Bệnh viện đa Khoa Cần thơ
Lại Đức Quang hai mắt đỏ ngầu,sát khí hiện rỏ trên nét mặt…Phía sau,hai vợ chồng Quân,Nương đứng hai bên.Lại Đức Huy đang nằm trên giường bệnh,hai chân băng bột…tuy không có vẻ gì nguy hiểm đến tinh mạng nhưng sau nầy đi đứng có còn binh thường hay không thì khó mà nói…
-“Bác Sỉ…Hai chân thằng con tôi ra sao?” Quang cố giử binh tỉnh nhưng rỏ ràng lảo rít lên…uất hận.
-“Chuyện nầy phải vài tháng sau mới có thể nói được..họ ra tay quá độc ác..xương ống quyển bị bể nát…” Vị Bác Sỉ già dè dặt nói…
-“Nếu đem nó ra nước ngoài thì sao?” Quang nóng lòng…
-“Chủ tịch Quang…Có đưa ra nước ngoài thì người ta cũng phải chờ vài tháng trước khi tiến hành những thủ thuật khác…Đó là theo kiến thúc chuyên môn của tôi…nhưng sẻ tốn rất là nhiều tiền…
-Tiền bạc không là vấn đề…ông nghỉ khi nào có thể đưa nó đi được ?
-“Nhanh nhất cũng phải 3 tuần sau là có thể…nhưng tốt nhất là mua vé khoang hạng nhất để có thể rộng rải một chút..
-Chuyện nầy ông không cần bận tâm…tôi sẻ mướn máy bay riêng cho nó…
Vị bác Sỉ hết hồn…mướn máy bay riêng là khái niệm gì chứ…Không ngờ Chủ tịch Quang giàu nứt vách a…

Cùng thời gian..Biệt thự Lại Đức Quang…
Có ‘tay trong’ và đã nhiều lần đến đây nên Trọng rất dể dàng vào bên trong..đi thẳng vào ‘Thư phòng’…hắn chầm chậm quan sát tỉ mỉ …gỏ gỏ trên tường …dưới mặt đất..khắp nơi…
Hắn rất cẩn thận…tay đeo găng…cố không đụng hay di dời bất cứ vật gì…nếu cần di dời hắn cẩn thận quan sát để có thể để lại y chang như tình trạng lúc đầu…
Quân đã dặn dò nhiều lần…nhiệm vụ của hắn là thăm dò mục tiêu…Chỉ cần mục tiêu được xác định..lần tới sẻ là một mẻ hốt trọn…
Gỏ gỏ..lần mò suốt gần một tiếng đồng hồ hắn vẩn chưa thấy gì khác thường…nhưng Trọng vẩn kiên nhẩn…Hắn tin tưởng đại ca không sai….gia tài của Lại Đưc Quang nhất định là dấu trong thư viện nầy….Thư viện cái con cặc….giống một phần của thảo cầm viên thì đúng hơn…thằng già bày vẻ nuôi chim nuôi cá…làm như là trí sỉ á…Có tiền đéo biết hưởng thụ..tao mà có tiền như thằng già mầy..tao nuôi một đám mỷ nử hầu hạ…đéo cho mặc quần áo…
Hắn nhìn hồ cá…tưởng tượng trong nếu là hắn…thay vì nước,,,hắn sẻ để rươu đỏ hoặc bia…cùng mỷ nử vừa tắm vừa uống…ngon nhất là bú lồn mỷ nử trong hồ rượu …Trọng nhớ trong truyện Tàu..cuộc sống của Trụ Vương là như vậy..hồ rượu rừng thịt…như vậy mới là biết hưởng thụ cuộc đời..Xây hồ cá làm cái đéo gi..còn cái hòn non bộ nầy nửa..đúng là…
Bất giác Trọng đứng thộn mặt ra…hắn nhìn hòn non bộ…chung quanh là hồ cá…muốn qua hòn non bộ phải đi qua cây cầu nhỏ…vẻ mặt Trọng vô cùng kích động…định bước qua cầu đến gần hòn non bộ…nhưng ngay lúc nầy di động hắn run lên…có tin nhắn …
Trọng biết trong vòng 30 phút..Lảo già Lại Đức Quang sẻ trở lại….hắn phải ra khỏi đây…Trọng nhìn thêm một lần…tiếc nuối..rồi đi ra ngoài…không hề biết từng động tác..cử chỉ của hắn đều được thu hình và quan sát…

Biệt Thự trên đường Thái Thị Hạnh…
-“Người nầy là em của tên Quân…hắn hình như đang kiếm cái gì đó…” Thu Tâm bật thốt sau khi nhìn ra người trên màn ảnh
-“Đúng vậy…hắn lúc trước theo dỏi anh…lâu rồi không thấy…bây giờ không phải là hình như mà là quá rỏ ràng hắn đang tìm cái gì đó…mà cái gì đó cũng là cái mà chúng ta cũng muốn tìm…” Đức gật đầu…
-Hắn là em tên Quân…như vậy…Nancy hình như cũng nhìn ra sự việc…
_”Nghe nói sớm một chút..Lại Đức Quang bị hành hung…gảy cả hai chân…
-“Ý của anh là…” Hai mắt Nancy sáng lên…
-Mọi người suy nghỉ coi…đây không phải là một sự trùng hợp…mà rỏ ràng là đã có âm mưu từ trước..đánh gảy chân tên Huy là kế ‘điệu hổ ly sơn’..mục đích là dẩn dụ lại Đức Quang ra khỏi nhà…tên Trọng mơi có thời gian vô dò thám…
-“Nghe thì củng có lý..nhưng nghỉ kỷ cũng không thuyết phục lắm…muốn lảo ta đi ra ngoài cũng còn có cách khác mà…” Thục Linh không bỏ cơ hội…phản bác..
