Phần 91
Vân Linh tìm được Bát quái thiên di Bạch Thi rồi, liền cảm thấy những thắc mắc lúc trước đều được giải đáp.
Thứ nhất, đối với thể trạng máu me của lão, chắc hẳn liên quan đến những con cá quái dị tấn công chàng ở Phúc tiểu trạch. Như vậy, chiếc áo choàng dính đầy máu và rách be bét mà chàng nhìn thấy lúc trước, khẳng định chính là của lão Bạch Thi.
Còn điều thứ hai, liên quan đến vết thương chí mạng nơi chân của lão Bạch Thi, có lẽ là do con quái vật có chiếc hàm to đùng và những chiếc răng nhọn hoắc gây ra.
May mà vừa rồi chàng nội công thâm hậu và ứng biến mau lẹ, không thì chàng cũng là nạn nhân của con quái vật nọ.
Vân Linh nghĩ thế rồi nhìn thể trạng máu me đầm đìa của lão quái. Tự hiểu, phi không phải chàng đã kinh qua, thì không ai có thể đoán ra sự việc và có thể hình dung ra sự khủng khiếp của Phúc tiểu trạch này.
Vân Linh thấy lão quái yếu quá, liền vội lục trong người, lấy ra một viên Hoàn đơn, đưa vào miệng của lão.
Bát quái thiên di Bạch Thị bị mấy con dị vật ở trong Phúc tiểu trạch này tấn công, đã gần như chết rồi. Lão được viên dược hoàn bổ trợ nội lực của Vân Linh liền mở được mắt ra, yếu ớt nói:
– Lão hiện giờ máu huyết đã ra gần cạn kiệt. Tiên đơn cũng không thể chữa khỏi. Thiếu hiệp đừng nên mất công nữa ?
Vân Linh cũng biết là lão nói đúng, liền thở dài nói:
– Tiền bối vì lẽ gì mà phải chịu khổ thế này. Chẳng phải người ở Cửu Long Sơn yên tịnh lắm hay sao ?
Bát quái Thiên Di Bạch Thi nghe chàng nói như thế liền hé mắt ra nhìn, rồi trong đôi mắt lão chợt chảy ra đôi dòng lệ.
Thần tình của lão biến đổi kịch liệt. Làm như lời nói vừa rồi của Vân Linh đã chạm tới nỗi đau trong lòng lão.
Giọng Bát bát thiên Di Bạch Thi chợt trở nên run rẫy:
– Thanh niên nhân. Ngươi còn trẻ không hiểu được đâu ?
Vân Linh nhìn thấy bộ dạng và lời nói ẩn chứa đựng nhiều tình ý của lão liền ngồi sát bên cạnh Bát quái thiên di Bạch Thi, rồi đưa tay truyền nội lực vào người lão già sắp chế này.
Qủa nhiên Bát quái thiên di Bạch Thi được sự hỗ trợ nội lực hùng hậu của chàng đã dần dần tỉnh lại. Đôi mắt lão đã mở được ra và khuôn mặt đã có đôi phần sinh khí.
Bát quái thiên di Bạch Thi không ngờ nội lực Vân Linh lại mạnh đến thế. Lão đang gần như cạn kiệt sức lực mà được chàng tiếp chân khí cho thì giống như người khát có được chút nước, thật là quý giá vô cùng.
Đôi mắt lão nhìn Vân Linh với sự cảm khích sâu sắc rồi lão chợt hỏi:
– Thanh niên nhân. Ngươi cần ta giúp điều gì không ?
Vân Linh nghe lão nói thế thì chỉ lắc đầu nói:
– Vãn bối lúc nãy nghe tiền bối lời nói cao sâu. Vì vậy mới hỗ trợ thêm chút sức lực để tiền bối có thể giải bày tâm sự vừa rồi.
Bát quái thiên di Bạch Thi nghe chàng nói thế không khỏi ngỡ ngàng. Cả đời lão vốn sống cô độc, không quan hệ với thế nhân, cũng bởi vì trong lòng mang nặng nỗi đắng cay vì mất vợ, mất con. Hiện giờ đến lúc lão sắp chết, lại có người muốn nghe tâm sự sau cùng của lão. Thật là một điều làm lão có nằm mơ cũng không ngờ.
