Phần 50
Mọi người sững sờ… lão này điên rồi sao? Sao lại mắng người như vậy? Người lão mắng lại là Đức tổng… một người mà ai có mặt tại đây cũng muốn nịnh bợ… sắp có kịch vui rồi… Ngân thì sửng sốt? Nhìn chồng… nàng không hiểu gì hết…
– Cục trưởng Hiệp… anh điên rồi à? Tránh ra… Vinh quát lớn… động tới khách quý của gả? Lại là Đức tổng? Đừng hòng… hơn nữa đây cũng là dịp cho gả thể hiện…
Đức khoát tay… ý muốn nói Vinh bình tỉnh… cười mỉm chi nhìn Hiệp, nó nói:
– Vị này… ông là ai? Chúng ta chưa từng gặp mặt sao mở miệng là mắng người như vậy?
– Ông ta là Cục trưởng Cục xây dựng… cánh tay phải của Chủ tịch tỉnh… Vân đến sát bên Đức nói nhỏ…
Nghe Vân nói… Tâm tư Đức chợt động: “Đang tìm cái cớ… ai dè mày tự vác mặt tới thì đừng trách…”
– Mày không cần biết tao là ai… đây là khách của tao… đừng có động vào… Hiệp đưa tay chỉ Ngân khiến nàng xấu hổ:
– Tôi… tôi không biết ông mà… Ngân phản bác…
– Chồng cô mời tôi tối nay ăn cơm với cô… hỏi hắn đi… Hiệp cười lạnh… đưa tay chỉ Thiện, gã đang gầm mặt xuống vì xấu hổ…
Mọi người điều hiểu ra… thì ra là vậy… Ngân đỏ mặt, long lanh nước mắt vì nhục nhã… nàng không ngờ chồng mình lại như vậy… có ý đồ dâng nàng cho lãnh đạo…
– Thôi được rồi… bây giờ ông có thể cút ra khỏi nơi này được rồi… ông hiểu lầm rồi… cô Ngân là bạn của tôi đấy… hôm nay họ tới dự tiệc cùng với tôi… Đức lững lờ nói…
– Mày điên à? Mày biết tao là ai không? Dám dành…
Chử ‘gái’ hay ‘đàn bà’ gì đó chưa rời khỏi miệng thì nguyên một ly café liền bay vào mặt… chiếc áo sơ mi trắng… bộ comple màu đen đều có vết café… nhìn Cục trưởng Hiệp trông thật thảm.
Lão như hoá đá… không ngờ có người liệng ly café vào mặt mình, chuyện không thể tin được nhưng đã xảy ra… nhục nhã khiến lão điên tiết lên… tay chỉ vào mặt Đức định mắng chửi… liền đó lão cảm thấy trước ngực bị đạp một cái… trước sức mạnh của cái đạp, lão lùi lại mấy bước rồi ngồi bệt xuống đất…
Tất cả đều sững sờ…
Tạt ly café vào mặt Cục trưởng Cục xây dựng đã là hành động bá đạo rồi… lại còn đạp lão một cái khiến lão ngả ngồi trên mặt đất… cái này… cái này tưởng tượng cũng không dám a… nhưng mà là sự thật chứ không phải chuyện ngàn lẻ một đêm…
– Hết chuyện rồi… hôm nay chúng ta đến ăn mừng đội trưởng Vinh thăng chức mà… vào ăn tiệc thôi… đói bụng rồi… trước nhiều cặp mắt kinh hãi, nhìn mình với ánh mắt sợ sệt… Đức thản nhiên kêu đói bụng… như không có chuyện gì lớn lao đang xảy ra, quay sang Ngân đang bàng hoàng nhìn mình, nó nói:
– Hai người cũng vào đi… đã tới đây rồi… mừng Trưởng đồn Vinh thăng chức… rồi như hiểu tâm trạng của Ngân, nó trấn an:
– Yên chí đi… không sao đâu… bảo đảm nhà cô không có chuyện gì… vào ăn tiệc đi… không cần sợ…
Đã đến nước này… Ngân nữa sượng sùng nữa mừng… mừng là vì Đức đã gỡ mặt mủi cho nàng, nên bước theo Đức và mọi người vào trong… Thiện xớ rớ một chút, tiến thoái lưỡng nan, Thiện đã có nghe qua về Đức nhưng không ngờ Đức lại khủng đến thế và vợ mình lại quen biết… như vậy… nếu nịnh bợ được Đức thì trăm lần tốt hơn nịnh bợ lão Hiệp rồi… nghỉ vậy nên gã trơ trẽn cũng bước theo vào trước những ánh mắt khinh bỉ của mọi người…
Ngay sau đó chừng vài phút…
Chánh văn phòng Tỉnh ủy Đàm nhận được cú điện thoại, nghe xong lão trầm ngâm rồi nói:
– Biết rồi… lão Việt à… anh cứ yên tâm… không cần nghỉ nhiều…
Cùng lúc Bí thư Hải cũng nhận được cú điện do Thảo gọi tới…
– Biết rồi… không có gì…
Rắn có đường của rắn, chuột có đường của chuột… ngày nay ai cũng có di động… chuyện vừa xảy ra trong phút chốc được lan truyền trong chính đảng thành phố với tốc độ chóng mặt.
