Phần 16
Tôi bắt cười mà cố nín : em lãng mạn nên đòi hỏi nhiều. Hổng lấy nhau thì thôi, về bên nhau phải bổ khuyết chỉ vẽ cho nhau, chớ cằn nhằn cửi nhửi cũng đâu giải quyết được. Bốn lụng bụng : anh nói nghe dễ ợt, sao anh dài thoòng đâm muốn thấu tử cung em mà chả thì khìa khìa như mớ rơm ngoáy đít.
Tôi ra mặt thầy đời chỉ cho Bốn : đâu em thử làm như em nhử anh coi. Hắn mà không đè em ngấu nghiến thì anh hổng tới gặp em nữa. Bốn thất thanh kêu lên : em hổng cho anh bỏ em, anh phải tới, chả có nắc em thì cũng phải có thêm anh. Em muốn được anh chơi, chơi hoài chơi hủy, vì của em là giành cho anh chớ hổng phải cho hắn. Tại anh hổng lấy em mà em phải cưới hắn. Anh phải bù đắp cho em, hông thôi em phá, tanh bành tùm lum thì em mới chịu.
Tôi tức khí vì bị trói buộc nên nổi xung lôi xển Bốn lên. Cô hốt hoảng tưởng tôi đánh cô nên trợn tròn mắt dòm. Tôi bê cô đến cái bàn đặt úp cô nằm xuống, vỗ đen đét mấy cái vô mông đỏ lựng, miệng hét : cho chừa, hổng nghe lời này. Bốn nằm nín khe, tôi bét hai giò cô ra, kéo lui ra sau để nửa thân mình cô nằm úp trên gỗ, còn nửa thân sau hổng ở hư không.
Tôi cà cà cho con cu lấy trớn xỉa sưng lên thì nhắm ngay cái lỗ còn nhoét nước mà đút vào. Tôi khè hai giò Bốn như đẩy càng xe và dọng bình bình tới tấp. Cô lấy gồng ở tay bám cạnh bàn cho khỏi tuột và nhổm đít lên cho tôi nắc. Tôi giập cành cành, Bốn la nhịp theo : anh đánh em nữa đi, anh đâm em ngắc ngư đi, anh dấm giúi em chết lên chết xuống đi, em không giận đâu, miễn là anh đừng bỏ em.
Tôi dòm Bốn như con cắc kè bám gốc cây, đổi màu lia lịa. Đít cô ngoáy dẻo dai, lượn vòng tròn như cánh quạt, mông lắc nhịp nhàng, cái húm miết lào xào chí chách. Tôi tức nên dồn hết sức giã còn hơn giã gạo, Bốn quằn người uốn éo nuông chiều. Tôi càng đâm, cô càng nưng cao đít lên cho tôi cắm sâu mà giập. Có hồi tôi nhìn Bốn lênh khênh trên mặt bàn, hai cái vú bị động múa tung tăng, tiếc là hai tay tôi mắc giữ cổ chưn cô nên không hòa nhịp bóp vú để nắc cho tới.
Bốn rên như lên cơn sốt : em đã quá, anh ơi. Anh nắc em linh phinh làm em rúm hết người. Tôi đâm xục xục, cô trân người lên chìa cái lỗ cho tôi băm tôi vằm chách chách. Tôi đâm túi bụi, đến khi dồn dập thì nhanh mạnh thêm lên, như chiếc máy bay lên cao dần, cao dần và bỗng nhiên lạng chúi nhủi bay hun hút vào thung lũng. Tôi chỉ tỉnh hồn khi thấy rùng mình lia lịa và thằng em đang ngoáy tít thò lò sâu trong người cô, sục sạo như đi bắt khủng bố và hung hăng như lính đi hiếp đàn bà. Bốn nứng nên cũng toa rập để nâng bổng hồn tôi lên và ói thôi là ói.