…
Vân Linh nghe lời kể của lão, mới biết được trước kia tên thật của lão là Tiêu Thanh, người ở Phủ Tế Nam. Năm 24 tuổi, Tiêu Thanh đã là một cao thủ võ công cao cường, văn chương ưu việt.
Trong thời kỳ đó, có rất nhiều mỹ nhân giang hồ, tiểu thơ đài các con nhà quyền quý đem lòng hâm mộ Tiêu Thanh.
Thế nhưng chàng lại say mê mỹ nhân Phố Hoàn Bích, đệ tử của Thân Kiều lão nhân ở Phong Vân Các.
Sau bao ngày cùng nhau vị thơ, lại cùng nhau du sơn thắng cảnh, Tiêu Thanh đã lên tiếng cầu hôn và được mỹ nhân đồng ý. Thế là hai người cùng nhau nên duyên, sống ở Tiểu Thanh Sơn.
3 năm sau ngày cưới. Phố Hoàn Bích hạ sinh được một hài nữ, đặt tên là Phổ Cầm.
Không ai ngờ, ngày Phổ Cầm tròn tháng, cũng là ngày phu thê chia lìa, gia đình tan nát.
Tiêu Thanh hôm đó vì đi ra ngoài mua quà mừng cho con thơ nên không hay ở gia trang xảy ra kinh biến. Đến lúc chàng về tới nhà, thì vợ con đã bị người ta bắt mất. Chẳng biết lạc đi đâu.
Chàng sau đó đã mất công tìm kiếm. Sau gần 15 năm trời, cuối cùng cũng phát hiện ra tung tích người thân.
Thế nhưng mọi việc đã quá muộn. Vợ chàng giờ đã là nương tử của người khác, còn con chàng thì đã lớn, cũng đã nhận người kia là phụ thân.
Tiêu Thanh nổi giận khôn cùng, liền bí mật đề thơ hẹn ngày quyết đấu với kẻ nọ. Chàng định rằng khi giết xong địch nhân, mới lộ diện ra trước vợ con, để xem nàng nọ nói được những gì.
Vậy mà mọi chuyện lại không thể ngờ được. Tên cướp vợ kia võ công cao đến không ngờ. Chàng đấu với y mới được 20 hiệp đã bị y đánh trọng thương mà không thèm giết lại nói:
– 15 năm trước ta không giết ngươi cũng vì nàng. 15 năm sau ta không giết ngươi cũng vì nàng. Vậy ngươi hãy đi đi.
Tiêu Thanh nghe tên kia nói thế mới hiểu ra, sự sống của chàng bấy lâu nay chính là nhờ phu nhân của mình cầu mà được. Chàng không cam tâm lại 3 lần khiêu chiến với kẻ địch.
Thế nhưng trong 3 lần đó, lần nào chàng cũng thất bại.
Vân Linh nghe tâm sự của lão già Bát quái thiên di Bạch Thi. Hiện giờ mới hiểu lão liều mạng đến nơi này cũng chỉ mong truy cầu võ công. Mục đích là đánh bại kẻ địch. Tên ác ma đã cướp vợ, cướp con của lão.
Chàng thở dài nói:
– Vãn bối không ngờ. Tiền bối lại có cảnh đời trái ngang như thế.
Bát quái thiên di Bạch Thi nghe vậy ứa nước mắt, than dài một tiếng:
– Thân ta chết xuống cửu tuyền cũng không hối tiếc. Chỉ hận rằng không rửa được mối nhục này.
Vân Linh nghe vậy liền nói:
– Chuyện của tiền bối ai nghe cũng phải căm phẫn. Có điều, tiền bối thân sống ở trên đời, bằng hữu đâu cả, sao lại không nhờ họ giúp đỡ một phen.
Bát quái thiên di Bạch Thi nghe vậy nổi giận nói:
– Bọn giá áo túi cơm đó thì làm được gì. Lão phu mới chỉ nói ra danh hiệu kẻ đó thì mấy tên kia đã xanh mặt rồi, còn có thể ra tay hỗ trợ lão phu sao ?
Vân Linh nghe Bát quái thiên di Bạch Thi nói vậy không khỏi tò mò hỏi:
– Tên ác tặc kia rốt cuộc là ai mà có thể gây nên kinh hãi cho nhiều người như thế?
Bát quái thiên di Bạch Thi trợn mắt, nghiến răng nói:
– Bát bộ thần xà Cửu Thiên Cương.
