Thường thì khi chỉ có những dịp tiệc tùng thì nhà của Trương Tấn Tài đèn bật sẽ sáng choang và náo nhiệt, nhưng đêm nay đèn sáng mà bầu không khí bên trong im lìm, vô cùng tẻ nhạt. Nét mặt của phu nhân Bích Phương nhìn rất giận dữ… Trương Tân Tài đăm chiêu nhìn về phía xa xa trong bóng tối, ngoài kia, không biết đang nghỉ gì. Gần đó Trương Hạo Nam, Thúy Hằng, Trương Tấn dũng và Bí Thư Nga sắc mặt cũng không dễ chịu chút nào. Thanh Tình lấm lét, biết mọi người đang giận dữ vì chuyện của Phương Linh.
“Rầm”…”Có lý nào thả thằng Phát ra… Không hiểu bọn CA làm ăn kiểu nào… Không được, tôi sẽ phản ánh lên Bộ…” Bích Phượng hung hăng vỗ bàn… hét.

– “Không được đâu má. Bên CA cũng không làm được gì nếu Phương Linh không chịu chỉ chứng nó…” Thúy Hằng lắc đầu.
– “Con Linh này cũng thật là… Tại sao thằng Phát gọi là ra gặp vậy? Nó có ý gì đây? Có phải muốn trở lại với thằng Phát?” BÍch Phượng nghi hoặc.
– “Không phải vậy đâu bà nội… Thằng Phát gọi điện nói muốn gặp con Linh từ giả trước khi đi qua Mỹ… Con Linh tưởng thiệt…” Thanh Tình tức giận đáp… Phương Linh đã kể với nàng, ngay cả những lời thô bỉ về chuyện dâm dục của mụ Diệp nhưng nàng không thể nói ra.
– “Ba cha con ông sao không nói gì vậy?” Thấy Trương Tấn Tài, Hạo Nam, Tấn dũng ngồi yên lặng không lên tiếng. Bích Phượng quát.
– “Bây giờ còn hơi sớm. Chậm chậm một hay hai ngày sau, nếu thấy không có hành động gì con gọi Đại Tá Thảo để hỏi rõ.” Trương Hạo Nam gật đầu nói…
– “Nhưng Phương Linh không muốn truy cứu thì bên CA cũng đâu thể làm gì anh hai…” Lâm Tuyết Nga thắc mắc.
– “Không phải là truy cứu chuyện bắt cóc nhưng không thể bỏ qua chuyện vũ khí… Nghe nói thằng Phát có khẩu mini Uzi, nó lấy ở đâu ra? Thật là khó hiểu khi bên CA không thấy vấn đề này…” Trương Tấn Dũng giải thích với vợ…
– “Ừm… Đúng là như vậy… Bà đó, bớt nóng nảy một chút đi. Người ta làm việc có lý do của người ta…” Trương Tấn Tài từ tốn nói.
– “Vậy được… Chờ thêm vài ngày để coi họ làm gì… Thanh Tình, vào phòng nhổ tóc ngứa cho bà nội” Bích Phượng phát tay, đứng dậy. Thanh Tình ngoan ngoãn bước theo bên cạnh đỡ tay bà nội mặc dù Bích Phượng đi đứng rất cứng cáp, từ ngày bà nội có ý gã nàng cho hắn, Thanh Tình trở nên nhu mì dễ dạy, bà nội nói sao nàng nghe vậy.
– “Anh ngồi nói chuyện với ba và anh chị hai… Em vào trong nằm nghỉ”… Biết dũng muốn nói gì, không cảm thấy hứng thú nghe, Tuyết Nga mệt nhọc đứng lên, bây giờ bụng đã nhô ra, hoàn toàn có dáng của một bà bầu.
– “Ừm… Anh đưa em vào” dũng đứng lên đỡ tay vợ…
– “Không cần đâu… Em tự đi được mà…” Nga phát tay…
– “Ờ được… Em từ từ đi ha…” dũng màu mè ra vẻ ân cần quan tâm vợ nhưng bây giờ trong thâm tâm lão chỉ nghĩ đến chuyện “tiến bộ” của mình…
– “Chú ba có chuyện gì à?” Hạo Nam nhìn Tấn dũng mỉm cười… Chuyện thượng vị vào vị trí Bí Thư Tỉnh ủy coi như đã định nên tâm tình rất dễ chịu.
– “Ba. Anh hai… Nghe nói lần này cơ hội của Thái Vân Cơ rất lớn…” Trương Tấn Dũng ngập ngừng… Tuy không nói hết nhưng lão biết mọi người ở đây biết lão muốn nói gì… Chuyện anh hai Trương Hạo Nam lên số “1” là chuyện ván đã đóng thuyền nhưng chuyện này khiến Trương tấn Dũng nhìn ra vấn đề nghiêm trọng cho con đường thăng tiến của mình. Nếu Thái Vân Cơ được điều vào vị trí Chủ tịch Tỉnh, như vậy sẽ có hai vị trí Phó Chủ tịch tỉnh, một của Nguyễn Xuân Hoàng, một của Thái Vân Cơ. Chưa kể đến vị trí Chánh văn phòng Tỉnh của mụ Diệp nhưng bây giờ thật khó cho Trương Tấn dũng lấy được một trong ba vị trí này… Lý do rất là đơn giản. Trương Hạo Nam là Bí Thư, vợ Trương Thúy Hằng là Trưởng Ban Tổ chức đã là hiếm, bây giờ có thêm một Phó Chủ tịch tỉnh hoặc Chánh văn phòng nữa thì gần như là “gia đình trị” rồi. Hà Nội sẽ không để chuyện như vậy xảy ra mà Trương Tấn dũng không muốn bỏ lỡ dịp này vì vậy vô cùng bức xúc, đứng ngồi không yên.

