Phần 33
MỘT VÀI PHẦN GIỚI THIỆU NHO NHỎ TRƯỚC KHI VÀO NỘI DUNG TRUYỆN:

Đầu tiên là cảnh giới nhé:

Cảnh giới huyền lực:

Nhân Huyền Cảnh – Địa Huyền Cảnh – Thiên Huyền Cảnh – Huyền Hư Kỳ – Linh Hư Kỳ – Vương Giả… còn nhiều nữa nhưng Quân Huyền hắn cảnh giới quá thấp thiên thư không đưa cho vội chờ hắn lớn mạnh hơn. (Hình như Phần 1 có nói rồi do các bạn chưa đọc kỹ đó.)

Cảnh giới hồn lực:

Nhân Hồn Cảnh – Địa Hồn Cảnh – Thiên Hồn Cảnh – Huyền Hồn Kỳ – Linh Hồn Kỳ – Vương Hồn. (Hồn Vương nghe cho hay)… còn nữa…

Công pháp:

Hoàng – Huyền – Địa – Thiên – Linh – Tôn – Thánh – Thần – Thượng Cổ – Vô Thượng (không đo được).

Còn về phần nội dung giới thiệu sơ qua như:

Quân Huyền hắn xuyên không đến Thiên Hỏa Đế Quốc – một trong ngũ quốc. Hắn bắt đầu tu luyện dần khiến mình từ người bị phế trở thành thiên tài. Còn về tiểu phượng hoàng hình như mình nói đến rồi mà sao có độc giả vẫn hỏi nhỉ? Tiểu phượng hoàng đấy là một dị thú vừa nở đã tu vi 1000 năm là không bình thường rồi, hơn nữa tiểu phượng hoàng đấy đích thân ma thần bảo để cho Quân Huyền nữa nên hehe… anh em đoán xem nó cũng bá không kém đâu. Đọc truyện dần sẽ hiểu thui. Còn về phần diễn đạt câu từ thì mình suýt liệt văn nên diễn đạt hơi kém anh em thông cảm dùm nhé. Cảm ơn anh em trước. Rồi vào truyện thôi, tác giả đi Vũ Hán về rồi mà bình an nên buff 2 phần luôn.

Vốn bản chất nhát gái cộng sang đây chỉ định đưa bảo khí cho Tiểu Ly rồi về mà bị kéo vào đây nên hắn phải tính chuồn về. Tiểu Ly cũng như hiểu ý hắn liền giúp hắn một tay. Dù hai nàng nữ thần muốn hắn ở lại lâu hơn nhưng Tiểu Ly lại ra hiệu thêm nên hai nàng đành chịu khó buông cho hắn về vậy.

Hắn thoát ra khỏi sự ngột ngạt của phòng nữ sinh liền cười tươi hơn bao giờ hết. Rồi hắn mới nhớ ra một điều gì đó liền vội hỏi tiền bối:

– A, tiền bối người đã tìm được ra vị trí của dị hỏa chưa?

Tiền bối trong thức hải nghe thấy hắn hỏi vì cũng suy ngẫm một chút rồi trả lời.

– Dị hỏa thì tìm ra rồi nhưng nó ở ngoài học viện cơ, nếu muốn chắc ngươi phải dùng sự lươn lẹo mà tìm kế ra khỏi học viện một thời gian. Còn sợ chết thì cứ ở đây đi đừng nghĩ đến dị hỏa.

– Ta mà sợ chết sao? Từ đấy không có trong từ điển của ta đâu. Nhưng mà kế nào cho ra khỏi học viện an toàn đây ra, có chút khó.

– Haha khó vì không có kế sách hay, hay khó vì không muốn rời xa mỹ nhân.

– Ngài nói đùa rồi, muốn có mỹ nhân thì phải có thực lực nên ra phải có thực lực đã.

– Ồ được đó tiểu tử, vậy cố gắng nghĩ kế sách đi. Ta nghỉ đây.

– Ừm ừm. – Hắn vừa nói vừa gật đầu thể hiện sự quyết tâm.

Vậy là, cả một quãng đường về phòng mình hắn chỉ dùng để nghĩ kế sách ra được khỏi học viện. Hắn vừa về thì liền một mạch chạy lên phòng Vân Lam. Cửa phòng vẫn đóng lặng thinh, nhưng ánh đèn trong phòng thì vẫn sáng. Hắn biết là có người nên vội mở cửa, tay mở, miệng gọi:

– Vân Lam lão sư ơ… – hắn chưa kịp nói hết câu thì khung cảnh trong phòng làm hắn không thể tin được.

