Phần 2
Ông Ba vào trong nhà “đập heo”, lấy ra tất cả những đồng tiền để dành được, đồng thời còn phải bán thêm một ít đồ quý trong nhà mới có được một số tiền tương đối kha khá. Ông bèn tìm đến một cái “động”, tìm một ả giang hồ thương lượng:

– Tui có ít tiền tặng cô đây. Cô làm ơn dậy cho thằng con trai tui cách làm cho vợ nó sướng sau này, cũng như làm cho nó “đã” một “tăng” để nó chịu lấy vợ dùm tui. Ơn của cô tui nguyện ngàn năm “bỏ túi”… í quên, bỏ vào trong quần… chết cha quên nữa… bỏ trong đáy lồn… thấy con đĩ mẹ… cứ quên hoài… bỏ trong đáy lòng.

Con Năm, tức ả giang hồ cười híp cả mắt, vui vẻ nói:

– Được! Bác cứ đem anh ấy lại đây. Cháu bảo đảm với bác qua một khóa huấn luyện, “ảnh” sẽ trở thành người chồng lý tưởng, vợ ảnh không thích không ăn tiền.

Ông Năm mừng quá, cảm ơn con Năm rối rít. Sau đó, cứ chiều chiều, ông Ba lại gửi Cả Ngố đến cô Năm học nghề. Mỗi lần ở “lớp” về nhà, Cả Ngố trông vui vẻ yêu đời hết cỡ nói. Ông Ba thấy vậy mừng thầm trong lòng. Số tiền lương làm được hàng ngày dù không được bao nhiêu, ông Ba cũng trích ra chút đỉnh để man đến tặng cho con Năm để ả vui lòng, tiếp tục “dạy” con trai mình đến nơi đến chốn. Vài tháng sau, một hôm Cả Ngố hí hửng ra khoe với ông Ba rằng:

– Ba nè! Con Năm nó nói bây giờ con đủ sức lấy vợ rồi.

Ông Ba nghe nói mừng lắm, nhưng vẫn hỏi:

– Thế nào là đủ sức lấy vợ?

Cả Ngố đáp:

– Con Năm nó bảo con có cặc bự và dài, lại đụ dai…

Ông Ba cau mặt, phất tay ngắt lời, mắng:

– Ây! Ăn nói kiểu mày thì làm sao mà có vợ được! Phải khiêm nhường, ít nói. Mày phải biết “hành động hơn lời nói” rất nhiều nghe chưa?

Cả Ngố cúi đầu lắng nghe lời dạy bảo của bậc sinh thành. Ông Ba tiếp tục “giảng luân lý” cho cậu con một hồi rồi nói:

– Ngày mai tao dẫn mày đi hỏi vợ.

Mắt Cả Ngố sáng lên:

– Ai vậy ba?

– Con Thúy, con ông Cao, là tỷ phú ở xóm mình.

Hôm sau, ông Ba lấy quần thung mới nhất của mình mặc vào. Nhờ tài ngoại giao giỏi, ông mượn được thêm một chiếc áo vét và một đôi dép cao su mới mang vào. Ông ta đứng soi gương, gật gù nói với vợ:

– Đẹp trai thật! Sang trọng thật! Má nó thấy tui “phông” không? Còn bảnh hơn hồi mới lấy má nó nhiều phải không? Coi chừng gia đình bên kia tưởng lầm là tui đi hỏi vợ cho chính tui chứ không phải hỏi vợ cho con trai.

Bà Ba bĩu môi “xì” một tiếng, nói:

– Thôi đi cha già mắc dịch! Già rồi mà hổng nên nết!

Ông Ba cười ha hả rồi chỉ huy phái đoàn lên đường. Khi đoàn người tới một ngôi biệt thực nguy nga lộng lẫy, người gác cổng mở cửa nhìn ông Ba từ đầu đến chân rồi hỏi:

– Có phải chú mày là người nhà của ông Ba, có hẹn trước với chủ tao tới đây nói chuyện dạm vợ cho con đó không?

Ông Ba nghe nói nổi trận lôi đình quát:

– Đồ cái thứ người làm gì mà ăn nói mất dạy như vậy hả? Mày có biết tao là “ông Ba” đây không? Mau vào thưa với chủ mày ra đây đón rước.

Người gác cổng mặt mày cau có nhìn ông Ba thêm một lần nữa từ đầu đến chân rồi mới chịu vào trong. Một lát sau, một người mặc còm – lê hết sức sang trọng, dẫn theo nhiều người theo sau đi ra. Ai nấy đều nhìn ông Ba như có cảm tưởng ông ta là người hành tinh mới xuống thăm địa cầu. Thay vì mời ông Ba và phái đoàn vào trong, người đàn ông mặc còm – lê ngạo nghễ cất tiếng hỏi:

– Tui là Cao, cha của Thúy. Có phải ông là ông Ba đó không?

Ông Ba chắp hai tay khúm núm:

– Dạ… dạ… tui đó… thưa quan lớn…

Ông Cao lại nói:

– Con Thúy nhà tui nó khó tính lắm. Nó không thích ồn ào. Nó chỉ muốn gặp, xem mặt người con trai nào định hỏi nó mà thôi. Vậy con trai ông đâu, mau theo tui vào trong cho nó gặp. Sau đó, nó có bằng lòng hay không thì tụi tui sẽ cho ông biết sau.

Ông Ba liền gọi Cả Ngố ra giới thiệu:

– Dạ quan lớn! Đây là thằng Cả Ngố, con trai tui nè. Coi nó có xứng đôi vừa lứa với cô Thúy của quan lớn không?