Trương Tấn Tài dĩ nhiên là nhìn ra điểm này, giải quyết vấn đề không khó, chỉ cần vận động để điều Trương Tấn Dũng đến một tỉnh khác là được nhưng làm vậy sẽ đem lại một vấn đề khác. Trương Tấn dũng năng lực có hạn, đơn thân đi đến xứ người ngồi ở vị trí cao dễ dàng bị đè bẹp. Ở Đồng Tháp này, có nhà họ Trương làm chỗ dựa, phạm sai lầm gì cũng không đến nổi nào, ra tỉnh khác thì thật là khó nói. Trương Tân Tài về hưu đã 10 năm rồi, người đi trà lạnh, ảnh hưởng của ông ở các tỉnh khác không nhiều.

– “Vấn đề của chú ba không khó giải quyết…” Thúy Hằng chợt động tâm cơ…
– “Con có ý kiến gì… Nói ra nghe thử…”Trương Tấn Tài mừng rỡ, ông biết con dâu trưởng thông minh lanh lợi, làm việc rất chuẩn mực, nếu không có cách thì sẽ không mở miệng. Hạo Nam nhìn vợ mỉm cười, lão tin tưởng bà xã mình không nói thì thôi nhưng một khi lên tiếng thì sẽ có giải pháp vẹn toàn. Tấn dũng nhìn chị dâu mong đợi.
– “Ba… Tân Bí Thư của An Giang là Hoàng Bích Trâm, con gái của Chủ tịch Quốc Hội Hoàng Ngọc Hải.” Thúy Hằng mỉm cười…
– “Vậy thì sao?” Tấn Tài nhíu mày… Ông và Hoàng Ngọc Hải không có giao tình, chẳng lẽ đánh tiếng nhờ cậy?
– “Bí Thư Hoàng Bích Trâm và Thiếu tướng Nguyễn Trần Uyển à không Trung tướng mới đúng… có giao tinh không tệ… Chúng ta có thể bắt đầu từ đây…”Thúy Hằng mỉm cười, không cần nói nhiều, cầm ly trà hớp một ngụm, Trung tướng Trần Uyển tức Nancy là ai thì mọi người biết hết rồi nhưng muốn tới gần trò chuyện thì không phải là cách hay, không phải có hắn đây sao? Nói với hắn là được rồi, nói với hắn, đồng nghĩa nói với Nancy và Nancy sẽ nói với Hoàng Bích Trâm “điều” Trương tấn dũng tới An Giang làm “trợ thủ”… Bọn người An Giang muốn làm khó Tấn dũng cũng phải suy nghĩ cặn kẽ.
– “Cách của chị hai hay đó ba…” Tấn dũng hai mắt sáng ngời. Trần Đức coi như là người nhà mà. Có gì không được chứ.
– “Nhưng mình cũng phải làm một cái gì đó coi như bánh ích đi bánh quy lại, không thể miễn phí được.” Trương Tấn Tài gật đầu…
– “Hi hi… Cái đó còn tùy mình nhìn sự việc ra sao thôi…”Thúy Hằng cười khanh khách.
– “Em nói ra nghe mọi người nghe, úp mở hoài” Hạo Nam nóng lòng, thúc giục.
– Là như vầy, tuy Trần Đức còn trẻ nhưng năng lực của hắn thì ai cũng thấy rồi, hiện nay hắn rất được yêu thích vậy thì mình thuận nước đẩy thuyền điều động hắn vào vị trí cao hơn.
– Vị trí cao hơn? Có vị trí nào trống sao? Hắn đảm nhiệm Chủ tịch huyện chưa được lâu… Em muốn hắn điều hắn vào vị trí quan trọng hơn? – Hiểu ý vợ, Hạo Nam cau mày cướp lời.
– “Ậy… Để vợ con nói hết đã…” Tấn Tài phát tay.
– Anh cũng biết hắn đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện chưa lâu thì Nancy cũng biết mà, cho nên mình cứ đề xuất, chỉ là đề xuất thôi, Nancy chắc chắn sẽ từ chối vì thời cơ chưa thích hợp, mục đích mình của là muốn tỏ lòng nên chìa cành ô liu. Để đáp lễ, là người thông minh, cô ta sẽ đề xuất chú ba đến đảm nhiệm Phó chủ tịch Tỉnh ở An Giang, hoặc Kiên Giang…
– “Kiên Giang?”Tấn dũng sửng sốt… Khi nãy nói An Giang sao bây giờ có thêm Kiên Giang?
– “Hi hi… Chú ba có lẽ quá bận rộn với vụ án của Thái Hoàng Cơ nên không có tinh thần tìm hiểu. Người lên thay thế Nguyễn Hòa Bình không phải là Trương Hữu Thành mà là, Phó Giám đốc Sở CA thành phố Cần Thơ, người này là em ruột của Chủ tịch Thành phố Cần Thơ Thu Vân. Cả hai đều được Nancy nâng đỡ…” Thúy Hằng mỉm cười ngừng một chút rồi nói tiếp…
