Phần 16
Đang trong thời gian nghỉ hè. Những buổi chiều không đi học tiếng Anh hắn đi bơi. Ngày chẵn hắn đi học, ngày lẻ thì hắn đi bơi. Hôm nay là ngày hắn đi bơi. Bể bơi Thái Hà những ngày hè luôn đặc nghịt người. Mặc dù hắn chọn giờ bơi muộn nhưng người đến bơi vẫn đông. Hắn kệ, hắn cứ bơi đi bơi lại ở làn bơi ngoài cùng. Cứ được hai vòng thì hắn lại dừng ở cuối bể để nghỉ và sau đó hắn bơi tiếp.

– Thôi chết, người quen.

Hắn nghe thấy giọng nói quen quen. Quay lại hắn thấy cô đang quay lưng về phía hắn. Cô đi với hai bạn nữ nữa. Cô mặc bộ đồ bơi màu xanh hai mảnh. Mảnh trên như chiếc áo may ô cộc. Mảnh dưới dạng một chiếc váy. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô trong trang phục như vậy. Da cô trắng đều. Cô thon thả và đầy nữ tính. Hai bạn nữ đang cười cô.

– Thuỷ phải không. – Hắn hỏi.

Cô quay ra, mặt ửng hồng. Trong nắng chiều còn lại cô hiện ra xinh đẹp tuyệt vời. Một vẻ đẹp khác mà hắn nhìn thấy ở cô từ ngày hắn biết cô. Nữ tính và đầy thu hút. Cô nhe răng cố cười với hắn và một tay cô đưa lên ngang cắm lắc lắc nhanh chào hắn.

– Em chào anh.
– Chào em, hôm nay em cũng đi bơi à.
– Dạ.

Cô dường như vẫn còn ngượng, hai bạn nữ đi cùng lảng tránh ra một chỗ và cười khúc khích.

– Anh từ nãy cứ mải bơi không để ý. Em có hay ra đây bơi không.
– Dạ em thỉnh thoảng thôi.
– Hôm nay nóng quá đi bơi phải không.
– Dạ nóng quá.
– Sao vậy, hôm nay cứ như bị ai lấy mất giọng rồi à.

Biết hắn trêu, cô không nói mắt lườm hắn. Hắn cười. Phải một lúc cô mới nói.

– Em đang đi với mấy bạn cùng phòng, anh đừng trêu em không tý nữa về em chết với bọn nó.
– Chắc em hay trêu bọn nó gì.
– Bọn em ai chả thế.
– Thế sao không bơi mà ở đây dầm nước.
– Em không biết bơi, mấy hôm nay nóng quá bọn em rủ nhau đi bơi cho mát thôi.

Hai cô bạn của cô thấy hắn và cô nói chuyện nên cũng lảng ra xa. Hai cô cấu nhau nhìn cô cười khúc khích. Cô quay lại lườm bạn. Cô biết thế nào tý nữa về nhà bọn nó trêu cô chết. Cô không ngờ gặp hắn trong hoàn cảnh này.

– Người vùng biển mà lại không biết bơi lạ nhỉ. – Hắn nói khi cô quay lại.
– Cứ phải người vùng biển là biết bơi đâu. – Cô cự nự.
– Anh đùa vậy thôi, mấy tháng trước anh cũng không biết bơi, mới học và mới biết bơi thôi.
– Anh học bơi ở đâu.
– Sáng từ 5h đến 8h bể này có lớp dạy.
– Có nhiều con gái đi học không.
– Có nhưng không nhiều.
– Thế thì ngại lắm.
– Học bơi có nhanh không anh.
– Nếu đúng kỹ thuật thì cũng nhanh chỉ khoảng 4 đến 5 buổi là bơi được. Sau khoảng 1 tuần là thành thục. Em có muốn tập không anh dạy. – Hắn đề nghị.
– Thôi em ngại lắm.
Hắn chỉ vào một chị gái đang bơi ếch ở làn giữa rất thành thục. Hắn nói.
– Nếu anh dậy em 7 buổi em sẽ bơi được như chị này.

Cô nhìn theo chị và bắt đầu thấy bị thuyết phục bởi lời đề nghị của hắn. Thực ra cô cũng rất thích bơi nhưng bởi không có người hướng dẫn nên chỉ đạp nước lung tung. Hai người bạn cô thì tập tẹ biết bơi nên hay trêu cô.

