Mày chắc là ok hết chưa”.

“Rồi, chưa thực nghiệm thôi”.

“Cái đó tao lo, chạy chậm thôi, chừng nào tới tới”.

Tiên cúp máy rồi tiếp tục chặn đường về nhà.

2 tiếng sau tại văn phòng tổng giám đốc công ty cơ khí Lan Ong

“Dạ chú Luân có chú Thuyết lên gặp” – Thư ký của Trần tổng là Quỳnh Anh đi vào báo cáo.

“Kêu ổng vô đây, con ra khoá cửa lại luôn cho chú”.

“Dạ”.

Ông Thuyết bước vào ngồi lên cái ghế đối diện với Trần tổng

“Có chuyện gì vậy bạn”.

“Tui lên đây bàn lại chuyện chọn người đi An Giang để giải quyết vấn đề máy chọn màu bị lỗi”.

“Thằng Tiên nó làm không nổi hả”.

“Không phải như vậy đâu bạn già, nó là người làm ra thì nó giải quyết được chứ”.

“Có nhầm lẫn gì không bạn, cái đó của thằng Phương làm giấy ý tưởng thiết kế mà”.

“Từ từ, để tôi kể, chắc ông bạn biết là thằng Tiên với thằng Phương đều học cùng khoá 14 trường Cao Thắng”.

“Biết chứ, nhưng thằng Phương nó có ý tưởng thiết kế máy chọn màu đưa ông Lâm gửi lên đây nên tui mới nhận nó vào khi vừa tốt nghiệp rồi theo nguyện vọng ông Lâm cho nó ngồi ghế phó phòng dù gì cũng có năng lực”.

“Còn thằng Tiên thì tui đưa nó vào sau 6 tháng”.

“Nó chưa có làm ra được gì hết nên lần này ông đưa nó đi lập công là đúng rồi”.

“Giống như người ta ăn ốc nó đổ vỏ quá, à mà cũng không phải”.

“Tui biết bạn lên đây phải có lý do, nói đi tui nghe”.

“Ngày xưa hai thằng đó chung khoá với nhau còn đồng hương nên chơi chung thân lắm, có lần hai thằng về phòng trọ nhậu với nhau thằng Tiên có nói với thằng Phương về cái ý tưởng này nó vẽ mất hai năm trời để tốt nghiệp xin vào công ty bác nó xin việc rồi đề xuất với cấp trên, cũng chính là tui, thằng Phương sau đó nhiều lần tìm cơ hội để chiếm đoạt lấy rồi giao cho ông Lâm, đến khi thằng Tiên vào đây biết là thằng Phương được lên chức bằng chiếc máy chọn màu lúc đó công ty đang chế tạo thử nghiệm thì mới vỡ lẽ nhận ra”.

“Có chuyện vậy sao. Lúc đó nó vẽ xong cả chưa, tại sao bây giờ lại lỗi nặng như vậy”.

“Đã xong cả rồi, chạy giả lập bằng phần mềm ngon lành hết, chỉ là chưa thực nghiệm được thôi, lỗi này nghe thằng Tiên nói là nó chưa tính được sai số rung lắc thực tế gây ra sự hoạt động bất đồng đều giữa các chi tiết quan trọng”.

“Nếu như vậy thì vẫn như lần trước ông đề xuất nó đi tốt mà, đâu vấn đề gì, đúng không”.

“Đúng khi nó chưa có hoàn thành cái đó thôi hê hê” – Ông Thuyết hớp ngụm trà cười hãnh diện.

“Tôi hiểu ý ông, nếu thật sự hiệu quả thì không chỉ là trưởng phòng đâu, còn xa hơn nữa đấy ông bạn, còn những người không có năng lực mà lại cướp công sức người khác sẽ tự động bị đào thải thôi” – Ngồi lên được cái ghế này thì đầu óc ông Luân không phải đơn giản, chỉ cần ông Thuyết nói một ông ta đã hiểu được chín phần.