– Cho nên chỉ cần Nancy giúp đỡ, chuyện điều động chú ba vào vị trí Phó Chủ tịch hay Chánh văn phòng của một trong hai tỉnh lân cận sẽ không là vấn đề lớn… Nói tóm lại chuyện mình để xuất Trần Đức vào vị trí cao hơn chính là để trải đường cho chú ba…
– “Hạo Nam… Con nên học hỏi ở Thúy Hằng nhiều một chút…” Tấn Tài nhìn con dâu gật đầu tán thưởng.
– “Như vậy Cần Thơ, Đồng Tháp, An Giang, Kiên Giang đều có người của cô ta… Đó là vòi bạch tuộc…” Tấn Dũng sửng sốt khi bắt đầu nhìn ra trọng điểm của câu chuyện.
– “Đừng nhiều chuyện… Hiểu thì được rồi…” Tấn Tài nghiêm giọng. Ông làm sao không nhìn ra nhưng đồng thời cho đây là cơ hội tốt. Nhân sinh thất thập cổ lai hy huống chi ông và phu nhân cũng hơn 70 rồi, gần đất xa trời… Hai người con trai Trương Hạo Nam, Trương Tấn Dũng khả năng có hạng, tư chất tầm thường, mai này khi ông và phu nhân Bích Phương “trăm tuổi”, đừng nói chi lên đến đỉnh cao, muốn đứng vững cũng không phải là chuyện dễ dàng trừ khi được núp bóng dưới một tàng cây rậm rạp. Nghĩ đến đây, Tấn Tài khâm phục cái nhìn của phu nhân mình. Gã cả hai Phương Linh, Thanh Tình cho hắn như vậy sau này hắn sẽ chiếu cố cho cha vợ, chú vợ.
– “Em nói “mình đề xuất, cô ta sẽ từ chối vì thời cơ chưa thích hợp” vậy khi nào mới thích hợp?”Hạo Nam bắt đầu động tâm.
– “Con không nhìn ra sao Hạo Nam… Khi TTTM xây xong là lúc thích hợp nhất…”Miệng giải thích, trong lòng Tấn Tài thầm than…”Aiz… Sắp là vua một cõi mà ánh mắt không được nhìn xa.”
– Ba nói đúng… Ngay bây giờ công trình xây cất đã mang lại khá nhiều việc làm trực tiếp, nếu tính thêm các công việc gián tiếp sẽ là con số không nhỏ. Giúp phần đẩy mạnh GOP của Đồng Tháp mình. Một TTTM có tầm vóc như vậy khi xây xong, số lượng hàng hóa tiêu thụ, các dịch vụ và số người làm việc là nguồn thu thuế khổng lồ… Là Bí Thư Tỉnh ủy, anh sẽ có công không nhỏ, lúc đó mình một lần nữa đề bạt Trần Đức là thích hợp nhất… Cô ta sẽ thuận nước đẩy thuyền…
– “Hay”… Trương Hạo Nam tỉnh ngộ… vỗ đùi bật tiếng khen cái nhìn của bà xã mình.
– “Thúy Hằng… Con là Trưởng ban tổ chức cán bộ… Chuyện này giao cho con làm là thích hợp nhất…”Tấn Tài giao trọng trách cho con dâu.
– “Con sẽ cố gắng hết sức” Thúy Hằng mỉm cười trong lòng mừng thầm, từ nay có cơ hội gặp mặt bàn chuyện nhiều hơn rồi…
– “Cảm ơn chị… Chị hai…” Trương Tấn dũng hai mắt sáng ngời… An Giang cũng được, Kiên Giang cũng tốt, trước hết là ngồi vào cái ghế Phó Chủ tịch Tỉnh rồi mới tính bước kế tiếp…
– Chú ba không cần khách sáo… Mình là người một nhà…
– Hi hi… Phải phải…
– “Như vậy sẽ có hai vị trí Phó Chủ tịch Tỉnh và Một vị trí Chánh văn Phòng… Khi chú ba rời chức vụ Bí Thư Sa Đéc… Mình nên suy nghĩ một chút…”nghĩ đến những vị trí đang hoặc sắp cần được bổ sung trong bộ máy… Trương Hạo Nam động tâm muốn dành cho người của mình.
– “Không được xung động… Chờ coi sao đã.” Tấn Tài lắc đầu. Nếu ông là Thủ tướng đương thời thì ông sẽ cổ vũ nhưng đã rời chính trường lâu rồi và sắp xuống lỗ vậy mà thằng con muốn tranh giành… Có năng lực thì không nói làm gì. Aiz… thật là không biết trời cao đất rộng.

