Xã Đông Phú được chia thành 6 ấp gồm: Phú Hòa, Phú Hưng, Phú Lộc, Phú Lợi, Phú Nhơn, Phú Thọ…Nghe thì nhiều nhưng các Ấp nằm san sát nhau…cho nên ngồi lên xe lái một lèo với tốc độ xe đạp có thể nói dăm phút đã về chốn củ .
Nói là Chủ tịch xả dẩn khách đầu tư đi tham quan..Cho dù có miển cưởng mà nói cũng thấy không giống..Phải nói là Đức ca đang cùng ba mỷ nử du lịch đó đây thì đúng hơn…Một người đàn ông ra ngoài có một mỷ nử xuất sắc bên cạnh cũng là tâm điểm ganh ghét của bọn đực rựa huống chi chỉ có minh Đức ca. mà ba mỷ nử xinh như minh tinh xứ Hàn cười nói thân mật thì nhiều ánh mắt giết người tập trung lên mình hắn cũng có thể lý giải…
Mỷ Chi,Vịnh và Bích Hà hình như thích thú…hơn nửa chỉ sợ chưa đủ loạn…Đi bất cứ nơi nào cũng thay phiên nhau mà đeo sát …đôi khi Đức ca cãm thấy cánh tay tê dại…cã một khối thịt săn cứng đàn hồi áp vào…Sức đề kháng của Đức ca càng lúc càng yếu…nhiều lúc phải hơi khum người mà đi…
-“A ha…em muốn đi khu du lịch Sân vườn…gần đây thôi…: Bích Hà ngồi ghế sau…lên mạng tìm tòi ..phấn khích reo lên…
-“Khu du lịch Sân vườn? ..không biết đường …chờ chút..mở GPS ..
-:Không cần đâu…có đây rồi..nà..đi thẳng rồi quẹo trai…đi thẳng..quẹo trai một lần nửa…
Khi cả bọn đến Khu du lịch sinh thái sân vườn….Măt Đức có vẻ ngưng trọng…hắn đưa tay vào túi vải đeo trên lưng….cãm thấy an tâm một chút..
Sau mấy lần bị ám sát…Khẩu Smith Wesson lúc nào cũng nằm trong túi vãi đeo kè kè bên người…không lúc nào quên…nhất là lúc nầy.chuyện càng lúc càng phức tạp…khó biết khi nào Lại Đức Quang hoặc Cao Hùng nổi điên…
Hôm nay lúc khởi hành thì không có gì lạ…nhưng sau khi đi tham quan vài nơi trong khu công nghiệp …hắn nhận thấy hình như bị bám đuôi… bắt đầu từ khoảng đường số 4 đến đường số 8…Một chiếc Acura MDX bám đuôi ở một khoãng chừng ba trăm thước…và cứ bám cho tới Khu Du lịch sân vườn…
Không thể nói là một sự trùng hợp được…Đám người nầy có ý đồ…
Từ khóe mắt…Đức có thể nhận ra là 4 tên…vẻ mặt rất cô hồn….hai tên đầu trọc…dáng ngườ thô bỉ…Đức lén nhìn về phía chúng.. …Trừ một tên có lẻ là đầu xỏ..rất thản nhiên…ba tên còn lại lộ liểu nhìn về hướng nầy…với ánh mắt thèm khát…
Một mình một thân thì chạy là nghề của chàng…gọi về xin tiếp viện cũng quá trể…Từ biệt thự đến đây cũng 1 tiếng đồng hồ,,,cách hay nhất là nhanh chóng quay về xã…còn đang tính toán thì lại bị song Hà kẹp giửa…miệng ríu rít cười nói không ngừng…
-“Ây da…sao như mất hồn vậy…nhanh lên…vô đi…tụi em đói rồi…” Đức có cãm giác như đang bị ‘lôi’ đi …vô kế khả thi…muốn mở miệng nhưng không biết nói sao cho phải…
Chẳng lẻ nói có người sắp ra tay với hắn? mấy bà cô nầy tin mới là lạ…không chừng sẻ nói mình điên …Như vậy..trong tình hình hiện tại, chỉ còn biết trông cậy vào cây Smith Wesson…một chọi bốn…nếu bọn nầy không có chó lửa thì có cơ hội hạ chúng nhưng ngược lại thì không xong…
Ba chị em Mỷ Chi hình như không hiểu tinh hình nghiêm trọng…Chổ có người thì không thích…cứ nằng nặc đòi chọn một bàn cuối khu vườn khiến Đưc ca ‘khóc thầm’…nơi càng ít người càng thuận lợi cho đối phương mà…
Chúng bám như bóng với hình…đến ngối cách bàn Đức không xa…3 trong 4 tên kia càng lúc càng lộ liểu..nhìn thẳng qua bàn Đức với ánh mắt dâm dê…đầy khiêu khích…
Chỉ sợ chưa đủ loạn…Vừa ngồi xuống bàn…chưa nóng đít..bỏ mặc Đức và Mỷ Chi gọi món…nhị Hà cầm xách tay chạy đi khắp nơi trong khu vườn làm dáng chụp hình…tiếng cười hi hi ha ha ra vẻ thích thú nghe được từ xa.