Hiệp với ánh mắt oán độc muốn ăn tươi nuốt sống Đức… thấy mọi người đi vào, lão lấy di động ra bấm…
Chuông điện thoại của Luân vang lên… liếc nhìn màn ảnh… Luân cười lạnh… là người của Bí thư Hải, Cục trưởng Châu vừa bị đốn ngã, Luân nghiễm nhiên được chọn làm người “tạm thay”… tức là quyền Cục trưởng… Luân cảm ơn Đức còn chưa kịp… mi muốn cho Luân ta ra mặt cho mi à? Nằm mơ đi… tuy là thân tín của Bí thư Hải, nhưng Luân rất khôn khéo, biết phân lượng của Đức, Luân đang nghỉ làm sao nịnh bợ Đức để biến mất chữ “quyền” trước chữ Cục trưởng… đây mới là chánh đạo…
Thấy gọi hoài không thông… Hiệp lại gọi cho Duệ… giám đốc sở CA tỉnh…
Cũng là không có ai trả lời… Đợi một lúc lâu Hiệp buồn bực gác máy… không hiểu chuyện gì xảy ra…
Duệ bấm di động gọi cho Chủ tịch tỉnh Phúc…
– Biết rồi… làm khá lắm… có nhiều chuyện chúng ta phải sáng suốt… phải giữ gìn thực lực… hy sinh một vài con sâu cũng không có gì… hắn tự làm tự chịu… không trách ai được… vậy đi.
Chủ tịch tỉnh trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp:
– Lúc này không phải là lúc so đo hơn thua, ai mạnh ai yếu… người trên kia như mặt trời giữa ban trưa, lãnh đạo của mình cũng biết né huống chi là mình… quan trọng không phải là mặt mủi mà là an thân, vinh thân phì gia… anh hiểu ý tôi không?
– Nhưng mà… giám đốc CA Tỉnh Duệ có vẻ không cam lòng…
– Không có nhưng nhị gì hết, lão Duệ à… chúng ta quen đã mấy chục năm nay… đừng nói là tôi không căn dặn anh trước… nếu anh còn không hiểu tình hình thì tôi mặc kệ anh… nhưng nếu có gì thì anh tự lo liệu lấy… Phúc nghiêm giọng…
– Hiểu rồi… cứ theo anh mà làm…
– Họ muốn sao anh cứ làm theo họ… anh sẽ không bị thiệt thòi… nếu sau này lãnh đạo có trở mình được… chúng ta ăn miếng trả miếng cũng không muộn… còn nếu không… mình cũng không có gì… cùng lắm là ra nước ngoài hưởng phước… nhiều năm nay… cũng đầy túi rồi chứ hả? Chủ tịch Phúc cười haha trong điện thoại… Duệ là người bạn mấy chục năm nay, cũng là đàn em thân tín… Phúc không cần đạo đức giả.
