Yến Giám đốc Sở Công thương nói câu nầy không những Long sửng sốt mà đám người Dương đại Hải cũng chấn kinh…không hiểu từ lúc nào vị Chủ tịch tỉnh phu nhân ‘về phe ta’ vậy? qua cụm từ ‘đồng chí’ rỏ ràng Yến giám đốc Sở Công thương đang bất mản,không hài lòng với lảo Long…chuyện gì đây?…Phó Bí thư Việt cũng mù mờ….không hiểu trong bụng Phu nhân Chủ tịch tỉnh nầy đang nghỉ gì…
Đàn ông thì ‘nông cạn’ hơn đàn bà…Vân,Thảo không hẹn liếc nhìn nhau trong một giây…đàn bà thường nhạy cãm,bản tánh lại đa nghi…trong đầu liền nghỉ :’có thể nào?..không chứ hả?tên kia ngay cả phu nhân của Chủ tịch tỉnh cũng ‘xơi’ rồi?
Long cứ tưởng Yến sẻ về phe mình…nhưng nghe giọng lạnh lùng của Yến Giám đốc…lảo ngẩn ra…nhất thời nhìn 1 vòng trên bàn hội nghị như muốn tìm đồng minh …Các người nầy lại chăm chú nhìn ly cà phê hoặc ly trà trước mặt rất nghiêm túc…làm như cố khám phá chuyện bí ẩn tìm tàng trong đó vậy…
Ngay lúc nầy có tiếng gỏ cửa phòng họp nhè nhẹ…vài giây sau Thư ký Yến mở cửa phòng họp lắc mông đi vào..(trùng tên với Yến của Đức và Chủ tịch tỉnh phu nhân cũng tên Yến xin xem những phần trước…)
-“Có chuyện gì?” Bí Thư Hải nhìn thư ký mình hỏi…lẻ ra giờ nầy lảo cũng đang hưỡng thụ khẩu kỷ của thư ký mình nhưng buổi họp kéo dài do thằng Đức Long không biết trời cao đất rộng nầy…Hải bực mình, bất mãn…
“-Bí thư…có Trưởng và Phó Trưỡng CA đang ở bên ngoài muốn gặp Giám đốc Sở nội vụ nói có việc gấp cần báo cáo…” Yến nhỏ nhẹ nói..giọng nói như chim sơn ca hót ríu rít trên cành nghe mê mẩn lòng dâm dê của các lãnh đạo đang có mặt trong phòng họp…
-“Tốt…” Bí Thư Hải…Chủ tịch Vân…không cần phải chờ đợi nửa…thật là đúng lúc..các vị nghỉ sao?”Giám đốc Long mừng hết lớn…lảo tin rằng chỉ lảo đối chất vài câu…những người nầy sẻ vô phương ngụy biện cho thằng kia…
Bí thư Hải mặt đen như đít nồi…sắp ém được rồi sao thằng Tùng và thằng Vinh lại đến đây?ngu như heo mà….lảo liếc nhìn Chủ tịch Vân…
Chủ tịch Vân cũng đang sững sốt nhưng nghỉ lại chắc có biến chuyển khác rồi..thằng Vinh không ngu như vậy…
-“ Vậy cũng tốt…chắc có kết quả sơ bộ rồi…vậy cứ nghe họ báo cáo rồi mình quyết định sau cũng không muộn”…Chủ tịch Vân nhìn Bí Thư Hải gật đầu…
“-Ừm…mời họ vào đây”…thấy Vân gật đầu..Hải quay qua Thư Ký gật đầu nói…
-“Vâng Bí thư”..Yến quay người lắc mông đi ra…
Long phấn khích…để coi với bằng chứng đầy đủ..ai còn dám bao che nửa không…hừ…
“Hai vị…Bí thư mời hai vị vào…” Yến cười ủy mỵ..nói xong quay người dẫn đường,cặp môi gợi cãm…nét mặt quyến rủ khiến cặc trong quần Phó Vinh giựt giựt…gã thầm nuốt nước bọt…Vinh cũng biết là gái trong UBND đẹp cở nầy thì không tới phiên mình..tuy nhiên nhìn cũng được mà…
