Trên Quốc Lộ 91 hướng về Ô môn…chiếc Mercedes-Benz lao nhanh…Lại Đức Quang không ngừng hối thúc…Khác với Chiến một chút..hệ thống báo động chỉ trực tiếp báo vào di động của lảo khi có người đột nhập mà không qua trung tâm …Chỉ vì lảo không muốn có nhiều ánh mắt tò mò…không ngờ cẩn thận quá hóa hồ đồ
-“Nhanh lên..nhanh lên…” Lại Đức Quang hét to…lảo hận không lập tức bay về…đây là lần đầu tiên di dộng của lảo trong tình trạng báo động…Có người đang xâm nhập vào kho tàng của lảo…Lại Đức Quang như đang ngồi trên đống lửa…
-“Dạ..lảnh đạo…” Quân cười thầm..tăng tốc độ…”sớm hay muộn có khác biệt sao..hắn đưa một tay rờ bá súng bên hông…

Bao vải đầy ấp tiền cuối cùng cũng được chất lên xe….Trọng lên xe đề máy…miệng hét…
-“Xong rồi…mầy đâu rồi Chiến..mình zdọt….”Hắn hạ kiếng xe nhìn ra sau kiếm đồng bọn…Chợt nghe tiếng mở cửa …hắn mừng rở vừa quay đầu nhìn thì cãm giác cổ nhói đau..rồi mắt mờ đi…cuối cùng ngả gục đâu trên vô lăng…hoàn toàn mất tri giác…

Một bóng người nhỏ con nhanh chóng xốc hắn lên…đem vào ga ra gần đó…Nơi đó người anh em cùng cha khác mẹ với hắn..Chánh văn phòng của huyện Châu Thành cũng đang ngủ say sưa…
“Đóng cửa ga ra lại…để chúng ngủ một giấc nhiều mộng đẹp..hi hi..đi thôi Thục Linh…” Thu Hà mĩm cười hối thúc khi thấy Thục Linh cứ hít hít trên người nàng…
-“Thằng nầy hôi nách..” Thục Linh ‘oán giận’ thầm nguyền rủa sao xui vậy…đây là lần thứ hai…lại cũng là mình..chạm một thằng hôi nách…
-“Ha ha ha…Vậy thì mau lên..vể tắm rửa…” Thu Hà trêu chọc..

