Krong Prey Veng…Cambodia
Narith mặt đen như đít nồi…Hắn không quan tâm đến cái chết của Ngọc Sơn …nhưng đường vận chuyển bột từ Miên qua Việt Nam để phân phối sẻ bị gián đoạn…đây mới là vấn đề nghiêm trọng…hơn nữa…cho tới giờ phút nầy…tỗng cộng 6 thân tín mất đi…cái thằng Trần Đức kia lại không mất một cọng lông…
Trước hết phải lập lại đường dây mới được…đây là huyết mạch của túi tiền…đồng thời bằng mọi giá cũng phải triệt thằng khốn nạn kia …nếu không bọn đàn em sẻ nhìn mình ra sao đây?Tuy hiện nay là lảo đại nhưng lảo đại phải có khả năng dìu dắt đàn em trêи con đường phát tài…an toàn…bây giờ thì sao?không hay rồi…tổn thất ngày căng trầm trọng…uy tín của lảo đại Narith sa sút…
Mấy ngày nay có những ánh mắt nhìn Narith rất lạ…nhiều lúc Narith nghỉ có lẻ mình đã quá nhạy cãm …nhưng dù muốn dù không cũng phải làm một cái gì đó…
-“Chuyện gì mà mặt bí xị vậy?”Thấy Narith mặt mà ủ dột…Mỷ Chi hỏi…
-hi hi..Đâu có gì…ừm..chuẩn bị xong chưa…có lẻ mai mình qua Việt Nam …ghé Cao lảnh trước xong xuống Cần Thơ…đưa em đi chơi một vòng…
-Sao nói chờ con Tiên gọi?…nó gọi anh rồi à?
-“Chưa…nhưng chắc cũng sắp rồi…mình chuẩn bị trước…cô ta gọi …mình đi liền…”Narith trầm ngâm trù tinh…
…
… Akra và Bourey là hai trợ thủ của Narith..Akra năm nay 40 tuổi là người miên gốc hoa…có thể nói được 4 thứ tiếng Miên,Thái,Tàu phổ thông và việt…tánh tình hắn tàn độc…biết cách lấy lòng người nên rất được Narith tin dùng…Bourey là người Miên chính thống…biết nói tiếng việt là nhờ thường ra vào Việt Nam như cơm bửa…tánh tình Bourey ít nói..suốt ngày làm lì …cũng tàn độc không kém Akra nhưng có phần nham hiểm hơn…
Cả hai là cánh tay phải và cánh tay trái của Narith…ai cũng nghỉ rằng hai người rất hợp rơ nhưng thật sự không phải vậy…lúc nào cũng ngầm tranh nhau…nhất là gần đây…cuộc đấu tranh càng lúc càng quyết liệt…
Narith không con…không anh em…gần đây câu hỏi được đặt ra là ai cò khả năng ngồi lên vị trí ‘Lảo đại?’ nếu một mai lảo đại nằm thẳng cẳng xuôi tay về trời? Đời mà..chuyện khó nói lắm….nhất là sống trong nghề nầy…Không cần phải chờ khi lảo đại thẳng cẳng….bất tài thì kéo xuống…nhường chổ cho cường giả…
Sáu người anh em do lảo đại sai ra ngoai làm việc…một đi không trở lại…Narith coi bộ già rồi…Bọn đàn em bắt đầu nghỉ cho tương lai…
… Akra và Bourey đều có đàn em…bên nào cũng muốn đại ca mình sau nầy sẻ là người chủ trì đại cuộc…vì thế xãy ra những cuộc va chạm nhỏ…