– Có thật không anh. – Cô hỏi hắn với giọng rất nghi ngờ.
– Anh đảm bảo nếu em chịu tập theo hướng dẫn của anh.
– Nhưng em ngại lắm, bạn em ở đây nhìn thấy nó sẽ trêu em.
– Có gì đâu, em ngại thì em sẽ không bơi được đâu.
– Nhưng anh có phải đỡ em không khi em tập bơi.

À hắn đã hiểu ra. Cô sợ hắn đụng vào người cô, cô ngại. Mà cô và hắn mới quen nhau chỉ có hai tuần. Mặc dù cô rất tự nhiên nhưng hoàn cảnh này cô thực sự ngại. Hắn trấn an.

– Không phải thế. Anh chỉ hướng dẫn em từng bước từng động tác em chỉ việc làm theo là sẽ bơi được em không phải ngại.
– Vậy á, anh không phải sang bên đây hướng dẫn em à.
– Ừ.
– Vậy để em gọi hai đứa bạn sang cùng tập nhé.
– Vô tư.

Cô quay lại gọi hai đứa bạn. Nhưng hai đứa muốn trêu cô nên xua tay không ra. Chúng cười rất đầy ẩn ý. Cô biết đằng nào thì cũng bị trêu rồi cô kệ. Bởi thật ra cô cũng muốn tập bơi.

– Anh hướng dẫn em thử. Cô nói mạnh mẽ hẳn lên.
– Vậy em xem kỹ anh làm nhé.

Hắn giải thích Bơi Ếch là kiểu bơi mô phỏng các động tác bơi dưới nước của con ếch. Đây là kiểu bơi dễ dàng nhất trong các kiểu bơi. Đầu tiên là tập thở sau đó tập chân, rồi tập tay. Cuối cùng thực hành phối hợp các động tác trên. Hắn bắt đầu hướng dẫn cô tập thở. Hắn lặn xuống cho nước ngang mũi một nhịp rồi lại ngoi lên thở. Cứ thế ba bốn động tác. Sau đó hắn bảo cô thực hành. Cô thực hành ban đầu không quen bị uống mất ngụm nước.

– Thôi thôi em không tập nữa đâu, khó lắm, em bị uống nước rồi.
– Em phải kiên trì một tý, anh lúc đầu cũng như em. – Hắn trấn an cô.

Cô nhìn hắn rồi lại tập. Và đến cuối buổi bơi cô đã bắt đầu thở tương đối.

– Nếu em thích, sáng mai 6h em ra đây anh dậy tiếp cho.
– Anh không phải đi học à.
– Đang hè có phải học hành gì đâu.
– Em ngại lắm.
– Có gì mà ngại. Anh khẳng định chỉ 5 buổi sáng là em cho bọn bạn em lác mắt ngay. Mà buổi sáng thưa người tập bơi dễ hơn.
– Thật á.
– Thật
– Vậy để em nghĩ đã, chiều mai em trả lời.
– Ok.
– Bây giờ về là chết với chúng nó.
– Thôi chấp nhận đi, nhưng khi nào biết bơi thì xem mặt chúng nó mới tẽn tò.
– Ừ cũng thích nhỉ.

Rồi hắn chia tay với cô. Cô và đám bạn ra về. Hắn cố tình đợi cô ở cổng ra về cùng nhưng nhìn thấy hắn, cô xua tay ra hiệu cho hắn về trước. Hắn về cười thầm nghĩ đến cảnh cô bị trêu tối nay. Chiều mai gặp lại hắn sẽ hỏi cô xem sao.

Bây giờ như đã thành thói quen của hắn. Đến sớm là hắn ngồi gốc cây hút thuốc. Giữa giờ hắn ra hành lang hút thuốc. Hắn ngồi đó và hồi tưởng linh tinh. Hầu như hắn hồi tưởng lại những chuyện quá khứ. Và hắn cũng vẫn nhớ về chị. Nhưng gần đây hắn còn có thêm cô trong những ký ức của mình.