Thấy nét mặt cha mình không vui, Hạo Nam không dám nói thêm nhưng trong lòng bức xúc, đây là dịp tốt để nới rộng vòng tròn sao lại dễ dàng bỏ qua chứ? Liếc nhìn vợ, biết Thúy Hằng rất được Tấn Tài coi trọng, Hạo Nam hy vọng nàng mở miệng nói một lời công đạo nhưng Thúy Hằng tảng lờ mắt nhìn xa xăm vào bóng đêm.

truyen
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức tại: Truyen321.net

Nhân chi sơ tính bổn dâm, chỉ cần có tác động bên ngoài là lòng dâm nổi dậy, cho nên đứng nhìn cảnh nóng, tim Tuyết Cơ đập mạnh, người lên cơn sốt, cổ họng khô ran. Nàng không nhớ lúc nào thì bắt đầu, chỉ nhớ mình không một chút chống đối để hắn cởi từng mảnh quần áo trên người, quăng bừa chung quanh và cuối cùng là nàng trần truồng chơi vơi trong vòng tay của hắn… Tuyết Cơ nhớ lúc hắn cầm tay nàng đưa xuống… Nàng hết hồn, tai nghe không bằng mắt thấy, lúc thấy Tiên nhả ra nuốt vào nàng đã thấy “cái đó” thật khủng nhưng khi đụng vào nàng mới biết mắt thấy không bằng tay sờ, mà sờ thì hoàn toàn khác với khi cái đó xâm nhập bên trong cơ thể nàng…