“Cộc cộc cộc” – Là Quỳnh Anh gõ cửa.

“Ai đó” – Trần tổng nghe tiếng gõ cửa liền gọi vọng ra ngoài.

Cô nhanh chóng trả lời: “Có em Tiên lên gặp”.

“Vô đây”.

Được Quỳnh Anh mở cửa Tiên bước vào trên tay chỉ cầm duy nhất một chiếc USB nhỏ gọn và một mẫu đơn đề xuất ý tưởng, dường như chiếc máy 3 trong 1 của Tiên đã hoàn thiện trên bản vẽ.

“Dạ chú Luân con mới về” – Tiên bước vào đứng trước Trần tổng mà cúi đầu lễ phép.

“Ngồi xuống đi, kể chú nghe về cái này”.

Tiên ghim chiếc usb vào máy tính Trần tổng ngồi trình bày một mạch hăng say gần hai giờ đồng hồ.

“Tốt, hay, hay lắm, hahaha” – Trần tổng thích thú vỗ vai Tiên khích lệ, ông Thuyết ngồi gần đó đổ mồ hôi hột vì không ngờ Tiên có thể làm được như vậy chỉ một mình.

“Làm như này thật sự khắc phục được lỗi chí mạng của chiếc máy kia chứ” – Trần tổng hỏi tiếp tục.

“Theo tính toán của con là vậy, còn phải thực nghiệm quy mô thực tế nữa, chiếc máy cũ thực nghiệm mà chỉ thử duy nhất 50 ký gạo thì ăn thua gì chú”.

“Được, ông Thuyết chuẩn bị thông báo quyết định thử nghiệm sản phẩm mới và lập bản vẽ ra phôi do Tiên phụ trách giám sát, còn việc ở An Giang giao cho phó phòng thiết kế đảm nhận”.

“Thiết kế cũ còn cần thiết phải sửa chữa hả bạn, tốt nhất mình nên thu hồi rồi đền bù cho họ” – Ông Thuyết nghe lạ liền hỏi Trần tổng.

“Ông cứ nghe tui, quyết định vậy”.

“Rồi”.

“Dạ”.

2 tháng sau, việc thử nghiệm thiết kế mới của Tiên đã gần đi đến đích

“Từ nơi đồng xanh thơm hương lúa về nơi nhà cao xe giăng phố” – Tiên đã đổi nhạc chuông, là Ngọc Lam gọi.

“Anh nghe nè, nhớ anh hả cục vàng”.

“Cha mẹ em đi du lịch rồi, chiều nay thứ 7 qua em chơi sáng về, em có quà cho anh nè cưng”.

“Con út Thanh có nhà hôn”.

“Có mà kệ nó không sao đâu hihi”.

“Rồi cục vàng, giờ anh về tắm xong anh qua liền nha”.

“Mấy giờ?”.

“4 giờ 40”.

“Nhớ đúng giờ đó, qua đi thẳng vào phòng em”.

“Rồi”.

“Bye cưng..Chụt”.

Nghe có quà Tiên mừng húm háo hức chạy về tắm ào ào rồi chạy vội qua nhà Ngọc Lam vì chưa lần nào quà của nàng làm hắn phải thất vọng.

Vừa chạy tới nhà Ngọc Lam Tiên dắt xe vào khoá cửa cổng nàng mở sẵn lại, hắn từ từ bước đến phòng nàng mà gõ cửa.

