Phần 65
Các gia chủ kia ngoài Diệp Ngôn vốn tưởng Quân Huyền dựa vào cường giả đằng sau chống lưng cho hắn nhưng nào ngờ đến chính hắn còn bá đạo như này. Đến bấy giờ, các gia chủ kia mới tin rằng mình đã chọn đúng. Chỉ cần vừa nãy họ phản đối thì giờ có khi đã không an toàn đứng đây như vậy.

– Nếu không phải ta chọn đúng chỉ diệt vong của Diệp gia cũng chỉ trong nháy mắt như chỉ kia lướt qua. – Diệp Ngôn toát mồ hôi suy nghĩ.

– Đổng gia chúng ta nguyện ý quy thuận phò trợ Vân Hương Lâu. – Không chần chừ lâu Đổng gia chủ liền nói.

– Được… các vị gia chủ đã có lòng thì bọn ta sẽ có mề. Á lộn bọn ta sẽ không từ chối. – Quân Huyền nở một nụ cười thân thiện đáp.

Nhiều gia chủ toát mồ hôi khi nhìn nụ cười của Quân Huyền. Một nụ cười toát ra sự nguy hiểm kinh người. Đúng là ngoài mặt cười vui vẻ nhưng trái ý hắn thì chết lúc nào không hay.

– À không biết các vị đây tí nữa có bận gì không? – Quân Huyền hỏi nhẹ nhàng cực kỳ.

– Tí nữa? Bọn ta cũng không có chuyện gì bận. – Mấy gia chủ liền đáp.

– Vậy các vị thấy Trà và Điểm tâm Vân Hương Lâu thế nào? – Quân Huyền hỏi tiếp.

– Ừm, nói không phải khoe chứ ở nhà ta luôn chọn trà thượng hạng để thưởng thức nhưng hình như không ngon được như ở đây. – Hàn gia chủ đáp lại.

– Điểm tâm cũng mang đến một hương vị khác nữa. – Tần gia chủ tiếp lời Hàn gia chủ.

– Ra thế… ta còn sợ không hợp khẩu vị các gia chủ cơ. Vừa hay một tí nữa Vân Hương Lâu ta mở yến tiệc để chúc mừng chúng ta hợp tác nếu các vị không chê có thể ở lại dùng. – Quân Huyền là đang muốn một mẻ thống nhất và tuyên cáo việc Vân Hương Lâu làm chủ trấn qua yến tiệc.

– Được chứ, Trần công tử đã mở lời chúng ta sao dám từ chối. – Diệp ngôn đứng dậy lên tiếng.

– Vậy các vị ở đây chờ chút, ta đi xem yến tiệc đến đâu rồi. – Quân Huyền nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.

Bấy giờ mọi người nhìn thấy hắn đi mới thở phào nhẹ nhõm khi thấy Quân Huyền đi ra.

– Đúng như ông nói, hắn thật sự có thể giết người không ghê tay sao? – Tống gia chủ hỏi lại Diệp gia chủ.

– Ta nói đúng hay không ông cũng chứng kiến rồi mà. – Diệp gia chủ đáp lại.

– Nếu vừa nãy hắn muốn lấy mạng ta thì ta chắc cũng không còn bình an đứng đây nữa. – Đổng gia chủ nhớ lại và nói.

– Ừm, vậy mọi người nói liệu yến tiệc kia… hắn có làm gì trong thức ăn không? – Tần gia chủ hỏi tiếp.

– Chúng ta đều quy thuận rồi nếu có mệnh hệ gì thì hắn cũng không được lợi nên chắc sẽ không có gì đâu. – Hàn gia chủ lúc này mới uống xong chén trà và nói.

– Chắc là thế rồi. – An gia chủ đồng tình.

Đúng lúc đó có tỳ nữ mở cửa bước vào nói:

– Các vị gia chủ, công tử nhà ta cho mời các vị đến thưởng thức yến tiệc. – Nói xong, tì nữ giữ vẻ mặt nghiêm túc đứng đó chờ để dẫn đường.

– Được đến yến tiệc thôi. – Diệp Ngôn nói rồi dẫn đầu mọi người.

Tì nữ thấy mọi người đều chuẩn bị xong liền dẫn đường. Đến nơi thì các gia chủ thấy Vân Hương Lâu đã mở 2 bàn tiệc đầy đủ các món trông cực kỳ đẹp mắt. Dù họ không đói khát bao giờ nhưng nhìn những thứ ngon và lạ mắt trên bàn tiệc kia thì nước miếng cứ nuốt liên tục: Ực, Ực. Quân Huyền thấy ánh mắt của họ thì cười thầm. Thật ra những món này đều quen thuộc nhưng làm theo Thiên Thư đưa thì hương vị nó lại khác một trời một vực.

– Nào, các vị mau ngồi đi. – Quân Huyền đang ngồi ghế gần đấy liền đứng dậy chủ trì yến tiệc.

Các gia chủ mải ngắm đồ ăn mà chỉ gật đầu Rụp cái rồi liền chọn chỗ cho mình. Ở đây có hai bàn tiệc nên mỗi bàn sẽ bốn người. Một bàn là Đổng gia chủ, An gia chủ, Tần gia chủ, Tống gia chủ. Một bàn kia thì có Quân Huyền, Diệp gia chủ, Lạc gia chủ và Hàn gia chủ.

Quân Huyền ngồi xuống không lâu liền bắt đầu cầm chén rượu và đứng lên rồi nói:

– Hôm nay nhân dịp các vị quy thuận phò trợ Vân Hương Lâu nên chén rượu này ta kính các vị. – Quân Huyền vừa nói xong thì các gia chủ mải nhìn đồ ăn nhưng vẫn tỉnh táo để cầm chén rượu lên tiếp lại.

