– A lô, Thanh Tình, có chuyện gì sao?
– “Bây giờ thì chưa nhưng một hai ngày nữa thì chưa chắc…” Giọng Thanh Tình oán giận… Sau lần Phương Linh bị Phát bắt cóc làm con tin uy hiếp, hắn không tới nhà ăn cơm mặc dù đã hẹn trước, hơn nữa, đã mấy ngày, không thấy hắn gọi thăm hỏi, khiến Phương Linh ăn ngủ không yên, như người chết rồi cho nên Thanh Tình muốn gặp để hỏi tội hắn, đồng thời giải thích dùm em gái mình là Phương Linh không còn cảm giác gì với Phát, một chút cũng không có.
– “Vậy thì tốt rồi… Nè, nói với Phương Linh tạm thời xin nghỉ bệnh vài ngày, quan trọng nhất là không nên đi ra ngoài… Cô cũng vậy đó Thanh Tình…” Nghe Phương Linh không có gì. Đức cảm thấy nhẹ nhỏm, hắn chỉ sợ Phương Linh nhẹ dạ một lần nữa bị thằng Phát lừa gạt để uy hiếp mình, đồng thời dặn dò Thanh Tinh cũng nên cẩn thận đề đề phòng thằng Phát có thể lấy nàng thay thế Phương Linh, chuyện gì cũng có thể xảy ra, tốt nhất là nên đề phòng.
– Anh đừng hù tôi nha… Có chuyện gì vậy?
– “Không có thời gian nói nhiều, nói tóm lại, cô và Phương Linh cứ nghe lời tôi là được… Vậy đi nha…” Nói tới đây hắn định cúp máy.
– Ê. Khoan đã… Anh gọi cho Phương Linh đi, thay vì tôi nó nghe lời anh hơn tôi.
– Cô hai à… Cô ở kế bên em gái cô, cứ nói là tôi nói là được… Sao phiền vậy… Tôi đang bận.
– “Bận cái gì… Tôi thấy anh có thời gian đi mua sắm mà…” Giọng Thanh Tình oán giận…
– Mua sắm? Đức sửng sốt, sao biết mình đi mua sắm? Hắn ngước mặt nhìn quanh… sau lưng, cách chỗ hắn đậu xe vài chục thước… còn không phải là Thanh Tinh thì là ai, hắn vội bước tới, mắt nhìn quanh, sợ tên Phát nếu đang ở gần, có thể xả súng.
– Sao cô lại ở đây? Cô theo dõi tôi?
– “Theo dõi? Anh đừng có nói khó nghe như vậy, em gái tôi gọi anh nhiều lần không thấy anh ừ hử, nó hỏi Chánh văn phòng Ngọc Thy mới biết anh đi Cần Thơ. Nó giận, nó khóc. Tôi thấy bất bình cho em tôi nên chạy lên đây muốn hỏi cho rõ… Anh nha… muốn bắt nạt em gái tôi hả… Không có cửa đâu…”Thanh Tình sừng sộ nói một hơi… thở phì phì.
– Cô vừa gọi tôi bắt máy liền đó mà…
– Tôi chỉ biết anh đổi số di động mới không đầy nữa tiếng…
– Thì ra là vậy… Sao cô biết tôi ở đây, nhưng khoan… Lên xe rồi nói sau…
– Còn xe tôi thì sao?
– “Cứ đậu ở đó… tính sau…” Đức kéo tay Thanh Tình đi về hướng xe mình. Thấy hắn nhìn trước nhìn sau, nét mặt hắn nghiêm túc, nàng ngoan ngoãn đi theo.
– “Bây giờ anh chở tôi đi đâu? Làm gì như lấm lét ăn trộm vậy? Có chuyện gì?” Xe chưa chạy được một phút, Thanh Tình hỏi tới tấp.
– Yên tâm đi, không chở cô đi bán đâu, OK? Tôi vừa biết tin thằng Phát mất tích rồi…
– “Mất tích?” Thanh Tình trố mắt, cố hình dung sự kiện Phát mất tích và nét mặt “nghiêm trọng” của hắn.
– Lần trước, tuy Phương Linh không truy cứu nhưng thằng Phát có khẩu súng mini Uzi, Sở Công An muốn điều tra nhưng sợ bức mây động rừng nên tạm thời làm như không có gì chỉ để ý theo dõi. Ai dè hôm qua nó biến mất, còn nữa một ngày trước tất cả tiền mặt trong ngân hàng đã được rút hết. Cô hiểu chưa?
– “Chút chút…” Thanh Tình hàm hồ đáp.
– “Chút chút? Aiz… Đức “thầm mắn “Đúng là vú to não teo mà “… Hắn tiếp tục cho xe chạy, vừa để ý có ai bám đuôi, nhưng không thấy gì khả nghi nên yên tâm một chút…
– Có hai giả thuyết, một là nó vẫn còn có ý đồ giết tôi cho nên rất có khả năng sẽ bắt Phương Linh một lần nữa làm con tin, hoặc những người quen biết với tôi, là chị của Phương Linh, cô cũng có thể là đối tượng nhưng xác suất không cao, tuy vậy cũng nên cẩn thận tốt hơn. Tôi nghĩ nó mất tích để dễ dàng hành động trong bóng tối.