Trước của biệt thự..Kim Chi đang nổ máy xe chờ…Thu Hà, Thục Linh bước lên…Chiếc xe hướng về Phụng Hiệp lăn bánh…theo sau là chiếc Mazda CX8 do Phương Anh điều khiển …với những túi vải đầy ắp tiền đô và vàng…
Hai xe vừa mất hút…Chiếc Mercedes -Benz rít bánh ngừng ngay cửa..Lại Đức Quang xuống xe hấp tấp chạy vào thư phòng…lảo băng qua cầu gổ…đứng như trời trồng nhìn vào bên trong….Cửa mở toang…
-“Là ai???” Lại Đức Quang hét to…mặt tái xanh..ngồi phịch xuống đất…Cả một gia tài khổng lồ của lảo gầy dựng hai chục năm nay..đã không cánh mà bay…
Quân huýt sáo…hắn vòng ra sau mở cóp xe…lấy thêm hai khẩu Colt 45..giàn cảnh bắn nhau..phải có nhiều khẩu súng khác nhau..tụi CA củng ghê lắm..làm không khéo tụi nó sẻ nhìn ra…
Hắn lững thửng bước về Thư viện…Lại Đưc Quang đang ngồi trên mặt đất…không nói lời nào…mặt lảo trắng bệch..Giờ phút nầy trông lảo già hơn rất nhiều..như ông lảo 80…
-“Lảnh đạo…ông sao rồi?hắc hắc…” Quân cười đểu…
-“Là..là mầy…mầy và hai thằng em của mầy” Nhìn nét mặt của tên cận vệ ‘thân tín’…Quang chợt hiểu ra …thằng khốn nạn nầy bình thường trông có vẻ khờ…nói sao nghe và làm vậy..thì ra chỉ là ngụy trang… lảo rít lên
-Hắc hắc…Đụ mẹ thằng già mầy coi bộ cũng còn sáng suốt …
-Tại..tại sao? Tao đối với tụi bây không tệ….
-“Không tệ?Đụ con đỉ mẹ mầy…không tệ?Mầy đụ con đỉ Ngọc Nương có sướng cặc hong vậy?tao làm cho mầy..mầu đụ vợ tao…cái đó gọi là không tệ?” Quân rít lên…
-“Mầy chơi xong ..đưa nó cho thằng COCC Lý Gia Thành …còn nửa..thằng con mày cũng có phần…Aiz…” Quân lắc đầu…
-Thật ra tao cũng cám ơn mầy..cũng nhờ mầy mà tao biết mặt thật của con đỉ đó..hắc hắc…tiết lộ cho mầy biết chuyện nầy nha…Tháng vừa rồi tao có đãi thằng Tồn đi chơi đỉ cao cấp…hắc hắc…con nhỏ đó hết xẩy…cũng vì vậy mà có nhiều khách…nên dính Aids…Là Aids đó…Thằng Tồn…hắc hắc…nói cho mầy biết…nó cũng như tụi khốn nạn mầy chơi con Nương còn nhiều hơn tụi mầy nửa à…chậc chậc chặc…hi hi…Mầy hiểu rồi chứ gì? Ha ha ha…Thằng con mầy…thằng Lý Gia Thành,ừm còn có con mụ Thu Hoa…ngay cả thằng em của tao…cả một lủ…tương lai sống không bằng chết…Aids mà…mầy biết rồi chứ gì…ha ha ha…
-“Mầy..mầy thiệt là thâm độc”… Mặt Lại Đức Quang trắng bệt…
-“Thâm độc?ha ha ha…Lại Đức Quang..tao với mầy như nhau…Cá mè một lứa… tám lạng nửa cân…Vậy thôi…Mầy hiểu hết rồi chứ gì…chết được rồi…
-‘Đùng…’ Hai mắt Lại Đức Quang mở trừng…có vẻ khi chết vẩn không cam lòng…Đầu lảo nở hoa..màu trắng của óc và màu đỏ của máu trông thật ghê rợn…
Quân lầm lì..để tạo hiện trường bắn nhau..hắn cầm hai cây súng bắn khắp nhà…trên tường loang lổ nhiều vết đạn bắn…cuối cùng hắn dấu hai khẩu súng kia đi sau khi tự bắn vào vai mình một phát…
Hắn mĩm cười nằm xuống ‘bất tỉnh’…nhiều tiếng nổ như vậy..dân làng gần đây chắc chắn sẻ báo CA…

Quả nhiên không hơn 10 phút Phó Trưởng CA Quận Cái Răng Thượng Tá Hiền đã dẩn đội ngủ lên xe hú còi inh ỏi chạy đến hiện trường…Nhà của Phó Chủ tịch Quang xãy ra chuyên….không phải là dân thường nên phải sốt sắng một chút…
Hắn tin tưởng là không có chuyện gì lớn…biết đâu lảo già nầy nhậu xỉn lấy súng bắn chơi vài phát…Đám dân biết con cặc gì…chuyện nhỏ xé to…
Nhưng khi nhìn thấy thi thể Phó Chủ tịch Quang…Đầu bị bắn thủng một lổ lớn..óc…máu văng tung tóe…Thượng Tá Hiền và đám CA thuộc hạ ‘vãi linh hồn’ chạy ra ngoài ói mửa tới mật xanh…
-“Xếp..xếp..Có người còn sống…” Một Chiến sỷ CA đưa tay chỉ Quân…Hắn đang ‘cố gắng tiều tụy’ khập khiểng bước ra..
-“Đâu ..đâu..” Đang ói ..nghe nói có người còn sống..Hiền nhanh chóng nhìn quanh hỏi…Hắn va Quân tuy không có giao tình nhưng biết nhau…
-“Mau..mau..phong tỏa hiện truòng…kêu xe cứu thương vả tổ trọng án…Anh bạn..chuyện gì đã xãy ra..Sao lại như vậy…?” Hiền nhanh chóng kêu thuộc hạ gọi xe Cứu thương và Tổ trọng án…rồi nhìn Quân hỏi…
-“Tôi cũng không rỏ xếp Hiền…Tôi vừa đưa lảnh đạo về…lảnh đạo bước vào nhà không lâu thì nghe súng nổ …tôi liền chạy vô nhà …thấy có hai người liền xãy ra bắn nhau..tôi bị thương…lảnh đạo..ông ấy..”Quân nghẹn ngào…