Hắn thầm cười khi nghĩ về cô. Hắn thấy cô cũng hay hay. Hắn thích những câu hỏi ngây ngô của cô, hắn thích cách cô thể hiện. Và hắn dường như bắt đầu để ý xem cô đã đến lớp chưa. Giờ ra chơi hắn đã đảo mắt nhìn xem cô ở đâu, cô đang làm gì. Bây giờ ngồi đây cứ thỉnh thoảng hắn lại ngó ra phía cổng trường xem cô đã đến chưa. Đến rồi. Vẫn cái dáng nhún nhảy đó. Cô đang đi thẳng vào lớp. Ngang qua cô nhìn thấy hắn cô giơ tay chào. Hắn cũng giơ tay chào lại. Cô vào lớp hắn lại mong cô ra đây nói chuyện với hắn. Và hắn không phải đợi lâu. Cô dường như cũng có thói quen đó. Vào lớp là ra ngồi nói chuyện ngay với hắn.

– Hì hì anh hôm nay còn đến sớm hơn, em nghĩ hôm nay em đến sớm nhất.
– Cũng chả có việc gì làm, ra đây ngồi cho mát, với lại ở đây im ắng không khí dễ chịu. Ở nhà ngột ngạt quá.
– Anh cũng lãng mạn nhỉ.
– Không, anh thích những không gian rộng và yên tĩnh như thế này.
– Hôm qua về đau hết cả người anh ạ.
– Vận động nhiều thì sẽ đau người nhưng chỉ mấy hôm quen thấy khoẻ ra.
– Nhưng khó chịu lắm.
– Hôm qua em về có bị trêu không.
– Vuốt mặt không kịp. Chúng nó truy em anh là ai.
– Tội nhỉ, con gái bọn em hay trêu nhau thế à. Thế em bảo anh là ai.
– Em nói bí mật.
– Sao lại nói thế.
– Cứ úp úp mở mở như vậy thì chúng nó mới không tập trung vào trêu em mà chuyển sang hỏi em.
– Cuối cùng thì sao.
– Hồi sau sẽ rõ, em vẫn chưa nói gì.
– Hay nhỉ.
– Phải cho chúng nó hồi hộp chứ.
– Ừ, thế em có định đi tập không.
– Em vẫn còn đang nghĩ. Cuối buổi hôm nay em sẽ trả lời.

Hắn cười và thầm nghĩ. Thì ra cô cũng có điểm chung giống hắn. Cô cũng thích bất ngờ.
– Em ở Nam Đồng là ở chỗ nào.

Cô nhìn hắn với anh mắt là lạ và nói cho hắn địa chỉ. Hắn cũng không thuộc đường lắm cô lấy một viên đá vẽ đường cho hắn. Cô cũng hỏi lại địa chỉ của hắn và hắn cũng trả lời và vẽ đường cho cô.

– Khi nào rỗi rãi anh đến chỗ em chơi được không.
– Nhà em không nuôi chó nên anh cứ đến, không sợ gì cả đâu.
– Nhưng chắc nhà em nhiêu cây lắm nhỉ.
Hắn vừa nói cười câu trả lời của cô.
– Ngõ nhà em nhỏ không có cây cối gì đâu.
– Anh tưởng phải có hàng si dài chứ.
– À cây đấy thì nhiều lắm ạ.

Cô hiểu hắn trêu cô và cô trêu lại. Cả hai cùng cười và nhìn nhau. Hắn thực sự bây giờ thấy thích cô gái này rồi. Cô ứng biến rất nhanh và không thiếu phần dí dỏm. Trong ánh mắt của cô toát lên sự thông minh. Hắn so sánh ánh mắt này với anh mắt của những người con gái khác mà hắn biết thì hắn thấy ánh mắt của cô khác hẳn. Cô không ngại không dấu diểm ý định của mình. Nhưng ở cô hắn không thể đọc ra cô đang nghĩ gì. Cô và hắn còn nói nhiều chuyện nữa cho đến khi vào lớp học. Giờ ra chơi hắn vẫn chưa nhận được câu trả lời của cô. Suy từ hắn ra hắn biết và cũng không hỏi cô. Vì nếu giống như cách hắn vẫn làm thì cô sẽ trả lời trước khi hắn và cô chia tay khi về học.

Không như hắn nghĩ đến khi chia tay, cô cũng vẫn chưa đưa ra câu trả lời. Hắn về nhà và thắc mắc không hiểu cô gái này có ý định gì đây. Nhưng rồi hắn biết có đoán cũng không ra nên hắn thôi nghĩ lung tung.

