Đăng lúc: 23:07 23-07-2020

Xong việc đã gần 10h đêm, tôi xã giao mời bọn nó ngủ lại cho phải phép, chứ giường đéo đâu mà nằm. Chúng nó cũng đập muỗi rã tay cả tối nên xin té khẩn về Đà Lạt. Trước khi lên xe máy tăng bo ra bến ca nô, thằng T còn giơ hai ngón tay về phía tôi cười cười, chẳng hiểu là nó làm dấu Victory chào tôi hay nhắc lại cái hẹn hai ngày nữa dưới Sài Gòn. Tôi quay vào lại nhà đã thấy mâm cơm dọn lên sẵn sàng, con bé Linh đứng gần đó trên tay cầm khăn tắm và bộ quần áo của tôi, mặt lạnh tanh như cô hồn, đã cả tuần nay nó như thế rồi, tôi thì quá bận để tìm hiểu tại sao. Với cái thái độ lồi lõm đó tôi cũng đéo việc gì phải tỏ ra thân thiện, sẵng giọng bảo nó :
– Để đấy cho chú, đi ngủ đi, mai dọn cũng được.
Con bé vắt đồ lên thành ghế rồi quay lưng đi, không nói năng gì, lạnh lùng như 1 con rô bốt. Tôi cũng chẳng lấy làm bận tâm, tuổi 17 dở hơi, chấp gì, hơn nữa tôi còn đang mải suy tính vụ hợp tác với nhà thằng T. Quẩy nhanh hai bát cơm cá suối với vài ly chuối hột, rồi tắm rửa vệ sinh, tôi cuối cùng cũng được ngả lưng sau 1 ngày mệt mỏi và kỳ lạ. Vừa thiu thiu ngủ thì “ cộc cộc”, ôi đm, lại gì nữa đây, tôi với tay bật điện, sẵng giọng :
– Vào đi, có việc gì?
Điện vừa sáng thì người cũng vừa vào, tôi á khẩu khi nhận ra chị X với bộ váy ngủ màu hồng mỏng tang lộ cả đầu ti to đen như quả ô mai sấu. Tôi nghĩ thầm trong bụng, thế này đéo ổn tí nào cả. Ah, quên chưa kể, là dạo gần đây thằng kỹ sư trắc địa đã nâng cấp mối quan hệ với chị X từ khách hàng quen thuộc lên phân phối độc quyền, mẹ thằng bệnh hoạn, người ta nuôi sugar baby còn nó bỏ 8 củ/tháng ra nuôi sugar mommy. Thằng cứt sắt quê choa dám bỏ 8tr/tháng cho chị mái sề này, không hiểu chị sẽ phải chiều những trò biến thái nào cho đáng từng xu của nó, hay là vì tình yêu ? Dù thế nào, chị cũng không nên khoe đầu ti và những ngấn mỡ trong phòng tôi lúc khuya khoắt thế này, thằng kia nó biết, nó lu loa lên sếp ks hàng của nó thì phải tội cho tôi. Chị cẩn thận khép cửa cài then rồi mới thẽ thọt nói :
– Xin lỗi cậu, biết cậu cả ngày làm việc mệt mỏi, nhưng tôi vẫn phải thưa chuyện này với cậu, là về cái Linh?
Biết bà ấy không phải vào đây để chăn chuối, tôi mới hoàn hồn 1 chút :
– Chị nói đi, tôi thấy gần đây nó không vui chuyện gì thì phải?
– Vâng, xin cậu cho tôi nói thẳng. Cậu không ưng nó thì tôi vay mượn gửi lại cậu số tiền cậu đã chuộc nó.
Á. Đm con mụ này, mới cặp với thằng kia có tí tiền đã định lật kèo ah, cũng phải thôi, moi của thằng kia mấy tháng là đủ trả tôi thôi mà. Tôi đéo lom dom gì tí tiền, nhưng cái Linh theo mụ ấy rồi đời sẽ ra sao, lại làm cave như mụ ấy ah? Tôi vốn manh nha 1 dự định với cái Linh, nên đéo có chuyện tôi để bà X muốn làm gì thì làm. Tuy vậy tôi vẫn nén giận mà ôn tồn :
– Sao tôi lại không ưng cái Linh, nó ngoan ngoãn, chăm chỉ, biết nghe lời, giúp tôi được nhiều việc…
Chẳng để tôi nói hết, bà X đã bổ ngay vào mặt tôi :
– Nó làm sao mà từ lúc đón nó về đến giờ, cậu không động vào người nó? Ngay từ đầu tôi đã nói với cậu nó không còn trinh nữa, cậu bảo không sao, giờ lại coi thường nó. Nó quý cậu bao nhiêu, cậu lại khinh nó, nó tủi nhục như người mất hồn, tôi trả cậu tiền, xin cậu trả nó về cho tôi.