-“ha ha…Baby..you’re so naive…nghe anh giải thích nè cưng…người nghỉ ra kế đánh thằng Huy thê thảm như vậy thiệt là thông minh…Có như vậy lảo Quang sẻ thường đi thăm con…và như vậy họ mới có rộng thì giờ hành động…” Đức ca chêm vào vài chử tiếng Anh nghe củng rất lưu loát…hắn thao thao bất tuyệt lý giải…Lời nói rất có lý..miệng nhìn Thục Linh mím môi cười đểu…hắn cãm thấy vui khi trêu ghẹo cô nàng nầy…
‘Ha ha ha…Thôi đừng chọc Thục Linh nửa mà..anh thiệt là..không ga lăng chút nào…Kiều Nga cười mắng…
Thục Linh thấy hắn nói có lý..không phản bác được…’căm’ lắm..nhất là khi hắn gọi nàng là ‘baby’…mắt lườm..hất mặt ..Cử chỉ khiến mọi người trong phòng cười rộ lên…
-“Thủ trưởng..em thấy anh í lúc nào cũng thế cả…” Bất thình lình một giọng nói lạ vang lên…Đức quay người nhìn…sửng sốt…là mỷ nử a…đang ngồi bên Mỷ Kiều…hai người …’mổi người mổi vẻ mười phân vẹn mười ‘…Nhìn nét mặt trông quen quen…nhất thời không biết là ai…
-“Cô nầy..thấy quen mặt lắm…cô là ai vậy?mới tới sao?cô biết tôi à?” Đức ngây ngô hỏi…
-“Ha ha ha…” Cả đám mỷ nử cười nghiêng ngả…Riêng mỷ nử ‘mới tới’ trợn tròn hai mắt…phùng mang…trợn má…
-“Anh đừng nói là không nhận ra Ngọc Như đó nha…” Nancy cố nín cười nói…
-“Ngoc Như?” Hình ảnh cô gái tóc ngắn quê mùa…lời nói ngây ngô..mặc quần rộng thùng thình cao khỏi mắt cá hiện lên trong đầu..nhất là cái trò bôi mật lên cu rồi cho chuột cống…Đã lâu không thấy và cũng không để ý….ai dè sau một thời gian..thay đổi nghiêng trời lệch đất như vậy…
-Ah…ha ha…nhớ rồi..thì ra là Ngọc Như…Wow..sao bây giờ đẹp ra ha…hèn chi nhìn không ra mà thấy quen quen….
-“Ha ha ha” Cả lại cười rộ lên…Ngọc Như thì không cười..mắt lườm Đức lảo bản…
-“Thôi..nói tiếp đi…” Thu Hà hối thúc..