Chiều hôm sau hắn lại đi bơi như thường ngày. Hắn đến sớm, sau khi khởi động và bắt đầu thói quen bơi đi bơi lại làn giữa bể. Bơi ở làn này thì không bị cản trở bởi những người đến bơi mà không bơi. Chỉ vầy nước trêu nhau là chính. Còn hắn đến đây bơi cho khoẻ người và cho mát vì những ngày hè này quá oi bức.

– Bơi giỏi ghê, thế này thì xứng đáng làm thầy của em.

Hắn quay sang cô đang đứng gần hắn. Lần này cô đi một mình vì hắn không thấy các bạn cô đi cùng. Hắn nghĩ kịch bản này quả là bất ngờ. Hắn cười.

– Hôm nay cũng đi bơi à.
– Vâng, anh đã hứa 7 ngày em bơi được đấy nhé. Nếu em không bơi được anh phải bắt đền em.
– Anh hứa nhưng với điều kiện em phải theo đúng chỉ dẫn của anh.
– Dĩ nhiên, nhưng anh phải đồng ý với điều kiện của em nếu em không bơi được.
– Được em muốn anh đền bù gì.
– Em chưa nghĩ ra nhưng phải tương đương với tiền em bỏ ra để mua vé bơi trong 7 ngày.
– Ok, thế còn em bơi được.
– Một bao thuốc.
– Đồng ý luôn.

Thế là hắn lại hướng dẫn cô tận tình. Hắn thấy cô tập rất chăm và quyết tâm. Hắn không hiểu cô lấy được sự quyết tâm này ở đâu. Tranh thủ lúc cô tập cơ bản hắn vẫn bơi đi bơi lại. Thỉnh thoảng hắn dừng và chỉnh cho cô các động tác cho đúng. Sau 5 buổi tập cô đã bơi được và cuối buổi cộng với sự khuyến khích động viên của hắn cô đã bơi được từ đầu bể đến cuối bể. Cô cực kỳ mãn nguyện.

Hắn và cô ngày càng thân. Tuy nhiên vẫn có những khoảng cách rất lớn. Cô đã nói cho hắn sơ qua về gia đình của cô. Qua đó hắn biết nhà cô ở Thị trấn Minh Đức, Thuỷ Nguyên, Hải Phòng. Cô chỉ có một ông anh trai. Anh cô đã lấy vợ và có 1 đứa con gái. Hai anh chị không đi làm nhà nước mà buôn bán ở chợ. Họ làm ăn cũng khá theo nhận xét của cô. Bởi anh cô vẫn thường xuyên cho cô tiền tiêu vặt.

Bố cô là kỹ sư đóng tàu làm nhà máy đóng tàu Phà Rừng. Mẹ cô đã mất được 2 năm. Nói về mẹ cô rất xúc động. Bố cô là một kỹ sư giỏi được đào tạo Ba Lan về nhưng có vẻ hơi bất mãn. Vì vậy nên nhà cô kinh tế bình thường. Bố cô trước khi mẹ mất ông hay uống rượu nhiều vì buồn phiền trong công việc, tuy nhiên không quá đáng, vẫn quan tâm chăm sóc gia đình. Tận khi mẹ mất ông mới thấy hối tiếc và từ bỏ rượu hẳn. Còn hắn cũng kể sơ qua về gia đình hắn cho cô nghe.

Hôm nay là ngày hắn đi học Tiếng Anh. Hắn vẫn thói quen cũ. Ngồi dưới gốc cây và hút thuốc.
– Công của anh đây.
Cô đưa cho anh một bao vina nguyên vẹn. Hắn cười và nhận lấy. Cô ngồi xuống cạnh hắn.
– Đúng là thầy giỏi.
– Đúng là trò giỏi.
Cô và hắn lại nhìn nhau cười. Ngày học đó thật là vui vẻ với hắn và cô.

Hôm sau hắn không đi bơi vì chiều đó hắn đến nhà Cường có việc và ăn cơm ở đó luôn. Hắn không gặp được cô nên hắn cũng thấy có gì hơi trống trải nếu không nói là nhớ nhớ. Từ nhà Cường về hắn đã tìm vào nhà cô chơi. Hắn đi theo đúng chỉ dẫn cô đã chỉ nhưng đến nơi thấy cửa khoá chặt không có ai ở nhà. Hắn thấy ngại nên hắn về luôn mà không đợi. Hắn không ngờ rằng căn nhà này, con ngõ này sẽ là điểm đến liên tục của hắn gần 2 năm trời. Hắn nhớ mãi lần đến đầu tiên này lần đến chơi nhưng hụt của hắn.

