Phần 61
Dù khi Quân Huyền bước ra mới là gần 6h sáng nhưng mọi hàng nơi đây cũng bày bán ra đủ cả rồi. Quân Huyền nhìn xung quanh nào hàng rau, thịt, hoa hỏa, hay ảo thuật thổi lửa, bán trang sức… đầy đủ. Tất cả đều gợi cho Quân Huyền cái gì đó mới lạ có, quen thuộc có nhưng hắn phải làm việc quan trọng đó là tìm hiệu dược mua đồ luyện đan.

Cũng không khó cho tìm cho Quân Huyền khi tiệm dược ở đây được nhiều gia tộc mở. Quân Huyền liền bước vào một tiệm cũng khá là sang trọng rồi bước vào. Quân Huyền nhìn xung quanh thì thấy nơi đây cũng khá lớn chắc đủ để có đồ cho hắn vì những hộp thuốc được xếp chồng lên nhau, người mua người bán chạy ra cũng gọi là nhiều và đặc biệt hắn phát hiện có một người đang luyện đan ở tầng trên.

Thấy có người luyện đan thì Quân Huyền liền nghĩ đó cũng là hồn tu liền tò mò tính bước lên trên xem thì ngay lập tức thị vệ đứng canh ngăn lại:

– Tầng trên chỉ cho khách vip và người quen của gia chủ nên người ngoài không được lên. – Hai thị vệ vừa ngăn vừa nói.

– Ừm… ta thấy có người luyện đan nên muốn mở rộng tầm mắt chỉ là lên thăm quan thôi được không? – Quân Huyền hắn lùi lại rồi hỏi.

– Không được… thăm quan cũng không. – Hai thị vệ trả lời cứng ngắc.

– Mẹ nó! Chả qua ta không muốn đại khai sát giới thôi chứ hai thị vệ cỏn con dám cản ta. – Quân Huyền sau khi thấy họ trả lời liền nghĩ.

Vốn định quay đi thì có tiếng nói vang xuống:

– Cho hắn lên. – Một giọng nữ vang xuống.

Quân Huyền nghe xong liền quay lại nhìn lên trên nhưng không thấy ai liền nghĩ chắc vừa rồi là ở trong nói kèm hồn lực nên vang xuống đây. Thị vệ nghe xong liền đứng lại chỗ cũ không dám cản nữa. Quân Huyền hắn cứ vậy mà bước lên trên.

Vừa lên hết cầu thang thì Quân Huyền đi đến một phòng có cánh cửa đang đóng kín. Và trong phòng đang phát ra hồn lực và hỏa lực của luyện đan quen thuộc. Không chần chừ lâu, Quân Huyền liền mở cửa bước vào. Quả thật bên trong có người đang luyện đan nhìn và cảm nhận thì Quân Huyền biết đây là đang luyện đan dược nhị cấp.

Dù là nhị cấp nhưng như kiểu đan dược cấp cao nhất ý có mấy người cảnh giới địa huyền đứng xem, hóng, mong, chờ… người luyện đan đấy luyện thành. Và ngay cạnh người luyện đan là một cô gái: “Chắc là giọng vừa rồi là của cô ta” – Quân Huyền nhìn thấy liền nghĩ.

Nhìn xung quanh xong phát hiện là luyện đan nhị cấp nên Quân Huyền lặng lẽ đóng cửa đi xuống vì luyện đan nhị cấp thì quá quen với Quân Huyền rồi. Nhưng nào được như thế, hắn vừa định đi ra thì cô gái cộng với một số ánh mắt của địa huyền nhìn vào hắn. Đặc biệt cô gái nhìn một lúc rồi nói:

– Tiểu tử nhà ngươi đòi lên rồi cớ sao lại muốn xuống khi vừa nhìn thấy.

– Đòi lên ta đâu có? Ta chỉ là muốn lên xem thử mà xem rồi thì ta xuống thôi. – Quân Huyền thản nhiên đáp.

– Xem thôi? Ngươi được chứng kiến luyện đan nhị cấp mà lại chỉ xem có vậy rồi xuống. – Cô gái nói với giọng kiêu ngạo.

– Chỉ là ta tưởng luyện đan cấp cao hơn thôi ai ngờ nhị cấp nên thôi không xem nữa. – Quân Huyền thản nhiên trả lời.

– Ngươi… ngươi có biết đan dược nhị cấp nó quý, đáng giá như thế nào không? – Cô gái tức giận nói.