-“ Ừm..cám ơn cô…” Tùng nhả nhặn cám ơn quay qua giục Vinh :“đi đi…”khiến gả sực tỉnh hồn vía…vội vả bước theo …
“-Bí Thư,Chủ Tịch..các vị ..xin chào…” Thấy trong phòng họp ngoài Bí Thư Hải,Phó Bí Thư Việt,Chủ tịch Vân,Phó Chù tịch Thảo và các Phó Chủ tịch thành phố khác còn có rất đông đủ các Giám đốc các Sở,Cơ quan…Tùng ,Vinh hơi nghiêng người chào…
-“Haha..Xin chào…hai anh cực khổ rồi”..Bí Thư Hải lề mề khách sáo…
-“Có chuyện quan trọng gì báo cáo à…sao có vẻ gấp rút vậy?” Chủ tịch Vân trực tiếp vào đề…
Lê Đức Long chỉ chờ có vậy…tuy nóng lòng nhưng lăn lộn trong quan trường,cũng biết kiềm chế…nghe Chủ tịch Vân hỏi…lảo nóng lòng vểnh tai nghe…
-“Chuyện Phó Trưởng phòng Thọ bị hành hung..chúng tôi đã tỉ mỉ điều tra qua…theo cư dân trong vùng..đêm trước Phó Phòng Thọ có qua đêm tại nhà của một người phụ nử…sáng hôm sau khi ra khỏi nhà liền bị hành hung…nhóm hung thủ hình như biết trước và chờ Phó Trưởng phòng Thọ …”
Tùng từ tốn tường thuật tình hình…thực ra Tùng đang theo kịch bản của Đức dựng ra mà từ từ đưa Lê Đức Long vào tròng…
-“Tùng Trưởng quan…Con tôi đả chính tai nghe được chân hung cũng chính là chủ mưu…một người tên Trần Đức…các người đã bắt giử hắn chưa?”Lê Đức Long nói như quát…cái gì qua đêm với một người phụ nử?rồi sao?con lảo đâu phải là con nít…ngủ với ai lại không được?có liên quan gì?…
“-Giám đốc Long…chúng tôi đá có điều tra qua rồi…sáng hôm qua..lúc Trưởng phòng Thọ xãy ra chuyện…Trần Đức đang ở Trường Đảng…có đến mấy chục người có thể làm chứng cho vụ nầy…cho nên…chuyện Trần Đức đích thân hành hung là không thể nào?”…Vinh lể phép đáp lời nhưng ánh mắt thoáng lướt qua Chủ tịch Vân thoáng ý cười…cái nầy chỉ có hai chị em mới hiểu…
-“Anh nói như vậy ..ý nói là thằng con tội bịa đặt vu khống cho Trần Đức rồi”… Lê Đức Long ánh mắt âm lãnh nhìn Vinh…lạnh lùng gằn giọng
“-Chúng tôi không phải là có ý nầy…chúng tôi nghi ngờ có người muốn vu khống cho Trần Đức…động cơ là gì?chúng tôi muốn hiểu rỏ…vì vậy mới lần mò đến nhà người phụ nử kia…” Tùng thay Vinh từ tốn đáp lời..cả hai phối hợp vô cùng ăn ý…câu chuyện mạch lạc khiến mọi người trong phòng họp vốn đã chú tâm lại càng tập trung cao độ…
“-Vậy các anh tìm ra được gì?” Phó Bí thư Việt hiếu kỳ…
-“Chúng tôi đã tìm ra được một ít đầu mối…vì vậy mới tìm đến đây gặp Long Giám đốc để làm sáng tỏ vài vấn đề…” Tùng nhìn Lê Đức long với ánh mắt ‘nghi hoặc’…
-Vấn đề gì? Lê Đức Long sẵn giọng hỏi…đầu óc lảo đang hoang mang…không phải Trần Đức?vậy là ai?thằng Thọ nhất quyết chính tai nghe được mà…hay là bọn nầy cá mè cùng lứa muốn bao che?
