Phần 141
Thằng Tâm đang đứng trong nhà vệ sinh, chờ con chim nó hạ nhiệt. Chợt cái cửa nhà vệ sinh mở ra. Đó là do lỗi của Tâm, nó chốt nhẹ cửa. Cái cửa do lâu ngày nên cũng xệ xuống, làm cái chốt khó chốt được. Tâm kéo chốt nhưng nó cũng chỉ gá chốt vào lỗ. Chính vì vậy khi Sương dùng tay ấn vào cửa làm điểm tựa, chốt bung ra. Nàng ngã nhào theo cửa mở, và lao vào thằng Tâm trong cánh cửa.
Tâm theo phản xạ nó đưa tay ra đỡ Sương. Sương theo bản năng bám chặt vào người Tâm. Nàng đang định mở miệng cười vì tí ngã thì chợt im miệng. Con cặc thằng Tâm đang cách mặt nàng có vài cm, dựng đứng lên trời đầy hấp dẫn. Cái đầu khấc đỏ, bóng loáng. Thân cặc to bè ra 2 bên, những sợi gân xanh to chạy chằng chịt thân cặc. Sương thấy miệng mình khô khốc. Nàng không phải chưa nhìn thấy chim nó, nhưng lần này khác. Lần này nó không ngất như lần trước, và con chim nó có vẻ to hơn lần trước. Con chim giật giật như đang nhận ra giống cái trước mắt. Sương thấy rịn trong lồn mình dường như vừa chảy ra cái gì đó vào quần lót.
– Dì có sao không.
– Không, không… dì không sao. Con đang đi vệ sinh à.
– Không… à vâng. Dì đợi con mặc quần đã.
Con chim vẫn to và chưa xìu xuống. Tâm cực chẳng đã, nó đành cố nhét con chim vào quần. Nó đóng cúc và kéo khóa lên, chợt nó á lên một tiếng, mặt nhăn nhó vì đau.
– Con sao thế.
– Ai… con…
– Làm sao, có gì phải ngại.
– Con lỡ kéo khóa, nó kéo vào da chim rồi.
Sương trợn mắt nhìn nó. Nàng thấy có vẻ nó đau thật, Sương che miệng cười cho không ra tiếng. Thằng Tâm thấy thế cố gỡ ra nhưng không được. Nó lúng túng chả biết làm sao. Sương nhìn biểu hiện tội nghiệp của nó, nàng bỗng chợt nói mà chính ra không nên nói:
– Con bỏ tay ra, để dì xem sao.
Sương quỳ xuống, hai bàn tay thon dài khẽ mở cúc quần nó ra. Con chim như được xổ lồng bật ra ngoài. Thằng Tâm á lên một tiếng vì da chim vẫn vướng vào khóa kéo. Những ngón tay thon nhỏ khẽ cầm vào cái khóa kéo. Sương cẩn thận tách dần cái khóa ra khỏi cái quần đùi. Chọn đúng thời điểm nàng phựt 1 cái, thằng Tâm a lên một tiếng nhỏ, con chim đã được giải thoát khỏi cái khóa. Sương vẫn chưa dừng lại, nàng kéo cái quần đùi xuống, con cặc giật giật như muốn chạm vào mặt nàng. Nếu thằng Tâm không phải có quan hệ khá đặc biệt với nàng, không phải con gái nàng có vẻ ưng nó, thì giờ nàng đã muốn ngậm cái khúc thịt nóng này vào mồm rồi.
Cây thịt lớn bị rách 1 miếng da khá to, tạo thành một vệt rách dài. Sương tay cầm con chim to của nó ngắm nghía, rồi nàng buông chim ra chạy ra ngoài phòng tắm. Tâm chưa kịp hiểu gì thì Sương đã quay lại với một lọ thuốc mỡ. Sương cầm con chim Tâm, ngón tay nàng bôi đều quanh chỗ bị xước. Con chim thằng Tâm cứ giật giật trong tay nàng. Sương buồn cười, nàng bóp một cái:
– Ái…
– Chừa chưa, chim gì cứ thích quậy, để yên dì bôi cho nhanh.
Cuối cùng cũng bôi xong. Sương cũng tiếc rẻ con chim to này, nhưng nó không phải dành cho nàng. Sương vỗ vỗ vào đầu khấc như vỗ đầu trẻ con:
– Xong rồi, chui vào quần mau.
– Chui vào gì hả mẹ.
Sương tái mặt, nàng mải bôi thuốc không nghe thấy con gái đến. Nó mà biết mình đang cầm chim thằng Tâm, thì còn có gì mà giải thích. Nó cũng làm sao thích thằng bé được nữa. Sương vội đứng dậy, cầm chim thằng Tâm kéo ngay ra sau cánh cửa. Nàng đẩy cửa chặt lại.