Hôm sau hắn mong đi học. Hã lâu lắm rồi hắn mới lại thấy thời gian chậm như vậy. Thời gian qua hắn sống theo lập trình. Hắn cứ làm mọi việc ngày nào cũng giống ngày nào. Hắn chìm sâu trong nỗi đau và nỗi nhớ suốt một khoảng thời gian dài. Bây giờ tự nhiên hắn thấy mình khác quá. Hắn đã lại bắt đầu quan tâm đến mình. Mấy năm qua hắn hầu như không mua quần áo mới. Có chăng là đôi dầy, đôi dép do đi nhiều hỏng thì mua. Hắn cứ mặc mãi mấy cái áo chị mua cho. Hắn hầu như không quan tâm đến mình nhiều.

Bây giờ nhìn vào gương hắn thấy mình cũ quá. Thực ra hôm qua hắn đến chơi nhà Cường cũng để lấy tiền để đi mua vài bộ quần áo mới. Sáng nay hắn đã đi mua, hắn đi cắt tóc. Nói chung hắn muốn mình đẹp hơn. Hắn thấy mình đã có sinh khí ra và trong lòng hắn bớt sầu não nhiều. Những mộng mị hàng đêm về chị mất dần. Hắn đã thấy nhơ nhớ cô. Hắn chỉ mong nhanh đến chiều để gặp cô. Hôm nay cũng thế mãi mới đến giờ đi học. Hắn cứ nhìn đồng hồ liên tục. Hắn muốn gặp cô.

Mặc bộ quần áo mới mua, hắn rời nhà và đến lớp học. Đến nơi, hắn bất ngờ cô đã ở đó. Vừa nhìn thấy hắn cô nói luôn.
– Thứ nhất hôm nay em thắng anh rồi. Em đi sớm hơn. Thứ hai có chuyện này em báo cho anh vui lắm.
Cô nói mà mặt hớn hở. Hắn cảm thấy cô đang đợi hắn đến để báo một tin rất vui.

– Có chuyện gì mà em vui thế.
– Anh ra đây rồi từ từ em kể cho.

Cô cầm tay hắn kéo ra ngoài lớp đến thẳng chỗ cái cây mà cô và hắn vẫn ngồi. Hắn đi theo cô mà thấy người cứ lâng lâng cảm xúc. Hắn quá bất ngờ vì sự thân thiện của cô. Thực sự hắn không nghĩ cô lại nhanh chóng tin tưởng hắn vậy. Bàn tay con gái mềm mại đang nắm chặt tay hắn. Lâu lắm rồi, hắn dường như quên mất cảm giác được cầm vào tay con gái. Đã lâu lắm rồi cảm giác kia tràn về. Hắn như con rối đi theo cô.

– Thắng rồi em thắng rồi. Cô vô cùng hí hửng nói với hắn
– Em cứ từ từ nói anh chẳng hiểu gì cả.
– Anh biết không hôm qua em với cái Linh và cái Nguyệt đi bơi. Em cho chúng nó tẽn tò. Hi hi vui ơi là vui. Chúng nó á hết cả khẩu.
– Chúng nó không ngờ em đã biết bơi à.
– Chúng nó bơi được 20m thì lại phải dừng còn em hôm qua làm 1 vòng như anh vẫn bơi. Anh biết không, khi em dừng lại chúng nó há hốc mồm. Nhìn chúng nó lúc đó sao mà thích thế. Mặt như ngỗng. Em hôm nay đến sớm để báo tin cho anh. Thích quá thích quá. Em thích quá. Hi hi hi.

Cô nói một lèo, mặt cô rạng rỡ. Hắn nhìn cô khoái chí mà hắn cũng vui lây.