-Phó Phòng Thọ thường lui tới căn hộ..có quan hệ trai gái với một phụ nử…người phụ nử nầy ờ trong căn hộ …cô ta chỉ mới 15 tuổi…mà chủ căn hộ là Long Giám đốc…vì vậy…
Lê Đức Long cãm thấy sống lưng lạnh toát…lúc con lảo xãy ra chuyện..sau khi nghe tên ‘hung thủ cũng là chủ mưu’,lão nóng lòng muốn bắt Trần Đức nên quên đi những ‘yếu tố chết người’…bây giờ thì hay rồi…sắc mặt lảo từ trắng sang đỏ ,rồi xanh mét…
Mọi người không còn tha thiết gì với cái tình tiết ai đánh ai nữa…một bức tranh sống động hiện ra…con nít cũng còn thấy huống chi những người ngồi trong phòng nầy đều là ‘tinh anh’ của cáo già…
Hai cha con Lê Đức Long cùng chơi một lổ…Lê Đức Long ‘kim ốc tàng kiều’…lại bị thằng con ‘qua mặt’
‘Hừ’…Giám đốc Sở Công thương hừ lạnh…
Chủ tịch Vân nhếch mép cười…
Phó Chủ tịch Thảo bỉu môi…
Phó Bí Thư Việt ‘ngượng ngùng’ nghỉ bụng…’Lảo Long à…thiệt làm mất mặt đàn ông a…bị thằng con cắm sừng…
Các người khác nét mặt ‘nghiêm túc’ hình như đang suy nghỉ điều gì khác…
Bí Thư Hải ‘bối rối’ chưa kịp phản ứng thì…
‘Bịch’….Lê Đức Long ngã xuống …lảo là cáo già…trong tình huống nầy ‘bất tỉnh’ là giải pháp duy nhất để ‘thoát thân’…vì vậy Lê Đức Long ngả xuống ‘bất tỉnh’…
“Người đâu…mau gọi xe cứu thương”….Phó Chủ tịch Thảo ‘to’ mồm gọi…ánh mắt cười khinh miệt…
-“Mau..mau coi ông ấy thế nào?” Bí thư Hải làm bộ ‘quan tâm’…lão Long ra tuyệt chiêu để ‘chạy’…chiêu nầy ai cũng biết…thôi thủ hổ trợ lảo mốt chút..hắc hắc …
-”Bí thư Hải,Chủ tịch Vân..tôi còn có chuyện quan trọng muốn báo cáo..cách đây nửa giờ trên mạng phây bù đã phát tán chuyện Giám đốc Long và Phó phòng Thọ…”…nói đến đây Tùng ghé miệng nói nhỏ bên tai Bí Thư Hải :”họ nói hai cha con cùng …cùng chơi một lổ…”
.Dương đại Hải sửng sốt nghỉ bụng :con mẹ nó..ai..ai mà lợi hại như vậy?phen nầy hai cha con thằng Long coi bộ tiêu rồi…
-Ráng nhắm mắt thêm chút nửa đi Long giám đốc..xe cứu thương sắp tới rồi..
Nghe lời Bí Thư Hải…Phó Vinh ngồi xuống ‘xem xét’ tình hình của Lê Đức Long… nhân lúc mọi người đang ‘náo loạn’…Vinh nói vừa đủ cho lảo nghe…
Lảo có nghe hay không thì khó biết được…chỉ thấy hai mí mắt lảo giựt giựt….