– Hinh Nhi không phải tức giận rồi giải thích với loại yếu kém, thấp hèn như hắn. – Người đàn ông đang luyện đan liền quay sang nói với cô gái.

– Vâng… – Cô gái lễ phép trả lời rồi quay sang nói với Quân Huyền:

– Ngươi biến đi… không tiễn… hừ thật là cho ngươi lên đây phí quá. – Cô gái cay nghiệt nói.

Quân Huyền vốn định đi ra rồi nhưng ngay khi nghe cô gái và người đàn ông kia nói như vậy liền quay lại chỉ tay vào ông ta rồi nói:

– Này ông, ông nói ai là thấp kém, yếu hèn á?

– Không phải nói người thì là ai? – Người đàn ông đó nói giọng từ tốn nhưng cực kỳ khinh thường Quân Huyền.

– Chỉ là luyện đan sư mới bước vào Luyện Đan trung cấp (tương đương luyện ra được đan dược nhị phẩm) thôi mà. – Quân Huyền nói lại.

Sau khi câu nói vừa dứt liền mang đến cho những người ở đấy phẫn nộ không hề nhẹ. Những người ở đó thì có phần tức giận lên còn đặc biệt thiếu nữ kia có ý định lao đến đánh hắn những người đàn ông kia cản lại rồi đáp:

– Ngươi nói như vậy là đang khinh luyện đan sư? – Một câu hỏi bao trùm ý nếu Quân Huyền trả lời không tốt sẽ gây thù với giới luyện đan.

– Haha… ta nào có gan lớn đến mức dám khinh luyện đan sư… chỉ là một người như ông thì… – Quân Huyền nói hàm ý.

– Như ta thì sao? Ngươi có biết bao nhiêu tên như ngươi đến xin ta dạy luyện đan đều bị ta đuổi đi rồi không? – Người đàn ông kia tức giận nói.

– Ồ những tên nào đến đúng là ngu mà. Nếu là ta ông đến xin ta kinh nghiệm luyện đan chắc ta sẽ dạy đó. – Quân Huyền đáp lại với giọng khinh thường.

Nhưng hắn không để ý những người xung quanh đều đang tức giận vì con của họ chính là người đến xin. Mà họ cũng là gia chủ của nhiều nhà chứ có nhỏ đâu mà bây giờ để con bị khinh thì đúng là không chịu được nỗi nhục lớn như thế.

– Thật thế sao? – Người đàn ông kia nói chầm chậm nhưng mỗi một từ đều đi cùng hồn lực ra. Và cuối cùng hồn thú hiện.

Quân Huyền có chút ngạc nhiên khi hồn thú vừa hiện đã lao đến tấn công mình nhưng hắn phát hiện hồn thú này có trăm năm à nên định phản công thì có giọng nói uy quyền vang ra từ thức hải hắn:

– Chỉ là tiểu thú trăm năm mà dám phá giấc ngủ của bổn Long? Đáng chết! – Hai từ đáng chết vừa được Quân Huyền nghe rõ thì mắt hắn liền chứng kiến hồn thú trăm năm trong chốc lát vỡ tan. Và hồn thú đó vỡ tan vì một áp lực giáng xuống. Áp lực đó gọi là Long Uy.

Người đàn ông vừa xuất hồn thú định giết Quân Huyền thì ngay khi hồn thú bị phá liền hộc máu và ngất đi. Quá trình truyền hồn lực để luyện đan cũng biến mất. Đúng là nhìn thấy đan chưa được luyện thành mà đã bị phá thì những người bên cạnh sẽ tức giận ngay nhưng họ còn đang phải gồng chịu đựng chống Long Uy từ Quân Huyền phát ra.

Quân Huyền lại khác họ, ngay khi nhận ra sức mạnh phát ra từ mình Quân Huyền liền mỉm cười rồi truyền âm vào thức hải:

– Long Ca huynh tỉnh rồi sao? Huynh không sao chứ?

– Haha… ta thì có làm sao được chả qua mệt nên ngủ tí thôi. – Long Ca nói với giọng hùng mạnh.

– Ừm ừm… à cảm ơn huynh lần đó đã cứu ta nhé. – Quân Huyền nhắc lại lần hắn rơi xuống vực mà Long Ca cố làm nứt phong ấn cứu hắn.

– Không cần cảm ơn đâu vì ta bảo từ đầu rồi mà nếu đệ có mệnh gì thì ta cũng không xong. – Long Ca hào sảng đáp.

