Phần 30
– Đệ nhất học viện – Trần Quân Huyền muôn năm.

Đây là một số học viên tung hô trước còn một số học viên chưa tin vào mắt mình thì vẫn hỏi nhau:

– Hắn vậy mà thắng toàn bộ sao?

– Đúng vậy, nếu như thế thì thiên phú nghịch thiên quá rồi.

– Từ bao giờ mà tân sinh bá đạo như vậy?

– Học viện lại xuất hiện một con quái vật rồi.

– Nếu tin đồn này lan ra không biết hắn sẽ nổi tiếng như thế nào nữa?

Câu hỏi không lời liên tục được đưa ra. Còn đối với người ngạc nhiên kèm vui mừng xúc động khi thấy hắn thắng như Vân Lam và bốn nữ tử ở dưới thì khỏi nói rồi. Vân Lam thì trước giờ chưa từng thấy học viện được chiến thắng vậy mà bây giờ lại chiến thắng rồi, hơn nữa do một tân sinh làm nên lịch sử. Còn như bên Tiểu Ly, Thanh Thúy và hai người được gọi là nữ thần kia thì khỏi nói. Mắt chữ A miệng chữ O từ khi hắn chiến thắng liên tục rồi sự ngạc nhiên bao trùm, nhưng kèm chút lo lắng khi hắn thua thế hay có lúc cũng muốn lên cùng hắn giúp học viện giành chiến thắng nhưng lại sợ không đủ sức. Nhưng tất cả giờ chỉ bao trùm trong không khí chiến thắng của toàn học viện.

Học tỷ nào muốn được phi công lái thì nhìn hắn với ánh mắt chằm chằm như muốn biến hắn thành phi công riêng làm một số nam sinh đang vui mừng thì lại nhìn hắn với ánh mắt có chút địch ý nảy lên. Đặc biệt phải nói đến Linh Mộng không biết từ bao giờ nàng đã đến và đứng quan sát trận đấu hay quan sát hắn nhiều hơn thì chưa rõ nhưng nàng nhìn hắn với ánh mắt như muốn bắt về nhà làm của riêng vậy.

Thấy môn phái của mình không phái ai lên dù mình đã ra hiệu Ảnh Sát liền biết môn phái thảm bại rồi. Hắn đành ngậm đắng nuốt cay đứng lên hỏi:

– Bên Âm Hương Môn có ai không đồng ý kết quả này muốn đứng lên khiêu chiến không?

Khi câu hỏi vừa dứt thì Lục Ngôn, Vân Lam và các lão sư đều hiểu Ảnh Sát đang không đồng ý kết quả này muốn đệ tử đứng lên giành chiến thắng. Tất cả lão sư hay viện trưởng hầu như đều căng thẳng vì họ biết nếu có người nào được bồi dưỡng bí mật bên kia đứng dậy thì Quân Huyền hắn đánh liên tục mấy trận liệu đủ sức giữ kết quả không. Bên Âm Hương Môn thì các trưởng lão và Ảnh Sát đang ngồi với tâm trạng mong ngóng nhưng không tất cả chưa có gì xảy ra thì đột nhiên có tiếng nói phát ra từ dưới võ đài:

– Còn ai muốn lên khiêu chiến không? – Phát ra từ đâu ngoài Quân Huyền nữa, hắn hỏi lại thay luôn cả Ảnh Sát làm tất cả đều ngạc nhiên.

Bên học viện thấy thế liền cổ vũ khí thế còn bên Âm Hương môn như đã chấp nhận kết quả. Quân Huyền hắn chỉ chờ điều này rồi nói lên trên nơi Ảnh Sát và các lão sư, trưởng bối đang ngồi.

– Aiz quả nhiên là ta kỳ vọng quá cao rồi. Như ngài thấy đấy không một ai lên nữa ngài có thể tuyên bố kết quả rồi chứ? – Hắn hỏi lại với giọng có chút chế giễu.

Ảnh Sát sau khi nghe xong có chút bực tực bị kìm nén nãy giờ phát lên nhưng hắn biết giết một học viên vừa giành chiến thắng sẽ to chuyện nên lại đành nén lại tiếp và nói:

– Ừm, nếu không ai lên ta sẽ tuyên bố… – nói ngắt quãng để chờ đệ tử của mình nhưng đệ tử thì chẳng thấy lại bị Quân Huyền hắn nói chen vào chế giễu.

– Không có ai đâu, ngài tuyên bố đi.

– Chết tiệt, nhóc con này. – Ảnh Sát chửi thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn điềm tĩnh để tuyên bố chiến thắng.