“Cạch” – “Sớm 5 phút nhe” – “Cụp” – Ngọc Lam như chờ tiếng gõ cửa tự nãy giờ liền nhanh chóng mở ra kéo Tiên vào rồi đóng cửa gài chốt trong lại. Căn phòng của Ngọc Lam có màu hồng Hello Kitty làm chủ đạo, hương thương ngào ngạt toả ra khắp cả căn phòng. Nàng mặc một chiếc áo choàng trắng lông dày cộm che kín từ cổ xuống mắt cá chân, trong phòng có 1 chai rượu đỏ, Ngọc Lam từ tốn mỉm cười khêu gợi mở nút chai rượu ra rót hai ly đưa cho Tiên một ly cùng nhau uống, tay Tiên cầm ly rượu nhưng ánh mắt hắn dán chặt vào thân thể nàng không chớp một giây nào, nàng kín đáo nhưng khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng cùng với mái tóc cắt ngang vai do cô đang hâm mộ Mục Đình Đình, nhưng có vẻ Mục Đình Đình không thể nào so sánh được với Ngọc Lam về nhan sắc và độ tươi trẻ.

Tiên không kềm chế được nữa tiến lại hôn ngay vào bờ môi ẩm ướt của Ngọc Lam nhưng nhanh chóng bị ngón trỏ của nàng đặt lên môi hắn cản lại: “Có gì mà nôn, anh còn chưa nhận quà của em mà” – Ngọc Lam vẫn nói bằng chất giọng khêu gợi lẳng lơ.

“Quà….Quà anh đâu?” – Tiên lúng túng như vừa trên trời rớt xuống.

“Hừ…Nhìn cho kỹ, chắc chắn anh sẽ thích lắm đây” – Ngọc Lam hừ lạnh một tiếng rồi tiến lại chiếc giường hồng xinh đẹp nắm cái chăn cỡ lớn kéo mạnh làm nó văng cái huỵch vào tường.

“Ưm…Ưmmmm…Ưmmmmm” – Là hai người con gái bị bịt miệng bởi một con bọ nhựa, họ được mặc bộ váy gái hầu ngắn đến tận mông làm lộ rõ ra cái quần lọt khe màu trắng, phía trên phần ngực chiếc áo thì xẻ rộng ra lộ gần hết cả bầu ngực nõn nà của hai người đẹp, còn ai vào đây nữa ngoài Kim Thảo và Linh Đan.

“Trời…..Thảo…Linh Đan…Ngọc Lam..Gì đây” – Tiên bị sốc nặng trước cảnh tượng hắn đang nhìn thấy. Nói đến đây lại kể, những ngày Tiên công tác ở dưới Tiền Giang như thế nào xảy ra chuyện gì hắn đều kể lại với Ngọc Lam không thiếu một lời, hắn chắc chắn không phải dạng quân tử gì nhưng hắn không bao giờ giấu diếm chuyện gì với Ngọc Lam, điều lạ lùng là không những nàng không ghen tuông làm ầm lên, mà trái lại khi Tiên kể thì đũng quần nàng lại rỉ nước dữ dội hơn, kết quả là khi làm tình với nàng Tiên phải vừa làm vừa khẩu dâm miêu tả cảnh làm tình cùng với Thảo và Linh Đan, Ngọc Lam đã từng bảo sẽ có ngày sắp sếp cho bốn chúng ta gặp nhau, nhưng Tiên có chết vẫn không ngờ đó lại là ngày này, lúc này và tại nơi này. Nhìn thấy cảnh tượng gợi dục đó khiến dương vật Tiên đã phải cương cứng đội lên lớp quần thun mỏng.

Ngọc Lam tháo con bọ nhựa ra khỏi miệng hai người đẹp, rút dưới gần giường ra một cây roi nhựa để lên vai rồi nặng giọng hỏi: “Hai con chó cái này dám làm bẩn con cặc yêu quý của chị, phải xử lý chúng mày như nào đây”.

“Em…Sao lại..” – “IM LẶNG” – Nghe những lời nhục mạ của Ngọc Lam hắn liền quay sang tỏ thái độ khó chịu với nàng nhưng bị nàng quát cho một phát đến lặng người.

Kim Thảo chống hai tay xuống bò bằng đầu gối như một con cún thật sự tiến lại đưa mũi sát vào dương vật của Tiên: “Em thèm con cặc của chủ nhân, chị làm ơn cho em, ơhhh cho em”.

