Phần 337
Ngao!

Sau một thời gian giết sói thì lại một tiếng sói hú lại vang lên, lập tức những còn sói đang tiến công liền dừng lại rồi quay người chạy về phía trong rừng, để lại phía sau là vô số xác chết của đồng bọn chúng. Mặc dù thấy đàn sói đã bỏ đi nhưng mọi người không có chút nào dám thả lỏng vì bọn hắn biết kẻ chủ mưu sắp sửa xuất hiện.

Lúc này tình cảnh của bọn hắn vô cùng không tốt, trải qua trận chiến với bầy lang lúc nãy thì tất cả mọi người ít nhiều đều bị thương cộng thêm linh lực trong người đã tiêu hao rất nhiều, đã vậy linh thú hộ thân của bọn hắn cũng bị thương nặng sau khi đại chiến với những con sói đó nên bọn hắn đành phải thu bọn chúng vào linh thú oa để bọn nó dưỡng thương. Có nghĩa là bọn hắn bây giờ không có linh thú trợ giúp, đây chính là một bất lợi lớn so với những người kia.

Đúng lúc này, một tiếng vỗ tay cùng với những tiếng sàn sạt vang tới. Từ trong rừng cây đi ra hơn chục người, trong đó đi đầu là một trung niên chừng bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, vẻ mặt cười âm hiểm, có thực lực Linh Thiên Cảnh cửu trọng thiên, chiếc áo trên người có khắc hai chữ Cự Giang. Nhìn quanh thì thấy những người đều mặc chung kiểu áo này, xem ra những người này chính là đệ tử Cự Giang Tông, xếp hạng thứ chín trong ba mươi sáu tông môn. Trung niên dẫn đầu vừa vỗ tay vừa nói:

– Không hổ là Thập Linh Tông, bị nhiều Tam Vĩ Huyết Lang bao vậy như vậy mà không chết một ai, tại hạ khâm phục, khâm phục.

Sau đó hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:

– Chỉ là không biết tiếp theo, các ngươi còn may mắn như vậy không?

Nghe lời trung niên nói vậy thì sắc mặt mọi người đều trở nên vô cùng trầm trọng.

– Mau cút đi, bằng không Thập Linh tông bọn ta thề bất lưỡng lập với Cự Giang tông các ngươi!

Hoàng Phong rất muốn giáo huấn tên trung niên này, nhưng bây giờ bên hắn đã thua thiệt khá nhiều so với bên đối phương nên phải dùng danh hiệu tông môn để hù dọa y.

Trung niên kia nghe Hoàng Phong nói vậy thì cười to, nói:

– Ngươi nghĩ bây giờ lấy danh hiệu tông môn ra là có thể hù dọa được bọn ta. Đúng thật là mắc cười, nếu ta sợ tông môn các ngươi thì cũng đã không lên kế hoạch vây giết các ngươi ở đây rồi.

Nói rồi hắn tiếp tục cười to, những người khác của Cự Giang Tông cũng theo đó mà cười theo, vừa cười vừa dùng ánh mắt nhìn về người bên Thập Linh Tông như nhìn một đám ngốc. Những đệ tử Thập Linh Tông bị nhìn như vậy khiến bọn họ liền sôi máu, một đệ tử Xích Diễm Phong nói với Hoàng Phong.

– Sư huynh, chúng ta cùng đám tạp chủng Cự Giang tông liều mạng, giết một đủ vốn giết hai có lời!

– Đúng vậy, giết một đủ vốn giết hai có lời!

– Ha ha, nhìn không ra các ngươi rất có cốt khí, vậy các ngươi cùng chết đi!

Trung niên kia lại lên tiếng nói. Hắn không lập tức ra tay vì hắn rất nhìn biểu cảm từ từ tuyệt vọng của đối phương, như vậy thì việc săn giết mới trở vui thú.

Hoàng Phong căng thẳng nhìn đám người phía trước, nói:

– Các ngươi mau đi đi, để ta ngăn cản bọn hắn, nhớ kỹ ngày sau báo thù cho ta!

– Không được, Hoàng sư huynh, chúng tôi tuyệt đối không thể bỏ lại một mình sư huynh mà chạy!

Một đệ tử Kim Quang Điện kêu lên.

– Các ngươi đi nhanh lên, lưu lại chỉ là chịu chết vô ích!

Hoàng Phong không quay đầu lại, quát lên với những người khác.

– Ha ha, bây giờ còn muốn chạy, không thấy đã quá muộn sao?

Tên trung niên cười đắc ý nói.

Ngay lúc không khí dầu sôi lửa bỏng như vậy, Lý Hàn lại lên tiếng:

– Sư huynh, mọi người, việc này cứ để cho ta.

Hoàng Phong và mọi người nghe vậy liền nhìn về phía Lý Hàn. Hoàng Phong tính lên tiếng ngăn cản ngăn cản và khuyên nhủ Lý Hàn mau chạy đi nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Lý Hàn thì hắn không tự chủ mà tin tưởng lời Lý Hàn, nói:

– Được, mọi việc giao cho sư đệ.