Tôi mệt quá, thả hai giò Bốn xuống. Cô vôi giùn người ra mép sau cái bàn để khỏi bị xiêu. Tôi đứ đừ đứng yên, nhưng Bốn thì chưa chịu rút cái hũ ra mà lo xàng xàng ngoáy ngoáy làm tôi đứ đừ loạng choạng phải chụp lấy hai vú Bốn làm điểm tựa giữ người trụ lại.
Có một bữa, đột nhiên bà xã hỏi tôi : cái cô gì học trò anh sao lâu lâu không thấy ghé. Tôi ê càng tưởng có ai méc thót gì nên bả hỏi chặn đầu chặn đuôi. Tôi ngúc ngắc đáp có lệ : ai biết đâu nà, bà hỏi chi mắc mỏ, người ta ở trển, tui ở đây, việc ai nấy lo còn hổng xong, bà rảnh rang đi tìm hiểu chi hổng biết.
Bà vợ dịu giọng nói : tội nghiệp, người coi thanh lịch mà lận đận vô chừng. Anh hỏi nhóng coi việc đi buôn của cổ ra sao, liệu có cần đỡ đần thì giúp cho cổ một tay. Tôi ầm ào cho qua chuyện. Bà xã vít lấy cánh tay tôi ép vô ngực mà to nhỏ : bữa nào anh kêu cổ nói có đi tới mua hàng thì ghé ở đây, cho khỏi tốn tiền thuê chỗ trọ.
Tôi ớn cách gì mà làm bộ nói ra : người ta đi buôn phải tính, hơi đâu bà lo chuyện thiên hạ. Người ta không mở lời, còn bà lăng xăng để được gì chớ. Bà xã phụng phịu : anh đâu thấy nỗi truân chuyên của phụ nữ một mình, thấy cổ cực nhọc thì mình phải giang tay đề nghị, chớ đàn bà họ tự ái đâu mở miệng trước bao giờ.
Tôi dòm thật lâu coi bà xã thật lòng cỡ nào, nhưng thấy vẻ dịu dàng của cô thì tôi biết là cô trút hết ruột gan ra, chớ hổng phải bãi bôi. Bất chợt, tôi thấy cưng vợ quá xá. Tôi giơ tay nắm lấy vợ kéo vào lòng. Cô la phản đối : em đang nói chuyện tử tế mà anh làng xàng đòi tầm bậy.
Tôi cười khì khì : em mới nghĩ bậy cho anh, chớ bộ chồng hổng được quyền khen vợ khi nghe vợ tỏ bày lòng tốt sao. Bà xã mại hơi nhưng có vẻ ưng ý, miệng thì trách : anh lợi dụng tổ mà lại xà người lết vô gần. Tôi xoay phía trước cô nhìn ngắm như người tạo dáng xem người mẫu sắp ra trình diễn.
Chao ơi, bữa nay con vợ tôi diện chi mà diện ác. Cái áo sa ten đen láng lẫy bó thắt làm mấy vòng số 1, số 2 lồ lộ ra. Tôi ngó nước óng mướt mà chưng hửng làm cô rụt rè đoán : đó, coi bộ cha sắp chụp giựt tui tới nơi, ngó cái mặt xị xị của cha làm tui biết mười mươi rồi.
Tôi lào khào ca : thì em đẹp phải để anh nựng chút chứ. Nói rồi tôi giựt cô té nhủi vô ngồi lên đùi tôi. Cái mùi thơm thoang thoảng làm tôi lơ tơ mơ hít sâu, hít tới. Tôi vùi mặt vô cái chỗ láng le với hai bầu ụ chìa ra mà giữ nguyên mũi miệng mình ở đó. Vợ tôi nhột nhột nên lách né lui ra, tôi lấy tay chặn sau lưng giựt ập vô giữ chặt.
Vợ tôi giống như người bị con đười ươi bấu lấy. Tôi chà day mặt lên chất lụa, lùi xùi lết ủi lên cặp vú cô mà khen : em đẹp quá. Vợ tôi đưa tay xoa tóc tôi nũng nịu : anh làm như em mới dzìa với anh hổng bằng, bữa nào em hổng vậy mà bày đặt khen nịnh. Tôi nói cho cô yên tâm : anh nói thiệt mà, càng ngày em càng mới mẻ, anh muốn ngây dại luôn.