Không quá 5 phút..xe cứu thương đến…cùng lúc với Tổ trọng án hình sự…Quân vừa được băng bó vừa cho lời khai…Hắn lập lại những lời vừa nói…trước sau như một…

Nhìn thi thể Lại Đức Quang đang được đem ra xe cứu thương…Quân ‘đau lòng’ bi phẩn…
-“Tay anh ..coi bộ không lái xe được rồi..Thêm chút nửa…Tôi đưa anh về…” Hiền nhìn Quân ái ngại…
-“Cám ơn xếp…tôi gọi thằng em tới rước tôi được rồi”…Quân lắc đầu..lấy di động ra bấm…
-“Vậy được…anh cứ từ từ” Hiền nói xong quay người đi.,đi được vài bước chợt có tiếng chuông di động vang lên…từ trong cánh cửa ga ra đang đóng kín…Mọi ánh mắt tập trung về hướng ga ra…
Ánh mắt Hiền quai dị nhìn Quân..trên tay hắn đang cầm di động gọi…bên trong ga ra có tiếng chuông di dộng reo vang…
Sắc mật Quân đại biến..hắn không hiểu chuyện gì đã xảy ra..Sao lại như vậy?..
-“Mở cửa mau..” Hiền quát…
Cánh cửa nhanh chóng được mở ra…bên trong có hai người đang nằm ngủ say sưa…Một chiếc di dộng nằm trên nền xi măng đang reo liên tục…trên màn hình tên người gọi tới thấy rỏ mồn một ‘ Nguyển Quân…’
Cùng lúc..Bệnh viện đa khoa Cần Thơ…
-“Bác Sỉ…Cần gì phải nói chuyện với ba tôi…Tôi quyết định được rồi…Đi Đức…Đi Pháp…Đi Mỷ…hay đi Nhật là do tôi quyết định…Ông cứ việc xúc tiến giấy tờ là được…” Huy vung tay hách dịch nói…
-_”Cậu Huy …Có chuyện rất quan trọng nếu có thể gặp được Chủ tịch Quang bàn một chút thì tốt…hay là…” Bác Sỉ Huấn do dự…đi ngoại quốc chửa trị không có vấn đề gì nhưng theo kết quả khám máu…bệnh nhân đã nhiểm HIV…Cái nầy là vấn đề lớn trong việc phẩu thuật.
-“Bác Sỉ..Ông không nghe tôi nói à..Sao lề mề vậy…Có gì nói đi…Huy nói như hét…Mới ngày thứ hai thôi mà hắn đã trở nên cáu kỉnh..thường hay nổi nóng…Chuyện không khó hiểu…hắn thường ra ngoài bay nhãy..đụ dạo..nay bị nằm một chổ khiến hắn muốn điên lên được…
-“Vậy được.ừm…chuyện là vầy…kết quả khám máu….” Ông bác sỉ già bất dắt dỉ nói…
-“Không thể nào…Không thể nào…Đụ má thằng già ông nói bậy nói bạ…” Trong phòng VIP có tiếng bênh nhân gào lên như con heo bị cắt tiết…
“Người đâu…người đâu…mau mau có người bị xỉu trong phòng…” Bác Sỉ già mở cửa ra ngoài kêu y tá hổ trợ…Hai người y tá chạy vào…trên nền nhà…một người đàn bà mặt trắng bệch…nhìn như người mất hồn…Bệnh nhân trên giường thì đang phát điên

