Cả đám đi ra bãi biển… trời sáng trăng… sóng biển vỗ rì rào… quang cảnh vô cùng thơ mộng… Nhưng những gì sắp xảy ra thì chẳng thơ mộng chút nào… Bọn Phàn sẹo muốn chạy nhưng nhìn khẩu súng trên tay Đức ca… sợ… Đàn bà của hắn như vậy… hắn sẽ kinh khủng cỡ nào… Con mẹ nó… Sao lại đi chọc tới loại người này… Hoàng đại ca chết là phải… Thằng này nhìn thằng kia… phải ráng hết sức mới được… không đến nỗi nào đâu…
– “Để tôi mở màn cho… Thằng kia… lại đây… Đánh thắng bà rồi về…”Vừa ra tới bãi biển… Mỹ Chi ngửa bàn tay hướng về Phàn sẹo… ngoắc ngoắc… vô cùng trịch thượng… rõ ràng không coi hắn vào đâu… mặc dù nhìn Phàn sẹo dáng người to con…
Đức thầm hồi hộp… hắn chưa từng thấy Mỹ Chi trong tư thế này… Nàng đứng rất thong dong… nhẹ nhàng…
– “Anh yên chí đi… Chị Hai sẽ không sao. Hihi” Bích Hà đứng sát bên Đức… mỉm cười… biết hắn lo lắng… Nàng trấn an…
– “Vậy… Hy vọng cô giữ lời…” Sau một hồi lưỡng lự… phân vân… Phàn sẹo lao tới… Đến nước này… chỉ có thể đánh hết sức mình… thầm nghỉ chỉ cần đánh hạ con mụ này mà không làm ả bị thương tích là được…
Mỹ Chi đứng bất động… bất thình lình nhanh như chớp tiến tới vài bước… nhẹ nhàng… nghiêng người vung chân đá tạt ngang vào bên trái mặt Phàn sẹo… hắn đưa tay gạt… co chân phản đòn một đạp ngay vào mặt nàng…
Nhưng cú đá của Mỹ Chi chỉ là hư chiêu… Ngay thời điểm hắn đưa tay đỡ và co chân lên phản đòn… Chân trái nàng lẹ làng rút về… Chân phải bay ra… Động tác nhanh như chớp…
“Bốp”… Phàn sẹo lãnh ngay một đá ngay màng tang… Hắn lảo đảo… đầu váng mắt hoa… chưa kịp hoàn hồn… Nàng đã quay người tung thêm một đá vào ngực hắn…
“Hự”… Phàn sẹo văng ra sau… ngã ngửa… Chưa ngừng… Mỹ Chi lộn mèo vô cùng ngoạn mục… Từ trên cao bay xuống… đầu gối nàng đáp ngay giữa hai đùi hắn…
“Ahhhhh”… Phàn sẹo rú lên một tiếng hãi hùng… bất tỉnh…
Từ lúc Phàn sẹo lao tới cho đến lúc hắn nằm bất động… không quá 45 giây…
– “To xác mà vô dụng… Làm chi Hai mày mất hứng…”Mỹ Chi phủi tay… bĩu môi. Kinh thường…
… Im lặng toàn trường…
Đức ca trợn mắt há mồm…
– Cái này… cái này. Là Mỹ Chi đây sao?
– “Hi hi… ông xã… anh làm gì mặt bư ra vậy?” Thấy vẻ mặt hắn bư ra… Mỹ Chi cười… nàng có chút đắc ý trước vẻ sửng sốt của hắn… Phải cho hắn biết một chút… không phải chỉ có Nancy mới “có nghề” đâu à…
– Mỹ Chi… Em thật là “thâm tàng bất lộ”nha… Đức đưa ngón tay cái…
– “Hi hi… Giờ mới biết sao… nhưng còn nhiều thứ anh chưa biết đó thôi… Từ từ đi…”
Mỹ Chi đưa mắt nhìn bọn “đầu trâu mặt ngựa” đang run rẩy… Trước đây vài phút bọn chúng còn tin tưởng hai thằng hợp sức sẽ có cơ hội… Bây giờ thì hết rồi… Hai thằng bọn chúng hợp lại có thể ngang ngửa với Phàn sẹo… Bây giờ hắn “thượng đài”… chưa được một phút… nằm một đống…
Con mẹ nó… Lát nữa… không biết mình sẽ ra sao đây? Đây là câu hỏi trong đầu bọn chúng… Bởi vậy… thằng này nhìn thằng kia…
– “Không cần phải rút thăm nữa… thằng này… thằng này… ra đây…” Kim Chi bước ra… chỉ hai thằng to con lực lưỡng nhất trong đám… Ở đây… Cấp bậc nàng là Trung Tá… cao hơn Phương Anh… Đồng vai với Mai Thảo… Phải lấy uy cho Thiếu tướng Nancy mới được…
Không chỉ bọn đàn ông. Đàn bà cũng có khuynh hướng sính cường đấy… Tuy không có hiềm khích nhưng không thể tỏ ra thua kém… mặt mũi rất là quan trọng… Kim Chi vì vậy bước ra… Nàng thấy Mỹ Chi ra tay… trong lòng cũng tán thưởng… nhưng nàng cũng muốn chứng minh dưới trướng của Thiếu tướng Nancy… nhất định không có “binh hèn”… Nàng tự tin hạ gục hai thằng to con nhất trong đám đầu trâu mặt ngựa còn lại cũng trong thời gian không quá một phút…
Nhưng Kim Chi bị mất hứng… hai tên “đầu trâu mặt ngựa” nàng vừa “điểm mặt” run như cầy sấy… Chúng hiểu được đạo lý “chẳng thà hèn mà giữ được cái mạng vẹn toàn còn hơn làm anh hùng tàn tật”… Nhìn Phàn sẹo đang nằm bất động thì đủ biết rồi… Vì vậy không hẹn mà đồng lòng quỳ xuống… mếu máo… lạy Kim Chi như tế sao…