– Sao hôm qua anh không đi bơi. Dậy xong em rồi nên không đi bơi à.
– Không hôm qua anh có việc bận nên không đi được.
– Mai em lại rủ chúng nó đi bơi tiếp. Em thấy chúng nó về nhà cứ thầm thì thích thế. Mấy ngày nay nó cứ trêu em được quả này em lấy cả vốn lẫn lãi.
– Mai anh cũng đi.
– Thế nhá mai đi nhá, anh xem bọn nó sẽ lại năn nỉ anh dậy cho mà xem. Nhưng anh phải làm cao nhé.
– Ai lại làm thế, ngại chết.
– Không anh ở phe em, phải trêu bọn này mới được. Thích quá.
– Em hiếu thắng nhỉ.
– Anh không biết đâu, từ hôm chúng nó gặp anh đến giờ chúng nó tưởng tượng ra đủ trò để trêu em. Em không làm gì được. Bình thường con Linh về phe em. Lần này nó trêu em dai nhất. Em trả thù được khoái quá anh ạ.
– Anh cũng không biết phải ứng xử thế nào. Nếu họ bảo anh dậy thì anh phải nói làm sao.
– Anh cứ bảo là bảo Thuỷ nó dậy cho, anh dậy hết Thuỷ rồi.
– Thế thì còn lâu bọn nó mới học.
– Thế mới hay. Phải cho bọn nó một trận.

Hắn thực sự rất khó xử trong tình huống này. Hắn chỉ cười trừ và gật đầu theo xắp xếp của cô. Lúc này sau khi niềm hứng khởi dần lắng xuống. Cô mới phát hiện ra hắn hôm nay khác quá. Đầu tóc gọn gàng hơn chứ không bù xù như mọi hôm. Quần là áo lượt mới toanh.

– Hôm nay trình diễn mốt mới à. Cô hỏi hắn.

Hắn ngượng ngùng đỏ mặt. Hắn sợ cô phát hiện ra hắn đang làm đẹp trước cô. Hắn thực sự không giấu được cảm xúc của mình. Bối rối, sao hắn lại bối rối thế trước cô.

– Hôm nay mới mua bộ quần áo mới. Mấy bộ kia sờn màu hết rồi.
– Nhưng em thấy anh thế này gọn gàng hơn. Khiếp, mọi khi luộm thà luộm thuộm.

Hắn lại càng ngượng hơn. Cô tự nhiên quá. Cũng may lúc đó cô giáo đến chứ không hắn không biết nói với cô thế nào. Bị bắt đúng tim đen nên hắn không thể nói lên lời. Hôm đó ngồi học đầu óc hắn cứ nghĩ lung tung. Còn cô thỉnh thoảng nhìn hắn và cười rất bí ẩn. Hắn cố làm mặt lạnh nhưng trong lòng hắn bối rối không yên. Cái tính nhát gái của hắn không thể bỏ được. Chỉ với người con gái thân thiết thì hắn mới dám nói nhiều hoặc tự tin. Chứ với các cô gái lạ thì hắn câm như hến. Như đám học trò của hắn nó trêu mãi rồi hắn mới quen và nói được chứ ban đầu hắn cũng rất rụt rè.

Không hiểu sao với cô hắn lại mở miệng dễ dàng như vậy. Cô khác, hắn cảm nhận thế. Cô thân thiết với hắn. Hắn cảm thấy cô như một người thân của hắn mới trở về. Với cô hắn nói chuyện rất tự tin. Thế nhưng hôm nay vào hoàn cảnh này hắn lại bệnh cũ tái phát. Chứ nếu lúc hắn tự tin thì hắn có nhiều câu phát biểu hay phết. Chị thích hắn cũng bởi những câu đó.

Hôm đó khi ra về hắn không dám đi ngang với cô. Hắn đi tụt tụt lại đằng sau một tí. Hắn nhìn ngang thấy cô cứ tủm tỉm cười. Hắn ngại quá. Cô quả thực thông minh. Qua việc dạy học bơi hắn biết và việc hắn và cô học cùng tiếng Anh thì hắn thấy cô thông minh hơn hắn tưởng. Hắn vừa đi vừa nghĩ với cô hắn phải kỹ càng hơn không có ngày sẽ không có lỗ nẻ mà chui như hôm nay.

Chia tay cô về nhà hắn nhẹ nhõm hẳn. Hắn tự trách mình sao làm mới thì làm từ từ. Lần này hắn thấy mình lộ quá. Không giống với hắn thường ngày. Thực ra đấy là suy nghĩ của hắn vậy thôi. Chứ đàn ông bố nào chả như con công đực. Gặp công cái mà mình thích là điệu ngay, thể hiện ngay. Hắn còn là chậm. Chứ nhiều người còn thể hiện ngay từ khi thấy thích thích rồi.