– Cũng là anh sáng suốt hơn tôi… Duệ cười nịnh…
Mặc dù là buổi tiệc mừng thăng chức của trưởng đồn Vinh, nhưng ai cũng coi Đức là trung tâm… ai cũng lấy cớ đến mời rượu, trò chuyện vài câu… Chủ tịch Vân dĩ nhiên là dính sát bên người nó rồi, hai chị em một trái một phải kẹp Đức vào giữa như là người một nhà khiến mọi người hâm mộ… Thảo âm thầm nghiến răng nghiến lợi…
Việt cũng âm thầm suy tính… hôm nay đã có dịp trò chuyện thân mật một chút… coi như có chút thu hoạch…
Huy sung sướng… Đức cũng rất vui vẻ trò chuyện cùng hắn… vài câu thôi cũng đủ rồi… cần phải kiên nhẫn.
Ngọc cẩn thận thu mình… đang nghỉ lại lúc bắt tay mình… nàng đã làm gan “gồng mình” khều vài cái vào cổ tay hắn… không biết hắn đang nghỉ gì về mình…
Mặt Ngân vẫn còn đỏ ửng… nàng đã quên mất sự hiện diện của chồng bên cạnh… lúc nãy… khi bắt tay mình… tên kia khều vài cái vào cổ tay mình… là ý gì đây… đột nhiên nàng mỉm cười vu vơ…
Đối với Cục trưởng Thịnh… Đức cũng không tỏ vẻ gì ghét bỏ khiến lão cũng an tâm… hú hồn… nhân lúc mọi người không để ý… lão nói đã tống cổ thằng con qua Úc… Đức cười cười chỉ nói: “Chuyện nhỏ… không cần canh cánh trong lòng” khiến Thịnh cảm động đến rơi nước mắt…
Gần 9 giờ… Đức tìm cớ chuồn đi… không tiện ở lâu… tiệc của người ta… mình cứ làm ngôi sao hoài thiệt là không nên… tuy Chủ tịch Vân tỏ ý oán giận… Đức cũng đành xin lỗi… cáo từ trong sự luyến tiếc của nhiều người…
Hoàng cũng cố dành lấy cơ hội mời Đức ca tuần tới đến tham dự buổi tiệc thăng chức của hắn… Đức suy nghỉ một chút rồi vỗ vai hắn nói: “Sẽ cố gắng thu xếp” khiến Hoàng mừng rỡ… ưỡn ngực nhìn quanh… hy vọng mọi người nghe và thấy chử “Đức” trên trán hắn.
Trên đường lái xe… Đức nghỉ tới Phó Ngọc… hahaha… cũng gan ha… dám khều tay mình… ý cũng quá rõ ràng rồi… nàng ta cũng không tệ… Đức cười dâm… rồi nghỉ tới Ngân… lúc mình bắt tay nàng… mình cũng khều vài cái… không biết nàng nghỉ gì ha? Cái thằng chồng của nàng muốn hiến vợ cầu vinh à? Được thôi… nhưng mà không phải là cái lão Cục trưởng kia… heo nọc muốn ăn củ cải trắng sao? Người đàn bà Đức “chấm”… lão cứ nằm mơ đi…
Tôi hôm nay mục đích chính là muốn đi chơi đêm với Yến… liền lấy di động ra gọi người đẹp…
– Bây giờ có rảnh không? Anh đón em… mình ra ngoài ăn tối… đường dây vừa thông Đức liền nói. Vừa rời khỏi bữa tiệc, nhìn đồng hồ cũng gần 9 giờ tối Đức liền gọi cho Yến… hy vọng nàng rãnh… cũng gần tuần lễ rồi… chỗ đó của nàng cũng OK rồi chứ… Đức cười dâm… đang lên kế hoạch đêm nay để đưa em Yến “tìm động hoa vàng”nơi chốn thiên thai.