***
Cùng thời gian…Thị xả Cao Lảnh Đồng Tháp…Sở CA…
“-Lảo Sơn…anh thật là may mắn…có số hưởng phước…aiz…không có ai như tui,,bây giờ muốn vui thú điền viên như anh cũng phải chờ ít nhất 20 năm nữa…aiz…” Quốc,quyền Trưởng CA Cao Lãnh ‘lắc đầu ngao ngán’ nhưng mọi người chung quanh ai cũng biết hắn đang đắc chí…
-“Lảo Quốc…không cần phải khách sáo đâu…ba mười năm Hà đông..ba mươi năm Hà Tây…haha..” Ngọc Sơn hihi haha căm giận nghiến răng nghiến lợi ‘trả đủa’…
-“Úi giời ôi…Đồng Chí Ngọc Sơn sao anh lại nói thế…hôm nay là ngày vui của Trưởng quan Định Quốc…lời lẻ ấy kiêng được thì nên kiêng…úi giời ôi”…Chánh văn phòng UBND liếc nhìn Sơn với ánh nắt khinh thường ..trách móc…
Hôm nay là tiệc rượu tiển đưa Trưởng CA đương nhiệm Ngọc Sơn ‘về hưu’ và cũng là tiệc mừng cho La Định Quốc thuận bườm kế vị…nói cho ngay…Trần Ngọc Sơn bị cho về vườn…lảo sẻ đi nhiệm một chức vụ vô cùng nhàn hạ cho hết kiếp nầy…
Hai tuần trước là Chủ tịch tỉnh Vủ Văn Đương,tuần vừa rồi là Chánh Án Phạm Trung Trực…lần này chính là lảo…Trần Ngọc Sơn không cam lòng…20 năm nay..tiền hô hậu ủng…lời nói của lảo như thánh chỉ…ai dè một sáng một chiều..bỗng nhiên tan thành mây khói…
Tàn trử,buôn bán độc phẫm mà được kết quả hiện tại…có thể coi như là tốt lắm rồi…Vủ văn Đương,Phạm Trung Trực đều nói vậy…thay vì đi tù…nhưng cũng nhờ sự can thiệp của đại lảo ở Trung ương…Hà nội…chuyện lớn quá nhỏ..chuyện nhỏ hóa không…Cả ba được cho về vườn…
Nguyên tắc là xấu che,tốt khoe…cũng chỉ vì đại cuộc…
Chủ tịch Vủ Văn Đương đã về Hà nội…Chánh án Phạm Trung Trực cũng đã về Huế nghe nói cả hai sắp bay ra nước ngoài…không biết Âu Châu,Mỷ Châu hay là Úc Châu…
Trần Ngọc Sơn khinh thường…cuộc sống ở nước ngoài có gì tốt?lâu lâu bay qua Âu châu…chơi đỉ thì còn được coi như thay đổi không khí..nhưng cũng đâu bằng ở Việt Nam…ai cũng thích lồn bọn gái da trắng nhưng Ngọc Sơn chỉ thích lồn Á đông…trước đây bú cặc là ‘nghề’ của đàn bà da trắng..ngày nay chưa chắc nha…
Nói tóm lại…nay đã mất hết rồi…
Người đi trà lạnh…nhưng lảo chưa đi..trà cũng đã lạnh rồi…
Những thằng xum xoe nịnh bợ lảo trước kia nay nhìn lảo không tới nửa con mắt,mụ chánh văn phòng xưa kia chỉ cần lảo gật đầu..mụ liền qùy trước háng lảo mà bú cặc miệt mài…vậy mà vừa rồi buông lời mỉa mai…
Ngọc Sơn là người cố chấp…lảo không cam lòng…phải trả thù…Trần Ngọc Sơn không phải Vủ văn Đương,Phạm Trung Trực..người ta đạp lên đầu cũng chịu được…đụ má thằng nào con nào gieo gió phải cho tụi nó gặt bảo…
Ngọc Sơn hai mắt đỏ ngầu…thừa lúc không ai chú ý …mà cũng chẳng ai chú ý đến lảo…họ đang tâng bốc thằng chó La Định Quốc kia…lảo bước ra ngoài lấy di động ra gọi…
-“Lảo đại…đúng lúc tụi nầy cũng sắp sửa gọi anh…” phía bên kia một giọng cung kính vang lên…giọng điệu rỏ ràng là thuộc dân giang hồ tứ chiến…
“Tụi bây ra sao rồi?không thấy có động tịnh gì vậy?” Sơn nóng lòng…giọng cộc lốc…
-Có tình huống mới…hôm qua tụi nầy khám phá ra có người theo dõi thằng đó nên chưa ra tay…xem ra thằng nầy có rất nhiều kẻ thù…
-Có biết là ai không?