-“Ba con nhỏ nầy…đụ má quá đã…bây giờ sao đây đại ca..Ra tay được chưa?”Tên trọc đầu có khoen tai nóng lòng…
-“Chờ thêm chút nửa…tụi bây gấp cái gì..cá đã vào rọ…sợ chạy hay sao?” Tên được gọi là đại ca điềm đạm nhìn Mỷ Chi …nuốt nước bọt…
Theo kế hoạch ban đầu…thấy mục tiêu là độp liền rồi dọt…
Ai dè khi thấy bên cạnh mục tiêu có ba ‘vưu vật’…Bọn chúng liền thay đổi ý định…thằng kia chết trước một chút hay chậm một chút có sao đâu…nếu dùng nó uy hiếp để ba con nhỏ nầy ngoan ngoan theo chúng về ổ…Vừa có lồn thơm đụ mà thằng kia cũng không sống được…Nhất cử vừa sướng cặc..vừa xong việc…
Đây chính là lý do mà chúng chưa ra tay…Chơ cơ hội…cho đến khi thấy ‘con mồi’ đi đến khu vườn sinh thái…cả bọn mừng rở…vì quá thuận tiện…
-“Được rồi..hai em kia… thằng Mạnh,thằng Chung…giao cho hai đứa bây…áp giải hai em ra xe…Ở đây để tao với thằng Quý..” Gả đại ca sau một hồi nhìn trước nhìn sau …hất hàm ra lệnh ..Gả nói chưa dứt lời..hai gả đàn em đã đứng lên phấn khích đi về cuối khu vườn…Đem về đụ là một chuyện…bóp vú mò lồn ngay bây giờ..chỉ có trời cản…Nghỉ tới thôi..cặc trong quần chúng giựt giưt liên tục…
Phía xa xa,,,Bích Hà,Vịnh Hà vẩn hồn nhiên vui đùa,làm dáng chụp hình…ngây thơ không biết nguy hiểm gần kề…
Gả đại ca và thằng đàn em troc đầu tên Quý cũng không chậm trể…. đứng lên bước về bàn bên nầy…ánh mắt ngạo nghẻ…
Ánh mắt Đức ca không rời tờ thực đơn…bàn tay phải hắn lần vào trong túi vải…
;”Môi son em mờ hết rồi phải không?” môi Mỷ Chi áp sát tai Đức âu yếm hỏi…hồn nhiên nhếch miệng cười…đồng thời mở xách tay tìm kiếm…
-“Đụ mẹ…tao ghét nhất là dài dòng văn tự…Để tao nói thẳng…thằng nhóc…hiện giờ mầy còn thở được biết tại sao không?là nhờ người đẹp nầy…Rỏ chưa…bây giờ nghe đây…hai người từ từ đứng dậy..theo tụi tao ra xe…OK?” Gả đại ca ngang nhiên ngồi xuống đối diện Đức ca…ngạo nghể hách dịch ra lệnh…tên Quý đàn em đứng sau lưng…hai tay chấp ngang hạ bộ…cố ý khoe một con dao Thailand sắc nhọn..đày uy hiếp…miệng hắn khinh khỉnh..mắt hau háu nhìn Mỷ Chi…
-“Ai vậy anh?sao mất dạy vậy? Mỷ Chi ‘sửng sốt ‘nhìn Đức hỏi…
-“Ha ha..anh cũng không biết…chắc thằng nầy điên” Đức ca cũng ngạo nghể…bây giờ 10 phần tự tin..dưới gầm bạn…chỉ cần bóp cò là thằng nầy văng xa..hồn du địa phủ…Lúc nầy Đức vô cùng kinh hỷ…Từ thái độ của Mỷ Chi…Suy ra…Ba chị em Mỷ Chi nầy thiệt là không ngờ a…giả nai y như thiệt…dư sức đoạt giải Oscar.
