Mẹ sợ Tâm sờ soạng làm bừa, chạy trối chết. Tâm phì cười rồi đi ra cổng chào bác Chính. Nó về qua nhà, lấy thóc với nước cho đàn gà, rồi quay sang nấu cám cho 3 con lợn. Dù không còn phải lo học hành tiền nong cho mấy anh em, nhưng mẹ vẫn giữ nếp nuôi lợn tăng gia. Tâm làm xong thì tắm qua, nó diện 1 cây ao trắng quần jean đen, bên ngoài khoác 1 áo gió.
Tâm đi đến trường thì cũng gần giờ tan, nó ngồi buôn với bác Chính 1 lúc thì mẹ gọi. Tâm thấy mẹ đứng cùng mấy cô giáo, có cả cô chủ nhiệm cũ của nó. Tâm lại chào hỏi mọi người, rồi cùng đi đến nhà hàng của con cô hiệu trưởng. Nhà hàng bên ngoài trông như một ngôi nhà 2 tầng nhưng bên trong hóa ra rất rộng, được làm thành từng lán nhà lá, ở giữa là một ao cá. Tất cả gọi mấy nồi lẩu dê, với mấy món dê tái chanh… Các thầy cô nói cười rôm ra, rượu chúc hết ly này tới ly khác.
Tâm ngồi cùng mẹ, cô Cẩm, cô Thúy chủ nhiệm cũ của nó và thầy Xung. Thầy là giáo viên chủ nhiệm bộ môn toán, dáng cũng tầm tầm. Trước Tâm không có ấn tượng lắm, nhưng giờ nó bắt đầu ghét ông này rồi. Ông cứ sán lăn sán lộn mẹ nó, cười cười cợt cợt, ép mẹ nó uống rượu.
– Thương làm thêm một chén đi, rượu nếp êm lắm.
– Thôi anh ạ, em làm từ nãy 3 chén rồi, mặt đỏ bừng đây này. Mẹ nó từ chối.
– Thương càng uống, càng đẹp. Anh nói thật.
– Xin lỗi thầy, mẹ em cũng không uống được rượu thật. Để em uống cho. Tâm cản lý rượu của thầy Xung lại.
– Ơ cái thằng này. Chen vào chuyện của thầy với mẹ mày làm gì. Thương uống nốt ly này với anh thôi.
– Vâng, anh nói thế thì em cố. Mẹ nó bấu đùi Tâm cản rồi đưa ly để thầy Xung rót.
Tâm nhìn cái bản mặt hắn cười cười thật muốn đấm vào mặt. Thằng già này cố tình muốn dê mẹ nó đây. Thật may có mấy thầy gọi ý ới, lão phải chạy qua bàn khác làm mấy chén. Tâm định bảo mẹ xong sớm thì về, thì cô Cẩm ghé tai vào nó:
– Em kệ mẹ em đi. Mẹ em sẽ có cách đối phó. Mấy chuyện này các cô gặp đầy. Ông đó vợ chết năm kia, tăm tia mấy cô giáo xinh xinh ở trường để dê mà chưa được.
– Đúng rồi đó, hồi đầu năm thấy bảo lão dám gạ cả cái Thu Huyền. Chồng nó biết được nó vác súng lên cho mấy phát thì vừa. Cô Thúy chủ nhiệm thêm vào.
– Thôi, mấy chị. Nói to thế ông ý nghe thấy đó. Kể cũng tội, ông ý vợ ốm liệt gần 10 năm, giờ một mình nên chắc cũng muốn kiếm bạn cho an vui tuổi già. Mẹ khẽ cười nói.
– Thế là Thương có ưng lão Xung đó không. Mình làm mai luôn. Cô Cẩm bồi vào trêu.
– Thôi chị Cẩm. Em giờ các con thế này mãn nguyện lắm rồi. Em đợi cuối năm thằng Công cưới rồi sang năm có cháu bồng đây. Già rồi còn đèo bòng gì.
Tâm ngồi nghe mấy cô nói chuyện với nhau, nó chợt nhìn mẹ. Nó đi suốt, không biết những lúc nó vắng nhà mẹ cô đơn thế nào. Liệu mẹ có muốn đi bước nữa không. Tâm chợt thấy buồn buồn, tâm trạng nó chùng xuống. Nó lấy bầu rượu rót liền mấy ly. Mẹ định ngăn nó lại thì bị mấy thầy cô bàn khác kéo đi cùng cô Thúy, chỉ còn cô Cẩm với nó. Nó chả biết nó uống bao ly, nhưng hình như cô Cẩm cũng uống cùng nó.
