Phần 130
Quay trở lại nội dung cuộc họp, mọi người sau khi nghe môn chủ đại nhân muốn tìm người đăng trình đến Trường Thanh Đảo lần hai thì liền bàn tán xôn xao. Ai ai cũng biết chuyến đi này lành ít dữ nhiều. Vì vậy không khỏi sinh ra tâm trạng lo lắng, cũng chưa ai dám lên tiếng tự mình đề cử tham gia chuyến đi cả.
Lạc Thiên Đạo tuyên bố xong rồi mục đích của chuyến đi nhưng không thấy cao thủ nào có ý định tham dự thì không khỏi đưa mắt nhìn toàn trường. Khi ánh mắt lão chiếu đến ai thì người đó đều cụp mắt nhìn xuống hay lảnh tránh ánh mắt của lão, dường như không ai nguyện ý đi chuyến này.
Toàn trường lúc này phủ một màu sắc nặng nề, hầu như không ai dám thở mạnh, tất cả đều ở vào tâm trạng bất an, kẻ không dám đi thì sợ bị môn chủ đại nhân chỉ định phải đăng trình, kẻ thì vướng bận vợ con không muốn đi xa, người khác thì muốn đi nhưng lại không dám tự tiện lên tiếng. Tất cả những điều đó làm cho mọi người ai cũng nhìn nhau mà không ai dám tự tiện quyết định chấp nhận tham gia vụ hành trình vượt biển này.
Hồi lâu sau, phá tan bầu không khí trầm mặc là hai người đứng lên nói:
– Lão phu xin đi.
Cả hai cùng đứng lên, cùng phát thoại khiến toàn trường ngỡ ngàng, mà bản thân hai người cũng ngạc nhiên vì sự trùng lập đến không ngờ.
Một người là Lãnh kiếm khách Độc Cô Tinh, ngồi ở hàng thứ tư, tướng người cao gầy, ước chừng 50 tuổi. Lão là khách khanh tứ hộ pháp của Hồng Ma Viện, võ cực cao mà tính tình lại rất lạnh lùng băng giá.
Người thứ hai mặc y phục màu lam, tướng người gầy gò, mặt tam giác, ngồi ở hàng thứ 6, lão là phó đường chủ Thiên Địa đường La Khuê.
Lạc Thiên Đạo đưa mắt nhìn hai cao thủ thuộc hàng thượng thặng của mình gật đầu cười nói:
– Hay lắm. Nhị vị đã có lòng xin đi chuyến này thì lão phu tặng cho hai người mỗi người một đạo kim tiễn. Với đạo kim tiễn này trong vòng 1 năm, bất luận các vị đi đâu, cần ăn uống hay cung cấp vật dụng gì, nếu có người của bổn môn ở đó thì được cung ứng đầy đủ mà không tốn một đồng bạc nào.
Mọi người trong trường nghe vậy thì đều ngạc nhiên bàn tán. Cái kim tiễn này vốn chỉ được môn chủ đại nhân ban ra 3 lần. Những lần trước đều là do các đại nhân vật đỉnh danh cao vọi như Thạch Tư Hạo, Thích Hàn Tùng và Thất Tỏa Chân được hưởng. Không ngờ lần này hai người La Khuê và Độc Cô Tinh xin đi lại được lão ban cho kim tiễn như vậy.
Nhạn Nhạn thấy kim tiễn thú vị như vậy cũng định bước ra xin đi thì bị phụ thân Thích Hàn Tùng giữ lại, không chấp nhận cho nàng gánh vác sự vụ này.
Phó môn chủ Thạch Tư Hạo đứng lên xin đi nhưng môn chủ Lạc Thiên Đạo không cho lại nói:
– Thạch đệ đang đảm đương chức vụ đào tạo sinh đồ. Việc làm này cực kỳ quan trọng cho tương lai mai hậu của bổn phái, vì vậy Thạch đệ không thể đăng trình chuyến này.
Lạc Thiên Đạo nói thế nhưng thực ra lão sợ Phó môn chủ Thạch Tư Hạo võ công cao tuyệt, trí tuệ hơn người. Nếu lỡ khi thi hành nhiệm vụ lão lấy được ba bí kíp kia rồi trốn đi luyện tập một mình thì làm sao Lạc Thiên Đạo có đủ năng lực khống chế được lão. Vì vậy mà Lạc Thiên Đạo mới làm bộ nói như thế để ngăn cản lão già này xuất hành.