– Đại tỷ… Đại tỷ… xin tha mạng a… tụi em chỉ muốn kiếm cơm ngày hai bữa thôi à… ai kêu sao làm vậy… ai làm bậy chúng em làm theo… Tụi em không biết gì hết… Đại tỷ tha mạng a…
Không ai làm thì thôi… Chỉ cần có ai “đi tiên phong”… Người khác sẽ làm theo… Sáu tên còn lại thấy hai tên đồng bọn quỳ lạy… Thế là vội vàng quỳ xuống… thi đua nhau lạy… miệng không ngừng xin tha…
– “Thật là mất hứng…” Dở khóc dở cười… Kim Chi oán giận… đưa mắt nhìn Đức…
– “Bỏ đi… Là cắc ké thôi… chúng sợ các em rồi…” Đức lắc đầu…
– “Phải đó… mai mốt còn có dịp mà…” Mỹ Chi cũng nói vào… Phương Anh, song Hà cũng mất hết cả hứng…
– “Đại ca… Đại ca… Tụi em biết lỗi rồi… Đại ca nói với Đại tỷ dùm tụi em một tiếng… Tha cho tụi em… hu hu…”
Bọn “đầu trâu mặt ngựa kinh nghiệm nhìn mặt người ta để “sống và làm việc”… Thấy các vị Đại tỷ nhìn Đức… biết hắn là “Đại ca đầu rồng” hay là “Ông Trùm” rồi mới có nhiều mỹ nữ “khủng bố” vây quanh phò tá… Vì vậy hướng về Đức ca mà lạy…
– “Còn không cút mau…” Thục Linh hét…
– “Dạ… dạ… Bọn em đi liền…” Như được lệnh ân xá khỏi tử tội… cả đám đứng lên ù té chạy… nhưng chưa được mấy bước bỗng nghe tiếng hét khiến chúng giật bắn người…
– “Đứng lại”… Đến lượt Phương Anh quát lớn… mất dịp cùng Vịnh Hà so tài khiến nàng mất hứng… bực bội… nên giận cá chém thớt…
– “Đại tỷ… Đại tỷ… chuyện gì a…” Một thằng trong bọn thu hết can đảm lắp bắp…
– “Tụi bây để thằng này lại đây? Muốn chị cắt cổ nó à?” Kim Chi mỉa mai…
– Dạ. Dạ… tụi em đem nó đi liền… Tụi bây… phụ tao đem Phàn sẹo đi…
Vài thằng cùng nhau khiêng Phàn sẹo lên… chạy…
– Thôi được rồi… Mỹ Chi… Các em vào nghỉ đi… Anh có chuyện phải làm… Phương Anh, Kim Chi… Thục Linh… mình đi…
– “Sao vậy… Không muốn bọn em theo à?” Mỹ Chi hỏi…
– Không cần… Vào nghỉ đi…
– “Vậy được” Mỹ Chi… song Hà… thản nhiên hôn hắn… xong vẩy tay từ biệt với bọn Phương Anh…
“- Hi hi… Đi cưng…” Đức nắm tay Phương Anh kéo…
Tuy biết hắn có nhiều đàn bà… nhưng khi thấy họ hôn hắn trước mặt mình… Phương Anh không thoải mái… nhưng khi nghe hắn gọi mình là “cưng”… hờn giận tức thì tan biến…
Không biết lý do gì… Thục Linh lườm. Hắn… Kim Chi mỉm cười…
Trong lúc này… Hưng Chủ tịch, Huê đại tỷ cùng hai tên đàn em đã được áp tải tới ngôi biệt thự của bọn Thu Tâm… Cả 4 người bị trói gô như trói heo…
– “Các người muốn làm phản à? Có biết tôi là ai không? Còn không mau thả tôi ra?” Hưng nhìn bọn Mai Thảo, Kim Chi, Phương Anh quát mắng… Hắn đang cố kiềm cơn sợ hãi… tỏ vẻ ta đây là một Phó Chủ tịch Thành phố… Hy vọng các nàng này e dè… dù sao hắn cũng là cán bộ nhà nước… Hắn cố nhớ xem có phải là mình đã có gì đắc tội với các mỹ nữ này? Không thể nào đâu… mình là người yêu chuộng mỹ nữ mà…
Bên cạnh hắn… Hữu ca và tên Minh đàn em cũng đã tỉnh… Chỉ có Huê đại tỷ đang nhắm mắt trong trạng thái ngủ say…
– “Mụ này sao rồi?” Không ai đếm xỉa câu hỏi của Hưng Chủ tịch… Mai Thảo đá vào người của Huê đại tỷ… Mụ đang nằm trên sàn nhà… Sắc mặt đã bình thường trở lại… Độc tính trên mũi kim mà Vịnh Hà dùng chỉ có tác dụng hai giờ đồng hồ… Không có nguy hiểm đến tính mạng… Nhưng mụ vẫn bất động…
– “Các vị… Nếu tôi không lầm… đây là lần đầu tiên… Chúng ta gặp mặt… Thật không biết chúng tôi đã đắc tội gì…” Hữu trầm giọng… Hắn đang cố nhớ xem có phải mình đã xúc phạm với những người này… nhưng suy nghĩ hoài vẫn không nghỉ ra…
Vấn đề là hắn nhìn ra những người này không tầm thường chút nào… Phải nói là rất chuyên nghiệp… Là tổ chức nào đây? Bọn hắn tuy ở Đà Nẵng có thể kêu gió gọi mưa nhưng chưa đủ lực lượng để mạo phạm với loại người này… Thật khó hiểu a…
Hữu nhận biết bọn chúng đã rơi vào một cái bẫy…