– Ta biết nhưng huynh đã cứu ta nên ta phải cảm ơn, nhưng cảm ơn còn chưa đủ mà. – Quân Huyền khách khí nói.

– Đứa trẻ này… – Long Ca nghĩ thầm.

– À cái vừa rồi huynh phát ra là gì thế? – Quân Huyền tò mò vội hỏi.

– Long Uy đó. Sao lợi hại không? – Long Ca nói với giọng cố muốn khoe với Quân Huyền.

– Quá lợi hại luôn ý. Vậy ta có thể học cái đó không? – Quân Huyền vừa hỏi vừa nghĩ đến nếu học được mà ai cảnh giới cao hơn thì cũng có phần khiếp sợ khi lời nói của hắn phát ra long uy.

– Học cũng được… nhưng đệ lên cảnh giới cao sẽ tự có một cái uy của mình thôi.

– Nhưng ta thích Long Uy của Ca nên muốn học mà. – Quân Huyền cố năn nỉ.

– Ừm… bao giờ ta hồi phục hẳn ta dạy cho giờ ca phải ngủ đây. Đám kia đệ tự lo nhé. – Long Ca dặn Quân Huyền.

– Vâng. – Quân Huyền trả lời xong thì cũng đồng lúc Long Ca tiến vào giấc ngủ.

Khi Long ca tiến vào giấc ngủ cũng là lúc Long Uy dần biến mất. Những người ở đó mới có thể đứng lên mà cười thầm nhẹ nhõm. Và ngay khi đứng lên thì phát hiện đại sư của họ đã phất từ bao giờ. Không chỉ như vậy trên mồm ông ta còn có vết máu và lò đan đã hỏng là điều chắc chắn.

– Sao thế? Giờ còn muốn ra tay với ta không? – Quân Huyền mở lời có chút uy quyền thay cho Long uy vừa mất.

Những người ở kia vội hiểu giờ mình chưa chắc đã là đối thủ của hắn hay là đối thủ của cao nhân đằng sau vừa phát ra uy quyền bảo vệ hắn lên vội trả lời:

– Chúng tôi nào dám. – Nhưng đây chỉ là lời của mấy gia chủ kia thôi còn cô gái thì đôi mắt vẫn ánh lên sự tức giận.

Không chịu được lâu khi chứng kiến người cha bị đánh trọng thương nên cô gái liền rút kiếm lao đến đánh tới Quân Huyền và nói:

– Chịu chết đi.

Quân Huyền chỉ mỉm cười rồi biến mất trong chốc lát rồi hiện ra ngay trên trước mặt cô gái. Tay của Quân Huyền không biết từ bao giờ đã kẹp chặt thanh kiếm và nói:

– Tức giận không tốt đâu cô gái. – Nói xong, Quân Huyền liền quay về chỗ cũ với bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên hiện rõ trên mặt của các gia chủ kia.

Ngạc nhiên nhất chắc là cô gái đó. Tốc độ của người mình vừa định lấy mạng quá nhanh đi còn hơn của cha nàng nữa. Nàng chỉ vừa kịp nhận ra thì hắn đã nói xong và quay lại chỗ cũ rồi. Hiểu mình không phải đối thủ của hắn, nàng liền khụy gối, buông kiếm nói:

– Phụ thân! Hài nhi bất hiếu không báo thù được cho người. – Trên mắt có vài giọt lệ rơi xuống làm Quân Huyền méo mặt trả lời:

– Này báo thù gì thế? Ta đã oánh chết cha cô đâu mà báo thù?

– Không chết sao? Ngươi hủy hồn thú của một hồn sư liệu họ còn sống được không? – Cô gái hỏi lại.

– Ồ ra thế… vậy giờ cho ông ta uống cái này này… – Quân Huyền nói xong liền lấy ra viên đan dược nhị cấp đưa cô gái.

– Ngươi có đan dược nhị cấp sao? – Cô gái tròn mắt hỏi lại. Câu hỏi này giống với câu hỏi trong lòng các gia chủ đang ở đây.

– Chỉ là nhị cấp thôi mà, mau cho ông ta uống đi. Không chết đâu chả qua là từ nay sẽ sống cuộc sống của người phàm. – Quân Huyền nói trước.

– Chỉ cần phụ thân ta không sao là được. – Cô gái nói xong liền tự tay đút cho người đàn ông đang bị thương nằm dưới đất.

5 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x