– “Tôi không tin… Bộ dễ mất tích lắm sao.” Thanh Tình nghi hoặc.
– Cô khờ thiệt hay giả khờ đây… Không có tiền thì khó nhưng có tiền thì chuyện gì cũng dễ. Thời buổi này chỉ cần cô không xài thẻ tín dụng, chuyện gì cũng xài tiền mặt, cô dùng tên giả mua CMND giả mua di động mới thì có gì là khó chứ… giải phẫu chỉnh hình đổi giống đàn ông biến thành đàn bà cũng được mà. Cô làm như vậy thì công An khó tìm được cô.
– Nghe cũng có lý… Còn giả thuyết thứ hai thì sao?
– Giả thuyết thứ hai là hắn đang bị ai đó bắt cóc và tống tiền nhưng giả thuyết này không thành lập vì hắn rút tiền hết rồi mất tích chứ không phải mất tích rồi rút tiền…
– Phải ha, anh thiệt thông minh.
– Dĩ nhiên rồi, bây giờ mới biết sao… Hi hi… Nhưng nói thiệt cô đừng cười nha, mấy cái chuyện mánh mun gian trá khó ai qua mặt được tôi nhưng ngược lại học hành thì tôi ngu lắm… Lúc còn đi học cứ bị đội sổ hoài.
– “Ha ha hi hi…”Thấy lần đầu tiên có người tự nhận mình học thì ngu nhưng mánh mun thì giỏi. Thanh Tình ôm bụng cười rũ rượi…
– Đừng cười nữa… Nếu cô đã hiểu hết rồi thì gọi cho Phương Linh, nói nếu không có việc gì thì đừng ra ngoài, đừng nghe lời đường mật của thằng Phát.
– Tại sao là tôi chứ, anh là BF của em tôi mà…
– Giúp dùm đi… đừng hỏi này hỏi nọ. Tôi còn có nhiều người cần phải bảo vệ, nói tới đây, không chờ Thanh Tình ừ hử, Đức cầm di động bấm số gọi cho Mai Thảo… Việc quan trọng bây giờ là phải bảo vệ sự an toàn Tú Nhi, Thụy Vũ, Tuyết, Yến, Ngọc Lan và Thái Điệp… Ba chị em Mỹ Chi, Vịnh và Bích Hà thì không cần,`Đức tin thằng Phát đã nghiên cứu không ít về mình nên sẽ không ngu tìm tới Mỹ Chi, như vậy chẳng khác nào tìm chỗ chết.
– “A lô… Chắc anh đã nghe Mỹ Chi nói rồi hả…”Chuông di động vừa reo, nhìn màn hình, thấy là hắn, Mai Thảo liền bắt máy.
– Đúng vậy… Cho nên muốn nhờ em và Xuân Mai bảo vệ người của Đức Lập, Thái Điệp và Ngọc Lan.
– “Còn chờ anh nói sao… Em và Xuân Mai đã bố trí hết rồi hiện 4 người Đan Thùy, Diệu Hiền, Việt Hà, Hoàng Oanh đang trà trộn bảo vệ đề phòng bất trắc nhưng không thể lâu được, cho nên đây không phải là cách, mình cần phải dụ rắn xuất động” Mai Thảo không thẹn là một trong tướng tài của Nancy, nàng đã bố trí “thiên la địa võng”, chỉ cần Phát có hành động là sẽ bị khống chế nhưng kế hoạch không thể kéo dài. Đây là vấn đề nàng lo ngại.
– “Hay lắm Mai Thảo… Có em là anh yên tâm…” Đức nịnh đầm…
– “Phương Linh nói Phát đang tới nhà gặp ông bà nội nói lời xin lỗi…” Ngay lúc này Thanh Tình nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái… nói.
Thì ra trong lúc hắn đang nói chuyện với Mai Thảo, Thanh Tình cũng gọi về nhà nói với Phương Linh cần phải cẩn thận nhưng không ngờ Phương Linh nói Phát đang tới nhà và đang quỳ trước hai ông bà cụ Trương Tấn Tài và Bích Phượng, bộ dáng hắn khóc lóc, bày tỏ ăn năn hối hận rất là bi thảm. Đại khái nói vì quá yêu Phương Linh mà phạm ra lỗi lầm. Mong được tha thứ…
– “Cái gì?” Đức sửng sốt bật thốt lên… Mai Thảo bên kia đầu máy nghe được, cũng sững người.
– “Như vậy là tốt rồi… Phương Linh nói Anh đừng nghỉ nhiều nữa…”Thanh Tình cảm thấy nhẹ nhõm.
– “Em nghe chứ Mai Thảo… Em nghỉ sao?”Hắn bấm “speaker” để Thanh Tình cùng nghe.
