Đăng lúc: 21:11 30-11-2020

Phần 6
Mẹ vợ của Đàm Loan, bà Hoàng Thu Thảo, có cá tính hoàn toàn khác biệt với Dư Ái. Bà ta điển hình là người phụ nữ Á Đông dịu dàng, nhu mì, biết lo cho mọi người, nấu ăn ngon, khéo léo mọi chuyện trong nhà ngoài ngõ. Bà còn là một người trí thức, thích nghe nhạc, đọc sách, vẽ tranh. Và hơn hết, Hoàng Thu Thảo là một người phụ nữ duyên dáng với nụ cười, ánh mắt cùng mái tóc dễ dàng làm chết lòng bao kẻ nam nhi. Sau một năm kề cận mẹ vợ, Đàm Loan nhận ra rằng Thu Thảo mới chính là mẫu người phụ nữ mà chàng muốn cưới làm vợ. Ngặt một nỗi, Thu Thảo đã là mẹ vợ của chàng. Tuy lớn hơn Đàm Loan 20 tuổi nhưng khi ra đường, Thu Thảo trông vẫn rất trẻ đẹp và xứng đôi với chàng.

Ngày tháng qua, Đàm Loan không còn nghi ngờ gì về tình cảm của mình nữa, chàng đã đem lòng yêu người mẹ vợ xinh đẹp Hoàng Thu Thảo của mình. Tình yêu quá cấm kỵ, nhưng lần này chàng biết là nó có thể xảy ra, cũng như chuyện chung đụng xác thịt tưởng chừng không thể hình dung được giữa chàng và mẹ nuôi Thùy Hạ đã thật sự xảy ra. Đàm Loan có cảm giác rằng chính mẹ vợ Thu Thảo cũng đã cảm nhận được tình ý của chàng nên đôi lúc bà có những ánh mắt và nụ cười rất lạ, rất bí mật, kèm theo những cử chỉ ân cần, những chăm sóc chu đáo khác lúc bình thường.

“Mẹ, cuối tuần này con sẽ gởi em bé cho baby sitter để mẹ có thể nghỉ ngơi.”

“Thì mẹ cũng chỉ quanh quẩn trong nhà thôi chớ có biết đi đâu? Mẹ vẫn chưa rành đường trong thành phố ở đây.”

“Không, con sẽ dẫn mẹ đi chèo thuyền. Gần đây có cái hồ đẹp lắm.”

Giữa tháng 10, cây cối quanh hồ đã đổi màu lá thành các sắc vàng nhạt, cam rực rỡ, hay đỏ tím, mỗi cơn gió thổi qua là từng đợt lá thu lại lãng đãng rơi xuống mặt hồ. Đàm Loan nắm tay giúp mẹ vợ Thu Thảo ngồi vào thuyền rồi chèo ra giữa hồ, cây cối hừng hực sắc lá thu bao phủ chung quanh hai người khi chiếc thuyền lướt giữa các đảo nhỏ. Trên trời, đừng đàn quạ bay xào xạc, gọi nhau làm náo động cả không gian tĩnh mịch.

“Mẹ có biết chuyện Ngưu Lang Chức Nữ không?”

“Biết chứ. Sao con lại hỏỉ?”

“Hai người yêu nhau nhưng không bao giờ được gặp nhau, ngoại trừ một ngày duy nhất trong năm, một ngày có nhiều quạ …”

“Đúng là mối tình buồn …”

“Nếu có hai người yêu nhau nhưng vì hoàn cảnh không thể trở thành người tình của nhau, liệu họ có thể có một ngày đặc biệt duy nhất trong năm để được yêu nhau không hở mẹ?”

“Mẹ không hiểu ý con,” Thu Thảo không dám nhìn thẳng vào mắt Đàm Loan, môi nàng dường như hơi run run.

“Mẹ, chắc mẹ cũng đã rõ cả rồi. Bấy lâu nay con đã … yêu mẹ. Con yêu mẹ như yêu một người con gái …”

“Đừng nói thế Đàm Loan, mình không thể có tình yêu loạn luân như vậy!”

“Con hiểu điều đó. Mình không thể thoát vòng luân cấm của xã hội. Vậy có thể nào chúng mình có được một ngày trong năm, một ngày duy nhất mà thôi, để mình làm người yêu của nhau được không?”

Ý tưởng của Đàm Loan quả là táo tợn khiến Thu Thảo ngồi yên lặng người, nhưng trong lòng nào bỗng thấy rạo rực chi lạ.

“Mình hãy chọn hôm nay đi mẹ … Một ngày duy nhất thôi để làm người tình! Ngày mai mình sẽ lại là mẹ vợ và con rễ của nhau.”

Đàm Loan tấp thuyền vào một hòn đảo nhỏ rồi đở Thu Thảo lên bờ. Nó nắm lấy bàn tay mềm mại của người mẹ vợ kiều diễm và dẫn nàng đi sâu vào rừng. Ở một khoảng đất trống, lá vàng rụng xuống phủ dày như một tấm thảm. Đàm Loan dừng lại rồi vòng tay ôm lấy chiếc eo thon nhỏ nhắn của mẹ vợ.

0 0 đánh giá
Article Rating

Vào truyen hentai để đọc truyện hentai Tiếng Việt tại https://truyenhentai18.pro mới nhất

Vào hentaivn để đọc truyện Manhwa 18+ Tiếng Việt tại https://hentaivn.win mới nhất

Đề cử truyện

Nhấn Đề cử và Bình luận để xem nhiều truyện hay hơn nữa?!! (◔◡◔✿)

Hãy "Báo cáo lỗi" nếu bạn không đọc được chương này.
Đã có 149.1 K lượt xem chương này. Hãy chia sẻ chương truyện này đến mọi người nhé!
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x