“Con đĩ kia, mày không thấy cặc chủ nhân đang khó chịu thế nào khi bị giam cầm trong đó à, còn không mau nhanh lên” – “Chát” – Ánh mắt sắc lạnh của Ngọc Lam hướng về phía Linh Đan, nàng ra lệnh và đét cho cô ta một roi làm cái mông in hằng dấu đỏ.

“Á” – Bị đét vào mông khiến Linh Đan giật mình la lên một tiếng rồi lập tức nhảy xuống giường kéo chiếc quần thun lẫn quần lót của Tiên đang bị ép chặt bởi cả khuôn mặt Kim Thảo. Không hiểu lý do gì cảnh tượng này làm dương vật Tiên lại cương cứng ngỗng cao lên thêm chút nữa.

“Chúng mày làm bẩn con cặc yêu quý của tao thì nhanh chóng làm cho nó sạch lại, NHANH” – “Pép, Pép” – Ngọc Lam lại ra lệnh điều khiển hai người họ như hai con rối vẫn không quên tặng mỗi bên cặp mông một cú đét bằng tay, sau đó nàng đứng dậy giật rách chiếc áo sơ mi của Tiên làm nút áo văn tung toé rồi đẩy Tiên nằm xuống, nàng giờ là bà chủ của cuộc chơi hoang lạc.

“Oaaaa” – Cả hai cô gái thay phiên nhau chăm sóc dương vật Tiên, kỹ thuật của Linh Đan đã khá hơn, đồng thời Ngọc Lam cũng đưa bờ môi đỏ mộng hôn nút lấy hai đầu ti của Tiên làm hắn bắt đầu sướng và rên lên. Nàng đứng dậy rủ bỏ bộ áo choàng cồng kềnh làm lộ ra thân hình tuyệt hảo không góc chết rồi ngồi ghé sát miệng vào tai Tiên thỏ thẻ: “Hai con chó cái bẩn thiểu này làm chủ nhân khó chịu quá đúng không, để em đây thay chúng nó mà phục vụ ngài.

Nói rồi Ngọc Lam đẩy ra cái đầu đang tranh nhau liếm mút dương vật kia ra, kéo Tiên dậy trong tư thế đứng thẳng, Ngọc Lam ngồi dựa lưng trên một cái ghế hai tay choàng ra bờ mông Tiên để hắn xích lại gần bỏ lọt tõm nguyên dương vật ngoại cỡ vào sâu trong cuống họng nàng.

“Ưhhhh……ahhh….Tuyệt…tuyệt lắm cục vàng của anh” – Được đẩy lúc cán vào cổ họng khít rịt nhơm nhớp của Ngọc Lam làm hắn thấy sướng vô cùng. Chị em Kim Thảo Linh Đan thấy thế liền bò lại mỗi người một bên đưa miệng vào chỗ đầu ti Ngọc Lam mà cắn mút, lưỡi hai nàng như đôi bạn cùng chí hướng vuốt nhẹ xuống nơi khe lồn Ngọc Lam dang chân ra sẵn mà cùng nhau bú liếm.

“Ưmmm…Ưmmmm…” – Bị hai cái lưỡi xâm nhập vào vùng cấm khiến Ngọc Lam sướng khoái mà vung tay nắm chặt tóc hai chị em ghì mạnh vào khe lồn, còn bên trên vòm họng cô nắc hết công suất.

“Sướng….Ahhh…Sướng quá…An…h…. raaaa.aaa ahhh” – Do phải nhịn nhiều ngày do công việc bận rộn và đang bị kích thích cùng cực khiến hắn không chịu nổi mà bắn xối xả luôn vào cổ hông Ngọc Lam, do quá nhiều nên nàng bị sặc làm tinh trùng trào ra ngoài đầu lưỡi.