-Cái nầy thì chưa…nhưng cũng là tay xoàng thôi…bọn nó theo thằng kia…không biết tụi em đang bám theo sau …nếu muốn biết họ là ai,làm việc cho ai cũng phải ít nhất hai ba bửa…
-“Không cần đâu..ai cũng mặc kệ..đụ mẹ hai thằng bây dứt điễm nó cho tao…” Sơn lạnh lùng ra lệnh…
-Yên chí đi đại ca…ngày nầy sang năm là ngày giổ của nó…
-Tao không cần biết…nó không chết thì hai thằng mầy đừng về…
…
-“Hắc hắc hắc…Kiều Nga đêm qua sung hết biết nha…quá đã…”Đức vừa lái xe vừa huýt sáo…tuy đêm qua ít ngủ nhưng tâm hồn phấn chấn vô cùng yêu đời khi nhớ tới biểu hiện của Kiều Nga đêm qua…cứ như là muốn ‘vắt’ hết tinh lực của mình í…nhìn không ra nha…không ngờ cà nanh dử ha…
Đang đắc ý …Đức sa sầm nét mặt…hình như bị theo đuôi nửa rồi…ụa..hình như không phải,chiếc xe nầy Mazda CX8… chiếc xe hôm kia là Toyota…chắc mình quá đa nghi rồi…
Tuy vậy nhưng Đức vẩn cho xe chạy về hướng cầu…thử đi qua phía Vỉnh Long xem sao…liếc nhìn kiếng chiếu hậu…chiếc Mazda CX8 vẫn theo phía sau…đúng lúc nầy chiếc Mazda đổi làn đường sang bên trái…tăng tốc độ…
“Ouf…không phải theo mình…mẹ kiếp…làm giựt gân cha nội”…Thấy chiếc Mazda chuyển làn đường vọt lên…Đức thở phào..giãm căng thẵng…nếu theo thì bám ở phía sau đâu có vượt lên…vì vậy khi chiếc xe vừa ngang tầm,Đức quay đầu sang trái cười định mĩm chi…
Nhưng miệng chưa cười sắc mặt đã đại biến…một gương mặt khả ố nhìn nó cười…và một họng súng đen ngòm chỉa ngay nó …theo phản xạ sinh tồn…chân ga nó đạp lút cán…chiếc xe rít bánh chồm tới cùng một lúc tiếng súng nổ,tiếng kiếng bể…
Tiếp theo đó là một cái rầm…xe nó bị một chiếc xe khác đụng phía sau…đầu xe va chạm vào mãng bê tông …móp méo thãm hại…
Mặc cho đầu chãy máu…nó nhìn phía trước…chiếc xe kia cũng đã dừng ,hai tên ngang nhiên xuống xe chạy về hướng nầy…súng trên tay..rỏ ràng muốn lấy mạng nó…không chậm trễ..nhanh như chớp,Đức phóng qua lan can cầu…nhãy…ùm xuống sông…chỉ cần vài giây là chạm mặt sông ,trong khi lơ lững tai nó nghe nhiều tiếng nổ…lúc nầy Đức cãm thấy một giây đồng hồ lâu như một thế kỷ…
“-Đụ má…thằng nầy lẹ thiệt…đéo biết có trúng phát nào không nữa”.Gả mập lùn vừa thở hổn hển vừa chửi thề…
-“Tao cũng đéo biết..dọt lẹ mầy…tính sau…tụi CA tới bây giờ…” Gả ốm cao hối thúc…trên cầu nhiều xe dừng lại…chiếc xe của Đức ca móp đầu,móp đuôi ..kiếng bể…đầu xe đang bốc khói…phía sau vài chiếc xe thắng không kịp hút đít lẩn nhau…
Tai nạn liên hoàn trên cầu Cần Thơ…
Buổi sáng,người trong biệt thự thường thức sớm,xuống phòng gym tập thể hình khoãng 1 giờ …sau đó tắm rửa,tập họp tại phòng ăn…uống cà phê ăn sáng…Kế tiếp ai có nhiệm vụ gì thì đi làm..Ngọc Như đưa Bí Thư Kiều Nga đến UNND huyện Cờ đỏ…
Nancy hoặc lên mạng xem xét tình hình…hoặc xem tv…đôi khi chuyện trò bàn thảo cùng các chị em cũng là thuộc hạ…hôm nay nàng không lên mạng,cũng không xem tv…đang đọc tạp chí của nhửng bà bầu…vừa uống trà thay vì cà phê…miệng thỉnh thoãng mĩm cười hạnh phúc…
