Phần 24
Từ lúc mẹ về ngoại tới giờ tôi không biết là bao nhiêu ngày… tôi cũng không sao hiểu được mẹ lại bỏ thằng con ngoan của mình như thế. Dạo này tôi cũng thỉnh thoảng nt cho mẹ tôi… nhưng dường như mẹ tôi quá bận vừa chăm sóc ngoại vừa làm ăn, vừa lo xây lại nhà cho ngoại nên mẹ tôi nói chuyện rất ít. Hầu như tôi hiếm khi nói chuyện giới tính với mẹ. Mẹ cũng ít nói bậy hơn. Tuy hơi buồn nhưng tôi cố đợi mẹ tôi về. Mỗi đêm như vậy thiếu thốn tôi chỉ biết thủ dâm. Lâu lâu nhìn mông chị Thư và con lớp trưởng cho đỡ nứng. Giờ thằng Nam nó lại mai mắn hơn tôi. Nó bước đầu đã xơi gần xong mẹ ruột của nó. Còn tôi vẫn dậm chân tại chỗ. Mẹ tôi cứ lúc nắng lúc mưa. Tán tỉnh kiểu đó khổ thiêt. Khi thì nói đang thủ dâm. Khi thì nói chỉ giả bộ cho tôi vui, với lại ở xa nên khó. Thế là không chịu được nữa tôi quyết định về thăm mẹ tôi dưới quê ngoại.
Thằng Vinh nó cũng về cùng đường nên tôi bắt xe về chung. Tôi không nói với mẹ bởi mẹ sẽ không cho. Âm thầm giao quán cho chị Thư. Còn laptop tôi đưa cho con Hằng giữ. Thật ra tôi nói là trong đó toàn clip dạy đàn. Nhưng tên thư mục là vậy, nhưng ở trỏng toàn phim người lớn. Một mặt tôi muốn con Hằng nứng tợn… và tranh thủ cha mẹ nó đi du lịch nt tán tỉnh. Thăm mẹ xong tôi về địt nó cũng không chừng. Tôi nói là về hai ngày rồi trở lên học. Nhưng chắc xin thêm để tiếp cận mẹ tôi. Biết có ngoại sẽ rất khó làm gì nhưng tôi sẽ cố.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://truyen321.info/nhung-nguoi-me.html
Đoạn đường cũng khá là xa. Tôi và thằng Vinh chia tay nhau ở ngã ba… tôi tiếp tục bắt xe đi về nhà ngoại. Vinh nó cũng về nhà nghe nói bà chị nó học đại học cũng về sum họp gia đình.
Ngồi xe tôi nhớ mẹ da diết. Nhớ mùi thơm cử chỉ của mẹ. Không biết xa mẹ, mẹ có đẹp như còn trên thành phố không nữa. Tình mẫu tử thiêng liêng. Tôi tự hào vì có người mẹ đẹp và khôn ngoan như thế. Giờ gặp mẹ tôi sẽ ôm hun mẹ. Chắc mẹ cũng nhớ tôi lắm nên sẽ không la tôi khi tôi về đột ngột như thế.
Xe dừng ở đầu xã. Cảnh đồng lúa chín vàng cò bay thẳng cánh làm tôi quên đi không khí ồn ào náo nhiệt trên thành thị. Vừa chiêm ngưỡng cảnh quê. Tôi vừa lấy điện thoại ra dt cho mẹ. Để mẹ chở tôi về nhà ngoại. Bởi từ đầu lộ vô nhà là con đường rất nhỏ.
– Alo mẹ hả?
– Mẹ nè… gì mà gọi mẹ sáng sớm vậy… hôm nay nghỉ học sao không nướng!
– Nướng gì nổi? Nhớ mẹ quá rồi, đố mẹ con đang ở đâu?
– Thì giờ này mày đang trên giường nướng chứ đâu.
Tôi cười: Sai oy, con đang ở đầu lộ vô nhà ngoại nè, mẹ ra rước con đi. Con quên đường mất tiêu rồi.
– Trời đất, thằng quỷ định giỡn với mẹ hả, thiệt không dạ!?