– Ta xin tuyên bố chiến thắng thuộc về Thiên Hỏa học viện. Mọi năm nhiều người góp sức thì phần thường sẽ đưa về môn phái hay học viện để chia đều nhưng năm nay chỉ có duy nhất một người tự tay giành chiến thẳng nên phần thưởng sẽ được trao tận tay học viên giành chiến thắng – Trần Quân Huyền.

Và cái Quân Huyền mong chờ cũng đến. Các lão sư hay viện trưởng thì lên nhận vinh quang cho học viện còn phần thưởng được trao đến tay hắn gồm: Một bộ võ kỹ huyền cấp, Hồn kỹ huyền cấp, một bảo khí hoàng cấp, và một số đan dược loại nhị cấp và có hai viên tam cấp trong đó.

Hắn nhìn sơ qua phần thưởng thì liền nhanh chóng thu lại: Hồn kỹ, bảo khí và đan dược còn bộ võ kỹ kia hắn để lại rồi nói:

– Bộ võ kỹ này do ta không tu luyện huyền lực nên không dùng ta sẽ để đấu gia ai đấu giá cao hơn sẽ giành được.

Hắn nói vậy ngoài mặt nhưng mà trong lòng thì biết bộ võ kỹ này là Đại Sơn Chưởng – huyền cấp thật nhưng hắn toàn luyện địa cấp nên bộ này bán lấy đan dược để đột phá sẽ tốt cho hắn. Hơn nữa với cả hắn đấu giá ở đây sẽ có hai bên giàu có là học viện và môn phái tham gia thì hắn sẽ được lại nhiều. Còn nếu khi môn phái về hắn bán lại cho học viện sẽ bị ép và bán với giá rất bèn. Còn về phía học viên hay đệ tử nghe xong thì ngạc nhiên khi một bộ võ kỹ lại bị từ chối đem ra đấu giá như vậy. Nhưng tất cả nhanh chóng hiểu hồn tu không tu luyện được võ kỹ nên bán lại cũng đúng chỉ có Thương Sinh biết hắn tu luyện cả hai vậy mà lại bán võ kỹ huyền cấp một cách nhẹ nhàng như vậy.

– Hắn thật khó nhìn thấu. – Thương Sinh nghĩ thầm.

Dù nói là cuộc đấu giá cho cả toàn học viên, đệ tử nhưng lại đều do lão sư và trưởng lão đứng ra đấu với nhau vì họ giàu hơn đệ tử với học viên. Đang chuẩn bị đấu giá thì hắn nói:

– Ta đấu gia không lấy đồ vật, tiền bạc chỉ lấy đan dược.

Khi Quân Huyền vừa nói xong thì bên Âm Hương Môn có một trưởng lão đại diện đứng ra tranh đấu.

– Ta ra giá 20 viên đan dược nhất phẩm.

– Hừ bên ta ra giá 30 viên đan dược nhất phẩm. – Bên học viện không hề yếu thế.

– Bên môn phái ta ra 40 viên nhất phẩm.

– Hừ bên học viện ta ra 60 viên nhất phẩm.

– Các ngươi đừng quá đáng, bên ta ra 80 viên đan dược nhất phẩm.

Đúng lúc học viện định ra giá tiếp thì chợt có giọng nữ thánh thót vang lên:

Riêng ta ra giá 100 viên đan dược nhất phẩm.

Tiếng nói vừa xong thì sự chú ý chuyển dần từ cuộc đấu giá sang nơi phát ra giọng nữ đấy. Nhiều người nhìn thấy liền nói vang lên:

– Là Linh Mộng lão sư kìa. Quả nhiên là người đẹp.

– Bộp. – Tiếng đánh đầu thằng vừa nói rồi thằng vừa đánh đầu nói tiếp.

– Ngươi bị ngu à mà dám khen lão sư ngay khi người ở đây. Ngươi có biết cũng có kẻ liều như ngươi rồi kết quả thế nào rồi không?

– Thế nào?

– Biến thành nữ rồi.

– Chetme sao mày không nói sớm, lỡ mồm rút về trước.

Còn một số lão sư thì nghĩ thầm:

– Đúng là luyện đan môn ra tay khác hắn. Đúng chất dân chơi.

Khác hắn với suy nghĩ từ người nữ tử đấy, nàng ra giá nhiều thì bên kia sẽ tăng lên rồi cuối cùng Quân Huyền hắn không tu luyện võ kỹ kia nên sẽ chọn đan dược và lợi nhuộn số đan dược lớn sẽ do hắn hương trong ít phút. Nhưng rồi nàng sẽ bảo hắn đóng học phí bằng đan dược thế là đan dược lại rơi vào túi nàng.