– “Không biết nữa… Em thấy có vấn đề nhưng không biết là ở đâu… Nhưng hình như anh đã nhìn ra… Có phải không? Hi hi…” Đã từng “chiến đấu” bên cạnh hắn nhiều lần nên tuyệt đối tin tưởng đầu óc không đơn giản của hắn nên Mai Thảo đáp không do dự…
– “Ý anh nói là có âm mưu?”Thanh Tình sửng sốt…
– “Đúng vậy, thằng Phát Biết mình đang bị theo dõi, cho nên nó lợi dụng tình thế, tương kế tựu kế, trước tiên rút hết tiền trong tài khoản ở ngân hàng, quăng di động trong sọt rác rồi biến mất để gây ra sự kiện mất tích, mục đích của nó là muốn mọi người hoang mang nghỉ nó có mưu đồ, sau đó hắn xuất hiện trước hai ông bà cụ chơi trò khóc lóc ỉ ôi… Đây là khổ nhục kế của nó. Mục đích là ném đá dấu tay”.
– Ném đá dấu tay?
– Đúng vậy… Thử nghỉ đi… Nếu bây giờ nó mướn người trừ khử tôi thì ít ai nghi ngờ là nó làm… Tại vì từ trước tới giờ có nhiều người không muốn tôi sống lâu trăm tuổi… Cô hiểu chưa? Chiêu này rất tinh vi nhưng vì quá tinh vi mà lộ ra sơ hở chết người. Mai Thảo, em thấy sao?
Nói đến đây hắn trầm ngâm… Thanh Tình im lặng, Mai Thảo bên kia cũng không lên tiếng, có lẽ đang suy nghĩ về sơ hở chết người trong kế hoạch ném đá dấu tay của Phát.
Sau một lúc im lặng, thấy cả hai không nói gì… Hắn tiếp tục phân tích tinh hình.
– Thời buổi này, chị bán rau, anh chạy xe Gab, người bán vé số dạo cũng cần có di động để liên lạc… Nó quăng cái của nó trong sọt rác, cho dù bây giờ có “tìm lại” được. Nó cũng không dùng số này…
– “Hiểu rồi… Ý anh nói là nó dùng di động của người khác?” Mai Thảo cướp lời… đồng nghĩa là có người tiếp tay với tên Phát.
– Đúng là như vậy… Chỉ có như vậy bên CA sẽ rất khó mà tìm ra.
– “Tại sao có người tiếp tay chứ?” Thanh Tình nghi hoặc…
– Cô đừng quên là nó rút hết tài khoản trong ngân hàng… Có tiền thần tiên ma quỷ cũng có thể sai khiến được huống chi là con người… Mai Thảo, em cho người điều tra trước khi Nguyễn văn Đồng chết, ai được coi là thân tín của lão. Chuyện này có lẽ Hồng Ngọc biết rõ… Ừm, quên nữa, cũng cần lo cho sự an toàn của cô ta… thằng Phát có thể sẽ cho người gây bất lợi cho cô ta. Nếu cần, em nói Tiên huy động bọn thằng Vỏ theo cho sát, tụi nó coi vậy nhưng rất được việc.
– “Em biết phải làm sao rồi…” Mai Thảo nói xong định cúp máy, chuyện này phải mau chóng tiến hành.
– Khoan đã… Mai Thảo, an toàn của Tú Nhi, Thụy Vũ, Tuyết, Yến, Ngọc Lan và Thái Điệp và Hồng Ngọc cứ công khai mà làm nhưng đừng lộ liễu… Cứ để nó tưởng mình trúng kế của nó…
– “Biết rồi mà, Yên tâm đi.”Bên kia, Mai Thảo chu môi làm mặt quỷ, hắn làm như nàng “khờ khạo” lắm vậy. Tuy không thấy nhưng cảm giác được… Đức mỉm cười.
– Có phải anh nghỉ quá xa rồi không? – Thanh Tình không phải không tin nhưng nàng thật sự không có kinh nghiệm trên đường đời để có thể hiểu những gian trá trong câu chuyện.
– “Cho là như vậy đi… Tôi thấy cô không còn nguy hiểm nữa. Tôi đưa cô trở lại xe, về đi nha…”Mai Thảo vừa cúp máy, Đức cho xe chạy chậm lại, chuẩn bị quay đầu đưa Thanh Tình trở về chỗ nàng đậu xe trước Vincom…
– “Hồi nãy anh nói tôi có thể bị nguy hiểm, muốn bảo vệ tôi, bây giờ nói không… Thần cũng là anh, quỷ cũng là anh…” Đây là cơ hội để chàng thiếp hoạn nạn có nhau, Thanh TÌnh dĩ nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
– Tôi bây giờ có thể bị nguy hiểm bất cứ lúc nào nên không muốn cô bị liên lụy.
– “Anh nói tôi bị nguy hiểm, anh bảo vệ tôi, bây giờ anh bị nguy hiểm, anh kêu tôi đi. No way… Anh đi đâu tôi đi tới đó, tôi là người biết đạo nghĩa…”Với vẻ mặt cương quyết, Thanh Tình không chút do dự nói.
– “Anh biết em tốt với anh nhưng… Có ích gì chứ…” Lâu nay biết Thanh Tình có ý với mình nhưng hắn không muốn thêm nữa nên giả ngu giả điếc nhưng không ngờ cô nàng này bề ngoài có vẻ tiểu thư vậy mà rất có khí khái, dám cùng tiến cùng lui với mình… Cầm tay nàng, Đức cảm động.