– Mẹ, Tâm đâu hả mẹ.
– À… Tâm nó đang ở trong này với mẹ.
– Trong nhà vệ sinh á?
– À… ờ… nó đang sửa cái chốt nhà vệ sinh hộ mẹ. Cái chốt càng ngày càng khó đóng.
– Đúng rồi đấy. Hôm nọ con phải nâng lên mãi mới đóng được.
– Con ra ngoài ngồi cho đỡ mỏi. Mẹ ra ngay đây.
– Sửa không được thì tí sửa. Không cơm canh sắp nguội rồi mẹ.
– Ừ, xong ngay đây.
Tiếng Thảo Nguyên lò cò xa dần, Sương thở phào nhẹ nhõm. Giờ nàng mới chợt nhớ tay mình vẫn cầm con chim thằng bé, thật to, cứng và nóng. Sương bỏ chim nó ra, khẽ bảo:
– Con ra sau nhé. Dì ra trước.
– Đợi lát nữa được không dì. Của con chắc lâu nữa nó mới xẹp.
– Sao của con cứ to thế nhỉ. Con có bị rối loạn cương dương không.
– Không, của con bình thường mà. Do… tay dì cứ cầm vào…
Sương cười khúc khích. Nàng chợt cầm con chim nó sóc sóc vài cái. Tâm ư lên một tiếng vì thích. Sương đánh yêu một cái vào cái đầu khấc đang gật gù.
– Đi ngủ đi, gật với chả gù.
Nói xong nàng quay mông đi ra ngoài. Đến khi thằng Tâm ra đến nơi, cơm canh đã dọn sẵn. Dì bình thường như không có chuyện gì, giới thiệu từng món rồi gắp cho nó. Thảo Nguyên ngượng ngùng gắp cho nó món thịt ngâm do chính nàng làm. Ca hai làm nó ăn xong mà no nặc nè. Nhờ thế mà mâm cỗ gần hết.
Tâm dù no nhưng vẫn ngồi dậy phụ dì dọn dẹp. Dì không cho nhưng nó cứ nhào vào. Rồi nó tranh rửa bát luôn với dì. Dì tủm tỉm nhìn Thảo Nguyên hất hàm. Thảo Nguyên bĩu môi phản ứng lại mẹ. Nhưng nàng vẫn không dời mắt khỏi thằng Tâm. Cái dáng nó đứng rửa bát với cái tạp dề của nàng may như in đậm vào nàng, đến mãi sau này thi thoảng nàng vẫn nhớ tới.
…
Tâm rửa bát xong, nó quay lại thì gặp ánh mắt nhìn nó chằm chằm của 2 người phụ nữ. Nó ngơ ngác chưa hiểu thì dì nói trước:
– Con giờ có rảnh không. Đi lễ đầu năm với dì không.
– Con cũng không có việc gì. Đi chùa à dì.
– Ừ đi chùa, đáng nhẽ đêm qua dì với Thảo Nguyên đi rồi… Con đi luôn nhé.
– Vâng.
Dì thấy vậy cười toe rồi chạy lên lầu. Nó đang định ngồi thì Thảo Nguyên ra hiệu cho nó:
– Anh đỡ tôi lên gác.
– Ủa lên làm gì.
– Tôi mặc quần khác. Anh định mặc vậy đi chùa sao.
Thảo Nguyên giơ đôi chân thon dài của nàng ra. Cái váy khi đứng che được giữa đùi, nhưng thế cũng là quá ngắn. Tâm ngần ngừ, rồi nó lại quay lưng ngồi xổm xuống. Thảo Nguyên chần chừ một lúc thì cũng leo lên lưng nó. Rút kinh nghiệm lúc nãy, tay nó chỉ bám vào chỗ kheo chân sau đùi Thảo Nguyên. Thế là đủ, nó vẫn cảm giác được đôi chân nàng thật mịn màng.
Cái mịn màng như của Liên, của tuổi thanh niên. Nó khác làn da mịn màng của thím, của Cẩm, của mẹ nó. Tâm cõng Thảo Nguyên lên tới phòng, đặt nàng ở giường rồi nó đóng cửa ra ngoài. Chỉ vậy thôi mà nó nóng bừng cả người. Cái tuổi thanh niên nó bừng bừng nhiệt như thế đấy, chỉ chút thôi mà dễ dàng lâm trận, khác cái tuổi đã 40 trở đi, cái gì cũng chậm rãi yếu dần.
Tâm đang định xuống nhà thì phòng dì mở cửa. Dì lại bận bộ áo dài đỏ ban sáng. Dì đang định qua phòng Thảo Nguyên, thấy nó dì bảo:
– Thảo Nguyên đang thay đồ hả con.
– Vâng, con vừa đưa cô ấy lên thay đồ.