– “Ahhhhh… Đau. Từ từ…” Tuyết Cơ la lên, hai tay nàng cấu đùi hắn, mặc dù ở cửa hang bị hắn trêu đùa rất là lầy lội nhưng của hắn to bự lại không dịu dàng thương hương tiếc ngọc nhấn một cái lút cán khiến nàng đau thấu trời xanh…
– “Chuyện gì?” Vừa đút vào định nhấp. Nghe Tuyết Cơ la bài hải Đức hết hồn dừng động tác, nghỉ bụng “Wow… Có cần la hét như vậy không, đâu phải là còn zin chứ”.
– “Đừng cử động… muốn giết người sao…” Tuyết Cơ nhịn đau quát…
– “Vậy thôi nha”… Hắn nhổm mông định rút ra.
– Đã nói đừng cử động mà…

Đức đành ngồi yên, hai người dính lẹo nhau hắn ngồi, nàng nằm, trong tư thế này, trước mắt, cặp vú lồ lộ, nơi giao điểm, đám cỏ mượt mà trên gò mu no tròn trắng nõn… Nhìn thật là kích thích.

– Chị có chồng rồi mà… đâu phải còn zin chứ… Có đau như vậy không…
– “Cái của anh… Cái của anh…” Tuyết Cơ ngượng ngùng, nàng muốn nói hắn là quái vật nên “cái đó” mới khủng như vậy, ông xã nàng nhỏ xíu hà, so với cái của hắn thì thật là đáng thương nhưng nói không nên lời.
– “Cho nằm xuống một chút nha.” Nằm úp lên người nàng, định nằm yên nhưng hấp dẫn quá, nằm yên sao được… Hắn hôn vào môi, từ từ di chuyển xuống vùng cổ ngực, miệng ngậm lấy nụ hoa mút như đứa trẻ bú sữa mẹ… Bầu vú trắng mịn, đầu vú hồng như con gái, săn cứng… Hắn tha hồ khai thác. Thỉnh thoảng di chuyển mông một chút. Nàng không nói gì… Chắc là êm rồi…
– “OK?” Đức thầm thì bên tai nàng…
– “Ưm”… Tuyết Cơ rên rỉ… ôm ghì lấy lưng hắn… cảm giác đau nhường lại cho cảm giác vô cùng dễ chịu, hai chân nàng cặp lấy eo hắn siết mạnh. Biết nàng bắt đầu “phê”, Đức nhè nhẹ nhấp mạnh dần mạnh dần cuối cùng là hùng hục…
– Ahhhh…
– “Có chuyện gì nữa…”Đang “bơm”… Nghe Tuyết Cơ la. Một lần nữa, Đức hoảng hốt, dừng lại.
– “Không… không có gì… Tiếp tục đi… mạnh lên” Tuyết Cơ hẩy mông tới… Khi nãy thì nói đừng cử động bây giờ thì kêu mạnh lên… rõ ràng đang phê tới bến…
– Ahhhh…

– “Wow… Hi hi… Có cần kêu lớn như vậy không… Khi nãy rụt rè lắm mà…”Nghe tiếng kêu gào của Tuyết Cơ vọng tới… Ngọc có chút ganh tỵ mặc dù khi nãy đã hụt hơi không còn hơi sức…

Sau khi xa luân chiến với hắn một trận, biết Tuyết Cơ là “ma mới”, còn ngượng ngùng nên Tiên, Ngọc, Loan, Vân Cơ ra ngoài vừa ngâm mình trong hồ vừa uống rượu vừa trò chuyện. Chuyện gì cũng nói, nói một hồi rồi dẫn đến chuyện phòng the, chuyện dâm thế là cười rú lên… Đang sôi nổi thì nghe Tuyết Cơ la hét như gà bị cắt tiết…