-“Ừm..khi nãy nói tới đâu rồi..À..nhớ rồi…làm cho thằng con nằm nhà thương là biện pháp tốt nhất để thằng cha rời khỏi nhà…nếu không mổi ngày thì cách ngày…đi thăm…Right? Là lúc đó bọn chúng hành động…Xem ra cũng sắp rồi…không lần tới thì cũng là lần tới nửa…
-“Nhưng hắn chưa tìm ra mà…”Thu Tâm thắc mắc…
-“Ai nói vậy?nhìn kỷ đi…ngay trước khi hắn nhận được tin nhắn…hắn muốn bước qua cây cầu để đi qua hòn non bộ…
-“Hiểu rồi…lảo ta dấu dưới hòn non bộ…” Kim Chi bật thốt lên…Cả phòng lập tức nhao nhao phấn khích..nhìn ‘lảo bản’ với ánh mắt khâm phục…
-“Vậy mình phải hành động trước chúng mới được…” Mai Thảo nóng lòng…không chỉ riêng nàng..cả đám đồng loạt gật đầu…trong đó có cả Thiếu tướng Nancy…
-“Phỏng tay trên chúng là cái chắc rồi..nhưng trước hết phải tính toán cho kỷ…OK…giải tán được rồi…Đi ngủ…” Đức lảo bản giương vai..ngáp…
-“Hả..Đi ngủ?” Thu Tâm sửng sốt…cả đám mỷ nử há hốc mồm….không biết tên nầy định làm gì….bây giờ đi ngủ?kế hoạch thì sao?
-“Thì cũng phải yên lặng mới nghỉ ra kế hoạch mới được chứ..Ở đây ồn ào…nghỉ không ra…vậy đi..Sáng sớm mai 6 giờ …Yên chí đi…Còn đủ thì giờ hành động mà”…

Song Kiều từ lúc có bầu ăn nhiều ngủ nhiều nên thân hình đã bắt đầu mũm mĩm…Hôm nay vừa nằm xuống đã ngủ khì,chỉ còn Nancy nói chuyện vài câu…Nằm ôm nàng vuốt ve một chút ..nàng đã thiếp đi…
…Đức xuống giường bước ra ngoài….Cơn mưa râm râm đã ngừng hẳn… hắn bước xuống thang lầu..đi ra khu vườn nhỏ phía sau …mùi dạ lý hương phản phất…hắn hít một hơi cãm thấy tỉnh táo một chút…
-“Chuyện gì..anh ngủ không được à?” Phương Anh không biết từ lúc nào xuất hiện phía sau lưng…lên tiếng hỏi…
-Ừm..đang suy nghỉ một chút..Em ra ngoài làm gì…vào trong ngủ đi…
-Anh lo cho anh đi…Sao hả?đang nghỉ cách à?Phức tạp làm gì…Biết chổ rồi thì vào lấy…
-Không được…như vậy không có lợi…tình thế khác rồi…
-Khác?khác chổ nào chứ…
-“Khác nhiều lắm..nà để anh giải thích cho em nghe…Nếu minh lấy trực tiếp ….Lại Đức Quang sẻ sai bọn thằng Quân truy lùng thủ phạm…Bọn hắn không ngu..chỉ là vấn đề thời gian Rất có thể sẻ tìm tới mình…Nhưng nếu minh chờ ngay lúc bọn chúng ta tay xong..mình phỏng tay trên…rồi giàn cảnh một chút…kết quả sẻ rất có lợi…hắc hắc…đúng vậy..kết quả sẻ rất có lợi..”Đức cười gian…trong khi Phương Anh ù ù cạc cạc…không hiểu chút nào…
-“Vẩn còn không hiểu?Muốn anh nói cũng được nhưng phải có thưởng mới được…ha ha..” Đức cười ám muội,,ánh mắt lướt lên người Phương Anh…tuy chiếc áo ngủ rộng phùng phình nhưng hắn biết bên trong là cả một thân hình nóng bỏng…trong lòng đang có ý ‘chấn nàng vô góc dừa’ gần đó…đánh du kích giửa trời…thật là lảng mạng…
-“Vậy chứ anh muốn sao?” Phương Anh cũng không vừa…thấy hắn nhìn như vậy..biết hắn muốn chi rồi…Đã từng cùng hắn mây mưa…sao lại không động lòng…Ánh mắt nàng long lanh trong bóng tối…
-Em biết anh muốn gì mà…
