Sáng hôm sau Tâm dậy muộn. Cẩm vẫn trần truồng ôm lấy nó. Đêm và gần sáng nó đã làm Cẩm lên đỉnh 3 lần. Nhìn người đàn bà nằm trong vòng tay mình, nó hơi giận nhưng lại thương. Nó xâu chuỗi lại không hiểu có phải hôm qua Cẩm cố tình để Hiền nằm bên nó không. Nó có đôi chút tăm tia Hiền, nhưng nó cũng không định có gì với Hiền. Giờ nó đồng ý thử tiến tới, đưa Hiền vào đời nó. Tâm vò đầu, nó như bị mọi người dẫn dắt. Mẹ nó cũng biết sao không nói gì với nó.
Tâm đắp qua chăn ngang bụng cho Cẩm, nó mặc quần áo rồi đánh răng rửa mặt. Dưới nhà không có ai, Hiền và thằng Thuận đi đâu rồi. Tâm ngâm bánh đa nấu bát bánh đa thịt băm với cà chua cho Cẩm. Có đủ mùi, hành, bát bánh đa thơm phức.
Tiếng cửa sắt kéo ra, chắc Hiền về. Nàng vừa đi chợ về, tay dắt thằng Thuận tay túi thức ăn. Hiền nhìn thấy Tâm, nàng đỏ bừng mặt. Tâm tiến lại, xoa nhẹ đầu thằng Thuận còn đang ngậm cái bánh ăn dặm.
– Em vừa đi chợ về.
– Vâng, em mua con cá về rán ăn, còn đâu nấu dấm.
– Hiền… tí mình nói chuyện nhé.
– Vâng.
Hiền thẹn thùng cúi đầu, mặt nàng đỏ rần hết cả. Tâm bưng bát bánh đa lên cho Cẩm. Nàng vẫn ngáy nhè nhẹ, nét thỏa mãn vẫn hiện lên khuôn mặt người đàn bà đêm qua còn khóc mếu. Tâm đặt bát bánh đa ở bàn, nó tiến lại, cắn nhẹ lên vú Cẩm. Bàn tay cho 2 ngón vào móc vào trong lồn Cẩm. Cẩm ú ớ cựa mình:
– Đừng, để em ngủ. Em buồn ngủ quá.
– Anh qua nhà nhé. Thím Lan vừa xuống bảo anh đi chơi.
– Đâu… anh nói cái gì… cái Lan á.
Cẩm đang mơ màng bỗng vụt dậy, mắt dáo dác hỏi nó. Tâm bật cười, từ đêm qua là nó biết người đàn bà này hay ghen rồi, mẹ nó cũng thế, có vẻ đàn bà ai cũng thế. Tâm cốc nhẹ lên trán Cẩm, tay nó kéo Cẩm vào trong lòng mình:
– Dậy thôi, người đàn bà phức tạp của anh. Anh nấu bánh đa rồi, em dậy ăn cho đỡ trương. Muộn lắm rồi đấy.
– Anh sắp đi à.
– Không, anh trêu em thôi. Tí anh định đi ra ngoài… cùng Hiền. Có được không.
– Không được. Anh định làm gì con gái em.
– Không phải em bảo anh và Hiền thử một cơ hội à.
– Thử gì cũng trước mặt em luôn đi. Em ghen rồi đấy.
– Cho em ghen. Ai bảo em khơi mào.
– Tối em xử lý anh. Giờ em ăn bánh đa chồng em nấu.
– Em không đánh răng à.
– Không, ăn luôn cho ngon. Chồng em cứ quan tâm em thế này thì không bao giờ em ghen cả.
– Chịu em.
Cẩm ăn xong thì tung tẩy như con chim nhảy nhót khắp nhà… không quần áo. Nàng đánh răng rửa mặt mặc quần áo mất… nưa tiếng. Tâm chợt nghĩ nếu sau này mấy người đều là vợ mình sẽ ra sao. Nó hơi sờ sợ.
Cẩm xong xuôi thì quấn lấy thằng Thuận. Nàng vạch ti ra cho nó bú, tay cầm ipad đọc báo, tay đuổi nó và Hiền đi. Tâm dắt xe máy ra, Hiền líu ríu đi đằng sau ngượng nghịu. Tâm lên xe máy, đang định xem Hiền sao chưa lên thì chợt bụng nó bị ghì chặt bởi đôi tay Hiền, lưng nó bị ngực Hiền dính chặt. Nó chợt cảm giác Hiền không mặc áo lót. Đầu Hiền giấu sau vai nên nó không nhìn được gì cả.