Quả nhiên đúng như Đức đã nghỉ… từ lúc ăn được trái cấm… tuy có “bị thương”nhưng cảm giác rất là thần tiên phiêu lãng, bây giờ Yến mới hiểu cái gì gọi là “thú đau thương”. Hai ngày nay, chỗ đó không còn đau nữa mà có cảm giác ngưa ngứa… Tối qua nằm ngủ, Yến đưa ngón tay vào gãi… cảm giác thật sướng… Yến nghỉ… nếu cái đó “vào” chắc là sướng hơn nhiều… rồi Yến đỏ mặt… sao mình lại như thế? Yến cố xua đuổi ý nghỉ đó ra khỏi đầu, nhưng càng xua đuổi thì cái cảm giác lại càng mãnh liệt khiến tâm thần nàng không được tập trung… như người say rượu… đúng lúc đó chuông di động kêu vang… liếc nhìn màn ảnh… tim Yến đập thình thịch, bắt máy lên, nghe giọng hắn nói một tràng… Yến cảm thấy ngọt ngào…
– Ừm… Yến lí nhí…
– Vậy… em cứ từ từ… khoảng nữa tiếng nữa anh đón em ở đầu hẻm…
– Ừm… Yến tắt di động… lòng nở hoa… nhanh chóng chạy ù vào phòng tắm… không quên nói vọng ra:
– Má à… con đi ăn sinh nhật con bạn… sẻ về khuya…
Bà Hai xem tv nhưng mắt thì ngủ gà ngủ gật… nghe con gái nói bà “ừm” một tiếng… con cái lớn rồi… ai quản được… thời buổi này, tụi nó có cuộc sống của tụi nó.
– Trễ vậy mới gọi cho em… xin lỗi nha… định là gọi em từ hồi chiều nhưng phải đi ăn tiệc của trưởng đồn CA… xe chạy được một chút… Đức nhìn Yến phân trần…
– Ừm… không… không sao… Yên đắm chìm trong hạnh phúc… nhu mì nhỏ nhẹ…
– Nè… trưởng đồn CA khu vực này là bạn anh đó… sau này có gì phiền phức nói với anh một tiếng…
– Đâu có gì phiền đâu… nhà em bình thường lắm… Yến cười…
– Anh không phải ý này… em đẹp như vậy… coi chừng mấy thằng lưu manh dở trò… không được… ngày mai anh sẽ nói với bạn anh đặt biệt chú ý một chút… Đức vừa nịnh đầm vừa tán…
Yến cảm thấy như ăn được mật ngọt… tuy nhiên vẫn “nguýt” hắn:
– Anh… lại nói nhăng nữa rồi…
– Không phải là anh nói nhăng… mà là em không tin anh thôi… em mặc kệ anh đi… Đức cười đồng thời tay đặt lên đùi người đẹp vuốt ve… Yến cúi gằm mặt… hai má ửng đỏ…
– Em về khuya… có bị rầy không? Đức thăm dò…
– Không… không sao… nhưng cũng đừng khuya quá… Yến lí nhí… thật ra nàng muốn nói là nàng trưởng thành rồi ba má không quản chuyện của nàng… nhưng nói vậy không ổn lắm… sợ tên này nghỉ lệch về mình.
– Vậy tốt rồi… hahaha… mình enjoy Cần thơ by night nha… Đức khoe khoang “đệm” vài chữ tiếng Anh “hù” người đẹp… Tên này số hên… luôn gặp gái nhu mì… hiền thục… nếu là ai khác… “xí xô xí xào” lại một tràng sẽ biến Đức tổng thành Đức “ngọng”.
Đức đã đặt một phòng ở khu nghỉ dưỡng Victoria… nó tính rồi… nếu Yến có thể ở suốt đêm thì tốt… còn nếu không, đưa nàng về xong… dù sau ngày mai check out cũng là 11 hoặc 12 giờ… gọi cho ai đây? Ậy tính sau…
Yến ngượng nghịu đi bên Đức… nàng vẫn chưa quen… nhưng nghỉ dù sao cũng đã làm chuyện đó với nó rồi… mắc cở cái gì…
Hai người vào phòng cũng hơn 10 giờ… Đức gọi vài món ăn nhẹ, một chai rượu đỏ đưa lên phòng… buổi tối trăng thanh gió mát, phong cảnh hữu tình, uống rượu bên cạnh người đẹp… hahaha đời này còn gì hơn?
– Sao không nói gì vậy? Mắc cỡ với anh à? Thấy Yến cứ cúi gằm mặt… Đức trêu.