– Ta thông minh quá mà. – Nàng tự nghĩ thầm rồi khen mình.

– Bên ta ra giá 20 viên đan dược nhị phẩm. – Trưởng lão kia có chút nóng vội nói khi biết môn phái mình đang đụng độ với dân rick đan dược.

– Vậy sao, ta ra 40 viên.

Sự xuất hiện của Linh Mộng làm cuộc đấu gia tăng thêm sức nóng và cả giá trị của quyển huyền cấp kia hơn. Tất cả những học viên hay đệ tử, nói tổng quát là người trên sân đều chú ý đến cuộc đấu giá này.

– Bên ta ra 50 viên đó là giá kịch rồi. – Trưởng lão bắt đầu có chút mặc cả.

– Ồ ta quan tâm sao? 60 viên. – Linh Mộng nói điềm tĩnh.

– Chết tiệt, bên ta ra giá chốt 80 viên nhị phẩm. – Bấy giờ trưởng lão nghĩ chơi liều vì dựa vào câu trên hắn nghĩ Linh Mộng sẽ thể hiện độ rick của mình mà ra giá tiếp. Nhưng không, nàng sau khi nghe giá cuối liền đi đến cạnh Quân Huyền với nụ cười gian xảo.

– A bị lừa rồi? – Trưởng lão vẫn hỏi lại.

– Cô không ra nữa sao? – Vẫn tiếp tục hỏi.

Linh Mộng cười gian xảo rồi nói:

– Ta có chút mệt nên về nghỉ trước còn đấu giá này nhường cho ngài đó.

Trưởng lão mặt ngơ ngác, miệng vẫn lẩm bẩm: “Ơ, ơ người bị lừa là ta sao?”

Quân Huyền hắn gian xảo từ trong trứng nên nhanh chóng hiểu lão sư mình đang muốn thế nào, liền bước lên tuyên bố.

– Vậy cuộc đấu giá này… Âm Hương Môn chiến thắng. Chi hắn 80 viên đan dược nhị phẩm mua một quyển huyền cấp võ kỹ. – Hắn nói phần đầu thì rất rõ ràng, bình thường nhưng phần sau thì nhấn mạnh hơn như cười vào nỗi đau của bên kia vậy. Thì đúng là cười vào nỗi đau mà, đáng ra một quyển võ kỹ huyền cấp đáng ra 40 viên nhị phẩm, 50 viên là chơi lớn rồi. Nay trưởng lão bên kia bị Linh Mộng lừa mua hẳn với giá 80 viên.

Hắn tuyên bố xong liền xuống tiền trao cháo múc với bên môn phái. Từng hành động, cử chỉ của hắn đều bị Ảnh Sát quan sát kỹ càng như muốn diệt vậy. Cũng do Quân Huyền giành chiến thắng thì đã khiến môn phái bị cắt đứt chuỗi thắng liên tiếp làm có phần ô nhục rồi. Nay lại kết hợp với lão sư bán lại một quyển huyền cấp vốn dĩ thuộc về Âm Hương cho Âm Hương với gia gấp đôi một quyển bình thường. Những hành động trên đủ để con người nhỏ nhặt như Ảnh Sát ghi thù rồi.

Nhưng quá trình buôn bán, trao đổi nhanh qua, Âm Hương môn ôm một bụng tức mà ra về. Trước khi ra về Thương Sinh và Thủy Quỳnh còn quay lại hắn lần sau tái ngộ sẽ cùng tái đấu. Còn Ảnh Sát thì nhìn hắn với ánh mắt nguy hiểm làm Quân Huyền hắn dè chừng. Mà cũng giúp Quân Huyền hắn hiểu hắn phải trở lên lớn mạnh hơn để không ai có thể đe dọa đến hắn và những người thân bên cạnh hắn.

Khi bên Âm Hương môn khuất bóng, Quân Huyền hắn đang cười hả hê với 80 viên đan dược trên tay mình thì có cảm giác lạnh buốt truyền đến cổ mình. Hắn biết đó là độ lạnh của một thanh đao sắc liền quay sang nhìn xem ai. Nhưng hắn còn chưa kịp nhìn xem ai thì đã có tiếng nói vang lên:

– Học trò tốt… (giọng nói có chút kéo dài ba từ vừa rồi) ngươi có nhiều đan dược như vậy không phải nên chia cho người có công dạy dỗ như lão sư ta đây chứ.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x