Tâm đèo Hiền ra bờ đê. Nó kiếm một gốc tre to cho hai người. Hiền nhẹ ngồi xuống cạnh nó. Hai người cứ nhìn bờ sông chảy mà không nói câu nào.
– Em có biết bơi không.
– Em không. Trước lũ bạn có rủ đi ra ao bơi, mà em dát quá không biết bơi.
– Anh theo lũ bạn đi bơi từ rất sớm. 10 tuổi anh đã bơi thạo và rất giỏi. Năm đó anh 11 tuổi, anh vẫn nhớ lần đó anh và mấy đứa ra sông thi bơi. Vì muốn thắng nên anh đã rất cố sức. Khi bơi quay lại thì chợt anh bị chuột rút. Anh chới với, đau nhói, cố sức gọi đứa bạn. Hai đứa quay lại dìu anh, nhưng chúng nó cũng nhanh đuối sức. Anh cố đẩy chúng nó vào rồi cứ dần chìm. Không hiểu từ lúc nào mẹ anh đã đến chỗ bọn anh tắm, mẹ nhào xuống rồi lôi anh vào. Khi anh vào bờ thì đã uống một đống nước. Nói thật buồn cười, có lẽ nụ hôn đầu của anh là với mẹ. Mẹ hô hấp nhân tạo cho anh, cứu anh khỏi cái chết.
– Sao bác Thương lại biết anh bị chuột rút, tình cờ quá nhỉ.
– Không tình cờ chút nào. Sau anh hỏi thì mẹ bảo đang ở nhà mà tự dưng thấy nóng ruột, cảm giác bất an. Mẹ chạy đi tìm anh trai anh đang chơi ngoài ngõ, thì biết anh đi bơi. Mẹ chở anh trai anh đến đoạn sông bọn anh hay bơi, nên mới kịp cứu anh.
– Thế là như có giác quan thứ 6 ý anh nhỉ.
– Anh không biết, có lẽ vậy. Hồi trước khi sinh thằng Thuận, có đợt Cẩm và mẹ vào Đà Nẵng thăm anh. Sau đó không lâu anh bị thương nặng. Trong cơn mơ anh thấy tất cả những người mình thân thuộc, anh gọi, gọi mãi nhưng không ai nghe thấy, trừ mẹ. Mẹ có thể nghe thấy tiếng anh nói, cảm giác được anh. Giữa anh và mẹ như có một sợi dây vô hình gắn kết vậy. Chuyện của anh và mẹ có lẽ mẹ em nói cho em biết rồi. Anh cũng không nói lại. Anh chỉ muốn biết quan điểm của em ra sao.
– Em… em cũng không biết. Lúc mẹ nói cho em, em hơi shock. Nhưng rồi nghe mẹ nói, em thấy thương bác lắm. Từ nhỏ em đã thấy bác và mẹ em thân thiết bên nhau. Mẹ em phải cô đơn ra sao, chắc bác cũng thế. Gần đây em thấy bác vui và xinh ra, hóa ra là do anh. Em cũng tưởng bác có ai đó, không ngờ đó lại là anh.
– Vậy em có khinh ghét hay cảm thấy ghê anh và mẹ anh không.
– Cũng không phải. Em chỉ không nghĩ hai mẹ con có thể làm người yêu của nhau. Anh có biết không, hồi xưa có lần em nghĩ nếu em là con trai, em sẽ yêu mẹ, sưởi ấm cho mẹ để hàng đêm không nghe tiếng thở than, đôi lúc rấm rứt khóc của mẹ nữa. Em hiểu đàn bà không có ai bên cạnh cũng khổ lắm. Nên em nghĩ chuyện giữa anh và bác cũng không có gì ghê gớm quá cả.
– Cảm ơn em. Anh thực không nghĩ em có thể nghĩ như vậy. Mẹ và Cẩm luôn bắt anh lấy vợ mới. Nhưng anh không chịu. Một trong nguyên nhân là sẽ chả cô gái nào chấp nhận chung chồng, chứ chưa nói gì biết chồng mình có mối quan hệ loạn luân với mẹ đẻ cả. Anh tham lam, muốn giữ cả mẹ và Cẩm bên mình. Nên anh không muốn kết hôn nữa, cứ vậy sống với mẹ và Cẩm. Anh đã mua đất trong Đà Nẵng rồi, dự định qua năm sẽ xây nhà rồi đón cả hai vào.
