Phần 145
Trong hành phòng hoa lệ của đại vương nữ Thái Hồng, một nam tử hán toàn thân trần truồng đang nằm bất động, bên cạnh đó là đại nữ vương Thái Hồng đang trong trạng thái say ngủ, chiếc ào choàng trắng đắp ngang qua người, không che hết được hai trái đào tiên nẩy nở chuyển động theo từng hơi thở nhẹ nhàng.
Nam tử hán trần truồng này chính là Lạc Phá Thiên, đường chủ Chấn Ngọc đường, người mà Vân Linh và đoàn khách giang hồ do Thất Tỏa Chân cầm đầu đang muốn tìm kiếm.
Cách đây 5 tháng trước, đường chủ Chấn Ngọc đường Lạc Phá Thiên đã dẫn theo mười mấy người tiến nhập vào khu vực Trường Thanh Đảo.
Không giống như đoàn người Thất Toả chân đi nhằm vào đảo từ hướng Bắc, đoàn người do Lạc Phá Thiên dẫn đầu lại tiến nhập đúng vào hướng nam. Nơi đây chính là cửa vào Trường Thanh Đảo một cách tốt nhất, địa thế thuận lợi và khung cảnh thật tuyệt.
Nghe theo lời phụ thân. Lạc Phá Thiên đến Trường Thanh Đảo lần này là để tìm di cảo võ công của 3 đại kỳ nhân lợi hại gồm Ngọc địch thư sinh, U hồn lão tăng và Càn khôn lão nhân.
3 người này không hiểu vì sao lại lên đường đến Trường Thanh Đảo. Việc này cũng là một nghi án khó giải thích. Tuy nhiên dựa vào thời điểm ra đi thì có thể thấy, Càn khôn lão nhân là người ra đảo đầu tiên, kế đến là U hồn lão tăng và sau cùng là đến Ngọc địch thư sinh. Bọn họ 3 người ra đi và rồi không bao giờ trở lại cả, chính vì thế Lạc Thiên Đạo mới cảm thấy kỳ quái và khởi sự cùng với bọn người Hoàng Thiên giáo tiến nhập ra đảo.
Thế nhưng Lạc Phá Thiên trên đường đi lại lạc mất bọn người Hoàng Thiên giáo. Khi chàng cùng sư đệ Lạc Hùng Phong, Lạc Vạn và 2 lão ma dẫn theo mấy đệ tử Hồng Ma Viện tiến nhập Nam khu vực Trường Thanh Đảo thì liền bị hương mê của mấy cây hoa mọc trên đảo đánh ngã.
Đến khi tỉnh lại thì hỡi ơi cả bọn đều trở thành tù nhân. Lạc Phá Thiên trẻ tuổi, đẹp trai, lại có nội công thâm hậu nên rất được đại vương nữ yêu thích.
Trong đêm đầu tiên tỉnh dậy, Lạc Phá Thiên đã biết thế nào là cực lạc khoái dục. Chàng cùng đại vương nữ Thái Hồng giao chiến 5 hiệp liền trên chiếc giường gấm. Cuối cùng vì Thái Hồng đói quá mới chịu ngừng nghỉ.
Lạc Hùng Phong thì được nhị vương nữ Sương Linh chiếu cố. Chàng ta cũng giống như đại ca của mình, bị Sương Linh nhị vương nữ vần vũ chiếm đoạt sự trong trắng của đời trai, phút chốc chìm trong bến mê, thác loạn trong biển tình dậy sóng.
Tam vương nữ Thanh Thanh cũng chấm lấy người yêu thích của mình, đó là Lạc Vạn công tử, đệ tứ trong các tỷ muội, huynh đệ con của lão môn chủ Lạc Thiên Đạo.
Hai người đều còn trẻ tuổi, lại hừng hực sắc xuân, ái ân cùng nhau đến mức mệt lả ra giường mới chịu thôi.
Tuy nhiên 3 nữ vương này trong người vốn tiềm ẩn chất bạo tình rất mạnh của thứ trái cây Thanh dị thảo mọc trên đảo. Vì thế sau hơn 2 tháng quần đấu, 3 chàng công tử phong lưu đã không còn đủ sức phục vụ họ nữa. Nhưng cả 3 nữ nhân này vẫn chưa chịu từ bỏ món hàng đã trở nên kiệt quệ kia. Dù sao họ vẫn có chút luyến ái, say mê trước những nam nhân anh tuấn và lực lưỡng này.
3 chàng công tử hiện giờ tuy không hề bị trói, nhưng cũng vô phương đào thoát trước sự đeo bám và canh gác của mấy nữ nhân ở đây. Một điều quan trọng chính là vì thứ trái cây kia chỉ có thể dùng để giải mê dược của cây hoa, còn như nội lực trong người họ thì không cách gì hồi phục được.
Điều này cũng phải nói là do thể trạng của nam nhân khác với nữ nhân. Thanh dị thảo có thể giải dược mê cho nữ nhân, đồng thời truyền vào người họ hoạt chất dâm dược khích dục, nhưng cũng bù lại là nội công của các nữ nhân này không bị mất, mà còn có chiều hướng ngày càng tăng cao.
Trong khi đó tác dụng của Thanh dị thảo đối với nam nhân không nhiều. Nó không thể khích dục tính nơi nam nhân và do đó cũng không cách nào giúp họ giải được cấm chế nơi kinh mạch. Điều này khiến cho Lạc Phá Thiên, Lạc Kinh Hùng và Lạc Vạn không có chút điểm ưu thế nào trước các nữ nhân trên đảo.