– Không… không có… Yến lí nhí…
– Vậy tốt rồi… lúc một mình ở nhà anh có thói quen là không mặc quần áo… em đã là người của anh, vậy anh tự nhiên nha… nói rồi làm ra vẻ cởi quần áo… miệng nó cười mỉm chi liếc nhìn Yến… nàng đang mặt đỏ như xôi gấc, cúi đầu chẳng dám nhìn lên…
– Hahaha… chọc em cho vui thôi… không có đâu… em muốn nhìn anh ở truồng… không dể ha… Đức cười haha tiếp tục trêu đùa Yến…
– Anh… anh thật… xấu… thấy Đức trêu mình… Yến vui vẻ… tâm thần cởi mở… bớt ngượng, đưa tay đánh nhẹ nó… nhưng bàn ta nhanh chóng bị Đức chụp lấy, rồi kéo nàng vào lòng… chưa kịp phản ứng thì môi đã bị khóa lại… Ôi chao… “vị ngọt đôi môi” khiến Yến ngây ngất bàng hoàng… chưa kịp có phản ứng thì vị trí mẫn cảm nhất phía dưới đã bị “xâm lấn”… theo phản ứng tự nhiên, Yến gập người… cố né tránh, đồng thời mặt nàng đỏ bừng…
– Anh… anh thật… xấu… Yến thều thào…
– Đàn ông không xấu… đàn bà con gái không thương… Đức trơ trẽn đáp lời… tay thì liên tục thám hiểm… nó vừa hôn hít vừa mò mẫm trong quần áo người đẹp, tay trái se se nụ hoa trên ngực, tay phải luồn vào quần lót xoa xoa đám lông mềm mại… rồi một ngón tay chui vào giữa hai mép thịt… nơi đó đã lầy lội rồi…
Yến “nuỗn” ra… hơi thở nặng nề trước sự tấn công điêu luyện của Đức tổng, nàng năm nay 24 nhưng tuần vừa rồi mới vừa biết được mùi vị của trái cấm, Đức tuy mới 17 nhưng chuyện giường chiếu kinh nghiệm có thừa… đám đàn bà có chồng còn phải “khuất phục” thì tay mơ như nàng, chập chễn biết mùi “cặc” làm sao chịu thấu? Thế là chẳng mấy chốc cứ để Đức tổng tung hoành… quần áo trên người đều bị lột ra… mặt Yến đỏ ửng… hai mắt nhắm nghiền… để mặc Đức tổng muốn làm gì thì làm.
Yến mặt đỏ như gấc nhìn trên màn ảnh của Iphone 11… người phụ nữ đang hun hít dương vật của người nam rồi ngậm vào miệng… Trước đây nàng cũng đã xem qua… nhưng là vì mấy con bạn “xấu” tò mò… bây giờ là lần đầu tiên nàng xem với đàn ông…
– Anh… anh thật xấu… Yến đánh nhẹ lên ngực Đức… nàng cuộn tròn như con tôm, đắp tấm chăn che đậy thân hình trần truồng của mình… Yến nhiều lần muốn mặc lại quần áo nhưng Đức cứ nằng nặc không đồng ý… rồi đưa cho nàng hộp quà… Yến sung sướng mở hộp quà… trong đó không ngờ là cái Iphone 11 đắt tiền… Yến kinh hỉ… cái di động này… ngoài tầm tay của nàng nên chỉ là mơ ước thôi… không ngờ là quà tặng của Đức… kế đó Đức lên mạng… cuối cùng là phim con heo của Nhật… và cái cảnh xấu hổ kia nhởn nhơ trước mắt…
Đức rù rì bên tai… mặt Yến đã đỏ lại càng đỏ hơn…
– Không biết đâu… Yến lí nhí…
– Em nói em biết là anh tự sát chết liền đó… rồi cười dâm: “Chỉ cần làm theo như vậy là được rồi… nha… thử đi mà”… thì ra Đức đang rù quến con gái người ta bú cặc mình…
Chuyện gì cũng có khó khăn ban đầu… người xưa có nói: “Vạn sự khởi đầu nan”… trước sự nài nỉ, dụ dỗ của người tình… e lệ, thẹn thùng cho lắm cuối cùng thì Yến cũng mở miệng ngậm cái đó vào… nhìn gương mặt đỏ ửng của nàng vụng về ngậm cặc mình… Đức nức lòng nứa dạ…