– Thiệt sao không thiệt, mẹ ra lẹ đi. Con mỏi chân quá nè.
– Trời ơi à, sao con gan quá vậy?
– Thì người ta nhớ mẹ, mẹ không về, con phải thăm mẹ con chứ! Lỡ ai bắt cóc vệ nữ của con rồi sao?
– Giờ này còn nịnh hả thằng quỷ. Làm lo không à. Ở đó đi. Mẹ ra liền.
Tôi mừng rồi nói: Nhanh nhanh nhe mẹ yêu.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://truyen321.info/nhung-nguoi-me.html
Đợi một lát thì thấy chiếc xe của mẹ chạy gần tới tôi.
Nắng noi sao con không đội nón.
– Hihi. Nhớ mẹ quá con quên đội luôn.
– Trưa nóng nực mà còn lẻo mép, lên xe nhanh mẹ chở về.
Ôi nhớ mẹ quá. Ngồi sau xe mà tôi chỉ muốn ôm mẹ cho bớt nhớ. Rồi lâu lâu còn để ý thân hình của mẹ. Phải công nhận mẹ giữ dáng thiệt. Nhìn không khác xíu nào mà còn mặn mòi hơn trước. Tóc mẹ phởn phất trong gió mùi thơm chịu không nổi. Tôi xà đầu vào lưng mẹ. Hai bên là hai bờ ruộng gió mát lồng lộng. Mẹ lay tôi dậy.
– Con ngủ quên hả Long. Nguy hiểm đó. Sắp tới rồi.
– Con đâu có ngủ đâu mẹ, ngồi xe con mỏi cổ quá. Cho con mượn cái lưng mẹ xíu nha!
– Ráng đi, về nhà Ngoại rồi lên đi văng ngủ nha con. Nhớ mẹ lắm hả?
– Mẹ còn nói. Mẹ bỏ con trai quý tử mẹ ở căn nhà một mình. Con ghiền hơi mẹ lắm.
– Lớn thiếu niên rồi còn ghiền mẹ. Hư quá.
Két… tới nhà rồi.
– Đường vào nhà Ngoại công nhận lạ thiệt, con không nhớ ra luôn mẹ!
– Thôi đi dô tắm rửa soạn đồ đạc rồi ra ăn cơm.
– Mẹ cho con ôm mẹ cái đi, nhớ mẹ ghê!
– Ôi thôi khỏi đi, mình mẩy ông dơ hầy hà. Đi ngay!
– Mà nhà tắm ở đâu mẹ?
– Phía bên sau hè á.
Tôi vào nhà thưa ngoại. Ngoại tôi già đi và yếu đi nhiều. Tôi ôm ngoại cho ngoại hỏi thăm rồi soạn quần áo đi tắm. Loay hoay một hồi mới thấy cái nhà tắm. Ôi trời ơi cái nhà tắm không có cửa. Quái quỷ chuyện gì không biết!
– Mẹ ơi!
– Sao Con – mẹ tôi đang dưới bếp nghe tôi gọi trả lời.
– Cái nhà tắm không có cửa sao con tắm ạ!?
Mẹ tôi nhanh nhảu bước ra nhìn tôi, trên tay mẹ còn cầm hai dĩa thịt kho.
– Con lấy tấm đệm che đỡ đi Long, thợ chưa làm cách cửa kịp, dạo này mưa quá mà nhà tắm bà ngoại sửa lại. Để nhà tắm cũ sao mà tắm rửa gì được.
– Dạ. Tội nghiệp mẹ và ngoại, điều kiện khó khăn, con ở Thành Phố điều kiện sống tốt mà còn khiến mẹ lo.
– Lo tắm lẹ đi ông, rồi ăn cơm nữa. Không thôi tắm trễ bệnh đó con.
– Dạ tuân lệnh mẹ.