Những người khác nghe vậy thì cảm thấy kinh ngạc vô cùng vì Hoàng Phong lại tin tưởng Lý Hàn như vậy, mặc dù Lý Hàn là tứ phẩm Linh Dược sư nhưng trong tình trạng bây giờ thì thân phận này không đáng một đồng nữa nhưng lời của Hoàng Phong đã ra nên bọn hắn cũng không tiện lên tiếng phản đối, bây giờ bọn hắn chỉ hy vọng Lý Hàn có cách để cứu bọn hắn khỏi tình cảnh này.

– Lý Hàn, chàng nhớ cẩn thận.

Lý Hồng Vân quan tâm nói, trong mắt Lãnh Băng Băng cũng hiện lên tia quan tâm.

Lý Hàn nghe vậy liền gật đầu, nói:

– Ta biết rồi.

Nói xong thì Lý Hàn tiến lên phía trước, nói:

– Ta cho các ngươi một cơ hội, quăng hết tất cả những thứ có giá trên người xuống rồi tự đoạn một tay, ta sẽ tha chết cho các ngươi.

Trung niên và những người bên Cự Giang Tông nghe vậy thì cười to, nói:

– Ngươi nghĩ người có đủ sức để giết chúng ta sao?

Lý Hàn nghe vậy thì cười nhạt, nói:

– Đúng vậy, ta không đủ sức để giết các ngươi nhưng… nó có thể.

Nói rồi thì một thân liền xuất hiện bên cạnh Lý Hàn, đó là một đầu sói không lồ toàn thân lông vàng xen lẫn chút màu đỏ, tràn đầy khí phách vương giả, hiển nhiên đây chính là Kim Sắc Lang Vương. Nhìn con sói trước mặt thì trung niên cảm thấy sự nguy hiểm, điều này khiến mồ hôi lạnh trên trán hắn thi nhau rơi xuống.

Lý Hàn nhìn biểu hiện của tên trung niên mà trong lòng thấy thoải mái, thì ra trang bức lại thoải mái như vậy, bảo sao nhiều người lại có tình đi trang bức người khác.

Sau đó Lý Hàn thản nhiên ra lệnh:

– Tiểu Kim, giết sạch bọn chúng.

Lý Hàn vừa lời thì Kim Sắc Lang Vương kêu lên một tiếng rồi lao đến tên trung niên kia, ngay khi hắn chưa kịp phản ứng thì tiểu Kim đã xuất hiện trước mặt hắn, Hỏa Sắc Kim Lang một trảo chụp xuống, trung niên kia chỉ kịp thời hét thảm một tiếng, đầu đã bị móng vuốt sói chụp vỡ, khiến vô số máu tưởi và tủy não màu trắng văng ra khắp nơi rồi mềm nhũn té ngã trên mặt đất.

Trung niên lúc này còn lớn lối mà chỉ trong chớp mắt đã chết dưới vuốt của Kim Sắc Lang Vương, điều này làm tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Nhưng Lang vương không dừng lại, sau khi giết xong trung niên kia thì nó liền chuyển hướng, đụng ngã một người khác bên Cự Giang Tông rồi há miệng cắn đứt cổ người kia.

Điều này khiến đệ tử bên Cự Tang Tông phục hồi tinh thần, bọn hắn liền quay đầu bỏ chạy vì đầu Lang này quá mạnh mẽ, ngay cả người mạnh nhất trong nhóm cũng bị nó dễ dàng giết chết thì những người như bọn hắn làm sao có thể là đối thủ của đầu linh thú này.

– Sát!

Lý Hàn sao có thể để cho những tên này thoát được, hắn liền rút kiếm, tản ra sát khí cực nồng, bay thẳng đến người của Cự Giang Tông đang chạy trốn giết tới.

Người của Cự Giang Tông đều bị hù dọa cho mềm nhũn, cái con kia không ngờ là ngũ giai linh thú, có thể so với cao thủ Địa giai, mà Lý Hàn lại là Linh Thiên Cảnh viên mãn công thêm tam giai linh khí, đây căn bản là không có cách nào đánh lại.

Phốc phốc!

A a!

Lý Hàn cầm kiếm khí, huy vũ Thiểm Điện kiếm pháp mà tới, trong nháy mắt đã cướp đi tính mạng của hai người. Mà Kim sắc Lang Vương căn bản không cần công kích thuộc tính, đều là trực tiếp bổ nhào qua cắn xé, dùng phương pháp cực kỳ hung tàn để giết chết đối phương.

Lý Hàn cùng Kim sắc Lang Vương đem một đời thanh niên tinh anh của Cự Giang Tông đều giải quyết hết, ngay cả mọt người cũng không để lại.

Những đệ tử của Thập Linh Tông ở không xa nhìn thấy Lý Hàn giống như sát thần, trong lòng không khỏi sinh ra ý sùng kính đói với hắn…

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x