-“Bourey…bọn nhỏ không hiểu chuyện…tụi nó nói gì thì nói…mầy đừng để trong lòng nha mậy…mình là anh em…sát cánh bên lảo đại mười mấy năm rồi…aiz….tao thiệt không biết nói sao nửa….”Akrai than thở ra dáng nuối tiếc…hăn gắp một miếng mắm bò hóc bỏ vào miệng,thêm vào vài miếng thịt ba rọi luộc…cắn nửa trái ớt hiểm..nhai ngon lanh…nuốt xuống bụng…cầm ly Rémy Martin nốc một hơi …
-“Ai mà rảnh háng đi nghỉ chuyện bao đồng…mấy lời anh vừa nói …phải là tui nói với anh mới đúng…Akra…chúng ta luôn là huynh đệ tốt…ly nầy…tui uống cạn…coi như xin lổi anh nếu bọn nhỏ bên tui có làm gì không phải…” Bourey nốc cạn ly rượu..lật úp ly để lên bàn…đốt thuốc hút…hít một hơi tận buồng phổi…hắn ghiền thuốc…hàm răng vừa vàng vừa đen…gương mặt rổ chằn chịt ,hơi men làm gương mặt hắn đỏ gai…hai mắt ti hí nhìn rất khủng bố…
-“Hay lắm…đúng là anh em tốt…có lời nầy của mầy…tao an tâm rồi Bourey…nà…làm thêm một ly…” Akra cười vui vẻ…vô cùng thân thiết…
-“Không được…uống thêm một chút là cho chó ăn chè ngay…tui chịu hết nổi…thôi tui dìa…sáng sớm mai đi Phnom Penh ăn đám cưới con em gái…”Bourey vừa nói vừa xiêu vẹo bước ra cửa…xem ra hắn xỉn lắm rồi…
-“Haha…mầy thiệt có phước…được đi ăn cưới…vậy dìa sớm đi…: Akra cười ánh mắt vô cùng thân thiết…nhưng khi bóng Bourey vừa khuất khỏi cửa…ánh mắt trở nên âm lảnh…
…-“Đại ca…thằng nầy không thể tin được đâu…” Bourey vừa đi…Vyna….đàn em thân tín bước vào …
-“Tao cần mầy nhắc sao?mầy chỉ cần theo dỏi sát là được…nó muốn qua mặt ta hả?hắc hắc…nó còn non tay lắm…chưa đủ tư cách…”Akra cười khinh thường…
-“Vậy thì phải…hắc hắc…ừm…đại ca…kỳ nầy anh có dịp qua Cao Lảnh với lảo đại…hay là…”Vyna đưa tay lên ngang cổ …cứa ngang…hắn là tâm phúc của Akra…biết rỏ đại ca đang có âm mưu ‘soán ngôi’ của lảo đại Narith…Vyna chỉ mong Akra ra tay càng sớm căng tốt…nước lên thì thuyền lên…đại ca trở thành lảo đại…Lúc đó…Vyna sẻ là số ‘2’ của tổ chức…VyNa căng nghỉ càng hưng phấn…
Vyna còn có một ham muốn thầm kín chôn sâu tận đáy lòng…hắn phải chiếm cho bằng được vợ của lảo đại…người đàn bà mà hắn cho là một vưu vật của trời …Chuyện ȶɦασ đéo Akra không quan trọng…cũng chinh vì vậy mà vợ Akra bỏ đi…như vậy sẻ không ai dành đàn bà với hắn…
-“Suỵt…mầy ra ngoài làm việc đi…coi chừng cái miệng chó của mầy…tai vách mạch rừng…đừng làm hư chuyện của tao”Akra trừng cặp mắt dử tợn nhìn Vyna nghiêm giọng….