Vào nhà tắm. Tôi lấy tắm đệm ga kế bên kéo qua làm cánh cửa tạm. Rồi tuột quần áo xuống. Vặn nước xả tắm ào ào, công nhận nước miền quê nó mát dễ sợ nghen, nhìn tắm đệm cũng không kín mấy nhưng nhà có ba người nên tôi không e ngại. Con cu bự của tôi nó teo héo vì nước. Tôi dò dò đầu cu rồi nghĩ tới mẹ tôi. Thân hình của mẹ tôi nữa. Hai cặp đùi, cặp mông, rồi thứ ngự trị của mẹ tôi. Cu tôi bắt đầu cứng hơn. Nó chĩa về phía cái lu đựng nước. Rồi tôi phát hiện cái nhà tắm không có cửa mà chưa có bóng đèn nữa. Phát chán gì đâu luôn á.
Tự nhiên ý nghĩ đen tối tôi phát lên. Nhà tắm không có cửa mình coi lén mẹ mình tắm được không ta. Nhưng thế nào mẹ cũng tắm ban đêm. Haizz. Khó quá. Thôi tùy cơ ứng biến. Chưa xong ý định dâm dục tuổi mới lớn thì mẹ và bà ngoại tôi réo!
– LONG ƠI! Lẹ lên, tắm lâu dữ vậy!
– Dạ con ra liền.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://truyen321.info/nhung-nguoi-me.html
Từ khi thấy cái nhà tắm có sơ hở không có cửa và không có đèn, tôi về giường suy nghĩ tìm cách nhìn lén mẹ tôi. Nằm trằn trọc không biết làm sao.
Tôi thực sự đã bị mẹ tôi chinh phục, hai chân mẹ tôi thon dài, người mẹ chuẩn từng cm ra dáng quý bà kinh doanh. Ở cái tuổi một con trông mòn con mắt. Càng nhìn càng khát khao và thèm thuồng. Nằm suy nghĩ dưới thời tiết dưới quê dịu mát. Giờ này cũng 7h tối rồi. Tôi bật dậy đi xuống bếp. Thấy mẹ tôi đang phơi đồ.
– Mẹ con đây, mẹ đang làm gì vậy?
– Đang phơi mấy bộ đồ, tối phơi sương cho sáng mau khô, mới ngủ dậy hả ông tướng, ngủ lại sức mai mẹ dẫn đi qua mấy dì cậu. Lâu quá không gặp chắc họ nhớ con lắm!
– Dạ! À mẹ ơi, mẹ về đây rồi công việc làm ăn mẹ bỏ hả, còn cái quán cafe nữa!?
– Quán cafe có nhân viên lo rồi, mà mẹ cũng không ở đây lâu, đợi ngoại khỏe và nhà cửa sửa lại xong hai mẹ con mình về trển cho con chuyên tâm việc học hành nữa.
– Mẹ con suy nghĩ là số một, con không có mẹ là không có học được đâu!
– Bớt nịnh đi! Tuổi con là tuổi ham chơi và hay bị tác động bởi điều xấu. Mẹ mà không quản thúc con sẽ hư!
Tôi nhìn xuống đùi mẹ, mẹ đẹp quá, hôm nay diện cái quần nhung ngắn trên đầu gối một tí, hai cái chân trắng phao, cái mông mẹ căng làm nổi lên đường viền của quần lót, nhìn khiêu gợi dâm vô cùng.
– Con thấy mẹ nói vậy, chứ mẹ làm còn hư rồi đó, không biết có ai nhắn tin bậy bả cho con hồi hổm còn nói tục nữa!
– Ai vậy mẹ không nhớ! Thằng ranh con này đi vào phòng mẹ lấy dùm mẹ cây móc đi con.
Rồi thấy mẹ ngượng ngùng. Phía dưới cặp ngực. Mẹ nhấp nhô khi mẹ khum xuống. Ước gì tôi được say đắm trên cái khe vàng đó. Mẹ đẹp quá.
– Dạ để con lấy.
Tôi nhanh chân đi vào phòng mẹ. Trên giường có một chiếc vali trong đó toàn đồ trang sức rồi quần áo của mẹ, tôi lấy móc rồi ra đưa cho mẹ rồi tôi ghẹo mẹ.
– Phòng mẹ đồ nhiều thiệt, con còn thấy cả đồ của mẹ luôn.