– Trần công tử quá lời rồi. Được phò trợ Vân Hương Lâu là vinh hạnh của Diệp mỗ. – Diệp Ngôn tiếp lời đầu.

– Đúng đúng, là vinh hạnh của chúng ta. – Các gia chủ khác đồng tình xong liền cầm chén rượu lên uống.

Còn Quân Huyền, hắn không uống được rượu nên liền mượn tay áo đủ rộng, dài che khuất miệng rồi dùng tay đang đưa chén rượu kia nhẹ nhàng hất ra đằng sau. Xong việc Quân Huyền đưa tay áo xuống mỉm cười như chưa có chuyện gì xảy ra rồi nói:

– Mời các vị thưởng thức yến tiệc. – Quân Huyền nói đúng điều họ đang mong chờ nên nghe xong thì các gia chủ cũng không giữ thể diện gì nữa liền oánh chén.

Quân Huyền nhìn họ ăn mà thầm cảm than: “Sức hút của Thiên Thư cũng lớn thật.”

Một lúc sau… Buổi yến tiệc cũng dần kết thúc. Các gia chủ đi về với khuôn mặt vui vẻ dù gia tộc của mình sẽ phải quy thuận Vân Hương Lâu. Quân Huyền sau khi đón tiếp đến người cuối cùng cũng thờ phào nhẹ nhõm vì mọi chuyện đều thuận lợi.

– Thiếu chủ mọi việc ổn cả chứ? – Nàng tì nữ hay đứng nơi thanh toán tò mò liền hỏi.

– Ừm cũng ổn rồi. Mọi việc buôn bán Vân Hương Lâu sẽ thuận lời cực kỳ và không gia tộc nào dám động đến chúng ta đâu. – Quân Huyền mỉm cười đáp.

– Thật sao? – Tì nữ đó hỏi lại với ánh mắt sáng rực.

– Thật, ta đùa cô làm gì.

Thiếu nữ đấy biết được tin vui liền đi báo với mọi người. Còn Quân Huyền hắn đi lên phòng nghỉ vì cũng có phần mệt mỏi rồi. Vừa lên phòng Quân Huyền liền leo lên chiếc giường có phần quen thuộc và chìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ kéo dài từ trưa đến tối, khi mà tì nữ thấy thiếu chủ của mình chưa xuống dạy họ thì liền lên gọi.

– Thiếu chủ… thiếu chủ ơi. – Tì nữ gọi nhẹ nhàng nhưng Quân Huyền hắn từ lúc đối mặt với nhiều nguy hiểm nên ngủ tỉnh. Chỉ cần tiếng động nhẹ hắn đã tỉnh giấc rồi nên tì nữ vừa gọi xong hắn liền bừng tỉnh.

– Có chuyện gì sao? – Quân Huyền ngồi dậy đáp.

– Tại tối rồi mà thiếu chủ chưa xuống dạy cái ngài bảo nên ta mạn phép lên gọi mong ngài thứ tội. – Tì nữ cúi mình hơi run run.

– À không sao đâu. Cô xuống dưới trước đi, ta chuẩn bị xong sẽ xuống.

Tì nữ nghe Quân Huyền không trách phạt liền lui xuống. Còn Quân Huyền hắn cũng sửa lại quần áo rồi bước xuống. Quân Huyền vừa đi xuống vừa nói:

– Này cậu, đao tiệm rèn đã đưa đến chưa?

– Dạ rồi, lúc chiều thuộc hạ vừa nhận được. – Một thị vệ đáp lại Quân Huyền.

– Được. Nam tử cầm đao rồi theo ta học trước. Còn nữ tử hãy tham ngộ võ kỹ này đi – Quân Huyền cầm một thanh đao rồi ném quyển võ kỹ Hoàng cấp cho các tì nữ.

– Đây là Long Diêm Đao, ta chỉ biểu diễn một lần thôi còn lại mọi người tự đọc võ kỹ rồi thực hành. – Quân Huyền cầm thanh đao lên múa thử vài đường rồi nói.

Thị vệ nghe vậy liền sáng rực mắt lên để chú ý xem thiếu chủ làm gì. Quân Huyền hắn không muốn phá quán nên tụ một lượng huyền lực nhỏ nhưng đủ mạnh để thực hiện võ kỹ. Sau khi vừa tụ đủ huyền lực lên thanh đao thì thân ảnh Quân Huyền nhanh chóng biến mất. Quân Huyền hắn chỉ trong chốc lát đã xuất hiện ở trên đầu các thị vệ rồi nói:

– Tiếp này. – Một thanh đao rực lửa có long ảnh thoát ẩn thoắt hiện chém xuống như muốn phá tan mọi thứ. Thị vệ dù có run sợ nhưng liều mình dùng huyền lực đỡ lại.

Nhưng dù nhìn Quân Huyền hắn chém xuống cảm giác mạnh và đáng sợ như vậy nhưng thực chất chỉ là một lượng huyền lực nhỏ thôi. Do Long ảnh trên thanh đao kia làm họ cảm giác run sợ. Khi thanh đao gần đến nơi thì Quân Huyền hắn thu bớt huyền lực lại và ngừng đao làm các thị vệ kia mới thở phào nhẹ nhõm.

– Thiếu chủ cậu đừng dọa ta như vậy.

– Đúng, ta còn tưởng ta sắp chết rồi cơ. – Hai thị vệ thở nhẹ nhõm và nói.

Quân Huyền tiếp đất xong ném nhẹ cây đao về phía họ và nói.

– Tập đi đừng ba hoa nữa. – Nói xong, Quân Huyền liền tiến đến nơi các tì nữ đang chờ.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x