Phần 165
Thuyền của Vân Linh vượt sóng mà đi, thấm thoát đã qua 2 ngày, 2 đêm. Cũng may, Vân Linh trong thời gian trước khi thuyền dời đảo, đã luyện tập việc sử dụng mái chèo, dùng sức lực của mình mà điều khiển mái chèo đưa con thuyền đi vòng vòng xung quanh đảo. Những ngày tập luyện như thế, đã giúp chàng quen dần với việc sử dụng mái chèo chống chọi với những cơn sóng thường tới tấp đập vào mạn thuyền. Trong thời gian này, quả là việc Vân Linh hồi phục sức lực đã tạo nên cho chàng một sức mạnh dẻo dai không ngờ. Nếu không phải chàng thể lực sung mãn, e rằng việc chàng dự tính rời đảo sẽ không tài nào thực hiện được.

2 ngày tiếp trôi qua, con thuyền nhỏ do Vân Linh điều khiển tiếp tục hướng về phía đông mà đi, cũng không biết là sẽ đến địa phương nào, nhưng hiện giờ mà nói, xung quanh toàn nước là nước, không hề thấy chút dấu hiệu nào của đất liền.

Lúc này thức ăn trên thuyền đã cạn, Vân Linh ngày ngày phải tự mình câu lấy cá biển, rồi ướp muối mà ăn sống, sinh hoạt cực khổ vô cùng.

Vấn đề khó khăn nhất đối với chàng chính là nước ngọt. Ở trên thuyền sinh hoạt khó khăn, ngày nắng gắt, đêm gió lạnh và biển động bất ngờ, do đó Vân Linh lúc nào cũng thấy háo nước, chàng dù dè sẻn thứ nước ngọt quý báu, nhưng cũng tự nhiên phải dùng nhiều hơn so với lúc còn ở trên đất liền, điều đó khiến chàng lo lắng nhưng hiện thời cũng không biết phải làm sao hơn.

Đêm thứ ba, sóng biển đánh vào mạn thuyền dữ dội hơn hẳn ngày thường, sức gió cũng mạnh lên làm cho con thuyền như chao đảo không thể tiến bước. Vân Linh lo sợ không dám nghĩ ngơi, cũng không dám ngừng tay điều khiển mái chèo, con thuyền nhỏ nhờ vậy vẫn còn khả dĩ chịu được những cơn sóng dữ, nhưng mà sức lực con người đứng trước thiên nhiên thật là nhỏ nhoi đến đáng thương.

Ào …

Một cơn sóng nữa lại nổi lên, con thuyền chao nghiêng bị hất lên cao, đột nhiên sức nước đại giảm, cả con thuyền như không trọng lượng tự thân vụt rơi trở lại mặt biển, quả thật là kinh hoàng.

Vân Linh toàn thân đẫm nước biển, hai mắt trừng trừng trong đêm, khuôn mặt mệt nhọc cố gắng chống chọi một cách gần như tuyệt vọng.

Đêm nay biển động rồi.

Đây chính là thứ mà Vân Linh biết được trong phút giây này. Khổ thay cái điều chàng không muốn nhất lại xảy ra sớm đến vậy. Biển động thật là kinh hoàng, sóng nổi ba đào, âm thanh sức gió cộng với nước biển tung lên cao đến 5,7 trượng làm con thuyền nhỏ như chiếc lá tung bay trong cơn bão, thật là không còn biết đâu là chỗ có thể an toàn giữa muôn trùng sóng gió này.

Vân Linh lúc này sức lực cuồng cuộn hướng ra khắp châu thân, tập trung chủ yếu ở hai tay đang giữ lấy mái chèo, thân hình như dính liền với sàn thuyền thành một khối thống nhất, thuyền lên thì người lên, thuyền xuống thì người xuống, dù thuyền lên hay thuyền xuống thì hai tay chàng vẫn giữ chặt mái chèo sẵn sàng dùng hết sức của mình để giữ cho con thuyền khỏi bị lật úp giữ cơn biển động.

Đêm đen … màu đen nhìn không thấy chi hết, vậy mà biển cứ động, gió cứ thổi gào, con thuyền vẫn cứ bị vùi dập, con người vẫn tiếp tục chống chọi trước số phận mong manh.