-“Ah..xin lổi ..đại ca…em ra ngoài đây”…bị đại ca quở trách Vyna không giận…trái lại có phần hưng phấn…coi bộ đại ca sắp ra tay rồi…
Vyna đã đoán trúng…Akra đang âm thầm dàn trận…chỉ cần qua khỏi biên giới …người của hắn sẻ giải quyết Narith …hắn sẻ đổ lổi cho phía Việt Nam…sẻ không ai nghi ngờ…Akra hắn và Narith tình như thủ túc …hơn nửa…hắn sẻ tiêu diệt tụi Viêt nam…trước là trả thù cho lảo đại Narith…sau là lấy lại số hàng…Bọn đàn em có ai không phục?lúc đó Akra hắn sẻ danh chanh ngôn thuận đăng đàng làm lảo đại…
Một kế hoạch hòan hảo…
…
Bourey xiêu vẹo bước nghiêng ngã đi về hướng chiếc Honda Accord đang đậu cách đó không xa…Kriensak,ngồi ở vị trí tài xế đang nghe nhạc…liếc nhìn kiếng chiếu hậu…thấy đại ca đi không vững,hắn vội vàng mở cửa xe chạy lại đở…dìu đại ca lên xe…hắn đặt Bourey nằm trêи băng ghế phía sau…Bourey ngủ như chết…
Kriensak cho xe chạy…không mấy chốc…mất hút ở cuối đường…Ngay lúc nầy…một gả miên mặt mày bặm trợn từ trong căn nhà gần đó rút di động gọi…
-“Sao rồi?”….giọng Vyna vang lên…
-Đi rồi…không có gì lạ…thằng cha Bourey say như chết…thằng Kriensak từ đầu tới cuối chỉ nghe nhạc…
-Ừm..biết rồi…
…
Chiếc xe vừa ra khỏi địa bàn của Akra….Bourey đã ngồi bật dậy…hai mắt hắn long lên…cơn say hoàn toàn biến mất…
-Hắc hắc…đại ca…em thiêt phục anh…giả say hay thiệt…nếu anh không nói trước….em cũng tưởng anh quắc cần câu rồi…
-Cho bọn chúng không đề phòng minh…thằng Akra …thằng Vyna…haha..ȶɦασ má…tao sẻ cắt cổ hai thầy trò tụi nó…
-Từ đây tới Cao Lảnh cũng 3 giò đồng hồ…đại ca..ngả lưng chút đi…
-Ừm được…chuyện tao căn dặn mầy làm…xong hết rồi chứ?
-Haha…yên chí đi đại ca…đầy đủ hết…không thiếu thứ gì ….
….
***
Cần thơ….
Buổi chiều trời vừa tắt nắng…trong nhà của Phó Trưởng ban Tuyên Giáo Tố My có khách viếng thăm…
Tố My cãm thấy phiền…hai ba năm nay…Ông nội của Đồng Giao không ngừng gởi người tới nhà coi mắt Đồng Giao…Làm cho người ta tưởng là con gái của bà ế…
Lúc trước Tố My cũng lo sốt vó…nhưng lâu ngày…tâm lý bà thay đổi…bọn trẻ có tư duy của tuổi trẻ…bà có cuộc sống của bà…Thế kỷ 21 rồi…hai đứa con gái có lấy chồng sinh con là chuyện của tụi nó…
-“Aiz…ngoài đường phố…nếu gặp được cháu…cô cũng không nhận ra đâu…nháy mắt một cái…hai mươi mấy năm…lần chót gặp anh Ân…lúc đó cháu hình như được 7 hay 8 tuổi gì đó…ừm…năm nay châu bao nhiêu tuổi rồi Gia Thành?”