Tôi xủi lết thêm mấy lượt nữa thì bà xã thở hắt ra xào xào. Tôi thấy hai mắt bả long lanh nên vừa hít vừa thò tay lần gỡ từng nút áo bả ra. Có phải vì bả bận màu đen mà khi cởi ra tôi thấy da bả trắng ngần, hai bầu vú nằm chẹt trong hai lúp cái xú coi ngon hết sức.
Bà xã thấy tôi day đưa mũi hoài nơi chỗ ngực thì cúi xuống hun lấy hun để trán rồi môi tôi, hỏi khẽ : anh thích ngắm vú lắm hả. Tôi gật gật đầu, lòn hai tay ra phía sau lưng gỡ cái khóa xú ra. Vợ tôi để yên cho tôi tháo, xong tôi đẩy cô hơi lui ra nhìn trân trối hai cặp oản xôi bự xộn. Dù là vợ chồng mà cô cũng hơi rùng mình bảy tỏ ý kiến : anh nhìn dễ sợ quá, như lính lê dương chợt gặp vú đàn bà.
Tôi chép chép cái miệng, dãi muốn ứa ra từ mép, mắt tôi đờ đẫn đi, bà xã thấy tội phải kêu : anh sao cứ thấy vú là quính lên như đói khát. Chưa gì nàng dỗ tôi : anh thèm thì nựng, ôm hay hun hít gì làm đi, còn ngại ngùng chi nữa. Em thương anh, thấy anh lọng cọng em không nỡ để anh thòm thèm.
Tôi mứng rơn, ôm bợ lấy cả hai bầu vú trong tay mà hun, măn, bấu, vít. Vợ thấy tôi hăm hở thì nhắc : anh bóp nghịch từ từ thôi, em đãi anh đó, đừng nôn nao, chưa tới giờ cơm nước gì đâu. Tôi thầm cảm ơn vợ nên xiết cô vào mà rà hửi hai cái vú triền miên. Tôi xủi chót mũi lên cái núm, chẳng mấy chốc chúng đanh lên như hòn sỏi. Tôi vê vòng vòng, vợ tôi dần dần kêu nho nhỏ và ưỡn lưng ra.
Hai vú cô vun cao, tôi mằn cái chỗ mềm mềm giặm bằng những môi hôn lên đầu những cái núm. Tôi dùng chót mũi nhấn ọp ẹp cái núm vú lặn hụp vô ra trên cái quầng nổi hột của cô, vợ tôi kêu ui ui nho nhỏ. Để tăng cảm giác, tôi bóp chặt hai bàn tay cho bầu vú tức nghẹn thành lọn và cà cái núm lăn tăn lên môi, lên má làm vợ tôi sướng tưng tưng từng đợt.
Có hồi tôi thấy vợ tôi xiết hàm răng hít hà, tôi biết cơn nứng đang chạy rần rần trong người cô. Tôi đệm những cái vuốt ve bằng những thoáng bú nút lên hai đầu vú như điểm nhãn cho phẩm oản. Vợ tôi kêu ư ư, hết đẩy ra lại lôi giựt mặt tôi vào. Màu hồng nơi hai đầu vú đổi dần sang đỏ thẫm, tôi chuốt mạnh chuốt bạo cho chúng nổi u lên.
Tôi cắn, nhay và rúc vào giữa cái rãnh chia đôi bầu vú, rà lưỡi liếm lia liếm lịa làm bà xã quính quáng loạng choạng ngồi không yên. Tôi như đứa bé bú lôi đầu vú mẹ ra, thỉnh thoảng lại cắn cô đau điếng, khiến cô phải rên than : bú nút thôi đừng cắn em đau. Tôi ừ ào nhưng tật nào tật nấy vẫn hổng bỏ. Tôi cắn đến hai đầu vú đỏ lựng, hai cái núm lần xần và rà lưỡi tha cho cô dịu cơn đau xuống.
Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất
Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất
Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)