Tiếng mẹ nó gọi làm nó chợt tỉnh. Vừa rồi nó ngồi lơ mơ, chắc tại uống khá nhiều.
– Con say rồi à. Sao uống nhiều thế.
– Không, con hơi biêng biêng thôi, ngồi tí là ổn. Ở trên HN con uống rượu trắng, rượu nếp ăn thua gì.
– Thế con ngồi nghỉ đi, mẹ ra bàn với cô hiệu trưởng chút. Các thầy nhậu chắc chỉ nửa tiếng là xong. Con đợi tí rồi mẹ con mình cùng về.
Mẹ nó vừa đi xong thì cô Cẩm bên cạnh bỗng nôn thốc nôn tháo. Tâm vội lấy cái bát đựng đá ra cho cô nôn vào.
– Cảm ơn Tâm. Lâu không uống không chịu được, già rồi.
– Cô có mệt không, em lấy cô cái khăn mặt nhé.
– Thôi, không ăn thua. Cô chắc còn phải nôn chặp nữa. Em đưa cô vào nhà vệ sinh, cô nôn ra rồi rửa mặt là tỉnh.
Tâm dìu cô vào nhà vệ sinh. Bàn tay nó vô tình đặt bên nách cô, cảm nhận da thịt cô mềm mại qua làn áo dài mỏng. Nó chợt nhớ tới cái lồn cô ban sáng khi cô thủ dâm. Tâm đưa cô vào một lát thì thấy tiếng cô nôn thốc nôn tháo, cô cứ ngồi ở đó gần 10 phút không thấy tiếng gì. Tâm sợ cô lại say ngất nên vào. Cô đang ngồi bệt tựa vào bồn cầu, chắc cô vừa nôn xong, đầy mùi nôn.
– Tâm à, dìu cô dậy. Nôn xong mệt quá.
Tâm định dìu cô mà khó quá, nó bèn luồn tay bế bổng cô dậy. Cô Cẩm ngạc nhiên, tay khẽ ôm lấy cổ nó. Nó thận trọng bế cô đi ra. Mẹ nó thấy thế từ xa chạy tới.
– Cô Cẩm sao thế.
– Cô uống say quá. Con vừa đưa cô đi vào vệ sinh nôn ra. Chắc cô vẫn mệt.
– Thế à. Thế chắc phải đưa cô về rồi. Để mẹ hỏi xem có taxi không.
– Không nhờ thầy nào được hả mẹ.
– Mẹ không biết. Các thầy cô còn đang định đi karaoke.
– Thôi, hay chị Thương để Tâm nó đưaem về được không. Cô Cẩm bỗng đề nghị.
Tâm nhìn mẹ, nó không muốn để mẹ 1 mình đi karaoke, nhất là với cái lão Xung kia. Tốt nhất là nó đưa mẹ nó về. Tâm định mở miệng thì mẹ bảo:
– Thế để Tâm đưa chị về, chị về nhớ pha trà gừng mà uống cho giải rượu.
Mẹ nói rồi kéo Tâm ra 1 góc:
– Mẹ biết con định nói gì, nhưng con cũng không thể canh bên mẹ suốt cả đời đúng không. Mẹ còn công việc của mình, những rắc rối kiểu này mẹ tự xử lý được. Có gì còn có các cô khác. Mẹ sẽ không đi đâu một mình đâu. Nếu có gì gấp mẹ alo con, karaoke cũng ngay trong xã thôi.
– Thế mẹ đi nhanh cho có rồi còn về. Con chả thấy yên tâm gì cả.
– Rồi, mẹ biết rồi. Con mẹ ra dáng đàn ông, bảo vệ phụ nữ rồi đấy.
Thế là Tâm dìu cô Cẩm ra xe. Cô mệt quá nằm dính trên lưng nó. Cuối cùng nó cũng trở cô về tới nhà. Đó là 1 căn nhà 2 tầng cũ nằm trong ngõ, nhưng ngay đầu ngõ gần mặt phố. Tâm dừng xe làm cô tỉnh lại. Cô cố đứng xuống xe, nhưng vô lực đi vào nhà. Tâm đành lục túi xách của cô để lấy chìa khóa rồi dìu cô vào.
– Được rồi, cô cảm ơn Tâm. Cháu về đi, cô có thể tự xử lý nốt.
