Phần 38
Khi con gái họ lộ diện, Quân Huyền hắn cũng có chút cảm thấy cô ấy đúng là có chút quốc sắc thiên hương thật. Dù mới 12 tuổi nhưng trên gương mặt đã có những nét thanh tú thoát ra, nước da nàng cũng trắng hồng và đặc biệt đôi mắt ánh lên sự ngây thơ chưa trải sự đời nhưng lại có chút u buồn ẩn trong đôi mắt đấy. Dù thiếu nữ đúng là xinh đẹp thật nhưng hắn không dẫn người đi lấy dị hỏa được… khổ ở đấy! Hắn thử thăm dò thử tư chất thì đúng là có chút phế vật thiệt nhưng liền nghĩ đến mình lúc mới bắt đầu. Hắn ban đầu cũng từ phế vật mà ra. Xem xong, hắn liền nói để an ủi hai vợ chồng tiểu lâu:

– Tư chất này cũng không phải không thể tu luyện.

Câu nói vừa dứt làm liền cả gia đình chủ quán vui mừng khôn xiết. Nhưng hắn lại nói thêm:

– Chỉ là trên quá trình tu luyện sẽ gặp nhiều khó khăn đến không tưởng được. Cô dám không? – Hắn nói xong liền hỏi lại con gái chủ quán.

– Tiền bối, ta dám. – Cô gái giờ mới chịu mở miệng, nhưng vừa mở miệng liền dám khẳng định.

Hắn nghe xong liền cười mỉm rồi trả lời lại:

– Thế là được rồi. Nhưng tiền bối cái gì chứ nghe già quá, ta mới bằng tuổi cô thôi.

Câu nói vừa dứt làm liền ai trong quán cũng ngạc nhiên. Hắn còn trẻ mà thực lực đã như vậy. Hai vợ chồng kia còn cảm thấy quá đúng khi đã gửi con cho người này. Còn cô gái đấy như được tiếp thêm động lực và mục tiêu để phấn đấu. Ngạc nhiên nhất phải nói đến mấy nữ tử ngồi ngoài, vốn tưởng hắn lớn tuổi hơn chút liền có thể để lái rồi, nhưng mà mới 12 tuổi thì có hơi khó khăn. Có người thì có một số ý nghĩ từ bỏ sẽ tìm người thích hợp hơn, dù hắn đã tạo ấn tượng không hề nhọ trong lòng các nàng. Có người thì vẫn nuôi khi vọng hắn biết lái để lái mình.

– Được rồi, sau này ta sẽ bắt đầu dạy cô tu luyện nhưng giờ thì cô không đi theo được.

– Nhưng nhưng… – thiếu nữ ngập ngừng nói làm hắn tò mò hỏi lại.

– Nhưng sao?

– Một tháng nữa là ta sang tuổi 13 rồi, nếu tiền bối không dẫn ta đi cùng thì ta sẽ bị bọn hắn bắt đi mất.

– Ủa? Chúng vẫn dám đến sao?

– Có đấy, không có đại ca thì vẫn còn bọn đệ đến. – Hai vợ chồng chủ quán tiếp lời hộ con.

Sau khi nghe xong, Quân Huyền hắn có chút rơi vào suy ngẫm. Hắn không dám khẳng định mình đủ khả năng lấy được dị hỏa trong một tháng rồi quay về nếu mà dẫn theo sẽ vướng hơn nữa mà hắn không thể trông được.

– Hmmm, sao cho thuận cả đôi đường đây ta. À có rồi. – Hắn đột nhiên nghĩ ra một cái gì đó liền nói.

– Cả hai người liệu có thể vì con gái mà chuyển địa điểm quán không?

Câu hỏi vừa dứt liền gây ngạc nhiên, bỗng nhiên lại chuyển địa điểm quán sao có thể chuyển được trong một tháng được đó là điều phi lý.

– Nhưng chuyển đi đâu? Mà nếu chuyển quán thì có phải chuẩn bị trước chứ, giờ mới chuẩn bị sao kịp có quán mới trong 1 tháng được. – Người vợ liền hỏi và nói lại hắn.

– Ừm, nơi chuyển ta có rồi nhưng chuyện này phải bàn kỹ một chút. Hai người có phòng kín không?

– Có, ân công đi theo chúng tôi.

Thế là, hắn đi theo gia đình chủ tiểu lâu đến một phòng riêng được cách biệt. Vừa vào, hắn liền nói:

– Là thế này ta có một nơi cho cả ba chuyển đến. Cũng là một quán như này nhưng hai người đến sẽ không được làm chủ nữa đâu mà phải trở thành một chi nhánh của lâu đấy.

– Chi nhánh là gì thế ân công? – Ba người nghe không hiểu liền hỏi lại.

– À là một thành phần của lâu đấy đại khái vậy. – Quân Huyền hắn giải thích.

– Chỉ là một chi nhánh thôi sao? – Cả ba có chút không bằng lòng khi nghe thế. Quân Huyền hắn hiểu liền nói.

– Ba người yên tâm, dù là chi nhánh nhưng sẽ được bảo vệ không ai quấy phá mà thu nhập sẽ không ít hơn nơi đây đâu. Quan trọng là con gái các vị cũng sẽ được bảo vệ chu toàn.

Hắn vừa dứt ba người liền nghe thấy cực kỳ thuyết phục liền đáp:

– Thật như thế sao?

– Ta có thể đảm bảo. – Hắn khẳng định.

– Vậy chúng tôi có thể đưa theo gia nô không? Họ đi theo chúng tôi lâu năm rồi.