Tố My thầm quan sát Lý Gia Thành đang nề nếp ngồi trước mặt…Ngày hôm trước nhận được điện thoại của ba …ý ông cụ muốn gả Đồng Giao cho Lý Gia Thành…
Tố My thầm kêu khổ…mấy ông già bà lảo quan niệm cổ lổ xỉ…bây giờ là thời đại gì chứ…làm gì có chuyện ông bà cha mẹ đặt đâu…con châu ngồi đó…Đồng Giao,Thụy Vủ…cả hai đứa con gái bà đều cứng đầu…
Gia Thành có lẻ hơn Đồng Giao vài tuổi…nghe nói đã ly dị với người vợ trước…cũng không sao…miển Đồng Giao vừa ý là được…nhưng coi bộ khó …Tố My biết ‘gu’ con gái…không có cãm tinh với các cậu COCC…hơn nửa tuy Lý Gia Thành có vẻ bảnh trai nhưng ngủ quan không đoan chinh…
-“Dạ thưa cô…cháu năm nay băm hai rồi ạ…” Gia Thành lể phép đáp…Hắn viếng thăm nhà cô Tố My là do ‘mệnh lệnh’ của ông già …Hắn không tinh nguyện chút nào…một đứa con gái xấp xỉ hàng băm rồi mà chưa có chồng thì nhất định là có vấn đề…nếu không là chị Doãn thì hôi nách hay hôi miệng hoặc là môиɠ xẹp иɦũ ɦσα lép…
Ông già hắn muốn hắn ‘coi mắt’ người con gái như vậy..coi hắn là thằng khờ à?hôm nay hắn tới đây là để chào hỏi thôi…cho có lệ..dù sao hai gia đinh cũng là thâm giao…nhưng đó là thời ông nội ông ngoại kìa…
-“Cháu lớn hơn Đồng Giao của cô 3 tuổi…” Tố My gât gù…nét mặt có vẻ hài lòng…khiến Lý Gia Thành càng nghỉ mình đoán đúng…Ông già hắn muốn hy sinh đời trai của hắn để tiến hành một cuộc hôn nhân chính trị…Lần trước…hắn may mắn…Nancy đẹp như tiên…nhưng hắn bất tài …không giử được nàng…
Lần nầy hắn không bảo đảm …Đại hội Đãng sắp tới rồi…ông già hắn có lẻ đang lo sốt vó nên gấp rút tiến hanh cuộc hôn nhân nầy…
-“Dạ..cháu xin phép cô…cháu phải ghé ủy ban nhân dân làm thủ tục nhậm chức….Hôm khác châu sẻ quay lại ạ..”Gia Thành lể phép lấy cớ ‘chuồn’…chưa gì đã khoe con gái trẻ hơn minh 3 tuổi…ý đồ muốn gã con gái quá rỏ ràng…đừng có hòng nha…
-“Ừm…vậy được…khi khác…cháu tới…sẻ gặp Đồng Giao..” Tố My gật đầu..bà chưa nói với Đồng Giao..vây cũng tốt…
Ngay lúc nầy…có tiêng mở cửa…Tố My ngạc nhiên…sao hai đứa con gái hôm nay về sớm vậy?
-“Mẹ..hihi..tụi con về rồi..hôm nay tụi con không ăn cơm nhà đâu…đi tập văn nghệ rồi đi ăn tối với bạn…Ụa..vị nầy là…” Thụy Vủ vừa vào nhà đã líu lo…mãi một hồi sau mới nhận thấy trong nhà có người khách…
-“Hai đứa về đúng lúc…Để mẹ giới thiệu…Đây là Lý Gia Thành…con của Lý Hoàng Ân…Bộ trưởng Bộ Công thương…Lý bộ trưởng cũng là bạn thân của ba mẹ….À…haha Gia Thành..đây là Đồng Giao và Thụy Vủ….hai đứa con gái của cô….