– Ủa mẹ nhớ mẹ cất ngăn nắp lắm mà! Nói chứ 7h tối rồi. Xuống bếp hâm nồi cháo gà ăn đi ông tướng của tôi. Ở đây nói bậy bạ quài.
Tôi cười. Rồi mẹ nhìn xuống quần tôi. Tôi cố tình mặc quần tà lỏn không quần trong. Đương nhiên là mẹ tôi thấy.
– Lớn rồi mà như con nít, quần trong đâu sao không bận vào lỡ nhà có khách rồi sao ông!?
– Thì cho họ coi luôn mẹ! Con của mẹ đẹp mà. Nói chứ cu con nó nhớ mẹ, để nó như vầy nó dễ thấy mẹ hơn.
Mẹ đỏ mặt nhưng mẹ lại không la.
– Trời đất ai dạy con bậy bạ vậy, ở đây có bà ngoại đó…
– Thì tại mẹ chứ ai nữa.
– Thôi đi ăn nhanh đi. Chứ mẹ phơi đồ xong là mẹ đánh con đó.
Tôi cười rồi rời bước nhưng tôi ngoái lại.
– À mẹ, tôi mẹ tắm không có đèn nhớ kêu con cầm đèn cho mẹ nha. Chứ hồi nãy con tắm con thấy có con rắn to đùng trên kẹt vách á mẹ.
Mẹ tôi sửng sốt.
– Ê mẹ sợ lắm luôn đó Long, con đừng có giỡn kiểu đó nha. Mẹ sợ thật đó.
– Mẹ sợ thì tắm kêu con đi theo chừng mẹ. Chứ hồi nãy nó bò đi mất tiêu. Con sợ tối nó lại về.
– Trời sao mẹ tắm đó giờ mẹ không thấy!
– Nó xuất hiện bất thình lình mà. Mẹ không thấy không có nghĩa là nó k ở đó. Con thương mẹ con gạt mẹ làm gì?
– Trời đất, thôi tối nay mẹ không tắm đâu. Mẹ tắm mà có ai mẹ không tắm được đâu. Giờ thêm vụ con rắn nữa. Mẹ sợ quá Long ơi.
– Con không biết nhưng mẹ ở dơ được mấy ngày để con đi theo chừng. Mẹ ngại gì, hai mẹ con mà. Không lẽ mẹ con mẹ sợ con tung cửa đi vào.
– Con có gan làm thế sao. Tại mẹ không quen. Thôi đi ăn đi ông. Nhát tôi quài.
– Con nói thiệt con không có nhát. Tối tắm kêu con nha mẹ. Trời tối không có đèn con sợ nó làm hại mẹ lắm.
– Thui đi ăn cháo đi. Nhắc nó quài thằng tướng này.
Tôi cười khanh khách khoái chí rồi chạy đi hâm cháo.
Tôi và bà ngoại cùng ăn cháo ngon lành trong căn nhà dưới quê ấm áp.
… Bạn đang đọc truyện Những người mẹ tại nguồn: https://truyen321.info/nhung-nguoi-me.html
Mẹ tôi cầm bộ đồ bộ trên tay. Đi ra nhà tắm. Trời cũng khoảng chập tối khi mọi người đã ăn cơm xong. Tôi lúc này đang trèo trên cây nhãn của bà ngoại. Tôi hái ăn. Thấy mẹ đi tắm tôi nhảy tọt xuống.
– Mẹ đi tắm à mẹ!
Mẹ tôi ngoái lại nhìn tôi.
– Ừa. Trời tối rồi con còn leo trèo ở đó làm gì. Mẹ tắm xong rồi tới con đó. Thằng này. Lớn rồi mà không biết lo gì hết trơn.
Tôi nghe mẹ nói chợt phì cười.
– Mẹ, trời tối như mực con mà dám tắm mấy lạ đó. Có môn mẹ rọi đèn cho con đi.
Mẹ tôi lại lườm tôi.
– Con không tắm thì con ở dơ đi. Đày mẹ vừa vừa thôi. Ủa mà Long. Con rắn con nói có thiệt không đó.
– Thật mà. Con không dám gạt mẹ đâu. Hay là con lấy đèn đứng trông mẹ tắm. Xíu xong mẹ coi lại giúp con.