– À chắc là được vì gia nhập quán đấy chắc là sẽ mở một quán cho các vị để tạo thành chi nhánh mà.

– Vậy thì tốt quá rồi, chúng tôi bao giờ có thể xuất phát.

– Ừm ba vị đi thu xếp báo cho gia bộc đi rồi có thể xuất phát luôn.

– Được. – Cả ba liền đứng dậy để quay về thu xếp.

– À đúng rồi, chuẩn bị cho ta một phong thư nữa. – Quân Huyền hắn dặn dò.

– Được ạ, ân công.

Sau khi ba người đi chuẩn bị, hắn cười thầm vì nghĩ ra được một kế hoạch quá chu toàn. Đó là hắn bỗng dưng nhớ về Vân Hương Lâu của mẹ hắn liền thu xếp cho ba người họ đến tạo chi nhánh. Như thế sẽ vừa tạo cho ba người kia được đảm bảo an toàn vì mẹ hắn là huyền cấp cường giả mà, và Vân Hương Lâu sẽ thêm thu nhập.

– Ta phục mình quá mà. – Hắn tự khen mình rồi liền vội phong thư gửi cho Vân Hương Lâu.

Không mất quá lâu tầm nữa ngày, gia đình chủ tiểu lâu và gia bộc đều thu xếp xong đồ đạc của mình. Còn Quân Huyền hắn nán lại dù mất ít thời gian nhưng được no bụng và quan trọng là nhiều thiếu nữ được hắn cứu liền lại gần “hỏi thăm”. Nhưng quan trọng là hắn lại phải đi cùng gia đình tiểu lâu này một ngày đường vì sợ giữa đường sẽ có mai phục của bọn đệ. Thời gian thấm thoát trôi quá, một ngày rưỡi thời gian đi tìm dị hỏa của hắn nhanh chóng biến mất thành thời gian cho công việc khác. Hắn trong lúc đi cùng mọi người hướng đi là Vân Hương Lâu thì hắn có chút muốn về cùng luôn. Nhưng rồi hắn cũng hiểu, hắn phải có đủ thực lực đã rồi sẽ điêu phiêu bạt.

– Phải đi mà để người ta không dám cản bước chứ haha. – Hắn tự an ủi mình để thoát khỏi suy nghĩ muốn về nhà.

Mải suy nghĩ quá mà đoạn đường hắn phải đi cùng nhanh chóng hết. Hắn liền đưa phông thư và một miếng ngọc bội cho gia đình gia chủ cùng với dặn thêm:

– Đến đấy, mọi người đưa cái này cho chủ lâu rồi chờ kết quả. Ta phải đi đây.

– Cảm ơn ân công. – Cả ba và gia bộc cũng đều nói.

Hắn lần này tốn quá nhiều thời gian vào mấy chuyện trên đường lên liền dùng Hư Không Bộ để chạy nhanh hơn nhưng ngược lại gia đình và gia bộc kia lại không biết tưởng thân thủ bình thường của hắn đã bá đạo như vậy lên liền cảm thán: “Thân thủ tốt quá! Hảo thân thủ!”

Hắn liền dùng Hư không bộ kết hợp với bản đồ đi tới dị hỏa tiền bối đưa liền cấp tốc đến đỉnh. Nhưng do hồn lực không đủ nên hắn vẫn phải nghỉ ngơi giữa đường và còn phải đảm bảo hồn lực hay huyền lực đủ để có thể thu phục dị hỏa nữa. Hắn đột nhiên nhớ đến lời Vân Lam dặn là khi hắn về sẽ phải tham gia cuộc thi luyện đan nào đó nên hắn cũng không dám lơ là luyện đan một chút nào. Còn về nguyên liệu luyện đan thì hắn mua trên đường hay hái được trong sơn lâm.

Cuối cùng hắn cũng đến nơi tiền bối cảm nhận qua thần thức và đánh dấu cho hắn. Hắn cũng không biết vì sao tiền bối có thể cảm nhận được dị hỏa nữa nhưng hắn không còn sự lựa chọn nào khác để nâng cao thực lực nhanh nhất nên là hắn chọn tin vào ngài ấy. Nơi hắn đến là một đỉnh núi cao chót vót. Nhìn từ xa lại thật hùng vĩ. Đỉnh núi thì như chọc xuyên mây, còn chân núi thì như cột trụ trời vậy. Hắn cũng nhanh chóng lên núi nhưng đường lên núi này lại không đơn giản như hắn tưởng.

Đường đi thì vòng vòng dài mà đường đi nhỏ nữa. Trên đường đi còn có dị thú tấn công. Phi hành cũng không được như có một lớp sương mù dày đặc mà có độc cản trở thì phải. Đây là điều hắn biết được khi ngồi quán trà dưới chân núi chứ hắn cũng chưa thể phi hành nên không rõ. Hắn liền chuẩn bị thật kỹ nhiều đồ ăn với lòng tin: Có Thực Mới Vực Được Đạo. Và hắn bắt đầu leo núi tiến tới dị hỏa.

Nhưng đường leo núi thì dài do tạo thành bởi nhiều vòng tròn, mà mỗi vòng tròn đấy quấn quanh núi, nên lương thực hắn chuẩn bị cũng nhanh chóng hết trong vòng hai ngày đầu. Cũng do hai ngày đầu, hắn leo vội nhưng mà Hà Nội Không Vội Được Đâu nên trên đường toàn bị yêu thú phục kích. May cho hắn là yêu thú nhất cấp nên hắn có thể giết được mỗi tội tốn lương thực hơn để hắn hồi phục. Ngày thứ ba thì hắn leo núi mới thật sự kịch tính.

Ngày Thứ Ba.

5 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x