-“Xin chào Đồng Giao,chao Thụy Vủ….anh là Gia Thành…hân hạnh được gặp hai em…” Gia Thành cười tươi ..niềm nở…hắn sững sốt…chấn kinh…hai người con gái trước mặt….quá đẹp…quý phái…không thua kém Nancy…Mình đã quá lo xa rồi…hihi…Gia Thành từ lo âu biến thành mở cờ hân hoan chỉ trong vòng một nốt nhạc…
-“Chào anh…Gia Thành…” Đồng Giao lịch sự theo lể tiết…Thụy Vủ chỉ gật đầu…liếc Tố My và Đồng Giao …cười hóm hỉnh…Hình như đoán biết điều gì….Đồng Giao quắc mắt nhìn em gái 1 giây…
-“Mẹ…Tụi con không ăn cơm nhà…ây da…trể rồi…con đi tắm thay đồ trước…nóng quá..Đồng Giao nói xong quay nhìn Gia Thành gật nhẹ đầu coi như chào…lại mĩm cười hóm hỉnh với Tố My…ý muốn nói…mẹ muốn ‘gả’ ra ngoài thì tự nhiên ngồi chơi trò chuyện với anh ta đi…con không hứng thú…
-“Haha..cháu bận việc thì về trước đi…khi nào có dịp…ghé nhà …cháu nhé…”Tố My khách sáo đẩy đưa…Đồng Giao …con nhỏ nầy lại chê rồi…
-“Dạ được…hôm khác châu sẻ trở lại xin làm khách…” Gia Thành ‘bấm bụng’ ra về…lòng thầm quyết ý cua Đồng Giao tới tay…cưới nàng làm vợ…
-“Sao rồi?mẹ vừa mắt anh ta chứ?hihi…”Gia Thành vừa ra khỏi cửa…Thụy Vủ liền trêu chọc…
-“Ây da…con nhỏ nầy…dám nói với mẹ như vậy à?thiệt là….” Tố My ‘quát mắng’…không hiểu sao khi nghe con gái trêu chọc..bà lại nghỉ tới tên kia…lòng rạo rực…chưa thấy ai dũng mảnh dai sức như hắn…bà với chị Tư xa luân chiến vậy mà cũng ‘đấu’ không lại…mấy ngày nay…bà cũng có theo dỏi…làm bà hú hồn…nay biết hắn không sao là tốt rồi…đến hẹn lại lên…
-“Hihi…mai mốt hắn tới nửa cho coi…ai biểu mẹ mời hắn làm chi…hihi..coi bộ hắn vừa thấy chị hai đã iêu rồi…ủng hộ mẹ…hihi…” Thụy Vủ làm mặt ‘quỉ’ nhe răng cười…chạy đi tắm…Cả hai chị em mổi khi có buổi tập hát hò đều phấn khích…
…
-“Cái gì không sợ?haha…lúc đó hả..tôi sợ xón đái luôn á…nhưng sợ quá hoá liều..cầm súng bắn bừa vậy mà…ai dè …haha..chó táp phải ruồi thôi…haha”…
Hắn là vậy….không khách sáo không màu mè…Trước mặt mỷ nử dám dùng cụm từ ‘xón đái’ mà không ngượng mồm…lại cười hihi haha…nhưng cũng chính vì vậy mà các nàng đêu thấy hắn thân thương…Ông bà có câu ‘iêu ai iêu cả đường đi lối về’….cũng là ý nầy…
Về tới Cần Thơ đã hai ngày…chạy đôn chạy đáo trấn an người nhà…đưa cái mặt ra bằng xương bằng thịt chứng tỏ mình không sao họ mới tin…Chỉ tại trêи phây bù và nhất là ở đài truyền THĐT…hình ảnh của cái áo pull màu trắng biến thành màu đỏ đậm quá dọa người…họ không lo sao được…cho đến khi thấy nó đứng trước mặt cười hi hi ha ha mới thở phào…coi như tạm yên…
Buổi tập hát …biến thành buổi kể chuyện…cả bọn nhao nhao muốn nghe kể từ miệng của nhân vật chinh…chuyện thấy trêи phây bù tuy là kinh người nhưng không có thuyết minh…Còn gì lôi cuốn hơn khi chinh tư miệng hắn mà mghe lại toàn bộ câu chuyện?
