Đăng lúc: 22:07 25-07-2020

Tôi tỉnh dậy khi mặt trời đã lên cao, một đêm ngủ sâu giấc, không tiếng chuông báo thức, khiến cho ngày mới bắt đầu thật hứng khởi. Thằng em tôi còn phấn khởi hơn, nó cứng ngắc như thủa tôi 18. Nhớ lời các cụ bên Tây bảo, sex buổi sáng là điều tuyệt vời nhất, tôi lao ra khỏi phòng dáo dác tìm cái Linh cho kịp lễ hạ chày, cũng đã gần tháng này nhịn khan rồi. Thấy bóng ai thấp thoáng ngoài sân phơi, tôi đã set up ngay 1 kịch bản public, trời xanh, mây trắng, nắng vàng, rừng thông xanh mướt, gió hiu hiu thổi, giữa giàn phơi trắng phấp phới bay, 1 đôi nam nữ say mê làm làm chuyện âm dương giao hòa. Giá kể có Victor Vũ ở đây, chắc sẽ có những thước phim nóng bỏng, lãng mạn, thoát tục đẹp hơn cả “ Sắc Giới”. Nhưng đm, đời vốn đéo bao giờ là mơ, lại gần hơn mới biết đó là con mẹ X, nhìn quả ô mai sấu lủng lẳng gần dưới rốn, tôi sun ngay lại như bánh đa nhúng nước.

– Chị, cái Linh đâu rồi?

– Hôm qua mưa, nấm mọc trên đồi, nó lên đó hái từ sáng sớm, có gì không cậu?

Tôi lắc đầu ngán ngẩm quay đi, hôm nay còn bao nhiêu việc trên ban, biết khi nào mới được về để xả lũ vào cái Linh, chưa kể mai còn cái hẹn xuống SG với thằng T nữa. Tôi quay về phòng, ăn sáng, đóng bộ rồi lên ban giải quyết giấy tờ, miệt mài làm đến chiều, đang nghĩ tới món canh nấm buổi tối và canh nầm buổi đêm thì bỗng sét đánh ngang tai. Con bé kế toán ngoài Hà Nội thông báo hết vé Đà Lạt – Sài Gòn sáng mai, tôi thì đéo dám đi quan tài bay Thành Bưởi, bởi 1 lần nó đổ đèo Bảo Lộc 80km/h và cho tôi xuống Thủ Đức lúc 4h sáng, vật vờ dặt dẹo mệt đéo làm đc gì nguyên ngày. Nhưng đã hứa với thằng T, tôi đành đổi vé sang ngay tối nay, tức là chỉ kịp về phòng, vơ vội ít đồ rồi ra sân bay mới kịp. Vậy là lại thất hứa với thằng em tôi, một cảm giác tưng tức, nhưng nhức phía dưới như thể nó đang phản đối, tôi an ủi bằng cách hứa sẽ phi ngay vào gặp em massage ruột ở Minh Tâm Lý Thường Kiệt, làm 1 liệu trình Vip nhất để nó nhẹ nhõm hơn. Nhưng vẫn cứ thất hứa với thằng em, vì thằng T đã cho người tới sân bay đón, bế tôi thẳng về công ty nó ở Phú Mỹ, để sáng hôm sau đi xuống địa bàn sớm.

Mất tới 3h chạy xe mới tới được công trình đầu tiên, sau đó là 4h tiếp để đi khảo sát mới hết các công trình trong huyện đó. Bữa sáng và bữa trưa, thằng T cho tôi ăn bánh mì kẹp thịt và nước lọc ngay trên xe, tác phong công nghiệp vl. Đến chiều thì chúng tôi ghé qua ủy ban huyện, thằng T mở cốp xe lôi ra 1 bộ suit, nhìn qua tôi cũng biết là của Chương Tailor. Nó cười bảo nhỏ tôi :

– Tay này làm lãnh đạo lâu rồi, tiền không thiếu, nhưng ở huyện nghèo, tỉnh nghèo nên luôn muốn học làm sang cho bằng thành phố. Hôm ra Hà Nội, em tâng mấy câu rồi dẫn ra Chương may đo 1 bộ suit, sướng tít mắt. Cái này rẻ và hiệu quả hơn cả bỏ phong bì vài ngàn đô.