*
* *

-“Hi…Chào cô…Ly cà phê mang vào phòng tôi..cám ơn…” Sau buổi sáng bận rộn sắp xếp công việc ở xả… Đức chạy đến Đức Lập…Mở cửa đi vào gặp cô gái hôm trước đang loay hoay trước màn ảnh TV tại phòng tiếp tân…Hắn đơn giản chỉ nói một câu rồi đi thẳng vào phòng của Chủ Tich…
Nhàn đến rồi…đang xem xét lại vài văn kiện..thấy con bước vào….mừng rở…
-Sao hôm nay sớm vậy?
-“Nói vậy má có phải không muốn con đến đây nửa phải không? Để tha hồ làm loạn…” Đức hỏi móc…thật ra hắn biết Nhàn không làm vậy nhưng cần phải chụp mủ để răng đe…đàn bà là vậy nếu không họ sẻ loạn…
-“Sao con lại nói vậy…” Nhàn ủy khuất xụ mặt..
-Thôi được rồi..chuyện đó quên đi..ừm…hôm nay tới đây thông báo trước..tuần tới Công ty sẻ có thêm hai người mới gia nhập vào ban giám đốc…
‘Cộc.cộc cộc’…Đang nói…có tiếng gỏ cửa…
-“Vô đi…” Đức nói vọng ra…
-“Tổng Giám đốc..Cà phê của anh” …Cửa mở..Ngọc Dung mang vào ly cà phê để lên bàn…
-Cám ơn cô..ừm…tôi và Chủ tịch có chuyện quan trọng cần bàn…Không ai được quấy rầy…Còn nửa…cô thông báo với cô Cao Thúy Ái…tôi muốn gặp cô ấy sau khi tôi và Chủ tịch họp xong…
-“Dạ..Tổng Giám đốc..” Ngọc Dung lui ra đóng cửa lại…
Đây là lần thứ hai Ngọc Dung nhìn thấy ông chủ của Đức Lập….lần đầu tiên cách đây hai ngày ,đã gây không ấn tượng trong đầu nàng…Tên Phó giám đốc đáng ghét kia bị tống cổ ra ngoài như con chó ghẻ…nhìn thật là sướng mắt…Vì vậy đối với Đức tổng vô cùng nể phục…
-“Chuyên gì quan trọng?Không mời Loan Tổng à?Nhàn ngạc nhiên hỏi …Thường bàn chuyện quan trọng…Loan luôn có mặt..tuy nàng là Chủ tịch nhưng việc lớn việc nhỏ…là do Loan xử lý…
-“Hi hi..Không cần…” Đức ló mặt dâm dê rồi…hôm trước dập Tố My ngay trong văn phòng đã mang lại rất nhiều kích thích…Trong đầu đã có ý làm thịt đàn bà của mình trong hoàn cảnh tương tự…Sáng nay mục đích đến đây là muốn tuyên bố vể sự tham gia vào ban giám đốc của Tú Nhi và Thụy Vủ nhưng vừa thấy Nhàn ăn mặc tuy không sexy trái lại rất mô phạm…trong bộ Y phục OL màu trắng ngà voi …đeo kiếng trắng tròng…cặc liên ngóc đầu nên kêu Ngọc Dung nói hai người bận họp…
-“Ây da…trong văn phòng mà…” Nhàn bị thằng con ôm lấy ..tay hắn luồn dưới váy đi lên…lòng cũng rậm rực …muốn lắm…nhưng sờ sợ…Nếu bất thình lình có ai mở cửa bước vô thì đại họa lâm đầu…
-“Sợ cái gì chứ..đã căn dặn cô ấy rồi..con và má đang họp chuyện quan trọng mà…hắc hắc..” Tuy nói vậy nhưng cũng đứng lên đi đến cửa cài móc cẩn thận…
-“Con thiệt là” Nhàn nguýt…nghe hắn nói cũng có lý…đã căn dặn người rồi..Chủ tịch và Tổng giám đốc đang họp..Cửa lại được gài cẩn thận…quá an toàn…tâm trạng nàng liên thả lỏng…dang hai chân ra cho hắn dể hành động…
-“Khoan đã,,coi chừng nhăn quần áo”…Nàng đứng lên cỡi nút kéo váy xuống…cỡi luôn chiếc áo trên và nịt vú…chỉ để lại quần lót ..choàng hai chân qua ngồi trên đùi hắn ..kéo đầu hắn áp vào ngực minh…

Đưc hung hăng ngoạm lấy bầu vú trái…tay trái nắn mông mẹ…tay phải nhồi vú kia…Nhàn cất tiến rên nhè nhẹ…Cãm giác hồi họp vụng trộm thật kích thích…Được vài phút thôi mà phía dưới nàng đã ẩm ướt rồi…Chịu hết nổi..nàng trườn người xuống…kéo phẹc mơ tuya quần kéo cặc gắn ra…Đã cứng như khúc củi…nàng liếm mút đầu cặc..rà từ trên xuống tận bìu dái…rà trở lên đầu cặc…đầu gục gặc một cách đam mê…