– “Mấy người có nghe không? Thả tôi ra… Tôi là Phó Chủ tịch Thành phố…” “Chát”… Hưng chưa kịp dứt lời… ăn một tát tay ngay mặt… Hắn sửng sốt… cả sợ… Chưa kịp hoàn hồn đã bị miếng băng keo dán ngay miệng…
– “Thằng cha này phiền quá…” Người dán miếng băng keo trên miệng hắn là “bác sĩ” Thục Linh… Nàng đang đứng chống nạnh nhìn bọn chúng… cười tủm tỉm… nét mặt rất trào phúng…
– “Con nhỏ kia dùng thứ gì… Sao mụ này vẫn chưa tỉnh vậy?” Mai Thảo nhăn mặt hỏi…
– “Vậy sao? Ha ha… để tôi xem coi… Giờ này lẽ ra tỉnh rồi chứ…” Đức, Phương Anh, Kim Chi vừa tới… Nghe Huê đại tỷ vẫn chưa tỉnh. Hắn cảm thấy vui vẻ… vì sắp có trò vui để chơi rồi…
Hắn vừa bước vào… Ngoại trừ Huê đại… tỷ ánh mắt cả ba Hưng, Hữu cùng tên Minh đàn em lộ vẻ khủng khiếp… Bọn họ có nằm mơ cũng không nghỉ là người này…
Mặt Hưng trắng bệch… Đối với hắn… lành ít dữ nhiều rồi…
– Đúng ha… Sao Vịnh Hà ra tay nặng dữ vậy cà… giờ này vẫn chưa tỉnh… Thiệt không vậy… Huê đại tỷ… ha ha… Tôi đếm tới ba… Nếu Huê đại tỷ không mở mắt ra… Vật thì… ha ha… Một… hai…
– “Cậu muốn sao?” Huê rút cục cũng mở mắt ra… biết không thể giả vờ giả vịt thêm được nữa…
– Ậy… Xuân Mai, Thu Tâm… Sao lại đối xử với khách như vậy chứ hả… thật là không có lễ nghi chút nào… Cởi trói ra đi… không chạy được đâu…
– “Dạ… Boss…” Thu Tâm nhu thuận mỉm cười… Xuân Mai “lườm”… dám vừa sai vừa “mắng” mình… Mai mốt cho hắn “biết tay”… Cả hai dùng dao cắt dây trói cho Huê đại tỷ… Vừa được cắt dây trói… Huê hai mắt dữ tợn nhìn Đức như muốn ăn tươi nuốt sống hắn…
– “Ha ha… Mời ngồi… từ từ đi… Chị muốn tìm tôi trả thù cho thằng em chị phải không? Tôi hiểu mà… Tôi không trách chị đâu… Aiz. Nói thiệt nha… Thằng em chị chết là đáng lắm… Có biết tại sao không? Là nó ngu… ha ha… nó nghe lời… ừm… nó nghe lời thằng này nè… Dám cướp tiền cứu trợ… do tôi bảo quản” Hắn đưa tay chỉ Hưng… từ tốn nói…
Đôi mắt Huê đại tỷ bây giờ quay qua nhìn Hưng Chủ tịch… bây giờ đang run lặp cặp…
– Hắn… hắn nói láo… Huê đại tỷ. Chị đừng tin hắn.
– Hắc hắc hắc. Tin cũng được… không tin cũng không sao… Huê đại tỷ… tôi nghe nói chị đã từng cắt đầu người bằng cưa máy… Tôi thiệt khâm phục nhưng hơi ấm ức trong lòng… Không biết có thiệt không… nên muốn thấy tận mắt… Tiếc là không có cưa máy ở đây… Hay là dùng dao đi… Nà. Tôi có con dao của thương hiệu nổi tiếng Smith Wesson… vô cùng sắc bén…
Hắn vừa nói vừa nâng niu con dao đen ngòm trong tay… Huê đại tỷ cho tới giờ phút này vẫn chưa mở miệng…
Không ai nói một lời nào… Toàn trường im lặng… Gương mặt Hưng càng lúc càng tái nhợt… hắn linh cảm có điềm không tốt…
Đức ca nói tới đây… ngừng lại… ra vẻ trầm ngâm nghỉ ngợi… hắn nhìn Hưng Chủ tịch… mỉm cười…
– “Chị vì trả thù nên muốn giết tôi… Aiz… oan oan tương báo hà thời dứt… Tôi không muốn giết chị đâu… hay là vầy đi… Huê đại tỷ… Chị cầm con dao này… cắt cái đầu của người này xuống cho tôi xem… Chị thấy có được không?”… Nói đến đây… Hắn nhìn Huê đại tỷ với ánh mắt “mong đợi”…
– “Mày… mày… mày là ác quỷ…” Hưng sợ hãi cùng cực… lắp bắp… Huê đại tỷ và hai thằng đàn em mặt trắng bệch… Vô cùng hối hận vì đã chọc tới tên ma quỷ này…
Chỉ có bọn Xuân Mai, Kim Chi cố làm ra vẻ mặt nghiêm túc phối hợp với Đức lão bản… Xem con mụ Huê đại tỷ này có thật sự là dùng cưa mà cưa đầu người xuống…
– “Ở đây có cưa máy đấy…” Thục Linh chỉ sợ chưa đủ “khủng bố”… buột miệng nói phụ họa… Hình như cũng thích thú muốn xem cái màn “Cưa đầu người”…
– “Ha ha. Vậy tốt quá rồi… Mau đem tới đây cho Huê đại tỷ…” Đức “phấn khích”…
– “Ừm… Có ngay”… Thục Linh chạy te te đi ra phía sau biệt thự… Lát sau trở lại với cái máy cưa chạy bằng xăng trong tay… nàng giật dây… Bóp tay ga… Tiếng cưa “rịn rịn” vang lên nghe sởn tóc gáy…