-“Ha ha..Quý..mầy có nghe không vậy?thằng nầy nó nói tụi mình điên…”Nét mặt gả đại ca âm lảnh..Gả có khẩu Colt 45 lận lưng nhưng nghỉ không cần tới phài nổ súng…Một thằng nhóc.mấy con đàn bà thôi mà…thấy mả tấu đủ té đái rồi…
-Hắc hắc..Đại ca..hay là để em cắt hai cái lổ tai của nó xuống nha..Coi nó giống ai…
..” Ây da..người ta đòi cắt hai tai anh xuống kìa…Em không chịu đâu..thiệt là khó coi ..” Giọng Mỷ Chi nủng nịu nhưng hai mắt lóe lên tia tàn độc…
Ánh mắt nàng làm gả đai ca lạnh người…cãm thấy có cái gì đó không đúng…gả dợm người định đứng lên..đồng thời tay đưa ra phía sau…
-“Tao khuyên mầy ngồi yên đó…mầy không nhanh bằng viên đạn đâu…nát dái là chuyện nhỏ…banh ruột mới là chuyện lớn..mầy không tin có thể thử..nhưng mà tao nói trước..mầy chỉ có một lần cơ hội..” Đưc ca cười đểu…vô cùng đểu trươc cặp mắt sửng sờ của gả đại ca
-“Hi Hi …Có em ở đây..không được nói thô tục..”Mỷ Chi cười trách…Trên tay nàng cũng một khẩu Smith
Wesson màu hồng thật đẹp đầy nử tính… và củng thật lạnh người với ống hãm thanh màu đen tuyền đang chỉa vào ngực của gả đàn em tên Quý…
Gương mặt hai gả lúc nầy đang trắng bệch…kinh nghiệm cho chúng biết đã cham vào ‘thứ thiệt’…nếu không muốn nói là ổ kiến lửa…Mổi người một khẩu súng trên tay….không cần hỏi cũng biết mình và người ta không cùng đẵng cấp..vậy mà dám huênh hoang cái miệng…
-Vịnh Hà…Bích Hà ra sao rồi…
-“Yên chí đi…hai thằng kia..hi hi.Chưa đủ tư cách…” Mỷ Chi giọng ngọt ngào…âu yếm nhìn Đưc ca…họng súng vẩn không dời mục tiêu…Tên Quý đứng bất động…Tên đại ca cũng bất động…Cả hai đều biết mình chỉ có một mạng.Không thể làm liều…
Cuối khu vườn…song Hà ..dỉ nhiên là không sao rồi…hai thằng côn đồ nghỉ hai con nhỏ kia tự đút đầu vào rọ…phen nầy tha hồ bóp lồn bóp vú…thậm chí còn nghỉ dí hai em vào bụi bắt hai em bú cặc cũng không thành vấn đề…chổ nầy vắng teo…
-“Hắc hắc..người đẹp…sao buồn vậy..để hai anh chơi với hai em nha…bảo đãm hai em nhớ đời luôn…” gả tên Chung nuốt nước bọt…ánh mắt thèm khát…tay sờ đủng quần vuốt lên vuốt xuống…
-“Đúng đó..hắc hắc…hai em đừng sợ nhen…tụi anh rất là thương hương tiếc ngọc…bảo đãm hai em sẻ hài lòng…”gả tên Mạnh cũng không chịu kém…
-“Thiệt sao? Đâu..cỡi quần xuống cho hai chị coi thử đi..có phải là như vậy không?”
