Phần 18
Và ngày thứ ba đến hắn lại cùng nữ thần nhiều người mê đi kiếm linh thảo tiếp nhưng trên đường đi thì lại nghe thấy tiếng đánh nhau. Thấy vậy cả hai liền đi chậm nói khẽ gần lại nơi có tiếng đánh nhau ấy. Kim Phượng khi nhìn vào thì nàng thấy có hai người đang giao thủ là một trai và một gái và nàng nhận ra ngay người con gái kia là ai. Nàng ta cùng khoa huyền lực với nàng, nàng với nàng ta là một trong 2 đại mỹ nhân của học viện có số lượng người theo đuổi không hề thua kém nhau. Và nàng ta tên Ngọc Lan.

Và người con trai kia là tên theo đuổi Ngọc Lan nhiều lần. Kim Phượng nhìn với ánh mắt ngạc nhiên vì không biết mà bây giờ cả hai lại trở mặt với nhau hay chẳng lẽ tên kia định làm gì Ngọc Lan chẳng?

– Cô nghĩ gì đấy? Chẳng nhẽ nhìn một nam, một nữ đánh nhau nảy sinh ra suy nghĩ bậy bạ à?

– Cái… tên này đoán được suy nghĩ của mình sao? – Nàng nghĩ thầm mà đỏ mặt.

– Ta làm gì có chứ.

– Ta đùa thôi, cô nhìn xa hơn một chút kia là cây linh thảo có lẽ đạt đến tam cấp đấy.

– Tam tam cấp. Tại sao khi chúng ta lấy cây linh thảo nhị cấp đã bị hai yêu thú nhất cấp tấn công mà kia là tam cấp lại không hề có?

– Ta cũng không rõ nhưng nếu cứ tàn sát nhau vì linh thảo thì yêu thú nó chưa cần lộ diện những người tham lam như vậy sẽ chết hết.

– Cũng đúng, chúng ta có cần can không?

– Nếu chúng ta nhảy ra can nhỡ họ nghĩ chúng ta cũng có ý định cướp không phải chết oan sao?

– Thế bây giờ làm sao?

– Nhìn theo ánh mắt của cô thì hình như có vẻ có giao tình thân thiết với cô gái kia hả?

– Không, chẳng qua ở học viện có chút quen biết và nàng ta cũng nhiều lần đuổi hộ mấy tên nam nhân xung quanh nên có chút không nỡ nhìn nàng ta bị tên kia không giết cũng làm gì đấy.

– Không giết cũng làm gì đấy là sao?

– Vì nàng ta tên là Ngọc Lan cũng là một người được nhiều con trai theo đuổi trong học viện và tên kia là một trong số đó, nếu hắn đánh bại được nàng thì ta nghĩ chẳng may hắn nảy sinh ý xấu…

– À ý cô là ta với cô cùng ra cứu nàng ta sao?

– Ta đích thực có chủ ý vậy.

– Vậy cô không sợ sau khi ta cứu cô ta liền muốn cô ta lấy thân báo đáp sao?

– Không, ta nghĩ ngươi sẽ không như tên kia đâu.

– Ý cô là ta đúng là một nam tử đại trượng phu tốt đúng không?

– Đâu có a.

– Ta có cách giúp rồi.

Và từ trong tay nải hắn có một xác yêu xà mà hắn chôm lần trước định làm rắn nướng cơ mà chưa kịp nay lại có cơ hội dùng. Hắn truyền hồn lực vào trong người rắn và thử điều khiển thì nó lại nhanh nhẹn như lúc chưa bị giết vậy làm cho cả Kim Phượng cũng ngạc nhiên mà há hốc mồm.

Nàng biết đây là con rắn mà hắn giết đầu tiên khi giao đấu chứ không phải con rắn hắn giết lúc cứu nàng vì con rắn này đầu vẫn còn nguyên và chỉ có một đường thẳng là thủng dài từ đầu đến hết mình rắn. Nàng cũng không biết làm sao hắn lại làm được vậy? Đang định hỏi thì hắn truyền hồn lực vào xác rắn làm những vết thương ấy liền lại. Nàng cũng hiểu vết thương đấy là do hồn kỹ gây ra nên hắn mới có thể truyền hồn lực làm lành lại nhưng mà khác ở chỗ khi lành lại rắn không những không sống lại mà quyển điều khiển cơ thể nó toàn bộ thuộc về Quân Huyền.