– Chà, cái con này thay thì lâu lắm. Con lại đây, giúp dì kéo cái khóa này lên.
Dì dẫn nó vào phòng. Lần đầu tiên nó được vào phòng dì. Phòng dì cũng màu hồng, nhưng nó không thấy vẻ tiểu thư khuê các như của Thảo Nguyên. Đó là cảm giác về màu sắc cũng như mùi thơm của người đàn bà trưởng thành. Dì đứng trước một cái gương, tay vén tóc lên. Tâm đứng sau lưng dì, tay nó run run khi chạm vào cái khoa kéo. DÌ đã kéo được phân nửa rồi, còn một đoạn nữa. Nó thử kéo nhè nhẹ mà mắc không lên được. Nó hì hục, cố gắng nhưng không kéo lên được.
– Không được hả con.
– Không dì ạ. Rõ ràng nó không mắc vào đâu nhưng không lên được.
– Cái khóa này nó vậy đó. Lần trước dì đã định sửa mà sau không mặc đến nên quên. Con thử kéo xuống rồi kéo lên lại xem.
Tâm kéo xuống mà nó cũng kẹt kẹt. Nó nghiến răng kéo mạnh 1 cái, cái khóa xoẹt 1 cái… nó xuống tận gần thắt lưng dì. Tấm lưng trần trắng bóc mịn màng không tì vết của dì hiện ra trước mặt Tâm. Ở giữa lưng là một dải dây áo ngực ren màu đen. Tâm bối rối, nó biết phải kéo lên nhưng mắt nó cứ dán vào tấm lưng ấy. Lưng dì mịn, làn da trắng hồng và mỏng manh, không có vẻ dày như da mẹ và Cẩm. Nó chợt ngước mắt lên, thấy dì đang nhìn nó trong gương. Dì mỉm cười, nụ cười thật đẹp. Bàn tay Tâm vô thức đặt lên tấm lưng trần của dì giữ 2 bên của ray của khóa, tay kia nó kéo nhẹ một đường. Cái khóa kéo ngoan ngoãn về đích trong nháy mắt.
Tâm bối rối, nó khẽ lùi lại vì đã xong việc. Dì đi đến bàn phấn, lấy ra hộp trang sức. Dì lôi ra cái dây chuyền đưa nó:
– Con đeo nốt cho dì.
Tâm hít một hơi sâu. Nó vòng cái dây qua cổ dì. Bàn tay nó đang đặt khẽ ở sau cổ dì. Cái cổ thon thon dài trắng mịn với ít lông tơ. Con chim nó đã hơi rục rịch trong quần từ nãy. Tâm cố định thần, nó móc cái vòng vào rồi lùi lại. Dì đứng ngắm nghĩa chỉnh cái vòng, rồi hỏi nó:
– Có đẹp không?
– Có, dì ạ.
– Cái gì đẹp.
– Dì đẹp.
Nó thấy dì toe miệng cười với nó trong gương. Di quay lại, tay dì bợ má nó véo véo:
– Dẻo mồm.
Dì đi ra ngoài, Tâm lúng túng đi theo. Vừa đúng lúc Thảo Nguyên lò cò ra đến cửa phòng. Dì kêu xuống nổ máy, bảo Tâm đỡ Thảo Nguyên. Thảo Nguyên vẫn mặc váy đó, có chăng chân nàng giờ thêm cái quần tất dày màu đen. Đôi chân được che đi nhưng vẫn thon gọn đầy gợi cảm.
– Trông có xấu không.
– Không, đẹp lắm.
– Vậy mà đẹp. Anh có nói dối không đó.
– Không, tôi thấy cô đẹp thì bảo đẹp chứ sao.
– Tôi đang nói đến cái quần… anh sao…
Thảo Nguyên chợt im bặt. Nàng giơ tay ra làm hiệu. Tâm tiến tới khom lưng cho nàng bám vào cổ nó. Nó đi từng bậc xuống cầu thang. Xe dì đã lái ra cửa trước, cổng cũng đã mở. Tâm cõng Thảo Nguyên ra xe. Nàng bám chặt tay vào cổ nó, nó có thể cảm giác đầu nàng cũng ghé lên lưng nó.
Chùa chiền đầu năm khá đông người đến. Dì đỗ xe cách cổng chùa tầm 50m. Chùa này cách nhà dì tầm hơn 1km, nếu Thảo Nguyên không đau chân chắc 2 mẹ con đi bộ đi lễ rồi. Dì ra xe, Tâm lại cõng Thảo Nguyên trên lưng. Cả 2 không nói câu nào, mà hành động quen thuộc như dĩ nhiên phải thế.