“Cho em..Ahh”..”Cho em nữa” – Trong lúc Ngọc Lam đang cố gắng hít thở thì hai chị em bất ngờ lao tới, Linh Đan tới trước cô há miệng nút lấy lưỡi Ngọc Lam hòng hút toàn bộ tinh trùng vào miệng mình, khi Linh Đan vừa nhả lưỡi Ngọc Lam ra thì Kim Thảo mới tiếp nối nút chặt lấy đầu lưỡi nàng, cảm thấy tinh trong miệng Ngọc Lam đã bị Linh Đan hút hết Thảo quay sang dùng lưỡi cố gắng khạy miệng Linh Đan ra chiếm đoạt số tinh trùng ban nãy.

“Hai con chó, trả tao” – “Chát” – “A” – Ngọc Lam nóng giận quát đồng thời chụp lấy cây roi nhựa quất vào đùi non Linh Đan làm cô đau đớn la một tiếng, Thảo nhân cơ hội đưa lưỡi mút lấy từng giọt tinh trắng đục đặc quánh, Ngọc Lam cũng không kém cạnh đưa đầu lưỡi ra giành lại cho bằng được, đứng nhìn cảnh tượng vô cùng kích dục của ba cô gái xinh đẹp tuyệt trần đang giằng co lấy từng giọt tinh trùng mình bắn ra khiến dương vật hắn chẳng mấy chọc lại cương cứng lại như cái dùi cui.

Sau những phút tranh giành mệt mỏi cả ba cô gái ôm lấy nhau mà nút lưỡi chia sẽ cho nhau từng giọt sữa đặc cuối cùng. Cả ba cô gái cùng lúc đứng dậy, hai chị em cởi bỏ bộ đồ hầu xuống chỉ còn mỗi thân mình trần trụi.

“Chị em mình đổi trò khác nhé” – “Ưm” – “Ưm” – Cả ba cô gái cùng lúc gật đầu, ba cô nàng xinh đẹp thẳng chân khom người xuống quay mông lại về phía mặt Tiên theo thứ tự từ thấp đến cao, cả hai cánh tay các nàng đều banh rộng và xoa xoa cái lồn đang rỉ nước.

“Liếm lồn em đi anh” – Kim Thảo lên tiếng trước.

“Em phải là người đầu tiên không thì đừng chạm vào lồn em nữa” – Ngọc Lam lên tiếng đe doạ.

“Em…Liếm em trước đi…Em nứng” – Linh Đan tay vừa xoa hạt le gương mặt vừa nhăn nhó năn nỉ.

“Haha, cái này tuỳ vào các cục cưng của anh, để anh xem, ai nhiều nước nhất anh sẽ thưởng thức người đó trước nhé” – Tiên cười dâm đãng.

“Xem nào xem nào” – Tiên tiến lại nhìn thật kỹ vào ba cái lồn đang không ngừng rỉ nước, hai cái ít lông một cái không lông.

“Của Linh Đan nhiều nước nhất này, của Thảo là ít nhất, anh sẽ nếm Linh Đan đầu tiên của Thảo là cuối cùng hehe”.

“Nhanh đi anh ơhhh” – Linh Đan cầu xin Tiên.

“Ai nói anh vậy Ahhhhhh” – Kim Thảo bất ngờ rặng người tuôn ra một dòng nước đái kéo theo âm dịch làm nó phóng ra nhầy nhụa, theo phản xạ Tiên ngay lập tức kê miệng vào mút liếm nuốt ừng ực thứ nước ngậy mùi như đang được giải khát giữa sa mạc khô cằn.

“Em ăn gian vậy Ahhhhhh” – Thấy Thảo chơi chiêu Ngọc Lam cũng không kém cạnh cúi người thấp hơn dang rộng chân ra rặng từng đợt nước đái nhanh nhiều và mạnh nhưng Tiên đã kịp thời bắt lấy đời thời đánh lưỡi liên hồi vào hạt le hồng hào nhỏ nhắn.