– Huê đại tỷ… Chỉ cần chị cắt đầu hắn xuống… Tôi thả chị về… Ha ha… Yên chí đi… Lời tôi nói… Nhất ngôn cửu đỉnh…
– “Hi hi. Huê đại tỷ… Xin mời”… Thục Linh hai mắt sáng ngời. Hăm hở như sắp được coi cái gì hay lắm vậy…
– “Đức ca… Đức ca… là lỗi tại tôi… tôi không nên mạo phạm anh… Hu hu… Xin anh tha mạng…” Hưng khóc nức nở… Hắn quỳ lạy như tế sao…
Huê đại tỷ mặt trắng bệch… phen này mất hết mặt mũi rồi… Mụ đánh chém nhau thì có… nhưng giết người thì chưa bao giờ… Tiếng đồn mụ cầm cưa máy cắt đầu người xuống… mụ không biết từ đâu mà đến nhưng thấy có lợi cho tiếng tăm của mình nên mụ mặc nhận… Nhờ vậy ai thấy mụ cũng run sợ… Nhờ vậy mà đương nhiên làm “Đại tỷ đầu rồng”…
Huê đại tỷ đung chết trân… phen này bể mánh rồi…
Đức liếc nhìn Mai Thảo, Thu Tâm, Xuân Mai… khẽ gật đầu… Cả ba hiểu ý… Xốc Hưng Chủ tịch và hai thằng đàn em của mụ đem đi nơi khác…
– “Hắc hắc, Không dám chứ gì… biết ngay mà… Gạt người ta thôi…” Chỉ còn Huê đại tỷ trong phòng… Hắn nhìn mụ ta cười lạnh…
– “Cậu… Nếu cậu tha tôi một mạng… Sau này… có chuyện gì sai bảo… nhất định không dám trái lời” Huê cắn răng nói… Khi Hưng và hai thằng đàn em được đem ra khỏi chỗ này… Mụ nhìn ra được Đức muốn giữ mặt mũi cho mụ… Mụ là người thông minh… Như vậy là còn sinh cơ… Vì vậy mở miệng cầu tình…
– “Ha ha… Huê đại tỷ… Chị thật là thông minh…” Đức muốn nghe chính là những lời này… Hắn đã bàn với Nancy… Thừa dịp này… Nếu có thể đứng phía sau mà giật dây Huê đại tỷ… lợi ích vô cùng to lớn… Ngu gì không làm…
Thu Tâm mỉm cười… Thục Linh bội phục… Xuân Mai… Mai Thảo Kim Chi Phương Anh tất cả đều âm thầm… 2 thumps up…(Đưa hai ngón tay cái…)… Tỏ ý bội phục…
Huê đại tỷ nghe hắn nói… Mụ biết mình đã đặt trúng cửa… Bấy lâu nay mụ cứ nơm nớp lo sợ có ngày bể mánh… Bây giờ thì ngày đó cũng đã tới rồi… Nhưng xem ra không tệ lắm… Chỉ cần có thể duy trì được vinh hoa phú quý ăn trên ngồi trước như hiện tại thì tốt rồi…
Trái với cách đây vài chục phút… Bây giờ mụ ngồi ngay ngắn… hai tay để lên hai đầu gối dáng dấp của thuộc hạ ngồi trước mặt lãnh đạo… Rất có quy củ…
Trước kia mụ là Cừu đội lốt sói… Giờ đây… người ngồi trước mặt mụ là Sói đội lớp cừu là Đại ca đầu rồng của mụ…
– Yên chí đi… Không ai chiếm lấy vị trí của chị… Nhưng từ nay làm việc gì quan trọng cũng phải hỏi… Có biết chưa? Còn nữa… Ngày mai trở về Đà nẵng đi… để số điện thoại… sẽ có người liên lạc với chị…
Thấy mụ đã biết thân… tỏ ý thần phục… Đức liền cho mụ viên thuốc an thần… Trấn an mụ trước…
– “Dạ… lão đại…” Huê đại tỷ kính cẩn đáp…
– “Vậy thằng cha Hưng Chủ tịch kia… anh tính thế nào?”… Huê đại tỷ bây giờ coi như đã “dưới trướng”… Thu Tâm hỏi về số phận của Hưng Chủ tịch…
– “Hắn? Cần phải hỏi sao?” Đức liếc Huê đại tỷ… khẽ mỉm cười… Thu Tâm bừng tỉnh… Tên kia bây giờ bị Huê đại tỷ “nắm thóp”…
Huê là người thông minh… Thấy Đức liếc nhìn… mụ liền hiểu ý… đây là cơ hội lấy điểm…
– Hay là… tên này cứ để Huê tôi xử lý… bảo đảm tôi nói hắn đi hướng Đông nó không dám đi hướng Tây…
– “Tốt… Thu Tâm… em nghe chưa? Không cần bận tâm… Cứ giao Chủ tịch Hưng cho chị Huê…” Đức lão bản thấy Huê đại tỷ thông minh… thật là biết ý người… trong lòng tán thưởng…
Hưng và hai tên đàn em đang lo sốt vó cho số phận, đứng ngồi không yên… Bổng được thả ra… Hơn nữa… Thấy Đức và đám người kia có vẻ rất khách sáo với Huê đại tỷ… Không hiểu vì sao nhưng không cần hỏi nhiều… Biết phiền phức có lẽ đã được giải quyết… Mừng còn hơn chết đi sống lại… Tạm thời không cần phải thắc mắc… Chuyện quan trọng là rời khỏi đây trước… Những chuyện khác tính sau…
Hữu là quân sư của Huê đại tỷ… hắn nghỉ có thể Huê đại tỷ và đám người này đã có hiệp nghị nào đó… Tạm thời hắn cũng không thắc mắc… Nhưng vô cùng nghi hoặc… Chuyện Hoàng đại ca tính sao đây?