Kiều Chinh đang lên mạng..truy tìm thời trang cho phụ nử trong lúc mang thai…cũng truy tìm y phục của em bé…miệng thỉnh thoãng cười vu vơ…
“-Thủ trưởng..đã xãy ra chuyện lớn rồi”…đi đầu là Thu Tâm ,Mai Thảo sau đó hầu hết tất cả các thuộc hạ đều có mặt…nét mặt người nào cũng khẩn trương…
-“Chuyện gì vậy ?” Kiểu Chinh cau mày….Nancy bổng có cám thấy có gì đó không may…
Thu tâm không nói không rằng…cầm lấy hộp điều khiển từ xa mở TV…đài THTHCT…
Quang cảnh ‘tai nạn’ trên cầu Cần Thơ …nhưng lời tường thuật của người qua đường với phóng viên của đài truyền hình khiến hai mắt Nancy tối xầm lại…
“-Tôi đang chạy phía sau chiếc xe kia…” đưa tay chỉ chiếc xe của Đức…”tôi thấy có chiếc xe Mazda xông lên phía bên trái xe nầy rồi nghe có tiếng súng nổ”…sau đó tôi đụng vào xe cậu ta…tôi thấy cậu ta bước xuống..đầu chãy máu…tiếp đó có hai người cầm súng bắn về hướng cậu ta…không biết có trúng đạn không thì không biết nhưng tôi thấy cậu ta nhãy xuống sông rồi không thấy nửa…”
Mắt Kiều Chinh tái nhợt…nét tàn khốc hiện lên khoé mắt…
“-Không sao…hắn sẻ không có sao…Thu Tâm…gọi cho Cục An ninh…kêu họ tập họp…chúng ta sẻ đến đó trong vòng 10 phút..Phương Anh…lấy súng..tất cả theo tôi…Cho dù lật hết Cần thơ nầy cũng phải tìm ra hung thủ và tìm ra hắn…” Nancy nói như hét…hai mắt long lên…
“-Dạ Thủ trưởng”….Nhiều tiếng đáp lời đầy sát khí vang lên…
Cùng thời gian…
Đức lập công ty…Phó Loan,Yến ,Tuyết,Tâm ,Nhung…ai cũng nước mắt đoanh tròng…
Trường đãng….hội trường nhốn nháo…
UBND thành phố Cần Thơ..gà bay chó chạy…
Nhàn …Thủy ..Thu đại nương bất tỉnh…
Còn lắm người nữa …
Cơn thịnh nộ của Thiếu tướng Nancy…cũng là cơn động đất…
…
Đức không đi đâu xa…nó núp dưới gầm cầu…chỉ chừa đủ cái mủi để thở…không ngu gì bơi ra kêu cứu…hai thằng kia chắc chắn còn lẩn quẩn đâu đây…nó mà trồi đầu lên là tiêu đời…”Đụ má..hôm nay tao mà lụm lại được cái mạng là tụi bây sẻ được ‘trả lể’ gập mười lần…” Đức vừa sợ vừa mừng vỉ thoát chết…chữi thề…
Nó sợ xón đái…lần đầu tiên trong đời bị người ta chĩa súng ngay mình bóp cò…cũng may không trúng phát nào..nhưng cái đầu rỉ máu…hơi đau đau..nhưng không nguy hiểm đến tính mạng là được…Cái bóp trong túi quần thì còn nhưng cái di động rớt mẹ nó xuống sông rồi…vô kế khả thi…đành phải chờ…bụng đói..hồi sáng chưa ăn gì…đêm qua đụ nhiều…bụng đói cồn cào…
Khoãng hai tiếng đồng hồ sau…nó nghe có tiếng ca nô chạy vòng vòng…trên đó có mấy người CA…nó vẫn tiếp tục trốn…không thể tin được…hơn nửa hai thằng kia dể gì bỏ đi….mình vừa ló ra biết đâu bị ‘độp’ thì quá oan mạng rồi…
Nghỉ vậy nên nó kiên nhẩn chờ…đói ,lạnh không chết được…kiên nhẩn..kiên nhẩn…trời về chiều…gió càng lớn…một đám lục bình trôi qua…chính giửa có một bẹ chuối lững lờ …Đức mừng rỡ bám lấy …núp vào đám lục bình thả trôi theo giòng nước..ra khỏi chổ nầy rồi tính sau…nước đang ròng…đám lục bình trôi về hướng Cái côn…
…