-“Ah..không phải ở ây..anh..” Lời chưa nói hết môi đã bị môi hắn khóa lại…Tay hắn lòn vào trong áo ngủ..du hành khắp nơi…Phương Anh nửa sợ bị người khác nhìn thấy thì chỉ có nước độn thổ nhưng lại vô cùng kích thích…muốn kêu hắn ngừng lại nhưng chỉ có âm thanh ư ư phát ra từ cổ họng…Cứ mãi như thế thật lâu…cuối cùng nhu mì ngoan ngoản mặc cho hắn nắm tay dẩn nàng đến cây dừa mọc nghiêng gần đó… để nàng nửa ngồi nửa nằm…chỉ một chân chạm đất… chân kia gát lên vai hắn …
Chiếc áo ngủ rộng phùng phình …bên trong Đức áp sát miệng mình giửa hai đùi mỷ nử hì hục bú liếm…tiếng đánh lưởi..tiếng ‘húp’ nghe sồn sột như trong phim JAV…
“Con nhỏ Phương Anh nầy…”

Ở một góc khuất…Thục Linh đang trợn mắt há mồm…nhìn quang cảnh nơi cây dừa nghiêng…nàng biết Phương Anh và lảo bản rất ‘mờ ám’ nhưng không ngờ lại ‘kinh khủng’ như vậy…Nhưng có thật ‘kinh khủng’ hay không thì không biết…vì Thục Linh cứ miệt mài ‘quan sát’..nét mặt ngây ngô…hai má đỏ bừng..người phát sốt..tim đập mạnh…
Dưới cây dừa nghiêng..Phương Anh đang mê ly…quên trời quên đất…hai tay chống trên thân cây …mông trắng ngần chìa ra sau cho Đức lảo bản dập…mà một khi hắn dập thì không phải là 5 hay 10 phút…ít nhất là nửa giờ khi gấp rút…như lúc dập Tố My trong văn phòng bà ta chẳng hạn…
Thục Linh ‘mãn nhản’…cũng dần dần quên mình đang ở đâu…
-Thục Linh…
-“Oh…làm giựt mình hà..”.Đang mãi mê xem trộm..bất thình lình có ngưới kêu tên mình…Thục Linh theo phản xạ la hoảng lên…
Kim Chi cũng khó ngủ…mở cửa ra ngoài hành lang hóng mát…chợt thấy Thục Linh thò thụp dưới kia nên tò mò đi xuống…vổ vai nàng…
Tiếng Thục Linh la hoảng làm Phương Anh giật mình đứng thẳng người lên..và nhìn thấy hai người Kim Chi,Thục Linh đang nhìn về hướng nầy…Phương Anh mặt đỏ như gấc chín…hung hăng lườm ‘lảo bản’ như muôn ăn tươi nuốt sống hắn mới hả dạ…
-“Ha ha…Là Kim Chi …Thục Linh hả?Cũng ngủ không được à…Thiệt là đúng lúc..Tôi và Phương Anh vừa bàn xong kế hoạch …” Đức ‘tỉnh bơ’ như không có gì…
-“Lảo bản ‘cực khổ’ rồi…hi hi” Kim Chi cười nói ‘móc’…
-“Ha ha…Cực khổ chút đâu có sao chứ….ừm…cũng mệt rồi..mai gặp…” Vừa nói vừa ra vẻ ‘boss’…ngang nhiên bước lên cầu thang đi về phòng…
Phương Anh cúi gầm mặt đi về phòng mình…vô cùng xấu hổ…chỉ muốn kiếm cái lổ chui vào cho đở ngượng…thầm mắng nhiếc Đức lảo bản…cũng vì hắn mà hình tượng nàng sụp đổ hết rồi…
-“Thục Linh..hi hi..con nhỏ mầy …dử ha…rình người ta…Ê..thấy gì kể tao nghe mậy…” Kim Chi tò mò…
-Chị thiệt là ..bậy bạ…em có thấy gì đâu chứ…
-“Hi hi…Mầy xạo hoài…Tao thấy mầy lấp ló ….Ê..ê…”
Thục Linh đã chạy mất rồi…
….
Quá nửa đêm…Trong bải đâu xe gần Vincom Plaza…ba người ngồi trong chiếc Mazda CX8 vừa hút thuốc vừa bàn chuyện..
-“Theo lời mầy nói…tao nghỉ 90 phần trăm là bên trong hòn non bộ…” Quân rít một hơi thuốc nói…
-“Vậy..khi nào mình ra tay…” Trọng kích động….