Thật ra Hữu chỉ biết Huê đại tỷ rất dâm dục… mà không biết mụ tâm cơ rất sâu xa…
Là người thích quyền lực… bản tính lại đa nghi như Tào Tháo. Gần đây mụ cảm thấy thằng em mình càng ngày càng lộ dã tâm muốn tiếm quyền… Mụ ngày càng không thể khống chế hắn… Nên có ý tìm cách diệt trừ… Trời xui đất khiến… Hắn bị người của Đức giết… coi như vô tình giúp mụ dẹp bỏ cái gai trong mắt… tránh cho mụ chuyện chị em tương tàn có thể xảy ra trong tương lai gần…
Nghe thằng em bị “loại” khỏi cuộc chơi về với ông bà… mụ thầm mừng rỡ… từ nay cái địa vị của mụ không bị uy hiếp nữa… Nhưng mặt ngoài… mụ vẫn “đem binh” xuống Hà Tĩnh trả thù…”lấy lại công đạo”… Tại vì nếu không làm như vậy… Có nghĩa là hèn nhát và không có đạo nghĩa… Bọn đàn em sẽ bất mãn… mà khi đàn em bất mãn thì địa vị đại tỷ của mụ sẽ bị lung lay…
Nhưng bây giờ… ngược lại… không trả được thù… mà lại còn “bắt tay” thân thiết với “địch nhân”… Chuyện này mụ đã có cách để giải thích… Còn không phải là vì “đại cuộc” mà quên “thù nhà” hay sao? Huê biết bọn đàn em sẽ không có ý kiến gì… trái lại sẽ càng tôn sùng mụ đã biết nghỉ cho chúng mà không đối đầu với một đối thủ quá cường đại…
Đối với một đối thủ quá cường đại… Đạo lý để sinh tồn là Dĩ hòa vi quý… Cái gì là nghĩa khí chứ… Cái mạng mới là quan trọng…
Còn một lý do sâu xa khác nữa… Hoàng là em và cũng là cánh tay trái dưới trướng… mỗi khi đụng chuyện đâm chém bắn nhau… Hắn là tướng tài, luôn đi đầu… Đám đầu trâu mặt ngựa Đà nẳng đều sợ hắn… Và cũng nhờ vậy mà địa vị mụ vững vàng… Nay hắn chết đi… bọn kia sớm muộn gì cũng sẽ nghe được… Nhất định sẽ có màn tranh giành địa bàn… Đây là vấn đề mà mụ lo nhất hiện nay… Còn nữa… bây giờ đang giữa lòng đất địch… không thể manh động để bảo toàn lực lượng an toàn về tới nhà… Một khi về tới Đà Nẵng… Ở địa bàn của mình… ai có thể làm gì được mụ?
…
– “Anh không sợ sau này mụ ta phản sao?” Nhìn Mai Thảo, Xuân Mai lái xe tải đưa bọn người Huê đại tỷ ra về… Thu Tâm hỏi…
– Ha ha… Chắc rồi… mình giết em mụ ta… mụ ta không nói tiếng nào… nhanh chóng quy thuận… Con mụ này rất quỷ quyệt… Thấy không đủ sức chọi mình nên giả vờ quy thuận để mình tha cho mụ ta thôi…
– “Nếu biết vậy sao còn tha mụ ta vậy? Không hiểu anh muốn làm gì?” Thục Linh lầu bầu…
– Ha ha… hiện giờ mình ra đây không phải để tranh giành địa bàn với người ta… Hơn nữa ngay bây giờ tiêu diệt người này chỉ là có lợi cho người khác… Tạm thời cứ để như vậy…
…”- Có lợi cho người khác?” Phương Anh hỏi… Nét mặt của đám mỹ nữ có vẻ không hiểu lắm… Đối với họ… Thả Huê đại tỷ như vậy có nghĩa là Thả hổ về rừng… không diệt trừ mụ có lợi cho ai đây?
– Không hiểu? Ở Đà Nẵng… nhóm này có thể là mạnh nhất nhưng không có nghĩa là không có ai đối đầu… Từ từ đi… không gấp… hắc hắc… Thôi khuya rồi… Nghỉ sớm đi…
Chúng nữ tỉnh ngộ… Hoàng đại ca chết đi… Thực lực của Huê đại tỷ suy yếu… Đây là cơ hội để hạ bệ Huê đại tỷ và nới rộng địa bàn… Băng đảng đối đầu nhất định sẽ thừa dịp này “làm thịt” mụ ta… Cho dù không được thì cũng là sói, lang giết nhau… Mình cần gì phải động tay để có lợi cho người khác…
– “Hay lắm…”Thu Tâm, Xuân Mai, Mai Thảo và Kim Chi đưa ngón tay cái… biểu lộ sự khâm phục chỉ có Phương Anh và Thục Linh… Cả hai tuy là tay nghề cao nhưng tâm trí còn non nớt… Chưa hiểu lắm…
– “Thần thần bí bí… Đáng ghét…” Thục Linh lầu bầu…”bất mãn”… Phương Anh mỉm cười… Sao cũng được… Hắn muốn sao thì sao đi… hắn là người đàn ông của nàng… hắn làm gì cũng có lý lẽ của hắn…
…
– Mọi người đã về phòng… Chỉ còn Thu Tâm và Phương Anh… Cả hai nhìn nhau có chút ngượng ngập… Quá nữa đêm rồi… Xem ra hắn ngủ ở đây… Vậy thì ai sẽ “hầu hạ” hắn đây… Tên này xưa nay chưa hề ngủ một mình… hai nàng còn đang không biết đêm nay ai sẽ hầu hắn thì bổng giật thót mình…
– “Đi… vào phòng có chuyện quan trọng bàn với hai em…”Nét mặt Đức ca vô cùng nghiêm túc… Tay trái cặp eo Thu Tâm… Tay phải cặp eo Phương Anh…