– Nhà có gừng và đường không cô, cháu pha cho cô cốc trà gừng uống cho lại sức.
– Thế cũng được, gừng cô để trong cái giỏ phía góc tường nhà bếp, đường trên chạn đó cháu.
Tâm nhanh chóng pha xong cốc trà gừng. Nó ra đến phòng khách thì thấy cô vừa nôn thêm 1 bãi.
– Xấu hổ quá, đáng nhẽ không nên uống rượu thế này.
– Có gì đâu cô, cô súc cốc nước lọc này đi, rồi uống nước gừng vào.
– Ừ cảm ơn cháu. Ưm, dễ chịu quá. Cô uống ực hết cả cốc.
– Cô uống nữa không để cháu pha thêm.
– Thôi cháu ạ, cả cốc to thế này là được rồi. Thực ra lúc nãy nôn xong cô thấy dễ chịu nhiều rồi. Nghỉ tí là được.
– Thế để cháu dìu cô vào chỗ nghỉ rồi cháu về.
– Thôi, tí cô đỡ cô đi vào được.
– Cô vào nằm cho đỡ gió. Với lại cô nôn ra hết áo rồi còn gì.
Cô Cẩm nhìn vào cả vạt trước ngực toàn nước nôn. Cô cười cười rồi giơ tay cho Tâm để đỡ cô. Tâm dìu cô đến cầu thang thì cô không nhấc chân lên được. Căn bản cũng do cầu thang nhà cô hơi cao. Tâm nhìn nhìn rồi bế bổng cô lên. Cô lại quàng tay qua cổ nó, mắt cô sáng long lanh nhìn nó. Tâm bế cô lên tầng 2, đặt cô xuống giường ngủ.
– Tâm, cô nhờ cháu được không.
– Vâng.
– Cháu lại tủ đằng kia, bên cánh bên phải cô có để bộ quần áo ở nhà của cô. Cháu mang lại cho cô.
Tâm đi đến mở cánh tủ ra. Bên trong chỉ có 1 cái váy ngủ mỏng màu xanh, 1 cái quần chip ren nhỏ cũng màu xanh. Tâm hơi ngại nhưng cũng lấy ra đưa cô.
– Được rồi, nhưng chắc cháu phải giúp cô nốt. Tay chân cô vẫn yếu quá. Cháu xem cởi hộ cô cái áo dài này ra có được không. Tiện thể cháu lấy cái khăn bông ở đằng kia đưa cô lau chỗ nôn.
Tâm chần chừ trước đề nghị của cô. Nhưng rồi nó vẫn làm. Từng nấc móc cài áo dần được cởi ra, Tâm nhẹ nhàng cởi tay áo rồi áo cô ra. Làn da trắng nõn nà lộ dần ra. Tâm chợt hít thở không thông. Đằng kia là bộ ngực cô, được che bởi cáo nịt ngực màu đen, nhưng đến 2/3 bộ ngực vẫn căng phồng lộ ra. Hóa ra nó nhầm, ngực cô phải to hơn ngực mẹ nó, không biết có mềm mại không. Bụng của cô trắng, cô ngồi mà cũng không có mỡ mấy, cái lỗ rốn sâu tròn tròn, trông thật kích thích. Nếu được liếm ngoáy cái lỗ rốn đó thì thích biết mấy.
Tâm nhìn chằm chằm cô, từng động tác lau ngực của cô như được quay chậm trong mắt nó. Bỗng cô cho 2 tay ra sau, cái áo ngực nhanh chóng được cởi ra, bộ ngực được giải phóng khỏi tù đầy bật tung ra phía trước. Hai cái núm vú đẹp quá, tròn và hồng hồng. Bộ ngực cô tưng tưng như hai quả bóng, căng tròn và trắng. Không thấy đường gân xanh hay chút xíu nào nhăn nheo. Có xệ thì là do nó quá nặng mà thôi.
…
Còn tiếp…
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Thằng Tâm - Chương 40
Nứng - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 133
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chưing 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256
- Chương 257
- Chương 258
- Chương 259
- Chương 260
- Chương 261
- Chương 262
- Chương 263
- Chương 264
- Chương 265
- Chương 266
- Chương 267
- Chương 268
- Chương 169
- Chương 270
- Chương 271
- Chương 272
- Chương 273
- Chương 274
- Chương 275
- Chương 276
- Chương 277
- Chương 278
- Chương 279
- Chương 280