Cuối cùng mới đến lượt Linh Đan: “Hai người được lắm, Hức…aaaaaa….aaaaaaaa…aaa” – Uất ức vì chơi không lại hai con quỷ nhỏ này Ngọc Lam đang được Tiên liếm mút âm đạo liền lắc hông liên hồi đến khi lên đỉnh cho bõ ghét.

Tiên hôn lên môi cả 3 người đẹp rồi ẩm các nàng lên giường, hắn nằm ngửa lưng xuống giường và ra hiệu cho Kim Thảo ngồi lên cưỡi ngựa, kéo Ngọc Lam lại ngồi lên miệng hắn, và đưa ngón tay vào móc trong âm đạo Linh Đan.

Được chừng 10 phút

“Ư…Thảo cưỡi ngựa là đỉnh nhất ư…Ahhhhhh…..”

“Bú mạnh lên anh Ơhhh.. em sắp ra rồi…Ơhhh” – Đến lượt Ngọc Lam sắp lên đỉnh

“Fuckkkkkkkk….Ôhhhhhhh” – Kim Thảo cũng sắp lên đến đỉnh, mông cô dập liên hồi như một cái máy đóng đinh

“Ưmmmmmmm” – Tay Tiên thọc liên hồi khiến Linh Đan cũng sắp chịu không nổi.

“aaaaaaaaa” – Cả ba người đẹp đồng thanh và cùng lúc bắn từng dòng dâm thuỷ nóng hỏi co giật liên hồi.

Cả ba thay phiên đổi tư thế cho nhau đến khi tới lượt Ngọc Lam lên cưỡi ngựa thì hắn đã đến giới hạn xuất tinh ồ ạt vào âm đạo khía rịt của nàng.

Sau cơn khoái lạc cả bốn người nằm ôm nhau mà thở hỗn hển.

“Vui không hai đứa” – Ngọc Lam hỏi hai đứa em họ.

“Dạ vui, em còn phải học ở chị nhiều hihi” – Kim Thảo siết chặt Ngọc Lam mà trả lời.

“Các em hôm nay tuyệt lắm, đúng là vợ của anh”.

“Vợ anh? Tất cả sao?” – Linh Đan ngẩn đầu dậy hỏi.

“Đúng vậy. Tất cả”.

“Được…Được sao”.

“Tất nhiên anh sẽ chỉ đăng ký kết hôn được với Ngọc Lam, nhưng lễ cưới cả ba em sẽ là cô dâu và tất cả sẽ chung sống cùng anh tới cuối đời”.

“Là..Là thật” – Linh Đan rươm rướm nước mắt nhìn Tiên.

“Như vật cũng được sao, chính quyền dí anh chạy không kịp đó” – Kim Thảo cũng bất ngờ khi nghe Tiên bảo vậy.

“Em quên cha chị là ai à” – Ngọc Lam vỗ về cô bé.

“Chị không sợ ảnh hưởng đến dượng ba sao?”

“Em khỏi phải lo chuyện đó, hì” – Ngọc Lam cười tự tin như để chắc chắn lời nói của mình – “À mà Thảo, bé Dạ thì em tính sao?” – “Em…”.

Tiên lập tức cắt ngang lời hai người: “Tất nhiên là chung sống cùng tụi mình rồi”.

“Không phải, ý em muốn hỏi Thảo có nên công khai nó là con của em không”.

“Em….Em không biết nữa”.

“Nhưng mà cho chị hỏi nhé”.

“Sao chị”.

“Em và thằng đó gặp nhau thế nào mà nó lại không chịu nhận trách nhiệm, em là em của chị chị muốn biết cho rõ”.

“Dạ chuyện này..”.

“Cứ kể đi út, dù gì mình cũng sắp là người một nhà rồi mà” – Linh Đan khích lệ Thảo.