Thế là hắn được dịp ‘khiêm nhường’ từ tốn kể…
Cánh tay băng bó là chuyện thường…nhưng đối với mọi người …không bình thường chút nào…ai cũng nhìn với cặp mắt sùng bái…Không phải chỉ một..mà là hai chuyện…chuyện nào cũng bắn nhau ì xèo như coi trong phim hành động…ai lại không phục?nếu không phục thì làm đi…
‘Khiêm tốn’ cho ngươi khác phục …là nghề của chàng…
Khiêm tốn nói là cả một nghệ thuật đấy…không dể đâu…đại khái là thay vì dương dương tự đắc…khoe thêm lên thì mình khiêm nhường..tự nhận là may mắn chó táp phải ruồi…ai muốn nghỉ sao thì nghỉ…tuyệt diệu là ở chổ nầy…hắn càng tỏ vẻ khiêm tốn thì người ta càng sùng bái…nhưng không được quá khiêm tốn…sẻ trở thành đạo đức giả…hỏng bét…
Yến thì không nói… là người bạn gái của hắn…nàng vô cùng tự hào…hận giờ phút nầy không phãi là thế giới của hai người…nàng sẻ vồ lấy hắn…cho thỏa lòng….
-“Cánh tay không sao là tốt rồi…anh có chuyện gì…ban nhạc mất một nhân tài…”Tú Nhi đang dối lòng…những lúc hắn ‘xông pha’…tim nàng như rớt khỏi lòng ngực…hắn nào biết…
-“Có hoạn nạn mới biết chân tình…lần nầy mới biết tui được các mỷ nử thương iêu lo lắng…hi hi…thiệt không uổng kiếp nầy…
-“Bớt nói nhãm đi…ngoài bạn gái anh…Ai thương iêu anh chứ?” Tú Nhi ‘trề môi’…
-“Nghèo mà ham..” Đồng Giao ‘nguýt’…
-“Muốn nằm mơ cũng phải chờ đến đêm” Thụy Vủ ‘khinh thường’…
-“Người si nói mộng..hi hi…” Thanh Nhả cũng góp phần công kϊƈɦ….
-“Chết anh rồi….dám đắc tội vói mỷ nử…tư lo liệu đi..hihi” Hồng Phượng ‘sung sướиɠ khi Đức ‘gặp họa’…
Gia Kỳ cười thầm…nàng nhìn ra các người nầy miệng nói vậy nhưng lòng không nghỉ vậy…rỏ ràng tình trong như đã mặt ngoài còn làm bộ…
Bất chợt …Gia Kỳ sửng sốt…sao tên nầy đào hoa thế?
Tâm Đoan mím môi..muốn nói lại thôi….lần trước đã công khai bộc lộ …thiệt ngượng chết đi được…
-“Có em…em quan tâm anh…anh Đức..I love you”…Tuyết Vân ‘nhảy’ ra công khai tỏ tinh…Người đẹp nầy trực tính…nghỉ sao nói vậy…mạnh dạn tỏ tinh…không ngại ngùng …
…Im lặng…Lần trước..Tâm Đoan chỉ nói ‘Anh Đức…em ủng hộ anh’ đã là một trái bom…lần nầy Tuyết Vân nói ‘I love you’…quá dọa người rồi…ngay cả ‘vai chính’ cũng bối rối…
-“haha…Cô thiệt là vui tánh..haha” Đức hihi haha cho qua chuyện…
-“Chuyện gì chớ?em nói thật mà…Tuyết Vân nầy hôm nay tuyên bố…Tuyết vân thích anh…bắt đầu hôm nay…em sẻ cua anh…” Tuyết vân chỉ sợ chưa đủ loạn…hùng hồn tuyên bố…
…
-“Anh Đức là bạn trai của Yến mà….mi làm vậy…” Thụy Vủ thở phì phì…một bụng tức giận…cãm thấy ghen ghen…
-“Biết mà…đâu có sao chứ…anh Đức có thể có nhiều bạn gái mà…” Tuyết Vân thản nhiên….