– “Đang tới bến thì phải… bảo đảm sau hôm nay, Tuyết Cơ sẽ ghiền luôn, hi hi…”
– “Ngọc nói như vậy… hi hi. Có phải đã ghiền rồi không? Hèn chi bỏ ông xã chạy xuống đây”. Loan mỉm cười trêu.
– “Hi hi. Chị Loan suy bụng ta ra bụng người.” Bị nói trúng tim đen, Ngọc bẽn lẽn chống chế.
– “Các chị có rảnh cứ xuống đây chơi thường một chút.”Biết chung quanh hắn có nhiều đàn bà, đại đa số đều trí thức và có máu mặt nhưng trước tới giờ chưa có dịp làm thân, nay được dịp, Tiên không muốn bỏ qua nên tỏ ra thân thiện.
– “Nhất định rồi… Mai này mình liên lạc thường một chút… Tiên có về Cần Thơ thì ghé nhà chị chơi. Ngọc và hai chị em Vân Cơ cũng vậy nha… Hihi, Nhà mình không được như ở đây nhưng rất thoải mái…”Loan hứa hẹn, mời mọc… Nàng thích náo nhiệt, đối với nàng, càng náo nhiệt càng vui… Cũng như hôm nay vậy.
– “Hi hi… Có câu này của chị Loan thì mai này nhất định sẽ tới nhà làm phiền chị rồi…” Vân Cơ hớn hở… Nàng cảm thấy rất hợp gu với Loan.
– “Như vậy em sẽ không khách sáo…”Tiên mừng rỡ… Nàng biết Loan là người trí thức, tài giỏi nên được hắn coi trọng.
– “Đang nói gì mà vui vậy? ” Đức lù lù đi tới, trên người choàng khăn, hắn vừa tắm xong, muốn ngâm mình uống rượu hưởng thụ xả “stress”
– “Đang nói xấu cậu đó… Làm gì mà em tôi la làng vậy? Nó đâu rồi…” Vân Cơ “lườm”… Ngọc, Loan, Tiên cười khúc khích. Lần đầu tiên bị hắn “hành” còn hơi sức là chuyện lạ.
– “Lúc nào muốn la thì la… Làm tôi hết hồn. Hi hi… Tránh ra…” Hắn cởi áo choàng. Người trần truồng bước vào hồ, chen vào giữa Loan, Tiên ngồi, ngã ngửa người dựa lưng vào thành hồ. Hai mắt lim dim… Bộ dáng vô cùng hưởng thụ.

Tiên hướng về phía sau giơ tay ra hiệu, như đã chuẩn bị sẵn, một đàn “cung nữ” y phục như cánh ve đẩy xe đi tới. Mùi thức ăn thơm phức…