Thu Tâm “nghi” lắm… biết hắn có ý gian nhưng không muốn “vạch” mặt… nét mặt nàng thoáng hồng… Phương Anh cũng cùng tâm trạng… không ngờ hắn “bạo” vậy… dám cả gan rù quến nàng và Thu Tâm… thật là “dâm đãng… đáng ghét…”
Trong bụng thầm “nguyền rủa” nhưng nét mặt rất nhu mì… hai nàng bước theo hắn… Hai người thoáng liếc nhìn nhau… Cúi mặt… tuy không hẹn nhưng hiện giờ cùng ý nghỉ… “E ngại cái gì chớ… Nancy… Kiêu Nga… Kiều Chinh từ lâu nay cũng vậy mà… Vậy tại sao mình lại ngại? Coi như thú vui của vợ chồng đi… Vì nghỉ vậy nên “dũng khí “tăng lên… trong lòng có chút hồi hộp… mong đợi…
Đức ca quả nhiên là có ý dâm trong đầu… Nhất định đêm nay đem cả hai nàng đồng thời “hành hạ” dưới cặc… Có vấn đề gì chứ? Sao lại không được… Thủ trưởng của các em cũng phải khuất phục anh mà… Cớ gì với hai em lại không được? Thật là mất mặt quá đi…
Biết hai nàng “có nghề”… kéo tay kéo chân nhất định là không được… Bởi vậy mới làm bộ nghiêm túc lấy lý do bàn chuyện quan trọng… Vào phòng rồi… Vừa “bàn chuyện” vừa hôn hít… sờ tay nắm chân. Sau đó thừa cơ bóp vú… sờ lồn…
Ba người trong lòng đều có quỷ nhưng ngoài mặt vô cùng nghiêm túc…
– “Chuyện gì… Sao thần thần bí bí vậy?” Thu Tâm làm bộ hỏi…
– “Ậy… không cần gấp… tắm cái trước đã… người mồ hôi mồ hám không hà…” Hắn vừa nói vừa tỉnh bơ tuột quần cởi áo… chẳng mấy chốc trần truồng như nhộng… cặc lòng thòng như con lươn… cái này là hắn cố ý làm vậy…
Kinh nghiệm cho hắn biết nếu nói ngon nói ngọt ngọt ngào… các nàng sẽ lắc đầu… “em chả”… Cởi quần trước… nói sau luôn là thượng sách…
– “Anh… anh làm cái gì vậy…” Phương Anh mặt đỏ như gấc…”quát”…
– “Hi hi… Tắm chứ làm gì… đi… ba người mình tắm uyên ương… Hai em vào chà lưng cho anh…” hắn vừa nói vừa ôm cả hai… Người hắn trần truồng… hai tay ôm hai người… nào chỉ là ôm suông đâu… Hai tay tái máy loạn xạ… Cứ nhắm vào chỗ nhạy cảm mà sờ mó… rõ ràng là muốn động cỡn…
Biết hắn rất lì lợm… Cản hắn dĩ nhiên là không được rồi… hơn nữa không phải là lần đầu hắn sờ soạng mình… Nhưng lại là lần đầu hắn sờ mình trước chị em thân thiết của mình… và hắn đang trần truồng thế kia… Cả hai dĩ nhiên là ngượng ngùng… không được tự nhiên.
– “Anh đúng là dâm tặc…” Đến lượt Thu Tâm “mắng”… Người quát… kẻ mắng nhưng cứ để bàn tay hắn tự nhiên sờ soạng trên người mình…
– “Được được… Là dê chúa hay là dâm tặc… sao cũng được… cái gì cũng được hết á… Hai em vô đây… mình tắm uyên ương… chà lưng cho anh…” Hắn vừa nói… một lần nữa kéo tay hai nàng… đi vào phòng tắm…
Cho dù có ngượng ngùng thì cũng chỉ là vài phút mà thôi… Sau đó thì bắt đầu hưởng ứng… Hắn nói đúng… Cái này là thú vui phòng the… là tình điệu mà… Trong lúc Thu Tâm pha nước thì quần áo trên người Phương Anh đã bị hắn lột sạch… ẵm nàng đặt vào bồn… Rồi quay sang tấn công Thu Tâm… Công việc này thường làm với ba chị em Nancy, Yến, Tuyết nên quen quá rồi… vì vậy hành động rất nhuần nhuyễn… Hôn hít… Sờ nắn… đủ trò trên người hai nàng…
Chẳng bao lâu… Cả hai hơi thở đều nặng nề… để hắn muốn làm chi thì làm…
Tay móc khều trêu đùa mồng đốc khiến Phương Anh thở dốc… người nàng dặt dẹo… Được kích tình tột đỉnh… nàng cầm cặc hắn ngậm vào miệng… Hắn di chuyển mông… nắc… Thu Tâm cũng không chịu kém… Ghì đầu hắn giữa hai đùi nàng…
Hắn miệng thì bú liếm… Tay bóp vú nàng… Cặc nhấp lia chia vào cái miệng xinh xinh của Phương Anh…
Trong phòng tắm… chỉ nghe tiếng đánh lưỡi… Bú liếm lẫn nhau… pha lẫn tiếng thở hổn hển vì dục tình kích thích…
Cứ như vậy được một hồi lâu… thẹn thùng đã không còn… cả hai đổi vị trí cho nhau… để hắn phục vụ… Cứ thế luân phiên mà làm… quang cảnh vô cùng dâm dật… như những màn nóng hổi của phim cấp ba… Nhưng phim cấp ba cũng không thể so sánh được thậm chí còn kém quá xa… Thu Tâm, Phương Anh đều là mỹ nữ… vú đít đều căng cứng… không chảy xệ… mép lồn có sắc hồng…