-“Tốt..hả?” nghe sao mà phê thế…nhưng hai tên côn đò cãm thấy không đúng…đâu có đứa con gái nào gan vậy…Rồi thì sửng người ra…
Hai em gái ‘ngu ngốc’ kia đang nhìn chúng cười mĩm chi…trên tay mởi nàng một cây súng màu hồng…họng súng đen thui…đang chỉa về hướng bọn chúng…
Súng?đại ca bọn chúng thì có một cây…với vài viên đạn…chúng chỉ chơi dao…đâm chém quen rồi…bắn thì chưa…làm gì có súng mà bắn?Bỡi vậy bán tín bán nghi…có phải súng dõm không đây?
‘Chouf’…dường như đọc được ý nghỉ trong đầu của chúng…Bích Hà bắn một phát ngay dưới chân chúng…nét mặt nàng lạnh lùng…tiếng súng bắn ra không có tiếng nổ lớn vì có ống hãm thanh…nhưng nghe thật rợn người…Chân bọn chúng đứng không muốn vửng…
-Thế nào rồi? có muốn chị bắn vào đầu không? Bích Hà lạnh lùng…
-“Không..không…hiểu lầm..là hiểu lầm thôi…” Mạnh run giọng…kinh hãi…mấy con nhỏ đi chung với thằng kia đã kinh khủng như vậy…nó…nó sẻ như thế nào?chết mẹ rồi…
-“Nhiều chuyện với mấy thằng nầy làm gí..để em gọi chị hai hỏi anh ấy muốn sao…cho mổi thằng một phát tại đây hay sao…” Vịnh Hà rút di động gọi…trong khi hai tên Chung,Mạnh sợ muốn xỉu…
Vì vậy…ngay lúc nầy di động của Mỷ Chi vang lên…nàng tủm tim cười.. bắt máy…được một lúc nàng ủy mị nhìn Đức hỏi..
-Hai tên kia..Vịnh Hà hỏi anh muốn thế nào?
-Bọn họ muốn mang chúng ta đi đâu đó..vậy thì chúng ta cũng làm như vậy đi…ha ha…có chuyện vui chơi đùa một chút cũng tốt…Nói với Vịnh hà…áp giải chúng ra xe chúng…chạy hay chống cự…bắn gảy hai giò chúng…
-‘Nghe chưa…áp giải ra xe chúng..dở trò bắn”.. nói xong trách Đức.”Anh nha..sao nhân từ vậy…bắn hai giò làm gì…phải tốn hai viên đạn…một phát ngay trán là được…hi hi..Có phải không?-
-ha ha..phải phải…nè..hai thằng bây nghe rồi chứ gì…mầy…từ từ đứng lên được rồi..đừng có mà dại dột…một phát ngay đầu đó….
-“Hai vị…Bon nầy..có mắt không tròng…có thể coi như là chuyện hiểu lầm hay không?”Tên đại ca cắn răng cầu tình…
-“Sao bây giờ nói nhiều vậy?..câm miệng đứng lên mầy….đi..” Đức lạnh lùng …
-“Khoan đã..tuy chưa ăn uống gì nhưng thức ăn cũng đã kêu…phải tính tiền đã.. Chổ người ta làm ăn mà…” Mỷ Chi lịch sự khoan thai đi ra phía trươc trả tiền..

-“Anh bạn..tha cho tụi nầy một lần…” Mỷ Chi vừa đi khỏi tên đại ca một lần nửa …vẻ mặt thống khổ cầu tinh…
-Mầy nói thêm một tiếng..tao bắn bể gáo mầy…tao nói là làm..mầy không tin có thể thử…
…Dỉ nhiên hai thằng không ai dám thử…cả hai miệng câm như hến cho đến lúc Mỷ Chi trở lại…Trước đây 1 giờ..hai gả đều nhìn Mỷ Chi với ánh mắt thèm thuồng…bây giờ nhìn nàng với ánh mắt sợ hãi…
Trên đời mọi thứ đều có…chỉ có một thứ là không có…đó là thuốc hối hận…

5 2 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x