Thật vậy, đúng như nó nói, tay bí thư huyện hồ hởi đón tiếp thằng T và tôi, háo hức lấy ngay bộ suit và thử vào người, suýt xoa khen ngợi. Thằng T cũng khen theo vài câu rồi chợt lắc đầu :

– Không ổn chú ạ, bộ suit thì đẹp rồi, nhưng đôi giày của chú, hàng hiệu thật đấy nhưng nói thật cháu thấy ko ăn khớp với tạng người chú. Hôm nào chú ra Hà Nội đi, cháu đặt trước lịch hẹn với tay người Ý này, hắn đo ni đóng giày cho chú mới chuẩn được.

– Đúng đúng, cô mua cho chú gần ngàn đô bên Sing đấy, mà chú thấy nó cũng thế nào ấy, đúng là phải nhờ chuyên gia thửa riêng như bộ suit này thì mới ăn thua. Cháu cứ đặt lịch, được là chú ra luôn.

Cứ thế câu chuyện xoay quanh phong cách sống sao cho chảnh cho sang. Tôi sốt ruột đá vào chân thằng T, nó mới đi vào công việc chính :

– Dự án chạy được 90% rồi chú ạ, cơ bản huyện mình đồng lòng ủng hộ là xong.

Lão ngần ngừ một lúc rồi nói :

– Chú cũng phải nói thật với T, cái gì chú giúp được là chú giúp hết sức rồi, nhưng cháu biết đấy, ở cấp huyện bí thư chỉ làm đường lối, nhân sự thôi, việc như này phải qua chủ tịch. Đồng chí chủ tịch này mới từ phó giám đốc Sở về, cũng có sừng có mỏ, chú cũng ko ép được, cháu phải qua gặp mới xong.

– Ah tưởng gì, chú yên tâm, cháu có trước có sau đầy đủ chứ.

– Uh, sợ là đồng chí này ko đơn giản chỉ là nhận phong bì đâu. Thôi để chú dẫn cháu qua gặp, cháu cứ làm việc, có gì chú sẽ nói thêm vào cho.

Tôi nghĩ bụng, cũng phải thôi, bí thư huyện không có cơ lên cao tiếp, sắp về hưu thì chủ tịch nó coi như rẻ rách, không ngoan có khi nó đợi cho về rồi còn bới phốt lên. Vụ này nhà thằng T có vẻ đầu tư sai chỗ rồi, cũng không trách được, ai mà biết giữa nhiệm kỳ lại về ngang xương thế này. Lão bí thư dẫn chúng tôi qua phòng chủ tịch, giới thiệu qua loa, nói mấy câu đãi bôi rồi té mất. Lão chủ tịch khi có mặt bí thư cũng xã giao kiểu vâng vâng, anh cứ yên tâm, nhất trí, sẽ tạo điều kiện hết sức. Nhưng đợi lão bí thư đi khuất, hắn lộ ngay bản chất, nhìn thằng T cười mỉm :

– Mấy dự án của cậu triển khai ở huyện nhà, tôi còn nắm rõ hơn đồng chí bí thư nhiều. Về cơ bản là tôi cũng nhất trí thôi, mấy khi huyện có dự án phục vụ dân sinh từ TW rót thẳng về như vậy. Nhưng trên cương vị chủ tịch, tôi còn có trách nhiệm với các doanh nghiệp huyện nhà. Để tạo điều kiện cho họ phát triển, tôi đề nghị thế này, những hạng mục chính các anh cứ làm, còn các gói thầu đơn giản như san lấp, làm đường dẫn… thì các anh cho họ tham gia.