Dạo này, kể từ khi gặp cô hắn đã bắt đầu đưa cô vào nhật ký. Hắn viết nhiều về cô, cảm nhận của hắn với cô. Hôm nay ngồi đọc lại dòng nhật ký hắn mới giật mình khi thấy qua từng ngày những dòng nhật ký cứ vui dần lên, dài dần ra. Cô xuất hiện nhiều trong nhật ký của hắn. Hắn thấy tự dưng mình dường như mất thói quen nhớ chị. Thay vào đó hắn bắt đầu nhớ cô. Hắn lại bắt đầu nghĩ vẩn vơ. Không biết ngày mai nói chuyện gì với cô. Hắn sợ chuyện mình bị nhàm chán. Hắn vắt óc ra nghĩ chuyện để chuẩn bị nói với cô. Khi nghĩ được một chuyện hắn ôn đi ôn lại và mong đến giờ đi học để tâm sự với cô. Nhưng hắn chỉ dám vậy thôi chứ không dám tán tỉnh gì cả.

Hôm sau đi bơi không gặp cô. Hắn về cũng buồn. Đến buổi đi học thì hắn mới biết hôm qua cô có rủ chúng nó đi bơi nhưng chúng nó không đi nên cô ở nhà. Mọi việc cứ diễn ra êm đềm như vậy. Hắn và cô vẫn nói chuyện những câu chuyện vui, vu vơ. Hắn thấy thích cô nhưng hắn vẫn chưa đủ can đảm để rủ cô đi chơi. Hắn thực sự nhút nhát. Cũng chỉ còn 2 tuần nữa là hắn hết kỳ nghỉ hè và bắt đầu đi học trở lại.

Hôm đó đi học hắn chờ, chờ mãi mà không thấy cô đâu. Hắn thấy lòng nao nao. Ngồi học mà hắn thấy lo lắng hắn tự nhủ không biết hôm nay cô sao lại không đi học. Và cuối cùng hắn quyết định đi học về hắn vào nhà cô.

Đến nhà cô, hắn thấy trong sân khá nhiều xe. Hình như trong nhà đang có nhiều bạn bè tụ tập. Hắn gọi cửa. Có một bạn gái ra, một trong hai người bạn gái đang ở cùng cô, nhìn thấy hắn bạn gái cười to và gọi cô ra.
– Thuỷ, có bạn đến này.
– Ai vậy, mày mời vào nhà hộ tao. – Cô nói vọng ra.
– Không ra đón khách đi.

Cô chạy ra và nhìn thấy hắn. Cô bất ngờ, cô không nghĩ hắn đến chơi nhà cô. Cô bối rối nói.

– Chào anh.
– Chào em.
– Anh vào nhà đi, sao còn đứng đây.
– Anh để xe đây nhé.
– Vâng anh cứ để đấy. Anh tìm nhà có khó không.
– Không anh đến đây 1 lần rồi.
– Lần nào. Cô ngạc nhiên nói.
– Hôm đó anh đến nhưng không có ai ở nhà nên về luôn.
– À, anh vào đi.

Cô quay vào nhà lườm hai đứa bạn. Chúng đang thì thầm cười rúc ríc. Còn hắn khi vào nhà thì thấy có thêm mấy bạn nam có nữ có. Hình như mọi người đang tụ tập sinh nhật ai đó thì phải. Lúc này hắn mới nghĩ. Thôi chết rồi, hôm nay sinh nhật cô. Hắn nhìn thẻ sinh viên của cô hắn nhớ láng máng tháng này mà không nhớ ngày. Cô mời hắn ngồi xuống và cô ngồi cạnh hắn. Cô giới thiệu mọi người cho hắn và giới thiệu hắn cho các bạn cô. Lúc này hắn thấy mình quê quá. Không hoa, không quà tay không đến đúng vào sinh nhật cô. Cô biết nên cô tỉnh bơ nhưng hai cô bạn thì không tha cho hắn.

– Bọn em tưởng anh Q đến phải có bông kiếm dài lắm.
– Anh thấy Thuỷ không đi học tưởng cô ốm nên đi học về rẽ qua chứ không biết hôm nay là sinh nhật của Thuỷ. – Hắn thành thực nói.
– Học với nhau cả tháng trời lại còn dạy bơi mà không biết sinh nhật nàng. Thế này tội lớn rồi. – Linh nói trêu hắn.
– Chúng mày vớ vẩn. Anh kệ bọn nó. – Cô tham gia vào cứu hắn.
– Lại còn bênh chàng nữa kìa.