Còn về chuyến đi này nếu có Thạch Tư Hạo đi cùng thì cơ may thành công sẽ cao hơn nhiều. Thạch Tư Hạo không những võ công cao siêu không kém gì môn chủ, mà cơ trí lại vượt trội hơn rất nhiều người trong Hồng Ma Viện. Chính vì thế mà lão được giao giữ chức Phó môn chủ Hồng Ma Viện cũng không phải là không có đạo lý của nó.
Một số người khác cũng xin đi nhưng lại được môn chủ đại nhân chấp thuận là đường chủ Hỏa Long Đường Thất Tỏa Chân, phó đường chủ Chấn ngọc đường Du Thiên Mao Tô Tán, tiểu ma tiên Lạc Băng Băng và một vài người nữa là cao thủ của các đường trong Hồng Ma Viện.
Vân Linh thấy chuyến đi biển này sẽ tạo cho chàng cơ hội tìm kiếm dược vật chữa thương cho Sử Nguyệt Nga nên cũng quyết định xin đi. Chàng lên tiếng đòi đi làm cho Lạc Thiên Đạo đâm ra khó nghĩ. Lão hiện tại đã bị lạc mất hết 3 nam tử là Lạc Phá Thiên, Lạc Hùng Phong và Lạc Vạn trong chuyến đi lần trước đến Trường Thanh Đảo rồi. Nếu bây giờ Lạc Thiên đi nữa thì bên cạnh lão chỉ còn Lạc Kinh Hùng là con nối dõi. Điều này quả thật tồi tệ. Hơn nữa Lạc Thiên lại là con cưng của ái thê Lục phòng. Nếu chàng có mệnh hệ gì thì lão sẽ khó ăn khó nói với nữ nhân kia.
Nhưng hiện giờ sĩ khí mọi người đang lên. Lạc Thiên Đạo không thể vì chút tình riêng mà khiến cho mọi người nhục trí. Do đó, lão đành bấm bụng đồng ý cho Vân Linh đang trong vai Lạc Thiên được đi trong cuộc hành trình vượt biển đến Trường Thanh Đảo lần này.
…
La Phôi và Thạch Tiểu Tam không được tham dự cuộc họp, vì thế khi hai gã nghe tin Vân Linh được cử đi đến Trường Thanh Đảo thì nằng nặc đòi theo. Vân Linh thấy vậy mới nói:
– Hai đệ hiện giờ chỉ là khách ở đây. Không phải là môn nhân chính thức của Hồng Ma Viện. Vì thế hai đệ muốn đi huynh cũng không thể cho đi theo được.
Mặt khác, chuyến đi này lành ít dữ nhiều, mọi việc xảy ra sắp tới không biết thế nào nói trước. Do đó, hai đệ không được bốc đồng, để tình cảm làm cho tối mắt, tự mình dấn thân vào chỗ nguy hiểm không đáng có.
Thạch Tiểu Tam khuôn mặt giận dữ nói:
– Đệ đâu phải là hạng tham sống sợ chết. Nếu đại ca đã nói thế thì đệ lại càng muốn đi. Chẳng lẽ vì thấy nguy hiểm mà bọn đệ lại chùn bước sao. Đệ nói thế La huynh có đồng ý không? – Gã xong liền quay đầu nhìn La Phôi.
Trong ba người thì Thạch Tiểu Tam được sắp vào vai vế nhỏ nhất. Vì vậy hắn mới xưng hô cùng La Phôi như thế.
La Phôi được hỏi cũng nói:
– Tam đệ nói phải. Chúng ta ba người kết nghĩa huynh, đệ. Tuy không đến mức như hội nghị Bàn Đào của Lưu, Quan, Trương thời Tam Quốc, nhưng cũng không thể không nói đạo lý. Lần này đại ca đi xa, bọn đệ ở nhà cũng chẳng biết làm gì. Vậy thì đại ca nên cho bọn đệ đi chung mới phải.
Vân Linh nghe hai gã nói thế cũng không biết nên làm sao. Hai người sư đệ này của chàng tính tình hào sảng, đều rất mực tin tưởng và tôn trọng chàng, trong khi đó đến thân phận thật của chàng bọn họ cũng không được biết.
Điều này đã khiến chàng cảm thấy có lỗi với hai người.
Hiện giờ cả hai lại nằng nặc đòi đi. Làm sao chàng có thể để bọn họ gặp nguy hiểm cho được. Mà mục đích chuyến đi này của chàng có phải vì Hồng Ma Viện đâu. Chủ yếu lại là đi tìm dược vật cứu chữa cho ái thê Sử Nguyệt Nga.
Như vậy mục đích đã khác thì hành động cũng sẽ khác. Đâu thể để cho hai sư đệ không hiểu chuyện này đi theo làm vướng chân vướng cẳng được.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Vô hình thần công - Chương 130
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203