Phần 38
Oanh cúi xuống hôn tới tấp môi Lâm. Nàng khoái câu nói đó của bé Lan. Chính nàng yêu thần tượng hơn sinh lý. Cho nên gần một liếng rồi, dù cặc Lâm đang hiên ngang nầm trong lồn Oanh mà nàng chỉ mới hưởng khoái lạc cực điểm có một lần. Oanh bất đầu nắc nhè nhẹ và mất vẫn nhìn sững mặt Lâm dể tận hường hết hạnh phúc của tình yêu chợl đến :

– Sao bữa nay em hiền như ma sơ vậy? Lâm hỏi.

Không hiền đâu. Sóng ngầm đang trỗi dậy đấy Lửa trấu đang bùng lên. Mọi lần em lăn vào trận mạc tung phá vội vàng chỉ cốt tìm khoái lạc, thỏa mãn thân xác cho chính em. Còn bây giờ, Oanh đang lấy anh, đang nuốt trửng anh không biết .

sao? Anh không nghe có gì khác lạ ở lồn em hả?

– Có ! Làm cách nào em điều khiển lồn em như cặp môi?

– Cũng không biết nữa. Từ bé giờ, hôm nay là một. Tự nhiên cơ thể em phát ra điều mới lạ đó. Không biết anh thấy lạ mà có khoái không? Riêng em… riêng em… thích lắm mình ơi! Mọi lần đụ là em nhắm mắt. Nhưng nãy giờ Lâm thấy em nhìn anh không chớp. Em làm tình cả dôi mắt.. Đó mới là sinh lý ! Còn gì sướng hơn nằm sấp lê n thần tượng mà đụ, mà ngắm? Em dang đụ mình đây này, Lâm biết không?

Mông đít Oanh giở lên dộng xuống đều đặn. Tiếng lép nhép của nước lồn vang lên nhè nhẹ. Tiếng rên đều dều thiết tha của một phụ nữ lãng. mạn kề bên tai Lâm. Nàng chống hai khủyu tay thấp xuống để nhìn tận mặt Lâm mà hướng. Oanh muốn toàn thân nàng nhập vào Lâm làm một, hóa ra thành cánh vạc, bay lên mây xanh, về chốn xa xôi Oanh giận ông TƠ xe duyên lầm cho nàng làm vợ Chuyên. Cái “nắp” của Chuyên không úp được hết “miệng nồi” của Oanh. Nó như bộ phận của chiếc xe dò dem ráp vào xe Mercedes! Oanh sống mà lòng thoi thóp, tủi thân, chán chường. Từng phút từng giây, Oanh luôn đứng chân núi này,nhóng xa đỉnh núi khác, mong chờ, hy vọng mà chả biết hy vọng cái gì. Đến sáng hôm nay, hình ảnh Lâm chợt hiện lên tâm não Oanh như cú sét trong khi Oanh đang lái xe. Nàng có hẹn với Lâm lúc 3 giờ. Nhưng tự nhiên Oanh đến tìm Lâm sớm hơn hai tiếng, dù lòng Oanh biết thế là không lịch sự.

Oanh đang đổ hết cuộc tình vào cuộc giao hoan này với Lâm. Lồn Oanh ngậm trám hết cặc Lâm đều đặn nhấn xuống rút lên. Mỗi động tác mang đến cho Oanh ngàn ngàn khoái lạc:

– Anh phải cho em đụ như vầy tới nửa đêm, tới hết đời em? Xa khôi thân người anh là em hụt hẫng rã rời thành tro bụi vô tri giác. Điều Chuyên giận em nhất là không đêm nào Chuyên không lột trần em ra mà “ăn thịl”. Chàng thấy em vẫn nhiệt tình say đắm trong gối chăn. Thế nhưng, ngay sáng hôm sau, em lại lái xe đi tìm anh. Chuyên tưởng em dâm mà không phải. Vậy thì em đi tìm cái gì? Đó là câu hỏi duy nhất mà cả Chuyên lẫn em đều không ai trả lời nổi. Cho đến sáng hôm nay thì em đã tìm thấy câu giải đáp. Nhưng có lẽ Chuyên thì không.

Bởi vậy, em muốn để cửa toang hoác cho Chuyên, nếu muốn, có thể tìm thấy câu trả lời đó ở thái độ làm tình lạ lùng của em trên người anh.

Em phải đụ anh như vầy, vì xong cuộc, ai ở nhà nấy. Em lại làm vợ Chuyên chứ không phải vợ anh. Anh vẫn xa lấc khỏi phòng ngủ em, hơi thở em, tầm tay em. Nghĩa là em vẫn độc thân dù đang sống với chồng. Em dang sướng ngất Lâm biết

không?

Bỗng Lâm thình nnh lật Oanh xuống, chàng nằm trên, bợ mông đít Oanh lên, động mạnh xuống những cú nắc trời gầm:

– Oanh làm anh mê qúa rồi. Chưa ai chinh phục anh nổi ngoài em. Làm sao anh có người tình thứ hai như thế này nữa. Anh muốn hai đứa cùng một lần, được không em yêu?