– “Anh… Anh biết vậy thì được rồi…” Khi hắn cầm tay, tim Thanh Tình đập thình thịch, tâm tình ấp ủ bấy lâu nay, bây giờ hắn nói hắn biết, hai mắt nàng ươn ướt.
– “Vậy được, bây giờ theo anh đi tới chỗ này… Nhưng chiều là phải trở về Cao lãnh, nghe rõ chưa…”Biết không thể thuyết phục nàng, Đức đành nhường một bước.
– “Hi hi. Anh nói sao thì sao đi…”Thấy hắn nhượng bộ mình, Thanh Tình mừng rỡ, chỉ có nàng và hắn, coi như là lần đầu tiên cả hai hẹn hò.
– “Là em nói đó nha. Không được nuốt lời… Chơi tới chiều là trở về Cao lãnh. OK…” Hắn hồi hộp căn dặn.
– “Biết rồi… Bây giờ mình đi đâu?” Nghe hắn lải nhải, Thanh Tình lườm. – “…
– Hôm nay nay là sinh nhật của vợ người quen. Anh đưa em tới ngồi chơi một chút, tặng quà… ăn bữa cơm.
– “Anh còn có nhã hứng ăn tiệc? Không phải anh nói là có nguy hiểm sao?” Thanh Tình trố mắt khi thấy hắn có vẻ nhàn hạ, không lo lắng trái ngược với trước đây chừng nữa giờ.
– Yên tâm đi… Hôm nay thằng Phát tới nhà em giả bộ khóc lóc ỉ ôi ra chiều ăn năn hối cải với ông bà nội thì không dại gì ra tay liền, cho nên tạm thời an toàn, ít ra cũng được vài ngày, thời gian này đủ để Mai Thảo và Xuân Mai có thời gian làm việc, hơn nữa nó cần có thời gian để trù tính. Bây giờ anh đi dự tiệc sinh nhật, đã hứa với người ta rồi, không đi không được, em có muốn đi không? Nếu không thích thì về Cao lãnh nha…
– “Nhàm chán… Em không thích chỗ đông người…” Thanh Tinh xụ mặt, hiếm có dịp không có người bao quanh hắn nên nàng chỉ muốn không gian của hai người. Nhưng có lý nào chỉ vài lời của hắn mà đi về chứ.
– Tới ngồi một chút uống ly nước đưa quà sinh nhật rồi đi.
– “Vậy được, ngồi một chút thôi nha, ừm, nhưng cũng nghỉ kỷ cũng đâu có gì gấp, cùng lắm là mai về…”Thanh Tình cười ranh mãnh.
– “Hả? Anh mua quà rồi… Mình tới đưa quà sinh nhật rồi về…” Nghe Thanh Tình nói “cùng lắm là mai về`, Đức phát hoảng, tối nay có hẹn với Bích Trâm và bộ tứ của nàng. Song Nhã thì đang kích động Ngọc Như và các người khác “quậy” bây giờ đột nhiên có thêm Thanh Tình thì thật là đại loạn.
… Dừng xe trước nhà của Tùng, Đức ngạc nhiên nhìn đồng hồ, đã gần 2 giờ trưa, hôm nay là sinh nhật của Giám đốc Sở CA phu nhân, theo lẽ nhà phải đông khách mới phải nhưng nhìn rất vắng lặng.
– “Nhà này à… Sao không thấy ai vậy… Hay là anh tới Có phải đi lộn nhà rồi?” Thanh Tình ngạc nhiên.
– “Là nhà này mà…” Trong bụng nghi hoặc, Đức định đưa tay bấm chuông thì có Tùng chạy ra…
– “Ha ha… Hoan nghênh… Hoan nghênh… Mời vào.” Kế hoạch đã dàn dựng, đang ngóng trông thì thấy vai chánh tới, Tùng vội vàng chạy ra.
– “Xếp Tùng, hôm nay là sinh nhật của chị dâu mà, sao…” Đức ngập ngừng, định nói “sao vắng như chùa bà Đanh vậy” nhưng cảm thấy không ổn nên không nói tiếp.
– “Ha ha… Sinh nhật cái gì chứ… Nói tới ăn bữa cơm thường thì khó mà mời được cậu… Ụa… Đây là…” Đang vồn vã với Đức, chợt thấy bên cạnh hắn có mỹ nữ đang đứng cười cười, Tùng thầm than tốn công lên kế hoạch ai dè… Xem ra hôm nay ra tay không được rồi… Đúng là người tính không bằng trời tính mà.
– Ậy… Sao xếp lại nói như vậy… Nghe Xếp Tùng mời đến nhà ăn cơm, người ta sắp hàng cả cây số để được mời… Ừm… Để tôi giới thiệu… Đây là con gái của Chủ tịch Trương hạo Nam… à không bây giờ phải nói là Bí Thư Trương Hạo Nam mới đúng…
– “Chào xếp Tùng… Tôi là Thanh Tình…”Thanh Tình cướp lời, nàng quàng tay hắn, tỏ vẻ vô cùng gắn bó, đây là dịp để nàng đánh trống khua chuông cho mọi người biết nàng “vào cuộc”… Ông bà nội không phải đã nói nhiều lần gã cả hai chị em nàng cho hắn sao? Vì vậy nàng không ngại gì nữa, hôm nay là bước đầu.