Tôi nhìn sang thằng T, thấy mặt nó cứ đỏ dần như uống rượu, chắc nó đang ứa gan lắm. Cũng phải thôi, 1 dự án thí điểm như thế này, hạng mục thí điểm là cái khó ăn, mấy gói thầu xung quanh mới là cái ra tiền. Lão chủ tịch nói thế, khác nào bảo thằng T bỏ tiền đi mua cá xong ngồi gặm xương như chó, còn thịt ngon ngọt thì thằng khác xơi. Thằng T hít sâu vài cái lấy bình tĩnh rồi ôn tồn nói :

– Em biết anh xuất thân từ Sở GTVT, nên anh cũng không lạ những dự án như thế này, lấy cái dễ bù cái khó, giờ anh bảo em làm cái khó, để người khác làm cái dễ, thì bọn em cầm chắc lỗ nặng luôn. Mà lỗ thì em làm làm gì, bỏ dự án thì bọn em lỗ ít hơn, nhưng huyện mình cũng chẳng được gì. Thôi, anh cứ tạo điều kiện cho bọn em làm, bọn em được, huyện được, anh cũng được, em đâu dám quên ơn.

– Nói bỏ là bỏ sao được, các chú mất cũng không ít đâu, lại còn mất uy tín với trên đó nữa đấy.

Địt mẹ, thằng cha này đúng dân xây dựng, bắt ngay được điểm yếu thằng T. Nhưng tôi cũng không lạ gì loại này, loại này là mềm nắn rắn buông, không chơi sát ván thì cầm chắc thua. Thấy thằng T á khẩu, tôi liền lên tiếng:

– Anh nói đúng, sợ nhất là mất uy tín, có điều không chỉ uy tín của bọn em, mà uy tín của huyện, ah không, của cả tỉnh nghèo này cũng mất luôn đấy, trên TW bảo to thì to, bảo nhỏ thì nhỏ, ai cũng biết nhau cả, rồi sau này ai dám xin dự án về tỉnh này nữa, doanh nghiệp cũng chẳng dám đầu tư, bác chủ tịch tỉnh này vác rá ra Hà Nội xin ngân sách cũng không vui vẻ gì đâu. Quan chức tỉnh này mâm cơm thiếu miếng thịt cũng sẽ lôi tên anh ra mà chì chiết. Anh còn trẻ em đoán còn cỡ 3 nhiệm kỳ nữa, cũng nên giữ gìn hình ảnh 1 chút.

Lão chủ tịch nghe thế cau mày lại 1 lúc, bỗng cười ha hả rồi lật bài ngửa luôn:

– Mấy cậu này được đấy, anh nói vậy thôi chứ làm thế sao được, nhưng anh bảo này, có doanh nghiệp này chỗ quen với anh, cho nó tham gia với, khó dễ gì chia nhau mà làm, lời ít chia ít, lời nhiều chia nhiều, lỗ thì cùng chịu, sòng phẳng với nhau. Thôi, hai bên gặp nhau bàn cụ thể đi rồi có gì báo anh. Tiến ơi, vào đây.

Hóa ra cái thằng thập thò ngoài cửa từ nãy giờ là thằng doanh nghiệp sân sau của lão chủ tịch. Thấy một thằng mặt quắt tai dơi bước vào, dáng vẻ, ăn mặc không ra dáng một chủ doanh nghiệp, nó gãi đầu, gàu rơi lả tả, vừa cười khoe bộ răng cải mả thuốc lá, vừa nói :

– Thôi ngồi đây không tiện cho anh, mời hai cậu theo tôi về công ty, anh giám đốc đang đợi. Em đi anh ạ.

Xong nó quẩy đít đi, đéo thèm để ý xem chúng tôi có đi theo không. Thằng T có vẻ khó chịu về thái độ xấc xược đó, nó định ko đi theo, mà rút điện thoại ra gọi cho ai đó. Tôi phải động viên nó :

– Bỏ đi, cứ đi xem chúng nó định giở trò gì, mình làm việc lớn, câu nệ gì ba chuyện lẻ tẻ.

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 293.9 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x