Đức tổng ngả đầu …hưởng thụ cãm giác tuyệt vời…có như vậy mà nghỉ không ra…Không cần đi đâu xa cho mất thì giờ…ngay văn phòng là được rồi…mai nầy cứ thế mà đi ‘thị sát’…hắc hắc…ừm…cũng nên tân trang một chút…Giám đốc làm việc cực khổ…cũng nên có tiêu chuẩn đặc biệt một chút…phải có phòng riêng để ngả lưng khi cãm thấy mệt mõi…Tiêu chuẩn sẻ như văn phòng của Tố My là được…Phấn khích với ý định tuyệt vời của mình…hai tay nhồi bóp bạo…Tốc độ gục gặc đầu của Nhàn nhanh dần…

Tâm nghi hoặc…hai mẹ con hắn?…Rất có khả năng nầy…Nếu không..họp gì mà lâu vậy?Trong công ty..chỉ có nàng là biết quan hệ giửa Nhàn và Đức…nàng đã chính mắt thấy …không phải từ đó nàng và thằng cháu minh bắt đầu hay sao?
Hai người nầy..bạo thiệt…Tâm có chút ganh tỵ…nghỉ đến Đức bên trong kia…người nàng nóng lên…Mấy ngày nay lên ‘Youtube’ học được mấy món…phải nấu cho hắn ăn thử mới được …Tâm cười thầm đắc ý…

Tuyết ,Yến đang đứng ngồi không yên…mấy ngày rồi hắn không gọi cho hai nàng…Chuyện thằng Phó Giám đốc Lộc khốn kiếp kia..không phải là lổi của hai nàng mà…Sao lại giận lâu như vậy chứ…Nghỉ thì nghỉ vậy nhưng cũng không dám làm hắn giận…Cả hai cũng có chủ ý rồi…Làm vài món ăn hắn thích…Vì vậy cứ thập thò …chờ gặp hắn…không tập trung làm việc được..
Nhung bây giờ là Giám đốc tài Chánh …Tuy nàng không có bằng cấp Đại học như người khác nhưng rồi sao chứ…Nàng không cần phải động tay động chân…mọi việc đã có phụ tá làm…Nàng chỉ giám sát là được . Nhung cũng là người phụ nử của hắn…trong bụng mang con hắn…gánh vác trọng trách trong công ty là chuyên nàng phải làm…Nhung nhìn bụng mình…lúc nầy khá to rồi…đi đứng hơi bất tiện…nàng không lo gì hết…Hắn sẻ đến văn phòng thăm nàng và thăm đứa con trong bụng…

Loan biết sẻ có thay đổi trong vấn đề nhân sự..lần trước hắn đã nói..nhưng không biết sẻ thay đổi như thế nào…Dù sao đi nửa…nàng không quan tâm lắm…đã đến tuỏi nầy…không muôn tranh quyền hay đoạt lợi gì nửa…Chỉ muốn thấy thành tựu nên hăng say làm việc…Chính vì vậy mà đã quá mềm yếu trong sự việc vừa rồi…

Thúy Ái sửng sốt khi Ngọc Dung thông báo …vào Đức Lập làm việc được gần ba tháng rồi…Đây là lần đầu tiên Tổng giám đốc…Ông chủ Thực sự của Công ty triệu kiến…Tâm trạng nàng hoang mang..không biết là chuyện gì…

Bên ngoài…mổi người một tâm tư…

Bên trong văn phòng Chủ tịch…Cuộc họp đã đến lúc cao trào… Nhàn cúi người chõng mông cho thằng con dập…lúc hắn vừa đút vào nàng đã lên đỉnh…hắn dập liên tục..và bây giờ sắp lên đỉnh thêm một lần nửa…Khổ cho Chủ tịch Nhàn…’phê’ tới bến nhưng phải kìm hãm không dám thét gào như ở nhà…Tiếng ư ư chỉ trong cổ họng…
Đức hùng hục nắc … hơn nửa giờ…gần 40 phút đấy…Cuói cùng rút cặc ra…dâm thủy của Nhan lênh láng..nét mặt đầy thỏa mản…

5 1 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x