– Đúng… đúng… cứ như vậy em nha… wow… sướng thiệt… à. Ngoái lưỡi một chút… đúng rồi là như vậy đó… Đức như là 1 đạo diễn phim con heo đang hướng dẫn nữ diễn viên thổi kèn “sắc – xô” vậy…
Cứ thế mà làm em nhé…
Hôm nay thu hoạch cũng không tệ… không thể gấp gáp… “dục tốc bất đạt” mà, Đức hài lòng nhìn Yến với ánh mắt yêu thương… nó là người đàn ông đầu tiên của nàng…
Và cũng sẽ là người đàn ông độc nhất trong đời nàng…
…
Bí thư Hải mặt nghiêm túc suy nghỉ… lão đang kích động nghỉ về cú điện thoại vừa nhận được… chỉ cần phối hợp cho tốt, làm theo chỉ thị của lãnh đạo thì không bao lâu… cái vị trí Phó Chủ tịch tỉnh sẽ tới tay… và nếu làm tốt… lão sẻ còn có thể tiến xa hơn nửa. Có nằm mơ Hải cũng không nghỉ rằng một ngày nào đó mình sẽ có vị trí trong hàng ngủ lãnh đạo tỉnh… Trước đây. Lão cứ tưởng mình ngồi ở vị trí Phó Bí thư Thành ủy cho đến ngày về hưu ai dè chuyển biến lại long trời lở đất khiến lão có thể bước lên ngai vàng của thành phố… bây giờ lại có thể tiến xa hơn…
Hải suy nghỉ, ánh mắt đăm chiêu, thỉnh thoảng thò tay vào quần gãi… Lúc suy nghỉ chuyện gì trọng đại, lão có tật xấu là thường gãi dái rồi đưa lên mũi ngửi… đây là thói quen từ lâu đời, 1 đặc điểm riêng biệt của bản thân lão… Cũng may mắn là Hải chỉ gái trong lúc một mình trong văn phòng… Hải củng biết được mình có tật xấu này, lão đã cố gắng tiết chế lắm rồi nhưng đôi khi theo phản xạ mà làm, ngay lúc đó chính bản thân lão củng không ý thức được.
Hải không có gì giỏi ngoài cái việc biết vâng lời, không thắc mắc cũng không có câu hỏi… lãnh đạo muốn sao thì lão cứ thế mà làm… đây là lý do mấu chốt khiến lão luôn luôn thuận lợi trong quan trường.
Hải không học cao, từ lúc nhỏ chỉ biết làm thuê, chăn bò, chăn trâu, không có dịp đến trường nên có thể nói là mù chữ, dốt đặc cán mai… Sau ngày 30 tháng 4 năm 75, đùng một cái, từ trên trời rơi xuống cho Hải 1 người cha liệt sĩ thế là vận mệnh Hải bắt đầu đổi mới… Hải gia nhập đội ngũ thanh niên xung phong, nhờ bản chất lao động đã quen cực khổ, hơn nửa Hải siêng năng cần mẩn nên mau chóng được kết nạp vào hội, đoàn rồi đãng viên.
Tuy dốt nhưng đầu óc Hải rất thông minh, lanh lợi nhất là biết đón “chiều hướng gió thổi” rồi ngả theo, nhờ vậy mà Hải luôn thuận lợi trong việc thăng cấp, lão cũng biết cố gắng phấn đấu, chịu khó nên hiện nay trình độ văn hóa cũng không tệ, đại khái là chỉ vừa đủ biết đọc, biết vài phép tính đơn giản như cộng trừ nhân chia thôi… Chữ viết lão như cua bò nhưng lão ký tên rất đẹp… Hải bỏ công luyện tập ký tên mình rất nhuần nhuyển, hai chục năm nay cứ thế mà ký nên nhìn vào thấy chữ ký lão rất “khí thế” rất có ấn tượng của người lãnh đạo… Lúc ký công văn giấy tờ… mặt Hải luôn nghiêm túc… giả bộ nhìn nhìn đọc đọc ra vẻ đăm chiêu suy nghỉ… thật ra lão đang chờ thư ký, hoặc Chánh văn phòng nhắc nhở, gợi ý… Hải chỉ cần nghe câu “phù hợp” với tinh thần văn bảng của Đãng và nhà nước là lão ký vào… hoặc chuyện nào không quan trọng, không ảnh hưởng đến “tiền đồ” mà được “hiếu kính” thì Hải cũng lẹ làng đắt bút ký tên không do dự.