– “Là khách quý… Mời… Xin mời vào trong, ngoài này nắng nóng… Em à, Chủ tịch Đức và bạn gái tới…” Tùng xum xoe mời, hướng vào trong nói lớn. Lần đầu tiên gặp Thanh Tình nhưng không còn xa lạ với tên của Trương hạo Nam, biết Trương hạo Nam dĩ nhiên là biết nguyên Thủ Tướng Trương tấn Tài cho nên trong lòng Tùng thầm mừng rỡ, người trong quan trường lúc nào cũng muốn nới rộng quan hệ rộng rãi, mặc dù được Nancy cất nhắc nâng đỡ nhưng nếu có thể quen biết được một Bí thư tỉnh ủy và người nhà của Nguyên Thủ tướng là có thêm một tầng quan hệ, Nghỉ tới đây, Tùng nhìn Đức vừa khâm phục vừa hâm mộ pha lẫn chút ganh tỵ… Tên Trần Đức này đúng là tổ tiên mã táng hàm rồng mà.
Phấn đang đứng trước bàn trang điểm, tu chỉnh nhan sắc trang điểm cho đẹp, theo kịch bản, Tùng đón khách, sau đó nàng sẽ từ từ trên lầu đi xuống… Nếu hắn thuộc loại thích đàn bà chính chắn thì sẽ chới với khi thấy nàng. Nghỉ tới đó, Thục Phấn mỉm cười nhìn mình trong gương, âm thầm kiêu hãnh, thanh niên, con trai mới lớn thấy nàng chắc chắn sẽ chảy nước miếng. Cũng như trong lớp, lúc nàng giảng bài, có nhiều học sinh thật là quá quắt, hai mắt mê mẩn nhìn nàng. Đó là chưa kể mấy thầy giáo trẻ, à quên con gã Bí thư Đảng ủy Hiệu Trưởng kia, có dịp là trố mắt dê nhìn trân trối. Nhưng rồi sao chứ, bây giờ nàng là phu nhân của Trưởng CA thành phố, địa vị cao vời vợi… So với trước kia một trời một vực.
Còn đang săm soi thì nghe tiếng kêu của Tùng khiến Phấn giật mình, tưởng mình nghe lầm… Cái gì? Tới đây với bạn gái của hắn? Thật là uổng công rồi, ngay cả Quyên, nàng và Tùng cũng dấu, sợ lộ chuyện… Có chút thất vọng, Phấn mở cửa phòng, bước xuống cầu thang.
– “Chị dâu” Thấy Phấn, Đức đứng dậy mỉm cười chào, mặt nghiêm túc rất đứng đắn. Có câu “giang sơn dễ đổi, bản tính khó chừa. Tuy không có ý nghỉ xằng bậy với chị dâu của Quyên nhưng gặp đàn bà có chồng và có nhan sắc thì trong lòng hắn luôn có xu hướng âm thầm đánh giá đít vú. Nhìn bộ ngực của Phấn liền nghỉ tới dùng hai tay kẹp “thằng em” mình ở giữa mà nắc cho đến lúc xịt lên mặt nàng thì còn gì bằng…
– “Hi hi… Chủ tịch Đức… Đã gặp cậu mấy lần nhưng không có dịp trò chuyện… Đây là…”Phấn quay sang Thanh Tình mỉm cười xã giao.
– “Chào chị… Em là Thanh Tình…” Tay Thanh Tình vẫn quàng tay hắn, một cách gián tiếp nói nàng là ai… Là đàn bà với nhau, đối với bộ ngực của Phấn, Thanh Tình có chút mặc cảm, nàng còn con gái nên chưa được nảy nở nhiều, vì chưa từng có bàn tay đàn ông nào sờ tới… Trước kia Trung Chánh nhiều lần muốn “thám hiểm”nhưng nàng chưa hề cho gã cơ hội.
– “Bạn gái của Chủ Tịch Đức, cô Thanh Tình là con gái của Bí Thư Trương Hạo Nam, cũng là cháu gái của nguyên Thủ Tướng Trương Tấn Tài” Tùng tỉ mỉ giới thiệu với vợ.
– “Vậy à… Mời… Mời ngồi, chủ tịch Đức, cậu thật có phước, cô Thanh Tình thật là dễ thương, người lại đẹp.” Phấn nhìn Thanh Tình trìu mến, khen dồi khiến Thanh Tình má đỏ hây hây. Cảm tinh đối với hai vợ chồng Tùng – Phấn tăng vọt lên thêm mấy tầng.
– “À quên nữa… Happy Birthday chị dâu, trẻ mãi không già… Có chút quà mọn, xin đừng chê bai…” Đức đưa cặp sách cho Thục Phấn.