Mẹ tôi khựng lại.
Con nói cũng đúng. Dạo này trời tối sớm. Ở dưới quê nhiều con này con kia mẹ rất sợ. Thôi con đứng ở ngoài nhà tắm giúp mẹ. Có gì mẹ la lên.
Tôi cười thầm trong lòng vì đạt được ý nguyện. Rồi đi theo mẹ. Mẹ tôi cầm đèn vào bên trong. Cái nhà tắm chưa làm xong cửa. Chỉ để tạm miếng cao su trắng. Khiến bóng mẹ cứ nhấp nhô làm bên ngoài tôi cũng tưởng tượng theo. Cái bóng đen tô thêm đường cong trên cơ thể mẹ. Mẹ lột sạch đồ ra. Mẹ cởi luôn cái quần. Rồi tôi thấy cái bóng mẹ kỳ cọ khắp người. Mẹ xối nước lên thân người nảy nở của mẹ. Tôi thấy thấp thoáng nhưng cu tôi đã dựng cả lên. Một cảm giác thật sai trái.
Rồi mẹ lại tạt nước ào ào. Mẹ mơn trớn khắp người. Khắp da thịt của mẹ. Ước gì bây giờ cánh cửa kia sập xuống. Để tôi được thấy thân hình của mẹ tôi hấp dẫn như thế nào. Nhưng mơ ước vụt tắt vì mẹ đã tắm xong. Mở cửa ra thấy tôi đang đứng. Mẹ nói.
– Có thấy con rắn nào đâu con. Ranh con. Dám nói láo mẹ à.
– Bộ mẹ nghĩ con rắn nó canh mẹ tắm rồi thò ra à. Nó là loài ẩn nắp. Không dễ mà gặp nó nhiều lần.
Mẹ cười lấy tay dùng khăn lau tóc.
– Thôi tới con đó vào tắm đi. Trời lạnh con sẽ bị cảm đó.
Tôi đã chuẩn bị sẵn đồ đạc giờ chỉ có việc vào mà xả đi cái hè nóng bức. Ở dưới quê công nhận tắm mát thật.
Tôi mở cửa tạm vào trong. Tôi xối nước lên người. Quả thật mát lạnh. Nếu mà để chút xíu nữa chắc sẽ lạnh ngắt. Mẹ thì đứng ở ngoài canh chừng tôi. Đang mải mê tắm. Tôi ngó xuống thấy quần đùi của mẹ trong thau đồ ngoài ra con chiếc áo của mẹ. Đang cơn hứng tình tôi cầm lên hửi hửi. Tôi thấy mình thật là biến thái. Mùi nước hoa của mẹ thơm lừng khiến cu tôi cứng ngắc. Thật tội lỗi. Tôi bèn cầm quần đùi của mẹ bao trọn lấy đầu cu sục lấy sục để. Cơn sướng mới đó mà đã lên tột đỉnh. Chợt tôi nghe tiếng rột rẹt. Trong vách lá nhà tắm có cái đuôi nhỏ chìa ra. Má ơi. Trò mình bịa mà lại có thật. Ôi con rắn. Ôi má ôi…
Tôi hét lên.
– Mẹ ơi mẹ ơi rắn… mẹ ơi… mẹ…
Mẹ tôi bên ngoài tỏ vẻ bình thường tại tưởng tôi gạt mẹ hay sao á…
Bấn quá tôi dùng sức mình đáp cửa xé hết một phần cao su.
Mẹ tôi thấy vậy nghĩ là thật chạy lại với tôi.
– Đâu con… đâu Long. Mẹ có cây nè.
Tôi nhăn mặt nhìn mẹ.
– Trời ơi mẹ ơi con rắn bự thật mà nó chạy mất rồi con sợ thật sự đó, mẹ thấy mặt con xanh như lá chuối rồi nè.
– Mẹ tin mẹ tin. Mà nó đi rồi là ổn rồi. Không sao không sao đâu.
Rồi chợt mẹ tôi nhìn thấy tay tôi đang cầm quần đùi của mẹ vừa mới mặc. Và con cu của tôi thì nó vẫn cương cứng như khúc củi.