Tâm cõng Thảo Nguyên đi sau dì, cứ đến chỗ nào cần khấn vái thì nó lại đặt Thảo Nguyên xuống. Cứ như vậy sẽ không có chuyện nếu không gặp vợ Trần Hùng. Dì ớ người ra, cả bà ta cũng vậy. Cả 2 nhìn nhau, bà ta nhìn qua Thảo Nguyên đang được Tâm cõng rồi đi qua. Không thấy 2 thằng hôm qua đâu, chỉ thấy cô con gái đi cùng.
– Bà ta cũng là người số khổ.
– Đánh mẹ vậy mẹ còn kêu bà ta khổ.
– Từ khi ông ta chuyển về đây làm việc, ngoài mẹ ra bà ta còn đánh ghen 5 – 6 người nữa. Đàn bà mà suốt ngày phải chật vật giữ chồng như vậy khổ lắm.
Dì đi một vòng quanh chùa rồi đi về. Nó nghĩ cũng đến lúc nó về. Tâm xin phép dì khi xe vừa vào nhà. Dì cười cảm ơn nó lần nữa rồi vào nhà, để lại nó với Thảo Nguyên.
– Giờ anh về luôn hay còn đi đâu.
– Tôi còn quen ai nữa đâu mà đi đâu.
– Vậy cô gái mà anh bảo bị ba tôi gạ là ai.
– À, chị ấy là người định bảo tôi xây khách sạn cho, sang năm chị ý xây khách sạn mạn gần bãi tắm Phạm Văn Đồng.
– Anh quen chị ý lâu chưa.
– Tôi vừa mới gặp lại cách đây vài tháng. Vô tình cứu chị khi bị người của vợ ba cô bắt. Trước đây tôi có sửa nhà cho chị ý ngoài Hà Nội.
– Giờ chị ý chuyển vào đây sống à.
– Có lẽ thế. Mà giờ chị ý ra HN ăn tết rồi.
– Vậy hả. Vậy anh còn làm trong này dài dài nhỉ.
– Hy vọng thế. Nếu thế thì tôi chả hết việc mà làm.
– Anh cứ làm vậy thì vợ con làm sao. Hay như chị Cẩm nói, khi nào anh tìm được vợ thì anh và chị chia tay.
– Cô ấy nói vớ vẩn đó. Tôi cũng không có ý tìm vợ gì đâu. Thôi tôi về xem mấy đứa ở nhà thế nào. Để tôi đưa cô lên.
– Ừm…
Tâm cõng Thảo Nguyên vào phòng khách, nàng bảo nó để nàng ở đó xem tivi ăn hạt dưa. Tâm chào Thảo Nguyên định về thì nàng gọi nó lại:
– Tặng anh.
– Vì cái gì.
– Lì xì. Tặng anh bao lì xì.
– À… cảm ơn cô.
– Tôi cảm ơn anh mới đúng. Anh về đi.
Tâm dắt xe ra về, không biết Thảo Nguyên lấp ló nhìn theo bóng nó mãi khi nó thò tay chốt cổng lại. Nàng ngồi phịch xuống ghế, thẫn thờ không biết nghĩ gì.
– Tâm nó về rồi à.
– Mới vừa về xong.
– Nó mới về mà sao con thẫn thờ dữ vậy.
– Con đang nghĩ, thẫn thờ gì mà mẹ kêu.
– Chả thế, nhìn mặt con là mẹ biết. Lúc trên đường nó cõng thì cứ ngả đầu vào lưng nó.
– Con mệt lên vậy thôi.
– Con mà mệt, mẹ chả đi guốc vào bụng con.
– Kệ mẹ.
Ngày mùng 2, chú Tiến lên vào buổi chiều. Chú qua làm nó ngạc nhiên.
– Chú, sao chú ra đây.
– Chú ra xem công trình rồi qua nhà bạn.
– Chú không phải ở nhà dì à.
– Ở gì, cô đi qua nhà bố đẻ từ sáng rồi. Cô kể chú nghe chuyện hôm rồi, làm khá lắm cháu. Chú nghe mà bực quá, không có cháu lúc đó thì không hiểu cô giờ ra sao.
– Có gì đâu chú. Không sao là may rồi.
– Cái thằng Trần Hùng đểu giả chó chết, đồ ngụy quân tử hèn nhát. Lúc nào chú phải tống mấy cái dép vào mặt nó. Cháu yên tâm, nó không dám làm gì cháu đâu. Cô và chú sẽ bảo vệ cháu.
– Cháu cũng chả sợ. Cháu có chức danh, có hợp đồng lao động, có hợp đồng với cô đàng hoàng. Hắn chỉ nói vậy thôi.
– Ừ, thằng đó vốn hèn nhát mà. Có gì cứ nói với chú. Giờ chú qua bạn chúc tết nó cái.
– Vâng ạ.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Tâm - Chương 141
Nứng - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 133
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chưing 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 169
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280