– “Các chị… xin mời… Hi hi…”Hoàng thượng” xin dùng đồ “ngự thiện”… Hi hi. Ngài muốn sao? Để “cung nữ ” mớm cho ngài nha…” Tiên trêu đùa…
– “Wow…”Cung nữ” này… Gái Tây?” Đức sửng sốt khi thấy người “cung nữ” da trắng, thân hình mảnh khảnh cao, vô cùng xinh xắn. Bộ ngực sửa và đám mạ non ở vùng tam giác… Ây da, đúng là cực phẩm a…
– “Hi hi… Đúng vậy… Cô này từ Moldova tới… Chờ anh bóc tem… Có thích không?” Tiên mỉm cười… Theo khẩu vị của khách, nàng thường “nhập” các cô mát mắt từ nước ngoài, Âu, Mỹ. Á đều có… Nói tóm lại khách muốn loại gái nào là nàng sẽ tìm mọi cách để khách hài lòng. Một đêm nhất dạ đế vương, hồ rượu, mỹ nữ, cao lương mỹ vị đều thuộc đỉnh của đỉnh. Người giàu có tiêu tiền như cỏ rác, có khi 5, 6 tỷ một đêm mà… Là món làm ăn đem lại lợi nhuận kếch xù. Cô gái Moldova này, nàng đặc biệt dành cho hắn.
– “Thôi đi…” Chưa bao giờ biết mùi vị gái nước ngoài… Muốn thử lắm nhưng trước cặp mắt soi mói của Loan… Hắn đau khổ làm ra vẻ mặt hững hờ. Trong bụng thầm rủa Tiên “âm hiểm” giả khờ dâng lên trong lúc này, không có thành ý gì hết.
– “Hi hi… Thiệt?” Tiên cười khanh khách.
– Thiệt hơn vàng ròng…
– “Hi hi ha ha…” Loan, Ngọc, Tiên, Vân Cơ đi guốc trong bụng hắn bật cười. Thấy hắn không dùng đồ “ngự thiện” đặc biệt trong khi mình có mặt, trong bụng ai cũng thấy vui vui…
– “Để tôi vào trong coi Tuyết Cơ ra sao rồi…” Vân Cơ đứng lên, dưới ánh đèn, cả người nàng đỏ rực, nước rượu chảy từng giọt, vô cùng khêu gợi. Một “cung nữ” nhanh nhẹn khoác áo choàng áo lên người nàng.
– “Uống rượu Bồ đào không cần dạ quang bôi… Có muốn thử không?”Loan rù rì bên tai… Nàng chồm người lên, kê nụ hồng lóng lánh màu đỏ ngay miệng hắn, gương mặt đẹp mỉm cười lẳng lơ mời mọc. Nhìn gương mặt đẹp của Loan trong lúc này, Đức chợt nhớ đến gương mặt của thần tượng Ôn Bích Hà. Hắn mở miệng liếm những giọt rượu đọng nụ hồng…
– Bu bôi?
– “Hi hi… đúng vậy” Thấy cụm từ “bu bôi” thú vị… Loan cười rú lên…
– Còn nữa…
– Hả? Còn nữa sao? Cái gì?
– “Pút si bôi… hắc hắc hắc…” hắn nhấc bổng nàng lên, úp mặt vào giữa hai chân nàng… mút chùn chụt.
– “Hi hi… Đồ mắc dịch… Vậy mà cũng nói được…”Hắn làm nàng “Phê” quá, Loan thở hổn hển không thể nói hết câu.
– “Hi hi” Bên cạnh, Tiên nghe được, cười rú lên…
– “Bu bôi… pút si bôi?” Ngọc thì chẳng hiểu mô tê gì hết, cái gì “bu bôi” cái gì “pút si” bôi chứ… Vì vậy nét mặt nghệt ra…
– “Như vầy nè…” Tiên kề tai Ngọc rù rì giải thích… Tiếng Anh của nàng lõm bõm thôi, tiếng được tiếng không nhưng mấy từ “boob”,”pussy” thì rành lắm bởi vậy nghe là hiểu liền…
– “Hi hi… Đồ mắc dịch… Như vậy mà cũng nghỉ ra…”Đến lượt Ngọc cười rú lên…
– “Còn có “pen bôi” nữa… Dành cho phụ nữ mình…” Tiên cúi xuống, liếm từng giọt rượu đọng trên cục thịt đang cương cứng của hắn…

Kê miệng giữa hai chân Loan, Đức liếm, mút… Trong đầu nhớ lại có khứa đại thi hào nào đó của Tàu khựa hình như là Tô Đông Pha thì phải, nói cái gì “Bồ đề mỹ tửu dạ quang bôi”… Đã hơn ngàn năm rồi bây giờ đã đến lúc thay đổi… “Bồ đề mỹ tửu khi uống phải lấy “pussy” hay “boob” làm ly mới đúng… hắc hắc hắc…

– “Đêm nay là đêm “Nhất dạ đế vương” mà… Còn nhiều tiết mục, ra ngoài ăn chút đồ để lấy sức…”Tuyết Cơ và Vân Cơ cùng sánh vai bước ra, nét mặt Tuyết Cơ tràn đầy xuân tình, nghỉ tới hồi nãy, mình thật vô lý, khi thì không cho nhúc nhích khi thì hối thúc hắn, Vừa nghỉ tới thôi trong lòng lại rạo rực, mỉm cười vu vơ.
– “Wow… cười mỉm chi nữa kìa… hihi… Tao đã nói rồi… nếm một lần là mê tới già… Oh my God. Nhìn kìa… mau lên… hi hi…” Vân Cơ bước nhanh hơn vượt lên trước, Tuyết Cơ nhìn theo… Trong lòng một lần nữa xuân tình dậy sóng.


Còn tiếp…

4.4 5 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

5
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x