Nói mà nghe giật mình… nghe nói Hải có bằng “Tiến sĩ” đấy… lại là do một đại học có tiếng ở Mỹ cấp đàng hoàng… hàng thật giá thật hay không thì khó biết… nhưng có bằng chứng đấy… đó là trong văn phòng Bí thư Thành ủy, trên vách tường, ngay sau bàn làm việc… một cái bằng to tổ bố được lộng kiếng với tên tuổi của lão, tốt nghiệp Tiến sĩ…
Nhưng mà Hải một câu tiếng Anh cũng ngọng… cái này cũng là sự thật…
Rồi sao chớ? Không quan trọng… cái quan trọng là ăn trên ngồi trước… thăng quan phát tài, tiền bạc đầy mâm mới là chánh đạo… Cái gì Tiến sĩ? Thạc sĩ? Cử nhân, Giáo sư? Chứ? Đều là bọn nhìn mặt lão mà sống thôi… Trong văn phòng Thành ủy thành phần này không ít mà, lại có lắm nàng vừa trí thức vừa có chút nhan sắc đang sắp hàng chờ cơ hội bú cặc lão… Hải chỉ cần ngoắc 1 ngón tay thôi… là cả đám xô đẩy chen lấn nhau dành chỗ đấy… Bằng cấp cao rồi sao? Chẵng là cái đếch gì cả. Hải khinh thường bọn này… toàn là bọn đạo đức giả, hám lợi…
Chỉ cần phải quán triệt chỉ thị của lãnh đạo mới là khôn ngoan…
Và chìa khóa của sự khôn ngoan là Đức… “quới nhân” trên con đường sự nghiệp của lão…
– Vào đi… nghe có tiếng gỏ cửa nhè nhẹ, Hải vội cài khoá quần lại rồi nghiêm chỉnh nói vọng ra:
Cửa mở… một người con gái khá đẹp bước vào… tay bưng ly café còn đang bóc khói…
– Chào Bí thư… hôm nay Chị Thảo sẽ đến rất muộn… nên em mang café cho Bí thư… Yến (trùng tên với Yến, bạn gái của Đức thôi… xin xem phần 1).
Hải hân hoan:
– Ừm… được được… lúc này công tác có suông sẻ không? Có gì nói với tôi…
– Cảm ơn bí thư quan tâm… em…
– Cái gì cảm ơn chứ… em thiệt… sao khách sáo vậy… Yến vừa đặt ly café trên mặt bàn liền bị Hải kéo nàng ngồi lên lòng lão… bàn tay Hải không khách sáo lòn vào áo nàng sờ bóp loạn xạ… Yến không ngừng uốn éo người, mông nàng cạ lên cục thịt càng lúc càng cứng phía dưới…
– Em ráng chờ thêm một chút nữa thôi… cái vị trí Phó Chánh văn phòng sẽ là của em… Hải vừa sờ bóp vừa hứa hẹn…
Yến mừng rỡ… mục đích chính nàng hôm nay vào đây chính là vì muốn nghe những lời này… len lỏi vào làm việc cho Thành ủy đả hai năm nay… Yến thừa biết nếu không vận dụng quan hệ để trèo lên thì có chết già cũng chỉ là cái biên chế thôi… Yến là người có tham vọng mãnh liệt… tuy mới lấy chồng gần được hai năm thôi nhưng vì muốn được cái biên chế trong thành ủy… nàng đã cho lão cựu Chánh văn phòng đời trước đụ qua… cách đây mấy tháng, lúc Hải “đăng cơ”, với sắc đẹp và thông minh khôn khéo, Yến nhanh chóng được sự chú ý của Hải và cuối cùng đã bú cặc được lão… rồi được lão hứa hẹn… nàng đang chờ lão cất nhắc, nàng sẻ được cái vị trí Phó Chánh văn phòng vào tay… Chuyện này chỉ là vấn đề thời gian… Yến tin tưởng sẽ không lâu.