Tuyết, Yến không phải xuất thân là nữ quân nhân… Sau vài phút trong lần đầu tiên… đã biết phối hợp nhịp nhàng huống chi Thu Tâm và Phương Anh… Sau những giây phút ngượng ngùng… e thẹn… Cả hai mau chóng hành động theo tinh thần đồng đội… thay nhau dùng hắn làm ngựa để cởi… Khi thì ở trên… Thu Tâm dí miệng hắn giữa hai đùi mình cho hắn ngộp… Trong khi ở dưới… Phương Anh ngồi lên… ngựa phi ngựa phi đường xa…
Hắn vừa bú lồn vừa bóp vú… phía dưới hẩy ngược lên hỗ trợ… đưa đầu cặc vào tận đáy hang sâu…
…
Trong thời gian này… Mai Thảo và Xuân Mai chở bọn người Huê đại tỷ trở về bệnh viện… Đến nơi mà trước đây Phương Anh đã đậu xe họ…
– “Xe các người bên kia…”… Mai Thảo ngừng lại… Xuân Mai mở cửa thùng xe tải cho họ bước xuống… Giao trả lại chìa khóa… bước trở lên xe tải… Mai Thảo cho xe chạy đi…
– “Chi Huê… Mấy người này là người của quân đội”… Hữu nhìn theo sau chiếc xe tải… trầm ngâm một hồi… mở miệng nói…
– “Tao cũng nghỉ như vậy… Đi… Về rồi nói sau…” Huê gật đầu… Hưng nghe mấy chữ “người của quân đội”. Hắn giật mình…”Chết mẹ rồi… vậy mà mình còn dại miệng đem chức vụ Phó Chủ tịch thành phố ra hù dọa…” Hắn lo sợ… Một Phó Chủ tịch Thành phố mà giao du vô cùng thân mật với bọn người xã hội đen… Nếu chuyện đổ bể ra… Hậu quả sẽ khó mà lường… Bất chợt hắn lạnh xương sống… Tên kia không ngờ khủng bố như vậy… Có cả người của quân đội hỗ trợ… Vậy… Vậy hắn là ai đây? Càng nghỉ hắn càng sợ tiền đồ bị ảnh hưởng…
– “Ha ha… Chủ tịch Hưng… Anh yên chí đi… Là người mình với nhau… không cần lo lắng… Tôi bảo đảm”… Huê vỗ ngực khoe quan hệ… đồng thời ngụ ý nói… Có tôi… anh sẽ không sao… Mụ âm thầm đắc chí… Từ nay có thể sai khiến thằng này… Là chuyện tốt…
– “Đúng… Đúng… Là người mình với nhau…” Tâm thần đang hốt hoảng… Hưng hàm hồ đáp… Huê cũng không nói nhiều… Từ nay chỉ cần hắn nghe lời là được…
Về tới Vinpearl… Hưng vội vã rời đi… Huê đại tỷ nhìn theo hắn… Cười khinh thường… Mụ và hai đàn em đi vào biệt thự… Cả ba người dường như không tin những gì đang thấy…
Hữu và Huê đại tỷ sửng sốt nhìn Phàn sẹo… Hắn đã tỉnh nhưng vô cùng thê thảm… hình như chỉ còn nữa cái mạng… Vì hắn có tiền án đang bị truy nã nên bọn đàn em không dám đưa đi bệnh viện… Chờ chị Huê về quyết định…
– “Chuyện gì? Là ai làm?”Huê quát… Theo bản tính cũ… hai mắt đầy lửa giận… Mụ không nghỉ là bọn Mỹ Chi làm… Vì mụ chưa ra lệnh… Không nghỉ là bọn đàn em vì nứng cặc mà làm ẩu nên mới có kết quả này…
– “Huê đại tỷ… là… là…”Một gã đàn em ấp úng…
“Chát”… Huê tát một cái tát như trời giáng… đạp thêm cho gã một đạp… Mụ đang giận… Lần này đến Hà Tĩnh thật là mất mặt… thấy thằng đàn em ấp úng nói không ra lời… Lửa giận hừng hực… nên giận cá chém thớt…
– “Đại tỷ… Là như vầy… Con mụ bên kia…”Một gã đàn em khác tường thuật chuyện Đức và bọn Mỹ Chi… gã vừa kể vừa quan sát nét mặt của chị Huê… Thấy nét mặt chị Huê lúc này thay đổi lúc thì đỏ… lúc thì xanh lúc thì trắng như màu sắc của con tắc kè… Biết Huê đại tỷ đang nổi trận lôi đinh… gã mừng thầm… hy vọng Huê đại tỷ và Hữu ca lấy lại mặt mũi… Ai dè…
“Chát”… hai mắt gã nổ đom đóm… ngực khó thở… gã bị tát và đạp thêm cho gã một đạp…
– “Đụ mẹ tụi mày… Ai cho lệnh tụi mày hả?” Huê đại tỷ rống giận…
“Chát” – “Nói… Ai kêu tụi mày làm vậy?” Lúc trưa… hắn nói tối nay hành động… Không ngờ xảy ra chuyện… Hữu sợ thằng đàn em này lôi hắn ra nên tát thêm cho thằng đàn em một cái…
– “Là… là anh Phàn…” gã đàn em sợ hãi đáp… gã thật sự không hiểu tại sao Huê đại tỷ lại nổi giận như vậy…
– “Bây đâu… đem quăng thằng Phàn chó đẻ này ra ngoài cho tao” Huê rống giận… Có phần xen lẫn sợ hãi…
… Bọn đàn em sửng sốt… đưa mắt nhìn Hữu…
– “Đem nó đi chỗ khác cho khuất mắt” Hữu vừa nháy mắt… vừa hét…
– “Dạ”… Bọn đàn em hiểu ý… xốc Phàn sẹo đem đi nơi khác cho khuất mắt Huê đại tỷ… Trong bụng thắc mắc… nghi hoặc…
…
– “Thu dọn… ngay đêm nay mình về Đà Nẵng…” Huê ra lệnh…
– Chi Huê…
– “Thu dọn đi… Có chuyện gì… Trên đường đi nói sau…” Huê phất tay…