Vân Lam mỹ nữ nàng đang thay đồ nên đóng cửa. Vậy mà, hắn lại mở cửa bất ngờ đúng đoạn kịch tính nhất của thay đồ nên nàng tay vội che lại chỗ cần che, mắt hiện sát khí. Hắn thấy không ổn vội nhảy lùi lại ngay lập tức, tay che mắt, miệng chối cãi: “Ta chưa thấy gì hết đâu, ta chưa thấy…”. Nhưng nàng không để hắn nói hết vội quấn lên mình y phục vừa định thay ra rồi lao tới để đánh hắn. Thân ngọc của nàng bao nhiêu năm không có nam nhân nào dám nhìn đến vậy mà bây giờ lại để một học trò của mình nhìn thấy toàn bộ. Như thế không tức sao được, như thế sao nàng còn dám gả đi nữa chứ. Mặt nàng dần đỏ lên như trái gấc chín.

Hắn thấy nàng ra tay liền biết chối cãi vô ích liền buông tay mà tiếp chiêu. Dù nàng chưa dùng hồn kỹ mà đơn thuần hồn lực đánh với hắn nhưng lợi thế thì nàng vẫn chiếm thượng phong. Hắn liên tục sử dụng cả hồn kỹ mà do cách biệt cảnh giới vẫn bị nàng đánh cho te tua. Nhưng may cho hắn là mỗi lần nàng đánh tới thì còn có chút nương tay nếu không thì không chắc hắn còn sống. Hắn thấy vậy không ổn liền dùng kiếm hồn nhưng chưa được bao lâu thì nàng đã dùng đôi tay thi triển quái chưởng bắt trọn kiếm của hắn.

Hắn ngạc nhiên nhưng chưa kịp diễn tả thì thấy có một độ lạnh truyền từ thanh kiếm lên tay hắn. Hắn vừa nhìn xuống thì chỉ thấy kiếm hồn biến thành kiếm băng. Nhưng không dừng lại ở đó, băng trên thanh kiếm nhanh chóng đến tay hắn và chỉ chốc lát băng kết hợp với hồn lực của Vân Lam đóng băng hoàn toàn hắn. Hắn sau khi bị đóng băng liền có suy nghĩ:

– Lại là cảm giác này, cảm giác đóng băng hoàn toàn trong chốc lát này. Nếu cứ để bị đóng băng trong chốc lát như này thì bao giờ ta mới đuổi kịp mẹ đây, bao giờ mới mạnh hơn mẹ… không được…

Bên ngoài Vân Lam sau khi đóng băng hắn thì thở phào nhẹ nhõm do xả được cục tức trong lòng hắn gây ra. Nàng đi vào trong phòng với suy nghĩ:

– Để hắn đóng băng tẹo rồi tý sẽ thả hắn ra, coi như lời cảnh báo vậy.

Nhưng đúng lúc bước chân nàng đang định tiến vào phòng thì “bùm”. Tiếng phát ra lại kèm với những mảnh băng rơi ra. Nàng ngạc nhiên thì liền quay lại. Khung cảnh đầu tiên làm nàng không thể ngờ tới được. Trước mắt nàng đã chẳng còn là một Quân Huyền bình thường nữa mà xung quanh người hắn thì một ngọn lửa bao trùm, quanh ngoài ngọn lửa lại là chữ cổ vàng xuất hiện và xoay quanh.

Sau khi phá được băng, mắt hắn dần mở không biết có phải do nàng nhìn lầm không nhưng khi mắt mở lại xuất hiện một tia quang sắc thoát ra. Khi nàng nhìn vào tia quang sắc thoát ra từ mắt đấy nó lại làm cho nàng cảm giác bất khả xâm phạm, chân nàng có chút run run lên. Rõ ràng là Huyền cảnh sao lại có thể run được trước một Nhân cảnh chứ. (Suy nghĩ của Vân Lam vẫn chưa biết Quân Huyền đột phá nên vẫn đặt hắn ở Nhân cảnh.)

Nàng nhìn thấy hắn sau khi phá băng thì bước xuống dưới liền hỏi:

– Sao ngươi có thể phá được băng của ta? Sao có thể?

Hắn còn chưa kịp nhận ra vì sao mình có thể phá được băng liền chém gió để trả lời nàng:

– Sao không phá được chứ, do ta có công thức của các main rồi: Ký ức, sự quyết tâm, nhạc nền… băng của nàng không chịu được đâu.

Nàng thấy hắn trả lời thì vui mừng nhưng câu trả lời của hắn trả mang đến sự thỏa mãn gì cho nàng cả mà còn làm nàng không hiểu, tò mò hơn nữa.