– Dạ, chờ em, em sẽ báo lúc nào. đạt cực điểm. Nằm dưới, Oanh sàng mông đít theo từng nhịp nắc thần sầu của Lâm. Đôi nhân tình đúng nghĩa đang tận tình tung hết chưởng lực ra trận mạc. Mười . dầu ngón tay Oanh cấu, cào bả vai Lâm rớm máu. Hai đùi Oanh tréo qua ôm sát mông Lâm:

– Chưa bao giờ em sướng như hôm nay Lâm ơi! Em biết sau bữa nay, em sẽ thụ thaỉ mình ơi! Em chưa muốn ra, anh hãy dẻo dai bền bỉ như mọi lần. Tức qúa, sao trời không dẫn chồng con qua cho ảnh thấy cảnh này hới trời?

Nhà chị Lâm bâgiờ bỗngvui hẳn lên. Đàn bà, vào, ra gần như thường xuyên. Chị Lâm đã gắn được một điện thoại xây thêm một căn phòng và nuôi thêm hai cậu bé để đi khách. Chị làm ăn khấm khá bởi đĩ đực ở Sàigòn thì nhiều vô kể. Nhưng loại choai choai 15, 16 như của chị thì hiếm. Hầu như không có. Mà các bà lớn tuổi, đã có chồng, đã ngoại tình, thì chị nào cũng muốn “ăn rau non”. Đụ với một em bé đáng tuổi con mình, mấy chị có thêm cái cảm giác lạ . Nhất là các cậu lại có cặc lớn, biết chơi đai và bú liém nghệ thuật.

Lý do chị Lâm phải có hai lính mới, cậu tên Báu cậu kia tên Cầu, là bởi vì một mình Hoàng không kham hết. Không phải sợ Hoàng mất sức, vì có khi nào Hoàng “đi khách” mà bị ra đâu. Nhưng số đàn bà đến tìm “hoa đực” nhiều qúa, Hoàng

không có đủ thì giờ. Một chị đã vào phòng với Hoàng, mất đi ít nhất là 2 tiếng. Phải đụ sao cho bà ta ra được vài cái, thằng bé mới được buông. Báu là tay lơ xe đò. Chị Lâm làm quen với nó trong chuyến về Mỹ Tho thăm quê. Tối hôm đó, thay vì đi đò qua sông để về quê, chị Lâm mướn phòng nglỉ ở lại qua đêm, rồi hẹn với Báu, xem tài xem sức thằng nhỏ.

– Em theo làm chi cái nghề lơ xe. Vừa khổ cực lại vừa lương ít. Về ở với chị, làm mỗi ngày vài tiếng, kiếm tháng năm sáu chục ngàn dễ ợt. Không sợ ai ăn hiếp, bóc lột.

– Mèn ơi! Thằng Báu nói. Cái nghề gì mà nhiều tiền qúa vậy chị?

– Đi khách với mấy bà lớn, giàu có, quyền thế

– Đi khách? Em nghe chuyện đớ là của mấy cô gái. Chớ em là đàn ông con trai. Làm sao mà…

– Ậy cái vụ đó là tụi nó đi khách với đàn ông thanh niên. Còn mình, là nhảy dù với mấy bà đã có chồng, muốn ngoại tình.

Thằng Báu suy nghĩ một lát rồi hỏi :

– Có chắc ăn không chị, chớ nói thiệt, nghề lơ xe đò, tuy cực, lương 1,200 một tháng, mánh mung kiếm thên vài ba trăm. Cũng đủ sống. Nhưng nó vui một cái là nhiều khi gặp mấy bà buôn thúng bán gánh, túng qúa, cũng dụ khị, cho em chơi miễn phí, mà còn được bao ăn hú tiếu, bánh bao đều đều.

– Vậy mà cũng ham. Chị bảo đảm : mỗi tháng em không kiếm được năm chục ngàn một tháng. Dư em ăn, thiếu chị bù.

Thằng Báu mắt sáng như sao. Hắn mơ đến ngày sẽ dành dụm được khá tiền, mua riêng chiếc xe đò chạy đường lục tỉnh, không phải làm lơ cho ai. Sướng biết mấy. Nó cầm tay chị Lâm “ừ” liền.

Nhưng chị Lâm muốn chắc ăn nên nói :

– Cái gì cũng vậy. Tuyển thợ là phải biết ngón nghề. Chị muốn thấy qua tài nghệ của em. Nếu chưa rành, chị sẽ chỉ thêm cho.

– Chị muốn bao giờ?

– Liền tối bữa nay. Được không? Làm cho sốt dẻo…

– Chuyện nhỏ ! Mà mình gặp nhau ở đâu?

Lát xe tới bến, em đi với chị kiếm cái gì ăn cho no bụng. Hai chị em mình tìm một phòng ngủ, chịu không?

– Chuyện nhỏ. Để em nói với anh tài một tiếng rồi tụi mình đi.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x