Và rồi khi lần nữa đôi nam nữ kia giao thủ, hắn nhanh chóng dùng hồn lực điều khiển con rắn này bò gần lại chỗ linh thảo. Nhưng khi gần đến chỗ Linh thảo thì đột nhiên hắn lại mất dần quyền điều khiển xác yêu xà.

– Thế này là sao? Lag à? – Hắn ngạc nhiên rồi hỏi thầm.

Nhưng câu hỏi của hắn chưa kịp có câu trả lời thì hồn lực hắn dùng trên người xà yêu bị hút hết sạch và khi hồn lực bị hút hết sạch, xác xà yêu cũng bị hút vào cây linh thảo ấy. Trong chốc lát biến mất.

– Cái gì? – Cả Quân Huyền, Kim Phượng hay hai người đang giao thủ chú ý đến đều kêu lên.

– Yêu thú bảo vệ linh thảo bị linh thảo ăn? – Đôi nam nữ kia hỏi thầm.

Còn Quân Huyền với Kim Phượng cũng tò mò và có cùng câu hỏi nhưng lại theo hướng khác:

– Vì sao yêu thú của ta/Quân Huyền lại bị linh thảo ăn?

Tự nhiên có tiếng cười man rợ vang lên cùng câu nói:

– Yêu thú bảo vệ tự chết Linh thảo này thuộc về ta? Và sau khi ta có linh thảo đột phá rồi thì cô cũng thuộc về ta thôi Ngọc Lan. – Hắn nói xong liền liếm mép nước bọt có chút tứa ra trong cực ghê tởm.

– Hừ, ở học viện theo đuôi ta bị ta từ chối, nay vào đây liền dở thói đồi bại này. Đây là bản chất thật của ngươi sao Lâm Phương?

– Haha ta đúng là thế đấy, xã hội này có tiền, có quyền có sức mạnh có tất cả cô hiểu rồi chứ?

– Ngươi… – nhưng nàng chưa nói xong thì Quân Huyền hắn nhanh chóng lao ra ôm lấy nàng nằm xuống.

Nàng nhanh chóng phản ứng, biết người vừa lao tới ôm mình là một người con trai. Nàng nghĩ đây là một tên háo sắc có ý định ôm nàng, nên nàng định quay ra chửi nhưng từ tay hắn ôm nàng lại tạo thành một cái thuẫn cản một đòn đánh từ tua của linh thảo rồi tan biến. Và nàng còn tận mắt chứng kiến cảnh Lâm Phương khi vừa nói xong câu nói kia không lâu thì bị một dây tua dài từ Linh thảo quấn và kéo vào. Linh thảo đang từ cây nhỏ lại hóa ta ra và nó há miệng cắn nuốt Lâm Phương trong chốc lát.

– Phù phù nguy hiểm quá, không phải tiểu gia ta nhanh chân nhanh tay thì cô chết rồi.

Ngọc Lan vừa quay lại nhìn hắn thì hắn nhanh chóng nói.

– Cảm ơn. – Dù nàng vốn định chửi hắn cơ nhưng nghe xong câu nói của hắn mới hiểu ra cớ sự.

– Không có gì đâu.

– N… – nàng định nói nhưng tự nhiên hắn lại đỡ nàng ngồi dậy và nhanh chóng bước qua bên tảng đá kia.

– Cô không sao chứ? – Hắn hỏi người sau tảng đá.

– Tưởng ngươi được ôm mỹ nhân liền quên ta chứ. – Nàng hờn dỗi nói.

– Cô ghen sao? – Hắn hỏi lại.

– Ta mà thèm ghen ư. Nhưng cũng cảm ơn người vừa nãy kịp đẩy ra để tránh khỏi xúc tua kia. (Đẩy mỹ nhân này xong ôm mỹ nhân khác lo chẳng ghen. Là thằng ế lâu năm như tui thì tui ôm cả hai nhá.)

– Hề hề. – Hắn cười và rồi đỡ Kim Phượng đến chỗ Ngọc Lan.

– A là muội. – Ngọc Lan vừa nhìn thấy liền kêu lên.

– Muội? Là sao? – Hắn hỏi thầm.

– Tỷ không sao chứ? – Kim Phượng nhanh chóng hỏi.

– Ta không sao đều nhờ vào người con trai bên cạnh cô. Mà ta chưa biết tên ngươi là gì? – Nàng nói xong liền hỏi Quân Huyền.

– À ta tên Quân Huyền.