Họ bị biến thành công cụ phục vụ nhu cầu dục tính của 3 nữ vương một cách không mong muốn.
Hai lão ma Ảnh hồn thủ và Ưng Thiên Hành cùng mấy đệ tử môn nhân lên đảo lần này cũng chịu chung số phận như 3 anh em nhà họ Lạc. Mấy người đó đều trở thành những con người sống dở, chết dở trước những trận bạo tình dồn dập của đám nữ nhân khát tình kia. Một vài người đã không thể dựng cờ lên nổi, đành chịu cái chết bị vứt xuống biển khơi làm mồi cho cá.
Tù nhân ở Trường Thanh Đảo gồm có hai dạng. Một dạng chính là những kẻ bị nữ vương giam lại. Khi nào thấy túng thiếu thì lại đem ra sài, sau đó lại nhốt họ trở lại phòng giam.
Đám người này nhìn chung chỉ được nữ vương xem như trò chơi, là thứ để họ trút bỏ dục tình. Riêng có anh em nhà họ Lạc, là được 3 nàng nữ vương coi trọng, cho họ ở cùng với mình, ăn cùng mình và ngủ cùng chung trên giường.
3 người tuy được coi trọng một chút, nhưng cùng vì thế mà phải liên tục đáp ứng đòi hỏi không biết chán của 3 nàng con gái kia. Riết rồi bọn họ đâm ra sợ hãi, cảm tưởng như bị nhốt lại cùng các nam tử tù nhân còn sướng hơn là chịu ân sủng kiểu này.
Dạng tù nhân thứ hai chính là những tù nhân thuộc quyền xử lý của các đội nữ. Những tù nhân này còn thê thảm hơn cả các tù nhân bị giam bởi các nữ vương nữa. Bọn họ hàng ngày phải liên tục phục vụ cho gần chục nữ nhân dục tình bạo phát, thử hỏi không thê thảm thì mới lạ.
Theo quy tắc của nữ vương ban ra, thì cứ trong 3 lần vây bắt được tù nhân, thì 1 lần nữ vương sẽ để cho các đội được thụ hưởng. Nghĩa là khi đó, nữ vương sẽ tổ chức đấu trường tranh đoạt, để các đội nữ giành giật nam tử về cho đội mình.
Riêng lần này, số lượng nam tử bị bắt là khá đông, do đó ngoài việc thi đấu tranh đoạt, nữ vương còn có ưu ái thưởng riêng cho đội nào có công nhiều nhất, vì thế nên đội 10 của Cúc Hương mới cảm thấy hy vọng tràn trề mà đi đến sảnh đường từ sớm.
Không ngờ khi đoàn thiếu nữ đội 10 đến nơi, thì thấy ở đại sảnh đã có đội 3 và đội 7 đến rồi, phía đằng sau cũng đã có tiếng cười nói láo nháo của các đội khác đang dẫn người tới. Đại sảnh đường lập tức trở nên ồn ào, âm thanh cười nói lộn xộn. Thể hiện trên gương mặt thành viên nữ các đội, không ít khuôn mặt rực rỡ sắc xuân, chắc là đêm qua cũng đã thưởng thức đầy đủ món hàng mà mình chiếm được về.
Đại vương nữ, Nhị vương nữ và Tam vương nữ bị tiếng cười nói ồn ào bên ngoài làm cho tỉnh giấc. Đại vương nữ Thái Hồng chuyển mình ngồi dậy, ra lệnh cho 2 Tiêu Lệnh nữ đang canh gác bên ngoài tiến vào giúp mình thay y phục.
Trên giường Lạc Phá Thiên vẫn còn đang mê mệt trong giấc ngủ dài. Suốt đêm qua đại vương nữ đã đòi hỏi ở chàng quá đáng. Khiến cho con người Lạc Phá Thiên dù đã tỉnh nhưng cũng không chịu ngồi dậy, chỉ lười biếng kéo chăn lên che lấy thân người lõa lồ trước cặp mắt láo liêng của 2 nữ nhân Tiêu Lệnh Nữ kia.
Thái Hồng mặc y phục xong, liền ăn nhẹ mấy thứ trái cây, rồi mới từ tốn đi ra khỏi phòng.
Nơi ở của Thái Hồng được thiết kế theo quần thể tam tài. Phía mặt trước đối diện chính là đại sảnh đường, cách chỗ ở của Thái Hồng đến 30 trượng.
Phía bên trái nơi Thái Hồng ở là chỗ cư ngụ của Nhị vương nữ Sương Linh. Hai bên cách nhau chừng 3 trượng, được ngăn cách bởi một hàng rào làm bằng cây hoa.
Còn nơi ở của Tam nữ vương Thanh Thanh, là phần điểm hoá cuối cùng của tam vị đỉnh. Nơi nàng ở, lập với 2 vị nữ vương kia thành một hình tam giác đều với 3 đỉnh chính là chỗ ngụ của ba người.
Bên trong tam giác đó, chính lại là một căn nhà nhỏ nữa, được dùng làm cho hội họp bí mật của 3 nữ vương. Nơi đây chính là cấm địa thần bí, không một ai được phép tiến vào, kể cả các Tiêu Lệnh nữ thân tín nhất.
Khi đại nữ vương Thái Hồng bước ra khỏi cửa, thì hai bên nhà kia, Nhị vương nữ Sương Linh và Tam vương nữ Thanh Thanh cũng vừa ra tới. Ba người mỉm cười chào nhau rồi bắt đầu rảo bước đi trên con đường nhỏ, tiến về phía đại sảnh đường.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.org
Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Vô hình thần công - Chương 145
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203