– Nè… là Bí thư nói đấy… đừng để em chờ dài cổ đó nha… Yến liếc mắt đưa tình rồi trườn người ngồi xuống, đưa tay xuống kéo khoá quần… nàng thừa biết lão thích gì… tuy trong bụng “rủa” thầm cái lão biến thái nhưng mặt thì “đầy vẻ” đam mê ngồi xuống kéo cặc lão ra ngoài ngậm vào… đầu gục gặc…
– Được… được mà yên chí đi… Hải ngả người ra, dựa lưng vào ghế, một tay ấn đầu tóc người đẹp, tay còn lái tiếp tục sờ bóp vú nàng, mắt lim dim hưởng thụ.
…
Còn tiếp…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Đức - Chương 50
Nứng Siêu phẩm - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 269
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280
- Chương 281
- Chương 282
- Chương 283
- Chương 284
- Chương 285
- Chương 286
- Chương 287
- Chương 288
- Chương 289
- Chương 290
- Chương 291
- Chương 292
- Chương 293
- Chương 294
- Chương 295
- Chương 296
- Chương 297
- Chương 298
- Chương 299
- Chương 300
- Chương 301
- Chương 302
- Chương 303
- Chương 304
- Chương 305
- Chương 306
- Chương 307
- Chương 308
- Chương 309
- Chương 310
- Chương 311
- Chương 312
- Chương 313
- Chương 314
- Chương 315
- Chương 316
- Chương 317
- Chương 318
- Chương 319
- Chương 320
- Chương 321
- Chương 322
- Chương 323
- Chương 324
- Chương 325
- Chương 326
- Chương 327
- Chương 328
- Chương 329
- Chương 330
- Chương 331
- Chương 332
- Chương 333
- Chương 334
- Chương 335
- Chương 336
- Chương 337
- Chương 338
- Chương 339
- Chương 340
- Chương 341
- Chương 342
- Chương 343
- Chương 344
- Chương 345
- Chương 346
- Chương 347
- Chương 348
- Chương 349
- Chương 350
- Chương 351
- Chương 352
- Chương 353
- Chương 354
- Chương 355
- Chương 356
- Chương 357
- Chương 358
- Chương 359
- Chương 360
- Chương 361
- Chapter 362
- Chapter 363
- Chapter 364
- Chương 365
- Chương 366
- Chương 367
- Chương 368
- Chương 369
- Chương 370
- Chương 371
- Chương 372
- Chương 373
- Chương 374
- Chương 375
- Chương 376
- Chương 377
- Chương 378
- Chương 379
- Chương 380
- Chương 381
- Chương 382
- Chương 383
- Chương 384
- Chương 385
- Chương 386
- Chương 387
- Chương 388
- Chương 389
- Chương 390
- Chương 391
- Chương 392
- Chương 393
- Chương 394
- Chương 395
- Chương 396
- Chương 397
- Chương 398
- Chương 399
- Chương 400
- Chương 401
- Chương 402
- Chương 403
- Chương 404
- Chương 405
- Chương 406
- Chương 407
- Chương 408
- Chương 409
- Chương 410
- Chương 411
- Chương 412
- Chương 413
- Chương 414
- Chương 415
- Chương 416
- Chương 417
- Chương 418
- Chương 419
- Chương 420
- Chương 421
- Chương 422
- Chương 423
- Chương 424
- Chương 425
- Chương 426
- Chương 427
- Chương 428
- Chương 429
- Chương 430
- Chương 431
- Chương 432
- Chương 433
- Chương 434
- Chương 435
- Chương 436
- Chương 437
- Chương 438
- Chương 439
- Chương 440
- Chương 441
- Chương 442
- Chương 443
- Chương 444
- Chương 445
- Chương 446
- Chương 447
- Chương 448
- Chương 449
- Chương 450
- Chương 451
- Chương 452