– Quân Huyền cái tên này từng nghe thoáng qua vài lần, nhưng giờ ta lại không nhớ. – Nàng nghĩ thầm.

– Ta họ Hàn tên Ngọc Lan. Còn cô ấy chắc ngươi biết rồi.

– Oái 1 người họ Liễu, 1 người họ Hàn sao tỷ muội được?

– Cái này từ xưa chúng ta chơi thân từ nhỏ nên nhận làm tỷ muội nhưng do gia đình ta chuyển đi thì không gặp muội ấy nữa. Đến khi lên học viện chúng ta gặp lại nhau và gắn kết tình tỷ muội nên vẫn xưng như vậy. – Ngọc Lan giải thích cho hắn.

– À à.

Cả 3 người vừa gặp nhưng đã như đã quen từ lâu mà nói chuyện một lúc thì lúc ấy từ Linh Thảo mới phát ra tiếng cười và nói man rợ:

– Xác con rắn cộng thêm tên vừa ăn haha gần đủ rồi chỉ cần vài tên nữa ta có thể thoát ra ngoài.

Cả 3 người đang nói chuyện liền dừng lại quay về nơi phát ra tiếng nói ấy là từ cây Linh thảo. Nhưng cây Linh thảo ấy lại lần nữa hóa to mà trên đầu cây linh thảo có hiện một vật tròn như đầu người và tiếng nói phát ra từ đấy.

– Linh Thảo biết nói? Sao có thể? – Kim Phượng và Ngọc Lan đều thốt lên cùng câu hỏi.

– Haha Linh thảo sao bổn tọa từng là ma tôn bị phong ấn vào đây, vì thế nên 3 đứa nhóc các ngươi ta cho lựa chọn hai đứa con gái kia sẽ thành tinh hoa mà ta hấp thụ còn ngươi tên con trai sẽ trở thành xác khi ta sống lại hahaaaaa.

Khi Kim Phượng và Ngọc Lan nghe xong đều nhớ lại quá trình Lâm Phương bị giết chết man rợ mà bây giờ nghĩ lại sắp đến mình đều không hỏi rùng mình. Không những vậy mà từ cây linh thảo nói hắn là ma tôn, nếu đúng vậy hắn thật sự là ma tu nguy hiểm cực độ sao?

Khi hai nàng đang mải nghĩ mà chân có chút run thì tự nhiên có một bóng người bước lên:

– Muốn ta thành xác không hồn cho ngươi? Ngươi nghĩ xa quá rồi đấy.

Và cái bóng ấy là Quân Huyền hắn bước lên trên che chở cho hai nàng và nói.

– Haha tiểu tử ngươi dám mắng ta? Ngươi có tin ngươi sẽ chết ngay không.

– Mắng thì cũng mắng rồi sao rút lại được, chỉ là một cây linh thảo tam cấp thôi mà.

– Haha tam cấp sao? Bị khinh thật rồi, nhớ lúc đó tên khốn kiếp đó phong ấn ta vào một linh thảo thất cấp rồi phát hiện ta có thể hút tinh hoa của nó nên hắn liền cho linh thảo thất cấp ấy hứng chịu chịu tam đợt lôi kiếp biến thành tam cấp như bây giờ, nếu là năm xưa thì tên tiểu bối nhà ngươi còn có cơ hội đứng trước ta sao?

– Haha chỉ là thất cấp, ngươi nghĩ ta chưa từng thấy sao? – Hắn dù vẫn nói vậy nhưng chân bắt đầu run rồi vì uy áp từ phía cây linh thảo kia tỏa ra có chút đè ép hắn.

– Một tên nhãi ranh nhân cấp mà cũng dám nói từng thấy linh thảo thất cấp chọc cười ta sao?

– Nếu ngươi không tin ta lấy cho ngươi xem mở to mắt mà nhìn.

Cả Kim Phượng và Ngọc Lan đã có chút rung động khi có người lại dám dũng cảm đứng lên bảo vệ mình trước kẻ mạnh. Vì ở học viện hai nàng toàn gặp nhưng tên yếu đuối, chỉ biết bám đuôi để tán nàng. Vào đây thấy linh thảo cấp cao, liền muốn cướp và còn muốn hãm hại nàng nhưng tên Quân Huyền này khác, hắn có thể dùng ơn vừa cứu mạng nàng – Ngọc Lan bằng cách dùng linh thảo đổi nhưng hắn lại không như thế thậm chí hắn còn chả màng đến linh thảo mà đứng đây tán nàng với Km Phượng.