Vân Linh nghe danh tự lạ hoắc như vậy không khỏi ngạc nhiên.
Bát quái thiên di Bạch Thi lại nói:
– Tên Cửu Thiên Cương đó nói ra có lẽ tiểu tử ngươi không biết. Nhưng hắn chính là nhị ma trong Bát ma nổi tiếng năm xưa.
Vân Linh à một tiếng, hiểu ra vì sao bằng hữu của lão Bạch Thi lại sợ hãi không dám hỗ trợ lão báo cừu như vậy.
Bát quái thiên di Bạch Thi nói:
– Trong trận đấu 15 năm trước. Lão phu võ công nhất định không kém chi hắn. Có điều hắn có bộ pháp quá lợi hại là Bát bộ thần xà nên lão phu mới thảm bại như vậy. Lão phu trong 15 năm qua đã vì việc này mà nghiên cứu Bát quái cửu cung đến mức đại thành, cũng vì mong muốn qua đó phá vỡ được bộ pháp lợi hại kia.
Vân Linh nghe Bát quái thiên di Bạch Thi nói về một bộ pháp lạ kêu là “Bát bộ thần xà” liền không khỏi tò mò liền hỏi:
– Bát bộ thần xà thực sự lợi hại như thế nào ?
Bát quái thiên di Bạch Thi nói:
– Bộ pháp nọ vốn dĩ cũng dựa vào Cửu cung bát quái mà biến hóa nên. Tuy nhiên, trong bộ pháp đó còn ẩn chứa kỹ thuật luồn lách né tránh của mãng xà. Do đó mới được giang hồ đặt cho tên hiệu là Bát bộ thần xà.
Vân Linh càng nghe càng thấy hứng thú liền nói:
– Chuyện của tiền bối tại hạ nếu giúp được gì sẽ cố sức giúp. Chỉ cần tiền bối nói ra cách xử lý đối với phu nhân và tiểu thơ thôi.
Bát quái thiên di Bạch Thi không ngờ vị ân nhân trẻ tuổi này lại tự tin định giúp mình báo phục như vậy. Trong lòng lão không khỏi chấn động, nhất thời chuyển mắt ra quan sát chàng.
Vân Linh tự nhiên nói:
– Võ công của tên Cửu Thiên Cương quá sức lợi hại. Vãn bối cũng không tự tin mình sẽ chiến thắng. Có điều, việc thông báo về cái chết của tiền bối và mối tình thân thương ruột thịt giữa lệnh ái và tiền bối thì vãn bối có thể làm được.
Bát quái thiên di Bạch Thi nghe chàng nói thế liền khẽ gật đầu nhắm mắt lại nói:
– Phải, phải. Lão phu chết đi ít nhất cũng cần thông báo cho con thơ biết để nó không nhận giặc làm cha. Chuyện này lão đành nhờ ngươi một phen.
Rồi bỗng nhiên lão vặn người một cái, rút từ trong ngực áo ra một cái sừng tê giác và một bản bí phổ.
Bát quái thiên di Bạch Thi đưa 2 thứ này cho Vân Linh rồi dặn:
– 2 vật này lão phu nhặt được trong Thập vạn đại sơn. Một thứ là bí phổ về âm luật, còn cái sừng kia chính là vật dùng để dẫn dắt âm luật. Hai thứ này cao sâu khó lường, ẩn chứa nhiều bí ẩn. Nay lão phu tặng lại tiểu tử coi như là vật đền ơn.
Vân Linh không ngờ lão già này lại có 2 vật quý giá đến thế. Hai vật này chính là thứ mà chàng đang cần tìm. Tuy chúng không phải là bảo vật do Thạch Thạch lão nhân lưu lại, nhưng khẳng định trong đó cũng chứa đựng không ít huyền cơ.
Chàng nhận được bảo vật cảm giác vô cùng sung sướng.
Không ngờ chàng mãi nhìn ngó bảo vật, đến khi tỉnh táo trở lại thì lão già Bát quái thiên di Bạch Thi đã hồn lìa khỏi xác rồi.
Truyen hentai tren Truyenhentai18.net
Truyen tranh sex tren Hentai24h.tv
Manhwa manga English tren Manhwaxx.net
-
Vô hình thần công - Chương 91
Dài tập - Xem thông tin truyện
- Danh sách chương
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203