Cô không nói nữa vì cô biết nói với bọn chua ngoa này không lại. Cô chỉ lườm bọn nó và đưa cho hắn một miếng củ đậu mời hắn. Hắn nhận lấy mà tay run run. Cô cười tủm tỉm. Hắn quá quê, không biết nói gì. Chỉ biết ngồi uống nước im lìm. Bây giờ hắn mới quan sát các bạn của cô. Mấy người bạn học cùng cấp 3 thì toàn con gái. Mấy bạn đại học thì đi đến sinh nhật cô đều có đôi. Hắn nghĩ thầm, ở đây không có đối tượng của cô. Chắc chưa đến vì cũng mới có hơn 8h. Hắn càng nghĩ hắn càng trách mình vô tâm không để ý gì cả.

Hắn cũng phải đợi lâu, một lúc sau các đối tượng giống hắn cũng xuất hiện. Ba bó hoa và quà. Trong đó đặc biệt của một cậu cao cao gầy gầy nhìn khá nhút nhát. Đó là bó hoa rất đẹp với một bông hồng to đỏ thắm. Qua các cuộc nói chuyện biết cu cậu học cùng phổ thông với cô nhưng khác lớp. Cu cậu nhìn hắn có vẻ khá khó chịu. Cô đón nhận rất hững hờ. Có vẻ cô không mong chờ lắm món quà này. Cô rất vui với tất cả mọi người. Thỉnh thoảng cô quay sang chăm sóc hắn bằng một cái kẹo hay miếng hoa quả. Cô sợ hắn lạc lõng giữa đám bạn của cô. Hắn đúng thế, chả biết nói chuyện gì mà chỉ ngồi ăn, uống nhẹ nhàng và quan sát.

Buổi sinh nhật cũng giống như bao buổi sinh nhật hắn đến. Mọi người ăn, nói chuyện rôm rả. Rồi lần lượt đứng dậy ra về. Đầu tiên là các cặp đôi rồi đến các bạn gái. Hắn cũng định mấy lần định ra về nhưng cứ nhìn sang cô, cô nhìn hắn lại thôi. Cô biết hắn muốn về nhưng cô muốn hắn ở lại. Cuối cùng chỉ còn lại hai cô bạn cùng phòng, hắn và cậu bạn. Cậu bạn nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn nhưng hắn kệ. Nếu đọ độ lỳ với hắn thì cậu ta nhầm. Hắn có thể đợi cả ngày để đạt được một việc nào đó nếu hắn cần làm. Cộng với việc chỉ nói chuyện với hai cô bạn cùng phòng còn hắn được cô chăm sóc thì cậu ta thấy mình thật sự lẻ loi. Cuối cùng cậu ta phải về trước. Hắn cũng định về luôn nhưng chưa kịp mở miệng cô lại nhìn hắn, hắn lại thôi. Cô rất tinh tế, nhạy cảm và thông minh. Hắn chưa hiểu ý của cô là thế nào nhưng hắn thấy ở lại cũng là mong muốn của hắn.

Hắn về cuối cùng, chia tay cô hắn vẫn còn ngại.
– Anh về nhé, đừng ngại, không biết không có tội mà.
– Anh thành thật xin lỗi, anh không biết, ngại quá.
– Thôi nhé, hẹn gặp anh ở lớp đi về cẩn thận, nếu rỗi thỉnh thoảng qua chỗ em chơi.
– Ừ, chỉ sợ em thấy mặt anh nhiều quá đâm ghét, hẹn gặp thứ 6 ở lớp.
– Bye anh.
– Bye em, cho anh gửi lời chào đến hai bạn nhé.
– Khách sáo thế. Anh về cẩn thận.
– Chào em lần cuối.

Hắn cũng về mà lòng cảm thấy vui vui. Hắn cảm nhận cô quan tâm đến hắn. Hắn vui và hôm nay những dòng nhật ký của hắn chỉ có cô và những cảm tưởng của hắn về cô. Hắn thấy thích thú vô cùng. Đi tắm hắn cũng nghĩ về cô. Nằm ngủ hắn cũng nghĩ về cô. Hắn cười mãn nguyện và mong sao cho thời gian qua mau để hắn nhanh được gặp cô.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x