…
Đêm kia vừa có tin đồn không tốt về Phó Chủ tịch huyện Lý Quốc Hiệp… Sáng sớm lại thêm một tin khiến mọi người sững sờ… Phó Chủ tịch Hiệp đã chỉ đạo cho Chủ tịch xã Kỳ Ninh thu lại phân nữa số tiền mà mỗi hộ nhận được từ phái đoàn cứu trợ… Để xây tượng đài Lê Nin đồng chí…
Trưởng CA xã báo cáo việc này lên lãnh đạo CA huyện… Lãnh đạo CA huyện báo cáo lên lãnh đạo CA thành phố… rồi tịt luôn… Ai cũng biết chỗ dựa của Lý Quốc Hiệp là ai…
Kế Kim thiền thoát xác của Bân quả nhiên là cao minh… Lý Quốc Hiệp biết mình bị Bân chơi khăm nhưng hôm kia xảy ra chuyện… hôm qua lại xảy ra chuyện… cho dù có lên tiếng bào chữa cũng chẳng ai tin hắn… Hơn nữa hắn không cần thanh minh thanh nga chi cho mệt… Có ai làm đéo gì được… hắn thuộc diện gia đinh có công với cách mạng… Còn có ông cụ chống lưng…
Hắn biết được Bân cũng bất đắc dĩ đưa hắn ra làm bia đỡ đạn… Lúc đầu hắn giận lắm… nhưng Bân không phải là không biết điều… Hai ba ngày nay… Ngày nào Hằng cũng đến nhà an ủi hắn… cho hắn đụ… Coi như là bù đắp…
Thật ra Bân cũng sợ hãi khi “chơi khăm” Hiệp… nhưng lão đã hết cách… Vì vậy để xoa dịu cơn giận của Hiệp… lão phải bấm bụng đưa con gái tới cho hắn đụ… lão biết tên này thần hồn điên đảo vì cái lồn của con gái lão…
Thật ra không phải là Lý Quốc Hiệp sẽ bình an vô sự… chỉ là ai cũng đợi chỉ thị của “bề trên”… suy nghĩ của bề trên khó mà nắm bắt được… Tốt nhất là không nên manh động…
Chuyện cứu trợ vì vậy mà suôn sẻ hơn nhiều… Có hai tiểu thư con nhà Giám đốc Sở CA “giám sát”… Cho dù có lòng tham rỏ dãi cũng phải nhịn… Không ngu gì giờ này nhảy ra kiếm ăn… nhất định sẽ bị làm con dê thế tội cho Lý Quốc Hùng… Đạo lý này ai cũng hiểu…
Về chuyện này… Đức cũng không màng… Đến đây là cứu trợ… cái gì không đúng thì cố gắng làm cho đúng… Hắn không có nghĩa vụ vạch lá tìm sâu truy tìm tới nơi tới chốn… Xử phạt ra sao… bỏ tù người nào không phải là chuyện của hắn… Chính vì vậy mà Lý Hoàng Chương vô cùng thưởng thức hắn… Người làm việc lớn không câu nệ hẹp hòi… Không phải Lý Hoàng Chương không muốn xử phạt Lý Quốc Hiệp… mà là muốn nhân chuyện này coi cách hành xử của người mà Gia Kỳ “vừa mắt” ra sao…
Biểu hiện của hắn khiến Lý Hoàng Chương thập phần hài lòng… Đây là một nhân tài… Gia Kỳ đã vừa ý hắn… Vậy thì có nên bàn chuyện với “ông ta” một chút… Với khả năng của hai người hợp lại… giao cho hắn trọng trách… Có ai dám nói gì?
Lý Hoàng Chương âm thầm quyết định… Lấy di động gọi ra Hà Nội…
Người khác… Chỉ cần được một cái lồn vàng đã mãn nguyện cả đời… Đức ca nào biết minh hồng phúc tề thiên, mả táng hàm rồng… Lồn vàng hằng hà sa số đưa tới miệng… Vì vậy mà tương lai sự nghiệp đều được hai nhân vật số “1” số “2” của nước Việt âm thầm dàn xếp định hình…
Hiện giờ hắn rất nhàn hạ… Với tư cách “lãnh đạo”… Có chuyện lớn gì thì hắn đứng ra giải quyết… không có chuyện gì thì hắn để Tuấn Hào, Đương và Hương chủ trì… Còn có bọn thằng Hưởng chạy vòng ngoài phụ việc… Hắn thong dong xách cặc đụ rong… vô cùng bận bịu với đàn bà… Một ngày đụ mấy lần… Thái Diệp đeo hắn như đeo sam… Ngọc Trinh đeo hắn như đeo đỉa… Thúy Ái cũng không kém… Hương, Dì Út…
Sau lần đầu tiên… thanh công dụ dỗ Phương Anh, Thu Tâm chơi trò nhất long song phụng… Bây giờ mỗi lần làm tình thì đều tay ba… Hắn đang tìm cách… Không biết có được không nhưng nếu không thử thì làm sao biết là không được… đem dì út và mẹ xử lý một lượt? Dì Út biết chuyện giữa hắn và mẹ… và mẹ cũng biết hắn và dì Út mà… hắc hắc… khi trở về phải thử mới được…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Đức - Chương 275
Nứng Siêu phẩm - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chapter 362
- Chapter 363
- Chapter 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
- Chương 441
- Chương 442
- Chương 443
- Chương 444
- Chương 445
- Chương 446
- Chương 447
- Chương 448
- Chương 449
- Chương 450
- Chương 451
- Chương 452