-“Đừng nóng lòng…phải tính toán làm sao cho kỷ lưởng…Ngồi im đi..để tao suy nghỉ một chút …

-“Tao tính rồi..hai đứa bây vét hết rồi chuồn…đem tất cả về nhà chờ tao…Tao và thằng già về tới…Tao cho nó một viên đạn..xong rồi giả hiện trường bắn nhau…thằng già bị bắn chết…còn tao thì bị thương…tao kêu CA tới…
-“Sao anh nói là vu oan giá họa cho thằng Tồn mà…đâu cần phải khổ nhục kế…tự làm mình bị thương…đại ca…” Chiến sửng sốt…
Tao nghỉ kỷ rồi…thằng Tồn thường hay đi chung với thằng Trọng…nên có thể dẩn rắc rối tới …vì vậy tao bỏ qua…coi như hên cho nó…chỉ cần giàn cảnh bắn nhau là được…Dẩn dắt tụi CA coi như đây là một vụ trả thù…Thứ dân như thằng già nầy…kẻ thù không ít…một khi xuống chó…thiếu gì người muốn giết nó…
-“Cũng không cần giết lảo mà đại ca…đở rắc rối” Trọng nói…hắn thật không hiểu vì sap phải giết Lại Đức Quang…
-Mầy ngu như con bò…Có tiền trong tay…tao còn ở lại việc cho lảo nửa hả? mầy nghỉ kỷ đi…lảo là con cáo già…chỉ cần tao nói từ chức …lảo ta sẻ nghi ngờ …Tốt nhất là cho lảo một viên..thảnh thơi xài tiền…đồng thời tránh phiền phức…Hiểu chưa? Hai đứa bây chuẩn bị sẳn sàng đi…nay may ra tay…

Bệnh viện đa khoa Cần Thơ
Tuy Lại Đức Quang đã xuống đài…nhưng ai cũng nghỉ rằng chỉ là tạm thời…hơn nửa gần đây rộ lên tin đồn lảo sẻ ‘Đông sơn tái khởi’ nên không ai dám xem nhẹ…Vì vậy Lại Đức Huy thoải mái nằm trong phòng Vip của bệnh viện…
Dân thường nếu phải ở lại nhà thương để được điều trị thì nằm la liệt trên sàn nhà…Cán bộ ngon một chút thì hai người một phòng…Phòng Vip của bệnh viện là tiêu chuẩn đặc biệt dành cho lảnh đạo cao tầng và gia đình …Không những có y tá,Bác Sỉ chăm sóc đặc biệt….còn có giường cho người nhà ở qua đêm để tiện bề chăm sóc nếu muốn…
Huy dỉ nhiên là muốn rồi…hai chân bị gảy…đi đứng không được….muốn gì cũng phải bấm chuông gọi y tá…thật là phiền…Vì thế cần có Ngoc Nương túc trực bên cạnh…chuyện trò sai vặt…và hơn thế nửa…
Chân gảy nhưng tay vẩn nguyên vẹn..quan trọng nhất là cặc không sao…Trong bệnh viện…giửa dêm khuya…trai đơn gái chiếc dỉ nhiên là Huy có nhả hứng rồi…Cặc hắn cứng ngắt…
-“Ngọc Nương..chị khóa cửa đi…” Huy ánh mắt dâm dê nhìn Ngọc Nương cười…
-“Chuyện gì đây cậu hai…”Ngọc Nương ‘ nguýt’ nàng biếi cậu hai muốn chi rồi…từ chiều đến giờ được dịp là không sờ thì bóp…
-“Hắc hắc..đóng cửa kéo màng đi…nhanh lên..” Vẻ lẳng lơ của Ngọc Nương làm Huy sôi máu..
-“Ừm?” Ngọc Nương đi đóng cửa ,gài then.. kéo màn…Đứng sát bên giường nhìn Huy tũm tỉm cười…Hắn đưa tay kéo nàng tới gần…hai tay lần mò trong áo quần nàng…một tay bóp vú…một tay mò lồn…
Huy đang mặc áo của bệnh nhân nên chỉ cần đưa tay vào trong là nàng có thể kéo cặc hắn ra ngoài…Cặc hắn đang cương cứng…Nàng biết nếu bú liên tục..hắn sẻ chịu không nổi mà phọt…như vậy thật là mất hứng nên chỉ bú chút chút rồi nhả ra..liếm dái… mút mút đầu cặc cho hắn phê…nhưng không cho hắn bắn…Đêm còn dài…
-“Ngọc Nương à…ahh…chị thật tuyệt..quá đã…” Huy rên rỉ..
-:Hi hi..hôm nay cho cậu phê tới bến luôn…
Nàng cỡi quần..leo lên giường..choàng hai chân qua nguòi hắn..áp lồn ngay miệng hắn..Huy đang lên cơn dâm..mút chùn chụt…phía dưới… cặc hắn đang được nàng trìu mến hun hít..bú liếm…thỉnh thoảng lấy tay sục sục vài cái…liếm..bú…mút…
-“Đút..đút vô…”Huy thều thào…hắn sắp điên lên được…
Ngọc Nương cũng lên cơn lắm rồi….tay cầm cặc để ngay cửa hang…ngồi mạnh xuống…mông nhấp lên nhấp xuống…như người đang phi ngựa…
Ngoài cửa..có cặp mắt đang nhìn vào…tuy hắn không thấy gì nhưng hắn cũng đoán biết sau bức màn kia vợ hắn đang làm gì…
Hắn không phải khờ…hắn rất thâm độc..người đàn bà nầy chỉ là con cờ của hắn…và bàn cờ sắp chơi xong rồi….
-còn tiếp–

4.7 3 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.net

Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x