Tôi định hình lại thì mẹ đã phát hiện trò biến thái của tôi.
– Nè… sao con lại lấy quần của mẹ… rồi thằng nhỏ của con nó cương cứng thế kia.
– Ôi cái thằng biến thái… mặc quần vô để cảm bây giờ.
Tôi bất giác nhận ra chuyện đã rồi nhưng ngạc nhiên vì mẹ không la tôi.
– Dạ dạ. Con thấy nó chui trong thau quần dơ nên con lấy quần mẹ lên đó.
Mẹ lườm tôi.
– Thế sao thằng nhỏ con lại cương cứng. Nhanh đi vào nhà.
– Dạ mẹ.
Tối hôm đó. Tôi nằm trên giường một mình. Còn mẹ thì sau bếp với bà ngoại. Tầm khoảng 9h tối mẹ mấy lên ngồi với tôi.
Tôi nằm nhìn mẹ. Mẹ mặc áo thun tay ngắn với quần đùi thun màu xám. Chân mẹ trắng. Hương thơm của mẹ lại làm tôi không chịu nổi.
Tôi thỏ thẻ với mẹ:
– Mẹ. Chuyện hồi chiều mẹ không tin con à.
Mẹ nhìn tôi:
– Đương nhiên là tôi không tin rồi. Sao con lại lấy quần mẹ chi? Trả lời cho mẹ.
Tôi suy nghĩ kỹ rồi tôi khai thật. Tôi biết mẹ rất thương tôi. Nếu khai thật mẹ sẽ giúp tôi thì sao. Trong mắt mẹ. Tôi là báu vật của bả.
– Thì mẹ hứa là đừng đánh con con sẽ nói.
– Hứa… rồi nói coi. Lấy đồ dơ của mẹ làm gì?
– Không hiểu sao dạo gần đây con thấy khó chịu. Đặc biệt là con cu của con. Mỗi khi con thấy con gái. Thì cu con lại to lên. Nó nở ra. Rồi con coi phim người lớn để giải tỏa lúc không có mẹ ở nhà. Con không tập trung được. Rồi nãy vào nhà tắm con lấy quần mẹ để giải tỏa á mẹ, mẹ giúp con đi mẹ. Không con sẽ biến thái mất.
Rồi mẹ ký đầu tôi.
– Mẹ nói con không coi quài mấy cái phim người lớn đó nữa. Hơn nữa tuổi con đã dậy thì. Tò mò rất cao. Mấy bữa nay mẹ nhắn tin với con mẹ thấy con rất ham muốn.
– Thì ra hổm giờ mẹ nhắn tin là để thử con à. Con thấy mẹ nói tục mà con sướng lắm.
– Mẹ làm thế cho con giải tỏa thôi. Sau này mẹ sẽ không như vậy nữa. Con sẽ hư mất.
– Mẹ mà không giúp con thì ai giúp con đây. Giờ mẹ ngừng lại là con quỷ trong con càng dâng trào đó. Mẹ. Con thích mẹ nói tục. Lúc mẹ cầm cu con.
Mẹ đỏ mặt:
– Mẹ thấy hối hận quá. Tưởng giúp con cho con quay lại việc học cho tốt. Không ngờ lại làm con tát tệ.
– Mẹ giúp con. Con đâu có tát tệ. Tại vắng mẹ mấy như vậy. Tuổi con mẹ phải hướng dẫn con mấy được.
– Cu con nhớ mẹ lắm. Nhớ lắm.
Nhõng nhẽo xong tôi lấy tay mẹ đặt lên đáy quần tôi. Cu tôi cứng lên đã từ nãy giờ.
– Mới có chút xíu mà to dữ vậy nè!
– Thì của con giống ba mà. Mẹ sờ nó đi. Cu con nhớ mẹ lắm…
– Cha con mày đều hư như nhau.
Rồi mẹ xoa quần đùi tôi. Xoa tới xoa lui.