Kim Thảo cúi đầu kể lí nhí: “Em và anh ta gặp nhau tại một party sex do một group kín tổ chức ở quận 7 chừng 20 người, lúc đó em vì tò mò mà cũng đăng ký đi, tất cả đều được đeo mặt nạ có gắn thiết bị giả giọng, mặc đồng phục của group chỉ có số thứ tự cho từng cặp ngẫu nhiên, khi đến và ra về cũng phải bí mật từng người, mỗi cặp một phòng, không điện thoại không máy ảnh, tất cả đều phải mang bao nếu không tuân thủ thì tự chịu trách nhiệm, em được bắt cặp với anh ta rồi chúng em làm tình giữa chừng lại bị rách bao, anh ta đòi đi xuống xin bao mới nhưng đang trong cơn hứng em đã quyết định tiếp tục và anh ấy xuất luôn vào trong”.

“Sao em không uống thuốc, dại quá vậy”

“Dạ em có uống thuốc chứ chị, nhưng hôm đó anh ta ra nhiều quá nên không tránh khỏi, hôm đó sau khi làm xong em có hỏi anh ta là nếu có gì thì có chịu trách nhiệm không, anh ta nói là chắc chắn có, em và anh ta đã cố tình vi phạm luật của group đặt ra là không được dính líu sau khi quan hệ, chúng em cảm thấy thích nhau sau cơn thác loạn nên hẹn nhau ra High land để gặp mặt do lúc đó đọc số điện thoại không thể nhớ nổi và nick yahoo hai đứa cũng toàn ký tự đặc biệt, sau khi bọn em nhận diện nhau qua màu áo đã nói trước đó, nói chuyện hồi thì anh ta bảo chơi vui bữa nay rồi khuya đi công tác ngoài bắc 2 tháng, bọn em có cầm điện thoại trao đổi yahoo cho nhau, lúc em biết mình có thai 5 tuần tuổi em báo cho anh ta thì anh ta chối bỏ và xoá cả nick yahoo” – Kim Thảo ngấn lệ kể lại ký ức buồn.

Bỗng dưng mọi người im bặt khi nghe tiếng tim ai đập thình thịch như sắp nhảy ra ngoài

“Mười….Mười chín” – Tiên nghẹn họng không nói nên lời.

“Hả” – Kim Thảo bất ngờ khi nghe thấy hai từ đó – “Làm sao..Làm sao anh biết” – “Anh…không hai sao, làm sao được chứ, rõ ràng người em gặp đâu phải là anh, anh đến đấy làm gì”.

“Lúc đó a còn chưa biết đến Ngọc Lam, người…anh gặp cũng không phải là….em….chúng ta…hai người đó cũng nhầm như anh và em” – Tiên run run cố gắng nói từ chữ.

“Cô ta mặc váy đầm màu đỏ, do nói chuyện không hợp nhau nên đường ai nấy đi”.

“Em cũng mặt váy đầm màu đỏ, anh ta mặc áo sơ mi đen”.

“Anh cũng…..như vậy”.

“Vậy bé Dạ là…..” – Cả Ngọc Lam cùng Linh Đan đồng thanh hỏi.

Tiên và Thảo không nói lời nào từ khi nào đã ôm chặt lấy nhau không rời, cả 2 người còn lại cũng không khỏi xúc động, bốn người họ quấn lấy nhau không rời làm tình quần quật đến rạng sáng còn chưa chịu nghĩ.

Trong căn phòng nhỏ, một thân thể trần truồng một tay cầm điện thoại một tay xoa xoa đều vào khe bím rậm lông đang liên tục rỉ nước, trong màn hình điện thoại là bốn thân hình trần trụi được thu từ chiếc camera ẩn giấu trong thỏi son mua trên web đen, cô âm thầm đặt trên bàn trang điểm của Ngọc Lam, người này là Yến Thanh, con gái út trong nhà ông Ất, do lén nghe được kế hoạch của ba người từ lâu nên cô nàng đã chuẩn bị sẵn.

“Anh rễ….Anh thật tuyệt vời..Ahhhh”.

 

———HẾT———

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x