Thanh…
Như một người say trong chính cuộc đời mình vậy, vật vã và đau khổ. Tại sao An lại rời xa Thanh , Thanh không có cách nào liên lạc được được với An. Thanh đã mất sạch như người buôn mất sạch vốn liếng vậy. Nỗi nhớ thương dày vò Thanh, không thể nào làm gì, không thể tập trung được gì. Hình ảnh An, nụ cười giòn tan trong nắng, khuôn mặt sáng bừng sự thông minh, những trò đùa tinh nghịch… Tim Thanh như bị người khác bóp nghẹt, không thở được và rất đau. Thời gian như một kẻ lười nhác, nó khiến Thanh cứ lầm lũi, khắc khoải, vô vọng và khổ sở. Thanh không thể tìm được An bởi khi An đã biến mất, có nghĩa là sẽ biến mất. Thanh vật vờ tồn tại chứ không phải là đang sống nữa…

An….
Sống tại thành phố xa lạ, cũng không nói không cười, An biết rời xa Thanh là điều rất khó khăn, là một điều như người ta cầm dao róc vào da thịt mình vậy! Nhưng đắm chìm mãi vào nó thì là điều không tốt. Không tốt cho cả hai và không tốt cho những người khác. Dù khóa toàn bộ liên lạc với Thanh nhưng An vẫn còn một tài khoản bí mật khác, luôn luôn theo dõi Thanh, mỗi một diễn biến của Thanh, dù chỉ là ẩn ý nhưng An biết Thanh rất đau khổ. Nhìn khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy, lòng An như đứt ra từng khúc ruột. Màn hình điện thoại tắt thì nước mắt cũng nhạt nhòa trong An. An không thể ngờ, quá bán để yêu, mà An lại gặp người này. Trớ trêu thật

… Vài tháng trôi qua trong vô vọng , ở trường cũ tổ chức gặp mặt cựu học sinh ,kỷ niệm tròn 15 năm ra trường. Kế hoạch này đã có cả năm, An từng là cán bộ lớp,không thể không nhiệt tình. Về họp trường mà trống ngực An đánh rộn ràng. Nửa muốn được nhìn thấy Thanh, xem anh giờ ra sao,nửa lại mong không gặp, bởi gặp Thanh, An dường như không chịu nổi. Cả một biển người , tuyệt nhiên An ko thấy Thanh , trong lòng có chút hụt hẫng
Năm nay trường tổ chức rất to, có cả làm trại lửa nữa. Trường An rất đẹp,nằm dựa lưng vào một quả đồi và hướng mặt ra Sông , An cô đơn ôm lấy mình trước sông ,lòng buồn se sắt. Nước mắt tủi thân chỉ trực rơi. Mai An sẽ về sớm, nếu giờ có thể bắt xe về An cũng về.
– Sao em không tìm anh?
Giọng của Thanh làm An giật bắn người, đúng là Thanh, đúng là người làm An khắc khoải suốt thời gian qua. Tim An đập nhanh quá, một bên bán não của An nghĩ, mình phải đi ngay, một bên bán não lại chôn chân An lại . An vô thức trả lời :
– Em bận .
Rồi định đi. Thanh giữ An lại, ánh mắt như thiêu đốt:
– Em không nhớ anh à?
An trả lời khô khốc :
-Không
Tai Thanh không thể nghe thấy gì, An trả lời là không hay có thì với Thanh cũng có nghĩa như nhau mà thôi. Người Thanh nóng rần rần, phần vì uống rượu, phần vì muốn An. Thanh chỉ nghĩ được trong đầu ,nếu giết được An, Thanh sẵn sàng nghiền nát An , dày vò An cho hả hê những ngày Thanh khổ sở. Thanh nhìn An chòng chọc, chẳng nghĩ được gì hơn, Thanh ngấu nghiến hôn An. An gần như không thể phản ứng, và cũng không thể phản ứng, bởi An cũng chờ đợi nụ hôn bỏng rát này đến cháy lòng. Thanh hôn An ,như cả vũ trụ này nghiêng về trái đất vậy, họ khát nhau như sa mạc khác nước. Thanh gì chặt lấy An , không khi như đông cứng lại,người Thanh chỉ muốn nổ tung. Thanh thều thào, ” anh nhớ em quá, An ơi”
( to be continue..)

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x