– “Happy Birthday?” Phấn ngạc nhiên nhưng chợt hiểu ra thì ra là thằng chồng mình lấy cớ này để mời hắn đến…
– “Anh nói với cậu ta là sinh nhật của em để mời cậu ta đến ăn bữa cơm…”Tùng giải thích…
– Không sao mà chị dâu, coi như tặng quà sinh nhật sớm hay muộn cũng được mà… Hi hi.
– Vậy thì cảm ơn nhiều… Đẹp quá, thật là tốn kém cho cậu… – Nhìn hàng biết giá nhưng Phấn vẫn màu mè.
– “Không tốn kém chút nào đâu chị dâu, không phải hàng hiệu như Gucci hoặc Prada hơn nữa còn đang bán khuyến mãi nên giá rất bèo… Em đã suy nghĩ kỷ, tuy túi xách của Gucci hay Prada rẩt xứng với thân phận của chị dâu nhưng sợ có người nói em muốn hối lộ sếp Tùng nên em không dám.” Hắn tỉnh bơ nói một tràng… Vẻ mặt nghiêm túc.
– “Ha ha hi hi… Phải phải… Ngồi ngồi…” Tùng, Phấn sửng sốt trước cái lối nói chuyện tiếu lâm của hắn nhưng nghe rất có đạo lý… Cả hai vợ chồng cùng Thanh Tình ôm bụng cười ngặt nghẽo… Bầu không khí càng thêm thân thiết.
– “Sao không thấy chị Quyên…”Đức nhìn quanh, lấy làm lạ, những dịp như vầy lẽ ra phải có mặt của Quyên chứ nhưng không thấy nàng vì vậy thắc mắc hỏi… Hắn nào ngờ hai vợ chồng Tùng – Phấn có âm mưu mờ ám nên dĩ nhiên không thể để Quyên biết, người làm trong nhà cũng đặc biệt cho nghỉ ngày hôm nay. Tiếc là với sự có mặt của Thanh TÌnh nên “đại sự” không thành.
– Con Quyên hai ngày nay đi công tác ở Vị Thanh nên không tới được, để lần khác… Em à… Dọn đồ lên được rồi… Bà xã tôi làm món bò né rất ngon… Hi hi… Coi như cô, cậu có lộc ăn…
– “Đã sẵn sàng hết rồi… Chờ dọn lên…” Phấn đi xuống bếp…
– “Em giúp chị…” Thanh Tình đứng lên bước theo…
– Hi hi… cảm ơn nhiều nhưng cứ em ngồi chơi đi… Em là khách mà…
– “Bốn tay nhanh hơn hai tay mà… Em ở nhà làm việc quen rồi, không phải là tiểu thư đâu… Hi hi” Thanh Tình kiên trì, trước mặt hắn, nàng muốn chứng tỏ “ta đây” công dung ngôn hạnh đầy đủ.
– “Vậy sao… Thiệt khó mà tin được em giỏi như vậy, thời buổi bây giờ người như em hiếm lắm đó nha Thanh Tình” Thục Phấn một lần nữa khen lấy khen để, dĩ nhiên nàng biết Nancy “Chánh cung nương nương” là chỗ dựa cho chồng mình nhưng nàng chưa bao giờ được “diện kiến” còn Thanh Tình thì ngay trước mặt, là cháu gái của nguyên Thủ tướng, con gái của Bí Thư Tỉnh ủy đó, không phải ai cũng có thể làm quen và thân thiết được đâu à… Nói lời ngon tiếng ngọt với Thanh Tình là chuyện thiên kinh địa nghĩa, lời nói đâu có mất tiền mua chứ… Hơn nữa nàng không nói sai mà, cô cháu gái của nguyên Thủ Tướng thật là “hết xẩy”, Nghỉ tới đây, Phấn có chút hổ thẹn vì mình nghe lời chồng muốn dụ dỗ hắn lên giường…
– “Uống bia nặng bụng, mình uống chút rượu nha… Ăn thịt bồ uống rượu đỏ là đúng theo sách vở” Thấy vợ ngoại giao giỏi, thân thiết với Thanh Tình, Tùng mừng thầm, cười híp mắt, cầm chai rượu đỏ định khui…
– “Ậy… Khoan xếp Tùng… Chai này được rồi… Đừng khui chai mới…” Thấy có chai Amarone Mater Domini Veneti đã khui, chỉ còn hơn nữa chai. Đức cầm lên.
– “Như vậy sao được… Cậu là khách quý…”Tùng hết hồn… Chai rượu này, lão đã bỏ vào một viên thuốc kích dục, có mặt của Thanh Tình kế hoạch coi như bãi bỏ nên phải khui chai mới, không ngờ Đức đòi uống nên Tùng bối rối.
– “Đừng khách sáo mà… Khách quý gì chứ… Anh Tùng à, yên chí đi… Nancy rất hài lòng với biểu hiện của anh” Đức vỗ vai Tùng… Không hề biết chai rượu mình đang cầm có “vấn đề”… Hắn chỉ nhìn ra Tùng có vẻ lo lắng khi thấy Thu Hà được điều vào thế vị trí của Vinh nên đặc biệt trấn an.