Cả đám đàn ông trong ban nhạc…bao gồm Tuấn Kiệt,Tuấn Hào âm thầm ganh tỵ…đồng thời đưa ngón tay cái lên…
Hồng Phượng sửng sốt… Đức còi sao lợi hại vậy?
Hương âm thầm cười trộm…hắn còn chưa ‘đụng’ tới cô đấy…mà đã mê hắn như vậy rồi…Một khi hắn đụng tới rồi…không biết sẻ mê hắn đến cở nào nửa đây…
Nghỉ tới đó…hai má Hương đỏ lên…lòng rạo rực…
Ngay lúc nầy…..di động vang lên…”hú hồn…thiệt đúng lúc” …Đức mừng rở nhanh chông bắt máy…
-“Narith vừa gọi…hắn nói mình không cần đi tới Cao Lảnh…hắn mang vợ xương Cần Thơ…giao dịch luôn..
-“Ừm..biết rồi…Chị cũng chuẩn bị đầy đủ đi…
…
Krong Prey Veng Cambodia.
Mỷ Chi nghe Narith ngáy…biêt hắn đã ngủ rất say…nàng rón rén ngồi lên..mở cửa phòng bước ra ngoài đi về phía cuối hành lang…nơi đó có căn phòng chứa đồ linh tinh…Mỷ Chi nhìn trước nhìn sau..thấy không có ai…mở cửa bước vào…
-“Sao chị lâu vậy mới tới?Vyna vừa thấy Mỷ Chi liền mở miệng trách…gả đang nứиɠ ƈôи ȶɦϊ.t…
-“Thì bây giờ không phải đã tơi rồi sao?”Trong bóng tối…Mỷ Chi cười rúc rích…Tiếng cười nghe mê hồn khiến VyNa mê mẩn tâm hồn…gả đưa một tay mò иɦũ ɦσα nàng…một tay mò ɭồи…
-“Chị hứa rồi đó nha…xong việc là cho tui đút vô đó…” VyNa ủy khuất…Mỷ Chi cho tới giờ …chỉ để gả bóp иɦũ ɦσα sờ ɭồи…rồi giúp gả giải quyết bằng cách sục ƈôи ȶɦϊ.t gả…điều nầy khiến gả điên lên được…cũng may..tuần tới thôi…ai cũng sẻ chết…gả sẻ là chủ nhân của cơ thể tuyệt vời kia…và cả một giang sơn…
-“Hihi…thấy cậu làm việc siêng năng như vậy…hôm nay đặc biệt cho cậu…có muốn không?”..Mỷ Chi vừa nói vừa cỡi quần minh…hai đùi trắng ngần,môиɠ căng cứng…mơ mơ trong bóng tối
-“Muốn…muốn…”VyNa si dại ngồi xuống đưa miệng tới…lâu lâu nàng cho gả bυ” một lần đẻ động viên tinh thần gả…chưa bao giơ nàng cho hắn đút ƈôи ȶɦϊ.t vào.
Mỷ Chi nhìn thằng miên đang bυ” ɭϊếʍ …khẻ nhếch miệng cười lạnh…hai năm nay mưu đồ đại sự…Rúc cục cũng sắp thành công rồi…Tất cả gia tài trong ngân hàng bên Thụy sỉ của Narith sẻ là của nàng…
Narith…Akra….Bourey…đến lúc tụi mầy phải chết rồi…
Mầy cũng vậy đó Vyna..muốn ȶɦασ bà à?Chờ kiếp sau đi…mầy đã hết giá trị ….sắp chết được rôi….nên hôm nay đặc biệt chút đó…
***
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Đức - Chương 174
Nứng Siêu phẩm - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chapter 362
- Chapter 363
- Chapter 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
- Chương 441
- Chương 442
- Chương 443
- Chương 444
- Chương 445
- Chương 446
- Chương 447
- Chương 448
- Chương 449
- Chương 450
- Chương 451
- Chương 452