– Thế mỗi lần em muốn gặp mẹ phải vào đó à.
– Thì có sao. Đi máy bay cũng nhanh và tiện mà. Mà không phải em định lấy anh cơ mà. Em không vào đấy với anh à.
– Cái anh này. Ai định lấy anh cơ chứ.
– Haha. Vậy sao mẹ em bảo em có cảm tình với anh. Vậy là Cẩm nói dối à.
– Không… thực ra… đúng là em có cảm tình với anh. Nói chung em quan sát anh, thấy anh rất được. Anh dám cưới mẹ em, dám nhận trách nhiệm làm bố thằng Thuận là em thấy được rồi. Hơn nữa, có lẽ phải nói lý do em chấp nhận muốn tiến tới với anh, và cả việc em suy nghĩ khác trong mối quan hệ của anh với bác Thương là do mẹ em. Từ bé em đã không hay gặp bố, 1 năm có 1 – 2 tuần gì đấy. Em chủ yếu sống với mẹ. Hai mẹ con cứ nương tựa nhau mà sống. Mẹ là một phần cuộc đời em. Mẹ không muốn xa em, em cũng không muốn sống xa mẹ. Từ bé mẹ bảo gì em luôn cho là đúng và nghe theo. Vì em tin mẹ em, cả trong chuyện này.
– Vậy em chọn anh chủ yếu vì mẹ em bảo thế.
– Nó có yếu tố khiến em quyết định. Nhưng trên căn bản… em cũng thích anh. Em cũng có bạn trai rồi, nhưng cảm giác nó mờ nhạt lắm. Có lẽ vì anh ấy hay quan tâm giúp đỡ, nên em có cảm giác ỷ lại. Nhưng ở anh nó khác, em như bị hấp dẫn. Không biết có phải hấp dẫn giởi tính không, nhưng em cũng cảm thấy tim đập thình thịch khi anh cười, khi anh chạm vào người em. Thực ra, tối hôm qua… mẹ em…
– Anh biết rồi. Không phải lỗi của em.
– Không, thực ra… nếu lúc đó anh có làm, em cũng… cho anh. Em cũng… thích… chỉ là… em đã thấy anh và mẹ làm chuyện đó… của anh to lắm… em sợ… đau…
– Trời, chắc do anh và Cẩm làm lộ liễu quá để em nhìn thấy à.
– Cũng có phần. Nhưng hồi xưa chưa có thằng Thuận, em cũng nhìn thấy rồi.
– Vậy là em nhìn trộm anh.
– Có mà mơ. Anh và mẹ làm mà cứ ầm ầm. Em ghé tai vào nghe xem có chuyện gì thôi.
– Haha… mà Hiền này…
– Vâng, sao anh?
– Anh luôn cảm thấy… nếu anh và em tiến tới xa hơn, thì em là người chịu thiệt. Vì em phải chia sẻ với hai người đàn bà nữa. Anh thấy em rất tốt, lại xinh. Nếu em phải cùng người khác chung chồng… anh cảm thấy không đáng. Anh nghĩ em xứng đáng có cuộc sống tốt hơn, có người chồng chỉ yêu một mình em mà thôi.
– Em cũng nghĩ kỹ rồi. Em muốn thử. Một phần do em, một phần vì mẹ, em tin tưởng mẹ em.
– Vậy… mình cùng thử nhé. Xem có thể cùng nhau tiến xa không.
– Vâng.
Tâm nhìn Hiền, nó thấy sự kiên định trong mắt nàng. Tâm mỉm cười, cầm nhẹ tay Hiền, dắt nàng đi lên bờ đê. Nắng hè vẫn chói chang, nhưng hai con người như không để ý. Tâm lên xe, Hiền bám nhẹ vào vai Tâm leo lên. Hai bàn tay đan chéo vào nhau nơi bụng Tâm, bộ ngực sữa dính chặt vào lưng Tâm. Tâm lái xe, nó để tay vuốt ve nhẹ bàn tay mịn màng của Hiền. Hai con người đến với nhau bằng mong muốn của Cẩm, nhưng ban đầu đã có sự gắn kết, cảm thông cho nhau. Liệu có thể tiến xa hơn không?
Truyen hentai tren Truyenhentai18.net
Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Tâm - Chương 219
Nứng - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 133
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chưing 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 169
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280