Tôi chịu không nổi. Cởi luôn cái quần ra. Con cặc tôi chĩa lên. Tôi nắm tay mẹ di chuyển xung quanh tới lui. Tay mẹ bắt đầu chiều ý tôi. Chà qua chà lại. Lên xuống.
– Bà ngoại ngủ rồi. Hay mẹ giúp con đi mẹ. Con năn nỉ mẹ đó. Lâu lắm rồi không được tay mẹ sờ. Thằng nhỏ của con nhớ mẹ lắm.
– Nhưng mà sau này không có nói bậy với hạn chế lại biết chưa!
– Dạ. Nhanh đi mẹ. Cu con chịu hết nổi rồi.
Tôi thấy mẹ im lặng rồi tay tôi tiếp tục cầm tay mẹ xoa cho tôi. Tay mẹ tôi bắt đầu mơn trớn khắp vùng háng làm tôi kích thích không chịu được. Tôi thò thẻ.
– Mẹ bóp trứng dái của con đi. Sục cặc cho con sướng đi mẹ. Con nhớ mẹ lắm.
Nghe tôi nói mẹ vẫn không trả lời. Mẹ ngồi sát tôi hơn. Tay mẹ xoa lên xoa xuống hai hòn dái to tròn của tôi rồi sau đó men lên đầu cặc. Sau đó lại trở xuống. Sướng quá tôi rên lớn.
– Sướng quá mẹ… sướng con cặc quá mẹ ơi… mẹ làm con sướng chết mất…
Nghe tôi rên. Mẹ sục càng nhanh càng hăng hơn. Đầu cặc tôi giờ to như khúc củi nằm trong tay thơm tho của mẹ.
– Sướng quá mẹ ơi… con sướng lắm… mẹ sục cặc con sướng không chịu nổi…
– Đừng có rên lớn. Bà ngoại thức bây giờ.
– Chứ mẹ làm vậy ai mà chịu nổi. Mẹ là nhất. – Sục nữa đi mẹ. Suc cho con sướng đi mẹ. Con yêu mẹ.
– Ra chưa. Ra nhanh cho tôi còn đi ngủ. Đúng là của nợ mà.
– Hay là mẹ nút của con đi mẹ. Nút cu con đi.
Mẹ tôi nhăn mặt.
– Ở đây có bà ngoại. Muốn chết hả? Ra lẹ đi thằng quỷ.
– Ai biết. Thấy mẹ nhắn tin mẹ muốn nút của con.
Mẹ nói nhỏ:
– Tôi nói để mấy người giải tỏa thôi.
Tôi thất vọng. Sau đó tôi ngồi dậy. Chĩa con cặc về hướng mẹ tôi. Tôi quỳ gối trên giường. Mẹ cũng đổi tư thế.
– Nè cặc con nè… con cặc con nè… mẹ tuốt cặc cho con sướng đi mẹ.
Mẹ nghe thấy thế càng làm mạnh hơn. Dùi cui của tôi nở to như cái cột đình.
– Ra chưa… ra nhanh đi con. Nhanh đi mẹ mỏi tay lắm.
Mẹ hối thúc tôi.
Tôi hẩy hẩy lên vài cái rồi xuất tinh ồ ạt.
– Mẹ ơi con xuất… con ra…
Mẹ la lên.
– Ra xuống đất đi. Coi chừng trúng mẹ.
Tôi sợ ra trúng mẹ rồi mẹ lại giận tôi không làm cho tôi nữa. Nên tôi vâng lời mẹ.
– Ra… ra… á… sướng…
Một lát sau. Cu tôi nó nhỏ lại. Tôi nói với mẹ.
– Mẹ con cảm ơn mẹ… thằng nhỏ của con biết ơn mẹ lắm.
– Đi rửa rấy đi con. Thằng con tôi nó biến thái rồi.
Tôi cười rồi cầm tay mẹ.
– Ai kêu mẹ con đẹp quá làm gì?
– Con hổ là mẹ đánh chết con đấy mình là mẹ con mà thẳng quỷ!
– Thì mẹ đẹp con khen mà hổn gì?
– Rồi bây giờ mày đi lẹ hôn?
– Dạ tuân lệnh mẫu hậu.
– Thằng con trời đánh.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x