– “Có câu này của cậu là tôi yên tâm…” Thấy Đức hiểu… Tùng cảm thấy nhẹ nhỏm… Như vậy là tốt rồi… Ngay lúc này Phấn, Thanh Tình đã bày thức ăn ra bàn… Mọi người ngồi xuống… Cũng như Tùng, Phấn hết hồn khi thấy trong tay hắn cầm chai rượu, nàng nhìn Tùng, không biết phải nói sao…
– Được rồi, Vậy thì uống nha… Đức nào biết, hắn mở nắp chai rượu, rót ra 4 cái ly, đưa cho Tùng, Phán, Thanh Tình… Một ly cho mình… Cầm ly rượu. Lắc nhè nhẹ, hít mùi rượu hắn gật gù… khen… Cứ theo bài bản của Loan chỉ dạy mà làm… mỗi khi uống rượu đỏ…
– Mùi vị thơm phức… Rượu ngon…
– “Cậu là người sành rượu ha” Tùng tán thưởng…
– Hi hi… Không dám, nói thiệt nha, thấy chai rượu mắc tiền thì cứ khen dồi là được, có lý nào chai rượu mắc tiền mà không ngon chứ. Có phải không? Còn bộ dáng uống rượu như thế nào… hi hi trong phim hay lên Google tham khảo là biết liền.
– “Ha ha… Hi Hi…” Nghe hắn nói, Thanh Tình, hai vợ chồng Tùng – Phấn trước là sửng sốt, sau đó là bật cười vô cùng thú vị…
– “Cậu nói đúng lắm… Hi hi… Tôi thấy người ta khen thì nhắm mắt khen theo thôi… Nói thật nha, người nào cũng ra vẻ sành sỏi, ra vẻ ta đây chẳng lẽ tôi nói không rành thì có vẻ là hai lúa… Chỉ có cậu là… Hi hi… Không biết nói sao nữa…” Tùng gật gù khoái chí, từ trước tới giờ gặp hắn thì nhau nói vài câu thân thiết, nghe tin tức của hắn qua em gái mình, bây giờ có dịp ngồi xuống uống vài ly trong lòng thấy thân thiết đồng thời cũng lo lắng về chai rượu… Hai vợ chồng không hẹn nhìn nhau rồi nhìn Thanh Tình.
– “Em thấy ngon mà. Thiệt đó… Hi hi…” Thanh Tình nào biết “huyền cơ” trong chai rượu, ngây thơ hớp một ngụm. Chép chép lưỡi. Mùi vị chua chua ngòn ngọt có chút chan chát… Khen dồi.
– “Vậy thì uống thêm nha…”Thấy nàng thích, Đức rót thêm cho nàng một ly…
– “Ậy… Em gái… Không nên uống nhiều” Phấn sợ Thanh Tình sẽ không “bình thường” nên cản…
– “Đúng đó… Ăn nhiều, uống ít thôi, còn lái xe…”Tùng phụ họa vợ, gắp thịt bò để vào chén của Đức, Thanh Tình, Phấn gắp thịt để lên nướng, lửa cháy xèo xèo, khói bay, mở văng tứ tung… Mùi thịt thơm ngào ngạt.
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức tại Truyen321.net
truyen sex hay
– “Anh thật là… Lúc cậu ta lấy chai rượu đó uống sao không cản… Bây giờ tính sao đây?”Nhìn cả hai lên xe… Phấn lo lắng…
– “Hi hi… Tính cái gì chứ… Có gì mình nói chai rượu đó là để cho hai vợ chồng mình nhưng cậu ta muốn. Mình không cản được… Ậy… Sợ cái gì chứ… Coi như giúp cả hai thêm tinh thú mà…”Nói tới đây Tùng cười dâm… Trong lòng đang nóng hừng hực kéo tay vợ…
– “Muốn gì đây…” Biết chồng đang muốn, Phấn ỡm ờ hỏi… Nàng chỉ uống một ly đã cảm thấy lòng rạo rực huống chi Tùng ít nhất hai ly, còn hắn thì hình như ba bốn ly, Phấn nghỉ Thanh Tình chắc “khổ” rồi.
– “Hi hi… Biết rồi còn làm bộ hỏi… Bà xã… Mình sáu chín… chín sáu nha…” Người Tùng nóng hừng hực, lão hối hả đè Phấn nằm ngửa ngay sàn nhà, kéo quần nàng xuống, áp miệng vào giữa hai đùi bú lấy bú để đồng thời tự tay cởi quần mình, xoay người… Phấn cũng đang xốn xang, há miệng để lão đút cặc vào miệng mình… Không đợi Tùng hành động, mái tóc nàng gục gặc lên xuống.
Thanh Tình cảm thấy người nóng rang, giờ phút này trong đầu nàng chỉ nghĩ đến những cảnh làm tình nóng bỏng trong những khúc phim người lớn mà nàng đã từng lén xem. Nàng kéo ghế ngã người ra, bộ ngực tuy không lớn nhưng giờ phút này đối với Đức có sức thu hút mãnh liệt… Bên cạnh nàng. Ở vị trí lái xe, hắn vất vả với “thằng em” của mình đang trong tình trạng sẵn sàng xuất chiến.