Nhìn Cả Ngố trong lớp áo sơ – mi, với nút trên cài lỗ dưới, mặc cái quần đùi màu cứt ngựa rộng thùng thình, ông Cao bĩu môi nói:

– Cái đó thì tui không biết…

Vừa lúc đó, anh gác dang chạy ra nói lớn:

– Thưa ông, cô Thúy nói ông cho cậu con trai vào cho “cổ” gặp đặng mà “làm sớm nghỉ sớm”.

Ông Cao nghe nói lại nhăn mặt. Thật tình ông ta đang định đuổi hết cả đám người này về chứ chẳng thèm tiếp bất cứ người nào. Nhưng ngặt nỗi con gái ông ta đã muốn như vậy thì khó mà trái lời nó được. Ông ta vốn cưng con gái như cưng trứng, nuông chiều từ nhỏ, không bao giờ dám trái ý.

Nghĩ vậy, ông ta “hừ” một tiếng, nhưng lại nghĩ:

– “Cũng được! Cứ để nó coi mặt cho mà vỡ mộng, mình khỏi phải mang tiếng khắt khe với con.”

Nghĩ vậy, ông Cao liền đưa ngón tay giữa ngoắc Cả Ngố, miệng nói:

– Cậu mau đi theo tôi. Chỉ một mình cậu thôi.

Thế là Cả Ngố hiên ngang bước tới đi theo ông Cao, mà cậu ta tin là “ông già vợ” tương lai của mình. Cả Ngố cúi gập người, lễ phép thưa, nói với giọng nghẹt mũi:

– Con xin nghiêng cẳng… í quên… nghiêng mình… kính chào nhạc sĩ… í quên, nhạc rốc (Rock)… ơ… ơ… nhạc… nhạc…

Đã bực mình, ông Cao lại càng thêm cáu kỉnh, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh nói cho ra vẻ là dân “có học thức”:

– Tui đâu có phải là nhạc phụ của cậu đâu. Chừng nào con gái tui ưng cậu thì lúc đó hẵng gọi vậy.

Cả Ngố lễ phép hỏi:

– Vậy thì chừng nào “tiểu thư” chịu ưng con, thưa đậu phụ, ủa… nhạc phụ?

Ông Cao chịu hết nổi lớn tiếng quát:

– Tui đã nói tui không phải là nhạc phụ của cậu. Mong cậu ăn nói cho đàng hoàng một chút!

Cả Ngố nghe nạt thì sợ hãi nói:

– Dạ… dạ… bác đừng giận, con lúc nào cũng ăn uống đàng hoàng… ơ… ăn nói đàng hoàng mà…

Ông Cao lắc đầu như hết ý kiến. Ông thấy cách hay nhất là nên im lặng mà thôi chứ không nên nói thêm điều gì nữa cả. Hai người sắp sửa bước vào phòng thì một chị ở bước ra nói:

– Thưa ông, cô Thúy cho mời anh ấy dzô.

Ông Cao nhìn Cả Ngố nói bằng một giọng khinh khi:

– Đó! Bây giờ cậu nói sao cho vừa lòng con gái tui thì nói. Nó có chịu lấy cậu hay không là quyền của nó chứ tui hổng ép. Người ta nói “ép dầu ép mỡ, nai nỡ ép duyên”. Tui hổng biết gì hết nữa à nghen.

Nói xong, ông Cao bước thẳng ra vườn lan gần đó ngắm những chậu bông, chậu kiểng đắt tiền. Cả Ngố đi theo chị người làm vào trong. Cửa mở, một nàng thiếu nữ ăn mặc hết sức sang trọng, với thân hình bốc lửa. Người đó chính là Thúy, con gái của ông Cao. Nhìn thấy Cả Ngố, nàng quay qua hỏi chị người làm:

– Chị Sáu! Chị có đem lộn người tới đây không?

Chị Sáu, tức người làm đáp:

– Hông đâu cô Hai! Đây là con trai ông Ba tên Cả Ngố.

Thúy khẽ lắc đầu nói:

– Thôi được rồi. Chị mau ra ngoài kia để tui phỏng vấn anh ta một chút.

– Dạ, cô Hai!

Chị Sáu ra ngoài rồi, Thúy nhìn Cả Ngố từ đầu đến chân, hất hàm hỏi:

– Anh có bằng cấp gì hả?

Cả Ngố ngơ ngác hỏi:

– Bằng cấp là gì hả cô?

Thúy lắc đầu nói:

– Tui hỏi anh học tới lớp mấy rồi. Anh có tới trường hông?

Cả Ngố lắc đầu:

– Dạ thưa cô, “con” chưa bao giờ được tới trường hết.

Thúy vừa bực vừa tức cười với lối xưng hô của Cả Ngố. Nàng lại hỏi tiếp:

– Vậy thì anh làm nghề gì?

Cả Ngố nhanh nhảu đáp:

– Dạ ba con làm “thợ đụng”, con đi theo phụ. Nói cho “dzăng chương” (văn chương) nghĩa là “thợ đụng phụ”.

Thúy lại một phen tức cười hỏi tiếp:

– Thế nào là “thợ đụng”? Tui không hiểu gì cả!

Cả Ngố bèn cắt nghĩa:

– Dạ thưa cô, “thợ đụng” có nghĩa là đụng đâu làm đó.

Thúy lại nín cười, hỏi tiếp:

– Lương anh làm được bao nhiêu? Nhà có giàu không?

Cả Ngố tình thật nói:

– Thưa cô Hai, con làm hổng được bao nhiêu đâu. Nhà con nghèo chứ đâu có giàu.

3 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x