Ah, rồi rồi, đến đây thì tôi đã hiểu thái độ cô hồn của cái Linh gần đây. Với tập tục của người dân tộc, tôi đã đến cúng con ma nhà nó, đưa tiền sính lễ ( thực ra là tiền chuộc cho thằng cậu xì ke) tức là cái Linh đã thuộc về tôi, là tôi đi bắt “vợ” thành công. Trong suy nghĩ của nó, tôi là “ chồng”, việc tôi không đụng vào nó, lại sẵn cái mặc cảm bị xâm hại hồi nhỏ, nó cho rằng vì thế mà tôi khinh ghét không thèm gần gũi nó. Tôi vội chống chế :
– Không phải, tôi chẳng bao giờ coi trọng ba cái chuyện trinh tiết vớ vẩn.
– Vâng, cậu còn chơi mấy con đĩ bẩn thỉu được, thì cái Linh mất trinh cũng vấn đề gì, hay cậu chê nó xấu, không xứng với cậu, cậu nói tôi một lời cho rõ ràng xem nào.
Tôi bật cười trong bụng, oh, đm cái bà này, chửi người khác là đĩ bẩn thỉu mà ko nghĩ tới mình ah. Chuyện tôi đi chơi gái, chắc thằng kỹ sư bám càng mấy bận lại ton hót lấy chuyện làm quà với mụ này. Còn cái Linh xấu á, điên ah, gái 17 mơn mởn căng mọng, huống hồ lại mang đủ hương sắc núi rừng như cái Linh. Thằng lái máy còn dặn, Tết em ko cần thưởng tiền nong gì đâu, anh cho em xin cái áo vú với cái silip dùng dở của bé Linh là được rồi. Bản thân tôi đạo mạo vậy, cũng phải nhìn trộm nó tắm mấy lần. Đéo có chuyện, thật chứ tôi thèm chết mẹ. Bây giờ bà X đã gay gắt như thế này, tôi cũng không nên để chuyện phức tạp hơn, dù sao bà ấy cũng cần biết :
– Chị hạ cái giọng xuống. Xấu cái gì, tôi tu 9 kiếp nên nhìn nó mơn mởn thế tôi mới kiềm chế nổi đấy. Tôi chẳng giấu chị nữa. Tính tôi cẩn thận, hôm đưa cái Linh về Hà Nội, tôi cho nó đi khám phụ khoa. Biết đéo đâu được cái Linh có qua lại với thằng nghiện bị bệnh nào không. Nó không có bị gì cả, chỉ là… Mẹ kiếp, lỗi của chị cả đấy, ngày đấy nó bị xâm hại, chị chắc sợ người khác dị nghị, không cho đi bệnh viện lại đắp ba cái lá thuốc vớ vẩn, làm nó bị nhiễm trùng, sau nó khỏi nhưng giờ thì hết đẻ đái gì được luôn. Chị xem, con bé từ nhỏ đã chịu bao bất hạnh, tương lai không con cái cũng cầm chắc đau khổ. Tôi đéo phải loại tốt đẹp gì, nhưng nhìn 1 số phận như thế, cũng phải thương cảm. Tôi đơn giản không giúp được gì thì cũng không muốn góp thêm chút đau khổ nào cho nó. Ít nhất nó sẽ ko mặc cảm vì phải làm gái bao cho tôi. Vậy thôi.
Tôi nói 1 thôi 1 hồi, ngẩng lên thì thấy bà X đã khóc từ lúc nào. Ở tuổi này, bà ấy thừa hiểu 1 người đàn bà không đẻ đái được là người đàn bà “bỏ đi” chỉ có cô độc và khổ đau vây quanh 1 đời. Trong tiếng sụt sịt của bà X, bỗng có tiếng khóc nấc lên phía ngoài cửa. Hóa ra cái Linh chưa ngủ, nó thấy mẹ nó không đi với thằng kỹ sư trắc địa như mọi hôm mà lại qua phòng tôi nên nó đi rình. Có tiếng bước chân chạy ra ngoài, mẹ nó vội xô cửa chạy theo, chắc sợ cái Linh nhảy hồ tự tử. Tôi thì vẫn nằm trên giường, kệ mẹ, nghe “ủm” 1 cái chạy ra vớt vẫn kịp mà. Nhưng ko có tiếng “ủm” nào cả, hai mẹ con nó chạy ra đầu hồi, ngồi khóc với nhau, lâu lâu nói gì đó bằng tiếng dân tộc. Rừng khuya núi vắng, chỉ có tiếng nỉ non vọng lại, nghe liêu trai như truyện ma rừng của Thế Lữ, tôi thiêm thiếp ngủ vì quá mệt, không biết được bao lâu, bỗng có tiếng then cửa cài lại, tôi ngủ thính như chó phốc, vội bật dậy thì thấy mờ mờ qua ánh trăng một nhân ảnh xõa tóc đứng bên giường.

4.3 3 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 185.1 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x