Hai vợ chồng ông Tư nghèo rớt mồng tơi…bà Tư đi bán vé số còn ông đi làm mướn…ai kêu gì làm đó…nếu không có ai kêu làm thì ông lụm ve chai…cả hai vợ chồng già chui rúc trong căn nhà lá tồi tàn ven sông Hậu mà sống qua ngày…tuy vậy cả hai sống rất vui vẻ…từng tuổi nầy rồi…gần đất xa trời…không muốn gì hơn…muốn cũng không được…số trời đã định như vậy rồi…
Nhưng gần đây,hai vợ chồng già thật là không còn nước mắt để mà khóc…không biết kiếp trước làm tội ác gì..kiếp nầy sao lại khổ như vầy…hàng xóm nhìn tình cảnh nhà hai vợ chồng ông bà Tư cũng lấy làm ái ngại…
Số là hai vợ chồng có đứa con trai…cũng có vợ và có con…gần đây đứa con dâu bõ đi…thằng con trai thì bỏ mạng sau một tai nạn xe cộ…để lại cho hai vợ chồng già đứa cháu gái…
Hai vợ chồng già…sao cũng được..nhưng nhìn đứa cháu mồ côi…càng nhìn nước mắt càng rơi…Con bé lại hình như bị trầm cãm…nhút nhát…tối ngày chỉ ru rú trong nhà lá tồi tàn nầy…ngoài việc nấu cơm chờ ông bà nội về cùng ăn…không bước ra ngoài nửa bước…tương lai mờ mịt…
-Hân à..dọn cơm ra đi con..chắc bà nội cũng sắo dìa rồi…
-“Dạ ông nội” Gia Hân đem nồi cơm ra để lên bàn…đít nồi đầy lọ nghẹ,một dĩa rau luột và một chén nước mắm kho quẹt…ngày nào cũng như ngày nào…đây là thức ăn của hai vợ chồng và đứa cháu gái…Gia Hân bày ra 3 cái chén đá…ngay cả chén đá cũng không lành…mẻ miệng hết rồi…
-Vào đi..vào đi cậu…haha..nhà tui ở đây..khu xóm nầy ai cũng nghèo…nhà tui là nhà nghèo nhất…
Ông Tư đang vấn điếu thuốc rê..nghe tiếng vợ…ông quay lại sững sốt…bên cạnh bà vợ ông một thanh niên ướt như chuột lột…hai hàm răng đánh nha nghe lộp cộp..hắn đang lạnh run…Ông Tư vội vả đứng lên.
-“Mèn ơi…ai vậy bà?sao lại đến nông nổi nầy?vô đây..vô đây đi cậu…Hân à rót ly trà nóng đi con”…Ông Tư là người tốt bụng…thấy Đức ‘thê thãm’ liền nổi lòng trắc ẩn…
-“Gặp cậu ta trên đường dìa nhà…trời tối thui nên tui dẫn cậu ta về nhà…” Bà Tư cười hềnh hệch…đưa hàm răng sún chỉ còn lại hai ba cái….nét mặt vô cùng hiền hậu…
Ông Tư nghe vợ nói…đưa mắt nhìn người thanh niên đang run cầm cập vì lạnh…ngay lúc nầy Gia Hân bước đến trước mặt đưa ly trà nóng tới…
Đang lạnh run…được ly trà nóng…Đức vội vả chụp lấy…trà nóng suýt làm nó phỏng miệng nhưng ly trà làm nó tỉnh hồn…nhìn nồi cơm,dỉa rau,chén nước mắm kho quẹt nuốt nước bọt…Sự nhớ điều gì…nó móc bóp…cái bóp ướt mem…lôi ra một xấp tiền ướt mem để lên bàn…
-“Bác à…cháu đói quá…” rồi không khách sáo hối hả ăn lấy ăn để…đây là bửa ăn ngon nhất trong đời của Đức ca…
Ông bà Tư sửng sốt…số tiền trên bàn tuy đá ướt mem nhưng không dưới 10 triệu…
Gia Hân đứng kế bên ông bà nội..nhìn Đức ăn như hổ báo…cười ngây ngô…
***
Hết phần 2…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Đức - Chương 152
Nứng Siêu phẩm - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chapter 362
- Chapter 363
- Chapter 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
- Chương 441
- Chương 442
- Chương 443
- Chương 444
- Chương 445
- Chương 446
- Chương 447
- Chương 448
- Chương 449
- Chương 450
- Chương 451
- Chương 452