– “Thanh Tình… Thanh Tình… Em không sao chứ?”Đức lắc nhẹ vai nàng…
– “Cái gì đâu chứ… yêu em đi…” Thanh Tình thở hổn hển. Trong lòng nàng lửa dục bừng bừng, chỉ muốn hắn yêu nàng. Nàng cầm tay hắn dí giữa hai đùi mình, thân người dặt dẹo. Bất thinh linh nàng nhổm người, leo qua, ngồi đối mặt với hắn… Kéo đầu hắn vào ngực mình.
“Két”… Còn một chút sáng suốt, Đức tấp xe bên lề đường, thắng xe tắt máy. Giờ phút này hắn bất chấp tất cả, chẳng mấy chốc, bộ ngực sữa trắng ngần của nàng phơi bày trước mắt, hắn ngoạm lấy tham lam bú mút… Rồi không biết từ khi nào cả hai di chuyển ra phía sau và người trần trụi không mảnh vải che thân… Đầu tóc hắc hì hục giữa hai chân nàng, hai tay đưa lên trên, nhồi bóp…
Người Đức nóng hừng hực, phía dưới tiểu huynh đệ như khúc củi hung hăng đòi xung trận, hắn ngồi lên, gác hai chân nàng lên vai, cầm đầu tiểu huynh đệ rà ngay cửa động nhấn một phát lút cán…
– Á…
Thanh Tình hét lên… Là lần đầu của nàng nhưng dưới sự ảnh hưởng của thuốc trong chai rượu, Đức nào biết gì, nhấn mạnh vào và nắc bạo khiến Thanh Tình đau thấu trời xanh nhưng có lẽ nhờ thuốc kích dục, cảm giác đau chỉ một thoáng rồi tan nhường cho cảm giác lâng lâng khó tả. Nàng chỉ uống một hoặc hai ly còn hắn thì hầu như năm, sáu ly… Bình thường đã dai như đỉa rồi bây giờ có thêm thuốc kích dục, bởi vậy cứ hùng hục như con trâu… nắc liên tu bất tận… Chuyện gì chứ chuyện này thì không cần ai chỉ đạo, nàng cứ theo phản xạ tự nhiên của cảm giác, hai chân kẹp vào đùi hắn, quấu chặt, hẩy mông hứng những cú dập từ trên dập xuống…
“Ahhh… Đức nằm phục xuống người Thanh TÌnh, cảm giác được một dòng nước ấm tuông vào người mình…”Thanh Tình há miệng cắn mạnh vào vai, hai tay bấu lấy tấm lưng trần của hắn…
Đức vẫn không ngừng “bơm” thân hình tiếp tục nhấp nhô… Trong xe tiếng “Bành bạch bành bạch…” vang lên một thời gian rồi im hẳn…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: https://truyen321.info/thang-duc-quyen-2/
– “Lần đầu?” Hôn lên trán, Đức rù rì bên tai nàng…
– “Chứ còn gì nữa…”Thanh Tình hung hăng nhéo eo hắn, cử động hơi mạnh khiến nàng nhăn mặt.
– “Hay là sáng mai hẳn về…”Anh đưa em tới khách sạn nghỉ ngơi…
– Không… Em muốn về chiều nay…
– “Ừm… Vậy cũng được”Trước đó, Đức muốn Thanh Tình về thì nàng đòi ở lại khiến hắn sợ sốt vó nhưng khi “tàn cuộc”, nhìn mặt nàng nhăn nhó mỗi khi cử động vì vậy muốn nàng ở lại, sáng mai cả hai cùng về Cao lãnh cũng không muộn nhưng bây giờ Thanh Tình cứ muốn về.
Thanh Tình nhìn hắn, miệng cười chúm chím, hai má hây hây… Nàng bây giờ là người của hắn rồi, tâm nguyện được toại. Trước đây, hắn ít để ý tới nàng khi nói chuyện thường hay không nể mặt, cộc lốc… Hừ, từ nay phải bắt hắn dịu dàng mới được”… Nàng nhất định về nhà trong dáng đi”khập khiễng như thế này, ông bà nội sẽ thấy bất thường và nàng sẽ thành thật khai báo, không phải nàng mét mà là thật thà với ông bà nội, hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Nghỉ như vậy nên Thanh Tình nhất định lái xe về, từ đây về Cao lãnh hơn một giờ thôi mà, ngồi lái xe chứ có đi bộ đâu mà sợ.
– “Oh my God!” Nhìn Thanh TÌnh miệng cười chúm chím… Bây giờ Đức mới giật mình sực nhớ… Trương Thúy Hằng, Phương Linh, Thanh Tình… Ba mẹ con… Mình “quơ” hết rồi… Hèn chi nụ cười nào cũng giống nhau.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Đức - Chương 382
Nứng Siêu phẩm - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chapter 362
- Chapter 363
- Chapter 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
- Chương 441
- Chương 442
- Chương 443
- Chương 444
- Chương 445
- Chương 446
- Chương 447
- Chương 448
- Chương 449
- Chương 450
- Chương 451
- Chương 452