Buông xuôi, không thể buông xuôi, mọi sự đều không thể chấp nhận đầu hàng số phận. Vân Linh vừa vận sức giữ cho thân mình thăng bằng, vừa thuận thế đẩy con thuyền tung lên theo cơn sóng, chủ động nâng cao, chủ động hạ xuống, gần như chàng đã dùng chính nội lực hùng hậu của mình mà khống chế con thuyền nhỏ giữa cơn sóng lớn.

Thời gian trôi, con thuyền do Vân Linh đang điều khiển tiếp tục bị những cơn sóng lớn dập dồn mãnh liệt tấn tới, sức lực chàng cạn dần mà những cơn sóng gào vẫn tiếp tục không hề ngừng nghỉ. Đêm dài sao …

Đến gần sáng, lúc mà Vân Linh đã gần như không thể chịu nổi nữa, cơ thể rũ ra như không thể cầm được mái chèo, thì sóng biển lại đột nhiên yên bình trở lại, gió thổi nhẹ gần, sức nước không còn đủ mạnh để lật tung con thuyền nữa.

Đến khi này Vân Linh mới thu lấy mái chèo gác lên thuyền, rồi bất cần động đậy gì nữa, tự nhiên ngã người nằm yên trên boong thuyền, một chút cũng không động đậy, cảm tưởng như sức lực bản thân đã hoàn toàn mất hẳn.

Không biết đã trải qua bao lâu, vầng ánh dương dần lộ lên ở ngoài xa, chiếu những tia nắng ban mai vào thân hình bất động của Vân Linh, chàng lúc này gần giống như một xác chết, toàn thân quần áo ướt đẫm dính chặt vào người, nhớp nháp thứ nước biển mặn vì có muối, lại đóng dính vào thân người và y phục làm thành những hạt sáng trắng, còn toả lên mùi nước biển nồng nồng, ẩm ướt trên khắp boong thuyền.

Vân Linh hiện giờ không hề biết đến chút gì gọi là hạnh phúc của một ngày mới, chàng nằm như vậy cho đến tận lúc mặt trời lên cao, chiếu ánh sáng chói chang lên khắp người, mới chịu chống tay ngồi dậy, thở dài một hơi hớp lấy thiên khí, rồi mới chui vào trong khoang, lấy một ít nước ngọt đựng trong chiếc bình nhỏ đưa lên miệng uống.

Khà … từng giọt nước ngọt đi vào miệng, qua lưỡi rồi chảy xuống họng, thật là sảng khoái làm sao.

Hừ, biển động ghê quá, suýt tý là giết ta rồi.

Vân Linh thầm than, đoạn đưa tay cởi lấy y phục nơi thân, tung mình nhảy xuống nước bơi lội vài vòng quanh thuyền, sau đó mới bám lại vào mạn thuyền trèo lên.

Lúc này chàng đã hoàn toàn gội rửa được những gì bẩn thỉu và tệ hại trên người, nhanh chóng chuyển sang giặt mớ y phục ướt nước, rồi vắt lại trên thuyền để phơi.

Biển thật là quái dị, mới đêm qua hành xử như một tên hán nhân điên cuồng không còn biết kiên nể ai hết, vậy mà giờ đây lại êm dịu nhẹ nhàng như một cô gái trong khuê phòng, sóng biển lăn tăn, nước biển trong xanh, thật là một biến đổi nhanh chóng không thể tưởng tượng ra được.

Vân Linh nhìn trời, nhìn nước biển xung quanh, thầm nghĩ chuyện xảy ra đêm qua mà giật mình, hiện giờ xung quanh chàng đâu đâu cũng là nước, chẳng hiểu với sự cố kinh thiên động địa đêm qua con thuyền của chàng đã bị kéo đi đến nơi đâu, chàng cảm thấy nhức đầu với trùng dương sóng nước này, thật là khó tìm đường a.

0 0 đánh giá
Article Rating

Truyen hentai tren Truyenhentai18.org

Truyen tranh sex tren Hentai24h.vip

Manhwa manga English tren Manhwaxx.net

0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x