Còn Kim Phượng nàng vốn đã có nhiều rung động với Quân Huyền khi hắn hết lần này đến lần khác cứu, giúp nàng. Và khi hắn đứng trước bảo vệ nàng thì nàng lại rung động mãnh liệt hơn nữa. Nàng biết hắn khác với những người con trai kia. Và nàng cũng có một phần suy nghĩ hắn tốt như thế nhưng liệu nàng có dám đứng lên để giành hắn về phía mình hay hắn tốt như vậy nàng thật sự có xứng với hắn không?

Và cả hai nàng đều nghe rõ cuộc nói chuyện của hắn với linh thảo nãy giờ nên khi hắn nói hắn lấy Linh thảo thất cấp ra làm cả hai nàng đều ngạc nhiên mắt nhìn về phía hắn chờ đợi.

Quân Huyền hắn quay về phía sau, tay đưa vào trong tay nải như muốn lấy Linh thảo ra thật, nhưng thằng nghèo kiếp xác như hắn đến tứ cấp còn chưa thấy nói gì thất cấp vậy tại sao hắn lại dám nói và làm vậy?

Vì khi hắn quay ra đằng sau mắt liền ra hiệu với hai nàng, dù hai nàng không hiểu lắm nhưng vẫn gật đầu đồng ý thế là hắn liền cho tay vào tay nải rồi cầm một cây linh thảo cấp thấp ném thẳng về phía cây linh thảo tam cấp kia với tiếng nói:

– Này thất cấp đấy nhá.

Ném xong hắn liền chạy nhanh đến chỗ hai nàng kéo hai nàng chạy càng xa càng tốt nhất định phải thoát khỏi được sự nguy hiểm từ cây linh thảo kia. Vì hắn biết dù lộ cả song tu huyền lực vẫn hồn lực ra vẫn không thể vào đánh lui được người bị phong ấn phía trong linh thảo kia.

Nhưng tiếc rằng kế hoạch không được như mong muốn, dù hắn kéo hai nàng chạy được một đoạn rồi nhưng từ phía xa xa lại có một lực hết truyền đến. Mà lực hút ấy không hề nhẹ, nó hút mạnh đến mức Quân Huyền dùng hồn lực hai nàng dùng huyền lực cản lại cũng không thể và bị kéo lại. Và cả ba đều bị kéo gần vào linh thảo từ linh thảo phát ra tiếng nói nghe đến ghê người:

– Haha dùng trò bịp bợm trẻ con này mà nghĩ thoát khỏi ta được ư?

Quân Huyền hắn biết không thoát được nhưng vẫn ngồi dậy nói:

– Ta mà tìm cách thoát ư? Chỉ là muốn đi lấy linh thảo nhưng ngươi không cho thôi.

– Haha mồm mép nhanh lắm nhãi con. Tiếc là bây giờ cả ba ngươi đều phải chết đến nơi rồi.

– Chết? Có ai làm người mà không phải chết, nhưng có cái chết nhẹ tựa – như lông hồng, có cái chết lại như địa ngục. Mà ta không vào địa ngục thì ai vào đây.

Nói xong hắn liền tụ huyền lực mạnh hết lực của mình lao thẳng vào cây Linh thảo ấy trước sự ngạc nhiên của linh thảo, và hai thiếu nữ.

– Khônggg… – tiếng hét kêu lên trong vô vọng của cả hai người.

– Hay cho một câu nói hùng hồn và lòng dũng cảm này đúng là được đấy tiếc là chỉ là nhân hồn sư thì đủ sao?

Nói xong nhưng xúc tua từ cây lần nữa phóng ra mạnh mẽ lao về phía hắn – Quân Huyền. Những xúc tua này lại mạnh mẽ hơn trước và đặc biệt là nó quét qua tay Quân Huyền thì hồn lực biến thành hỏa long biến mất và huyền lực hắn bí mật tụ cũng vậy. Trên thời không biết từ lúc nào có một xúc tua của linh thảo hắn lao thẳng vào trong giữa mí tâm hắn để chiếm xác. Và cứ như vậy linh thảo dần như cảm nhận được gần như đoạt xá trong liền vào thức hải của Quân Huyền để hoàn thành nốt.

– Ồ thức hải tên tiểu tử này rộng lớn ghê, không tồi nhớ ta năm đó cũng chỉ được hơn thế này một lần. Vậy chọn hắn là thân xác mới cho ta quả không sai haha.

4 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x