– Là sao? Ngươi giải thích hẳn hoi hơn đi.

Hắn cười thầm vì biết thời cơ đến rồi liền nói: “Ta sẽ giải thích nhưng nàng phải đồng ý với ta một chuyện.”

– Được. – Sự tò mò che lấp đi toàn bộ nên nàng nhanh chóng đồng ý.

– Thật ra không có gì to tát cả, do ta sở hữu một thú hỏa nên băng bình thường sẽ dễ phá giải thôi.

– Đúng là có khả năng như thế nhưng ta hơn ngươi nhiều cảnh giới như vậy thì dù có thú hỏa cũng không có khả năng phá băng nhanh như vậy được.

– Nhưng nếu thú hỏa xuất phát từ chính chủ của nó thì sao?

Hắn hỏi nàng thì nàng chưa kịp trả lời, hắn đã lôi Tiểu Viêm ra và nói tiếp:

– Nó sẽ mạnh mẽ hơn nhiều.

Nàng nhìn vào tiểu phượng hoàng liên hiểu, không nhưng có thú hỏa hắn còn có cả thú hỏa của phương hoàng.

– Ra thế.

– Hiểu rồi đúng không? Nếu hiểu rồi thì nàng phải đồng ý với điều kiện ta đưa trên.

– Ừm, ta đã nói đồng ý rồi thì sẽ làm. Vậy điều kiện là gì?

– Thật ra là ta muốn xin ra ngoài học viện một thời gian.

– Ừm, xin… hả… ngươi nói xin làm gì á? – Nàng hỏi lại ngay lập tức sau khi nghe hắn nói.

– Ta muốn xin ra ngoài học viện một thời gian.

– Vì sao? Không phải ở học viện đang tốt sao? Chả nhẽ do sợ xung đột với con trai viện trưởng hay sợ Âm Hương môn trả thù?

– Không, do ta phát hiện hồn thú đầu tiên ta thu nhập có chút bất ổn.

– Nếu là hồn thú bất ổn thì ta có thể giúp được, dù gì ta cũng là huyền cấp mà.

– Nhưng ta muốn tự giải quyết mà, nàng yên tâm.

– Thật sao? – Vân Lam thật sự có chút không muốn hắn rời đi.

– Thật mà, nhưng chuyện ta rời đi có thể không thông báo lên viện trưởng không? Coi như đây là chuyện riêng của hồn hệ thôi. – Hắn nhanh chóng hỏi nàng việc này vì sợ nếu viện trưởng biết có thể cậy quyền lực nhờ người ám sát hắn, hay theo dõi hắn.

– Sao có thể không thông báo được? – Nàng nói xong liền làm hắn có chút lo sợ rồi.

– À hay coi như nàng nhờ ta làm việc gì ở ngoài học viện một thời gian thì chắc không cần thông báo đâu. – Hắn tự dưng nghĩ ra ý này.

– Chắc là có thể nhưng chi phí qua cửa học viện hơi cao đấy. – Nàng nói nửa đùa, nửa thật.

– À, đây ta tính cả rồi mà. – Hắn vừa nói vừa lấy trong túi ra quyển hồn kỹ mà có trong phần thưởng đưa nàng.

– Đây là chút lễ mọn qua cửa mong nàng nhận cho. – Hắn dâng lên đàng hoàng.

– Ừm, có chút thành ý đó. Vậy, bao giờ ngươi tính đi?

– Nếu được thì tối nay luôn cũng được. – Hắn nghe nàng hỏi mà mở cờ trong bụng.

– Ngươi không định từ biệt Linh Mộng sao?

– À ừ ha, thôi nếu gặp sẽ sinh ra nhiều chuyện lắm. Nàng nói với Linh Mộng hộ ta nha. – Hắn nài nỉ.

– Cũng được thôi, nhưng ta nghe Linh Mộng nói có cuộc thi luyện đan gì gì đó mà người và Thanh Thúy sẽ đại diện tham gia hay sao á nên liệu về sớm sớm. – Đúng là Linh Mộng có bảo với Vân Lam như vậy thật nhưng mà Vân Lam cũng mượn luôn cớ này để dặn hắn về sớm.

– Nàng yên tâm mà. – Hắn nghe xong liền cười rồi khẳng định.

– Được thôi, giờ có muốn ta đưa đi luôn không? – Nàng hỏi hắn vấn đề này do cũng muốn gần hắn thêm được chút nào hay chút đó.

– Có mỹ nhân tiễn thì còn gì bằng. – Hắn được cớ lại quay lại trêu nàng làm mặt mỹ nhân lại có chút đỏ.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x